Sất Trá Phong Vân
Chương 398: Tử chiến không lùi
Phụt!
Hạt cát vàng bỗng bắn lên cao nửa thước như Càn Kình đang đáp lại lời của Đoạn Phong Bất Nhị.
Cố chống một lúc nữa, kéo thêm một lúc nữa, ta sắp giải mở đấu khí xiềng xích chết tiệt này rồi!
Trong cát, không biết khi nào thì đôi tay Càn Kình siết chặt, khí nóng mênh mông ùa vào người hắn, hạt cát xung quanh nhảy múa.
Cố chống một lúc nữa, đừng chết, cố chống dến khi ta đi ra! Đấu khí xiềng xích chết tiệt, phá cho ta, phá!
Sa Hạt nhanh chóng đến gần, chớp mắt đã chưa đến trăm thước. Từng tiếng hú hòa cùng tiếng ma sát do chạy nhanh đặc biệt chói tai.
- Đến đây!
Trường thương trượt xuống vai Đoạn Phong Bất Nhị, một phần Bất Nhị thương nằm trong tay gã, thân thương liên tục dâng trào đấu khí vang lên một chuỗi tiếng thương ngân.
Trên bầu trời bỗng vang tiếng kèn, kình tiễn Xạ Nguyệt cung rạch phá không khí nóng bức và gió cát vô tận mạnh cắm vào đầu một con Sa Hạt chạy đằng trước nhất.
Có đấu binh đúc từ thiết tinh hòa cùng Đại Chân Kim Đấu Khí bí pháp nhẹ nhàng đâm vào đầu Sa Hạt như trường thương đâm thủng đậu hủ non. Chất dịch vàng bắn vọt khỏi đầu Sa Hạt.
Một tiếng hét thảm vang lên, người Sa Hạt vặn vẹo, chất lỏng vàng không ngừng phun trào nhưng nó chưa chết ngay. Mũi tên cực kỳ sắc bén lại không trúng điểm yếu của Sa Hạt, chỉ làm nó bị thương.
Dã thú bị thương sẽ biến càng thêm hung tàn, ma thú cũng vậy, càng tàn bạo hơn bình thường. Cổ tay Phần Đồ Cuồng Ca xoay chuyển, rút một mũi tên khỏi ống tên bắn hướng Sa Hạt vương to nhất.
Bắn địch trước hết bắn ngựa, giết địch phải giết tướng trước.
Bất cứ Chiến Sĩ nào đều biết thường thức cơ bản này, Phần Đồ Cuồng Ca càng hiểu rõ. Kình tiễn phát ra tiếng rít chói tai thứ hai bay thẳng hướng Sa Hạt vương.
Miệng Sa Hạt vương cũng phát ra tiếng rít, cái kiềm to lớn cồng kềnh, hạt cát vàng nhanh chóng tụ tập quanh cái kiềm to như phủ lên giáp cứng đặc biệt cho cái kiềm.
Ma pháp thiên phú đặc biệt của ma thú: Sa Giáp Thuật, ngang ngửa với áp giáp kim loại trong thế giới nhân loại.
Cái kiềm giơ cao quá đầu vạch một đường trước mặt, nặng nề đánh vào mũi tên. Thân thể yếu ớt không thể đỡ nổi công kích của Sa Hạt vương, vỡ thành mấy khúc.
- Cuồng Ca, giết con nhỏ trước!
Đoạn Phong Bất Nhị xách chiến đao căng thẳng nhìn Sa Hạt vương:
- Ta không tin cái thứ này ghê gớm đến mấy cũng chỉ mới trở thành ma thú trung đẳng, giết đến khi chỉ còn lại một mình nó, ba chúng ta cùng làm thịt nó!
Thiết Khắc bất đắc dĩ cười cười. Ma thú trung đẳng dù gì cũng là ma thú trung đẳng, không phải là ma thú thấp kém bình thường. Nhưng không biết con ma thú trung đẳng này thuộc về tứ giai hay ngủ giai, hoặc lục giai? Càn Kình, ngươi phải mau lên, vậy thì chúng ta càng có thêm thời gian chạy trốn.
Trên bầu trời liên tục vang ba tiếng còi, ba con Sa Hạt cùng phát ra tiếng hét. Sa Hạt vương có thể đỡ được công kích nhưng không có nghĩ bọn chúng ngăn được. Sa Hạt không có ma hạch, không thể sử dụng ma thú thiên phú, chỉ có lực phá loại và sức sát thương của ma thú.
- Đến ta!
Trường thương của Đoạn Phong Bất Nhị bật lên, gã giẫm chân nhún lân cao mấy trượng.
- Càn Kình, nhớ kỹ, ngươi thiếu ta một bộ khôi giáp đấu trang, lão tử muốn tấm thuẫn!
Trường thương bạc dưới ánh nắng phản chiếu và đấu khí bùng phát chớp mắt hóa thành trường long bạc, vô số cát vàng cuốn quanh thân thương tựa như long vương đi tuần.
Một con Sa Hạt phát ra tiếng hú hưng phấn, hai cái kiềm to giơ cao, mở ra, tiếng răng rắc kẹp lấy thân Bất Nhị thương.
Bất Nhị thương ẩn dưới cát vàng lộ ra bộ mặt nanh tranh và tiếng gầm huênh hoang:
- Phế vật như ngươi mà cũng mơ chặn được? Băng Vân!
Bất Nhị thương nhanh chóng xoay thân thương, không ngừng lại dù bị cái kiềm kẹp ngược lại cắt đứt răng cưa cái kiềm. Chất lỏng màu vàng nhớp nháp ghê tởm phun ra, cùng với tiếng hét đau đớn của Sa Hạt.
Không ngăn được!
Sa Hạt hiểu rằng nó gặp phải đối thủ quá mạnh, không thể ngăn cản ánh sáng bạc huyễn lệ trước mắt.
Phập!
Trường thương đâm xuyên đầu. Hai tay Đoạn Phong Bất Nhị liên tục chuyển động, chớp mắt khuấy nát cái đầu nhỏ đáng thương của Sa Hạt. Đoạn Phong Bất Nhị một kích giải quyết Sa Hạt và đập nát kiềm, đuôi của ba con Sa Hạt gần đó. Bầu trời vốn trong sáng chớp mắt bị vật to che chắn biến thành vô số cái bóng.
Một thương giết địch, Đoạn Phong Bất Nhị một đâm một hất, thân thương liên tục bắn trên không trung phát ra mấy chục ánh sáng bạc như trăm ngàn con rắn bạc quấn lấy nhau thay phiên tấn công, nghênh đón công kích từ bốn phương tám hướng và phản kích.
Thiên Xà!
Mắt Đoạn Phong Bất Nhị bắn ra tia sáng tự tin tuyệt đối. Đây là thương thuật tổng hợp rất nhiều thương thuật tự sáng tạo ra, cũng là một trong các chiêu mạnh nhất của Đoạn Phong Bất Nhị. Vốn Đoạn Phong Bất Nhị định tìm thời gian so đấu với Càn Kình, một chọi một luận bàn để xem kỹ thuật của ai mạnh hơn, không ngờ hôm nay ném ra tuyệt kỹ.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Chất liệu đấu binh thượng đẳng quất, đâm vào người Sa Hạt làm một đống dịch vàng bắn ra. Cái kiềm ở phần đuôi Sa Hạt vỡ nát, nó đau đớn mà không chết há mồm phun ra từng búng nước tanh hôi.
Đoạn Phong Bất Nhị không dám dùng thân thể đỡ, tuy rằng gã có chiến thân huyết mạch và Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà trời sinh chống độc tốt hơn Chiến Sĩ huyết mạch khác nhưng trời biết có chống lại nổi nước miếng của Sa Hạt không?
Nước miếng của Sa Hạt không có độc? Đó là trên sách viết, Đoạn Phong Bất Nhị không dám dùng thân thể thử nghiệm. Chỗ này là Cổ Hoang Sa Hải, một trong những nơi bí ẩn nhất trên đại lục, ai bảo đảm nước miếng của Sa Hạt trong Cổ Hoang Sa Hải không có độc?
Đoạn Phong Bất Nhị lắc người, chợt một cái đuôi Sa Hạt to lớn chui ra từ bãi cát đâm sau lưng gã.
Mai phục, ẩn núp, đấy là một trong các năng lực đặc biệt của Sa Hạt, có thể nhanh chóng chìm vào bãi cát, nhanh chóng luồn lách, không thua gì đi trên mặt cát.
Phập!
Đao quang sáng choang chợt lóe sau lưng Đoạn Phong Bất Nhị, đuôi Sa Hạt to bự thành hai khúc. Lưng Thiết Khắc dán lưng Đoạn Phong Bất Nhị, cánh chim Đọa Lạc Thiên Sứ màu đen to lớn dán sát lưng.
- Thiếu ngươi một mạng.
Đoạn Phong Bất Nhị không quay đầu lại, trường thương vung lên đỡ cái kiềm của Sa Hạt. Trảm Mã Đao xẹt một đường cong sáng choang trên không trung, có một cái kiềm Sa Hạt to lớn đập mạnh xuống cát vàng, dấy lên vô ôs hạt cát.
Lưng tựa lưng, bên trên còn có một thanh trường cung từng giây phút phát ra công kích trí mạng. Rất nhiều Sa Hạt vây quanh nhưng không bao nhiêu Sa Hạt có thể đánh trúng Đoạn Phong Bất Nhị, Thiết Khắc, tạm thời không thể phát ra công kích có sức sát thương.
Sa Hạt vương ở ngoài vòng chiến đấu đập hai cái kiềm to xuống bãi cát làm vô số hạt cát bay lên cao. Sa Hạt vương ngửa đầu phát ra tiếng gầm giận dữ, chỉ hai đối thủ nhỏ bé đã làm tổn thất nhiều thuộc hạ, vậy mà vẫn không tấn công được.
Đám Sa Hạt tấn công tập thể rùng mình, nhanh chóng dạt sang hai bên hình thành thòng lọng to lớn. Sa Hạt vương nhúc nhích thân hình to bự lắc lư đi vào giữa cuộc chiến, nhìn xuống hai con sâu nó cho rằng dễ dàng bị kẹp lấy.
Hạt cát vàng bỗng bắn lên cao nửa thước như Càn Kình đang đáp lại lời của Đoạn Phong Bất Nhị.
Cố chống một lúc nữa, kéo thêm một lúc nữa, ta sắp giải mở đấu khí xiềng xích chết tiệt này rồi!
Trong cát, không biết khi nào thì đôi tay Càn Kình siết chặt, khí nóng mênh mông ùa vào người hắn, hạt cát xung quanh nhảy múa.
Cố chống một lúc nữa, đừng chết, cố chống dến khi ta đi ra! Đấu khí xiềng xích chết tiệt, phá cho ta, phá!
Sa Hạt nhanh chóng đến gần, chớp mắt đã chưa đến trăm thước. Từng tiếng hú hòa cùng tiếng ma sát do chạy nhanh đặc biệt chói tai.
- Đến đây!
Trường thương trượt xuống vai Đoạn Phong Bất Nhị, một phần Bất Nhị thương nằm trong tay gã, thân thương liên tục dâng trào đấu khí vang lên một chuỗi tiếng thương ngân.
Trên bầu trời bỗng vang tiếng kèn, kình tiễn Xạ Nguyệt cung rạch phá không khí nóng bức và gió cát vô tận mạnh cắm vào đầu một con Sa Hạt chạy đằng trước nhất.
Có đấu binh đúc từ thiết tinh hòa cùng Đại Chân Kim Đấu Khí bí pháp nhẹ nhàng đâm vào đầu Sa Hạt như trường thương đâm thủng đậu hủ non. Chất dịch vàng bắn vọt khỏi đầu Sa Hạt.
Một tiếng hét thảm vang lên, người Sa Hạt vặn vẹo, chất lỏng vàng không ngừng phun trào nhưng nó chưa chết ngay. Mũi tên cực kỳ sắc bén lại không trúng điểm yếu của Sa Hạt, chỉ làm nó bị thương.
Dã thú bị thương sẽ biến càng thêm hung tàn, ma thú cũng vậy, càng tàn bạo hơn bình thường. Cổ tay Phần Đồ Cuồng Ca xoay chuyển, rút một mũi tên khỏi ống tên bắn hướng Sa Hạt vương to nhất.
Bắn địch trước hết bắn ngựa, giết địch phải giết tướng trước.
Bất cứ Chiến Sĩ nào đều biết thường thức cơ bản này, Phần Đồ Cuồng Ca càng hiểu rõ. Kình tiễn phát ra tiếng rít chói tai thứ hai bay thẳng hướng Sa Hạt vương.
Miệng Sa Hạt vương cũng phát ra tiếng rít, cái kiềm to lớn cồng kềnh, hạt cát vàng nhanh chóng tụ tập quanh cái kiềm to như phủ lên giáp cứng đặc biệt cho cái kiềm.
Ma pháp thiên phú đặc biệt của ma thú: Sa Giáp Thuật, ngang ngửa với áp giáp kim loại trong thế giới nhân loại.
Cái kiềm giơ cao quá đầu vạch một đường trước mặt, nặng nề đánh vào mũi tên. Thân thể yếu ớt không thể đỡ nổi công kích của Sa Hạt vương, vỡ thành mấy khúc.
- Cuồng Ca, giết con nhỏ trước!
Đoạn Phong Bất Nhị xách chiến đao căng thẳng nhìn Sa Hạt vương:
- Ta không tin cái thứ này ghê gớm đến mấy cũng chỉ mới trở thành ma thú trung đẳng, giết đến khi chỉ còn lại một mình nó, ba chúng ta cùng làm thịt nó!
Thiết Khắc bất đắc dĩ cười cười. Ma thú trung đẳng dù gì cũng là ma thú trung đẳng, không phải là ma thú thấp kém bình thường. Nhưng không biết con ma thú trung đẳng này thuộc về tứ giai hay ngủ giai, hoặc lục giai? Càn Kình, ngươi phải mau lên, vậy thì chúng ta càng có thêm thời gian chạy trốn.
Trên bầu trời liên tục vang ba tiếng còi, ba con Sa Hạt cùng phát ra tiếng hét. Sa Hạt vương có thể đỡ được công kích nhưng không có nghĩ bọn chúng ngăn được. Sa Hạt không có ma hạch, không thể sử dụng ma thú thiên phú, chỉ có lực phá loại và sức sát thương của ma thú.
- Đến ta!
Trường thương của Đoạn Phong Bất Nhị bật lên, gã giẫm chân nhún lân cao mấy trượng.
- Càn Kình, nhớ kỹ, ngươi thiếu ta một bộ khôi giáp đấu trang, lão tử muốn tấm thuẫn!
Trường thương bạc dưới ánh nắng phản chiếu và đấu khí bùng phát chớp mắt hóa thành trường long bạc, vô số cát vàng cuốn quanh thân thương tựa như long vương đi tuần.
Một con Sa Hạt phát ra tiếng hú hưng phấn, hai cái kiềm to giơ cao, mở ra, tiếng răng rắc kẹp lấy thân Bất Nhị thương.
Bất Nhị thương ẩn dưới cát vàng lộ ra bộ mặt nanh tranh và tiếng gầm huênh hoang:
- Phế vật như ngươi mà cũng mơ chặn được? Băng Vân!
Bất Nhị thương nhanh chóng xoay thân thương, không ngừng lại dù bị cái kiềm kẹp ngược lại cắt đứt răng cưa cái kiềm. Chất lỏng màu vàng nhớp nháp ghê tởm phun ra, cùng với tiếng hét đau đớn của Sa Hạt.
Không ngăn được!
Sa Hạt hiểu rằng nó gặp phải đối thủ quá mạnh, không thể ngăn cản ánh sáng bạc huyễn lệ trước mắt.
Phập!
Trường thương đâm xuyên đầu. Hai tay Đoạn Phong Bất Nhị liên tục chuyển động, chớp mắt khuấy nát cái đầu nhỏ đáng thương của Sa Hạt. Đoạn Phong Bất Nhị một kích giải quyết Sa Hạt và đập nát kiềm, đuôi của ba con Sa Hạt gần đó. Bầu trời vốn trong sáng chớp mắt bị vật to che chắn biến thành vô số cái bóng.
Một thương giết địch, Đoạn Phong Bất Nhị một đâm một hất, thân thương liên tục bắn trên không trung phát ra mấy chục ánh sáng bạc như trăm ngàn con rắn bạc quấn lấy nhau thay phiên tấn công, nghênh đón công kích từ bốn phương tám hướng và phản kích.
Thiên Xà!
Mắt Đoạn Phong Bất Nhị bắn ra tia sáng tự tin tuyệt đối. Đây là thương thuật tổng hợp rất nhiều thương thuật tự sáng tạo ra, cũng là một trong các chiêu mạnh nhất của Đoạn Phong Bất Nhị. Vốn Đoạn Phong Bất Nhị định tìm thời gian so đấu với Càn Kình, một chọi một luận bàn để xem kỹ thuật của ai mạnh hơn, không ngờ hôm nay ném ra tuyệt kỹ.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Chất liệu đấu binh thượng đẳng quất, đâm vào người Sa Hạt làm một đống dịch vàng bắn ra. Cái kiềm ở phần đuôi Sa Hạt vỡ nát, nó đau đớn mà không chết há mồm phun ra từng búng nước tanh hôi.
Đoạn Phong Bất Nhị không dám dùng thân thể đỡ, tuy rằng gã có chiến thân huyết mạch và Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà trời sinh chống độc tốt hơn Chiến Sĩ huyết mạch khác nhưng trời biết có chống lại nổi nước miếng của Sa Hạt không?
Nước miếng của Sa Hạt không có độc? Đó là trên sách viết, Đoạn Phong Bất Nhị không dám dùng thân thể thử nghiệm. Chỗ này là Cổ Hoang Sa Hải, một trong những nơi bí ẩn nhất trên đại lục, ai bảo đảm nước miếng của Sa Hạt trong Cổ Hoang Sa Hải không có độc?
Đoạn Phong Bất Nhị lắc người, chợt một cái đuôi Sa Hạt to lớn chui ra từ bãi cát đâm sau lưng gã.
Mai phục, ẩn núp, đấy là một trong các năng lực đặc biệt của Sa Hạt, có thể nhanh chóng chìm vào bãi cát, nhanh chóng luồn lách, không thua gì đi trên mặt cát.
Phập!
Đao quang sáng choang chợt lóe sau lưng Đoạn Phong Bất Nhị, đuôi Sa Hạt to bự thành hai khúc. Lưng Thiết Khắc dán lưng Đoạn Phong Bất Nhị, cánh chim Đọa Lạc Thiên Sứ màu đen to lớn dán sát lưng.
- Thiếu ngươi một mạng.
Đoạn Phong Bất Nhị không quay đầu lại, trường thương vung lên đỡ cái kiềm của Sa Hạt. Trảm Mã Đao xẹt một đường cong sáng choang trên không trung, có một cái kiềm Sa Hạt to lớn đập mạnh xuống cát vàng, dấy lên vô ôs hạt cát.
Lưng tựa lưng, bên trên còn có một thanh trường cung từng giây phút phát ra công kích trí mạng. Rất nhiều Sa Hạt vây quanh nhưng không bao nhiêu Sa Hạt có thể đánh trúng Đoạn Phong Bất Nhị, Thiết Khắc, tạm thời không thể phát ra công kích có sức sát thương.
Sa Hạt vương ở ngoài vòng chiến đấu đập hai cái kiềm to xuống bãi cát làm vô số hạt cát bay lên cao. Sa Hạt vương ngửa đầu phát ra tiếng gầm giận dữ, chỉ hai đối thủ nhỏ bé đã làm tổn thất nhiều thuộc hạ, vậy mà vẫn không tấn công được.
Đám Sa Hạt tấn công tập thể rùng mình, nhanh chóng dạt sang hai bên hình thành thòng lọng to lớn. Sa Hạt vương nhúc nhích thân hình to bự lắc lư đi vào giữa cuộc chiến, nhìn xuống hai con sâu nó cho rằng dễ dàng bị kẹp lấy.
Tác giả :
Cao Lâu Đại Hạ