Sất Trá Phong Vân
Chương 279: Đấu khí thánh cấp
Càn Kình ngẩng đầu nhìn phòng đấu khí Ân Lạp Khắc cách đó không xa, có chút do dự. Sau đó hắn vẫn thở dài bỏ qua ý niệm lại đi phá quán. Số đấu kỹ lần trước lấy được mới chỉ ghi nhớ vào trong đầu, cũng chưa thật sự bắt đầu luyện.
- Hay là đi tới chỗ Viêm Lang Thú ở núi phía tây chuẩn bị chút khoáng băng sắt trăm năm. . .
Tay Càn Kình chống cằm đi về phía cửa thôn:
- Ừ, thuận tiện đi tới chỗ Tật Phong Hổ ba đầu một chút, kiếm ít đồng Phong Hỏa.
- Tật Phong Hổ ba đầu. . . Đúng đúng. . . Đó là một vấn đề.
Càn Kình vỗ vỗ đầu:
- Ta có thể bắt được nó hay không là một vấn đề. Mặc dù nó không có sức sống mạnh như nhện Nguyệt Ma Hoa, nhưng cũng không phải là ma thú tầm thường.
Càn Kình đi ra khỏi làng, hai cánh tay đột nhiên tập kích về phía trước. Từ trong bụi cỏ, đầu ở giữa của một con sói lớn ba đầu lao ra muốn đánh lén nhất thời bị bóp nát. Thân thể khổng lồ của nó nặng nề ngã sang một bên, bốn chân co quắp mấy cái không bao giờ di chuyển được nữa.
- Thật sự không hiểu nổi. Mỗi lần giết chết ngươi, lần sau ta đi ra khỏi làng, ngươi lại sống lại. Cũng giống như Viêm Lang Thú và Tật Phong Hổ ba đầu, giết chết rồi, không bao lâu lại xuất hiện.
Càn Kình quay hai cánh tay:
- Xem ra Phá Địa Trảm của ta còn phải nhiều luyện tập hơn. Trong sách ra tay chém xuống giống như chiến đao, gặp mấy kẻ địch da thịt rắn chắc cũng không tính là gì. Nhưng vừa nãy chỉ bóp vỡ đầu con sói này.
Càn Kình đi tới gần bụi cỏ cao bằng đầu người. Đao quang sáng như tuyết nhất thời từ phía dưới hắn đột nhiên bạo phát, hàn khí lướt qua đám cỏ dại xung quanh, khiến không ít cỏ dại đột nhiên bay lên.
- Lại là ngươi!
Càn Kình nhấc chân đạp một cước trúng đầu đảo thủ đang quỳ rạp trên mặt đất vừa tập kích. Một cước đã giẫm vỡ đầu đối thủ, giơ tay lên cầm cương đao lên trực tiếp đâm sâu vào bụi cỏ sát mặt đất. Chiến đao trong tay không cần nhìn chém về phía bên phải thân thể. Hai thân người bắn ra máu tươi bay lên thật cao.
Quen thuộc! Quá quen thuộc!
Càn Kình vô tình đi qua bụi cỏ quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn nữa. Hắn sắp buồn ngủ, đột nhiên tinh thần tỉnh táo.
Từ cổng làng đến bụi cỏ, đoạn đường này số kẻ địch hắn gặp phải chưa bao giờ thay đổi gì. Càn Kình tự tin, cho dù nhắm mắt lại cũng có thể đơn giản lập tức giết chết kẻ địch lao tới.
Chỉ cần vừa đi ra khỏi bãi cỏ này, qua khu vực quen thuộc trước mắt này, sẽ biến thành một nơi không dễ đi nữa. Bất luận là đao thủ hay dã thú thậm chí là ma thú, cũng sẽ không giống như bụi cỏ trước đóm trước sau không biến hóa nữa
Có đôi khi, ở đây sẽ là mấy con thỏ nhỏ đáng yêu, dùng đôi mắt to vô vội hồng hồng làm nghi thức hoan nghênh. Có đôi khi lại là ma thú vô cùng hung bạo. Thậm chí không chỉ có một con ma thú!
Càn Kình còn nhớ rõ, có một lần từ trong bụi cỏ đi tới, có hơn ba mươi bán nhân mã, đội ngũ sắp xếp chỉnh tề, trong miệng phát ra tiếng hét rung trời, cầm trong tay thương sắt lớn còn to hơn bắp tay, vung vẩy giống như máy xay gió, biểu đạt nghi thức nhiệt liệt hoan nghênh của bọn họ.
Đối mặt một con bán nhân mã không coi vào đâu, ba năm đầu tay bưng thương sắt bán nhân mã cũng còn có thể, nhưng nếu như số lượng bay lên đến ba mươi con chữ số, Càn Kình cũng vẫn tiêu không chịu nổi như vậy nhiệt liệt nghi thức hoan nghênh, chỉ có thể xoay người chật vật chạy trốn.
Đi vào núi phía tây, Càn Kình ngẩng đầu nhìn này núi phía tay cao không thấy đỉnh, bước chân từ từ nhanh hơn:
- Phía trước không xa, chắc là một sơn trại. Đi đường vòng sẽ tốn thời gian. Sợ rằng so với xông vào cũng không ít hơn bao nhiêu. . .
Sơn trại quen thuộc, cánh cửa gỗ cao gần ba thước khép hở lộ ra một tia tia sáng, thỉnh thoảng có thể thấy có bóng người đi lại bên trong.
Càn Kình tiến lên đạp một cước. Lực lượng mạnh mẽ nhanh chóng khiến cửa gỗ mở rộng về hai bên. Đám đao thủ sơn tặc trong đó đồng thời quay đầu nhìn về phía cửa sơn trại. Đao kiếm từ trong vỏ đều được rút ra.
Phá Địa Trảm!
Hai tay Càn Kình tạo thành chữ thập. Đao thủ ngăn cản trước mặt mới rút chiến đao ra được phân nửa, đầu đã bay lên thật cao, thân thể chậm rãi ngã về phía sau.
Bốn gã đao thủ gần nhất vừa rút vũ khí ra nhào tới, thân thể Càn Kình hơi co lại, Đấu Khí Phong Vân bắt chước ra Phân Kim Liên Trảm, cắt đứt cổ họng của ba gã đao thủ. Thân thể bọn họ đều giống như bao tải bị trúng đòn nghiêm trọng ngã xuống mặt đất.
Tên đao thủ thứ tư giơ lá chắn gỗ lên, bay nhanh về phía sau. Hai tay Càn Kình lại tạo thành chữ thập. Phá Địa Trảm phá vỡ tấm lá chắn, hai tay xuyên qua ngực của đao thủ, sau đó quay người lui nhanh lại, tránh hàn đao thoát lóe lên. Phá Địa Trảm lại xuất kích, đâm xuyên qua cổ một người.
Càn Kình luân phiên thi triển Phá Địa Trảm, dần dần có một chút cảm giác quen thuộc. Thân thể hắn cứng rắn chống lại một đòn từ gậy gỗ. Phá Địa Trảm lại xuất kích.
- Độ thuần thục Phá Địa Trảm của ngài đã tăng cao, đã thăng cấp trở thành Phá Địa Trảm nhị cấp.
Giọng nói của hệ thống khô khan, không hề có chút cảm xúc nào bỗng nhiên vang lên. Càn Kình không khỏi sửng sốt. Thân thể chợt cứng ngắc. Đao quang mãnh liệt hoa lệ từ phía sau phóng ra! Trại chủ đao thủ!
Tóc gáy của Càn Kình dựng lên. Không cần quay đầu lại, hắn cũng có thể biết được, chém ra một đòn có uy hiếp như vậy tất nhiên không thể là đao thủ bình thường.
Quỳ gối, cúi người, chuyển thắt lưng! Hai tay Càn Kình tạo thành chữ thập, cỏ xanh dưới chân hóa thành một bãi tương xanh. Phá Địa Trảm đâm vào áo giáp gỗ của thân trại chủ đao thủ cao gần như hai thước. Mấy miếng giáp gỗ nhất thời hóa thành mảnh nhỏ. Phá Địa Trảm nhanh chóng xuyên qua ngực đối thủ. Cảm giác lưu loát hơn nhiều so với trước đây, giống như chiến đao không đủ sắc bén, trong nháy mắt được mài sắc.
- Mở cột thuộc tính.
Càn Kình đạp một cước vào trại chủ đao thủ, nhìn cột thuộc tính trước mắt. Phía trên đấu kỹ viết rõ.
Đấu kỹ Nộ Liên: Nhất cấp, độ thuần thục 0. Thuộc loại, đấu kỹ sơ cấp.
Đấu kỹ Du Lân Xà: Linh cấp, độ thuần thục 0. Thuộc loại, đấu kỹ sơ cấp.
Đấu kỹ nếp bụng: Linh cấp, độ thuần thục linh. Thuộc loại, đấu kỹ sơ cấp.
Đấu khí Đại Chân Kim: Linh cấp, độ thuần thục 0. Thuộc loại đấu khí, đấu khí đỉnh cấp, thuộc loại mật quyển đấu khí thánh cấp.
- Đấu khí Đại Chân Kim? Đỉnh cấp? Cái này. . .
Thân thể Càn Kình vừa trượt người, tránh thoát công kích của đao thủ, thấy độ thuần thục đấu kỹ Du Lân Xà từ 0, đột nhiên biến thành 3.
Đấu khí không biết: cấp mười chín, độ thuần thục 98000/130000.
Khí lượng 98000, phẩm chất đấu khí ưu.
Vận tốc quay của đấu khí bạo phát ba ngàn năm trăm vòng, vượt qua giá trị đỉnh phong hai ngàn năm trăm sáu mươi vòng.
Năng lực bạo phát đấu khí dị thường, thuộc tính đấu khí không rõ.
Xét sơ bộ thuộc loại đấu khí thánh cấp. Khả năng dẻo dai của đấu khí đỉnh cấp, có năng lực không biết, tổng hợp lại năng lực thánh cấp.
- Hay là đi tới chỗ Viêm Lang Thú ở núi phía tây chuẩn bị chút khoáng băng sắt trăm năm. . .
Tay Càn Kình chống cằm đi về phía cửa thôn:
- Ừ, thuận tiện đi tới chỗ Tật Phong Hổ ba đầu một chút, kiếm ít đồng Phong Hỏa.
- Tật Phong Hổ ba đầu. . . Đúng đúng. . . Đó là một vấn đề.
Càn Kình vỗ vỗ đầu:
- Ta có thể bắt được nó hay không là một vấn đề. Mặc dù nó không có sức sống mạnh như nhện Nguyệt Ma Hoa, nhưng cũng không phải là ma thú tầm thường.
Càn Kình đi ra khỏi làng, hai cánh tay đột nhiên tập kích về phía trước. Từ trong bụi cỏ, đầu ở giữa của một con sói lớn ba đầu lao ra muốn đánh lén nhất thời bị bóp nát. Thân thể khổng lồ của nó nặng nề ngã sang một bên, bốn chân co quắp mấy cái không bao giờ di chuyển được nữa.
- Thật sự không hiểu nổi. Mỗi lần giết chết ngươi, lần sau ta đi ra khỏi làng, ngươi lại sống lại. Cũng giống như Viêm Lang Thú và Tật Phong Hổ ba đầu, giết chết rồi, không bao lâu lại xuất hiện.
Càn Kình quay hai cánh tay:
- Xem ra Phá Địa Trảm của ta còn phải nhiều luyện tập hơn. Trong sách ra tay chém xuống giống như chiến đao, gặp mấy kẻ địch da thịt rắn chắc cũng không tính là gì. Nhưng vừa nãy chỉ bóp vỡ đầu con sói này.
Càn Kình đi tới gần bụi cỏ cao bằng đầu người. Đao quang sáng như tuyết nhất thời từ phía dưới hắn đột nhiên bạo phát, hàn khí lướt qua đám cỏ dại xung quanh, khiến không ít cỏ dại đột nhiên bay lên.
- Lại là ngươi!
Càn Kình nhấc chân đạp một cước trúng đầu đảo thủ đang quỳ rạp trên mặt đất vừa tập kích. Một cước đã giẫm vỡ đầu đối thủ, giơ tay lên cầm cương đao lên trực tiếp đâm sâu vào bụi cỏ sát mặt đất. Chiến đao trong tay không cần nhìn chém về phía bên phải thân thể. Hai thân người bắn ra máu tươi bay lên thật cao.
Quen thuộc! Quá quen thuộc!
Càn Kình vô tình đi qua bụi cỏ quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn nữa. Hắn sắp buồn ngủ, đột nhiên tinh thần tỉnh táo.
Từ cổng làng đến bụi cỏ, đoạn đường này số kẻ địch hắn gặp phải chưa bao giờ thay đổi gì. Càn Kình tự tin, cho dù nhắm mắt lại cũng có thể đơn giản lập tức giết chết kẻ địch lao tới.
Chỉ cần vừa đi ra khỏi bãi cỏ này, qua khu vực quen thuộc trước mắt này, sẽ biến thành một nơi không dễ đi nữa. Bất luận là đao thủ hay dã thú thậm chí là ma thú, cũng sẽ không giống như bụi cỏ trước đóm trước sau không biến hóa nữa
Có đôi khi, ở đây sẽ là mấy con thỏ nhỏ đáng yêu, dùng đôi mắt to vô vội hồng hồng làm nghi thức hoan nghênh. Có đôi khi lại là ma thú vô cùng hung bạo. Thậm chí không chỉ có một con ma thú!
Càn Kình còn nhớ rõ, có một lần từ trong bụi cỏ đi tới, có hơn ba mươi bán nhân mã, đội ngũ sắp xếp chỉnh tề, trong miệng phát ra tiếng hét rung trời, cầm trong tay thương sắt lớn còn to hơn bắp tay, vung vẩy giống như máy xay gió, biểu đạt nghi thức nhiệt liệt hoan nghênh của bọn họ.
Đối mặt một con bán nhân mã không coi vào đâu, ba năm đầu tay bưng thương sắt bán nhân mã cũng còn có thể, nhưng nếu như số lượng bay lên đến ba mươi con chữ số, Càn Kình cũng vẫn tiêu không chịu nổi như vậy nhiệt liệt nghi thức hoan nghênh, chỉ có thể xoay người chật vật chạy trốn.
Đi vào núi phía tây, Càn Kình ngẩng đầu nhìn này núi phía tay cao không thấy đỉnh, bước chân từ từ nhanh hơn:
- Phía trước không xa, chắc là một sơn trại. Đi đường vòng sẽ tốn thời gian. Sợ rằng so với xông vào cũng không ít hơn bao nhiêu. . .
Sơn trại quen thuộc, cánh cửa gỗ cao gần ba thước khép hở lộ ra một tia tia sáng, thỉnh thoảng có thể thấy có bóng người đi lại bên trong.
Càn Kình tiến lên đạp một cước. Lực lượng mạnh mẽ nhanh chóng khiến cửa gỗ mở rộng về hai bên. Đám đao thủ sơn tặc trong đó đồng thời quay đầu nhìn về phía cửa sơn trại. Đao kiếm từ trong vỏ đều được rút ra.
Phá Địa Trảm!
Hai tay Càn Kình tạo thành chữ thập. Đao thủ ngăn cản trước mặt mới rút chiến đao ra được phân nửa, đầu đã bay lên thật cao, thân thể chậm rãi ngã về phía sau.
Bốn gã đao thủ gần nhất vừa rút vũ khí ra nhào tới, thân thể Càn Kình hơi co lại, Đấu Khí Phong Vân bắt chước ra Phân Kim Liên Trảm, cắt đứt cổ họng của ba gã đao thủ. Thân thể bọn họ đều giống như bao tải bị trúng đòn nghiêm trọng ngã xuống mặt đất.
Tên đao thủ thứ tư giơ lá chắn gỗ lên, bay nhanh về phía sau. Hai tay Càn Kình lại tạo thành chữ thập. Phá Địa Trảm phá vỡ tấm lá chắn, hai tay xuyên qua ngực của đao thủ, sau đó quay người lui nhanh lại, tránh hàn đao thoát lóe lên. Phá Địa Trảm lại xuất kích, đâm xuyên qua cổ một người.
Càn Kình luân phiên thi triển Phá Địa Trảm, dần dần có một chút cảm giác quen thuộc. Thân thể hắn cứng rắn chống lại một đòn từ gậy gỗ. Phá Địa Trảm lại xuất kích.
- Độ thuần thục Phá Địa Trảm của ngài đã tăng cao, đã thăng cấp trở thành Phá Địa Trảm nhị cấp.
Giọng nói của hệ thống khô khan, không hề có chút cảm xúc nào bỗng nhiên vang lên. Càn Kình không khỏi sửng sốt. Thân thể chợt cứng ngắc. Đao quang mãnh liệt hoa lệ từ phía sau phóng ra! Trại chủ đao thủ!
Tóc gáy của Càn Kình dựng lên. Không cần quay đầu lại, hắn cũng có thể biết được, chém ra một đòn có uy hiếp như vậy tất nhiên không thể là đao thủ bình thường.
Quỳ gối, cúi người, chuyển thắt lưng! Hai tay Càn Kình tạo thành chữ thập, cỏ xanh dưới chân hóa thành một bãi tương xanh. Phá Địa Trảm đâm vào áo giáp gỗ của thân trại chủ đao thủ cao gần như hai thước. Mấy miếng giáp gỗ nhất thời hóa thành mảnh nhỏ. Phá Địa Trảm nhanh chóng xuyên qua ngực đối thủ. Cảm giác lưu loát hơn nhiều so với trước đây, giống như chiến đao không đủ sắc bén, trong nháy mắt được mài sắc.
- Mở cột thuộc tính.
Càn Kình đạp một cước vào trại chủ đao thủ, nhìn cột thuộc tính trước mắt. Phía trên đấu kỹ viết rõ.
Đấu kỹ Nộ Liên: Nhất cấp, độ thuần thục 0. Thuộc loại, đấu kỹ sơ cấp.
Đấu kỹ Du Lân Xà: Linh cấp, độ thuần thục 0. Thuộc loại, đấu kỹ sơ cấp.
Đấu kỹ nếp bụng: Linh cấp, độ thuần thục linh. Thuộc loại, đấu kỹ sơ cấp.
Đấu khí Đại Chân Kim: Linh cấp, độ thuần thục 0. Thuộc loại đấu khí, đấu khí đỉnh cấp, thuộc loại mật quyển đấu khí thánh cấp.
- Đấu khí Đại Chân Kim? Đỉnh cấp? Cái này. . .
Thân thể Càn Kình vừa trượt người, tránh thoát công kích của đao thủ, thấy độ thuần thục đấu kỹ Du Lân Xà từ 0, đột nhiên biến thành 3.
Đấu khí không biết: cấp mười chín, độ thuần thục 98000/130000.
Khí lượng 98000, phẩm chất đấu khí ưu.
Vận tốc quay của đấu khí bạo phát ba ngàn năm trăm vòng, vượt qua giá trị đỉnh phong hai ngàn năm trăm sáu mươi vòng.
Năng lực bạo phát đấu khí dị thường, thuộc tính đấu khí không rõ.
Xét sơ bộ thuộc loại đấu khí thánh cấp. Khả năng dẻo dai của đấu khí đỉnh cấp, có năng lực không biết, tổng hợp lại năng lực thánh cấp.
Tác giả :
Cao Lâu Đại Hạ