Sát Thần
Chương 207: Thượng cổ thần huyết
Bên trong ngọn thần sơn số một.
Đi vào sâu trăm mét, sáu gian thạch thất tinh quang rực rỡ bỗng xuất hiện trong mắt Thạch Nham. Mỗi gian thạch thất đều hoàn toàn do tinh thạch hình thành, thiên địa linh khí cực kì đậm đặc không ngừng tràn ra từ những bức tường , tựa như dòng suối bập bềnh quanh thạch thất. Nguồn truyện: Truyện FULL
Nguyên tinh ! Cực phẩm nguyên tinh !
Nguyên tinh phân ra làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm, trong đó cực phẩm nguyên tinh thường chỉ có tại trung tâm núi khoáng tinh thạch mới có thể ngưng kết ra một khối cực nhỏ.
Một khối cực phẩm nguyên tinh to bằng một nắm tay đã là cực kì hiếm thấy, ở Vô Tận hải, một khối cực phẩm tinh thạch to bằng nắm tay ngang bằng một kiện mật bảo linh cấp quý giá !
Mà giữa ngọn thần sơn này, sáu gian thạch thất vậy mà đều hoàn toàn do cực phẩm nguyên tinh xây nên.
Nghe rợn cả người !
Hai mắt Thạch Nham thần quang rực rỡ, mặt tràn đầy vẻ không dám tin ngơ ngẩn nhìn sáu gian thạch thất do cực phẩm nguyên tinh xây nên, trong lòng chấn động không thôi.
Thiên địa linh khí cực kì đậm đặc không ngừng từ những bức tường kia tràn ra, chỉ hít một hơi, Thạch Nham liền cảm thấy tinh nguyên trong cơ thể tựa hồ nồng đậm thêm một chút.
"Trời ơi." Thạch Nham không tự chủ mở miệng.
Trong chín ngọn thần sơn, tổng cộng có sáu nhân chín năm mươi bốn gian thạch thất thuần túy xây bằng nguyên tinh, chuyên dành cho người Dương gia chúng ta khổ tu. "Dương Mộ vẻ mặt kiêu ngạo, cười hì hì nói : "Chín ngọn thần sơn này do thiên nhiên hình thành nên trận pháp kì lạ tập hợp thiên địa linh khí, không ngừng đem thiên địa linh khí ở lân cận tụ lại. Chín ngọn thần sơn có thể nói là kỳ tích của Vô Tận hải, không biết trải qua bao nhiêu vạn năm tập hợp mới hình thành nên nguyên tinh phẩm chất như thế này bên trong thần sơn. Dương gia chúng ta vì chiếm lấy chín ngọn thần sơn cũng chinh chiến vài trăm năm ở Gia La hải vực, giết không biết bao nhiêu đối thủ cạnh tranh mới đoạt lấy chín ngọn thần sơn này !"
"Ở trong thạch này tu luyện một ngày bằng với ở bên ngoài tu luyện một năm !" Dương Lạc nhếch mép "Dương gia ta mỗi thế hệ đều trông coi chín ngọn thần sơn này, có nó, tốc độ đào tạo cao thủ của Dương gia so với các thế lực khác nhanh hơn nhiều ! Chỉ cần chúng ta mãi nắm giữ chín ngọn thần sơn này, địa vị Dương gia chúng ta tại Vô Tận hải vĩnh viễn khó bị lung lay ! Qua trăm năm nữa, thậm chí ngàn năm, Dương gia chúng ta vẫn là thế lực thứ nhất thứ nhì ở Vô Tận hải !"
Thạch Nham âm thầm gật đầu.
Ở trong thạch thất hoàn toàn do tinh nguyên xây nên này tu luyện , không cần cố gắng tập hợp tinh nguyên, chỉ cần hít thở liền có thể thu được linh khí liên miên bất tuyệt vào cơ thể, ngưng luyện sơ qua, tinh nguyên trong thân thể sẽ trở nên vô cùng hùng hậu.
Một ngày tu luyện, tốc độ ngưng kết tinh nguyên ngang bằng người khác tu luyện một năm, đây là khái niệm gì ?
Giờ phút này, Thạch Nham cuối cùng biêt được tại sao người của Dương gia dễ dàng đột phá đến cảnh giới bách kiếp, địa vị như thế .
Ba tiểu cảnh giới hậu thiên, tiên thiên, nhân vị, tiến cảnh với tốc độ ngưng luyện tinh nguyên trong thân thể có liên quan cực lớn, ba tiểu cảnh giới này đối với tìm hiểu tâm cảnh yêu cầu không cao, chỉ cần trong thân thể tinh nguyên đủ hùng hậu, cảnh giới rất dễ dàng đột phá.
Có được thạch thất tinh nguyên của trời cho này, võ giả của Dương gia, đột phá ba tiểu cảnh giới hậu thiên, tiên thiên, nhân vị dễ như trở tay, có thể trong khoảng thời gian mười năm bước qua ngưỡng cửa của ba đạo này.
Nhưng mà võ giả phổ thông muốn bước qua ngưỡng cửa của ba đạo này phải tuần tự từng bước khổ tu, ngưng luyện từng chút tinh nguyên, hao phí mấy mươi năm thời gian mới có thể đem độ hùng hậu của tinh nguyên đột phá ngăn trở của nhân vị , tiếp đó sau khi đạt đến tâm cảnh mới tiến vào cảnh giới bách kiếp.
Võ giả của Dương gia có thể rút ngắn khoảng thời gian này, so với người khác nhanh hơn mười lần !
Cảnh giới bách kiếp, địa vị, niết bàn tuy đối với hiểu rõ tâm cảnh yêu cầu khá cao, nhưng cũng cần duy trì đủ tinh nguyên trong cơ thể, chỉ có tinh luyện đủ tinh nguyên trong cơ thể, tâm cảnh thích hợp mới có thể đột phá.
Cũng xem như sau cảnh giới bách kiếp, võ giả của Dương gia cũng trên phương diện ngưng luyện tinh nguyên chiếm ưu thế không thể sánh được !
Trong chín ngọn thần sơn, tổng cộng có sáu chín năm mươi bốn gian thạch thất kiểu này, có thể làm cho tốc độ ngưng luyện tinh nguyên của năm mươi bốn võ giả tiến nhanh vùn vụt, lại phối hợp với linh dược và đan hoàn của Dương gia, võ giả của Dương gia muốn tu luyện chậm một chút cũng là việc không dễ dàng.
"Chín ngọn thần sơn này chính là căn bản của Dương gia chúng ta." Dương Lạc mỉm cười "Chín ngọn thần sơn do thiên nhiên hình thành nên trận pháp thần kì, ngày đêm hấp thu thiên địa linh khí phân tán trong Vô Tận hải. Thạch thất bằng tinh thạch trong chín ngọn thần sơn vĩnh viễn tràn đầy thiên địa linh khí tụ lại, chúng ta không cần lo lắng linh khí tan mất…"
"Tiểu Nham tử, đệ nếu như sớm trở lại, bằng vào thiên phú của đệ khẳng định hiện tại không chỉ dừng lại ở cảnh giới bách kiếp nhị trùng thiên." Dương Mộ hi hi cười nói "Bất quá cũng chẳng muộn, tiểu tử ngươi vận khí không tệ, cũng không thua kém nhiều lắm. Chỉ cần đệ nỗ lực, thêm vào các loại linh dược của Dương gia chúng ta, việc đệ nâng cao cảnh giới không khó khăn nhiều lắm đâu."
"Hạ Tâm Nghiên đâu ?" Thạch Nham hít sâu một hơi, ổn định sự háo hức trong lòng, nhíu mày hỏi.
"Ở đây nè." Dương Mộ cười cười, vỗ vai Thạch Nham nói : "Nếu không phải tình huống đặc thù, nha đầu đó tuyệt đối không được phép vào đây, năm mươi bốn gian thạch thất bằng tinh thạch của chỉ dành cho nhân tài nòng cốt của dòng họ Dương gia, còn phải lập công lao hiển hách cho Dương gia chúng ta, người ngoài tuyệt đối khó vào được,…"
Hạ Thần Xuyên ở bên ngoài ngọn thần sơn cũng không được bước vào một bước, thân là gia chủ Hạ gia, ông ta cũng biết được điều cấm kị của Dương gia, chín ngọn thần sơn này được Dương gia xem như cấm địa, không cho phép bất kì người ngoài nào tiến vào.
"Tiểu tử, ngươi có thể tiến vào đánh thức Hạ Tâm Nghiên rồi, yên tâm, một ngày ba bữa sẽ có người đem tới, toàn là linh chi ngàn năm, hà thủ ô vài trăm năm, thịt, xương hầm của yêu thú cấp ba, những mĩ thực đại bổ loại này. Đảm bảo ngươi tinh huyết dồi dào, đủ sức lực để đối phó toàn bộ phiền phức." Dương Lạc cười nói.
Thạch Nham gật gật đầu "Vậy con vào đây."
"Đi đi, thạch thất trong chín ngọn thần sơn này đối với người khác là cấm địa, đối với người mình mà nói chỉ là một gian mật thất tu luyện. Ngươi ở bên trong chả cần quản gì cả, có bất cứ vấn đề gì, thông qua ống tròn kia trực tiếp truyền tin, ngươi cần thứ gì, chúng ta đều có thể sắp xếp đem tới." Dương Lạc dặn dò.
Thạch Nham cảm giác được sự quan tâm từng li từng tí. Ở đây, Dương gia vì hắn đem đến cho hắn điều kiện tu luyện tốt nhất.
Chỉ cần hắn muốn, tựa hồ đều có thể được đáp ứng. Hắn không cần lo nghĩ gì khác, chuyên tâm đem toàn bộ tinh lực để đột phá cảnh giới, nhìn tinh quang lan tỏa, gian thạch thất xây bằng tinh thạch dồi dào thiên địa linh khí làm người khác quả thật không dám tin vào mắt mình, Thạch Nham thật sự đã biết vì sao Dương gia cường thịnh như thế.
Dưới ánh mắt chăm chú của Dương Lạc, Dương Mộ, Thạch Nham từ từ bước vào một trong số những gian thạch thất, sau đó cánh cửa được đóng kín từ bên ngoài.
Trong thạch thất, thiên địa linh khí như nước sông lượn lờ không tan, bập bềnh trôi trong không khí, mắt thường có thể nhìn thấy, hô hấp có thể ngửi được.
Người ở trong này dù chẳng làm gì cũng có thể nhận ra tinh nguyên trong thân thể tựa hồ đang từng chút tăng trưởng, bảo địa tu luyện thế này, quả đúng là tiên cảnh để tu luyện.
Thạch thất không lớn lắm, chỉ hai mươi mét vuông, ở giữa phòng có một cái giường đá được làm bằng cực phẩm tinh thạch, Hạ Tâm Nghiên mặc võ phục trắng tinh đang nằm trên đó.
Trên người nàng, sinh mệnh dao động yếu ớt lúc có lúc không, trên gương mặt trắng trẻo thuần khiết như gốm sứ lập lòe bạch quang nhàn nhạt.
Lông mi dài dài, che phủ đôi mắt sáng trong ẩn chứa tinh hoa của trời đất, thân mình hoàn mỹ, mờ ảo hiện lên từng tia tinh nguyên rối loạn, từ từ chuyển động không tuân theo quy luật nào cả.
Linh hồn rối loạn, ý thức chưa phục hồi, lúc này Hạ Tâm Nghiên tuy hơi thở vẫn còn nhưng giống như người đã chết, không có tri giác, không biết được Thạch Nham đã lặng lẽ đến bên cạnh nàng.
Tinh thần lực từ từ truyền vào Huyết Văn giới
"Linh hồn lực trong Tụ hồn châu bảy ngày trước đã có thể hấp thu được rồi." Thạch Nham đem tinh thần ý thức truyền vào Huyết Vân giới "Ta hiện tại đã có thời gian để hấp thu linh hồn lực của Tụ hồn châu, ngươi lúc đầu đã nói linh hồn lực trong tụ hồn châu có thể cứu tỉnh nàng, bây giờ ngươi nói ta phải làm như thế nào."
"Ồ, nơi đây, nơi đây thật kì quái !" ý nghĩ của Huyền Băng Hàn Diễm chầm chậm từ trong Huyết Văn giới bay ra"Tuy sức mạnh của ta đã bị Huyết Văn giới này khóa lại, nhưng vẫn có thể cảm thấy được thiên địa linh khí ở đây cực kì đậm đặc. Nơi này đối với võ giả các ngươi mà nói chính là nơi tu luyện hoàn mỹ nhất. Thằng nhóc nhà người quả thật lợi hại, ở nơi nào lại tìm được bảo địa như thế này ?"
"Cái này ngươi không cần quản." Thạch Nham nhíu mày "Nói cho ta, cần phải làm như thế nào mới cứu nàng tỉnh lại được ?"
"Rất đơn giản."
Huyền Băng Hàn Diễm không chậm trễ "Ngươi chỉ cần lấy đi lớp màng trắng tinh bên ngoài Tụ Hồn châu, đem ngón tay ngươi và nàng ta đặt vào trên Tụ Hồn châu liền có thể cảm nhận được linh hồn lực thuần khiết trong Tụ hồn châu truyền đến. À, cô gái này hiện giờ không có ý thức tự chủ, ngươi cần dùng tinh thần lực của ngươi bao lấy linh hồn lực đó truyền vào não nàng ta, từ từ bồi dưỡng linh hồn nàng ta, ngươi yên tâm đi, loại linh hồn lực thuần khiết như thế này rất dễ dàng hấp thu, linh hồn ý thức bị vỡ vụn của nàng ta một khi được cỗ lực lượng này bồi dưỡng liền có thể tụ lại rất nhanh."
Huyền Băng Hàn Diễm thong thả đem cách hấp thu Tụ Hồn châu giảng giải tỉ mỉ cho Thạch Nham.
Nói xong, Huyền Băng Hàn Diễm có phần bất lực nói : "Ta bị cái nhẫn quỷ quái này phong ấn, ta nghĩ lần này khó thu lại được phần linh hồn lực thuộc về ta. Ngươi nhớ ước định của chúng ta, linh hồn lực trong Tụ hồn châu này thuộc về ta một phần, ngươi nhất định phải để lại cho ta !"
"Biết rồi." Thạch Nham nhếch mép, hờ hững trả lời.
"Ồ đúng rồi, ngươi có thể nhỏ một giọt máu vào Tụ hồn châu, làm như thế này, lúc ngươi truyền linh hồn lực cho nàng ta có thể lưu lại khí tức của ngươi. Chờ linh hồn nàng ta tập hợp lại, trong linh hồn khí tức của nàng sẽ vĩnh viễn có khí tức của ngươi, như vậy tương lại bất kể nàng ta ở nơi đâu, ngươi đều có thể biết được nơi ở, sinh tử của nàng."
"Không có hại cho nàng ta chứ ?"
"Không hại chút nào."
"Được."
Thạch Nham gật gật đầu, cắn móng tay đem một giọt máu đỏ nhỏ vào Tụ hồn châu.
Ô quang rực rỡ, phúc chốc từ trong Tụ hồn châu tỏa ra, chỉ một lúc sau, ô quang trong tụ hồn châu thoát ra đem Thạch Nham bao lại.
Cùng lúc, thiên địa linh khí trong thạch thất ngưng luyện như nước cuồng bạo dũng mãnh hướng vào Tụ hồn châu !
"A, ngươi, máu của ngươi ! Sao có thể được ?" Huyền Băng Hàn Diễm đột nhiên gấp gáp, kinh hãi vô cùng "Đây, đây là thượng cổ thần huyết !"
Đi vào sâu trăm mét, sáu gian thạch thất tinh quang rực rỡ bỗng xuất hiện trong mắt Thạch Nham. Mỗi gian thạch thất đều hoàn toàn do tinh thạch hình thành, thiên địa linh khí cực kì đậm đặc không ngừng tràn ra từ những bức tường , tựa như dòng suối bập bềnh quanh thạch thất. Nguồn truyện: Truyện FULL
Nguyên tinh ! Cực phẩm nguyên tinh !
Nguyên tinh phân ra làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm, trong đó cực phẩm nguyên tinh thường chỉ có tại trung tâm núi khoáng tinh thạch mới có thể ngưng kết ra một khối cực nhỏ.
Một khối cực phẩm nguyên tinh to bằng một nắm tay đã là cực kì hiếm thấy, ở Vô Tận hải, một khối cực phẩm tinh thạch to bằng nắm tay ngang bằng một kiện mật bảo linh cấp quý giá !
Mà giữa ngọn thần sơn này, sáu gian thạch thất vậy mà đều hoàn toàn do cực phẩm nguyên tinh xây nên.
Nghe rợn cả người !
Hai mắt Thạch Nham thần quang rực rỡ, mặt tràn đầy vẻ không dám tin ngơ ngẩn nhìn sáu gian thạch thất do cực phẩm nguyên tinh xây nên, trong lòng chấn động không thôi.
Thiên địa linh khí cực kì đậm đặc không ngừng từ những bức tường kia tràn ra, chỉ hít một hơi, Thạch Nham liền cảm thấy tinh nguyên trong cơ thể tựa hồ nồng đậm thêm một chút.
"Trời ơi." Thạch Nham không tự chủ mở miệng.
Trong chín ngọn thần sơn, tổng cộng có sáu nhân chín năm mươi bốn gian thạch thất thuần túy xây bằng nguyên tinh, chuyên dành cho người Dương gia chúng ta khổ tu. "Dương Mộ vẻ mặt kiêu ngạo, cười hì hì nói : "Chín ngọn thần sơn này do thiên nhiên hình thành nên trận pháp kì lạ tập hợp thiên địa linh khí, không ngừng đem thiên địa linh khí ở lân cận tụ lại. Chín ngọn thần sơn có thể nói là kỳ tích của Vô Tận hải, không biết trải qua bao nhiêu vạn năm tập hợp mới hình thành nên nguyên tinh phẩm chất như thế này bên trong thần sơn. Dương gia chúng ta vì chiếm lấy chín ngọn thần sơn cũng chinh chiến vài trăm năm ở Gia La hải vực, giết không biết bao nhiêu đối thủ cạnh tranh mới đoạt lấy chín ngọn thần sơn này !"
"Ở trong thạch này tu luyện một ngày bằng với ở bên ngoài tu luyện một năm !" Dương Lạc nhếch mép "Dương gia ta mỗi thế hệ đều trông coi chín ngọn thần sơn này, có nó, tốc độ đào tạo cao thủ của Dương gia so với các thế lực khác nhanh hơn nhiều ! Chỉ cần chúng ta mãi nắm giữ chín ngọn thần sơn này, địa vị Dương gia chúng ta tại Vô Tận hải vĩnh viễn khó bị lung lay ! Qua trăm năm nữa, thậm chí ngàn năm, Dương gia chúng ta vẫn là thế lực thứ nhất thứ nhì ở Vô Tận hải !"
Thạch Nham âm thầm gật đầu.
Ở trong thạch thất hoàn toàn do tinh nguyên xây nên này tu luyện , không cần cố gắng tập hợp tinh nguyên, chỉ cần hít thở liền có thể thu được linh khí liên miên bất tuyệt vào cơ thể, ngưng luyện sơ qua, tinh nguyên trong thân thể sẽ trở nên vô cùng hùng hậu.
Một ngày tu luyện, tốc độ ngưng kết tinh nguyên ngang bằng người khác tu luyện một năm, đây là khái niệm gì ?
Giờ phút này, Thạch Nham cuối cùng biêt được tại sao người của Dương gia dễ dàng đột phá đến cảnh giới bách kiếp, địa vị như thế .
Ba tiểu cảnh giới hậu thiên, tiên thiên, nhân vị, tiến cảnh với tốc độ ngưng luyện tinh nguyên trong thân thể có liên quan cực lớn, ba tiểu cảnh giới này đối với tìm hiểu tâm cảnh yêu cầu không cao, chỉ cần trong thân thể tinh nguyên đủ hùng hậu, cảnh giới rất dễ dàng đột phá.
Có được thạch thất tinh nguyên của trời cho này, võ giả của Dương gia, đột phá ba tiểu cảnh giới hậu thiên, tiên thiên, nhân vị dễ như trở tay, có thể trong khoảng thời gian mười năm bước qua ngưỡng cửa của ba đạo này.
Nhưng mà võ giả phổ thông muốn bước qua ngưỡng cửa của ba đạo này phải tuần tự từng bước khổ tu, ngưng luyện từng chút tinh nguyên, hao phí mấy mươi năm thời gian mới có thể đem độ hùng hậu của tinh nguyên đột phá ngăn trở của nhân vị , tiếp đó sau khi đạt đến tâm cảnh mới tiến vào cảnh giới bách kiếp.
Võ giả của Dương gia có thể rút ngắn khoảng thời gian này, so với người khác nhanh hơn mười lần !
Cảnh giới bách kiếp, địa vị, niết bàn tuy đối với hiểu rõ tâm cảnh yêu cầu khá cao, nhưng cũng cần duy trì đủ tinh nguyên trong cơ thể, chỉ có tinh luyện đủ tinh nguyên trong cơ thể, tâm cảnh thích hợp mới có thể đột phá.
Cũng xem như sau cảnh giới bách kiếp, võ giả của Dương gia cũng trên phương diện ngưng luyện tinh nguyên chiếm ưu thế không thể sánh được !
Trong chín ngọn thần sơn, tổng cộng có sáu chín năm mươi bốn gian thạch thất kiểu này, có thể làm cho tốc độ ngưng luyện tinh nguyên của năm mươi bốn võ giả tiến nhanh vùn vụt, lại phối hợp với linh dược và đan hoàn của Dương gia, võ giả của Dương gia muốn tu luyện chậm một chút cũng là việc không dễ dàng.
"Chín ngọn thần sơn này chính là căn bản của Dương gia chúng ta." Dương Lạc mỉm cười "Chín ngọn thần sơn do thiên nhiên hình thành nên trận pháp thần kì, ngày đêm hấp thu thiên địa linh khí phân tán trong Vô Tận hải. Thạch thất bằng tinh thạch trong chín ngọn thần sơn vĩnh viễn tràn đầy thiên địa linh khí tụ lại, chúng ta không cần lo lắng linh khí tan mất…"
"Tiểu Nham tử, đệ nếu như sớm trở lại, bằng vào thiên phú của đệ khẳng định hiện tại không chỉ dừng lại ở cảnh giới bách kiếp nhị trùng thiên." Dương Mộ hi hi cười nói "Bất quá cũng chẳng muộn, tiểu tử ngươi vận khí không tệ, cũng không thua kém nhiều lắm. Chỉ cần đệ nỗ lực, thêm vào các loại linh dược của Dương gia chúng ta, việc đệ nâng cao cảnh giới không khó khăn nhiều lắm đâu."
"Hạ Tâm Nghiên đâu ?" Thạch Nham hít sâu một hơi, ổn định sự háo hức trong lòng, nhíu mày hỏi.
"Ở đây nè." Dương Mộ cười cười, vỗ vai Thạch Nham nói : "Nếu không phải tình huống đặc thù, nha đầu đó tuyệt đối không được phép vào đây, năm mươi bốn gian thạch thất bằng tinh thạch của chỉ dành cho nhân tài nòng cốt của dòng họ Dương gia, còn phải lập công lao hiển hách cho Dương gia chúng ta, người ngoài tuyệt đối khó vào được,…"
Hạ Thần Xuyên ở bên ngoài ngọn thần sơn cũng không được bước vào một bước, thân là gia chủ Hạ gia, ông ta cũng biết được điều cấm kị của Dương gia, chín ngọn thần sơn này được Dương gia xem như cấm địa, không cho phép bất kì người ngoài nào tiến vào.
"Tiểu tử, ngươi có thể tiến vào đánh thức Hạ Tâm Nghiên rồi, yên tâm, một ngày ba bữa sẽ có người đem tới, toàn là linh chi ngàn năm, hà thủ ô vài trăm năm, thịt, xương hầm của yêu thú cấp ba, những mĩ thực đại bổ loại này. Đảm bảo ngươi tinh huyết dồi dào, đủ sức lực để đối phó toàn bộ phiền phức." Dương Lạc cười nói.
Thạch Nham gật gật đầu "Vậy con vào đây."
"Đi đi, thạch thất trong chín ngọn thần sơn này đối với người khác là cấm địa, đối với người mình mà nói chỉ là một gian mật thất tu luyện. Ngươi ở bên trong chả cần quản gì cả, có bất cứ vấn đề gì, thông qua ống tròn kia trực tiếp truyền tin, ngươi cần thứ gì, chúng ta đều có thể sắp xếp đem tới." Dương Lạc dặn dò.
Thạch Nham cảm giác được sự quan tâm từng li từng tí. Ở đây, Dương gia vì hắn đem đến cho hắn điều kiện tu luyện tốt nhất.
Chỉ cần hắn muốn, tựa hồ đều có thể được đáp ứng. Hắn không cần lo nghĩ gì khác, chuyên tâm đem toàn bộ tinh lực để đột phá cảnh giới, nhìn tinh quang lan tỏa, gian thạch thất xây bằng tinh thạch dồi dào thiên địa linh khí làm người khác quả thật không dám tin vào mắt mình, Thạch Nham thật sự đã biết vì sao Dương gia cường thịnh như thế.
Dưới ánh mắt chăm chú của Dương Lạc, Dương Mộ, Thạch Nham từ từ bước vào một trong số những gian thạch thất, sau đó cánh cửa được đóng kín từ bên ngoài.
Trong thạch thất, thiên địa linh khí như nước sông lượn lờ không tan, bập bềnh trôi trong không khí, mắt thường có thể nhìn thấy, hô hấp có thể ngửi được.
Người ở trong này dù chẳng làm gì cũng có thể nhận ra tinh nguyên trong thân thể tựa hồ đang từng chút tăng trưởng, bảo địa tu luyện thế này, quả đúng là tiên cảnh để tu luyện.
Thạch thất không lớn lắm, chỉ hai mươi mét vuông, ở giữa phòng có một cái giường đá được làm bằng cực phẩm tinh thạch, Hạ Tâm Nghiên mặc võ phục trắng tinh đang nằm trên đó.
Trên người nàng, sinh mệnh dao động yếu ớt lúc có lúc không, trên gương mặt trắng trẻo thuần khiết như gốm sứ lập lòe bạch quang nhàn nhạt.
Lông mi dài dài, che phủ đôi mắt sáng trong ẩn chứa tinh hoa của trời đất, thân mình hoàn mỹ, mờ ảo hiện lên từng tia tinh nguyên rối loạn, từ từ chuyển động không tuân theo quy luật nào cả.
Linh hồn rối loạn, ý thức chưa phục hồi, lúc này Hạ Tâm Nghiên tuy hơi thở vẫn còn nhưng giống như người đã chết, không có tri giác, không biết được Thạch Nham đã lặng lẽ đến bên cạnh nàng.
Tinh thần lực từ từ truyền vào Huyết Văn giới
"Linh hồn lực trong Tụ hồn châu bảy ngày trước đã có thể hấp thu được rồi." Thạch Nham đem tinh thần ý thức truyền vào Huyết Vân giới "Ta hiện tại đã có thời gian để hấp thu linh hồn lực của Tụ hồn châu, ngươi lúc đầu đã nói linh hồn lực trong tụ hồn châu có thể cứu tỉnh nàng, bây giờ ngươi nói ta phải làm như thế nào."
"Ồ, nơi đây, nơi đây thật kì quái !" ý nghĩ của Huyền Băng Hàn Diễm chầm chậm từ trong Huyết Văn giới bay ra"Tuy sức mạnh của ta đã bị Huyết Văn giới này khóa lại, nhưng vẫn có thể cảm thấy được thiên địa linh khí ở đây cực kì đậm đặc. Nơi này đối với võ giả các ngươi mà nói chính là nơi tu luyện hoàn mỹ nhất. Thằng nhóc nhà người quả thật lợi hại, ở nơi nào lại tìm được bảo địa như thế này ?"
"Cái này ngươi không cần quản." Thạch Nham nhíu mày "Nói cho ta, cần phải làm như thế nào mới cứu nàng tỉnh lại được ?"
"Rất đơn giản."
Huyền Băng Hàn Diễm không chậm trễ "Ngươi chỉ cần lấy đi lớp màng trắng tinh bên ngoài Tụ Hồn châu, đem ngón tay ngươi và nàng ta đặt vào trên Tụ Hồn châu liền có thể cảm nhận được linh hồn lực thuần khiết trong Tụ hồn châu truyền đến. À, cô gái này hiện giờ không có ý thức tự chủ, ngươi cần dùng tinh thần lực của ngươi bao lấy linh hồn lực đó truyền vào não nàng ta, từ từ bồi dưỡng linh hồn nàng ta, ngươi yên tâm đi, loại linh hồn lực thuần khiết như thế này rất dễ dàng hấp thu, linh hồn ý thức bị vỡ vụn của nàng ta một khi được cỗ lực lượng này bồi dưỡng liền có thể tụ lại rất nhanh."
Huyền Băng Hàn Diễm thong thả đem cách hấp thu Tụ Hồn châu giảng giải tỉ mỉ cho Thạch Nham.
Nói xong, Huyền Băng Hàn Diễm có phần bất lực nói : "Ta bị cái nhẫn quỷ quái này phong ấn, ta nghĩ lần này khó thu lại được phần linh hồn lực thuộc về ta. Ngươi nhớ ước định của chúng ta, linh hồn lực trong Tụ hồn châu này thuộc về ta một phần, ngươi nhất định phải để lại cho ta !"
"Biết rồi." Thạch Nham nhếch mép, hờ hững trả lời.
"Ồ đúng rồi, ngươi có thể nhỏ một giọt máu vào Tụ hồn châu, làm như thế này, lúc ngươi truyền linh hồn lực cho nàng ta có thể lưu lại khí tức của ngươi. Chờ linh hồn nàng ta tập hợp lại, trong linh hồn khí tức của nàng sẽ vĩnh viễn có khí tức của ngươi, như vậy tương lại bất kể nàng ta ở nơi đâu, ngươi đều có thể biết được nơi ở, sinh tử của nàng."
"Không có hại cho nàng ta chứ ?"
"Không hại chút nào."
"Được."
Thạch Nham gật gật đầu, cắn móng tay đem một giọt máu đỏ nhỏ vào Tụ hồn châu.
Ô quang rực rỡ, phúc chốc từ trong Tụ hồn châu tỏa ra, chỉ một lúc sau, ô quang trong tụ hồn châu thoát ra đem Thạch Nham bao lại.
Cùng lúc, thiên địa linh khí trong thạch thất ngưng luyện như nước cuồng bạo dũng mãnh hướng vào Tụ hồn châu !
"A, ngươi, máu của ngươi ! Sao có thể được ?" Huyền Băng Hàn Diễm đột nhiên gấp gáp, kinh hãi vô cùng "Đây, đây là thượng cổ thần huyết !"
Tác giả :
Nghịch Thương Thiên