Sát Thần

Chương 129: Hai bộ Thiên thi

Rất nhiều nấm mồ, trải rộng trên hòn đảo nhỏ được gọi là chỗ chôn thi.

Trung tâm hòn đảo, dựng đứng từng tòa thạch lâu, chính giữa thạch lâu, cũng có một nấm mồ thật lớn, có ba huyệt động rộng rãi, có thể tiến thẳng vào chỗ sâu trong nấm mồ.

Hai người Thạch Nham, Hạ Tâm Nghiên đi theo phía sau đệ tử của Thi Thần Giáo, Âm Dương Động Thiên, một mạch xuyên qua đám mộ, đi tới trung tâm hòn đảo.

Rất nhiều đệ tử của Âm Dương Động Thiên đều được an bài ở bên trong thạch lâu chung quanh. Cũng có một số đệ tử, được người của Thi Thần Giáo mang theo, đi tham quan nấm mồ gần đó là chỗ trọng yếu Thi Thần Giáo luyện thi.

Lý Trang, Sư Nguyệt Như hai tên hộ pháp của Âm Dương Động Thiên, cùng Võ Giả cảnh giới Địa Vị kia của Thi Thần Giáo cùng nhau đi tới một thạch lâu trong đó, hình như đang thảo luận luận vấn đề giá cả.

Lý Uy và vài tên đệ tử Thi Thần Giáo cùng một chỗ, vài tên đệ tử Thi Thần Giáo kia đều có tu vi cảnh giới Bách Kiếp, cùng hai tên Võ Giả cảnh giới Địa Vị Âm Dương Động Thiên ánh mắt lạnh nhìn chằm chằm hai người Thạch Nham.

Hai người Thạch Nham được an bài tạm thời ở một gian thạch phòng trong thạch lâu trung, phòng không có cửa sổ chỉ có cánh cửa đá.

Ngoài cửa đá, đứng vài tên cao thủ của Âm Dương Động Thiên và Thi Thần Giáo, mấy người kia âm thầm phòng bị.

Vài tên đệ tử Thi Thần Giáo, xuống nấm mồ chính giữa, không biết bận rộn cái gì.

Một ít tên từ bên trong thạch lâu bên cạnh, chuyển đi từng khối đá kỳ dị, còn có các khối gỗ âm khí dày đặc, thêm rất nhiều bình chứa đầy độc trùng.

Đệ tử Thi Thần Giáo, giống như đang bận rộn chuyển bị tài liệu luyện thi.

Hai người Thạch Nham cũng không biết động tĩnh bên ngoài, chỉ biết là bọn họ bị nhốt lại tạm thời.

Trong thạch phòng, vẻ mặt Thạch Nham trầm tĩnh, hai mắt đầy hàn khí, luôn âm thầm đề phòng.

Hạ Tâm Nghiên không biết thông qua phương pháp gì, thế nhưng biết bên trong chỗ chôn thi này có ba nấm mồ cất giấu thủy thi.

Dựa theo ý kiến của nàng, sau khi thủy thi xuống nước sẽ cực kỳ lợi hại, nhưng mà ở trên đất bằng, thủy thi lại rất dễ bị tiêu diệt, chỉ cần bị hỏa viêm quấn lấy, thân thể thủy thi sẽ bị hòa tan rất nhanh.

Thủy thi không giống Thi vương vạn năm, biết vận dụng Ngũ Hành lực, chẳng những không sợ hỏa viêm, còn có thể đủ vận dụng dòng nước dập tắt hỏa viêm, bản thân cũng có năng lực vận dụng hỏa viêm.

Thi vương là thi nô đặc biệt nhất lợi hại nhất, thủy thi chỉ có thể bơi lội trong nước, không có năng lực vận dụng dòng nước, hơn nữa rất sợ hỏa viêm.

Trên đường tới đây Hạ Tâm Nghiên đã lặng lẽ chỉ cho Thạch Nham ba nấm mồ cất giấu thủy thi.

Thạch Nham nhớ kỹ trong lòng, vẫn luôn chờ cơ hội, chỉ cần tìm được cơ hội, tất nhiên phải trước tiên xử lý ba thủy thi trong chỗ chôn thi, sau đó mới có thể yên tâm ra biển.

Đêm khuya.

Trong các nấm mồ lớn chỗ chôn thi, thường thường truyền đến tiếng thét hoảng sợ chói tai.

Đệ tử Âm Dương Động Thiên cùng giáo đồ Thi Thần Giáo đi tham quan, rất nhiều người đều là lần đầu tiên đi thăm quan, ở trong đêm tối yên tĩnh, đối mặt thi nô âm trầm đáng sợ, tự nhiên sẽ có người sợ hãi, sẽ thét chói tai.

Từng tiếng thét chói tai, từ nấm mồ các khu vực truyền đến, trong đêm khuya yên tĩnh, tiếng kêu sợ hãi này làm cho người ta sởn cả tóc gáy, bản thân bị dọa sợ.

Một người sợ hãi thét lên, sẽ dẫn tới phản ứng dây chuyền, những đệ tử Âm Dương Động Thiên khác, vừa nghe thấy người khác thét kêu sợ hãi, cũng sẽ bị dọa hét ầm lên.

Trong nhất thời, trên hòn đảo này truyền ra tiếng gào khóc thảm thiết.

Khuôn mặt Thạch Nham lạnh lùng, cau mày nghe tiếng thét sợ hãi gần đó, thông qua tiếng thét chói tai, hắn có thể phán đoán ra phương vị chỗ đó có đệ tử Âm Dương Động Thiên nhiều hay ít.

Trong đầu Thạch Nham liên tục tính toán, suy tính thật sự phải động thủ, thì chạy trốn theo phương hướng nào thì càng thêm dễ dàng hơn.

"Hai người các ngươi đi ra ngoài đi", thời gian sau nửa đêm, bên ngoài truyền đến tiếng của Lý Uy.

Trong lòng Thạch Nham hừ lạnh, cùng Hạ Tâm Nghiên từ trong cánh cửa đá đi ra, nhìn thoáng qua đệ tử của Âm Dương Động Thiên và Thi Thần Giáo ở cửa, thản nhiên nói: "Lý Uy, ngươi muốn làm gì?"

"Tài liệu luyện chế thi sống đã chuẩn bị xong, chúng ta mang ngươi đi qua xem", trong mắt Lý Uy đầy vẻ âm độc, lúc nói những lời đó, hắn rất hưng phấn, theo bản năng xoa xoa tay, hình như đã rất gấp.

Sắc mặt khẽ biến, Thạch Nham thản nhiên nói: "Chúng ta không có hứng thú đi xem luyện thi sống, ngươi có hứng thú, thì tự ngươi đi đi". Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - https://truyenfull.vn

"Không phải do ngươi quyết định", Lý Uy cười lạnh, hừ nói: "Không đi cũng phải đi! Mang đi!"

Hai Võ Giả cảnh giới Địa Vị của Âm Dương Động Thiên, một trái một phải đứng ở bên cạnh Thạch Nham, năm tên đệ tử của Thi Thần Giáo có cảnh giới Bách Kiếp cũng tiến lên một bước, trong ánh mắt đầy âm tà, hình như cũng có chút chờ mong luyện thi sống sau đó.

Hai Võ Giả cảnh giới Địa Vị, năm đệ tử Thi Thần Giáo cảnh giới Bách Kiếp, hơn nữa còn một tên Lý Uy.

Lực lượng này đã muốn rất khó chơi, huống chi ở trong thạch lâu chung quanh, còn có Lý Trang và Sư Nguyệt Như cảnh giới Niết Bàn.

Một khi bắt đầu động thủ ở trong này, Lý Trang, Sư Nguyệt Như kia tất sẽ từ bên trong thạch lâu đi ra, đến lúc đó hai người Thạch Nham khó tránh thoát kiếp này.

Nhanh chóng cân nhắc thiệt hơn, Thạch Nham đột nhiên nhếch miệng cười, "Đi xem cũng tốt, dẫn đường đi", năm tên đệ tử của Thi Thần Giáo, vẻ mặt đạm mạc, trên mặt không cảm xúc đặc biệt nào, chậm rãi bước vào huyệt động chính giữa thạch lâu.

"Đi vào!" Lý Uy bên cạnh hai Võ Giả cảnh giới Địa Vị kia, lớn tiếng quát.

Trong lòng Thạch Nham lạnh lùng, ánh mắt di chuyển trên người Lý Uy, hít sâu một hơi, chậm rãi đi theo.

Đây là một lăng mộ dưới đất thật lớn.

Lăng mộ chiếm diện tích rất lớn, có nhiều thạch thất, ở chính giữa rất nhiều thạch thất đều đặt rất nhiều cỗ quan tài, những quan tài này hình dạng kỳ lạ, có rất nhiều ống sắt từ bên trong thạch bích lòi ra, cắm lên những quan tài này.

Mỗi một cỗ quan tài, đều cắm năm sáu ống sắt cỡ cánh tay, ống sắt vừa cắm vào quan tài, vừa cắm vào vách tường.

Bên trong ống sắt, đầy tử khí và thi khí kỳ dị, dao động năng lượng mờ nhạt di động, những quan tài giống như là điểm quan trọng vận chuyển năng lượng, đưa năng lượng kỳ dị từ bên trong khe rãnh bên trên nấm mồ, thông qua ống sắt rót vào bên trong quan tài, cung cấp đủ năng lượng cho thi nô.

Trong lăng mộ duói đất, có hai mươi mấy thạch thất lớn có nhỏ có, bên trong mỗi một thạch thất đều có ba bốn cỗ quan tài, bên trong mỗi một cỗ quan tài, đều có một thi nô.

Chính giữa lăng mộ, có một thạch thất lớn nhất, thạch thất này lơn gấp hai so với những cái khác, trong đó lại chỉ có hai cỗ quan tài.

Hai cỗ quan tài kia, cũng lớn hơn mấy lần quan tài bình thường, bên trên cắm đầy ống sắt, đủ loại năng lượng tử khí và thi khí pha lẫn, từ bên trong ống sắt chảy vào bên trong hai cổ quan tài.

Sau khi Thạch Nham xuống dưới, chỉ liếc mắt nhìn hai cỗ quan tài, sắc mặt đột nhiên thay đổi.

Ở bên trong quan tài khác, không có chút dao động, thi nô không có chút khí tức.

Nhưng mà, bên trong hai cỗ quan tài thật lớn kia, đã có gợn sóng dao động, thi nô bên trong hai cỗ quan tài, hình như cũng không phải không có chút ý thức nào, giống như có năng lực tự suy nghĩ.

Thiên thi!

Trong lòng Thạch Nham hoảng sợ, căn cứ lời của Hạ Tâm Nghiên, Thiên thi ngàn năm trở lên so với trước khi chết còn lợi hại hơn, hơn nữa đã có ý thức đơn giản, thức tỉnh bản năng chiến đấu, lúc giao chiến với người khác, thậm chí đã biết áp dụng võ kỹ thích hợp để đối phó địch nhân, có thể vận dụng võ kỹ lúc sinh tiền còn tốt hơn trước khi chết!

Nói như vậy, mỗi một bộ Thiên thi đạt tới ngàn năm, trước khi chết khẳng định là Võ Giả cảnh giới Niết Bàn.

Chỉ có thi thể Võ Giả cảnh giới Niết Bàn, Thi Thần Giáo mới có thể trả giá rất lớn biến chúng thành Thiên thi.

Thiên thi rất quý giá, chỉ có nhân vật trọng yếu của Thi Thần Giáo, mới có tư cách có được Thiên thi.

Mỗi một bộ Thiên thi, đều có ghi chép của Thi Thần Giáo, nhân vật trọng yếu của Thi Thần Giáo muốn thu được Thiên thi, phải được giáo chủ cho phép, mới có thể trở thành chủ nhân của một bộ Thiên thi.

Hai bộ Thiên thi!

Thạch Nham nhìn chằm chằm hai cỗ quan tài kia, âm thầm kêu khổ, cảm thấymuốn tránh thoát kiếp này, sợ là sẽ cực kỳ gian nan.

"Ở chỗ này."

Giáo đồ của Thi Thần Giáo, đưa hai người Thạch Nham đến cửa gian thạch thất bên cạnh Thiên thi, chính giữa thạch thất kia đặt một cỗ quan tài trống, bên trong quan tài hình như lấp đầy các loại tài liệu luyện thi, mười hai ống sắt cắm lên trên cỗ quan tài kia, bên trong quan tài liên tục bốc lên thi khí và tử khí vô cùng nồng đậm, vô cùng tà ác.

"Vào đi?" Một tên giáo đồ của Thi Thần Giáo, mắt lạnh lùng nhìn Thạch Nham và Hạ Tâm Nghiên, nhíu mày thúc giục nói.

"Ầm!"

Thạch Nham đột nhiên đâm vào trong ngực Lý Uy, tiếng xương cốt vỡ vụn, đột nhiên vang lên.

Ba Từ Cức Vực Trường, đột nhiên di chuyển, phân biệt vây khốn hai Võ Giả cảnh giới Địa Vi của Âm Dương Động Thiên, một Từ Cức Vực Trường còn lại kéo ba tên giáo đồ của Thi Thần Giáo vào trong đó.

Ba Từ Cức Vực Trường này lặng lẽ phóng ra, lấy âm lực và Tinh Nguyên hỗn hợp tạo thành, lúc vừa tiến vào lăng mộ, Thạch Nham đã chuẩn bị xong hết.

Hắn vốn đang tìm cơ hội ra tay thích hợp, nhưng bây giờ đã không có đường lui, đối phương đã chuẩn bị lập tức đưa bọn họ luyện thành thi sống, rơi vào đường cùng, Thạch Nham chỉ có thể bất đắc dĩ ra tay.

"Muốn chết!"

Còn lại hai tên đệ tử của Thi Thần Giáo, biến sắc, đột nhiên từ trong ngực lấy ra chuông gió, nhẹ nhàng lắc lư một chút.

Bên trong hai gian thạch thất đằng xa, bảy cỗ quan tài đột nhiên bị thi nô từ bên trong mở ra.

Bảy thi nô trắng bệch, đột nhiên từ bên trong quan tài ngồi dậy, nhanh chóng ra khỏi quan tài, không khí trầm lặng đi tới hướng Thạch Nham bên này.

"Cẩn thận một chút!" Hạ Tâm Nghiên thở nhẹ một tiếng, há mồm phun ra một luồng hồng quang.

Hồng quang chính là một thanh kiếm nhỏ, lưu quang phát ra bốn phía, giống như một vệt sao băng, đột nhiên bắn về phía kia hai đệ tử của Thi Thần Giáo không bị Từ Cức Vực Trường trói buộc.

"Cô cũng cẩn thận!" Vẻ mặt Thạch Nham nghiêm lại, đột nhiên quát một tiếng lớn.

Một luồng sát khí thô bạo, tuyệt vọng, điên cuồng, hiếu sát, phút chốc từ trong cơ thểThạch Nham trào ra!

Chỉ một chốc, toàn thân Thạch Nham lượn lờ sương trắng, thúc dục lực lượng tiêu cực.

Dưới đau đớn gân mạch xé rách, lực lượng thân thể Thạch Nham tăng vọt, hai mắt ẩn chứa sự sự hãi vô cùng vô tận, ý niệm thô bạo, vẻ mặt dữ tợn, nhưng ý nghĩ lại vô cùng bình tĩnh.

Từng đợt lực lượng tiêu cực, dũng mãnh rót vào Từ Cức Vực Trường, đã làm gia tăng uy lực của Từ Cức Vực Trường lên gấp đôi.

Ba đệ tử cảnh giới Bách Kiếp của Thi Thần Giáo, ở bên trong Từ Cức Vực Trường cực kỳ đau đớn, máu tươi toàn thân không ngừng tràn ra!

Hai tên Võ Giả có tu vi cảnh giới Địa Vị của Âm Dương Động Thiên, ở bên trong Từ Cức Vực Trường do ba loại lực lượng hỗn hợp tạo thành, trong cơ thể tuôn ra hai luồng quang mang trắng hồng, lực lượng bên trong Từ Cức Vực Trường chỉ giam cầm hai người, nhưng không thể thương tổn thân thể bọn họ.

"Ngươi muốn luyện chế ta thành thi sống sao? Bây giờ ta sẽ biến ngươi thành tử thi!" Vẻ mặt Thạch Nham tàn bạo, sau khi thúc dục lực lượng tiêu cực giống như một mãnh thú kháu mát, đột nhiên nhắm về phía Lý Uy vẻ mặt sợ hãi.

"Ầm!"

Lý Uy bị đánh bay lên, chưa rơi xuống đất thì sinh cơ đã tuyệt.

Thạch Nham cũng không thèm nhìn thi thể Lý Uy, đột nhiên xoay người, phóng nhanh tới hướng Hạ Tâm Nghiên đang chống lại hai tên đệ tử của Thi Thần Giáo.

"U u u! U u u!"

Một tên đệ tử Thi Thần Giáo trong đó, vẻ mặt hoảng sợ, đột nhiên cầm khóa chuông trong tay đưa vào miệng, thình lình phát ra tiếng rít.

"Két két!"

Quan tài có chứa hai bộ Thiên thi, đột nhiên truyền ra tiếng vang kỳ dị, tấm ván gỗ dày trên quan tài, bị di chuyển qua một góc.

Hai luồng thi khí vô cùng hung lệ, đọt nhiên từ trong đó tràn ra, giống như sương khói xám trắng, ở trên quan tài lượn lờ không tiêu tán, cực kỳ tà ác quỷ dị.
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại