Sập Bẫy Tình Của Anh
Chương 5
" Các người đang làm gì vậy". Một bà cô gần 45 tuổi, ăn mặc sang chảnh nói vọng vào.
Cô bất chợt mà rùng mình, hơi thở yếu ớt, mắt bỗng mở ra nhìn về phía cửa phòng.
" Ưm......bỏ ra....có người....ưm.....ư".
Anh vẫn dán môi mình vào môi cô không bỏ cũng không muốn rời cái hương vị này có sức quyến rũ thật đặc biệt.
" Phong.......con muốn đầu độc con gái nhà người ta à". Bà ta tiến bên giường quát.
Nghe được lời nói của ả ta, hắn nhẹ nhàng lưu luyến rời môi cô, rồi khinh bỉ nhìn bà ta, nói:
" Ai cho bà vào đây....bà đã chiếm được trái tim của bố tôi, ôm trọn tài sản kếch xù của gia đình tôi....tôi đã nói bà không được vào đây nữa cơ mà".
" Phong, đừng hiểu lầm mẹ, mẹ muốn chỉ muốn làm hoà với con thôi ". Bà ta giọng giả dối, gương mặt tỏ ra đáng thương nói với hắn.
" Phi....đừng gọi tôi những từ " mẹ" "con" đơ bẩn đó nữa, chán ghét lắm".
Càng nhìn bà ta hắn càng chán, càng ghét. Bà ta mà đáng làm mẹ của hắn sao......phi....
" Còn cô gái này là ai, sao lại có thể nằm trên giường con".
Bị anh chửi bà ta giận đỏ mặt, chuyển xang chỉ vào mặt cô nói.
Hắn cười khẩy:
" Là phu nhân tương lai của Hàn gia đó... Bà cứ lo mà xách dép cho cô ấy đi".
" Ha...ha....nhìn cô ta.....mẹ cũng biết cũng chỉ hạ đẳng như mẹ thôi". Bà ta khoanh tay, cặp môi dỏ chót cứ nhếch lên khinh bỉ.
" Chát.....". Hắn mạnh bạo tát và bà ta một phát.
" Bà màu bỏ những lời nói xúc phạm ấy đi, đừng có ăn nói hàm hồ. Nơi đây có vong linh của mẹ tôi, bà vào đây... đúng là ô nhục.... ô nhục". Hắn lắc đầu nói.
" Phong, mày dám vô lễ với mẹ kế như thế hả...hảo......". Bà ta ôm mặt chửi rủa.
Tay hắn quyện thành nắm đấm, lộ ra vết giây gân rợn người.
Cô nắm lấy tay hắn, làm hắn nuôi giận, vả cơ thể bỗng nóng lên, đầu óc quay cuồng.
" Hàn Tử Phong, tôi.....tôi nóng quá....nóng".
Cô bất chợt mà rùng mình, hơi thở yếu ớt, mắt bỗng mở ra nhìn về phía cửa phòng.
" Ưm......bỏ ra....có người....ưm.....ư".
Anh vẫn dán môi mình vào môi cô không bỏ cũng không muốn rời cái hương vị này có sức quyến rũ thật đặc biệt.
" Phong.......con muốn đầu độc con gái nhà người ta à". Bà ta tiến bên giường quát.
Nghe được lời nói của ả ta, hắn nhẹ nhàng lưu luyến rời môi cô, rồi khinh bỉ nhìn bà ta, nói:
" Ai cho bà vào đây....bà đã chiếm được trái tim của bố tôi, ôm trọn tài sản kếch xù của gia đình tôi....tôi đã nói bà không được vào đây nữa cơ mà".
" Phong, đừng hiểu lầm mẹ, mẹ muốn chỉ muốn làm hoà với con thôi ". Bà ta giọng giả dối, gương mặt tỏ ra đáng thương nói với hắn.
" Phi....đừng gọi tôi những từ " mẹ" "con" đơ bẩn đó nữa, chán ghét lắm".
Càng nhìn bà ta hắn càng chán, càng ghét. Bà ta mà đáng làm mẹ của hắn sao......phi....
" Còn cô gái này là ai, sao lại có thể nằm trên giường con".
Bị anh chửi bà ta giận đỏ mặt, chuyển xang chỉ vào mặt cô nói.
Hắn cười khẩy:
" Là phu nhân tương lai của Hàn gia đó... Bà cứ lo mà xách dép cho cô ấy đi".
" Ha...ha....nhìn cô ta.....mẹ cũng biết cũng chỉ hạ đẳng như mẹ thôi". Bà ta khoanh tay, cặp môi dỏ chót cứ nhếch lên khinh bỉ.
" Chát.....". Hắn mạnh bạo tát và bà ta một phát.
" Bà màu bỏ những lời nói xúc phạm ấy đi, đừng có ăn nói hàm hồ. Nơi đây có vong linh của mẹ tôi, bà vào đây... đúng là ô nhục.... ô nhục". Hắn lắc đầu nói.
" Phong, mày dám vô lễ với mẹ kế như thế hả...hảo......". Bà ta ôm mặt chửi rủa.
Tay hắn quyện thành nắm đấm, lộ ra vết giây gân rợn người.
Cô nắm lấy tay hắn, làm hắn nuôi giận, vả cơ thể bỗng nóng lên, đầu óc quay cuồng.
" Hàn Tử Phong, tôi.....tôi nóng quá....nóng".
Tác giả :
Long Nguyệt