Sakura, Nắm Tay Tôi
Chương 33: Mèo con của anh
Những tia nắng nhẹ nhàng len lỏi qua khung cửa sổ nhà Uchiha đã đánh thức cô gái tóc hồng tỉnh dậy...
Sakura khẽ mở đôi mắt của mình, he hé nhìn gương mặt thanh tú vẫn còn đang ngủ say bên cạnh. Chàng trai lạnh lùng hàng ngày của cô đâu mất rồi... Ở đây chỉ còn có một anh chàng trông thật hiền và ấm áp làm sao thôi! - Inner Sakura
Cô không thể cử động bởi vì vòng tay của ai đó đang ôm trọn cô vào lòng... Sakura tưởng như chỉ một cử động nhỏ của mình thôi cũng có thể đánh thức chàng trai kia mất T^T Cô có thể cảm nhận được làn da ấm áp của anh đang kề sát cơ thể mình...
-Ơ... Khoan!
Da anh đang KỀ SÁT cơ thể cô... nghĩa là bây giờ.... Đột nhiên nghĩ lại những giây phút “nồng nhiệt" tối hôm qua toàn thân Sakura trở nên nóng bừng >•<
Cô ngước lên nhìn anh... Ồ.. có lẽ đây là lần đầu tiên cô được ngắm nhìn gương mặt anh gần như thế này ( vì những lúc gần nhất chuỵ toàn nhắm mắt lại =)))) Nhìn xem... Hàng lông mi vừa dài vừa cong của anh này... Chiếc mũi cao thanh tú này... Đôi môi hồng đầy quyến rũ kia.... Aizzzzz thẩm nào hồi bé anh toàn bị nhầm là con gái thôi Sasuke-kun! T.T
Nhìn thấy anh như vậy khiến cho cô cảm thấy thật thích thú làm sao:))) và sự thích thú đó đã khiến đôi tay nghịch ngợm của cô đang tiến lại gần gương mặt anh...
.
.
"Tch.."
.
.
Bàn tay nam tính của ai đó đã nắm chặt lấy bàn tay nghịch ngợm của cô...
- Ơ... Anh dậy từ khi nào thế!? Sakura ngạc nhiên
- Lông mi của em cứ cọ vào cằm anh...
Em... Em xin lỗi! Anh.. Anh ngủ tiếp đi... Sakura vội vàng định rụt tay lại nhưng...
Em phải chịu trách nhiệm về việc em gây ra... Anh mở mắt...
Và không kịp để cô nói thêm gì anh đã trùm trăn lật người lại lên trên cô
Á! Em sai rồi... Em sai rồi Sasuke-kun! Sakura không ngừng bối rối và đỏ mặt nhắm chặt đôi mắt mình lại...
- hn... Anh cười nhẹ... Lấy tay búng vào cái trán dồ của cô
Em đúng là cô gái phiền phức, Sakura...
.
.
Khi cô mở mắt thì đã thấy anh khoác bộ yukata lên người.
Ơ... Sakura từ ngạc nhiên rồi... Bối rối... Rồi lại xấu hổ về cái suy nghĩ đen tối trong đầu mình...
Cô trùn chăn kím đầu và co lại..
- hn... em không dậy à?
Sakura khẽ mở đôi mắt của mình, he hé nhìn gương mặt thanh tú vẫn còn đang ngủ say bên cạnh. Chàng trai lạnh lùng hàng ngày của cô đâu mất rồi... Ở đây chỉ còn có một anh chàng trông thật hiền và ấm áp làm sao thôi! - Inner Sakura
Cô không thể cử động bởi vì vòng tay của ai đó đang ôm trọn cô vào lòng... Sakura tưởng như chỉ một cử động nhỏ của mình thôi cũng có thể đánh thức chàng trai kia mất T^T Cô có thể cảm nhận được làn da ấm áp của anh đang kề sát cơ thể mình...
-Ơ... Khoan!
Da anh đang KỀ SÁT cơ thể cô... nghĩa là bây giờ.... Đột nhiên nghĩ lại những giây phút “nồng nhiệt" tối hôm qua toàn thân Sakura trở nên nóng bừng >•<
Cô ngước lên nhìn anh... Ồ.. có lẽ đây là lần đầu tiên cô được ngắm nhìn gương mặt anh gần như thế này ( vì những lúc gần nhất chuỵ toàn nhắm mắt lại =)))) Nhìn xem... Hàng lông mi vừa dài vừa cong của anh này... Chiếc mũi cao thanh tú này... Đôi môi hồng đầy quyến rũ kia.... Aizzzzz thẩm nào hồi bé anh toàn bị nhầm là con gái thôi Sasuke-kun! T.T
Nhìn thấy anh như vậy khiến cho cô cảm thấy thật thích thú làm sao:))) và sự thích thú đó đã khiến đôi tay nghịch ngợm của cô đang tiến lại gần gương mặt anh...
.
.
"Tch.."
.
.
Bàn tay nam tính của ai đó đã nắm chặt lấy bàn tay nghịch ngợm của cô...
- Ơ... Anh dậy từ khi nào thế!? Sakura ngạc nhiên
- Lông mi của em cứ cọ vào cằm anh...
Em... Em xin lỗi! Anh.. Anh ngủ tiếp đi... Sakura vội vàng định rụt tay lại nhưng...
Em phải chịu trách nhiệm về việc em gây ra... Anh mở mắt...
Và không kịp để cô nói thêm gì anh đã trùm trăn lật người lại lên trên cô
Á! Em sai rồi... Em sai rồi Sasuke-kun! Sakura không ngừng bối rối và đỏ mặt nhắm chặt đôi mắt mình lại...
- hn... Anh cười nhẹ... Lấy tay búng vào cái trán dồ của cô
Em đúng là cô gái phiền phức, Sakura...
.
.
Khi cô mở mắt thì đã thấy anh khoác bộ yukata lên người.
Ơ... Sakura từ ngạc nhiên rồi... Bối rối... Rồi lại xấu hổ về cái suy nghĩ đen tối trong đầu mình...
Cô trùn chăn kím đầu và co lại..
- hn... em không dậy à?
Tác giả :
ao-chan