Sắc Yêu Ngọt Ngào

Chương 26

Kim Hạ lại thật không ngờ, Lục Xuyên sẽ sắp xếp cho cô vào Nhân Hằng chiếm nửa thế giới bất động sản. Đối với cô mà nói, đây là chuyện không thể tốt hơn, đến tận bây giờ sự nghiệp của cô, cuối cùng có một khoảng trời rộng lớn, rốt cuộc sau này có thể đứng độc lập không bị phụ thuộc.

Nhưng vui sướng bao nhiêu, cô sầu lo bấy nhiêu. Ở ngoài mặt, nhờ Lục Xuyên giúp đỡ, tình trạng cuộc sống của cô so với lúc trước, có bước nhảy vọt, nhưng nghĩ kỹ, căn hộ Lục Xuyên cho cô mượn kia, chung quy cũng không phải đứng tên của cô, Nhân Hằng đồng ý tuyển cô vào làm, cũng là xem mặt mũi Lục Xuyên, nói trắng ra, chính cô đang ký sinh trên người Lục Xuyên, nếu có ngày cô bị thất sủng, anh trở mặt, chính cô sẽ từ thiên đường rơi vào địa ngục, mà hết thảy, đều là ở một suy nghĩ của anh.

Nhưng trước mắt không có biện phát tốt, cũng chỉ có thể đi bước nào, tính bước ấy.

Ngày tiếp theo nhận được điện thoại thông báo phỏng vấn của Nhân Hằng, đối phượng nói rõ cho cô biết thời gian địa điểm cùng tài liệu cần mang theo, cuối cùng còn đặc biết nhắc nhở cô, cuối buổi phòng vấn, đợi 3’, cô và chủ tịch Hướng Nam phỏng vấn 1 chọi 1.

Kim Hạ thấy có chút kỳ quái, theo lý thuyết không cần Hướng Nam tự mình ra mặt mới đúng, nhưng cô đoán không ra huyền cơ đằng sau chuyện này, chỉ có thể kiên trì đi, dù sao binh đến tướng ngăn, nước đến đất chặn, cô cũng không có gì phải sợ.

Nhân Hằng sắp xếp cho cô chức vị trợ lý cho kỹ sư có tay nghề cao, nói vậy trước đó Lục Xuyên có giợi thiệu bối cảnh của cô cho bọn họ, cho nên cố ý an bai cho cô ở bên cạnh kỹ sư học tập. Lúc phỏng vấn, giám khảo cũng không có cố ý làm khó dễ, đều hỏi vấn đề cơ bản, chính bản thân cô đang thi lấy bằng kỹ sư xây dựng, cho nên ứng đối cũng rất lưu loát. Lúc gần kết thúc, người phỏng vấn thu thập tài liệu, lui ra ngoài, còn lại một mình chờ ở phòng họp.

Rất nhanh ở cửa liền truyền đến tiếng bước chân, không nhanh không chậm, Kim Hạ ngồi thẳng người, khẩn trương đến mức lòng bàn tay hơi đổ mồ hôi, dưới chân giẫm lên tấm thảm len dày 1cm, giống chìm trong len, làm cho đầu óc có chút choáng váng. Nói thật ra, ở trong mắt cô, Hướng Nam không thuộc phạm trù người thường, tuy rằng cô bắt chính mình tận lực ổn định, đối phương cùng chỉ là một người, không phải thần, nhưng theo bản năng, cô vẫn phi thường không yên, sợ chính mình múa rìu qua mắt thợ, bại lộ chuyện gì, sẽ không lấy được công việc này.

Một người đàn ông đẩy cửa vào, Kim Hạ, liếc mắt nhìn một cái, liền lập tức đứng lên, cung kính cúi đầu trước anh ta: “Chủ tịch Hướng."

Hướng Nam đi đến trước bàn hội nghị ngồi xuống, hơi gật đầu nhẹ: “Mời ngồi."

Kim Hạ thế mới dám ngồi, hai người ở vị trí đối diện, cô vụng trộm liếc mắt đánh gia anh ta một cái, bộ dáng nhã nhặn, lộ ra phong độ của người tri thức cực nồng, nhưng vì sao nhìn thế nào cũng không thấy giống thương nhân.

Hướng Nam đánh giá cô gái trước mặt, âu phục nhỏ màu trắng tóc đuôi ngựa, vẻ mặt mộc mạc, đơn giản lưu loát.

Anh ta cố ý nói trước cô cũng sẽ tham gia phỏng vấn, chính là muốn nhìn một chút cô sẽ giả dạng như thế nào, bây giờ xem ra, bước đầu có thể kết luận, cô không phải người đề xuất chuyện này.

“Tự giới thiệu đơn giản một chút, tôi là chủ tịch Nhân Hằng Hướng Nam, Hướng trong phương hướng, Nam trong Bắc Nam."

Kim Hạ ngồi nghiêm chỉnh: “Chủ tịch Hướng xin chào, tôi là Kim Hạ, Kim trong kim niên(năm nay), Hạ trong mùa hạ."

Hướng Nam ôn hòa cười: “Nói vậy cục trưởng Lục cũng nói qua cho cô, phỏng vấn chỉ là lướt qua, cho nên cô không cần quá căng thẳng."

Trong mắt Hướng Nam hiện lên một tia ngoài ý muốn, cô tuổi không lớn, khả năng hiểu ý ngầm thật ra lại không kém: “Nghe nói cô đang thi lấy bằng kỹ sư xây dựng?"

Kim Hạ gật đầu: “Vâng, đã đậu ba môn, còn thiếu môn cuối cùng."

“Vì sao muốn thi này? Chuyên khoa của cô là toán học, này không đúng ngành."

“Bởi vì kỹ sư có tiền đồ, học giỏi có thể nuôi gia đình sống qua ngày."

Hướng Nam thấy một cô gái nhỏ 20 tuổi nói nuôi gia đình sống qua ngày như vậy có chút buồn cười, liền buông xuống sơ yếu lý lịch trong tay, không tính lại hỏi chuyện liên quan đến công việc. Im lặng một lát, anh ta đột nhiên hỏi: “Cục trưởng Lục có đưa túi Prada cho cô hay không?"

Kim Hạ mờ mịt giương mắt, sau khi ngây người một lúc lâu mới trả lời: “Vâng, anh ấy tặng một túi xách màu xám cùng một xấp tiền. Nhưng, chủ tịch Hướng, ngài làm sao có thể hỏi cái này?"

Thì ra lúc ấy Lục Xuyên tự mình chọn túi cho cô, là tặng cho cô, xem ra đối với cô lại là tình trường khó có được. Nếu Lục Xuyên thích, vậy chính cô tự nhiên nên để mặt mũi nhận lấy, chẳng qua…

Anh ta hơi cười rộ lên: “Kỳ thật sở dĩ phỏng vấn hôm nay tôi đến, là muốn nhắc nhở cô một việc nhỏ, người ta nói làm tốt thừa lương, xác thực như thế. Tôi ở đây, có thể nuôi người rảnh rỗi, nhưng không nuôi người gây chuyện, cô nghe hiểu chưa?"

Ngụ ý, chính là đừng ỷ phía sau mình có người chống lưng, ở trong công ty chọc phiền toái. Kim Hạ gật đầu: “Đúng vậy chủ tịch Hướng, tôi hiểu được."

Hướng Nam không nói gì nữa, nhìn cô lâm vào trầm mặc. Kỳ thật hôm nay anh ta đến, nguyên nhân chủ yếu, là vì cô gái trước mắt này, có liên quan gián tiếp đến Lâm Tịch, cho nên anh ta mới bắt đây nảy sinh ý niệm trong đầu.

Nghe nói Lục Xuyên và Lâm Tịch đã đi gặp mặt hai bên gia đình, bắt đầu chuẩn bị cho hôn sự. nếu Lục Xuyên không có cảm tình với Lân Tịch, vậy cuộc hôn nhân này đối với Lâm Tịch mà nói, tình là cái gì? Huống cho, Lục Xuyên rõ ràng có tình cảm với cô gái tên Kim Hạ này, sau khi kết hôn cũng không nhất thiết sẽ chặt đứt quan hệ với cô, vậy đối với Lâm Tịch mà nói, rất không công bằng.

Kim Hạ thấy Hướng Nam nhìn chằm chằm cô, cũng không có nói gì, tim chấn động rất mạnh, nhưng anh ta không mở miệng, cô lại không giỏi trao đổi nói gì tùy tiện, đành phải tiếp tục ngồi ngay ngắn, tầm mắt không dám để trên người anh ta, xoay tới xoay lui, cuối cùng vẫn dừng ở trên bàn hội nghị.

Hướng Nam thấy tầm mắt của cô có chút không biết làm sao, thế mới ý thức được chính mình trầm mặc thật lâu. Phất phất tay, anh ta nhẹ giọng nói: “Tốt lắm, đi ra ngoài đi, phòng nhân sự sẽ thông báo cho cô."

Nghe anh ta nói như vậy, Kim Hạ mới nhẹ nhàng thở ra, rất nhanh đứng lên, sửa sang lại âu phục nhỏ: “Vậy chủ tịch Hướng, tôi đi trước."

Hướng Nam gật gật đầu, một phút cửa phòng họp đóng lại một lần nữa, anh ta nghe thấy mình thở dài thật dài, trong lòng vô cùng nôn nóng, về phần vì sao nôn nóng, anh ta không rõ, vì sao cứ nghĩ đến Lâm Tịch, anh ta cũng không rõ.

Anh ta chỉ biết là, đầu óc lâu nay quen trong sạch, rất ít khi hỗn độn giống như bây giờ.

*

Thông báo nhận chức rất nhanh phát đến hòm thư của cô, tiền lương gấp đôi, chứng minh thành ý của Hướng Nam với Lục Xuyên. Hôn đó Kim Hạ gửi đơn từ chức cho Vương Minh Lãng, công ty nhỏ không có thủ tục phiền phức, rất nhanh sắp xếp ổn thỏa.

Công ty mới làm việc ở địa chỉ tòa nhà thương mại CBD giữa trung tâm, trong một tòa nhà chọc trời. Kỹ sư tay nghề cao ở Nhân Hằng có hạn, Kim Hạ cũng là một trong số đó, xem như trợ lý của trợ lý, tương đương chân tập vụ, dù sao cô không có kinh nghiệm công tác trong ngành, có thể có đãi ngộ như thế, muốn cầu cũng không được.

Kim Hạ biết rõ cơ hội này không dễ có, không dám có nửa điểm chậm trễ, hơn nữa vừa vào phải biểu hiện thật tốt, cho nên luôn đi về trễ hơn so với người khác. Với chuyện này Lục Xuyên thấy rất khinh thường, tuy rằng trong lòng hiểu được, nhưng ngoài miệng luôn không thuận theo không buông tha, cuối cùng cuốn cô lên giường, liên tục bám theo cô ăn vạ đến bực mình.

Cuối tuần nghỉ ngơi, Kim Hạ thuyết phục được Lục Xuyên cho cô đến thăm ba ba, thuận tiện theo ông đến bệnh viện lọc thận, Lục Xuyên không tình nguyện, nhưng vẫn đồng ý, ai bao anh không muốn xuất hiện trước mặt người nhà cô, giải thích trên lập trường chính mình thực phiền toái.

Dựa vào quan hệ của Lục Xuyên và Trầm Dục, ba ba Kim Hạ đang làm việc ở khoa thẩm tích, cô đỡ ba ba xuống lầu, lại ngoài ý muốn gặp một người ở sảnh lớn, cô tập trung nhìn vào, tuy rằng người đó mặc y phục hằng ngày, nhưng hình dáng cùng thân hình này, quả thật là Hướng Nam.

Bình thường ở công ty không có cơ hội thấy anh ta, không nghĩ đến có thể chạm mặt ở bệnh viện. Anh ta đứng trong đại sảnh cầu xin, cúi đầu nhìn di động trong tay mình. Kim hạ do dự rốt cuộc có nên chào hỏi anh ta không, anh ta bỗng nhiên ngẩng đầu lên, tầm mắt hai người vừa vặn va chạm, hai bên đều sửng sốt.

Kim Hạ phản ứng đầu tiên, kêu một tiếng: “Hướng tổng."

Hướng Nam cất di động, mỉm cười: “Xin chào." Tầm mắt rơi xuống trên người cụ già cô nâng đỡ, có chút nghi hoặc: “Vị này là?"

Kim Hạ giới thiệu: “Đây là ba tôi." Sau đó nói với ông Kim Đầu: “Ba, đây là lãnh đạo công ty con, Hướng tổng."

Ông Kim Đầu cùng Hướng Nam đều nói tiếng xin chào, tiếp theo ông hỏi: “Lãnh đạo, con gái tôi ở cơ quan có làm tốt công việc hay không, không có gây phiền phức cho cậu chứ?"

Kim hạ kéo kéo tay áo ông, thấp giọng: “Ba, ba cho đây là cấp trên trực tiếp của con sao, so với con đều lớn hơn nhiều, sao có thể tùy tiện gây phiền toái cho người ta."

Nhưng thật ra Hướng Nam không ngại, cười cười: “Không có, cô biểu hiện tốt lắm, rất chăm chỉ. Nhưng, chú có chỗ nào không thoải mái sao, sao lại vào bệnh viện?"

Ông Kim Đâu vui tươi hớn hở xua tay: “Không có gì, tôi đến lọc thận, bệnh cũ. Cậu thì sao?"

“Tôi theo giúp tôi…" Nói đến đây, Hướng Nam dừng một chút, đắn đo chút mới nói ra lời: “Ba ba bạn gái đi xem bệnh."

Kim Hạ sửng sốt, cô đây xem như trực tiếp bặt được tin bát quái sao? Đế Vương thứ năm nổi tiếng được ca tụng là viên kim cương có bạn gái?! Trong lúc đang kinh ngạc, chỉ thấy một cô gái kéo một cụ già từ hành lang bên kia đến đây, kêu: “Hướng Nam, ba em có thể đi toilet rồi, có thể đi rồi."

Hướng Nam nói gặp lại với bọn Kim Hạ, liền xoay người đi đến chỗ hai người kia. Kim Hạ nhìn chăm chú cô gái cùng ông cụ kia chốc lát, có loại thương cảm không nói nên lời. Cô chung quy lên nghĩ, nhân vật như Hướng Nam, có thể theo bên người anh ta, nhất định cũng là người 3 đầu 6 tay, không nghĩ lại là cô gái bình thường như vậy.

Cô ấy cũng không phải không xinh đẹp, chẳng qua đẹp đến quá mức mỏng manh, rất không kinh tâm động phách, hơn nữa nhìn cũng không trẻ, theo tiêu chuẩn mà nói, cũng không có nhiều lực tranh giành. Nghĩ đến đây, Kim Hạ cảm thấy cô gái kia nhất định có tính cách tốt lắm, cho nên mới hấp dẫn người đàn ông như Hướng Nam.

Ở trước cửa thang máy, Hướng Nam quay đầu liếc mắt Kim Hạ một cái, nếu có cút suy nghĩ. Sau lưng mỗi người đều có chút chuyện xưa, có lẽ sinh ra thành kiến trước khi mình trở thành ông chủ bất động sản.
Tác giả : Duy Kỳ
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại