Sắc Dụ Vương Đạo
Chương 36
Tất cả tức giận của nam nhân hoàn toàn biến mất, y dùng toàn bộ khí lực đâm vào sâu, hận không thể cùng cô gái hợp làm một thể. Cô kích động ôm lấy đầu y, kẹp chặt mông, khiến y càng cảm nhận được khoái cảm mãnh liệt.
Dưới sự tiến đánh cuồng nhiệt của cô gái, cuối cùng nam nhân không thể duy trì, tinh quan mở rộng bắn ra trong thân thể cô gái."A… Hảo năng… Viên đạn của anh làm em muốn bỏng chết… A ──" Tinh dịch nóng bỏng bắn vào hoa tâm giống như nham thạch nóng chảy, khiến thân thể *** loạn mẫn cảm của cô lần thứ hai đạt tới cao trào, đồng thời trên vùng bụng trắng nõn nở ra một đóa hoa hồng diễm như máu, trông rất sống động.
Nam nhân ôm cô gái nghỉ ngơi trong chốc lát, lạnh mặt đẩy cô ra, trên khuôn mặt hung ác đáng sợ không có một chút biểu tình nào.
“Làm gì vậy? Ôm người ta một lát nữa đi! Cự căn của anh thật ấm áp, để muội muội của người ta ngậm nó một lát nữa." Cô gái chu đôi môi đỏ mọng, lại ngồi lên cự căn của y, khi ngồi vào cô khẽ hừ một tiếng.
“Mau đứng lên, đừng làm rộn! Hết thảy đã làm theo em nói, em còn muốn gì nữa?" Nam nhân vẻ mặt khó chịu, không có nổi một chút yêu thương nhung nhớ nên có.
“Không!" Cô lắc đầu, “Cái gì mà hết thảy làm theo lời em nói? Em cho anh biết, em đối với biểu hiện của anh vô cùng không hài lòng, anh không hợp cách! Muốn thử lại!"
Nghe vậy, nam nhân vẻ mặt khó có thể tin, kêu to: “Hứa Tịch, em đừng quá đáng!" Trên đời sao lại có loại biến thái này tồn tại, hy vọng người khác cường bạo hắn, y thật sự hoài nghi có nên đưa hắn đế bệnh viện tâm thần tìm bác sĩ giúp hắn kiểm tra.
“Em quá đáng chỗ nào? Anh rõ ràng đã đáp ứng em, sẽ dùng sức cường bạo em, làm em vừa lòng!" Hứa Tịch chống nạnh, vẻ mặt đương nhiên.
“Anh không phải đã làm theo lời em nói cường bạo em sao?" Đoạn Ngân Táp thực sự hối hận, sớm biết vậy y không nên vì chịu không nổi yêu nghiệt này quấn lấy mà đáp ứng hắn chơi cái gì cường bạo, quả thực là lấy đá đập chân mình.
“Cái này sao có thể gọi là cường bạo? Kẻ cường bạo hẳn là càng hung ác, càng biến thái! Mệt công em cho anh ăn diện giống lưu manh, thật sự là lãng phí!" Hứa Tịch chỉ mũi y, siêu cấp bất mãn mà quở trách.
Đoạn Ngân Táp muốn bị chọc giận đến hôn mê, y hiện tại có thể xác định chắc chắn yêu nghiệt này có bệnh, người bình thường tuyệt đối sẽ không bắt bạn trai mình giả thành kẻ cường bạo đi cường bạo bản thân, hơn nữa lại còn ngại y cường bạo không tốt.
“Đừng vậy chứ, mau đến cường bạo em, nhớ kỹ phải hung hãn, biến thái hơn!" Hứa Tịch đứng lên thúc giục, mất đi cự căn ngăn cản, dịch thể trong hoa huyệt lập tức chảy ra đầy đất, *** mỹ *** nói không nên lời.
“Tự em điên một mình đi! Anh phải về!" Đoạn Ngân Táp nổi giận mắng, đứng lên kéo quần chuẩn bị rời đi, y rốt cuộc chịu không nổi.
“Đứng lại! Ai cho anh đi!" Hứa Tịch lập tức cản đường y, vươn tay ôm lấy cổ y, chu đôi môi hồng diễm tà cười: “Anh đi rồi, không sợ em gặp cái tên tội phạm cưỡng gian thật sự kia rồi bị hắn gian sao? Nghe nói hắn thực đáng sợ!"
“Hừ! Kia bất chính hảo, Em không phải hy vọng bị loại biến thái sắc ma đó cưỡng gian sao!" Đoạn Ngân Táp cười lạnh, nói đến cái tên cưỡng gian gì đó này y liền nổi giận, Hứa Tịch chính là sau khi xem tin tức về tên cưỡng gian mới đột phát kỳ tưởng, muốn chơi cái gì trò chơi cường bạo.
“Thật là vật nhỏ ác độc, lại thích em gặp cái tên cưỡng gian khủng bố này, bị hắn chà đạp hư." Hứa Tịch giả vờ đáng thương vươn tay xoa xoa khóe mắt, trong mắt tràn đầy ý cười.
" Loại tao hàng *** đãng như em, hẳn nên để hắn giáo huấn một chút."
“Anh thực sự để em bị đàn ông khác chạm vào sao? Tiểu bảo bối!" Hứa Tịch không cho là đúng, vươn đầu lưỡi hồng hồng liếm cái cằm không cạo râu của Đoạn Ngân Táp, bàn tay lần đến đũng quần y chà xát.
Dưới sự tiến đánh cuồng nhiệt của cô gái, cuối cùng nam nhân không thể duy trì, tinh quan mở rộng bắn ra trong thân thể cô gái."A… Hảo năng… Viên đạn của anh làm em muốn bỏng chết… A ──" Tinh dịch nóng bỏng bắn vào hoa tâm giống như nham thạch nóng chảy, khiến thân thể *** loạn mẫn cảm của cô lần thứ hai đạt tới cao trào, đồng thời trên vùng bụng trắng nõn nở ra một đóa hoa hồng diễm như máu, trông rất sống động.
Nam nhân ôm cô gái nghỉ ngơi trong chốc lát, lạnh mặt đẩy cô ra, trên khuôn mặt hung ác đáng sợ không có một chút biểu tình nào.
“Làm gì vậy? Ôm người ta một lát nữa đi! Cự căn của anh thật ấm áp, để muội muội của người ta ngậm nó một lát nữa." Cô gái chu đôi môi đỏ mọng, lại ngồi lên cự căn của y, khi ngồi vào cô khẽ hừ một tiếng.
“Mau đứng lên, đừng làm rộn! Hết thảy đã làm theo em nói, em còn muốn gì nữa?" Nam nhân vẻ mặt khó chịu, không có nổi một chút yêu thương nhung nhớ nên có.
“Không!" Cô lắc đầu, “Cái gì mà hết thảy làm theo lời em nói? Em cho anh biết, em đối với biểu hiện của anh vô cùng không hài lòng, anh không hợp cách! Muốn thử lại!"
Nghe vậy, nam nhân vẻ mặt khó có thể tin, kêu to: “Hứa Tịch, em đừng quá đáng!" Trên đời sao lại có loại biến thái này tồn tại, hy vọng người khác cường bạo hắn, y thật sự hoài nghi có nên đưa hắn đế bệnh viện tâm thần tìm bác sĩ giúp hắn kiểm tra.
“Em quá đáng chỗ nào? Anh rõ ràng đã đáp ứng em, sẽ dùng sức cường bạo em, làm em vừa lòng!" Hứa Tịch chống nạnh, vẻ mặt đương nhiên.
“Anh không phải đã làm theo lời em nói cường bạo em sao?" Đoạn Ngân Táp thực sự hối hận, sớm biết vậy y không nên vì chịu không nổi yêu nghiệt này quấn lấy mà đáp ứng hắn chơi cái gì cường bạo, quả thực là lấy đá đập chân mình.
“Cái này sao có thể gọi là cường bạo? Kẻ cường bạo hẳn là càng hung ác, càng biến thái! Mệt công em cho anh ăn diện giống lưu manh, thật sự là lãng phí!" Hứa Tịch chỉ mũi y, siêu cấp bất mãn mà quở trách.
Đoạn Ngân Táp muốn bị chọc giận đến hôn mê, y hiện tại có thể xác định chắc chắn yêu nghiệt này có bệnh, người bình thường tuyệt đối sẽ không bắt bạn trai mình giả thành kẻ cường bạo đi cường bạo bản thân, hơn nữa lại còn ngại y cường bạo không tốt.
“Đừng vậy chứ, mau đến cường bạo em, nhớ kỹ phải hung hãn, biến thái hơn!" Hứa Tịch đứng lên thúc giục, mất đi cự căn ngăn cản, dịch thể trong hoa huyệt lập tức chảy ra đầy đất, *** mỹ *** nói không nên lời.
“Tự em điên một mình đi! Anh phải về!" Đoạn Ngân Táp nổi giận mắng, đứng lên kéo quần chuẩn bị rời đi, y rốt cuộc chịu không nổi.
“Đứng lại! Ai cho anh đi!" Hứa Tịch lập tức cản đường y, vươn tay ôm lấy cổ y, chu đôi môi hồng diễm tà cười: “Anh đi rồi, không sợ em gặp cái tên tội phạm cưỡng gian thật sự kia rồi bị hắn gian sao? Nghe nói hắn thực đáng sợ!"
“Hừ! Kia bất chính hảo, Em không phải hy vọng bị loại biến thái sắc ma đó cưỡng gian sao!" Đoạn Ngân Táp cười lạnh, nói đến cái tên cưỡng gian gì đó này y liền nổi giận, Hứa Tịch chính là sau khi xem tin tức về tên cưỡng gian mới đột phát kỳ tưởng, muốn chơi cái gì trò chơi cường bạo.
“Thật là vật nhỏ ác độc, lại thích em gặp cái tên cưỡng gian khủng bố này, bị hắn chà đạp hư." Hứa Tịch giả vờ đáng thương vươn tay xoa xoa khóe mắt, trong mắt tràn đầy ý cười.
" Loại tao hàng *** đãng như em, hẳn nên để hắn giáo huấn một chút."
“Anh thực sự để em bị đàn ông khác chạm vào sao? Tiểu bảo bối!" Hứa Tịch không cho là đúng, vươn đầu lưỡi hồng hồng liếm cái cằm không cạo râu của Đoạn Ngân Táp, bàn tay lần đến đũng quần y chà xát.
Tác giả :
Ô Mông Tiểu Yến