Rể Quý Rể Hiền
Chương 113
Trong bóng đêm, trên một con đường nhỏ không ngừng truyền đến những tiếng động cơ xe gào rú.
Ánh mắt của Trương Thanh và anh Lý đều rất ngưng trọng, vừa nhìn về phía chiếc xe Santana, vừa tăng tốc.
Lúc hai chiếc xe này lướt qua chiếc xe Santana kia, ánh mắt sắc bén của anh Lý nhìn thoáng qua bên trong.
Quả nhiên, lờ mờ có thể nhìn thấy, bên trong đó có ít nhất sáu, bảy người đang ngồi.
Nếu như đặt ở trong tình huống bình thường, cho dù đối phương có mười người, mấy người anh Lý cũng dám xuống xe, xem đối phương muốn làm gì.
Lấy thân thể thường xuyên được huấn luyện như bọn họ, tuyệt đối không phải là người bình thường có thể so sánh được.
Ngay như anh Lý, một mình anh ta có thể đánh lại được hai, ba người trưởng thành, đây không phải là đang nói chơi.
Nhưng tình hình hiện tại lại không giống như thế.
Lúc này, nhiệm vụ quan trọng nhất của bọn họ chính là đưa Kim Tuyết Mai an toàn đến bên cạnh Cao Phong.
Còn những chuyện khác đều không cần để ý đến.
Vì sự an toàn của Kim Tuyết Mai, bọn họ không dám đưa ra những quyết định kia.
Nếu không, một khi người phụ nữ của anh Phong gặp phải nguy hiểm gì, cho dù bọn họ có mấy cái mạng cũng không đền được.
Mọi người nhanh chóng phát hiện ra, vốn dĩ chiếc xe Santana kia đã bị bọn họ bỏ lại ở phía sau, thế mà lại một lần nữa đuổi kịp xe của anh Lý.
Trong nháy mắt, sắc mặt của anh Lý rất khó coi.
Vừa rồi chỉ mới là hoài nghi, hiện tại đã có thể khẳng định.
Chiếc xe Santana màu đen kia chính là nhằm về phía bọn họ mà đến.
Điều đầu tiên mà anh Lý nghĩ đến, mục tiêu của những người này, rất có thể chính là Kim Tuyết Mai.
Bởi vì bọn họ chỉ là người làm việc, hơn nữa cũng chỉ mới đến thành phố Hà Nội này, cho dù ai cũng không nhận ra, làm sao lại đắc tội với người khác được.
"Tăng tốc!" Anh Lý cầm bộ đàm, lại một lần nữa trầm giọng nói. Trương Thanh nhận lệnh, lại một lần nữa tăng tốc, tốc độ đột nhiên tăng vọt. "Anh Lý, có phải Cao Phong, anh ấy đắc tội với ai không?" Tâm trạng của Kim Tuyết Mai có phần khẩn trương.
“Cô Kim, cô tuyệt đối từng gọi tôi như thế, cô cứ gọi tôi là Lý Thành Trung là được rồi." Anh Lý vội vàng xua tay nói.
Nói đùa gì thế, Kim Tuyết Mai chính là người phụ nữ của anh Phong, sao anh ta dám làm anh cơ chứ?
Cho dù là người lớn tuổi như Lâm Vạn Quân, lúc gặp Kim Tuyết Mai cũng phải cung kính gọi một tiếng cô Kim.
"Được rồi, anh nói cho tôi biết, có phải Cao Phong đắc tội với người nào không?".
Kim Tuyết Mai lại một lần nữa hỏi.
"Hiện tại còn chưa cách nào xác định được, nhưng đối phương nhất định là không có thiện ý, cô Kim, cô hãy ngồi cho vững."
“Vì tránh những rắc rối không cần thiết, trước hết chúng ta bỏ rơi bọn họ lại rồi nói." Anh Lý trầm giọng trả lời.
Anh ta đã được phái đến đây để bảo vệ Cao Phong, được nhiên không phải là loại tay mơ, không có bất kỳ kinh nghiệm gì.
Mức độ tâm tư kín đáo của anh Lý, không thua gì đặc nhiệm.
Dưới tình huống không biết rõ lai lịch của đối phương là gì, còn có hậu chiêu gì nữa hay không, anh Lý không dám dây dưa với bọn họ.
Ầm ầm!
Động cơ xe lại một lần nữa vang dội, vận tốc gần như đạt đến tối đa, tốc độ tăng vọt, trực tiếp rẽ lên đường lớn, bắt đầu chạy như điên.
Lúc này mọi tính năng ưu việt của xe đã được thể hiện ra.
Tuy chiếc xe Santana màu đen ở phía sau cũng tăng tốc, nhưng vẫn không thể so sánh với tính năng của hai chiếc xe này.
Khoảng cách giữa hai bên không ngừng kéo ra, càng lúc càng xa.
Cuối cùng ở một giao lộ, chiếc xe Santana kia bị bỏ lại, không còn thấy bóng dáng đâu nữa.
"Phù!" Tài xế thở phào nhẹ nhõm.
"Đừng buông lỏng cảnh giác, tôi không biết bọn chúng còn chuẩn bị hậu chiêu nào khác không? Anh Lý thấy mấy người bên mình có vẻ buông lỏng, lập tức nhắc nhở một câu.
Mấy người Trương Thanh nghe thấy Lý Thành Trung nói như vậy, một lần nữa giữ vững tinh thần, bọn họ rất tin tưởng phán đoán của anh Lý, thời gian lâu như thế, anh Lý chưa từng phán đoán sai lầm.
"Anh Lý, hay là mấy anh dẫn cô Kim đi trước, tôi đi chậm lại, giữ chân chiếc xe Santana màu đen kia."
Giọng nói của Trương Thanh vang lên.
Chỉ cần đảm bảo an toàn cho Kim Tuyết Mai, bọn họ đã sớm không để ý đến an nguy của mình.
"Không cần, cậu đi trước mở đường, tình huống ở phía sau, tôi sẽ chú ý đến."
"Nếu có bất kỳ chuyện gì khả nghi, chúng tôi sẽ tăng tốc đi lên, mấy cậu ở lại phía sau cản lại."
“Nhất định phải đưa cô Kim an toàn đến bên cạnh anh Phong."
Giọng nói của anh Lý không lớn, nhưng giọng điệu lại vô cùng nghiêm túc.
Trong lòng Kim Tuyết Mai cảm động, rốt cuộc nhân cách của Cao Phong tốt như thế nào, mới khiến cho những vệ sĩ này sẵn lòng bán mạng vì anh như thế chứ?
Sau đó, tất cả mọi người đều không nói gì thêm nữa, cứ thế tăng tốc đi về phía trước.
Đúng lúc này, ở phía trước bọn họ lại có ánh đèn sáng lên.
Lại là một chiếc xe con màu đen.
Vào thời khắc này, Trương Thanh và đối phương đồng thời đều bật đèn pha, chiếu vào nhau.
Một giây sau, hai người lại đồng thời đem đèn pha chuyển thành đèn gần.
Bởi vì trong thời gian thật ngắn, Trương Thanh và anh Lý đã phán đoán ra được tình huống ở đối diện.
Trong xe chỉ có một người, nhìn rất bình thường, tốc độ cũng không nhanh không chậm, đi lướt qua hai chiếc xe của Kim Tuyết Mai.
"Anh Lý, mọi chuyện bình thường."
Giọng nói của Trương Thanh vang lên trong bộ đàm.
Nhưng anh Lý lại chậm rãi lắc đầu, vẻ mặt càng thêm ngưng trọng.
"Trương Thanh, cậu giảm tốc độ, chúng tôi đi lên phía trước." Anh Lý bỗng nhiên ra lệnh.
Trương Thanh hơi nghi hoặc, chẳng lẽ chiếc xe Santana màu đen ở đằng sau đã đuổi kịp rồi?
Anh ta nhìn qua kính chiếu hậu, phía sau tối đen, không có gì cả?
Mang theo tâm trạng nghi ngờ, nhưng Trương Thanh không hỏi nhiều, trực tiếp chấp hành mệnh lệnh của anh Lý.
Hai chiếc xe nhanh chóng đổi vị trí cho nhau.
Lần này đổi thành xe của Kim Tuyết Mai đi ở phía trước, mà xe của đám người Trương Thanh thì đi ở phía sau.
Hai chiếc xe lại một lần nữa tăng tốc đi về phía trước, dựa theo tốc độ này, nhiều nhất là 20 phút nữa, bọn họ sẽ đến đường Thanh Hải.
Càng vào lúc này thì anh Lý càng không buông lỏng, sự cảnh giác nói cho anh ta biết, càng đến lúc sắp an toàn thì lại càng dễ dàng xảy ra chuyện.
Cho nên anh ta một chút cũng không buông lỏng cảnh giác, ánh mắt sắc bén của anh ta không ngừng nhìn xung quanh. Chỉ cần có động tĩnh gì khác thường, anh ta sẽ không bỏ qua.
Theo như anh ta thấy, nếu như đối phương đã muốn theo dõi bọn họ, nhất định là mục đích gì đó.
Tuyệt đối sẽ không từ bỏ một cách đơn giản như vậy.
Sau cùng, lúc hai chiếc xe đi đến ngã tư tiếp theo, chuyện ngoài ý muốn vẫn xảy ra.
Xe của Kim Tuyết Mai đi ở đầu, nhìn thấy đèn xanh sáng lên, trực tiếp tăng tốc, đi qua đường.
Chiếc xe của Trương Thanh cũng đi theo sau.
Đúng lúc này.
Bỗng nhiên một luồng ánh sáng rất chói mắt từ đèn pha chiếu đến.
Luồng ánh sáng này là từ con đường phía bên tay trái của Trương Thanh chiếu đến.
Trương Thanh vô thức nhìn lại, hai mắt bị đèn pha chiếu rọi, rơi vào tình trạng mù
Ngắn ngủi.
Trước lúc đó, hình như anh ta thấy được một chiếc xe.
Không, không phải hình như mà là thật sự có một chiếc xe.
Đó là một chiếc xe tải lớn hơn chiếc xe Mercedes - Benz của Trương Thanh rất nhiều lần, giờ phút này, chiếc xe đang bật đèn pha, dùng tốc độ nhanh nhất lao đến.
Đèn xe rất chói mắt, cho dù lúc này, hướng của bọn họ chạy đi đang là đèn đỏ, bọn họ thế mà không có ý giảm tốc độ.
Giống như một con mãnh thú xông lên trong đêm tối, hướng về phía chiếc xe của Trương Thanh, hung hăng đâm vào.
Ánh mắt của Trương Thanh và anh Lý đều rất ngưng trọng, vừa nhìn về phía chiếc xe Santana, vừa tăng tốc.
Lúc hai chiếc xe này lướt qua chiếc xe Santana kia, ánh mắt sắc bén của anh Lý nhìn thoáng qua bên trong.
Quả nhiên, lờ mờ có thể nhìn thấy, bên trong đó có ít nhất sáu, bảy người đang ngồi.
Nếu như đặt ở trong tình huống bình thường, cho dù đối phương có mười người, mấy người anh Lý cũng dám xuống xe, xem đối phương muốn làm gì.
Lấy thân thể thường xuyên được huấn luyện như bọn họ, tuyệt đối không phải là người bình thường có thể so sánh được.
Ngay như anh Lý, một mình anh ta có thể đánh lại được hai, ba người trưởng thành, đây không phải là đang nói chơi.
Nhưng tình hình hiện tại lại không giống như thế.
Lúc này, nhiệm vụ quan trọng nhất của bọn họ chính là đưa Kim Tuyết Mai an toàn đến bên cạnh Cao Phong.
Còn những chuyện khác đều không cần để ý đến.
Vì sự an toàn của Kim Tuyết Mai, bọn họ không dám đưa ra những quyết định kia.
Nếu không, một khi người phụ nữ của anh Phong gặp phải nguy hiểm gì, cho dù bọn họ có mấy cái mạng cũng không đền được.
Mọi người nhanh chóng phát hiện ra, vốn dĩ chiếc xe Santana kia đã bị bọn họ bỏ lại ở phía sau, thế mà lại một lần nữa đuổi kịp xe của anh Lý.
Trong nháy mắt, sắc mặt của anh Lý rất khó coi.
Vừa rồi chỉ mới là hoài nghi, hiện tại đã có thể khẳng định.
Chiếc xe Santana màu đen kia chính là nhằm về phía bọn họ mà đến.
Điều đầu tiên mà anh Lý nghĩ đến, mục tiêu của những người này, rất có thể chính là Kim Tuyết Mai.
Bởi vì bọn họ chỉ là người làm việc, hơn nữa cũng chỉ mới đến thành phố Hà Nội này, cho dù ai cũng không nhận ra, làm sao lại đắc tội với người khác được.
"Tăng tốc!" Anh Lý cầm bộ đàm, lại một lần nữa trầm giọng nói. Trương Thanh nhận lệnh, lại một lần nữa tăng tốc, tốc độ đột nhiên tăng vọt. "Anh Lý, có phải Cao Phong, anh ấy đắc tội với ai không?" Tâm trạng của Kim Tuyết Mai có phần khẩn trương.
“Cô Kim, cô tuyệt đối từng gọi tôi như thế, cô cứ gọi tôi là Lý Thành Trung là được rồi." Anh Lý vội vàng xua tay nói.
Nói đùa gì thế, Kim Tuyết Mai chính là người phụ nữ của anh Phong, sao anh ta dám làm anh cơ chứ?
Cho dù là người lớn tuổi như Lâm Vạn Quân, lúc gặp Kim Tuyết Mai cũng phải cung kính gọi một tiếng cô Kim.
"Được rồi, anh nói cho tôi biết, có phải Cao Phong đắc tội với người nào không?".
Kim Tuyết Mai lại một lần nữa hỏi.
"Hiện tại còn chưa cách nào xác định được, nhưng đối phương nhất định là không có thiện ý, cô Kim, cô hãy ngồi cho vững."
“Vì tránh những rắc rối không cần thiết, trước hết chúng ta bỏ rơi bọn họ lại rồi nói." Anh Lý trầm giọng trả lời.
Anh ta đã được phái đến đây để bảo vệ Cao Phong, được nhiên không phải là loại tay mơ, không có bất kỳ kinh nghiệm gì.
Mức độ tâm tư kín đáo của anh Lý, không thua gì đặc nhiệm.
Dưới tình huống không biết rõ lai lịch của đối phương là gì, còn có hậu chiêu gì nữa hay không, anh Lý không dám dây dưa với bọn họ.
Ầm ầm!
Động cơ xe lại một lần nữa vang dội, vận tốc gần như đạt đến tối đa, tốc độ tăng vọt, trực tiếp rẽ lên đường lớn, bắt đầu chạy như điên.
Lúc này mọi tính năng ưu việt của xe đã được thể hiện ra.
Tuy chiếc xe Santana màu đen ở phía sau cũng tăng tốc, nhưng vẫn không thể so sánh với tính năng của hai chiếc xe này.
Khoảng cách giữa hai bên không ngừng kéo ra, càng lúc càng xa.
Cuối cùng ở một giao lộ, chiếc xe Santana kia bị bỏ lại, không còn thấy bóng dáng đâu nữa.
"Phù!" Tài xế thở phào nhẹ nhõm.
"Đừng buông lỏng cảnh giác, tôi không biết bọn chúng còn chuẩn bị hậu chiêu nào khác không? Anh Lý thấy mấy người bên mình có vẻ buông lỏng, lập tức nhắc nhở một câu.
Mấy người Trương Thanh nghe thấy Lý Thành Trung nói như vậy, một lần nữa giữ vững tinh thần, bọn họ rất tin tưởng phán đoán của anh Lý, thời gian lâu như thế, anh Lý chưa từng phán đoán sai lầm.
"Anh Lý, hay là mấy anh dẫn cô Kim đi trước, tôi đi chậm lại, giữ chân chiếc xe Santana màu đen kia."
Giọng nói của Trương Thanh vang lên.
Chỉ cần đảm bảo an toàn cho Kim Tuyết Mai, bọn họ đã sớm không để ý đến an nguy của mình.
"Không cần, cậu đi trước mở đường, tình huống ở phía sau, tôi sẽ chú ý đến."
"Nếu có bất kỳ chuyện gì khả nghi, chúng tôi sẽ tăng tốc đi lên, mấy cậu ở lại phía sau cản lại."
“Nhất định phải đưa cô Kim an toàn đến bên cạnh anh Phong."
Giọng nói của anh Lý không lớn, nhưng giọng điệu lại vô cùng nghiêm túc.
Trong lòng Kim Tuyết Mai cảm động, rốt cuộc nhân cách của Cao Phong tốt như thế nào, mới khiến cho những vệ sĩ này sẵn lòng bán mạng vì anh như thế chứ?
Sau đó, tất cả mọi người đều không nói gì thêm nữa, cứ thế tăng tốc đi về phía trước.
Đúng lúc này, ở phía trước bọn họ lại có ánh đèn sáng lên.
Lại là một chiếc xe con màu đen.
Vào thời khắc này, Trương Thanh và đối phương đồng thời đều bật đèn pha, chiếu vào nhau.
Một giây sau, hai người lại đồng thời đem đèn pha chuyển thành đèn gần.
Bởi vì trong thời gian thật ngắn, Trương Thanh và anh Lý đã phán đoán ra được tình huống ở đối diện.
Trong xe chỉ có một người, nhìn rất bình thường, tốc độ cũng không nhanh không chậm, đi lướt qua hai chiếc xe của Kim Tuyết Mai.
"Anh Lý, mọi chuyện bình thường."
Giọng nói của Trương Thanh vang lên trong bộ đàm.
Nhưng anh Lý lại chậm rãi lắc đầu, vẻ mặt càng thêm ngưng trọng.
"Trương Thanh, cậu giảm tốc độ, chúng tôi đi lên phía trước." Anh Lý bỗng nhiên ra lệnh.
Trương Thanh hơi nghi hoặc, chẳng lẽ chiếc xe Santana màu đen ở đằng sau đã đuổi kịp rồi?
Anh ta nhìn qua kính chiếu hậu, phía sau tối đen, không có gì cả?
Mang theo tâm trạng nghi ngờ, nhưng Trương Thanh không hỏi nhiều, trực tiếp chấp hành mệnh lệnh của anh Lý.
Hai chiếc xe nhanh chóng đổi vị trí cho nhau.
Lần này đổi thành xe của Kim Tuyết Mai đi ở phía trước, mà xe của đám người Trương Thanh thì đi ở phía sau.
Hai chiếc xe lại một lần nữa tăng tốc đi về phía trước, dựa theo tốc độ này, nhiều nhất là 20 phút nữa, bọn họ sẽ đến đường Thanh Hải.
Càng vào lúc này thì anh Lý càng không buông lỏng, sự cảnh giác nói cho anh ta biết, càng đến lúc sắp an toàn thì lại càng dễ dàng xảy ra chuyện.
Cho nên anh ta một chút cũng không buông lỏng cảnh giác, ánh mắt sắc bén của anh ta không ngừng nhìn xung quanh. Chỉ cần có động tĩnh gì khác thường, anh ta sẽ không bỏ qua.
Theo như anh ta thấy, nếu như đối phương đã muốn theo dõi bọn họ, nhất định là mục đích gì đó.
Tuyệt đối sẽ không từ bỏ một cách đơn giản như vậy.
Sau cùng, lúc hai chiếc xe đi đến ngã tư tiếp theo, chuyện ngoài ý muốn vẫn xảy ra.
Xe của Kim Tuyết Mai đi ở đầu, nhìn thấy đèn xanh sáng lên, trực tiếp tăng tốc, đi qua đường.
Chiếc xe của Trương Thanh cũng đi theo sau.
Đúng lúc này.
Bỗng nhiên một luồng ánh sáng rất chói mắt từ đèn pha chiếu đến.
Luồng ánh sáng này là từ con đường phía bên tay trái của Trương Thanh chiếu đến.
Trương Thanh vô thức nhìn lại, hai mắt bị đèn pha chiếu rọi, rơi vào tình trạng mù
Ngắn ngủi.
Trước lúc đó, hình như anh ta thấy được một chiếc xe.
Không, không phải hình như mà là thật sự có một chiếc xe.
Đó là một chiếc xe tải lớn hơn chiếc xe Mercedes - Benz của Trương Thanh rất nhiều lần, giờ phút này, chiếc xe đang bật đèn pha, dùng tốc độ nhanh nhất lao đến.
Đèn xe rất chói mắt, cho dù lúc này, hướng của bọn họ chạy đi đang là đèn đỏ, bọn họ thế mà không có ý giảm tốc độ.
Giống như một con mãnh thú xông lên trong đêm tối, hướng về phía chiếc xe của Trương Thanh, hung hăng đâm vào.
Tác giả :
Nhật Đồng