Quyến Rũ Đàn Ông Đã Có Vợ
Chương 77-3: Phiên ngoại (5): Những ngày Lâm Nhụy mang thai (2)

Quyến Rũ Đàn Ông Đã Có Vợ

Chương 77-3: Phiên ngoại (5): Những ngày Lâm Nhụy mang thai (2)

Edit & Beta: Ami Cuteo ><

Bác sĩ Lưu là lão trung y danh bất hư truyền, thuốc ông cho Lâm Nhụy uống hơn một tháng sau xác thật nổi lên tác dụng.

Lâm Nhụy cảm giác tứ chi vốn luôn lạnh lẽo quanh năm cũng ấm áp lên không ít, toàn thân giống như có một dòng nhiệt khí, ấm dào dạt, thoải mái rất nhiều.

Trừ điều đó ra, lúc đi bệnh viện kiểm tra thai nhi định kỳ, bác sĩ cũng có nói bảo bảo ở trong cơ thể Lâm Nhụy thực khỏe mạnh, làm 3 người đàn ông yên tâm không ít.

Nếu muốn nói có chỗ nào không tốt thì đó chính là khẩu vị ăn uống gần đây của cô tăng thêm nhiều. Cô luôn nhịn không được mà muốn ăn thứ gì đó. Các loại đồ ăn vặt, trái cây và điểm tâm ở trong nhà đều bị cô nhấm nuốt không ngừng, lượng cơm ăn trong một ngày tăng gấp đôi so với trước khi cô mang thai.

Cứ như vậy, vào nửa đêm, có đôi khi cô còn sẽ bị cơn đói đánh thức, làm Phó Duẫn Thừa nấu cơm cho cô ăn.

Ăn nhiều như vậy, tất nhiên là sẽ mập lên, thể trọng cứ tăng rồi lại tăng. Ngày đi thử cân nặng, vừa thấy số cân khiến Lâm Nhụy bị dọa nhảy dựng.

Má ơi, cô cư nhiên 106 cân!

Nhìn chân cùng eo của mình mập lên từng ngày với tốc độ mắt thường có thể thấy được, Lâm Nhụy khóc không ra nước mắt.

Thật hoài niệm eo nhỏ chân dài trước đây của mình a...

Tương phản, ba người đàn ông đối với chuyện Lâm Nhụy mập lên ngược lại thật cao hứng, thực vui mừng.

Lí do là, khoảng thời gian trước, Lâm Nhụy cứ mãi nôn nghén làm thân mình gầy trơ cả xương khiến cho bọn họ khiếp sợ, Lâm Nhụy của bây giờ rốt cuộc cũng bổ thịt trở về, cũng không uổng công 3 người các anh vì làm cho Lâm Nhụy có thịt mà nỗ lực đủ kiểu.

Vì thế, sau khi biết được Lâm Nhụy có ý định giảm béo thì cả ba người đàn ông đều đại kinh thất sắc.

Ba người đàn ông thay phiên nhau tiến lên khuyên nhủ.

"Bà xã, quá gầy đối với thân thể không tốt, đối với bảo bảo trong bụng em cũng không tốt."

"Bảo bối, mặc kệ em béo hay gầy, ở trong lòng bọn anh, em vẫn luôn là người đẹp nhất."

"Bảo bối, ngoan, đừng giảm béo có được không?"

......

Từng đợt thế công liên tục ập đến, Lâm Nhụy không thể không từ bỏ kế hoạch giảm béo ở trong lòng, đối với chuyện mình mập lên cũng đành chịu.

Nói đến cùng, cô tuy rằng thích cái đẹp nhưng cũng có chút sợ nếu giảm béo thì sẽ ảnh hưởng đến bảo bảo ở trong bụng.

Hiện giờ, công việc hằng ngày của Lâm Nhụy chính là ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, có thời gian nhàn rỗi thì xem phim truyền hình hoặc đọc tiểu thuyết, cuộc sống khi làm sâu gạo quá hạnh phúc. Vốn dĩ, cô còn có thể cùng Hàn Vũ chơi mấy ván Vương Giả Vinh Quang nhưng lại bị Phó Duẫn Thừa dùng lý do thai phụ không thể thường xuyên chơi di động tịch thu.

Thôi được rồi, 3 người các anh thật sự quá khẩn trương lo cho cô rồi!

Thời gian cứ như vậy trôi qua, bất tri bất giác, Lâm Nhụy đã mang thai tháng thứ 4.

Bụng của Lâm Nhụy tựa như một quả bóng cao su có thổi khí, càng ngày càng phồng lên, nghiễm nhiên có xu thế còn to hơn nữa, thậm chí là khi đi đường đều phải dùng một bàn tay chống eo thì mới có thể đi.

Hôm nay, đến phiên Lục Trạch bồi cô đi kiểm tra thai nhi định kỳ.

Đến bệnh viện xếp hàng kiểm tra, sau khi siêu âm xong, không bao lâu thì đã có kết quả.

Thời gian này đã có thể thấy được giới tính của bảo bảo, vì thế nên Lâm Nhụy cố ý hỏi bác sĩ.

Nhưng mà kết quả khiến Lâm Nhụy kinh ngạc không thôi, cô cư nhiên hoài tam bào thai!

Hai nam một nữ.

Tưởng tượng đến trong bụng của mình có ba tiểu sinh mệnh, nỗi lòng Lâm Nhụy liền phức tạp lên, đột nhiên có loại cảm giác tình thương của mẹ nhộn nhạo ở trong lòng.

Chưa đến 6 tháng nữa là các bảo bảo liền sẽ tới thế giới này gặp mặt cô.

Vốn dĩ, cô còn đang suy nghĩ đứa bé rốt cuộc là của ai, thế này cũng tốt, trực tiếp mang thai ba đứa, đến lúc sinh ra, cùng lắm thì một người một đứa thôi, cũng rất tuyệt a.

Lục Trạch nghe xong cũng thật cao hứng, chỉ có điều là anh suy nghĩ miên man hơn cả Lâm Nhụy.

Thân thể của bảo bối nhà anh vốn đã không phải thực tốt, tam bào thai có thể làm tổn hại đến thân thể của cô hay không.

Trong ánh mắt anh có chút lo lắng, Lục Trạch giữ chặt bác sĩ rồi vừa hỏi thật nhiều những việc mà sản phụ cần chú ý cùng mấy điều cấm kỵ, vv... vừa cầm giấy ghi chú lại, thẳng tới khi bác sĩ bị hỏi đến mức có chút không kiên nhẫn thì anh mới chịu dừng tay.

Cuối cùng, anh thật cẩn thận gấp trang giấy chi chít chữ bỏ vào trong túi xong mới cẩn thận đỡ Lâm Nhụy trở về.

Lúc đi ngang qua siêu thị, Lâm Nhụy yêu cầu dừng lại, vào trong đi dạo.

Cô mỗi ngày đều nằm ở trong phòng, thân mình sắp mốc meo, tuy rằng trong nhà không thiếu đồ ăn, nhưng nào bằng lạc thú khi mình vào siêu thị đi dạo.

Vì là cuối tuần nên có không ít người vào siêu thị, Lâm Nhụy giống như con ngựa hoang được tháo dây cương, cô vui vẻ nhảy đông nhảy tây.

Điều này khiến trong lòng Lục Trạch bị dọa lộp bộp một chút, sợ Lâm Nhụy không cẩn thận đụng hoặc va vào đâu đó, cho dù là rớt một cọng tóc anh cũng đau lòng.

Anh vội vàng giữ chặt Lâm Nhụy, giam cầm cô tại bên người.

Lâm Nhụy cũng không tức giận, ngược lại còn cảm thấy bộ dáng Lục Trạch thật cẩn thận che chở cho cô khiến trong lòng cô rất cảm động.

Nhất định là phần mộ tổ tiên đời trước của cô nghi ngút khói nhẹ, hoặc cô chính là Mary Sue chuyển thế, nếu không thì cô có tài đức gì mà có 3 người đàn ông tốt như vậy yêu cô.

Phó Duẫn Thừa săn sóc thì không nói, chỉ nhắc riêng Lục Trạch cùng Hàn Vũ, tuy rằng hai anh phía trước có tra chút, nhưng hiện tại đã "Hoàn lương", chỉ kém xem cô là tiểu tổ tông mà phụng dưỡng.

Cuộc sống sinh hoạt của 4 người cũng rất thú vị.

Chỉ có điều là, giây tiếp theo, Lâm Nhụy đã bị vả mặt.

"Lục Trạch?"

Một giọng nữ êm tai đột nhiên xuất hiện.

Lâm Nhụy nhìn qua, là một mỹ nữ với dáng người cao gầy, mái tóc quăn dài, ăn mặc váy bó sát người ôm trọn mông, dáng người của người phụ nữ này rất đẹp, cô cũng là phụ nữ mà chỉ mới nhìn thôi cũng nhịn không được muốn xông lên.

Đặc biệt là ánh mắt mỹ nữ nhìn Lục Trạch còn thực nóng bỏng dụ hoặc.

Người phụ nữ này là?

Trong lòng Lâm Nhụy ngay tức khắc dâng lên một cổ cảm giác không ổn.

Cô ngửa đầu nhìn Lục Trạch, chỉ thấy sắc mặt của Lục Trạch hình như cũng hơi cương, anh chần chờ nói: "Sarah?"

Mỹ nữ được kêu là Sarah tươi cười yêu mị, trong giọng điệu có một tia mờ ám: "Mới nãy nhìn thấy anh em vẫn còn chưa tin, đã lâu không gặp, có thời gian thì hai ta ôn lại chuyện cũ một chút?"

Nghe giọng điệu này, thực rõ ràng, Lục Trạch từng có quan hệ thân mật với người phụ nữ này.

Nói không chừng hai người họ đã từng là quan hệ bạn giường hoặc là tình nhân.

... Người phụ nữ này coi cô là không khí sao, còn làm trò ở trước mặt cô quyến rũ đàn ông của cô.

Lâm Nhụy sắc mặt khó coi, cô giờ phút này đang vạn phần hối hận tại sao bản thân hôm nay ra ngoài lại trang điểm tùy tiện như vậy.

Cô chỉ mặc một chiếc áo thun rộng thùng thình, dưới thân là quần vận động, một chút đường cong dáng người cũng đều không nhìn ra được, còn thêm cái bụng to.

À đúng rồi, bản thân gần đây lại mập lên thật nhiều, đều sắp 120 cân, hai ngày nay, trên mặt còn nổi lên mụn lấm tấm, không thể trang điểm...

Ở trước mặt người phụ nữ tên Sarah trang điểm xinh đẹp và ăn mặc tinh xảo này, nghĩ như thế nào thì cô cũng đều giống một con vịt con xấu xí.

Từ đâu ra dũng khí để đáp trả trực diện với sự khiêu khích của đối phương a?

Cô càng nghĩ càng uể oải, khuôn mặt nhỏ gục xuống, im lặng không lên tiếng.

Đúng như suy nghĩ của Lâm Nhụy, Lục Trạch cùng Sarah xác thực là đã từng có quan hệ bạn giường. Chỉ có điều là từ sau khi ở bên Lâm Nhụy, Lục Trạch liền đơn phương chặt đứt liên hệ.

Lục Trạch sớm tại khoảnh khắc nhìn đến Sarah kia, cả người liền tràn ngập đề phòng, sợ Sarah sẽ nói ra cái gì đó không nên nói chọc đến bảo bối nhỏ của anh không cao hứng.

Quả nhiên, Sarah vừa nói hết lời thì Lâm Nhụy liền buông lỏng tay anh ra rồi cúi đầu không thèm để ý tới anh.

Lục Trạch vội vàng dùng bàn tay to gắt gao kéo Lâm Nhụy vào trong lòng ngực, tư thái của anh và cô thoạt nhìn thân mật mười phần.

"Không cần, đây là bà xã của tôi, nếu không có việc gì nữa thì tôi xin phép đi trước." Anh thập phần lãnh đạm nói.

Thuận tiện cho Sarah một ánh mắt cảnh cáo.

Lần trước, bởi vì chuyện của trợ lý mà anh đã phải vào sổ đen ở trong lòng bảo bối nhỏ, thật vất vả mới thoát được, cũng không thể khiến bảo bối không cao hứng nữa a!

Sarah nhướng mày, không ngờ rằng một lãng tử như Lục Trạch cũng có ngày "Quay đầu lại", nhìn trình độ bảo hộ của anh dành cho cô gái ở trong lòng ngực thì rõ ràng biết là anh yêu cô gái ấy rất rất nhiều.

Nếu như vậy, Sarah cô cũng liền không tự tìm mất mặt.

"Ân, tạm biệt."

Ai ngờ, vừa mới dứt lời thì liền thấy Lục Trạch đã ôm người anh yêu nửa điểm không lưu luyến rời đi nhanh, nhìn bộ dáng kia, thật giống như Sarah cô là virus, sợ bị lây bệnh nên cách khá xa.

Sarah hết nói.

Hóa ra là sợ vợ a.

Vừa ra khỏi siêu thị, không đợi Lâm Nhụy nghiêm hình bức cung, Lục Trạch liền ngoan ngoãn khai báo toàn bộ.

"... Bảo bối nhỏ, đó đều là chuyện trong quá khứ, từ sau khi gặp được em, anh thề là anh không còn tình thú với những người phụ nữ khác, đời này chỉ yêu một mình em."

"Thật sự?"

Lâm Nhụy bán tín bán nghi.

Lục Trạch dùng mắt đen chăm chú nhìn Lâm Nhụy, thâm tình chân thành: "Thật sự, anh sẽ yêu em cả đời."

Anh lưu luyến bụi hoa lâu như vậy, hiện giờ cũng tìm được một bến đỗ thuộc về mình, từ sau khi trong lòng có vướng bận, có người mình yêu thì rốt cuộc cũng không thể nhìn thấy được những người phụ nữ khác.

Lâm Nhụy kiều hừ một tiếng, muốn tha thứ, nhưng lại cảm thấy cứ như vậy tha thứ thì quá tiện nghi cho Lục Trạch.

Nói không chừng lúc nào đó lại toát ra thêm một Sarah khác.

Nghĩ nghĩ, cô vươn tay nhỏ hung tợn véo phần thịt mềm ở bên hông Lục Trạch một phen.

"Nếu anh còn dây dưa không rõ với những người phụ nữ khác thì anh nhất định phải chết!"

Lục Trạch hít một ngụm khí lạnh, thấy Lâm Nhụy sau khi véo anh một phen xong có xu thế nguôi giận, anh cảm thấy nỗi đau vừa rồi cũng không tính cái gì.

Anh nhếch nhếch khóe miệng. "Có em, anh liền thấy đủ."

Những lời âu yếm này nói ra thập phần ôn nhu êm tai.

"Hừ."

Được rồi, Lâm Nhụy xác thật hết giận.

Cô hồng khuôn mặt nhỏ, chủ động cầm tay Lục Trạch.

Đáp lại Lâm Nhụy là bàn tay to của Lục Trạch nắm càng thêm chặt...

Giờ phút này, ánh mặt trời chan hòa, gió nhẹ thổi qua.

Toàn bộ thế giới, đều vô cùng tốt đẹp.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Cán mốc 1M view nên tặng 2c liền với hơn 4500 chữ ^^ nếu 2c phiên ngoại này đến trước 18h tối mai mà đều cán mốc 1k vote thì up tặng 4c liền nhé ^^ moazz moazz ^^
4/5 của 15 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại