[Quyển 5] [Từ Thế Giới 5] Nữ Đế Giá Đáo Đường Thế Liêu
Chương 294 ( 33 )
Thình thịch, thình thịch, thình thịch.
Trái tim nhỏ bé của Quý Tư Tư nháy mắt đập nhanh gia tốc.
Đối với đề nghị của Quý Trạch nàng phi thường động tâm.
Tần Thâm chẳng qua là thuộc hạ cấp dưới của Quý Minh, liền tính gần đây được cha nàng trọng dụng hắn rất nhiều, nhưng Quý Minh cũng sẽ không đồng ý hòn ngọc quý trên tay mình, tiểu công chúa Long Môn ủy khuất mà gả thấp cho hắn.
Nếu, có thể được Quý Trạch trợ giúp...
Tỷ lệ phụ thân đồng ý cho Tần Thâm cùng nàng ở bên nhau sẽ càng cao nha!
Quý Tư Tư vui sướng không thôi, đồng thời trong lòng cũng có vài phần nghi hoặc.
"A Trạch ca ca, anh vì sao lại muốn giúp em?"
Quý Tư Tư cắn cắn môi anh đào, nhìn Quý Trạch hỏi.
Nàng cùng Quý Trạch không phải anh em ruột, Quý Trạch sẽ lòng tốt như vậy?
Quý Trạch chán ghét chính là bộ dáng này của Quý Tư Tư. Rõ ràng trong lòng mưu kế thâm sâu lưu chuyển không ngừng, lại cố tình muốn giả bộ thành tiểu tiên nữ không dính khói lửa phàm tục.
"Nguyên nhân sao, ngươi không cần biết, chỉ cần trả lời ta, có làm hay không."
"...Làm."
Quý Tư Tư ánh mắt phức tạp biến đổi liên tục, cuối cùng gật gật đầu.
Bởi vì nàng, thật sự rất thích Tần Thâm.
Rõ ràng chỉ là một tên côn đồ, nhưng trên người hắn lại mang theo chút tà khí, khuôn mặt tuấn mỹ cùng khí chất này đều làm vị hắc đạo tiểu công chúa mắt cao hơn đầu này không nhịn được... tim đập chân run.
Ở trước mặt Tần Thâm, Quý Tư Tư luôn ngượng ngùng gọi hắn: "Thâm ca ca..."
"Ta chỉ là vệ sĩ của đại tiểu thư, đại tiểu thư không thể xưng hô như thế, cứ gọi ta Tần Thâm là được."
Trên mặt Tần Thâm hơi hơi mỉm cười, mắt đào hoa hướng lên trên tạo nên một bộ dáng phong lưu không cần bàn cãi.
Kỳ thật, khi ánh mắt đào hoa nhìn về phía Quý Tư Tư đang hơi hơi cúi đầu như một đóa bạch liên hoa thẹn thùng, chỗ sâu nhất không dễ phát hiện trong mắt đã hiện lên vẻ bực bội, khó chịu.
Ai ngờ, bị Quý Tư Tư nói một câu, liền bị điều đến bên người nàng làm vệ sĩ.
Nỗ lực khi trước toàn bộ trở thành kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Còn không thể để vị tiểu công chúa này không vui.
Tâm tình hắn lúc này có thể nói rất không xong.
Quý Tư Tư nhấp nhấp môi anh đào, ngượng ngùng mà kiên định cố chấp nói: "Không, ta liền phải kêu ngươi Thâm ca ca."
Nàng bỗng nhiên tiến lên, nhân lúc Tần Thâm không chú ý vươn cánh tay ngọc nhỏ dài tay ôm lấy eo hắn.
Trước vẻ mặt kinh ngạc muốn rớt cằm của Tần Thâm mà thổ lộ: "Thâm ca ca, ta thích ngươi, ta xin daddy để ngươi đến bên người ta làm vệ sĩ, ngươi chẳng lẽ còn không rõ tâm ý của ta sao..."
Thì ra là như thế này!
Chỉ là cái từ thích vô tri lại nông cạn này, lại đem hắn đánh đến thảm hại!
Lạnh lùng đẩy vị hắc đạo tiểu công chúa này ra.
Tần Thâm trên mặt ý cười tất cả đều biến mất, xưa nay tà khí cùng nghiêm nghị làm người ta tâm sinh run động, khuôn mặt tuấn mỹ chỉ còn lại có một mảnh lạnh lùng.
"Đại tiểu thư, thỉnh ngươi tự trọng, ta đã có bạn gái."
"..."
Quý Tư Tư khuôn mặt nhỏ lúc trắng lúc hồng.
Xấu hổ cùng giận dữ xưa nay chưa từng có tràn ngập ở trong lòng.
Nàng chưa bao giờ nghĩ tới, Tần Thâm sẽ cự tuyệt nàng!
Nàng chính là tiểu công chúa Long Môn, chẳng lẽ còn kém hơn người mà Tần Thâm gọi là bạn gái sao?!
Quý Tư Tư quay đầu chạy trốn.
"Thật đúng là tiểu công chúa." Tần Thâm tự giễu cười khẽ.
Chợt hơi hơi cúi đầu, móc ra một điếu thuốc, bậc lửa ngậm trên môi.
Giữa làn khói trắng lượn lờ sương, dung nhan tuấn mỹ càng thêm một phần suy sút.
...
Quý Tư Tư là bị người phủng trong lòng bàn tay như hòn ngọc quý giá.
Lần đầu tiên thích một người.
Lần đầu tiên bị người đó cự tuyệt.
Bất luận là lòng tự trọng bị tổn thương hay là tâm sinh ghen ghét, đều làm Quý Tư Tư vô pháp chấp nhận người bạn gại trong miệng Tần Thâm. Hắn đúng thật có mắt không tròng.
Nàng sai người đi tra.
Thực mau, trong tay liền có thêm một phần tư liệu.
Quý Tư Tư không chút để ý mở ra, ánh mắt bị nội dung trên đó hấp dẫn ——
"Nhan Phi?"