[Quyển 3] Ảnh Hậu Giới Giải Trí Trọng Sinh
Chương 69 Khí thế hung hăng, làm lớn chuyện là tốt nhất

[Quyển 3] Ảnh Hậu Giới Giải Trí Trọng Sinh

Chương 69 Khí thế hung hăng, làm lớn chuyện là tốt nhất

Lúc xuống giường, hai chân Dạ Cô Tinh mềm nhũn, An Tuyển Hoàng tay mắt lanh lẹ đỡ lấy eo cô, lúc này mới tránh khỏi xấu hổ ngã xuống.

Rửa mặt thay quần áo, lúc này mới lái xe đi tới đại học Bắc Kinh.

Nửa đường, nhận được điện thoại của Dạ Huy Nguyệt——

“Chị, có chuyện…"

Khi Dạ Cô Tinh đi tới trường học, đúng lúc tiếng chuông tan học vang lên, dòng người tuôn ra từ tòa nhà giảng đường, cô không giống mấy lần trước dừng xe ở chỗ ngoặt giao lộ, mà là tiến thẳng vào trong.

Chiếc Lamborghini Reventon đầy phong cách lập tức gây nên nhiều tiếng hô kinh ngạc, dưới ánh mặt trời, thân xe màu xanh ngọc tùy tính lại hào phóng, mang theo một loại huênh hoang phóng đãng, nhất là trên ghế lái còn ngồi một cô gái xinh đẹp, xe thể thao kết hợp với mỹ nhân rất là chói mắt!

“Trời ạ! Lamborghini hai chỗ chạy chậm, lại còn là màu xanh ngọc tôi thích nhất! Cô gái này từ đâu tới đây?"

“Đại học Bắc Kinh xuất hiện phú bà rồi, cầu ôm đùi!"

“Sinh viên à? Hay giảng viên? Hay là trường học lại mời vị nhân sĩ thành công nào tới diễn thuyết?"

“Trời ạ! Các cậu những tên ngốc này! Mắt mọc phía sau lưng rồi sao? Đây không phải Áo Tím Dạ Cô Tinh sao?"

“Cái gì? My God! Đúng là nữ thần!"

“Sáng nay các cậu có lên weibo không? Tớ thấy có người vạch trần, nói nữ thần thi lại, có hai môn không đủ điểm, các cậu nói xem có phải tới trường vì chuyện này không?"

“Không, không đủ điểm á? Người ta thế nhưng là đại thần đã đánh bại đại học Thanh Hoa, vì trường học chúng ta mang về cúp vàng thi đua đó, học giỏi như vậy mà lại không đủ điểm á? Trò hề gì vậy?"

“Nhớ không? Lúc lễ khai giảng, em gái lên đài lãnh thưởng còn phát biểu, chính là cô ấy, nghe nói còn là thành viên đặc biệt của phòng thí nghiệm vật lý hạt nhân, đệ tử quan môn của giáo sư Diêm Đông Bình đó, dùng đầu ngón chân suy nghĩ một chút đều thấy chuyện này khó có khả năng phát sinh, các cậu sao mà nghe thông tin không chọn lọc gì vậy, ba cái tin đồn nhảm đó mà cũng tin à?"

“Xí —— Áo Tím là nữ thần của cậu, cậu đương nhiên là nói tốt cho cô ấy rồi, nếu quả thật không có chuyện này, vậy cô ấy tới trường học làm gì? Cái này không bày rõ ra là cầu tình vãn hồi à…"

“Không có chứng cứ rõ ràng cậu đừng có nói mò!"

“Tớ nói mò? Có dám theo tớ đi xem không?"

“Đi thì đi, ai sợ ai?"

Cho nên, một đám học sinh mới vừa tan học ngay cả cơm đều không ăn, rần rộ đi tới phòng giáo vụ, trong đó, không ít người muốn đi xem trò hay, nhưng phần lớn cũng là vì tận mắt nhìn thấy ngôi sao, đi theo mấy người hiểu chuyện cùng nhau hóng hớt!

Tin tức Áo Tím lái xe trở lại trường vừa truyền ra, trường học vốn đang yên lặng thoáng chốc ầm ĩ lên.

Forum trường học chồng chất topic ——

“Trang đặc biệt! Trang đặc biệt! Dạ Cô Tinh trở lại trường, hư hư thực thực giải quyết phong ba không đủ điểm! Giờ đang đi tới phòng giáo vụ, mọi người bát quái mau tới vây xem!"

“Ôi cha mạ ơi! Nữ thần đến rồi! Nữ thần đến rồi! Chờ tôi với —— “

“Đói bụng quá… Thế nhưng mà, gặp nữ thần quan trọng nhất! Gặp xong rồi lại ăn! Hú hú —— “

“Mẹ ơi! Giảng viên này thế mà dạy quá giờ, nữ thần của em, chị phải chờ em nhé!"

“Ha ha… Nữ thần thi không đủ điểm? Tôi thì chờ xem trường học vả mặt."

“Nữ thần đừng sợ! Ultraman tới bảo vệ em!"

Nhìn xem kính chiếu hậu đen nghịt một dòng người, Dạ Cô Tinh chậm rãi nhếch môi nở nụ cười, mọi chuyện đã bị khui ra, cô cũng không ngại làm lớn chuyện thêm một chút!

Lúc đó, Giang Vũ Vi mới vừa tan học, đứng ở cửa phòng học dạy quản trị kinh doanh, chờ sinh viên đều đi gần hết rồi, Giang Châu cũng cầm sách vở đi ra phòng học, sóng vai đi cùng còn có một bạn sinh viên nữ lớp này.

Hai người vừa đi vừa nói chuyện, vai còn thỉnh thoảng đụng nhau, cười cười nói nói, bầu không khí vô cùng hài hòa.

“Giáo sư Giang, em có một ít vấn đề chuyên ngành muốn xin thầy chỉ bảo, không biết bây giờ thầy có thuận tiện không?" Giang Vũ Vi ôm sách vở tiến lên đón, cười nhẹ nhàng.

Giang Châu mặt mày đanh lại, vẻ hung ác nham hiểm thoáng qua, nhưng rất nhanh đã biến mất đến sạch sẽ, mắt lộ ra vui mừng: “Thì ra là em, giữa trưa thầy có thời gian, tới phòng làm việc tìm thầy nhé."

Ánh mắt Giang Vũ Vi lộ ra khó xử, cắn cắn môi: “Thế nhưng mà, chuyện này khá là gấp, thầy xem có thể…" Cô ta cười xin lỗi bạn sinh viên nữ kia.

“Nếu là như vậy, em không quấy rầy giáo sư Giang nữa, thư mời đã được duyệt em sẽ mau chóng làm tốt, nộp tới tay thầy."

Giang Châu cười nhạt gật đầu, phong độ nhẹ nhàng: “Tốt, có bất kỳ thắc mắc liên quan tới học thuật đều có thể tới tìm thầy."

Sinh viên nữ tươi cười rạng rỡ: “Thật sự là làm phiền thầy quá."

“Không phiền phức, thầy còn chờ đoàn đội các em thay thầy giành được vinh quang nữa mà."

“Giáo sư yên tâm, chúng em sẽ dốc toàn lực!"

“Được rồi, đi đi…" Đưa mắt nhìn học sinh đi xa, trước sau nụ cười của Giang Châu không thay đổi.

Chợt nghe một tiếng xì khẽ, sắc mặt người đàn ông đột nhiên trở nên nặng nề, đưa tay kéo Giang Vũ Vi vào một phòng học trống, khóa cửa trước sau, lại cảnh giác kéo rèm cửa sổ xuống.

“Em tới làm gì?" Nụ cười trên mặt không còn, mây đen dày đặc.

Giang Vũ Vi kéo ghế, ngồi xuống: “Tìm người đàn ông của em."

“Im miệng!" Giang Châu nghiến răng nghiến lợi: “Em biết mình đang làm gì không? Thế mà lại dám trắng trợn chạy đến chỗ tôi dạy học, em có phải có chủ tâm muốn hại chết tôi không?"

Mắt Giang Vũ Vi chớp chớp, nhếch miệng: “Em nói rồi, có vấn đề chuyên ngành muốn xin chỉ bảo…"

“Ha ha… Vấn đề chuyên ngành?" Giang Châu nở nụ cười lạnh lùng: “Một sinh viên Khoa vật lý hạt nhân như em có thể có vấn đề chuyên ngành gì hỏi một giản viên chuyên ngành quản trị kinh doanh như tôi?"

“Giang Châu, anh hung dữ cái gì? Sinh viên Đại học Bắc Kinh nhiều như vậy, người kia là xét sổ hộ khẩu sao? Cô ta làm sao sẽ biết em học Khoa vật lý hạt nhân?" Giang Vũ Vi ôm cánh tay anh ta đang khoanh trước, nhìn anh ta từ đầu đến chân một lần: “Em thấy, anh là trách em quấy rầy anh dụ dỗ sinh viên nữ thì có?"

Người đàn ông biến sắc: “Em có phải điên rồi không? Loại lời này cũng nói ra được?"

“Vâng, em là điên, em không điên có thể khăng khăng một mực đi theo anh được sao, còn làm người thứ ba không thấy được ánh sáng? Em có cái gì mà không dám nói chứ? Dù sao anh dụ dỗ sinh viên cũng không phải một lần hai lần…"

“Giang Vũ Vi! Hôm nay em là cố tình đến gây chuyện sao? Tôi dụ dỗ ai? Con mẹ nó em tốt nhất nói rõ ràng!"

Cô gái lạnh lùng liếc anh ta, nhẹ nhàng mở miệng: “Em không phải là một ví dụ tốt nhất sao?"

Giang Châu giận quá mà cười: “Tôi dụ dỗ em? Ha ha… Lúc trước đến cùng là ai không biết xấu hổ ở trước mặt tôi lộ ngực lộ mông? Còn nói, chỉ là tình một đêm, bảo tôi đừng có gánh nặng, bây giờ, em nhưng lại cắn ngược lại một cái."

“Đừng nói giống như mình là chính nhân quân tử vậy, em ngoắc ngoắc đầu ngón tay, không phải anh cũng tự mình nhào lên sao? Đàn ông, đều như thế! Kéo quần lên là không nhận nợ!"

“Được được được! Tôi không cãi nhau với em nữa! Em thích nói như thế nào thì nói." Giang Châu ray ray huyệt thái dương, mắt lộ ra mỏi mệt: “Thời gian ở bên cạnh em, tôi cảm thấy mình rất mệt mỏi…"

Giang Vũ Vi cảm thấy lộp bộp một tiếng, loại chán ghét trong ánh mắt của người đàn ông này không giống như là giả vờ, cô ta lập tức hoảng hồn, nở một nụ cười dịu dàng, đưa tay kéo cánh tay người đàn ông: “Châu, anh đừng tức giận, mấy ngày này họ hàng nhà em đến thăm, cho nên em có hơi bực bội, anh đừng để ý. Thật ra, em cũng không muốn làm anh ngột ngạt, là thật sự có chuyện vô cùng khẩn cấp."

Vẻ mặt Giang Châu hơi dịu lại, đưa tay đặt lên mu bàn tay cô gái: “Đến cùng là xảy ra chuyện gì?"

“Dạ Cô Tinh có hai môn thi lại không đạt điểm chuẩn là anh làm?"

Người đàn ông không nói gì, nhưng Giang Vũ Vi đã qua lại với anh ta nhiều năm, biết rõ anh ta đây là ngầm thừa nhận.

Lập tức vui vẻ ra mặt, nhẹ nhàng hôn chụt một cái lên môi người đàn ông, chớp chớp mắt: “Châu, anh thật tốt…"

Người đàn ông bị bộ ngực to tròn của cô gái cọ vào, bụng dưới đột nhiên dâng lên một cỗ tà hỏa, đưa tay mạnh mẽ xoa nắn vòng ba nở nang của cô gái, mắt lộ ra mê say.

Giang Vũ Vi như gần như xa, treo lòng ham muốn của người đàn ông ở giữa không trung, xích lại gần liếm liếm vành tai của đối phương, hà hơi như lan: “Nói cho em biết, anh làm như thế nào được hay vậy?"

Con mắt Giang Châu dần dần sâu, mạnh mẽ cọ sát hai lần, làm cho cô gái kinh ngạc kêu lên: “Anh chỉ là động chút tay chân ở trên bài thi mà thôi…"

Trong mắt cô gái hiện ra cảm động sâu sắc: “Em cứ nghĩ là anh chỉ nói một chút mà thôi, không ngờ anh lại làm thật… Em rất vui vẻ, anh có thể vì em làm đến bước này."

Giang Châu cười cười, đáy mắt đong đầy thâm tình.

“Sẽ không bị phát hiện chứ? Em sợ ngộ nhỡ bị người ta phát hiện, vậy anh…"

“Xuỵt!" Trong mắt người đàn ông tràn lên một vòng dịu dàng: “Sẽ không đâu. Dựa theo lệ cũ, bài thi đã phê chữa qua, sau khi trải qua tổ xét duyệt, thì sẽ thả vào phòng hồ sơ niêm phong tích trữ, chưa từng có tiền lệ mở niêm phong, tất nhiên thành tích đã công bố ra, vậy thế tất không thể nào sửa đổi nữa! Nếu như, trường học thật thừa nhận có vấn đề, vậy chính là tự vả mặt mình, những giảng viên tham gia chấm và tra duyệt bài thi cũng sẽ không đồng ý, bởi vì, đây là gián tiếp hoài nghi trình độ chuyên môn và tính trung thực của bọn họ! Cho nên, cái này đau mà không dám kêu, em nói xem, có gì phải lo đâu!"

“Thế nhưng mà, em nghe nói Dạ Cô Tinh đã đến trường học, hình như đã đi tới phòng giáo vụ, anh nói, cô ta có thể nào…"

“Không thể nào. Đại học Bắc Kinh chưa bao giờ có tiền lệ mở niêm phong bài thi, một sinh viên nho nhỏ như cô ta, châu chấu đá xe, trường học sẽ không vì cô ta mà mở tiền lệ này!"

“Nhưng… ưm…" Dạ Cô Tinh ở trường học và xã hội có được sức ảnh hưởng không nhỏ, cô ta sợ trường học sẽ không chịu được áp lực, cuối cùng đồng ý mở niêm phong kiểm tra bài thi.

Chỉ là, Giang Châu không để cho cô ta nói lời kế tiếp ra miệng, cũng chính là nghe sót một câu mấu chốt nhất này, nên anh ta mới thê thảm vô cùng!

Ai có thể nghĩ tới, Giang Châu chưa bao giờ quan tâm chuyện giới giải trí? Cũng chưa bao giờ chú ý tin tức trang giải trí? Ngay cả trang đầu bát quái trên weibo, wechat cũng tự động ẩn đi.

Có lẽ anh ta nghe nói qua “Áo Tím", biết là một ngôi sao đang hot, nhưng anh ta nhưng lại không biết “Dạ Cô Tinh", càng sẽ không liên kết hai cái tên này thành cùng một người.

Trong mắt anh ta, Dạ Cô Tinh cũng chỉ là một trong những sinh viên của đại học Bắc Thủ, muốn động chút tay chân, quả thực dễ như trở bàn tay!

Gần nhất anh ta mệt mỏi ứng phó Giang Vũ Vi dây dưa, nếu như không cho cô ta chút lợi lộc, đoán chừng người đàn bà điên này sớm muộn gì cũng sẽ vạch trần chuyện giữa bọn họ!

Mắt thấy cuối năm sẽ còn đợt bình chọn chức danh “Giảng viên ưu tú", cửa ải này, quả quyết không thể ra chút vấn đề nào, ổn định người phụ nữ này trước, chờ chức danh tới tay, lại nghĩ cách đá cô ta sau!

Lúc trước rõ ràng nói tốt quan hệ của hai người chỉ giới hạn ở mức “bạn giường", không ngờ người phụ nữ này được một tấc lại muốn tiến một thước, thế mà lại có suy nghĩ hão huyền bắt anh ta ly hôn.

Anh ta tham luyến thân thể tuổi trẻ tươi đẹp này, nhưng lại yêu tiền đồ sự nghiệp của mình hơn, một giáo sư từng ly hôn, khó tránh khỏi bị người lên án vấn đề đạo đức, cái gì nhẹ cái gì nặng, anh ta đương nhiên thấy rõ ràng.

Dừng xe ở bãi đậu xe ngoài trời đối diện tòa nhà hành chính của trường, Dạ Cô Tinh một đường đi tới phòng giáo vụ, nửa đường, lần nữa nhận được điện thoại của Dạ Huy Nguyệt ——

“Chị, đã tung tin tức ra, khoảng chừng mười phút nữa bên truyền thông sẽ đuổi tới."

“Được. Nhắc nhở bọn họ chú ý khiêm tốn, đừng bại lộ thân phận rồi lại bị bảo vệ ngăn ở ngoài cửa."

“Chị yên tâm, đám người kia đều thành tinh rồi, không cần phải nhắc nhở, bọn họ cũng biết nên làm như thế nào."

“Được."

Mới vừa cúp điện thoại, đã thấy Diêm Đông Bình đợi ở ngoài cửa văn phòng, nhìn thấy cô mắt ông cũng sáng lên: “Cô Tinh à, em đừng hoảng, chuyện này khẳng định có hiểu lầm, một hồi em cứ ăn ngay nói thật, thầy chắc chắn sẽ đứng về phía em!"

Dương Hiểu Vân cũng từ cửa phòng làm việc ló đầu ra ngoài, nhìn xung quanh, nhanh chân chào đón, dùng mắt ra hiệu với Diêm Đông Bình một cái, hạ giọng: “Hiệu trưởng mang theo ba người, phó hiệu trưởng, chủ nhiệm khoa, và thư ký chính bộ đảng ủy đang chờ ở bên trong." Sau đó nhìn sang Dạ Cô Tinh: “Cô Tinh, lát nữa gặp lãnh đạo cũng đừng hoảng, coi như bọn họ là hổ giấy, hỏi cái gì, em thành thật trả lời là được, đừng run chân, cô sẽ ở bên cạnh nói đỡ cho em."

Dạ Cô Tinh cảm kích nhìn hai người: “Em cảm ơn. Em sẽ không luống cuống."

Môi đỏ nhẹ cong, cười một tiếng, xem ra, chuyện này nhất định là không nhỏ được…
Tác giả : Du Nhân
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 1 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại