[Quyển 1] [Xuyên nhanh] Cứu Mạng! Tất Cả Nam Chủ Đều Hắc Hoá
Chương 179 Ra ngoài, ngươi là fan giả! 6
Edit by AShu ^_^.
________________
Tô Đường ăn xong bữa sáng, nguyên bản là tính toán rời đi, nhiệm vụ tuy rằng phải làm, nhưng mạng sống càng quan trọng hơn. Hôm qua nam chủ còn lái xe đâm nàng, hôm nay trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, quỷ mới biết sẽ phát sinh chuyện gì.
Nhưng mà, Bạc Nhất Cận căn bản không muốn cho nàng đi, cư nhiên lôi kéo nàng bắt đầu thảo luận kịch bản《 bạo quân 》.
Đương nhiên, trước khi thảo luận hắn còn cố ý cầm hòm thuốc lại, "Miệng vết thương ngày hôm qua, hôm nay cần tiêu độc."
Tô Đường trên chân quấn băng gạc, may mắn dép lê đủ lớn, nếu không chân nàng căn bản nhét không vừa, nàng nhìn ảnh đế lấy nước sát trùng ra, rụt rụt chân, nhỏ giọng nói: "Tôi có thể tự làm." Nói xong, đem nước sát trùng đoạt lại.
Bạc Nhất Cận nhướng mày, cũng không kiên trì làm, hắn nhìn nàng mở băng gạc ra, bôi thuốc cho chính mình, lại lần nữa bọc kỹ lưỡng, động tác thuần thục kinh người.
Tô Đường lộp bộp nhảy dựng, trên mặt lại bình tĩnh nói: "Cũng không có quen thuộc lắm, chính là trước kia vẫn luôn gặp được những con mèo hoang bị thương lưu lạc, xử lý nhiều, liền thuần thục."
Bạc Nhất Cận không có hoài nghi, ngược lại cảm thấy loại chuyện cứu trị mèo hoang này, nàng chắc chắn sẽ làm.
Tiểu cô nương thực thiện lương, thiện lương nhiều đến nỗi có đôi khi hắn cảm thấy chính mình không xứng với nàng, nhưng hắn đã luân hãm, cho dù không xứng, cũng phải xứng!
Tô Đường cũng không biết ý nghĩ trong lòng của hắn, nàng đem hòm thuốc một lần nữa sửa sang lại cho tốt, sau đó đưa qua.
Nàng nhìn hắn để hòm thuốc qua một bên, cứ cảm thấy hắn không chịu để nàng đi, nhíu nhíu mày, nàng suy nghĩ một kế sách trốn thoát a.
"Được."
Di động của Tô Đường rất nhanh trở về trong tay nàng, bất quá có lẽ là ngày hôm qua có quá nhiều người gọi tới, lúc này đã sớm hết pin.
Bạc Nhất Cận lần này không chờ nàng mở miệng, chính mình liền cầm đồ sạc lại đây.
Tô Đường không khách khí, sau khi sạc điện tiếp tục nói với hắn: "Bạc tiên sinh, kỳ thật tôi thật sự không sao, anh xem ngày hôm qua túi hơi an toàn cũng chưa bắn ra, hơn nữa, tôi cũng không muốn làm phiền anh nữa."
Nàng lời trong lời ngoài khách khí, lần lượt mà đem hắn đẩy ra, Bạc Nhất Cận bên ngoài nở nụ cười, nhưng đáy mắt lại đen một mảnh, "Lúc trước An tiểu thư đối với tôi có ơn tri ngộ, hôm nay tôi sao có thể không quan tâm được. Lại nói tiếp, An tiểu thư còn không biết chỗ ở của chính mình phóng viên đã ngồi xổm đầy, hiện tại trở về, chỉ sợ sẽ bị người vây quanh."
Chẳng qua, nàng không nghĩ tới tai nạn xe cộ nàng cùng Bạc Nhất Cận cư nhiên cũng lên hot search, lại còn nghiền áp Cận Cảnh Sinh, bất quá đây không phải trọng điểm, trọng điểm là ba chữ Bạc Nhất Cận phát kia.
Cô ấy không có việc gì. (她没事:Ta mei shi)
Edit by AShu/ Đọc truyện trên truyenlol.com AShu089 để ủng hộ editor nha ;)
Chỉ ba chữ ngắn ngủn, nhưng Tô Đường lại cảm thấy có chút cổ quái.
Nàng ngẩng đầu nhìn mắt Bạc Nhất Cận, đối phương lại bình tĩnh tùy nàng đánh giá, cuối cùng còn khó hiểu hỏi: "Làm sao vậy?"
Tô Đường lạnh nhạt mở miệng, "Không có gì, chính là tựa hồ tôi lại gây cho ngài thêm phiền toái."
Bạc Nhất Cận câu môi, "An tiểu thư nếu cảm thấy phiền phức, chúng ta hiện tại có thể triển khai nội dung kịch bản《 bạo quân 》. Tỷ như, chuyện tiếp theo giữa bạo quân cùng tiểu vương gia."
Tô Đường muốn cự tuyệt, đây là dựa theo một góc nhìn của gia hỏa thượng đế, căn bản không đi xuống được.
Bởi vì giả thiết của hắn, tất cả đều tồn tại chân thật!
Bạc Nhất Cận lại nói: "Kỳ thật, lúc trước tôi nghĩ tới muốn mua bản quyền của bộ truyện tranh 《 bạo quân 》 này, bất quá An tiểu thư không muốn bán." Hắn nói xong, nở một nụ cười, "Tôi có thể hỏi một chút, An tiểu thư cuối cùng là bán cho ai?"
Tô Đường không giấu giếm, trực tiếp thừa nhận, "Không bán cho ai, tự tôi đầu tư."
Bạc Nhất Cận sửng sốt, sau đó lại cười lên tiếng.
Ân, mới vừa rồi còn cảm thấy bộ dáng nghiêm túc của tiểu cô nương cực kỳ giống nhà đầu tư, không nghĩ tới thật đúng là như vậy a.
Tô Đường, "Lúc trước tôi cũng có chút tiền nhuận bút, bán cho những người khác, còn không bằng tự bản thân mình tìm đạo diễn quay, tốt xấu gì truyện tranh của tôi thì tôi vẫn có thể làm chủ."
Bạc Nhất Cận gật đầu, "An tiểu thư nguyện ý thêm một nhà đầu tư tôi đây được không?"
Tô Đường nào dám nói không muốn, chỉ sợ một lời không hợp lại gϊếŧ người.
"Đương nhiên có thể, bất quá việc này đợi lát nữa tôi liên hệ với trợ lý, kêu cô ấy làm một phần hợp đồng rồi cầm lại đây." Nói xong, nàng lại hỏi: "Bạc tiên sinh hôm nay không đi công tác?"
Bạc Nhất Cận, "Gần đây tôi được hai ngày nghỉ ngơi."
Nói xong chuyện này, Tô Đường liền không mở miệng nữa, nàng cúi đầu, di động ngày hôm qua tuy rằng tắt máy, bất quá tin tức lại lớn như vậy, cha mẹ lo lắng, bạn bè khiếp sợ, đương nhiên càng có nhiều tin nhắn cầu hòa của cái tên thiểu năng trí tuệ Cận Cảnh Sinh kia.
Cũng đúng, sự tình nháo lớn như vậy, nhưng nói đến cùng cũng là tình cảm cá nhân, nàng nếu chịu tha thứ, đối với cục diện hiện tại của Cận Cảnh Sinh khẳng định là có trợ giúp, đến lúc đó công ty quản lý lại nói một chút, yên lặng mười ngày nửa tháng, lại làm chút công ích, ra chút tân ca, fans rất nhanh liền quên đi.
Đáng tiếc, tất cả tính toán của hắn đã đánh lệch a.
Tô Đường không có phản ứng, mà trực tiếp đem người kéo hắc, sau đó lại phát Weibo.
—— đã chia tay.
Thời điểm ngày hôm qua phát sóng trực tiếp, tuy rằng làm trò trước mặt Cận Cảnh Sinh cùng fans nói chia tay, nhưng rốt cuộc cũng chưa nói chính thức, hiện giờ lời này của nàng vừa phát ra, trên cơ bản chính là ván đã đóng thuyền, vô pháp vãn hồi rồi.
Bạc Nhất Cận áp xuống khóe môi muốn cong lên, tâm tình không tồi nói: "Muốn uống gì đó không?"
Tô Đường, "Không cần."
Bạc Nhất Cận, "Vậy thì thêm phương thức liên hệ được không?" Nói xong, liền lấy ra di động.
Nói đến thật buồn cười, hắn chú ý nàng lâu như vậy, lại phương thức liên lạc cùng nàng đều không có, đâu giống Cận Cảnh Sinh, cho dù đã chia tay, có từng có liên quan tới nàng.
Sau khi suy nghĩ như vậy, thật đúng là khó chịu a.
"Bạc tiên sinh, có thể mở di động của anh ra, tôi quét mã QR của anh."
Thanh âm mềm mại vang lên, đem sự âm u trong lòng của Bạc Nhất Cận xua tan không ít, thanh âm của tiểu cô nương thực ngọt, nhưng cũng không phải là ngọt đến phát ngấy, mà gãi đúng chỗ ngứa.
"Thuận tiện lại nhớ số di động đi, tôi đôi khi sẽ nhìn sót WeChat."
"Được."
Sau khi trao đổi xong phương thức liên hệ, lại hàn huyên về kịch bản, lúc này đã rất nhanh tới giữa trưa, Tô Đường đang nghĩ ngợi có nên gọi cơm hộp hay không, ảnh đế lại xắn ống tay áo lên, "An tiểu thư ăn bò bít tết không?"
Tô Đường không kén ăn, chỉ cần là ăn ngon, nàng đều thích ăn.
"Ăn."
Bạc Nhất Cận, "Vậy làm thêm chút pasta."
Tô Đường nhìn nam chủ bận lên bận xuống trong phòng bếp, trong lòng lại rất thấp thỏm, sau đó nàng hậu tri hậu giác mà bắt đầu suy nghĩ, không gϊếŧ được nàng, có phải là chuyển qua phương án độc chết nàng hay không?
Mang theo ý nghĩ như vậy, nàng mở tủ lạnh ra.
Nguyên liệu nấu ăn bên trong rất nhiều, còn có không ít trái cây, nàng muốn lấy cớ rửa trái cây, đi đến phòng bếp, sau đó hỏi hắn có cái đĩa nào không, "Bạc tiên sinh, tôi lấy chút trái cây, tôi nhớ rõ ngài thích ăn táo."
Bạc Nhất Cận áp chảo bò bít tết bỗng ngừng lại, lúc trước nàng là fan của chính mình, nhất định nghiên cứu qua tư liệu của hắn, nhưng mà, tư liệu đều là giả.
Hắn không thích ăn táo, thậm chí ghét nhất là ăn táo, giống như thời thơ ấu buồn nôn mà người ta thấy kia, nhìn như ấm áp điềm mỹ, bên trong lại đen tối.
Cho nên, mỗi lần có người đưa hắn quả táo, như đang châm chọc hắn, hầu như biểu hiện hết thảy đều là giả dối.
Lời tác giả: Được thôi, không đen tối.
Mọi người ngủ ngon.
_________________
( tấu chương xong )
Đã beta
Edit by AShu