Quỷ Vương Thứ Phi: Toàn Hệ Triệu Hồi Sư
Chương 38: Ánh mắt quỷ dị
Viện của Liễu lão phu nhân không ít cao thủ đứng gác, có thể nói đó chính là cấm địa Liễu phủ. Không có sự cho phép của nàng, không kẻ nào có thể bước vào viện của nàng. Nếu dám đối nghịch, chỉ có thể bị cao thủ gác viện đánh chết.
Giống như Liễu Hồ Nguyệt bây giờ ba ngày hai bữa bị người ta tới cửa quấy rầy, không cách nào tu luyện.
Tu luyện giả phải có được không gian cùng thời gian phù hợp tuyệt đối, như vậy thì tài năng mới có thể phát huy, sau này mới có thể có thành tựu.
Một tháng thời gian, nàng hẳn là có thể hiểu được ra khế ước chi trận đi. Nếu là hiểu được không mà đi ra, chức nghiệp triệu hồi sư kia nàng cũng đừng mơ đến.
Liễu Tường Phong nghe được lời nói Liễu lão phu nhân, tự nhiên là lo lắng: “Mẫu thân, bệnh của Nguyệt Nhi..."
"Bệnh gì ta đều sẽ thay nữ nhi ngươi chữa trị. Ta cam đoan với ngươi, một tháng sau, bệnh của Tiểu Cửu nhi bệnh tuyệt đối sẽ tốt lên, như vậy ngươi vừa lòng chưa?" Liễu lão phu nhân tựa hồ đối với thái độ chấp nhất của Liễu Tường Phong có chút bất mãn, tay bà cầm lấy quải trượng dậm dậm xuống sàn.
Mà sắc mặt Tần thị đứng sau lưng Liễu lão phu nhân lại rất không đẹp mắt. Nàng tiến vào, bởi vì Tần Duyệt nói cho nàng, thí nghiệm dụng cụ Thí nghiệm Thần điện rơi vỡ, nhờ Tần thị đi tìm Liễu Tường Phong tới xem.
Hiện tại nghe được Liễu lão phu nhân cam đoan, trong lòng Tần thị chứa đầy oán khí.
Lão bất tử này cả ngày ăn no không có chuyện gì làm, ngay cả cái ngốc tử cũng quản.
"Lão gia, Tần Duyệt ở ngoài đại sảnh chờ ngài. Nghe Tần Duyệt nói dụng cụ thí nghiệm Thí nghiệm Thần điện hỏng rồi." Lời nói Tần thị không thể nghi ngờ khiến lực chú ý Liễu Tường Phong dời đi.
Mà Liễu Hồ Nguyệt nghe được lời nói Tần thị, cũng ngẩng đầu liếc nhìn Liễu lão phu nhân.
Liễu lão phu nhân thấp giọng ho một tiếng, nàng biết Liễu Tường Phong tất nhiên sẽ truy cứu việc này, nhưng là, nàng có lý do thỏa đáng.
Liễu lão phu nhân nói: “Ngươi đã có việc, vậy đi trước đi."
Liễu Tường Phong có chút khó xử nhìn nhìn Liễu Hồ Nguyệt, một tay vỗ vỗ bả vai Liễu Hồ Nguyệt nói: “Nguyệt Nhi nghe lời tổ mẫu, phụ thân sẽ đến nhìn ngươi sau."
Liễu Hồ Nguyệt ra vẻ nhu thuận gật gật đầu: “Là, phụ thân đi nhanh về nhanh."
Liễu Tường Phong cùng Tần thị cùng rời đi viện của Liễu Hồ Nguyệt, các tiểu thư cùng công tử bạn hữu đến xem đều bị Liễu lão phu nhân đuổi đi.
Lúc này, trong phòng chỉ còn Liễu Linh U cùng Phượng Dật Thần lưu lại.
Liễu Linh U thường thường nhìn về phía Phượng Dật Thần, nam tử cao quý này là tình nhân trọng mộng của cáu khuê nữ Thiên Thủy quốc. Liễu Linh U cũng là thầm mến hắn.
Phượng Dật Thần quay đầu, chống lại cái nhìn của Liễu Linh U, môi mỏng hơi hơi gợi lên. Nụ cười này liền làm vẻ mặt Liễu Linh U đỏ bừng cúi đầu.
Đứng ở một bên, đáy mắt Phượng Dật Hiên xẹt qua một tia lãnh ý sắc bén, đảo mắt một cái liền biến mất vô tung vô ảnh. Liễu Hồ Nguyệt cũng không bỏ lỡ đạo ánh mắt lộ ra chút châm chọc ấy của Phượng Dật Hiên.Nàng ngẩn ra, ngốc tử kia... Làm sao có thể có ánh mắt như vậy.
Phượng Dật Hiên quay đầu lại, nhìn về phía Liễu Hồ Nguyệt, lộ ra nụ cười ngây ngô: “Nương tử, chúng ta đi chơi."
Đi lên, kéo lại cánh tay Liễu Hồ Nguyệt, nhưng ngay sau đó đã bị Phượng Dật Thần ngăn cản.
Chỉ thấy Phượng Dật Thần thân thủ chắn phía trước, một tay giữ lấy cánh tay Phượng Dật Hiên nói: “Nhị đệ, phụ hoàng nói đã xem ngày, tháng sau ngươi sẽ cùng Liễu gia Cửu tiểu thư thành thân, trong lúc này, nam nữ song phương không được gặp mặt, bằng không sẽ gặp điềm xấu. Ngươi tại sao không nghe lời như vậy?"
"Ta ta, ta đưa Cầu Cầu đến cho nương tử." Phượng Dật Hiên chỉ chỉ ngực Liễu Hồ Nguyệt.
Liễu Linh U nghe xong, hai má không khỏi đỏ lên, ngay cả nàng nghe cũng cảm thấy xấu hổ. Người này quả thật là ngốc tử, chỉ có ngốc tử mới có thể chỉ trỏ nữ tử như vậy!
Giống như Liễu Hồ Nguyệt bây giờ ba ngày hai bữa bị người ta tới cửa quấy rầy, không cách nào tu luyện.
Tu luyện giả phải có được không gian cùng thời gian phù hợp tuyệt đối, như vậy thì tài năng mới có thể phát huy, sau này mới có thể có thành tựu.
Một tháng thời gian, nàng hẳn là có thể hiểu được ra khế ước chi trận đi. Nếu là hiểu được không mà đi ra, chức nghiệp triệu hồi sư kia nàng cũng đừng mơ đến.
Liễu Tường Phong nghe được lời nói Liễu lão phu nhân, tự nhiên là lo lắng: “Mẫu thân, bệnh của Nguyệt Nhi..."
"Bệnh gì ta đều sẽ thay nữ nhi ngươi chữa trị. Ta cam đoan với ngươi, một tháng sau, bệnh của Tiểu Cửu nhi bệnh tuyệt đối sẽ tốt lên, như vậy ngươi vừa lòng chưa?" Liễu lão phu nhân tựa hồ đối với thái độ chấp nhất của Liễu Tường Phong có chút bất mãn, tay bà cầm lấy quải trượng dậm dậm xuống sàn.
Mà sắc mặt Tần thị đứng sau lưng Liễu lão phu nhân lại rất không đẹp mắt. Nàng tiến vào, bởi vì Tần Duyệt nói cho nàng, thí nghiệm dụng cụ Thí nghiệm Thần điện rơi vỡ, nhờ Tần thị đi tìm Liễu Tường Phong tới xem.
Hiện tại nghe được Liễu lão phu nhân cam đoan, trong lòng Tần thị chứa đầy oán khí.
Lão bất tử này cả ngày ăn no không có chuyện gì làm, ngay cả cái ngốc tử cũng quản.
"Lão gia, Tần Duyệt ở ngoài đại sảnh chờ ngài. Nghe Tần Duyệt nói dụng cụ thí nghiệm Thí nghiệm Thần điện hỏng rồi." Lời nói Tần thị không thể nghi ngờ khiến lực chú ý Liễu Tường Phong dời đi.
Mà Liễu Hồ Nguyệt nghe được lời nói Tần thị, cũng ngẩng đầu liếc nhìn Liễu lão phu nhân.
Liễu lão phu nhân thấp giọng ho một tiếng, nàng biết Liễu Tường Phong tất nhiên sẽ truy cứu việc này, nhưng là, nàng có lý do thỏa đáng.
Liễu lão phu nhân nói: “Ngươi đã có việc, vậy đi trước đi."
Liễu Tường Phong có chút khó xử nhìn nhìn Liễu Hồ Nguyệt, một tay vỗ vỗ bả vai Liễu Hồ Nguyệt nói: “Nguyệt Nhi nghe lời tổ mẫu, phụ thân sẽ đến nhìn ngươi sau."
Liễu Hồ Nguyệt ra vẻ nhu thuận gật gật đầu: “Là, phụ thân đi nhanh về nhanh."
Liễu Tường Phong cùng Tần thị cùng rời đi viện của Liễu Hồ Nguyệt, các tiểu thư cùng công tử bạn hữu đến xem đều bị Liễu lão phu nhân đuổi đi.
Lúc này, trong phòng chỉ còn Liễu Linh U cùng Phượng Dật Thần lưu lại.
Liễu Linh U thường thường nhìn về phía Phượng Dật Thần, nam tử cao quý này là tình nhân trọng mộng của cáu khuê nữ Thiên Thủy quốc. Liễu Linh U cũng là thầm mến hắn.
Phượng Dật Thần quay đầu, chống lại cái nhìn của Liễu Linh U, môi mỏng hơi hơi gợi lên. Nụ cười này liền làm vẻ mặt Liễu Linh U đỏ bừng cúi đầu.
Đứng ở một bên, đáy mắt Phượng Dật Hiên xẹt qua một tia lãnh ý sắc bén, đảo mắt một cái liền biến mất vô tung vô ảnh. Liễu Hồ Nguyệt cũng không bỏ lỡ đạo ánh mắt lộ ra chút châm chọc ấy của Phượng Dật Hiên.Nàng ngẩn ra, ngốc tử kia... Làm sao có thể có ánh mắt như vậy.
Phượng Dật Hiên quay đầu lại, nhìn về phía Liễu Hồ Nguyệt, lộ ra nụ cười ngây ngô: “Nương tử, chúng ta đi chơi."
Đi lên, kéo lại cánh tay Liễu Hồ Nguyệt, nhưng ngay sau đó đã bị Phượng Dật Thần ngăn cản.
Chỉ thấy Phượng Dật Thần thân thủ chắn phía trước, một tay giữ lấy cánh tay Phượng Dật Hiên nói: “Nhị đệ, phụ hoàng nói đã xem ngày, tháng sau ngươi sẽ cùng Liễu gia Cửu tiểu thư thành thân, trong lúc này, nam nữ song phương không được gặp mặt, bằng không sẽ gặp điềm xấu. Ngươi tại sao không nghe lời như vậy?"
"Ta ta, ta đưa Cầu Cầu đến cho nương tử." Phượng Dật Hiên chỉ chỉ ngực Liễu Hồ Nguyệt.
Liễu Linh U nghe xong, hai má không khỏi đỏ lên, ngay cả nàng nghe cũng cảm thấy xấu hổ. Người này quả thật là ngốc tử, chỉ có ngốc tử mới có thể chỉ trỏ nữ tử như vậy!
Tác giả :
Túy Khuynh Cuồng