Quỷ Vương Thứ Phi: Toàn Hệ Triệu Hồi Sư
Chương 172: (thêm càng nhị) Nữ nhi của Lam gia chủ
Edit: Chiryu Vũ
"Nguyệt Nhi có khả năng trở thành một chiến sĩ."
"Vậy hiện tại vị cao nhân kia ở nơi nào?" Liễu lão phu nhân cả kinh, xem ra thật sự đúng như nàng suy nghĩ, Liễu Hồ Nguyệt gặp người nào đó mới có khả năng trở thành lục giai chiến sĩ trong thời gian ngắn như vậy.
"Tổ mẫu, hắn không thích gặp người, cho nên ta mới gạt ngươi." Rất nhiều tuyệt thế cao nhân đều tương đối điệu thấp (khiêm tốn, kiểu làm mình mờ nhạt, lánh đời), Liễu Hồ Nguyệt nói như vậy Liễu lão phu nhân cũng sẽ không tiếp tục hỏi. Liễu lão phu nhân mỉm cười, nhẹ tay vỗ đầu Liễu Hồ Nguyệt một chút: "Một khi đã thế, vậy thì cùng vị cao nhân kia học tập thật tốt, không hiểu liền hỏi."
"Ân."
Dù sao vị sư phụ miễn phí kia cũng rất thích dạy nàng.
Đến buổi chiều, Liễu Hồ Nguyệt bắt đầu bận rộn, khách nhân khách điếm ngủ nghỉ nàng đều an bày xong.
Liễu Hồ Nguyệt tiếp đãi khách nhân, đều là các đại gia tộc đến từ các thành thị khác trong Thiên Thủy quốc, bọn họ đều mang hài tử có tiềm chất theo tới tham gia nghi thức thí nghiệm.
Đối với đủ loại đồn đại về Liễu Hồ Nguyệt, người của các thành thị khác đều có nghe nói. Đối mặt với tiểu nữ oa mới mười hai tuổi này, bọn họ vẫn là cảm thấy thập phần dễ chịu.
Đương nhiên cũng có một số ánh mắt chất vấn đối với Liễu Hồ Nguyệt nhưng mặc kệ mọi loại ánh mắt nào, Liễu Hồ Nguyệt đều thản nhiên tiếp nhận.
Khách điếm dưới danh nghĩa do Liễu gia sở hữu trong vòng một ngày đã đầy khách, Lam gia cùng Bạch gia chỉ có thể trơ mắt nhìn khối thịt béo bở này tiếp tục bị Liễu gia cắn tiếp.
Từ trong khách điếm của nhà mình đi ra, Liễu Hồ Nguyệt mệt đến mức không thở nổi. Đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão đều đối xử với nàng rất ân cần trong hai ngày nay. Hai vị trưởng lão đứng sau lưng Liễu Hồ Nguyệt.
Đại trưởng lão cầm lấy chén nước, đưa cho Liễu Hồ Nguyệt nói: "Gia chủ, vất vả cho ngươi rồi."
"Cũng vất vả cho các ngươi." Liễu Hồ Nguyệt thoải mái tiếp nhận chén nước đại trưởng lão đưa tới, uống một ngụm, lại hỏi: "Những người nên đến đây thế nào rồi?"
Nhị trưởng lão nhanh tay cầm lấy danh sách người tham gia năm nay đưa tới. Hàng năm, trước khi nghi thức thí nghiệm được cử hành, Liễu gia sẽ tập hợp mấy đứa nhỏ có trong danh sách một chút. Những đứa nhỏ đó đều là những đứa nhỏ vị thành niên.
Nhị trưởng lão nhìn một chút, sau đó nhướng mày, nói: "Nữ nhi Lam gia Liên Vân Thành Lam Tình tiểu thư cũng không thấy đâu, nàng năm nay mười lăm tuổi, nghi thức trưởng thành ngày mai nàng cũng không thấy đến."
"Thực lực như thế nào?" Liễu Hồ Nguyệt liếc mắt nhìn hai chữ "Lam Tình" trong danh sách.
Nhị trưởng lão nói: "Đã tới chiến sĩ thất giai."
"Đã mười lăm tuổi mà vì sao nàng ta còn không muốn tham gia nghi thức thí nghiệm cùng nghi thức trưởng thành?" Không nói nữ tử chỉ cần mười ba tuổi đã có thể tính là trưởng thành sao, nam tử mới là mười lăm tuổi mới trưởng thành.
Lam Tình đã già như vậy, còn không phải vị thành niên?
"Là như vậy gia chủ.... Trước đó ba năm Lam Tình đã được phó viện trưởng của Chiến Võ học viện mang đi học tập, vào lúc ấy vốn là đã tham gia nghi thức trưởng thành, nhưng Lam gia chủ nói học nghiệp trọng yếu (quan trọng), để nghi thức trưởng thành của Lam Tình chậm lại vài năm. Năm nay nàng học xong trở về, Lam gia chủ liền tự mình đến Liễu gia đến thay nữ nhi báo danh." Nhị trưởng lão giải thích nói.
Những đứa nhỏ ở chỗ này, mặc kệ ngươi lớn bao nhiêu, nghi thức trưởng thành nhất định phải cử hành.
Như có thể vì nguyên nhân nào đó mà chậm trễ tham gia nghi thức trưởng thành, cũng có thể bổ sung sau, Lam Tình chính là một ví dụ như vậy.
Liễu Hồ Nguyệt nghe xong, cười nhẹ, nâng tay lấy danh sách nhị trưởng lão cầm trong tay nói: "Nhị trưởng lão, một lát ngươi truyền lời ra ngoài, nửa canh giờ tới sẽ hết hạn tuyển nhận người tham tuyển nghi thức thí nghiệm và nghi thức trưởng thành, đứa nhỏ năm nay chưa tới thí nghiệm thần điện báo danh, chậm lại đến sang năm!"
"Nguyệt Nhi có khả năng trở thành một chiến sĩ."
"Vậy hiện tại vị cao nhân kia ở nơi nào?" Liễu lão phu nhân cả kinh, xem ra thật sự đúng như nàng suy nghĩ, Liễu Hồ Nguyệt gặp người nào đó mới có khả năng trở thành lục giai chiến sĩ trong thời gian ngắn như vậy.
"Tổ mẫu, hắn không thích gặp người, cho nên ta mới gạt ngươi." Rất nhiều tuyệt thế cao nhân đều tương đối điệu thấp (khiêm tốn, kiểu làm mình mờ nhạt, lánh đời), Liễu Hồ Nguyệt nói như vậy Liễu lão phu nhân cũng sẽ không tiếp tục hỏi. Liễu lão phu nhân mỉm cười, nhẹ tay vỗ đầu Liễu Hồ Nguyệt một chút: "Một khi đã thế, vậy thì cùng vị cao nhân kia học tập thật tốt, không hiểu liền hỏi."
"Ân."
Dù sao vị sư phụ miễn phí kia cũng rất thích dạy nàng.
Đến buổi chiều, Liễu Hồ Nguyệt bắt đầu bận rộn, khách nhân khách điếm ngủ nghỉ nàng đều an bày xong.
Liễu Hồ Nguyệt tiếp đãi khách nhân, đều là các đại gia tộc đến từ các thành thị khác trong Thiên Thủy quốc, bọn họ đều mang hài tử có tiềm chất theo tới tham gia nghi thức thí nghiệm.
Đối với đủ loại đồn đại về Liễu Hồ Nguyệt, người của các thành thị khác đều có nghe nói. Đối mặt với tiểu nữ oa mới mười hai tuổi này, bọn họ vẫn là cảm thấy thập phần dễ chịu.
Đương nhiên cũng có một số ánh mắt chất vấn đối với Liễu Hồ Nguyệt nhưng mặc kệ mọi loại ánh mắt nào, Liễu Hồ Nguyệt đều thản nhiên tiếp nhận.
Khách điếm dưới danh nghĩa do Liễu gia sở hữu trong vòng một ngày đã đầy khách, Lam gia cùng Bạch gia chỉ có thể trơ mắt nhìn khối thịt béo bở này tiếp tục bị Liễu gia cắn tiếp.
Từ trong khách điếm của nhà mình đi ra, Liễu Hồ Nguyệt mệt đến mức không thở nổi. Đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão đều đối xử với nàng rất ân cần trong hai ngày nay. Hai vị trưởng lão đứng sau lưng Liễu Hồ Nguyệt.
Đại trưởng lão cầm lấy chén nước, đưa cho Liễu Hồ Nguyệt nói: "Gia chủ, vất vả cho ngươi rồi."
"Cũng vất vả cho các ngươi." Liễu Hồ Nguyệt thoải mái tiếp nhận chén nước đại trưởng lão đưa tới, uống một ngụm, lại hỏi: "Những người nên đến đây thế nào rồi?"
Nhị trưởng lão nhanh tay cầm lấy danh sách người tham gia năm nay đưa tới. Hàng năm, trước khi nghi thức thí nghiệm được cử hành, Liễu gia sẽ tập hợp mấy đứa nhỏ có trong danh sách một chút. Những đứa nhỏ đó đều là những đứa nhỏ vị thành niên.
Nhị trưởng lão nhìn một chút, sau đó nhướng mày, nói: "Nữ nhi Lam gia Liên Vân Thành Lam Tình tiểu thư cũng không thấy đâu, nàng năm nay mười lăm tuổi, nghi thức trưởng thành ngày mai nàng cũng không thấy đến."
"Thực lực như thế nào?" Liễu Hồ Nguyệt liếc mắt nhìn hai chữ "Lam Tình" trong danh sách.
Nhị trưởng lão nói: "Đã tới chiến sĩ thất giai."
"Đã mười lăm tuổi mà vì sao nàng ta còn không muốn tham gia nghi thức thí nghiệm cùng nghi thức trưởng thành?" Không nói nữ tử chỉ cần mười ba tuổi đã có thể tính là trưởng thành sao, nam tử mới là mười lăm tuổi mới trưởng thành.
Lam Tình đã già như vậy, còn không phải vị thành niên?
"Là như vậy gia chủ.... Trước đó ba năm Lam Tình đã được phó viện trưởng của Chiến Võ học viện mang đi học tập, vào lúc ấy vốn là đã tham gia nghi thức trưởng thành, nhưng Lam gia chủ nói học nghiệp trọng yếu (quan trọng), để nghi thức trưởng thành của Lam Tình chậm lại vài năm. Năm nay nàng học xong trở về, Lam gia chủ liền tự mình đến Liễu gia đến thay nữ nhi báo danh." Nhị trưởng lão giải thích nói.
Những đứa nhỏ ở chỗ này, mặc kệ ngươi lớn bao nhiêu, nghi thức trưởng thành nhất định phải cử hành.
Như có thể vì nguyên nhân nào đó mà chậm trễ tham gia nghi thức trưởng thành, cũng có thể bổ sung sau, Lam Tình chính là một ví dụ như vậy.
Liễu Hồ Nguyệt nghe xong, cười nhẹ, nâng tay lấy danh sách nhị trưởng lão cầm trong tay nói: "Nhị trưởng lão, một lát ngươi truyền lời ra ngoài, nửa canh giờ tới sẽ hết hạn tuyển nhận người tham tuyển nghi thức thí nghiệm và nghi thức trưởng thành, đứa nhỏ năm nay chưa tới thí nghiệm thần điện báo danh, chậm lại đến sang năm!"
Tác giả :
Túy Khuynh Cuồng