Quỷ Vương Thích Sủng Tiểu Độc Phi Nghịch Thiên
Chương 46 46 Trước Lúc Tân Sinh Tái
“Chậm một chút, không cần gấp, từ từ tới.
" Đám người Nam Cung Ly, Thanh Huyền, Tiểu Huyền Ngọc vây chung quanh Tư Đồ Kiệt, trên mặt tràn đầy khẩn trương chờ đợi.
Tư Đồ Kiệt trên xe lăn từng chút từng chút đứng lên, trên trán chảy ra mồ hôi mỏng, rất là cố hết sức.
“Gia chậm một chút, nghe phu nhân, bước một bước lên trước thử xem.
" Nhìn chủ tử nhà mình chậm rãi đứng lên, Thanh Huyền kích động đến rơi nước mắt, gia của bọn họ, rốt cuộc đứng lên.
“Ta đỡ ngươi, đi theo ta cùng nhau chậm rãi hoạt động.
" Nam Cung Ly vươn đôi tay, đỡ lấy Tư Đồ Kiệt, ý bảo hắn động theo mình.
Nắm tay nhỏ mềm mại của tiểu nữ nhân, trong lòng Tư Đồ Kiệt kiên định, lại thấy nàng ngẩng đầu, hai mắt sáng lấp lánh nhìn mình, trong mắt lập loè chờ đợi và cổ vũ, ánh sáng xoay chuyển, lộng lẫy loá mắt, hắn nhìn mà tâm thần nhộn nhạo.
Theo động tác của tiểu nữ nhân mà động, Tư Đồ Kiệt đi vô cùng khó khăn, hai chân vô lực, rất nhiều lần thiếu chút nữa té ngã.
“Thật tốt quá, rốt cuộc gia có thể đi đường.
" Thanh Huyền bên cạnh kích động đến khó có thể tự kiềm chế, ánh mắt nóng rực, phấn khởi.
“Thật giỏi thật giỏi, nhị tỷ lợi hại nhất.
" So sánh với sự thật Tư Đồ Kiệt có thể đi đường này, Tiểu Huyền Ngọc bên cạnh để ý lại là y thuật tuyệt thế của Nam Cung Ly.
Hừ, không có nhị tỷ, tỷ phu còn phải ngồi cả đời xe lăn đấy, cho nên vẫn là nhị tỷ lợi hại.
“Đúng vậy, phu nhân lợi hại nhất, phu nhân giỏi nhất.
" Thanh Huyền hồi thần, liên tục gật đầu phụ họa, ánh mắt nhìn về phía Nam Cung Ly tràn ngập cảm kích, không có phu nhân, gia của bọn họ cũng không có khả năng đứng lên, hắn thề, cho dù là làm trâu làm ngựa, cũng phải báo đáp phu nhân thật tốt.
“Cẩn thận!" Nam Cung Ly kinh hô, dưới chân Tư Đồ Kiệt không vững, thân thể đè ép tới phía nàng.
“Ôi……" Đầu Nam Cung Ly được bàn tay to của Tư Đồ Kiệt bảo vệ, thân thể lại ngã thật mạnh ở trên mặt đất, cả người Tư Đồ Kiệt đều đè ở trên người nàng, thật trùng hợp, cánh môi của hai người dán vào nhau.
Nam Cung Ly và Tư Đồ Kiệt đồng thời giật mình một cái, trong nháy mắt cánh môi dán vào nhau, chỉ cảm thấy có dòng điện xẹt qua, một cảm xúc tình tố xa lạ.
Cảm nhận được xúc cảm mềm mại đến không thể tưởng tượng kia, mắt lam của Tư Đồ Kiệt u ám một phần, tiểu nữ nhân phía dưới lại trợn tròn mắt, con ngươi đen như đá quý lóe sáng trong suốt trừng mắt nhìn hắn, trong mắt giống như muốn phun ra lửa.
Gò má trắng nõn lộ ra màu đỏ khả nghi, làm nàng ngày thường thoạt nhìn bình tĩnh đạm mạc thoáng chốc trở nên xinh đẹp động lòng người, tràn ngập đáng yêu và thẹn thùng của tiểu nữ nhân.
Lông mi thật dài hơi hơi rung động, bại lộ không bình tĩnh trong lòng nàng.
Tư Đồ Kiệt lại đột nhiên không muốn đứng dậy, chỉ muốn thời gian dừng lại ở một khắc này, vĩnh viễn như vậy.
Thanh Huyền bên cạnh cả kinh trợn mắt há hốc mồm, Tiểu Huyền Ngọc tò mò mà đánh giá tư thế của hai người, ừ, nhị tỷ thật đáng thương, thành tấm đệm thịt của người nam nhân này.
Thật nặng!Ánh mắt Nam Cung Ly lên án nam nhân phía trên, ý bảo hắn nhanh đứng dậy.
Tư Đồ Kiệt đè ở trên người nàng dường như nghe không hiểu, miệng ngậm phấn môi của tiểu nữ nhân nhẹ nhàng mà động, đầu lưỡi dò ra, đụng vào đôi môi mềm mại làm hắn mê say kia, giống như nếm được mỹ vị nào đó, trên mặt lộ ra vẻ say mê.
Ầm!Trong đầu Nam Cung Ly nổ tung, cả người bị hành động ngả ngớn như thế của hắn làm chấn động đến xuất thần, ở vào một loại trạng thái choáng choáng váng váng.
Chỗ sâu trong yết hầu Tư Đồ Kiệt truyền đến một tiếng cười nhẹ, nhìn thấy tiểu nữ nhân sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, không thể không buông ra môi đỏ làm hắn tâm động kia, in một nụ hôn ở trên trán nàng.
“Hoàn hồn!" Môi băng mỏng của Tư Đồ Kiệt kêu ở bên tai Nam Cung Ly, hô hấp nóng rực theo đó đánh vào trên mặt nàng, bay tới hương thơm thanh lãnh quen thuộc.
Nam Cung Ly run rẩy, hoàn toàn thanh tỉnh lại, đối diện với đôi mắt trêu đùa của nam nhân kia, khuôn mặt nhỏ lại một lần nữa không tiền đồ mà đỏ lên, lửa giận trong mắt càng sâu, trực tiếp dâng lên, hận không thể hòa tan người ở tại chỗ.
“Khốn khiếp, mau đứng lên cho ta.
" Dưới khó thở, Nam Cung Ly mắng to, tên khốn này, đồ trứng thối, thế nhưng ức hiếp nàng ở trước mặt nhiều người như vậy, quá đáng giận.
Tư Đồ Kiệt ghé vào trên người nàng, chớp chớp mắt, ủy khuất nhìn nàng: “Tuy rằng ta rất muốn đứng lên, đáng tiếc chân không phối hợp.
"Thanh Huyền xem đến buồn cười, thiếu chút nữa đã cười ra tiếng, gia của bọn họ, đây là đang đùa giỡn phu nhân sao, ha ha, giả vờ đáng thương giả vờ ủy khuất, quá đáng xấu hổ.
Khóe miệng Nam Cung Ly run rẩy, hoàn toàn vô ngữ, hoàn toàn bị hắn đả kích đến cái gì cũng không muốn nói.
Tư Đồ Kiệt được nâng dậy ở dưới sự trợ giúp của Thanh Huyền, Nam Cung Ly ném xuống hai chủ tớ, mang theo Tiểu Huyền Ngọc chạy lấy người, trong vòng vài ngày, nàng không muốn nhìn thấy hắn.
“Ngày mai bốn điện phong vân muốn biểu diễn ở trên đài.
" Thiếu nữ thét chói tai, mặt lộ hoa si, kích động đến khó có thể tự ức chế.
“Ha ha, ta cũng nghe nói, ngày mai chính là tân sinh tái của học viện chúng ta, dựa theo lệ thường, người Thiên Phú Viên đều sẽ biểu diễn ở trước đó, làm mọi người nhìn đã mắt.
"“Thật tốt quá, hiện tại ta đã gấp không chờ nổi muốn nhìn, không biết bốn điện phong vân sẽ biểu diễn cái gì?"“Mặc kệ biểu diễn cái gì, khẳng định là dễ nhìn.
"“Không phải Thiên Phú Viên lại vào ở mấy người mới sao, chẳng lẽ bọn họ cũng muốn tham gia?"Trước tân sinh tái một ngày, toàn bộ học viện đã đắm chìm ở trong bầu không khí vui sướng náo nhiệt, chúng học viên tốp năm tốp ba, châu đầu ghé tai, thảo luận với nhau tân sinh tái và chuyện biểu diễn trước đó.
Tin tức bốn điện phong vân sắp biểu diễn giống như sóng to gió lớn thổi quét toàn bộ học viện, đồng thời truyền khắp toàn bộ Đông Khải thành, bao gồm những người được mời hoặc không được mời, một đám đều sinh ra nhiệt tình và hứng thú cực lớn đối với tân sinh tái lần này.
Mấy ngày liên tiếp Nam Cung Ly, trừ bỏ ăn cơm ngủ, tuyệt đại đa số thời gian đều dùng để đả tọa tu luyện, củng cố thực lực của mình.
Vừa mới thăng cấp Linh Giả cấp bốn không lâu, linh lực trong cơ thể xao động không đủ ổn định, yêu cầu thường xuyên rèn luyện mới được.
Tiểu Huyền Ngọc và Thanh Huyền vẫn luôn bồi Tư Đồ Kiệt đi đường, trải qua mấy ngày nỗ lực, đi một đoạn ngắn hoàn toàn không có vấn đề.
“Gia, ngày mai chính là tân sinh tái, nếu không hôm nay nghỉ ngơi sớm một chút đi.
" Nhìn thấy chủ tử đã luyện tập đi đứng mấy canh giờ, Thanh Huyền không khỏi đề nghị nói, đáy mắt tràn đầy đau lòng.
“Không cần!" Tư Đồ Kiệt lắc đầu, ánh mắt theo bản năng nhìn tới phòng Nam Cung Ly, trước sau vẫn là một phòng tối đóng chặt.
“Mấy ngày nay phu nhân đều đang đả tọa tu luyện, phỏng chừng là lập tức sẽ phải thi đấu, cho nên có chút khẩn trương.
" Thấy chủ tử nhà mình nhìn về phía phòng phu nhân, Thanh Huyền không khỏi thở dài một hơi.
Từ lần đó sau khi chủ tử đùa giỡn phu nhân, phu nhân đã rất ít chủ động đi ra, không đúng, giống như trừ bỏ ăn cơm, hai người căn bản là không ở cùng nhau.
“Ừ.
" Tư Đồ Kiệt khẽ ừ một tiếng, mắt lam bình tĩnh như nước, nhìn không ra cảm xúc, tiếp tục tập luyện đi đường.
Thanh Huyền lắc đầu, chỉ phải bồi ở một bên.
Một đêm thực mau qua đi, học viện Đông Khải, chính thức nghênh đón tân sinh tái mỗi năm một lần.
Thời tiết tốt, ánh mặt trời xán lạn, toàn bộ học viện vô cùng náo nhiệt.
Liếc mắt nhìn lại, khắp nơi đều là người, trừ bỏ học viên, còn có người địa phương Đông Khải và những quan liêu quyền quý đại gia tộc bản địa được mời thậm chí nhân sĩ danh vọng trên đại lục.
Thanh Huyền đẩy Tư Đồ Kiệt, Nam Cung Ly lôi kéo Tiểu Huyền Ngọc, một hàng bốn người ra hậu viện, đi đến bên ngoài, vừa vặn đụng phải đám người Lam Hạo Vũ cũng chuẩn bị ra cửa.
“Ôi, thật trùng hợp, cùng nhau đi.
" Lam Hạo Vũ cười đến vẻ mặt xán lạn như ánh mặt trời, nhìn thấy Nam Cung Ly, chủ động tiến lên chào hỏi, nữ nhân cả người đều lạnh này, ngẫu nhiên đùa một chút vẫn là chơi thực vui.
“Chỉ sợ người nào đó căn bản không muốn đồng hành cùng chúng ta.
" Đáy mắt Nam Cung Ngạo Tuyết chợt lóe hung ác nham hiểm, thấy tầm mắt Tư Đồ Khiếu dính ở trên người Nam Cung Ly, sắc mặt tức khắc trở nên vặn vẹo.
“Sáng sớm, ngươi ăn thuốc nổ?" Lam Hạo Vũ tức giận mà trừng mắt nhìn Nam Cung Ngạo Tuyết một cái, thật là càng ngày càng chịu không nổi nữ nhân này, cả ngày âm dương quái khí, dáng vẻ ngạo mạn vô lễ, còn tưởng rằng mình là đại tiểu thư Nam Cung phủ à.
Cảm nhận được vài vị huynh đệ bất mãn, vẻ mặt Tư Đồ Khiếu trầm xuống một chút, khiển trách nhìn về phía Nam Cung Ngạo Tuyết: “Không phải ngươi vẫn luôn thương tiếc vị muội muội này, hôm nay là chuyện như thế nào?"Mấy người Lam Hạo Vũ bên cạnh nghe được đều muốn phun ra, thương tiếc Nam Cung Ly?Đôi mắt Khiếu huynh không có vấn đề gì chứ, là người đều nhìn ra được hai người này không hợp nhau, à, đúng rồi, thiếu chút nữa đã quên nữ nhân này thích giả bộ ở trước mặt hắn, dối trá.
“Ta chỉ là thấy vẻ mặt muội muội không vui, phỏng chừng không muốn đồng hành cùng chúng ta, cho nên mới……" Nam Cung Ngạo Tuyết nói, âm thanh thấp xuống, đầu hơi rũ, xây dựng ra dáng vẻ thương tâm ủy khuất, mấy người Lam Hạo Vũ bên cạnh nhìn mà cằm đều sắp kinh ngạc đến rớt trên mặt đất.
Giả bộ, thật dối trá, nữ nhân này, bọn họ xem như hoàn toàn kiến thức.
Nam Cung Ly bị tư thái kia của nàng ta làm ghê tởm đến độ muốn phun ra, nhưng mà nàng ta càng là như vậy, nàng càng không muốn như ý nguyện của nàng ta.
“Tỷ tỷ nói như vậy thật oan uổng ta, nhớ rõ mấy ngày hôm trước tỷ tỷ còn muốn dùng kiếm giết ta, nếu không phải vị Tuyết công tử này kịp thời ngăn cản, còn không biết có mệnh đứng ở chỗ này hay không đâu, ta là muốn thân cận ngươi, chỉ là lại sợ mất đi tính mạng, ngươi nói, này nhưng như thế nào cho phải?"Nam Cung Ly nói, đôi mắt phiếm hồng, lông mi tinh xảo cong vút chớp chớp, lại quật cường mà không chịu rơi lệ, cho người ta một loại cảm giác ủy khuất yếu ớt, rồi lại cố gắng giả vờ kiên cường.
Tư Đồ Khiếu đối diện nhìn đến trong lòng chấn động, khuôn mặt nhỏ tinh xảo trơn mềm kia, dáng vẻ nhu nhược đáng thương, đơn bạc không nơi nương tựa kia, làm hắn có loại xúc động muốn ôm vào trong ngực.
Khuôn mặt tuyệt sắc thanh lệ trong nháy mắt như pháo hoa nở rộ, loá mắt mê hoặc, hấp dẫn tất cả tầm mắt tâm thần của hắn, làm ánh mắt hắn không tự chủ được truy tìm, loại cảm giác mãnh liệt này, chưa bao giờ có qua.
Cho dù là ở trên người Nam Cung Ngạo Tuyết, cũng chưa từng phát sinh qua.
Dưới chân Lam Hạo Vũ trượt một cái, thiếu chút nữa thì té ngã, trời ạ, hiện tại nữ nhân, đều là một người có thể giả vờ hơn một người sao, đánh chết hắn cũng không tin nữ nhân giống như quả cầu gai này, còn sẽ có một mặt cảm tính yếu ớt như vậy.
Dược rồi, có lẽ thực sự có một mặt như vậy, nhưng tuyệt đối không phải là đối với Nam Cung Ngạo Tuyết.
Nam Diệp Phong lau mồ hôi, cũng bị hành động của Nam Cung Ly khiếp sợ tới rồi, khóe miệng Tuyết Vô Ưu co rút, tiếp tục lựa chọn trầm mặc, Tư Đồ Kiệt bên cạnh lại là xem đến sắc mặt ám trầm, tuy rằng dáng vẻ yếu ớt ủy kia là giả vờ, nhưng vẫn làm trái tim hắn phập phồng, vô cùng chói mắt, có loại xúc động muốn giết người.
Nữ nhân của Tư Đồ Kiệt hắn, không cần ngụy trang đáng thương, cho dù chỉ là làm bộ làm dáng, cũng không được, đặc biệt là ở trước mặt nữ nhân này và nam nhân kia, chỉ vì, bọn họ không xứng.
“Đây là có chuyện gì?" Sắc mặt Tư Đồ Khiếu âm trầm mà nhìn chằm chằm Nam Cung Ngạo Tuyết, muốn nàng cho hắn một lời giải thích.
“Không, chàng đừng nghe nàng nói bậy, nữ nhân này cố ý muốn chia cắt quan hệ giữa chúng ta.
" Nam Cung Ngạo Tuyết hoảng loạn mà giải thích, hận thấu xương Nam Cung Ly, sau tân sinh tái lần này, mình nhất định phải nghĩ cách giết chết nữ nhân này, để nàng sống lâu một ngày, đối với mình sẽ là nhiều một ngày uy hiếp, cho nên nàng, cần phải chết.
“Tuy rằng ta cũng không muốn cắm vào giữa các ngươi, nhưng không thể không thừa nhận, bản lĩnh vặn vẹo sự thật của tiểu thư Ngạo Tuyết, đích xác rất cường đại.
" Tuyết Vô Ưu vẫn luôn đứng quan sát không thể không xen mồm nói, âm thanh đạm mạc, ánh mắt bễ nghễ, giọng điệu lộ ra châm chọc.
“Ha ha, vừa vặn ta và Nam Diệp huynh cũng ở đấy, ta có thể chứng minh, nàng xác thật động sát khí với tiểu thư Nam Cung Ly, cuối cùng bị Tuyết huynh ngăn cản lại.
" Lam Hạo Vũ cũng chủ động nói lời chứng minh.
Trên đời này, còn có nữ nhân ghê tởm hơn Nam Cung Ngạo Tuyết sao, mấy đương sự bọn họ đều ở đây còn dám tùy ý bịa đặt, quả thực ngốc nghếch.
.