Quỷ Vương Thích Sủng Tiểu Độc Phi Nghịch Thiên
Chương 23 Toàn trường kinh diễm
Nam Cung Ly vô ngữ (ý là không còn lời nao để nói) liếc mắt quét hắn một cái, tiểu hài tử tính tình như vậy, thật không đáng yêu.
“Này, như thế nào ngươi không để ý tới ta?" Tiểu Huyền Ngọc bám riết không tha, kêu gọi ở bên tai nàng, rõ ràng mọi người đều thực thích chơi với hắn.
“Không muốn ta cáo trạng với gia gia, thì ngoan ngoãn ngồi đừng nói chuyện." Nam Cung Ly lạnh lạnh nói, một chút đều vui mừng không nổi đối với tiểu hài nhi này.
Nam Cung Huyền Ngọc ủy khuất ngậm miệng, trộm dùng ánh mắt đánh giá Nam Cung Ly. Nữ nhân này, hung dữ, một chút đều không tốt, thật không biết vì sao gia gia thương nàng như vậy.
Vòng thứ nhất thí nghiệm xong, thực nhanh vào vòng thứ hai thí nghiệm sức chiến đấu.
Chỉ sau khi thực lực đạt tới tiên thiên, linh lực mới có thể phóng ra thành vũ khí công kích, bởi vậy dưới tiên thiên, đặc biệt là loại Linh Giả cấp ba, cấp bốn giống bọn họ này, dựa vào hoàn toàn là tốc độ, kỹ xảo và uy áp Linh Giả.
Bởi vì suy xét đến nguyên tắc công bằng, dưới mười tuổi tạm không tham dự đợt thí nghiệm thứ hai, chỉ có con cháu trên mười tuổi mới tham gia thí nghiệm sức chiến đấu.
Thí nghiệm sức chiến đấu thực hành nguyên tắc tự nguyện tổ hợp, tự chọn đối thủ, người thắng tiến vào vòng tiếp theo tiếp tục khiêu chiến.
“Nam Cung Ly, ta muốn khiêu chiến ngươi!" Sau khi thanh bào nam tử trên đài ra lệnh một tiếng, một thiếu niên bằng tuổi Nam Cung Ly đứng lên, ánh mắt nhìn nàng chằm chằm, hai mắt sáng quắc.
Nam Cung Ly nhướng mày, nếu nhớ không lầm, tiểu tử này cũng là Linh Giả cấp ba: “Ta ứng chiến."
Âm thanh dứt khoát trực tiếp, trên mặt không hề sợ hãi, làm mọi người xem náo nhiệt chung quanh không khỏi thất vọng, càng thêm tò mò đối với Nam Cung Ly, nữ nhân này, quả thực không bình thường.
Đợt thí nghiệm thứ hai thực nhanh bắt đầu, lên đài đầu tiên chính là một đôi thiếu niên mười hai tuổi, cùng là Linh Giả cấp hai, rốt cuộc hai người vẫn là quá trẻ tuổi, thân pháp nhanh nhẹn lại vẫn hiện ra non nớt.
Một đôi lại một đôi tỷ thí xong, ngay sau đó đến lượt Nam Cung Ngạo Tuyết và một thiếu niên khác lên đài, Nam Cung Ngạo Tuyết bạch y thắng tuyết rõ ràng thu hoạch không ít ủng hộ, người thiếu niên kia cũng không yếu, tiếng hoan hô cũng rất cao, hai người động, tốc độ như gió, thực mau đối chiến.
Thiếu niên nhằm thẳng chỗ yếu hại, mà Nam Cung Ngạo Tuyết thì càng chú trọng chiêu thức hơn một ít, chỉ tiếc tu vi thiếu niên vẫn là quá yếu, nếu không, Nam Cung Ngạo Tuyết tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn.
“Ha ha, tiểu thư Ngạo Tuyết đã chiến thắng."
“Quá nhanh, chỉ năm chiêu đã đánh bại đối phương, không hổ là đại tiểu thư Nam Cung phủ ta."
Ở trong tiếng hoan hô sôi trào, Nam Cung Ngạo Tuyết khẽ nâng cằm, ánh mắt kiêu căng nhìn về phương hướng Nam Cung Ly ngồi, trong mắt lập loè kiêu ngạo và khinh miệt. Ở trong mắt nàng ta, cho dù đứa ngu xuẩn kia lại có tu vi, cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của nàng ta, Nam Cung Ngạo Tuyết nàng, mới là tiểu thư chính quy của Nam Cung phủ, ai cũng không thể thay thế được.
Đối mặt với ánh mắt khiêu khích của nàng ta, khóe môi Nam Cung Ly nhẹ cong, trong mắt lộ ra khinh thường trần trụi, nữ nhân này, có bệnh đi.
“Tổ tiếp theo, Nam Cung Hạo, Nam Cung Linh." Thanh bào nam tử lớn tiếng, dưới đài lần thứ hai nhấc lên cao trào, nghe được tên Nam Cung Hạo, chúng thiếu nữ hoa si lần thứ hai thét chói tai, đáy mắt tràn đầy hưng phấn và kích động.
Nam Cung Hạo mặc y phục màu xanh đen lên đài, phong độ nhẹ nhàng, trên mặt tuấn lãng treo cười nụ tiêu chuẩn, cả người tràn ngập hơi thở như ánh mặt trời.
Thiếu niên đối diện cau mày, đáy mắt tràn đầy kiêng kị và khẩn trương, hiển nhiên, cùng một tổ với Nam Cung Hạo, đối với hắn mà nói là cực kỳ bất hạnh.
Mới vừa bắt đầu so đấu, Nam Cung Hạo đã giống như mũi tên rời dây cung, nháy mắt đánh qua, thiếu niên đối diện thậm chí không kịp phản ứng, cả người đã bị một lực lượng cường đại đẩy mạnh đụng vào trên mặt đất……
“Ha ha, cấp bốn đấu cấp ba, gần như có thể nói là hạ gục trong nháy mắt." Bạch Trác cười nhạt, ánh mắt nhìn về phía Nam Cung Hạo tràn ngập thưởng thức, Linh Giả cấp bốn mười lăm tuổi, chỉ bằng thiên phú này đã đủ ngạo thị Linh Giả cùng độ tuổi.
“Là người được chọn làm khôi giả (quán quân, người chiến thắng), tự nhiên không thể nghi ngờ." Bên cạnh Lâm Phong phụ họa nói.
“Ha ha!" Nam Cung Liệt nhẹ than, chờ mong nhất vẫn là Ly Nhi, ông đã sớm kiến thức (đã thấy và hiểu biết) qua thiên phú và thực lực của Nam Cung Hạo, nếu không cũng sẽ không mang hắn về từ ngoài tộc. Còn Ly Nhi, mới là người ông thực sự quan tâm, hơn hẳn tất cả tôn tử tôn nữ trong tộc, phân lượng ở trong lòng ông, ai cũng không thể thay thế được.
“Nam Cung Ly, Nam Cung Áo." Rốt cuộc, đến lượt Nam Cung Ly cũng là tổ cuối cùng lên đài.
Nghe được tên nàng, mọi người ăn ý mà thổn thức ra tiếng, vừa mới thí nghiệm tu vi rốt cuộc chỉ là trắc nghiệm cấp bậc của một người Linh Giả, thực lực chân chính, còn phải kiểm nghiệm ở trong thực chiến.
“Ha, hy vọng không phải người uổng có linh lực mà sức chiến đấu rác rưởi."
“Hắc, ta đều gấp không chờ nổi rồi, nữ nhân kia, đến tột cùng là thật sự thiên tài hay là uổng có lực lượng này, lập tức sẽ công bố đấy."
Ánh mắt mọi người nóng rực, tầm mắt dừng ở trên người Nam Cung Ly trên đài, trong đó không thiếu một số kẻ vui sướng khi người khác gặp họa, tuyệt đại đa số người chờ nàng xấu mặt. Rốt cuộc trước hôm nay nàng vẫn luôn là phế vật trong lòng mọi người, kết quả sau khi trắc nghiệm, trực tiếp vượt qua rất nhiều người, cũng làm rất nhiều thiếu niên thiếu nữ ở đây lòng có bất mãn, các loại ghen ghét không cam lòng phát sinh ở trong lòng.
Nam Cung Ly đi lên đài, thiếu niên lúc trước chủ động khiêu chiến nàng đứng ở đối diện, trong mắt hiện lên vẻ hung ác nham hiểm. Ánh mắt nhìn về phía Nam Cung Ly cực kỳ khinh thường, cho dù nữ nhân này cũng là Linh Giả cấp ba, nhưng tốt xấu gì từ nhỏ đến lớn hắn đều tiếp thu huấn luyện gia tộc, mà nữ nhân này, bởi vì bị nhận định là phế vật, cho nên chưa từng được huấn luyện qua.
Thanh bào nam tử ra lệnh một tiếng, khuôn mặt thiếu niên tức khắc trở nên dữ tợn hung ác, một quyền chém ra, không chút lưu tình đánh tới bụng của Nam Cung Ly, trong mắt tràn đầy nhất định phải được, tính toán một chiêu đánh bại nàng.
Cảm nhận được chưởng phong sắc bén, Nam Cung Ly thậm chí không nhúc nhích, ánh mắt đạm mạc nhìn chằm chằm nắm tay càng ngày càng gần kia, quyền phong ở trong mắt người khác thấy vô cùng tấn mãnh, ở trong mắt nàng lại thành vô cùng chậm chạp.
“Hít, nữ nhân kia, không muốn sống nữa sao, chẳng lẽ ngay cả trốn đều không biết?" Thiếu niên quái dị nhìn Nam Cung Ly trên đài, vẻ mặt giận vì không biết tranh đấu.
“Chậc chậc, một quyền đánh này vào trên người chính là không nhẹ."
“A, nữ nhân này, cho dù có linh lực lại như thế nào, không biết sử dụng, thì vẫn là một phế vật."
“Ha ha, lập tức sẽ bị đánh xuống đài."
Mọi người cười vang, thậm chí đã có thể đoán trước được kết cục của Nam Cung Ly.
Càng lúc càng gần, quyền phong thậm chí đã quét qua y phục của Nam Cung Ly, ngay cả Nam Cung Liệt dưới đài cũng bắt đầu khẩn trương lên, hơi hơi khom người, chau mày, đáy mắt tràn đầy vẻ lo lắng.
Ngay ở lúc mọi người cho rằng Nam Cung Ly sẽ bị một quyền đánh bay, lại thấy nàng vốn đứng ở tại chỗ bất động thân thể nhẹ nhàng di chuyển, né tránh công kích. Thiếu niên đánh không trúng mục tiêu, thân thể theo quán tính đánh tới phía trước, lúc này Nam Cung Ly chuyển dời đến phía sau hắn khóe môi nâng lên một nụ cười tà ác, tay trắng nhỏ vươn ra, chưởng phong đánh về phía sau lưng hắn.
Mọi người dưới đài bỗng nhiên cả kinh, vẻ mặt không thể tin tưởng mà trừng lớn mắt, chỉ cảm thấy trước mắt bóng người nhoáng lên, còn không có thấy rõ, Nam Cung Ly đã đi tới phía sau thiếu niên.
Thân pháp quỷ dị, tốc độ cực nhanh, làm mọi người táp lưỡi, chúng gia chủ dưới đài có chút kinh ngạc, trên mặt lộ ra vẻ ngoài ý muốn.
“Hít, nữ nhân này, quá quỷ dị, thế nhưng có thể né tránh ở trong thời gian ngắn như vậy."
“Trời ạ, rốt cuộc nàng làm như thế nào."
“Cẩn thận, nguy hiểm." Nhìn Nam Cung Ly chém ra chưởng phong tới sau lưng thiếu niên, mọi người theo bản năng hít một ngụm khí lạnh, hiện tại có thể nói phong thuỷ luân chuyển, vừa rồi vẫn là Nam Cung Ly gặp phải nguy hiểm, hiện giờ lại hoàn toàn điên đảo lại.
Giữa lưng thiếu niên phát lạnh, trong lòng nổi lên nguy cơ vô hạn. Nhưng mà không đợi hắn quay đầu lại, chưởng phong đã dán lên phía sau lưng hắn, lực lượng thật lớn đẩy mạnh cộng thêm thân thể vốn theo quán tính ngã về phía trước, chỉ thấy cả người hắn lấy một loại tư thế cực kỳ quái dị ngã xuống dưới đài.
‘Ầm’ một tiếng, quăng ngã như cho ăn phân!
Một chiêu, chỉ một chiêu, Nam Cung Ly đánh bại thiếu niên trong một chiêu, hoàn toàn đánh vỡ dự đoán của mọi người, trở thành hắc mã (*) danh xứng với thực ở trên so đấu hôm nay.
(*) Hắc mã (黑馬): ý chỉ một đối thủ cạnh tranh có sức mạnh không thể đoán trước hoặc một người chiến thắng bất ngờ.
Dưới đài tất cả mọi người đều kinh ngạc, miệng há lớn, vẫn có chút không thể tin được. Trên chỗ ngồi Tiểu Huyền Ngọc càng là gần như sùng bái mà nhìn nàng, cảm thấy nàng hiện giờ thật soái, càng nhìn càng thuận mắt.
Trên mặt đất thiếu niên bị rơi choáng váng, quỳ rạp trên mặt đất, mờ mịt nhìn chằm chằm mặt đất, vẫn không lấy lại tinh thần từ trong đả kích.
“Ta tới đối chiến với ngươi!" Không đợi thanh bào nam tử tuyên bố thành tích thi đấu, Nam Cung Ngạo Tuyết quan sát chiến đấu phía dưới sớm đã kiềm chế không được, đi lên đài thi đấu. Nàng ta không tin, nữ nhân này sẽ luôn thắng, hôm nay nàng ta không thể không dạy dỗ nàng một trận ở trước mặt mọi người.
Trời mới biết, giờ khắc này, nàng ta muốn giết nàng bao nhiêu!
Toàn trường ồ lên, vẻ mặt kích động!
Ha ha, một người là tài nữ tiếng tăm lừng lẫy Phượng Âm quốc đô - Nam Cung Ngạo Tuyết, một người là phế vật nổi tiếng hiện giờ quật khởi - Nam Cung Ly, đại tiểu thư và nhị tiểu thư Nam Cung phủ, song song đối chiến, nháy mắt làm toàn trường lửa nóng, khơi mào vô hạn tình cảm mãnh liệt của mọi người, toàn bộ quảng trường tiến vào bên trong một loại sôi trào gay cấn.
Con cháu Nam Cung phủ hoan hô, người toàn trường hò hét, tiếng ồn ào hết đợt này đến đợt khác, thanh thế này, hận không thể vang đến trời.
“Xem ra nha đầu Ngạo Tuyết này rất căm thù với Ly nha đầu kia của ngươi." Lâm Phong ở một bên trêu ghẹo nói, đáy mắt tràn ngập vẻ trêu đùa.
“A, khẳng định là Liệt huynh sủng ái bất công, làm này hai tỷ muội sinh ra khoảng cách." Bạch Trác cũng hùa theo nói, vẻ mặt nghiền ngẫm.
Không có gì xuất sắc hơn nhìn người khác nội đấu, Nam Cung phủ này nhân tài đông đúc, Nam Cung Ly kia, càng là quật khởi đến quỷ dị, cũng may, bên trong phủ bọn họ cũng không có hoà bình như trong tưởng tượng của ông ta, bọn họ có nội đấu, bọn hắn ở một bên cũng mừng rỡ nhẹ nhàng.
Đừng nhìn ba đại gia tộc mặt ngoài giống như rất hài hòa, quan hệ không tồi, kỳ thật tranh đấu gay gắt.
Vẻ mặt Nam Cung Liệt tối xuống một chút, híp mắt nhìn Nam Cung Ngạo Tuyết ngạo khí giận dữ, đáy mắt lộ ra sát ý trên đài, mắt hổ hiện lên một tia sáng, khí thế cả người tức khắc rét lạnh xuống.
Nha đầu này, tốt nhất đừng làm sai chuyện gì, nếu không, ông không ngại tự mình thu thập!
“Ngươi nói hai người các nàng ai lợi hại hơn?"
“Này còn cần nói sao, tự nhiên là tiểu thư Ngạo Tuyết, Nam Cung kia Ly, mới vừa rồi cũng chỉ là dẫm phải vận cứ*t chó mà thôi."
“Tiểu thư Ngạo Tuyết vẫn luôn là kiêu ngạo của Nam Cung gia tộc, càng là mẫu mực trong nữ tử, chẳng những người lớn lên đẹp, thực lực càng là không cần nói."
Ở trong tiếng kinh hô tán thưởng của mọi người, Nam Cung Ngạo Tuyết đánh đòn phủ đầu, ý niệm thúc giục, linh lực cuồn cuộn không ngừng trào ra, đánh tới mặt của Nam Cung Ly.
Ánh mắt Nam Cung Ly rét lạnh, thân hình chợt lóe, nghiêng về một bên, Nam Cung Ngạo Tuyết đối diện dường như sớm đã đoán trước, chưởng phong ngưng tụ linh lực khác lần thứ hai gào thét mà đến, chụp tới giữa trán Nam Cung Ly.
Mọi người dưới đài xem đến táp lưỡi, trong lòng thầm than Nam Cung Ngạo Tuyết tàn nhẫn, một chưởng này, là muốn trực tiếp chụp người tàn phế, cho dù không tàn phế cũng thành kẻ ngốc.
Nam Cung Ngạo Tuyết chiêu chiêu trí mệnh, Nam Cung Liệt dưới đài xem đến sắc mặt trầm đến không thể lại trầm hơn, ánh mắt ông vẫn luôn chú ý thấy khóe môi Nam Cung Ly dương lên một độ cong, lại không thoái nhượng, đón đầu đánh tới Nam Cung Ngạo Tuyết.
Từ sau khi nàng phát hiện mình có thể phân giải chiêu thức của đối phương, đối phương nhìn như nhanh, ở trong mắt nàng kỳ thật rất chậm, thì ứng chiến không hề có áp lực.
Lúc này nhìn Nam Cung Ngạo Tuyết nghênh diện đánh úp lại, trong lòng càng là xẹt qua một chút hung ác, không phải nàng ta thực chú trọng hình tượng sao, hôm nay, nàng cố tình làm nàng ta mất hết mặt mũi ở trước mặt mọi người.
Nghiêng người tránh né, không đợi Nam Cung Ngạo Tuyết xoay người đánh úp lại, chân phải Nam Cung Ly nâng lên, ở trong ánh mắt trừng lớn của mọi người, một chân hung hăng đá trúng cái mông của Nam Cung Ngạo Tuyết, lại thấy Nam Cung Ngạo Tuyết giống như diều đứt dây, dùng tư thế chật vật bay xuống dưới đài.
“Này, như thế nào ngươi không để ý tới ta?" Tiểu Huyền Ngọc bám riết không tha, kêu gọi ở bên tai nàng, rõ ràng mọi người đều thực thích chơi với hắn.
“Không muốn ta cáo trạng với gia gia, thì ngoan ngoãn ngồi đừng nói chuyện." Nam Cung Ly lạnh lạnh nói, một chút đều vui mừng không nổi đối với tiểu hài nhi này.
Nam Cung Huyền Ngọc ủy khuất ngậm miệng, trộm dùng ánh mắt đánh giá Nam Cung Ly. Nữ nhân này, hung dữ, một chút đều không tốt, thật không biết vì sao gia gia thương nàng như vậy.
Vòng thứ nhất thí nghiệm xong, thực nhanh vào vòng thứ hai thí nghiệm sức chiến đấu.
Chỉ sau khi thực lực đạt tới tiên thiên, linh lực mới có thể phóng ra thành vũ khí công kích, bởi vậy dưới tiên thiên, đặc biệt là loại Linh Giả cấp ba, cấp bốn giống bọn họ này, dựa vào hoàn toàn là tốc độ, kỹ xảo và uy áp Linh Giả.
Bởi vì suy xét đến nguyên tắc công bằng, dưới mười tuổi tạm không tham dự đợt thí nghiệm thứ hai, chỉ có con cháu trên mười tuổi mới tham gia thí nghiệm sức chiến đấu.
Thí nghiệm sức chiến đấu thực hành nguyên tắc tự nguyện tổ hợp, tự chọn đối thủ, người thắng tiến vào vòng tiếp theo tiếp tục khiêu chiến.
“Nam Cung Ly, ta muốn khiêu chiến ngươi!" Sau khi thanh bào nam tử trên đài ra lệnh một tiếng, một thiếu niên bằng tuổi Nam Cung Ly đứng lên, ánh mắt nhìn nàng chằm chằm, hai mắt sáng quắc.
Nam Cung Ly nhướng mày, nếu nhớ không lầm, tiểu tử này cũng là Linh Giả cấp ba: “Ta ứng chiến."
Âm thanh dứt khoát trực tiếp, trên mặt không hề sợ hãi, làm mọi người xem náo nhiệt chung quanh không khỏi thất vọng, càng thêm tò mò đối với Nam Cung Ly, nữ nhân này, quả thực không bình thường.
Đợt thí nghiệm thứ hai thực nhanh bắt đầu, lên đài đầu tiên chính là một đôi thiếu niên mười hai tuổi, cùng là Linh Giả cấp hai, rốt cuộc hai người vẫn là quá trẻ tuổi, thân pháp nhanh nhẹn lại vẫn hiện ra non nớt.
Một đôi lại một đôi tỷ thí xong, ngay sau đó đến lượt Nam Cung Ngạo Tuyết và một thiếu niên khác lên đài, Nam Cung Ngạo Tuyết bạch y thắng tuyết rõ ràng thu hoạch không ít ủng hộ, người thiếu niên kia cũng không yếu, tiếng hoan hô cũng rất cao, hai người động, tốc độ như gió, thực mau đối chiến.
Thiếu niên nhằm thẳng chỗ yếu hại, mà Nam Cung Ngạo Tuyết thì càng chú trọng chiêu thức hơn một ít, chỉ tiếc tu vi thiếu niên vẫn là quá yếu, nếu không, Nam Cung Ngạo Tuyết tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn.
“Ha ha, tiểu thư Ngạo Tuyết đã chiến thắng."
“Quá nhanh, chỉ năm chiêu đã đánh bại đối phương, không hổ là đại tiểu thư Nam Cung phủ ta."
Ở trong tiếng hoan hô sôi trào, Nam Cung Ngạo Tuyết khẽ nâng cằm, ánh mắt kiêu căng nhìn về phương hướng Nam Cung Ly ngồi, trong mắt lập loè kiêu ngạo và khinh miệt. Ở trong mắt nàng ta, cho dù đứa ngu xuẩn kia lại có tu vi, cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của nàng ta, Nam Cung Ngạo Tuyết nàng, mới là tiểu thư chính quy của Nam Cung phủ, ai cũng không thể thay thế được.
Đối mặt với ánh mắt khiêu khích của nàng ta, khóe môi Nam Cung Ly nhẹ cong, trong mắt lộ ra khinh thường trần trụi, nữ nhân này, có bệnh đi.
“Tổ tiếp theo, Nam Cung Hạo, Nam Cung Linh." Thanh bào nam tử lớn tiếng, dưới đài lần thứ hai nhấc lên cao trào, nghe được tên Nam Cung Hạo, chúng thiếu nữ hoa si lần thứ hai thét chói tai, đáy mắt tràn đầy hưng phấn và kích động.
Nam Cung Hạo mặc y phục màu xanh đen lên đài, phong độ nhẹ nhàng, trên mặt tuấn lãng treo cười nụ tiêu chuẩn, cả người tràn ngập hơi thở như ánh mặt trời.
Thiếu niên đối diện cau mày, đáy mắt tràn đầy kiêng kị và khẩn trương, hiển nhiên, cùng một tổ với Nam Cung Hạo, đối với hắn mà nói là cực kỳ bất hạnh.
Mới vừa bắt đầu so đấu, Nam Cung Hạo đã giống như mũi tên rời dây cung, nháy mắt đánh qua, thiếu niên đối diện thậm chí không kịp phản ứng, cả người đã bị một lực lượng cường đại đẩy mạnh đụng vào trên mặt đất……
“Ha ha, cấp bốn đấu cấp ba, gần như có thể nói là hạ gục trong nháy mắt." Bạch Trác cười nhạt, ánh mắt nhìn về phía Nam Cung Hạo tràn ngập thưởng thức, Linh Giả cấp bốn mười lăm tuổi, chỉ bằng thiên phú này đã đủ ngạo thị Linh Giả cùng độ tuổi.
“Là người được chọn làm khôi giả (quán quân, người chiến thắng), tự nhiên không thể nghi ngờ." Bên cạnh Lâm Phong phụ họa nói.
“Ha ha!" Nam Cung Liệt nhẹ than, chờ mong nhất vẫn là Ly Nhi, ông đã sớm kiến thức (đã thấy và hiểu biết) qua thiên phú và thực lực của Nam Cung Hạo, nếu không cũng sẽ không mang hắn về từ ngoài tộc. Còn Ly Nhi, mới là người ông thực sự quan tâm, hơn hẳn tất cả tôn tử tôn nữ trong tộc, phân lượng ở trong lòng ông, ai cũng không thể thay thế được.
“Nam Cung Ly, Nam Cung Áo." Rốt cuộc, đến lượt Nam Cung Ly cũng là tổ cuối cùng lên đài.
Nghe được tên nàng, mọi người ăn ý mà thổn thức ra tiếng, vừa mới thí nghiệm tu vi rốt cuộc chỉ là trắc nghiệm cấp bậc của một người Linh Giả, thực lực chân chính, còn phải kiểm nghiệm ở trong thực chiến.
“Ha, hy vọng không phải người uổng có linh lực mà sức chiến đấu rác rưởi."
“Hắc, ta đều gấp không chờ nổi rồi, nữ nhân kia, đến tột cùng là thật sự thiên tài hay là uổng có lực lượng này, lập tức sẽ công bố đấy."
Ánh mắt mọi người nóng rực, tầm mắt dừng ở trên người Nam Cung Ly trên đài, trong đó không thiếu một số kẻ vui sướng khi người khác gặp họa, tuyệt đại đa số người chờ nàng xấu mặt. Rốt cuộc trước hôm nay nàng vẫn luôn là phế vật trong lòng mọi người, kết quả sau khi trắc nghiệm, trực tiếp vượt qua rất nhiều người, cũng làm rất nhiều thiếu niên thiếu nữ ở đây lòng có bất mãn, các loại ghen ghét không cam lòng phát sinh ở trong lòng.
Nam Cung Ly đi lên đài, thiếu niên lúc trước chủ động khiêu chiến nàng đứng ở đối diện, trong mắt hiện lên vẻ hung ác nham hiểm. Ánh mắt nhìn về phía Nam Cung Ly cực kỳ khinh thường, cho dù nữ nhân này cũng là Linh Giả cấp ba, nhưng tốt xấu gì từ nhỏ đến lớn hắn đều tiếp thu huấn luyện gia tộc, mà nữ nhân này, bởi vì bị nhận định là phế vật, cho nên chưa từng được huấn luyện qua.
Thanh bào nam tử ra lệnh một tiếng, khuôn mặt thiếu niên tức khắc trở nên dữ tợn hung ác, một quyền chém ra, không chút lưu tình đánh tới bụng của Nam Cung Ly, trong mắt tràn đầy nhất định phải được, tính toán một chiêu đánh bại nàng.
Cảm nhận được chưởng phong sắc bén, Nam Cung Ly thậm chí không nhúc nhích, ánh mắt đạm mạc nhìn chằm chằm nắm tay càng ngày càng gần kia, quyền phong ở trong mắt người khác thấy vô cùng tấn mãnh, ở trong mắt nàng lại thành vô cùng chậm chạp.
“Hít, nữ nhân kia, không muốn sống nữa sao, chẳng lẽ ngay cả trốn đều không biết?" Thiếu niên quái dị nhìn Nam Cung Ly trên đài, vẻ mặt giận vì không biết tranh đấu.
“Chậc chậc, một quyền đánh này vào trên người chính là không nhẹ."
“A, nữ nhân này, cho dù có linh lực lại như thế nào, không biết sử dụng, thì vẫn là một phế vật."
“Ha ha, lập tức sẽ bị đánh xuống đài."
Mọi người cười vang, thậm chí đã có thể đoán trước được kết cục của Nam Cung Ly.
Càng lúc càng gần, quyền phong thậm chí đã quét qua y phục của Nam Cung Ly, ngay cả Nam Cung Liệt dưới đài cũng bắt đầu khẩn trương lên, hơi hơi khom người, chau mày, đáy mắt tràn đầy vẻ lo lắng.
Ngay ở lúc mọi người cho rằng Nam Cung Ly sẽ bị một quyền đánh bay, lại thấy nàng vốn đứng ở tại chỗ bất động thân thể nhẹ nhàng di chuyển, né tránh công kích. Thiếu niên đánh không trúng mục tiêu, thân thể theo quán tính đánh tới phía trước, lúc này Nam Cung Ly chuyển dời đến phía sau hắn khóe môi nâng lên một nụ cười tà ác, tay trắng nhỏ vươn ra, chưởng phong đánh về phía sau lưng hắn.
Mọi người dưới đài bỗng nhiên cả kinh, vẻ mặt không thể tin tưởng mà trừng lớn mắt, chỉ cảm thấy trước mắt bóng người nhoáng lên, còn không có thấy rõ, Nam Cung Ly đã đi tới phía sau thiếu niên.
Thân pháp quỷ dị, tốc độ cực nhanh, làm mọi người táp lưỡi, chúng gia chủ dưới đài có chút kinh ngạc, trên mặt lộ ra vẻ ngoài ý muốn.
“Hít, nữ nhân này, quá quỷ dị, thế nhưng có thể né tránh ở trong thời gian ngắn như vậy."
“Trời ạ, rốt cuộc nàng làm như thế nào."
“Cẩn thận, nguy hiểm." Nhìn Nam Cung Ly chém ra chưởng phong tới sau lưng thiếu niên, mọi người theo bản năng hít một ngụm khí lạnh, hiện tại có thể nói phong thuỷ luân chuyển, vừa rồi vẫn là Nam Cung Ly gặp phải nguy hiểm, hiện giờ lại hoàn toàn điên đảo lại.
Giữa lưng thiếu niên phát lạnh, trong lòng nổi lên nguy cơ vô hạn. Nhưng mà không đợi hắn quay đầu lại, chưởng phong đã dán lên phía sau lưng hắn, lực lượng thật lớn đẩy mạnh cộng thêm thân thể vốn theo quán tính ngã về phía trước, chỉ thấy cả người hắn lấy một loại tư thế cực kỳ quái dị ngã xuống dưới đài.
‘Ầm’ một tiếng, quăng ngã như cho ăn phân!
Một chiêu, chỉ một chiêu, Nam Cung Ly đánh bại thiếu niên trong một chiêu, hoàn toàn đánh vỡ dự đoán của mọi người, trở thành hắc mã (*) danh xứng với thực ở trên so đấu hôm nay.
(*) Hắc mã (黑馬): ý chỉ một đối thủ cạnh tranh có sức mạnh không thể đoán trước hoặc một người chiến thắng bất ngờ.
Dưới đài tất cả mọi người đều kinh ngạc, miệng há lớn, vẫn có chút không thể tin được. Trên chỗ ngồi Tiểu Huyền Ngọc càng là gần như sùng bái mà nhìn nàng, cảm thấy nàng hiện giờ thật soái, càng nhìn càng thuận mắt.
Trên mặt đất thiếu niên bị rơi choáng váng, quỳ rạp trên mặt đất, mờ mịt nhìn chằm chằm mặt đất, vẫn không lấy lại tinh thần từ trong đả kích.
“Ta tới đối chiến với ngươi!" Không đợi thanh bào nam tử tuyên bố thành tích thi đấu, Nam Cung Ngạo Tuyết quan sát chiến đấu phía dưới sớm đã kiềm chế không được, đi lên đài thi đấu. Nàng ta không tin, nữ nhân này sẽ luôn thắng, hôm nay nàng ta không thể không dạy dỗ nàng một trận ở trước mặt mọi người.
Trời mới biết, giờ khắc này, nàng ta muốn giết nàng bao nhiêu!
Toàn trường ồ lên, vẻ mặt kích động!
Ha ha, một người là tài nữ tiếng tăm lừng lẫy Phượng Âm quốc đô - Nam Cung Ngạo Tuyết, một người là phế vật nổi tiếng hiện giờ quật khởi - Nam Cung Ly, đại tiểu thư và nhị tiểu thư Nam Cung phủ, song song đối chiến, nháy mắt làm toàn trường lửa nóng, khơi mào vô hạn tình cảm mãnh liệt của mọi người, toàn bộ quảng trường tiến vào bên trong một loại sôi trào gay cấn.
Con cháu Nam Cung phủ hoan hô, người toàn trường hò hét, tiếng ồn ào hết đợt này đến đợt khác, thanh thế này, hận không thể vang đến trời.
“Xem ra nha đầu Ngạo Tuyết này rất căm thù với Ly nha đầu kia của ngươi." Lâm Phong ở một bên trêu ghẹo nói, đáy mắt tràn ngập vẻ trêu đùa.
“A, khẳng định là Liệt huynh sủng ái bất công, làm này hai tỷ muội sinh ra khoảng cách." Bạch Trác cũng hùa theo nói, vẻ mặt nghiền ngẫm.
Không có gì xuất sắc hơn nhìn người khác nội đấu, Nam Cung phủ này nhân tài đông đúc, Nam Cung Ly kia, càng là quật khởi đến quỷ dị, cũng may, bên trong phủ bọn họ cũng không có hoà bình như trong tưởng tượng của ông ta, bọn họ có nội đấu, bọn hắn ở một bên cũng mừng rỡ nhẹ nhàng.
Đừng nhìn ba đại gia tộc mặt ngoài giống như rất hài hòa, quan hệ không tồi, kỳ thật tranh đấu gay gắt.
Vẻ mặt Nam Cung Liệt tối xuống một chút, híp mắt nhìn Nam Cung Ngạo Tuyết ngạo khí giận dữ, đáy mắt lộ ra sát ý trên đài, mắt hổ hiện lên một tia sáng, khí thế cả người tức khắc rét lạnh xuống.
Nha đầu này, tốt nhất đừng làm sai chuyện gì, nếu không, ông không ngại tự mình thu thập!
“Ngươi nói hai người các nàng ai lợi hại hơn?"
“Này còn cần nói sao, tự nhiên là tiểu thư Ngạo Tuyết, Nam Cung kia Ly, mới vừa rồi cũng chỉ là dẫm phải vận cứ*t chó mà thôi."
“Tiểu thư Ngạo Tuyết vẫn luôn là kiêu ngạo của Nam Cung gia tộc, càng là mẫu mực trong nữ tử, chẳng những người lớn lên đẹp, thực lực càng là không cần nói."
Ở trong tiếng kinh hô tán thưởng của mọi người, Nam Cung Ngạo Tuyết đánh đòn phủ đầu, ý niệm thúc giục, linh lực cuồn cuộn không ngừng trào ra, đánh tới mặt của Nam Cung Ly.
Ánh mắt Nam Cung Ly rét lạnh, thân hình chợt lóe, nghiêng về một bên, Nam Cung Ngạo Tuyết đối diện dường như sớm đã đoán trước, chưởng phong ngưng tụ linh lực khác lần thứ hai gào thét mà đến, chụp tới giữa trán Nam Cung Ly.
Mọi người dưới đài xem đến táp lưỡi, trong lòng thầm than Nam Cung Ngạo Tuyết tàn nhẫn, một chưởng này, là muốn trực tiếp chụp người tàn phế, cho dù không tàn phế cũng thành kẻ ngốc.
Nam Cung Ngạo Tuyết chiêu chiêu trí mệnh, Nam Cung Liệt dưới đài xem đến sắc mặt trầm đến không thể lại trầm hơn, ánh mắt ông vẫn luôn chú ý thấy khóe môi Nam Cung Ly dương lên một độ cong, lại không thoái nhượng, đón đầu đánh tới Nam Cung Ngạo Tuyết.
Từ sau khi nàng phát hiện mình có thể phân giải chiêu thức của đối phương, đối phương nhìn như nhanh, ở trong mắt nàng kỳ thật rất chậm, thì ứng chiến không hề có áp lực.
Lúc này nhìn Nam Cung Ngạo Tuyết nghênh diện đánh úp lại, trong lòng càng là xẹt qua một chút hung ác, không phải nàng ta thực chú trọng hình tượng sao, hôm nay, nàng cố tình làm nàng ta mất hết mặt mũi ở trước mặt mọi người.
Nghiêng người tránh né, không đợi Nam Cung Ngạo Tuyết xoay người đánh úp lại, chân phải Nam Cung Ly nâng lên, ở trong ánh mắt trừng lớn của mọi người, một chân hung hăng đá trúng cái mông của Nam Cung Ngạo Tuyết, lại thấy Nam Cung Ngạo Tuyết giống như diều đứt dây, dùng tư thế chật vật bay xuống dưới đài.
Tác giả :
Cửu Quân