Quỷ Vương Lữ Bố Tại Dị Giới
Chương 31: Khen thưởng
Thời điểm Vương Ngụy Thần quay trở về thế giới thực, trùng hợp đứng cạnh một sinh vật khổng lồ có làn da vừa trơn vừa nhớt màu xanh vàng.
Vương Ngụy Thần còn chưa định hình được tình huống thì đã bị quái vật kia quẫy đuôi đánh bay qua một bên, nhìn lực đánh có vẻ rất mạnh nhưng thực chất thương tổn tới Vương Ngụy Thần chỉ có 10 điểm HP, cái này công đầu đương nhiên thuộc về bộ trang bị hắn đang mặc trên người, lực phòng ngự mạnh kinh người không nói, còn thêm giảm toàn bộ sát thương nhận vào 20%, đây rõ ràng là một tấm khiên thịt hình người a...
Lộn vài vòng trên đất, Vương Ngụy Thần nhảy bật dậy liếc mắt nhìn thứ vừa mới tấn công mình, thì ra là một con "thằn lằn" khổng lồ... không.. hẳn phải là một sinh vật cổ đại, khắp người mọc ra gai xương, tứ chi phát triển to lớn hơn, cái đầu giống như đầu cá sấu, răng nhọn lởm chởm. Kích thước của nó ít nhất cũng phải dài hơn 5m, riêng bộ hàm đã chiếm hơn mét rồi...
Vương Ngụy Thần nhịn không được một trận kinh ngạc, hắn vừa rời đi có hai tiếng, thế giới đã biến thành bộ dạng gì vậy?
Đảo mắt nhìn quanh một lượt, các tòa nhà cao tầng xung quanh nghiêng nghiêng ngã ngã, còn bị vô số loài thực vật dây leo to lớn quấn quanh, đường xá cứ cách trăm mét lại có một cái cây khổng lồ vươn cao chọc trời. Vương Ngụy Thần có cảm giác như mình đi vào khu rừng hoang sơ cổ đại chứ không phải thành phố hiện đại gì cả.
Hống!!
Tiếng gầm của Thằn Lằn biến dị kéo Vương Ngụy Thần trở về thực tại, hắn nhìn cũng không thèm nhìn, trực tiếp rút ra Hỏa Long Song Đao, một chiêu dễ dàng cắt con quái vật thành bốn mảnh.
Vương Ngụy Thần không có ý định sử dụng Phương Thiên Họa Kích quá nhiều, vì nó quá dễ nhận biết, sau này biến thân vũ khí hắn có thể sử dụng chỉ có mỗi mình nó, bị người nhìn thấy vậy thì hắn cũng không cần biến về nhân dạng trở lại nữa.
Cho nên bốn món vũ khí nâng cấp kèm theo kia sẽ được hắn luân phiên dùng trong chiến đấu, ít nhiều cũng đều là vũ khí chức nghiệp Chiến Quỷ, muốn bao nhiêu mạnh hơn vũ khí chức nghiệp bình thường liền có bấy nhiêu mạnh hơn, dù sao vũ khí của BOSS Thế Giới cũng không phải để chưng.
Cầm hai thanh đao đôi khi bốc lên ngọn lửa hình hỏa long, tâm tình Vương Ngụy Thần lập tức bình ổn trở lại, mặc kệ thế giới có thay đổi thành cái dạng nào, thực lực cường đại sẽ đè bẹp tất cả, việc cần làm cứ phải làm mới là vương đạo.
Nhìn quanh không có bóng người, Vương Ngụy Thần mở Cổng Địa Ngục triệu hồi năm tùy tùng, thời gian khảo nghiệm đã hết, khẳng định vị trí của họ sẽ ở không xa hắn.
Quả nhiên, cả năm thân ảnh đều được triệt hoán về bên cạnh Vương Ngụy Thần trong chốc lát.
Thu hồi Cổng Địa Ngục xong Vương Ngụy Thần mới bắt đầu hỏi chuyện.
- Sao rồi, có thu hoạch gì không?
Biết hắn hỏi về chuyện khảo nghiệm cửa ải, Trầm Tuyết Ngưng liền xung phong trả lời trước, nhìn khuôn mặt nàng hưng phấn cũng hiểu được thành tích không tồi.
- Hì hì, Thần ca phải khen thưởng em mới được nha, lần này em vượt qua năm cửa ải, được một đôi giày chức nghiệp.
Vương Ngụy Thần mỉm cười đưa tay xoa xoa đầu nàng, nhẹ giọng đáp.
- Được! Lát nữa em kiểm tra xem ghép một trang bị cần những thứ gì, xong rồi nói với anh.
Trầm Tuyết Ngưng cười ngọt ngào, cũng không vội đi xem mà đứng tại chỗ nhắm mắt hưởng thụ hắn xoa đầu.
Hạ Linh đứng bên cạnh mím môi, chần chờ một lúc rồi bước tới trước mặt Vương Ngụy Thần, giọng nói có phần buồn bã.
- Em làm anh thất vọng, Thần ca... em chỉ... chỉ qua được ba cửa...
Đầu nhỏ Hạ Linh cúi xuống thấp không dám nhìn Vương Ngụy Thần, trong nhóm nàng là người có lực chiến đấu thấp nhất, vì vậy trong lòng vẫn luôn tự ti, cảm thấy mình cô phụ sự trông đợi của Vương Ngụy Thần.
Nhìn đôi má xinh xắn mũm mĩm đang phồng lên, Vương Ngụy Thần có chút không kềm chế được đưa tay véo véo một phen, khoảnh khắc chạm vào làn da mềm mịn mượt mà, trong lòng hắn thở ra một hơi dài, thầm than xúc cảm thật quá tốt, cứ thế tiếp tục sờ nắn không thèm nhìn người chung quanh, mà bọn họ cũng biết ý vội quay đầu nơi khác, giả vờ không nghe không thấy.
- Không cần lo lắng, chức nghiệp của em là chức nghiệp cần không gian phát triển lớn nhất, hiện tại tuy không bằng bọn họ nhưng sau này người có tác dụng lớn nhất trong chiến trận chính là em.
Vương Ngụy Thần nói lời này cũng không phải để an ủi Hạ Linh không, các quái vật biến dị cho dù là mèo nhà, chó nhà thì các chỉ số cơ bản đều vượt trội so với Hành giả cùng cấp, bọn chúng có ưu thế tiên thiên về mặt sức mạnh, vì vậy nếu sở hữu một đội quân quái vật biến dị thì thực lực không cần phải nghĩ, nói không ngoa thì nó không khác gì một hồi tai họa cho quân địch.
Hạ Linh được người trong lòng động viên, nội tâm ngọt ngào như ăn mật, vẻ mất mát trên mặt nhanh chóng được thay bằng nụ cười rạng rỡ, khiến Vương Ngụy Thần lóa mắt, không che giấu được mê say, nữ nhân trước mắt quả thật là người đẹp nhất mà hắn từng gặp.
May mắn định lực của Vương Ngụy Thần đủ tốt, say mê trong mắt chỉ duy trì một hai giây liền biến mất, hắn quay sang hỏi ba người còn lại.
- Em cũng giống Ngưng Ngưng, qua được năm cửa, Thần ca không được thiên vị nha.
Tạ Minh cười cười đùa cợt.
- Không sai, Thần ca, anh đừng quên bọn em đó, em cũng qua được năm cửa này.
Hà Nhuận Đông hùa theo cười nịnh nọt, thật sự cho dù Vương Ngụy Thần chỉ thưởng cho Trầm Tuyết Ngưng bọn họ cũng không có ý kiến hay bất mãn gì, dù sao người ta cũng là nữ nhân của chủ tử, có được thưởng cũng là điều bình thường. Bọn họ chẳng qua trông thấy tâm tình Vương Ngụy Thần đang tốt nên mới đùa giỡn một phen, ngoài ra không có ý gì khác.
Không ngờ được rằng vậy mà Vương Ngụy Thần lại đồng ý không chút do dự.
- Không thành vấn đề, tự kiểm tra trang bị của mình cần gì rồi báo lại cho tôi... còn cậu, Lâm Phong?
Mọi người đồng thời tập trung ánh mắt vào Lâm Phong, trong nhóm mạnh nhất không phải Trầm Tuyết Ngưng mà là Lâm Phong, tên này tuyệt đối là một trong những quái vật đáng sợ nhất Địa Ngục, cho nên thành tích của hắn trong đợt này khẳng định phải là cao nhất.
Không ngoài dự đoán, Lâm Phong có chút kiêu ngạo ngẩng đầu nói.
- Thần ca, em qua được 6 ải nha, anh cũng đừng quên phần thưởng của em đấy...
Hắn hơi dừng lại rồi nói tiếp.
- Nhưng mà anh có thể xem xét, thay phần thưởng trang bị của em thành vũ khí được không? Mỗi lúc biến thân tầm sát thương của em rất rộng, nhưng lực công kích lại quá thấp, mỗi lúc tăng cấp em đều nâng hai điểm vào lực lượng, tới bây giờ đạt cấp 8 mà vẫn không có bao nhiêu sát thương cả.
Nghe Lâm Phong giả thích, Vương Ngụy Thần cũng gật đầu đồng ý, vũ khí mang sát thương quá thấp làm tầm tấn công của Lâm Phong trở thành đại tài tiểu dụng, thay vì biến hắn thành khiên thịt thì không bằng để hắn tạm thời đảm nhiệm vị trí sát thương chính, sau này trang bị đầy đủ mới đổi vị trí sau cũng chưa muộn, hiện tại cứ để đám khô lâu của Tạ Minh bù vào khoảng trống là được rồi.
Nghĩ vậy Vương Ngụy Thần không từ chối, gật đầu đáp ứng.
- Tốt!
Vương Ngụy Thần còn chưa định hình được tình huống thì đã bị quái vật kia quẫy đuôi đánh bay qua một bên, nhìn lực đánh có vẻ rất mạnh nhưng thực chất thương tổn tới Vương Ngụy Thần chỉ có 10 điểm HP, cái này công đầu đương nhiên thuộc về bộ trang bị hắn đang mặc trên người, lực phòng ngự mạnh kinh người không nói, còn thêm giảm toàn bộ sát thương nhận vào 20%, đây rõ ràng là một tấm khiên thịt hình người a...
Lộn vài vòng trên đất, Vương Ngụy Thần nhảy bật dậy liếc mắt nhìn thứ vừa mới tấn công mình, thì ra là một con "thằn lằn" khổng lồ... không.. hẳn phải là một sinh vật cổ đại, khắp người mọc ra gai xương, tứ chi phát triển to lớn hơn, cái đầu giống như đầu cá sấu, răng nhọn lởm chởm. Kích thước của nó ít nhất cũng phải dài hơn 5m, riêng bộ hàm đã chiếm hơn mét rồi...
Vương Ngụy Thần nhịn không được một trận kinh ngạc, hắn vừa rời đi có hai tiếng, thế giới đã biến thành bộ dạng gì vậy?
Đảo mắt nhìn quanh một lượt, các tòa nhà cao tầng xung quanh nghiêng nghiêng ngã ngã, còn bị vô số loài thực vật dây leo to lớn quấn quanh, đường xá cứ cách trăm mét lại có một cái cây khổng lồ vươn cao chọc trời. Vương Ngụy Thần có cảm giác như mình đi vào khu rừng hoang sơ cổ đại chứ không phải thành phố hiện đại gì cả.
Hống!!
Tiếng gầm của Thằn Lằn biến dị kéo Vương Ngụy Thần trở về thực tại, hắn nhìn cũng không thèm nhìn, trực tiếp rút ra Hỏa Long Song Đao, một chiêu dễ dàng cắt con quái vật thành bốn mảnh.
Vương Ngụy Thần không có ý định sử dụng Phương Thiên Họa Kích quá nhiều, vì nó quá dễ nhận biết, sau này biến thân vũ khí hắn có thể sử dụng chỉ có mỗi mình nó, bị người nhìn thấy vậy thì hắn cũng không cần biến về nhân dạng trở lại nữa.
Cho nên bốn món vũ khí nâng cấp kèm theo kia sẽ được hắn luân phiên dùng trong chiến đấu, ít nhiều cũng đều là vũ khí chức nghiệp Chiến Quỷ, muốn bao nhiêu mạnh hơn vũ khí chức nghiệp bình thường liền có bấy nhiêu mạnh hơn, dù sao vũ khí của BOSS Thế Giới cũng không phải để chưng.
Cầm hai thanh đao đôi khi bốc lên ngọn lửa hình hỏa long, tâm tình Vương Ngụy Thần lập tức bình ổn trở lại, mặc kệ thế giới có thay đổi thành cái dạng nào, thực lực cường đại sẽ đè bẹp tất cả, việc cần làm cứ phải làm mới là vương đạo.
Nhìn quanh không có bóng người, Vương Ngụy Thần mở Cổng Địa Ngục triệu hồi năm tùy tùng, thời gian khảo nghiệm đã hết, khẳng định vị trí của họ sẽ ở không xa hắn.
Quả nhiên, cả năm thân ảnh đều được triệt hoán về bên cạnh Vương Ngụy Thần trong chốc lát.
Thu hồi Cổng Địa Ngục xong Vương Ngụy Thần mới bắt đầu hỏi chuyện.
- Sao rồi, có thu hoạch gì không?
Biết hắn hỏi về chuyện khảo nghiệm cửa ải, Trầm Tuyết Ngưng liền xung phong trả lời trước, nhìn khuôn mặt nàng hưng phấn cũng hiểu được thành tích không tồi.
- Hì hì, Thần ca phải khen thưởng em mới được nha, lần này em vượt qua năm cửa ải, được một đôi giày chức nghiệp.
Vương Ngụy Thần mỉm cười đưa tay xoa xoa đầu nàng, nhẹ giọng đáp.
- Được! Lát nữa em kiểm tra xem ghép một trang bị cần những thứ gì, xong rồi nói với anh.
Trầm Tuyết Ngưng cười ngọt ngào, cũng không vội đi xem mà đứng tại chỗ nhắm mắt hưởng thụ hắn xoa đầu.
Hạ Linh đứng bên cạnh mím môi, chần chờ một lúc rồi bước tới trước mặt Vương Ngụy Thần, giọng nói có phần buồn bã.
- Em làm anh thất vọng, Thần ca... em chỉ... chỉ qua được ba cửa...
Đầu nhỏ Hạ Linh cúi xuống thấp không dám nhìn Vương Ngụy Thần, trong nhóm nàng là người có lực chiến đấu thấp nhất, vì vậy trong lòng vẫn luôn tự ti, cảm thấy mình cô phụ sự trông đợi của Vương Ngụy Thần.
Nhìn đôi má xinh xắn mũm mĩm đang phồng lên, Vương Ngụy Thần có chút không kềm chế được đưa tay véo véo một phen, khoảnh khắc chạm vào làn da mềm mịn mượt mà, trong lòng hắn thở ra một hơi dài, thầm than xúc cảm thật quá tốt, cứ thế tiếp tục sờ nắn không thèm nhìn người chung quanh, mà bọn họ cũng biết ý vội quay đầu nơi khác, giả vờ không nghe không thấy.
- Không cần lo lắng, chức nghiệp của em là chức nghiệp cần không gian phát triển lớn nhất, hiện tại tuy không bằng bọn họ nhưng sau này người có tác dụng lớn nhất trong chiến trận chính là em.
Vương Ngụy Thần nói lời này cũng không phải để an ủi Hạ Linh không, các quái vật biến dị cho dù là mèo nhà, chó nhà thì các chỉ số cơ bản đều vượt trội so với Hành giả cùng cấp, bọn chúng có ưu thế tiên thiên về mặt sức mạnh, vì vậy nếu sở hữu một đội quân quái vật biến dị thì thực lực không cần phải nghĩ, nói không ngoa thì nó không khác gì một hồi tai họa cho quân địch.
Hạ Linh được người trong lòng động viên, nội tâm ngọt ngào như ăn mật, vẻ mất mát trên mặt nhanh chóng được thay bằng nụ cười rạng rỡ, khiến Vương Ngụy Thần lóa mắt, không che giấu được mê say, nữ nhân trước mắt quả thật là người đẹp nhất mà hắn từng gặp.
May mắn định lực của Vương Ngụy Thần đủ tốt, say mê trong mắt chỉ duy trì một hai giây liền biến mất, hắn quay sang hỏi ba người còn lại.
- Em cũng giống Ngưng Ngưng, qua được năm cửa, Thần ca không được thiên vị nha.
Tạ Minh cười cười đùa cợt.
- Không sai, Thần ca, anh đừng quên bọn em đó, em cũng qua được năm cửa này.
Hà Nhuận Đông hùa theo cười nịnh nọt, thật sự cho dù Vương Ngụy Thần chỉ thưởng cho Trầm Tuyết Ngưng bọn họ cũng không có ý kiến hay bất mãn gì, dù sao người ta cũng là nữ nhân của chủ tử, có được thưởng cũng là điều bình thường. Bọn họ chẳng qua trông thấy tâm tình Vương Ngụy Thần đang tốt nên mới đùa giỡn một phen, ngoài ra không có ý gì khác.
Không ngờ được rằng vậy mà Vương Ngụy Thần lại đồng ý không chút do dự.
- Không thành vấn đề, tự kiểm tra trang bị của mình cần gì rồi báo lại cho tôi... còn cậu, Lâm Phong?
Mọi người đồng thời tập trung ánh mắt vào Lâm Phong, trong nhóm mạnh nhất không phải Trầm Tuyết Ngưng mà là Lâm Phong, tên này tuyệt đối là một trong những quái vật đáng sợ nhất Địa Ngục, cho nên thành tích của hắn trong đợt này khẳng định phải là cao nhất.
Không ngoài dự đoán, Lâm Phong có chút kiêu ngạo ngẩng đầu nói.
- Thần ca, em qua được 6 ải nha, anh cũng đừng quên phần thưởng của em đấy...
Hắn hơi dừng lại rồi nói tiếp.
- Nhưng mà anh có thể xem xét, thay phần thưởng trang bị của em thành vũ khí được không? Mỗi lúc biến thân tầm sát thương của em rất rộng, nhưng lực công kích lại quá thấp, mỗi lúc tăng cấp em đều nâng hai điểm vào lực lượng, tới bây giờ đạt cấp 8 mà vẫn không có bao nhiêu sát thương cả.
Nghe Lâm Phong giả thích, Vương Ngụy Thần cũng gật đầu đồng ý, vũ khí mang sát thương quá thấp làm tầm tấn công của Lâm Phong trở thành đại tài tiểu dụng, thay vì biến hắn thành khiên thịt thì không bằng để hắn tạm thời đảm nhiệm vị trí sát thương chính, sau này trang bị đầy đủ mới đổi vị trí sau cũng chưa muộn, hiện tại cứ để đám khô lâu của Tạ Minh bù vào khoảng trống là được rồi.
Nghĩ vậy Vương Ngụy Thần không từ chối, gật đầu đáp ứng.
- Tốt!
Tác giả :
Nhẹ Thôi