Quy Tắc Bẫy Tập Thể

Chương 12: Máu mũi

Đến cuối tuần , cả người ta cơ hồ muốn rời ra thành từng mảnh, thời điểm đi ngủ của tối thứ Sáu ta đã tự dặn dò bản thân thật kỹ , không cho phép hai vị lão gia kia đến ầm ỹ ta, ta nhất định phải ngủ thẳng đến khi tự nhiên tỉnh.

Nhưng là ta đã đánh giá cao phân lượng của họ ở trong lòng mình , cùng với cái quy củ vạn năm không thay đổi của họ , buổi sáng bảy giờ đúng vang lên âm thanh sư tử gào của đồng chí Kỷ Hoài: “Ăn cơm thôi !"

Ta bịt kín đầu, hận không thể chui vào bên trong lớp chăn luôn .

“Tô Thức! Tô Nhuận! Mau đi ăn cơm ! Ăn cơm thôi! Nếu không ăn thì không còn đâu!" Đồng chí Kỷ Hoài vô cùng dũng mãnh , ta vô cùng hoài nghi mẹ ta là một cao thủ võ lâm , đã sớm đả thông các loại gân mạch xương cốt , giờ phút này đang dùng hơi thở lấy từ huyệt đan điền .

Sau một lát, nghe được thanh âm có chút bất mãn của ba ta , “Đứa nhỏ thật vất vả mới được nghỉ ngơi , bà để cho nó ngủ thêm một chút đi !"

Ta nhất thời cảm thấy lão ba thật tốt, thực là ba ruột của ta.

“Ăn xong rồi ngủ tiếp , nếu không cơm canh nguội lạnh ." Mẹ ta tiếp lời.

Đồng chí Tô Thức tựa hồ là suy nghĩ một lát, cảm thấy mẹ ta nói đúng, sau đó dắt cổ họng hô to: “Tô Nhuận! Ăn cơm !"

Ta mang theo khuôn mặt vô cùng tiều tụy theo chân bọn họ đi ăn cơm, vừa ăn mẹ ta vừa thao thao bất tuyệt với ta , ta buồn bã ỉu xìu ứng lời .

“Sắp đến sinh nhật của Duy Cầm rồi, mày đừng chỉ lo cho chính mình , cũng đi hẹn hò với con rể của mẹ đi , mấy ngày không gặp mặt rồi hả ? Chúng mày vợ chồng son , cũng là đang trong giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt, sao lại không có chút sốt ruột nào cơ chứ ? Duy Cầm bận chuyện học tập thì mày cũng phải gọi điện hỏi thăm nó một chút đi chứ ."

Đồng chí Kỷ Hoài lại làm huấn luyện tư tưởng cho ta , ta vẫn như trước là không nhấc nổi tinh thần lên chút nào .

“Cậu ta lại không chạy được , mỗi ngày con tìm cậu ta làm cái gì , hơn nữa con cũng có việc!"

Đồng chí Kỷ Hoài vừa nghe ta nói lời này, mặt mũi liền nhăn như quả mướp đắng , vỗ đũa một cái, “Cũng không thể nói như vậy được , vạn nhất nó không cưới mày thì mày phải làm sao bây giờ? Vạn nhất có con hồ ly tinh quyến rũ nó , thì mày làm sao bây giờ ? Nếu mày không gả được ra ngoài , tao với ba mày phải làm sao bây giờ?"

Ta hung hăng phi ra ánh mắt xem thường , chỉ vào cái mũi của mình hỏi bọn họ, “Con ? Tô Nhuận? Con mà không gả được ra ngoài sao ?"

Lão ba lão mẹ hiển nhiên là bị ta đột nhiên rống giận làm cho kinh sợ , sau khi tạm dừng vài giây , hai người bọn họ không hẹn mà cùng gật gật đầu.

Ta hối hận thống hận liều mạng hận a! Mạnh mẽ vỗ vào cái bàn, “Công ty của con còn có người đang thầm mến con đó ! Căn bản con cũng còn chưa đá cậu ta ! Con còn không gả đi được sao ? Cậu ta yêu con yêu đều đến mức chết đi sống lại kia kìa !"

Mẹ Kỷ Hoài nhất thời mở to hai mắt nhìn, “Ai đui mù như vậy a?"

An Tùy Dụ a! Cái tên này thiếu chút nữa lộ miệng mà thốt ra, cũng may ta đúng lúc ngăn trở chính mình , bằng không khẳng định nhấc lên sóng to gió lớn trong nhà .

Ăn xong bữa sáng , ta trực tiếp đi đến nhà Đường Duy Cầm .

Thời điểm mẹ của Đường Duy Cầm thấy ta , rõ ràng rất hoảng sợ , cái đĩa trong tay suýt chút nữa rơi xuống đất.

“Chào dì!" Ta cảm giác chính mình đã tặng cho bà ấy một cái tươi cười phi thường ngọt ngào .

Mẹ Đường Duy Cầm vỗ vỗ ngực, “Là tiểu Nhuận a , thật làm dì sợ muốn chết! Về sau cũng đừng giả quỷ như vậy a!"

Biểu tình trên mặt ta có chút cứng ngắc , vỗ vỗ vào khuôn mặt mình hỏi: “Dì ơi , Duy Cầm đâu ạ ?"

“Trong phòng đó , nhưng mà nó còn chưa có dậy đâu."

Lời còn chưa dứt , ta đã bước một bước xa lẻn đến cửa phòng cậu ta , cửa cũng không thèm gõ , trực tiếp đẩy cửa đi vào . Thứ nhất , ta với cậu ta rất thân nhau , trước đây hình như còn từng tắm rửa cùng nhau , cho nên hoàn toàn không cần kiêng nể gì . Thứ hai , đây là bạn trai ta , ta cảm thấy tiến vào phòng cậu ta là theo lý thường phải làm .

Khi ta đẩy cửa ra, mới dịu dàng hô một tiếng Duy Cầm , cậu ta a một tiếng thét chói tai , sau đó một chiếc dép lê xuyên không nện ở trên mặt ta , lại thực không khéo là, chính giữa mặt ta có cái mũi, ta nhìn thân thể của cậu ta , sau đó cảm thấy cái mũi của mình có một dòng nước ấm chảy ra.

Đường Duy Cầm nhanh chóng cầm lấy quần áo mặc vào , nhăn nhó nhìn ta, “Tô Nhuận , sao cậu vào mà không gõ cửa ?"

Ta ngơ ngác nhìn cậu ta , tựa hồ bắt đầu hồi tưởng cái dáng người giống như cọng lông gà của cậu ta , trong lòng vẫn tính toán , trước đây nhìn còn rất mượt mà sao hiện tại lại giống như hồn ma chết đói vậy ? Sao lại còn trắng thái quá như vậy cơ chứ ? Còn có , cái thân thể dẹp lép kia, cũng không biết có thể chịu được việc bị ta đè hay không .

“Tô Nhuận! Cái mũi của cậu !" Đường Duy Cầm thất kinh nhìn ta.

Ta sờ soạng cái mũi một chút , quả nhiên là máu mũi, “Không có việc gì cả , lau là được."

Đường Duy Cầm giương hai cái tay nhỏ bé, vẻ mặt như bị kinh hách , đầu tiên cậu ta cầm lấy chăn , tựa hồ cảm thấy quá lớn, lại buông xuống, chợt lại cầm lấy một cái khăn tắm vắt ở trên ghế , xem cái kiểu nhiều nếp nhăn thế kia hẳn là cậu ta đã dùng qua rồi .

Ta vội vàng lắc đầu, “Không cần! Tôi không cần cái đó!"

Đường Duy Cầm cũng có chút bất đắc dĩ, “Cậu liền nhẫn đi, chỉ có thể như vậy , lập tức sẽ tốt thôi ."

Ta kiên quyết phản đối, “Chết cũng không cần! Cậu đừng tới đây, tôi tình nguyện như vậy, tránh ra tránh ra a!"

Thân thể gầy yếu của Đường Duy Cầm vẫn thực kiên trì , cầm cái khăn tắm kia tiến lên từng bước, “Tô Nhuận, cậu cũng đừng phản kháng nữa ."

Sấm rung chớp giật , ở lúc cậu ta nói xong câu đó, ta còn chưa kịp phản kháng, cậu ta cũng chưa kịp lại đây đè đầu ta, lau khô máu mũi cho ta , thì cái cửa phòng ngủ yếu ớt của Đường Duy Cầm kia đã loảng xoảng bị người một cước đá văng , hơn nữa, cái cửa gỗ đó có xu thế bị gãy đôi .

Ta cùng Đường Duy Cầm song song sửng sốt, không biết làm sao nhìn hai người phụ nữ trung niên đi vào , một người là mẹ ta , một người là mẹ cậu ta.

Có thể một cước đá hỏng cả một cái cửa tự nhiên là mẹ ta – đồng chí Kỷ Hoài , mẹ của Đường Duy Cầm đi theo phía sau.

Trong đầu ta có chút dính nhằng nhằng như hồ dán , nhìn hai người kia vạn phần kỳ quái, làm sao hai người ấy lại xuất hiện?

Đồng chí Kỷ Hoài ngao một tiếng bắt đầu gầm rú, cũng không thèm quản chuyện gì xảy ra , “Đường Duy Cầm cậu là cái đồ vô lương tâm ! Cậu thế nhưng lại làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như thế này với con gái tôi , cậu thế nhưng hạ độc thủ với nó , cậu thế nhưng bức nó làm chuyện kia với cậu ! Sao cậu lại làm thất vọng tín nhiệm của tôi đối với cậu hả ? Sao cậu lại làm thất vọng kỳ vọng của tôi đối với cậu cơ chứ ?"

Đường Duy Cầm bị mẹ ta kêu gào làm cho sửng sốt, loáng thoáng có chút ý niệm muốn lùi bước trong đầu, hỏi , “Dì nói chuyện kia là chuyện gì a?"

Mẹ ta vừa nghe, lập tức ngừng gào khóc thảm thiết, sửa đổi thành nhéo cổ áo của Đường Duy Cầm hung tợn nói, “Chuyện gì ư ? Ý của cậu là không có chuyện kia sao ? Cậu dựa vào cái gì mà không cùng con gái tôi làm cái chuyện kia a! Con gái tôi có điểm gì không tốt hả ? !"

Đường Duy Cầm không biết vì sao đột nhiên đỏ mặt , cúi đầu cũng không nói gì . Ta lại sững sờ , thế này rốt cuộc là làm sao vậy?

Mẹ của Đường Duy Cầm vừa thấy tình thế này lập tức đi qua gỡ ngón tay mẹ ta ra , một bên gỡ còn một bên kêu, “Bà buông tay, bà mà bóp chết con tôi thì ai lấy con gái bà hả ? Bọn nó trẻ tuổi huyết khí bừng bừng , làm ra cái gì thì cũng không thể trách được ! Hơn nữa, theo như bà nói thì con tôi cũng không phải người như vậy, sẽ không làm gì tiểu Nhuận ! Bà xem xem , không có việc gì phải không ?!"

Ta bên này còn ôm cái mũi của mình, ngẩng đầu, hoàn toàn không biết ra làm sao.

Đường Duy Cầm thì chẳng khác gì một cái hũ nút , ta hỏi cậu ta làm sao vậy, cậu ta nửa ngày cũng không thả ra nổi một cái rắm.

Mẹ ta cùng mẹ Đường Duy Cầm xâu xé trong chốc lát, rốt cục cũng an tĩnh lại . Mẹ Đường Duy Cầm nhìn ta một cái, đột nhiên kinh hô một tiếng, “Nha nha nha! Tiểu Nhuận, cháu xem con dì xem phun cả máu mũi cơ à? !"

Ta nhìn Đường Duy Cầm một cái, liền cái dáng người như cọng lông gà này mà còn làm ta phải chảy máu mũi sao ? Hiển nhiên là chuyện không có khả năng , vì thế ta dứt khoát kiên quyết phản bác, “Kỳ thật là cháu …"

Mẹ của Đường Duy Cầm nhanh chóng ngắt lời ta, tự nói chuyện một mình , trên mặt còn mang theo chút tươi cười khó hiểu , “Duy Cầm con cũng thật là , dậy sớm một chút thì có phải không có việc gì sao, mới sáng tinh mơ , vợ chồng son hai đứa này a!"

Vẻ mặt của Đường Duy Cầm thì như ăn phải mướp đắng , “Mẹ , kỳ thật chuyện kia là…"

Mẹ ta vừa nghe vừa vội , “Cậu không phải vừa nói không có chuyện kia sao!"

Thế này là liên quan kiểu gì a! Ta rốt cục biết chuyện này là có ý tứ gì , ngay cả kẻ trì độn cũng hiểu được , ta cũng không phải là người tùy tiện, ta cũng còn chưa có chuẩn bị tâm lý, vẻ mặt cầu xin nhìn hai bà ấy, “Ai u! Để con nói…"

“Được rồi ! Cái gì cũng đừng nói nữa, nhanh nhanh kết hôn đi! Cũng trưởng thành rồi , hai người chúng mày mau mau quyết định đi!" Mẹ ta bắt đầu vun vén.

Thế mà mẹ Đường Duy Cầm cũng gật gật đầu, “Duy Cầm tuy rằng còn chưa tốt nghiệp, nhưng là nghiên cứu sinh cũng là có thể kết hôn rồi , quyết định sớm một chút cũng tốt, coi như an phận ."

“Không được!"

“Lại…"

Đường Duy Cầm cao giọng ngăn lại , mà ta chỉ là muốn nói để suy nghĩ thêm đã , người ta vẫn còn thực nhỏ tuổi , vẫn là có rất nhiều lý tưởng cùng trả thù , tỷ như nói trả thù An công tử linh tinh linh tinh a. Kết quả , ta vừa thấy đến thái độ kiên quyết phản đối của Đường Duy Cầm thì lập tức nổi cơn .

“Cậu có ý tứ gì a? Cậu còn không muốn kết hôn với tôi có phải hay không?"

Đường Duy Cầm lại cúi đầu , bắt đầu giả làm kẻ câm điếc .

“Cậu nói rõ ràng cho tôi , có phải cậu yêu cô gái khác rồi không ? Có phải cậu không còn thương tôi hay không ? Cậu nói đi cậu nói đi nói đi !" Cuối cùng cái âm cuối cũng không biết như thế nào liền cao vút lên , ngón tay của ta run run chỉ vào cậu ta , thế nhưng cũng có chút dáng vẻ nữ nhân vật chính trong tiểu thuyết .

Đường Duy Cầm vẫn như trước không nói lời nào , lúc này đây, mẹ ta cũng hiểu được không thích hợp , đẩy đẩy mẹ Đường bên cạnh , nhỏ giọng hỏi: “Có phải con bà yêu thương cô nương nhà khác rồi hay không ?"

Mẹ Đường Duy Cầm liều mạng lắc đầu, “Không có khả năng , không có cơ hội , hoàn toàn không phù hợp ăn khớp ! Tô Nhuận nhà bà trông Duy Cầm nhà tôi như trông con , bên người nó ngoài bạn học nam chính là bạn học nam , làm sao có thể thích cô gái khác cơ chứ ?"

Đường Duy Cầm càng cúi thấp đầu , nhưng là lưng cậu ta cương trực , tựa hồ cậu ta đối với sự lên án của chúng ta là không đáng để ý tới mà thôi.

Ta nhìn chằn chằm theo dõi cậu ta , trong lòng bắt đầu tính toán, vạn nhất cậu ta thực sự thay lòng đổi dạ , ta sẽ làm gì ? Không có cậu ta , ta sẽ không thể sinh trưởng giống mấy nhân vật trong truyện tranh , cũng không thể qua những tháng ngày cơm đến há mồm , không có người cho ta bắt nạt . Ta đây phải làm sao bây giờ ? Ta khẳng định là sẽ không quen a!

Đường Duy Cầm đứng đần sửng sốt một hồi lâu , dưới ánh mắt bức thiết của chúng ta nói: “Chúng con còn nhỏ , để sau rồi nói , tối thiểu thì cũng chờ con tốt nghiệp xong , có cơ sở kinh tế rồi bàn lại vấn đề . Con đi thư viện đây , gặp lại sau."

Cậu ta nói xong, đẩy ra tầng tầng đám người , tự mình rời đi.

Còn lại ba người chúng ta hai mặt nhìn nhau , rốt cuộc là đáp ứng vẫn là không đáp ứng hả ?

Vấn đề này làm cho ta thấy phức tạp thật lâu, thế cho nên thứ Hai đi làm , ta vẫn còn là giữ bộ dáng buồn bã ỉu xìu , cũng không yên lòng , thẳng đến khi chị Khổng thực không khách khí hô ta một tiếng , ta mới hồi phục tinh thần lại.

“Mau mau theo tôi đi lấy tư liệu a, hợp đồng này cho cô làm ."

Ta giật mình một cái , nhất thời tỉnh táo lại , thế này quả thực là vật thể lạ từ trên trời rơi xuống , loảng xoảng một cái đâm vào ta a ! Ta bất quá chỉ là một kẻ mới đến lại có thể đủ độc lập làm một hợp đồng sao ? Thế này quả thực là con đường đi không tầm thường a!

Khi ta lấy được một bản tư liệu đơn giản không thể đơn giản hơn thì ta rốt cục hiểu được , kiểu này tuyệt đối là loại khảo nghiệm kết hợp với chỉnh ta .

Cần làm cho công ty một ít quảng cáo tuyên truyền không đơn giản lắm , sáng tạo ra một cái phương án, hơn nữa mời những người nổi tiếng trong giới truyền thông đến , còn cần đón tiếp cẩn thận , cam đoan phóng viên tuyệt đối sẽ gửi bản thảo đi.

Nếu là như bình thường , quảng cáo cho công ty chúng ta cũng không khó làm, nhưng là vấn đề lần này quá khó nhằn , thật là không được tốt lắm trong không được tốt lắm , hơn nữa, ngay cả vấn đề lần này cũng không có giá trị , lần trước đã làm một lần nhưng là hiệu quả rất kém , lúc này đổi thành ta làm, có thể thành công sao ?

Tuyệt đối là cái dấu chấm hỏi .

Về sau ta mới biết được, thời điểm họp vừa rồi , chị Khổng hỏi ai nguyện ý tiếp nhận , không ai đáp ứng , lúc ấy An công tử đột nhiên kêu ta một tiếng , sau đó ta vốn đang ngẩn người ầm ừ một tiếng rồi lại tiếp tục ngây người , vì thế tai nạn này liền rơi xuống trên đầu ta .

Đối mặt với văn phòng của An công tử , tâm hồn nhỏ bé của ta thật sự là không thể sáng sủa nổi .

Trả thù ta thì cũng không cần phải tìm cái biện pháp xấu xa như vậy chứ ! Tội gì chứ , làm gì chứ ?

Aizzzz…
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại