[Quỷ Dị Tạp Đàm Hệ Liệt] - Đệ Nhị Thoại - Long Quyết
Chương 52
Quân Ngọc Hàm vừa mút lưỡi Ngao Triệu, vừa dùng hai tay gạt bỏ lớp y vật cản trở trên người Ngao Triệu, bụng ngón tay lạnh như băng không nặng không nhẹ từ lồng ngực của Ngao Triệu dời xuống từng chút từng chút một miêu tả phía dưới, đối với khối thân thể quá sức quen thuộc này, hắn đương nhiên biết nơi nào là điểm mẫn cảm của Ngao Triệu, bụng ngón tay chỉ hơi nhẹ nhàng ma sát lên những khu vực ái muội này, khiến cả người Ngao Triệu cũng bắt đầu có phản ứng.
Ngao Triệu thở dốc vươn tay về phía Quân Ngọc Hàm, giúp hắn cởi bỏ y phục trên người, thân thể tinh luyện dán lên thân hình gầy gò của Quân Ngọc Hàm, ma sát lẫn nhau, không ngừng gia tăng nhiệt độ, châm ngòi dục vọng trên cơ thể của nhau.
“Đã sớm không còn đau nữa rồi." Ngao Triệu cười nói, chỉ cần hài tử và Quân Ngọc Hàm không có chuyện gì, cho dù trên người có thêm vết thương khác, y cũng không thấy đau.
Quân Ngọc Hàm lặng yên nhìn y, bỗng chốc cúi đầu thấp xuống, tựa như dã thú bị thương liếm láp vết thương vậy, khẽ liếm lên vết sẹo trên người Ngao Triệu. Vảy vết thương mặc dù không đau, nhưng vẫn còn hơi ngứa, bị Quân Ngọc Hàm liếm như vậy khiến Ngao Triệu cảm thấy một cơn mát lạnh, cũng rất thoải mái, không nhịn được phát ra tiếng thở nhẹ hưởng thụ, lồng ngực không ngừng phập phồng, khiến Quân Ngọc Hàm cảm nhận được trái tim đang đập dữ dội của y.
Bị y lây nhiễm, nhịp tim của Quân Ngọc Hàm cũng không ngừng tăng tốc, ngón tay bất giác chuyển đến huyệt động đã lâu không được dòm ngó của y, ra hiệu ở trước cửa gõ vài cái, rồi ngón tay linh hoạt chui vào bên trong, liền nghe thấy Ngao Triệu “A" một tiếng, cả người căng cứng lại, cắn chặt lấy ngón tay đã tiến được nửa đoạn vào trong người mình, cơn nóng của nơi bên trong con đường truyền thẳng vào trong đầu óc của Quân Ngọc Hàm, đổi lấy tiếng thở gấp thô ráp trầm trầm của Quân Ngọc Hàm.
Sự tiến nhập lâu ngày không gặp khiến Ngao Triệu ít nhiều không thích ứng được, nhưng y nhanh chóng dần dần thả lỏng cơ thể, tự động thu hợp lại con đường, giống như một cái miệng nhỏ nhắn từng chút từng chút một hút ngón tay vào nơi thật sâu, không ngừng làm Quân Ngọc Hàm cảm nhận được nhiệt độ và sự chặt chẽ bên trong, từng tầng thịt ngọ nguậy thỉnh thoảng lại thay phiên nhau cạo qua ngón tay của hắn, kể về sự mị hoặc của huyệt bích.
Quân Ngọc Hàm không chịu nổi qua loa cắm rút ngón tay mấy cái rồi kéo ra bên ngoài, nắm lấy thắt lưng của Ngao Triệu kéo xuống thấp, đồng thời cũng nâng cái mông mình lên cắm dương vật vào thật sâu trong cúc huyệt.
“A…" Đột ngột bị lấp đầy khiến Ngao Triệu phát ra một tiếng ngâm gọi thật dài, hai tay không khỏi ôm thật chặt lấy Quân Ngọc Hàm, Quân Ngọc Hàm nằm ở trên người y bị huyệt động nóng khô kia kích thích đến nỗi hoàn toàn vứt bỏ lý tính, hung hăng cắm cực đại vào tận đáy, không ngừng mài sát đỉnh đầu lên dương tâm trong cúc huyệt Ngao Triệu.
“A a… A…" Ngao Triệu run rẩy lắc lư thân thể, nơi mẫn cảm nhất không ngừng nóng lên hầm hập, từng cơn khoái cảm như nước thủy triều tuôn ra, mang theo ngọt ngào mà y mong đợi cùng trào ra, khiến y có cảm giác hít thở không thông, người như ngâm trong nước càng ôm chặt lấy Quân Ngọc Hàm, cái mông cũng điên cuồng xoay chuyển.
Hai tay Quân Ngọc Hàm đỡ lấy Ngao Triệu, theo sự đong đưa của Ngao Triệu lay động theo, hai tay đặt lên trên hai cánh hoa tròn vểnh của Ngao Triệu, vuốt ve mông Ngao Triệu phối hợp với dao động trước sau của y, ánh mắt thâm thúy si mê dừng trên khuôn mặt y, vui vẻ thưởng thức vẻ mặt dâm đãng của Ngao Triệu vì mình mà lộ ra sự thỏa mãn tiêu hồn, cũng khiến Quân Ngọc Hàm hưng phấn hơn, không khỏi đắc ý càng thêm nhanh chóng không ngừng cắm nhục kiếm nóng bỏng vào nơi sâu trong cúc huyệt của Ngao Triệu.
“A… Ưm a…" Thân thể Ngao Triệu không ngừng giãy dụa, mỗi lần Quân Ngọc Hàm đều đâm chạm vào trúng dương tâm của y, khiến y phát ra tiếng thở dốc kích động hơn, không khỏi bởi vì kích tình mà thất thần, tiếng thở dốc phát ra từ trong miệng càng lúc càng lớn.
Đột nhiên, Quân Ngọc Hàm kéo thắt lưng của Ngao Triệu thẳng dậy, để cho Ngao Triệu trèo lên tự ngồi thẳng trên nhục kiếm của mình, khiến cho vật to lớn tiến vào càng triệt để hơn, mũi kiếm thẳng tắp đâm trúng nơi sâu nhất của y, trêu chọc y càng phát ra tiếng la hét: “A… A… Rất sâu… Ngọc Hàm… quá sâu… A…"
Quân Ngọc Hàm hưởng thụ thở dài một tiếng, hai tay vây quanh đỡ lấy cái mông của Ngao Triệu, từng chút từng chút một đem dương vật nặng nề đâm vào trong cúc huyệt của Ngao Triệu. Vách tường thịt nóng ướt trong huyệt động mềm mại của Ngao Triệu càng không ngừng mấp máy đè ép phân thân của Quân Ngọc Hàm, khiến cho Quân Ngọc Hàm càng ra sức đâm nhục trụ lên, đồng thời hắn cũng hạ thấp cái mông của Ngao Triệu xuống, khiến cho cự vật mỗi một lần đều cắm vào sâu vô cùng tận trong u cốc của Ngao Triệu.
“A, a ──" Dưới sự cuồng trừu mãnh sáp của Quân Ngọc Hàm, một luồng tinh hoa của rồng không ngừng phun ra từ phân thân của Ngao Triệu, nhục bích bị kích động kịch liệt ngọ nguậy co rút lại, kiềm chế dương vật của Quân Ngọc Hàm thật chặt, khiến cho đầu đỉnh của hắn truyền đến trận trận khoái cảm tê dại, khiến cho Quân Ngọc Hàm cũng không nhịn được nữa mà muốn buông thả. Thế nhưng hắn sinh sinh đè xuống dục vọng này, chỉ vì hắn còn không nỡ nhanh như vậy đã phải rời đi hậu huyệt chặt chẽ ấm áp mà ẩm ướt kia của Ngao Triệu.
Ngao Triệu ánh mắt ngập nước nhìn Quân Ngọc Hàm, đôi môi đỏ mọng khẽ mở kia khiến y không chịu được sự hấp dẫn hôn lên, mà khi y dâng môi lên, Quân Ngọc Hàm lập tức vươn đầu lưỡi vào trong miệng Ngao Triệu, như một con rắn quấn trọn lấy lưỡi Ngao Triệu, từng hớp từng hớp hấp thu dòng cam lộ chảy ra từ miệng y. Mà bàn tay cũng không nhàn rỗi chạy lên trên lồng ngực Ngao Triệu vê nặn nhũ tiêm ứa máu đứng thẳng, một tay kia thì đưa đến nơi họ tiếp hợp, ngón tay trêu chọc không ngừng vuốt ve cửa huyệt vẫn còn bị bảo kiếm của mình đâm vào, đắc ý cảm thấy phân thân của Ngao Triệu một lần nữa gắng gượng đứng dậy đâm lên bụng mình, lại bắt đầu hung hăng thực hiện động tác đóng cọc…
Ngao Triệu thở dốc vươn tay về phía Quân Ngọc Hàm, giúp hắn cởi bỏ y phục trên người, thân thể tinh luyện dán lên thân hình gầy gò của Quân Ngọc Hàm, ma sát lẫn nhau, không ngừng gia tăng nhiệt độ, châm ngòi dục vọng trên cơ thể của nhau.
“Đã sớm không còn đau nữa rồi." Ngao Triệu cười nói, chỉ cần hài tử và Quân Ngọc Hàm không có chuyện gì, cho dù trên người có thêm vết thương khác, y cũng không thấy đau.
Quân Ngọc Hàm lặng yên nhìn y, bỗng chốc cúi đầu thấp xuống, tựa như dã thú bị thương liếm láp vết thương vậy, khẽ liếm lên vết sẹo trên người Ngao Triệu. Vảy vết thương mặc dù không đau, nhưng vẫn còn hơi ngứa, bị Quân Ngọc Hàm liếm như vậy khiến Ngao Triệu cảm thấy một cơn mát lạnh, cũng rất thoải mái, không nhịn được phát ra tiếng thở nhẹ hưởng thụ, lồng ngực không ngừng phập phồng, khiến Quân Ngọc Hàm cảm nhận được trái tim đang đập dữ dội của y.
Bị y lây nhiễm, nhịp tim của Quân Ngọc Hàm cũng không ngừng tăng tốc, ngón tay bất giác chuyển đến huyệt động đã lâu không được dòm ngó của y, ra hiệu ở trước cửa gõ vài cái, rồi ngón tay linh hoạt chui vào bên trong, liền nghe thấy Ngao Triệu “A" một tiếng, cả người căng cứng lại, cắn chặt lấy ngón tay đã tiến được nửa đoạn vào trong người mình, cơn nóng của nơi bên trong con đường truyền thẳng vào trong đầu óc của Quân Ngọc Hàm, đổi lấy tiếng thở gấp thô ráp trầm trầm của Quân Ngọc Hàm.
Sự tiến nhập lâu ngày không gặp khiến Ngao Triệu ít nhiều không thích ứng được, nhưng y nhanh chóng dần dần thả lỏng cơ thể, tự động thu hợp lại con đường, giống như một cái miệng nhỏ nhắn từng chút từng chút một hút ngón tay vào nơi thật sâu, không ngừng làm Quân Ngọc Hàm cảm nhận được nhiệt độ và sự chặt chẽ bên trong, từng tầng thịt ngọ nguậy thỉnh thoảng lại thay phiên nhau cạo qua ngón tay của hắn, kể về sự mị hoặc của huyệt bích.
Quân Ngọc Hàm không chịu nổi qua loa cắm rút ngón tay mấy cái rồi kéo ra bên ngoài, nắm lấy thắt lưng của Ngao Triệu kéo xuống thấp, đồng thời cũng nâng cái mông mình lên cắm dương vật vào thật sâu trong cúc huyệt.
“A…" Đột ngột bị lấp đầy khiến Ngao Triệu phát ra một tiếng ngâm gọi thật dài, hai tay không khỏi ôm thật chặt lấy Quân Ngọc Hàm, Quân Ngọc Hàm nằm ở trên người y bị huyệt động nóng khô kia kích thích đến nỗi hoàn toàn vứt bỏ lý tính, hung hăng cắm cực đại vào tận đáy, không ngừng mài sát đỉnh đầu lên dương tâm trong cúc huyệt Ngao Triệu.
“A a… A…" Ngao Triệu run rẩy lắc lư thân thể, nơi mẫn cảm nhất không ngừng nóng lên hầm hập, từng cơn khoái cảm như nước thủy triều tuôn ra, mang theo ngọt ngào mà y mong đợi cùng trào ra, khiến y có cảm giác hít thở không thông, người như ngâm trong nước càng ôm chặt lấy Quân Ngọc Hàm, cái mông cũng điên cuồng xoay chuyển.
Hai tay Quân Ngọc Hàm đỡ lấy Ngao Triệu, theo sự đong đưa của Ngao Triệu lay động theo, hai tay đặt lên trên hai cánh hoa tròn vểnh của Ngao Triệu, vuốt ve mông Ngao Triệu phối hợp với dao động trước sau của y, ánh mắt thâm thúy si mê dừng trên khuôn mặt y, vui vẻ thưởng thức vẻ mặt dâm đãng của Ngao Triệu vì mình mà lộ ra sự thỏa mãn tiêu hồn, cũng khiến Quân Ngọc Hàm hưng phấn hơn, không khỏi đắc ý càng thêm nhanh chóng không ngừng cắm nhục kiếm nóng bỏng vào nơi sâu trong cúc huyệt của Ngao Triệu.
“A… Ưm a…" Thân thể Ngao Triệu không ngừng giãy dụa, mỗi lần Quân Ngọc Hàm đều đâm chạm vào trúng dương tâm của y, khiến y phát ra tiếng thở dốc kích động hơn, không khỏi bởi vì kích tình mà thất thần, tiếng thở dốc phát ra từ trong miệng càng lúc càng lớn.
Đột nhiên, Quân Ngọc Hàm kéo thắt lưng của Ngao Triệu thẳng dậy, để cho Ngao Triệu trèo lên tự ngồi thẳng trên nhục kiếm của mình, khiến cho vật to lớn tiến vào càng triệt để hơn, mũi kiếm thẳng tắp đâm trúng nơi sâu nhất của y, trêu chọc y càng phát ra tiếng la hét: “A… A… Rất sâu… Ngọc Hàm… quá sâu… A…"
Quân Ngọc Hàm hưởng thụ thở dài một tiếng, hai tay vây quanh đỡ lấy cái mông của Ngao Triệu, từng chút từng chút một đem dương vật nặng nề đâm vào trong cúc huyệt của Ngao Triệu. Vách tường thịt nóng ướt trong huyệt động mềm mại của Ngao Triệu càng không ngừng mấp máy đè ép phân thân của Quân Ngọc Hàm, khiến cho Quân Ngọc Hàm càng ra sức đâm nhục trụ lên, đồng thời hắn cũng hạ thấp cái mông của Ngao Triệu xuống, khiến cho cự vật mỗi một lần đều cắm vào sâu vô cùng tận trong u cốc của Ngao Triệu.
“A, a ──" Dưới sự cuồng trừu mãnh sáp của Quân Ngọc Hàm, một luồng tinh hoa của rồng không ngừng phun ra từ phân thân của Ngao Triệu, nhục bích bị kích động kịch liệt ngọ nguậy co rút lại, kiềm chế dương vật của Quân Ngọc Hàm thật chặt, khiến cho đầu đỉnh của hắn truyền đến trận trận khoái cảm tê dại, khiến cho Quân Ngọc Hàm cũng không nhịn được nữa mà muốn buông thả. Thế nhưng hắn sinh sinh đè xuống dục vọng này, chỉ vì hắn còn không nỡ nhanh như vậy đã phải rời đi hậu huyệt chặt chẽ ấm áp mà ẩm ướt kia của Ngao Triệu.
Ngao Triệu ánh mắt ngập nước nhìn Quân Ngọc Hàm, đôi môi đỏ mọng khẽ mở kia khiến y không chịu được sự hấp dẫn hôn lên, mà khi y dâng môi lên, Quân Ngọc Hàm lập tức vươn đầu lưỡi vào trong miệng Ngao Triệu, như một con rắn quấn trọn lấy lưỡi Ngao Triệu, từng hớp từng hớp hấp thu dòng cam lộ chảy ra từ miệng y. Mà bàn tay cũng không nhàn rỗi chạy lên trên lồng ngực Ngao Triệu vê nặn nhũ tiêm ứa máu đứng thẳng, một tay kia thì đưa đến nơi họ tiếp hợp, ngón tay trêu chọc không ngừng vuốt ve cửa huyệt vẫn còn bị bảo kiếm của mình đâm vào, đắc ý cảm thấy phân thân của Ngao Triệu một lần nữa gắng gượng đứng dậy đâm lên bụng mình, lại bắt đầu hung hăng thực hiện động tác đóng cọc…
Tác giả :
Thu Chí Thủy