Quỷ Bí Chi Chủ
Quyển 1 - Chương 205: Bố trí khẩn cấp
Dịch: VoMenh
Biên: nhockd255
Klein đút hai tay vào túi áo theo bản năng, một tay bắt lấy bùa chú Dương Viêm, tay còn lại cầm chặt còi đồng Azcot.
Hắn nhạy bén nhận ra cảm xúc phi phàm vừa lạnh buốt mà lại êm dịu của còi đồng chợt biến mất, giống như bị một sức mạnh vô hình nào đó áp chế; còn bùa chú thì vẫn ấm áp như thường lệ, làm người ta cảm thấy yên tâm.
Tận dụng cảm giác yên tâm này, Klein tiến vào trạng thái nửa minh tưởng, trút bỏ cảm xúc kinh hoảng; hắn không còn giữ bất cứ tư tưởng cầu may nào nữa.
Hắn nghiêng đầu, nháy mắt với Leonard Mitchell, đồng thời dẩu môi chỉ hướng Megos.
Tiếp đó, nhờ vào năng lực của "Tên Hề" để điều chỉnh vẻ mặt, hắn cười nói với Megos:
"Cô muốn uống cà phê hay hồng trà, hay là không gì cả?"
Megos vuốt ve bụng, trả lời như đang nghe ngóng gì đó:
"Cho tôi xin một cốc nước ấm, bỗng nhiên tôi muốn tâm sự với các anh về chuyện của Lanlus. Tôi có cảm giác các anh biết rất nhiều."
"Ai nói cho cô biết vậy?" Leanard gượng cười trông khá cứng ngắc, vẻ phóng đãng cùng thói cà lơ phát phơ ngày thường của anh ta đã hoàn toàn biến mất.
Đột nhiên, Megos cười khanh khách nói:
"Con của tôi mách cho tôi biết, đứa nhỏ này biết nhiều lắm, thằng bé rất thông minh!"
... Klein cố gắng kìm nén tiếng chửi thề đang chực chờ phát ra, xoay người tiến về phía vách ngăn, đồng thời ra hiệu Leonard trấn an Megos.
Leonard gượng ép nặn ra một nụ cười, chỉ về phía dãy ghế sô pha, nói:
"Đây cũng là vấn đề mà chúng tôi muốn nói, bọn tôi cũng muốn tâm sự với cô về Lanlus."
Roxanne đứng tại quầy lễ tân cảm thấy khá ngỡ ngàng cùng nghi hoặc khi thấy mọi chuyện đang diễn ra trước mắt, cô nàng chợt nhận ra mình chẳng cần phải làm gì hết.
Klein nhanh chóng đi qua vách ngăn, trực tiếp vặn mở cửa phòng làm việc của Dunn Smith, rồi đóng sầm cánh cửa lại.
Thấy Dunn thoáng ngạc nhiên rồi bắt đầu cau có, hắn trầm giọng nói:
"Đội trưởng, có chuyện lớn xảy ra rồi!"
"Tôi đã biết "quả bom" mà Lanlus nhắc đến là gì rồi!"
Dunn đứng bật dậy, chỉ ra bên ngoài và hỏi:
" Megos?"
Hiển nhiên là Dunn Smith nghe thấy tiếng nói đầy vẻ ngạc nhiên của Leonard, nhưng anh ấy không nhìn thấy dáng vẻ mặt rịn mồ hôi lạnh và đôi mắt đầy sự khiếp sợ của hai vị đội viên.
Klein gật đầu, giải thích với tốc độ cực nhanh:
"Tôi định dùng linh thị để quan sát Megos nhằm xác định trạng thái tinh thần của cô ta; thế nhưng linh tính của tôi đã ngăn cản, liên tục ‘mách bảo’ tôi rằng không được nhìn, không được nhìn! Nhìn thấy là sẽ chết!"
Chuyện này khiến tôi nghĩ đến một câu nói, "Không thể nhìn thẳng các vị thần". Cho dù đứa bé trong bụng Megos kia không phải là tà thần sắp đản sinh, hoặc con của tà thần, thì chắc chắn cũng phải là một sinh vật thần thoại nào đó.
Đội trưởng, lại liên tưởng đến tòa đàn tế màu đen trong ký ức của Hood Eugene, với năng lực Bác Sĩ Tâm Lý của anh ta, cộng thêm bức tranh thế giới điêu tàn trong bức thư của Lanlus, tôi cảm thấy suy đoán của tôi rất gần với chân tưởng. Lanlus đã lấy được một nghi thức ma pháp liên quan tới Chúa Sáng Thế Chân Thực từ chỗ thành viên của hội Cực Quang. Sau đó, tên này nhờ Hood Eugene giúp đỡ, biến Megos trở thành vật dẫn nhằm thai nghén một loại sức mạnh nào đó, mà loại sức mạnh này sẽ nương theo những oán niệm, sự áp bức cùng sự tối tăm chung quanh nhà máy để nhanh chóng phát triển. Hoặc có thể nói, bản thân nghi thức ắt phải có tầng oán niệm, đè nén và tăm tối này thì mới có thể thành công."
Dunn nghiêm túc suy nghĩ mười mấy giây, gật đầu nói với vẻ mặt nặng nề:
"Tôi lập tức xin Thánh Đường viện trợ, hy vọng đứa bé trong bụng Megos còn chờ được!
Đương nhiên chúng ta cũng không thể không làm gì cả. Cậu nói Leonard cố gắng an ủi Megos, đừng để cô ta đi khỏi công ty. Sau đó, cậu thông báo cho bà Olean và Roxanne, khiến toàn bộ những người không phải nhân viên chiến đấu rút lui khỏi nơi này!
Chờ đánh điện tín xong, tôi sẽ đi đến phía sau cửa Chianese. Chúng ta ắt phải dự phòng tình huống xấu nhất, đó là người của Thánh Đường chưa kịp đến còn Megos lại chuẩn bị chuyển dạ.
Bằng vào quyền hạn đội trưởng của tiểu đội Kẻ Gác Đêm tại thành phố Tingen, tôi có thể sử dụng Tro cốt của Thánh Selina nếu nguy cấp!"
Tro cốt của Thánh Selina ư?... Tro cốt của cường giả nằm trong danh sách cao cấp... Trung tâm phong ấn của cửa Chianese... Klein bình tĩnh lại một chút, thoáng suy nghĩ rồi đề nghị:
"Đội trưởng, chúng ta có thể cầu viện Kẻ Trừng Phạt và Trái Tim Máy Móc hỗ trợ. Hẳn là bọn họ cũng có di vật Thánh như chúng ta."
Vừa nói đến đây, Klein chợt nảy lên một suy nghĩ, hắn tự lẩm bẩm:
"Vụ án lần trước của Lanlus do Kẻ Trừng Phạt thụ lý... Cũng đúng lúc đấy, có một thành viên thâm niên trong nhóm bọn họ mất khống chế, tôi và lão Neil đã hỗ trợ xử lý..."
Vừa thì thầm, bỗng hắn nâng cao âm lượng, nói:
"Đội trưởng, anh lại hỏi Kẻ Trừng Phạt thử xem có phải người đội viên mất khống chế lần trước của họ theo dõi hay chịu trách nhiệm giám sát Megos hay không?"
"Cậu nghi ngờ việc anh ta mất khống chế là do bị ô nhiễm từ đứa bé trong bụng Megos sao? Lúc điều tra lại một lần nữa, vẫn là bọn họ phụ trách Megos mà..." Dunn trịnh trọng trả lời, "Không thể kéo dài thêm hơn nữa, cậu đi tìm đám người Olean, tôi tranh thủ thời gian đánh điện tính cầu viện Thánh Đường, sau đó sẽ gửi điện tín cho Kẻ Trừng Phạt và Trái Tim Máy Móc. À đúng rồi, còn cả cho bên cảnh sát nữa, để họ nghĩ cách kiếm cớ sơ tán dân chúng xung quanh."
"Được." Klein vừa đi vài bước, bỗng nhiên nhớ đến một việc, chính là việc "tới thăm" của Megos sao lại trùng hợp đến thế.
Hình ảnh một căn nhà có ống khói đỏ bỗng nhiên hiện ra trong đầu hắn, Klein vội vàng quay lại nói với Dunn:
"Đội trưởng, còn một chuyện này! Anh còn nhớ tôi từng nhắc đến những trùng hợp không? Trong căn phòng đối diện với vụ bắt cóc có cuốn bút ký của gia tộc Antigenous,, Riel Bieber không thể kịp thời rời khỏi Tingen, Hanas Fansent vì một lần trùng hợp mà bại lộ thân phận, một thành viên khác của hội Cực Quang đúng lúc gặp phải tôi, trực tiếp mất mạng, vân vân và vân vân.
Những sự trùng hợp này đều khá kín kẽ, làm người ngoài khó mà nhận ra. Thế nhưng, sự kiện Megos đến tận đây để gặp chúng ta ngay sau khi tôi và Leonard tìm được bức thư của Lanlus lại quá rõ ràng, vô cùng trực tiếp, tính chất trùng hợp lần này đã trắng trợn thấy rõ, không còn che giấu nữa! Tôi đoán rằng có lẽ kẻ đứng phía sau kia chuẩn bị bước lên võ đài rồi!
"Chưa hết, tại sao phu nhân Sharon phải liều lĩnh giết chết nghị sĩ Maynard? Đó có phải là một loại ‘trùng hợp’ nữa hay không?"
Dunn suy nghĩ một chút rồi trả lời nghiêm túc:
"Tôi sẽ đề cập đến nội dung này trong bức điện tín."
Klein không lãng phí thêm thời gian, vội mở cửa đi thẳng vào phòng kế toán ở phía đối diện.
Phu nhân Olean đang soạn thảo dự toán cho ba tháng cuối năm, muốn hoàn thành sớm để tránh việc đội trưởng lại quên béng chuyện này. Thấy Klein tiến vào, chị ta mỉm cười chào:
"Nhóc Moretti, lần này lại cần thanh toán vụ gì nữa đây?"
Klein thở dài nói:
"Chị Olean ạ, hôm nay được nghỉ, lập tức về nhà đi."
Olean hơi sững người, ngơ ngác nhìn gương mặt nghiêm trọng cau có của người đối diện.
Sau vài giây, chị hốt hoảng đứng lên nói:
"Ừ."
Klein vội vàng bổ sung: "Nhờ chị đến văn phòng của nhân viên văn chức và kho vũ khí thông báo cho những nhân viên khác, tôi sẽ đi báo cho Roxanne."
"Ừ!" Olean gần như không thu dọn gì cả, mang theo giỏ cầm rồi vội vã chạy tới cửa phòng kế toán.
Vừa đặt chân bước vào hành lang, chị ta xoay người lại nhìn chằm chằm Klein, sau đó dùng tay vẽ một hình mặt trăng đỏ thẫm trước ngực rồi nói:
"Nữ thần sẽ che chở các cậu!"
Cám ơn... Klein âm thầm trả lời, sau đó hắn bước qua vách ngăn tiến vào sảnh tiếp khách. Hắn thấy Leonard đang tâm sự với Megos xoay quanh chủ đề về Lanlus bằng một gương mặt vô cùng gượng gạo.
Klein tiến gần đến Roxanne, lật một chiếc tách lên, tay kia với lấy bình thủy, sau đó thì thầm:
"Cô về nhà đi, hiện tại nơi đây rất nguy hiểm, ngày mai hãy đến."
Roxanne ngạc nhiên há hốc mồm, nhưng thấy vẻ mặt của Klein cực kì nghiêm túc nên chầm chậm khép miệng lại.
Cô bé cúi đầu nhanh chóng thu dọn chừng mười mấy giây, sau đó cầm lấy túi xách đi khỏi quầy tiếp tân.
Lúc bước ngang qua Klein, Roxanne cắn môi, thấp giọng nói:
"Thật ra tôi càng ghét những kẻ khác trở thành người phi phàm bao nhiêu thì lại càng hâm mộ Kẻ Gác Đêm bấy nhiêu..."
...
Sau khi dõi mắt nhìn theo tất cả nhân viên văn chức rút lui khỏi công ty bảo an Gai Đen, Klein bưng tách nước ấm đến trước mặt Megos, khom người đặt xuống bàn, rồi nói:
"Tôi có việc cần làm, lát nữa tôi quay lại sau nhé!"
Lúc đứng dậy, hắn theo đà lướt qua lỗ tai của Leonard, nói khẽ khàng ba chữ:
"Trấn an ả."
Leonard nhe răng, nhếch miệng, tiếp tục trò chuyện gượng gạo với Megos, anh chàng nhận ra rằng cô ta dần dà cáu kỉnh, tinh thần có lúc tập trung có lúc lỏng lẻo.
Klein quay lại phòng làm việc của đội trưởng thì Dunn đã đi xuống tầng hầm. Hắn thấy trên bàn có một tờ giấy đã dịch xong, đó là bức điện hồi âm đến từ tiểu đội Kẻ Trừng Phạt:
"Đúng vậy. Chúng tôi sẽ đến ngay."
Đúng vậy... Quả nhiên vị Kẻ Trừng Phạt kia bị mất khống chế đúng là do Megos... Klein căng thẳng dạo bước trong hành lang, chẳng rõ là đang đợi đội trưởng mang tro cốt của Thánh đi ra hay là chờ viện binh.
Haizzz... Không rõ các vị cường giả cao cấp có biết truyền tống* hay không?... Chắc là không được đâu... Klein đi tới đi lui vài vòng, bỗng cảm thấy cả thân thể lẫn tinh thần bỗng nhiên tĩnh lặng, đồng thời nhận ra hai ngọn đèn khí bên cạnh đều tỏa ra màu xanh sẫm. (* Chú thích: truyền tống: tự bản thân dịch chuyển hoặc vận chuyển một món vật phẩm nào đó bằng một cách thức cực nhanh và giảm trừ khoảng cách không gian, thời gian xuống mức thấp nhất)
Dunn bước dọc theo các bậc cầu thang đi lên từ lòng đất sâu thẳm và tăm tối, trong tay anh ấy là một hộp tro cốt hình vuông to gần bằng bàn tay.
Chiếc hộp này trông có vẻ như được đúc từ bạc nguyên chất, thế nhưng lại có cảm giác đó là xương người. Mặt hộp được chạm trổ nhiều họa tiết thần bí. Chiếc hộp càng tới gần, Klein lại càng cảm thấy giá rét, tựa như có một làn hơi lạnh nhanh chóng xông vào máu huyết của hắn.
Gương mặt của Dunn phản chiếu một vầng ánh sáng xanh lam, anh ấy nói với Klein:
"Cậu đến sau cánh cửa Chianese để lấy một vật phong ấn mạnh về tấn công. Cụ thể loại nào thì tùy tình huống mà chọn. Tôi đã dặn dò Syja và Người Canh Giữ bên trong cửa, chú ý tránh tai họa ngầm. Trong các vật đó, có ba món vật phong ấn cấp 2, theo thứ tự là..."
"Ừ, tôi đã lấy tro cốt của Thánh Selina cho nên Syja và Người Canh Giữ nội bộ lại càng không thể rời khỏi vị trí hiện tại."
Vào lúc này, Frye vốn đang đến lượt nghỉ và Loya đều đến nhà Cornley hỗ trợ chuẩn bị lễ tang, trong khi vị giám mục của giáo đường Thánh Selina bận đi truyền đạo tại các khu vực vùng ven.
"Được." Klein không chần chừ nữa, bèn quay người đi xuống lòng đất.
Đi gần đến ngã tư, hắn bỗng nhiên đứng lại, vì hắn biết những vật phong ấn phía sau cánh cửa Chianese tại thành phố Tingen đa phần chỉ tầm cấp 3 mà thôi, rất khó để tạo ra ảnh hưởng đối với đứa bé trong bụng Megos, vì dù sao đi nữa đó có thể là sinh vật cấp thần thoại.
"Chắc là Thánh Huy Mặt Trời Biến Dị thì có khả năng, nhưng cần thời gian quá dài, cơ bản là khó mà phát huy được tác dụng của nó... Thành phố Tingen chỉ có ba món vật phong ấn cấp 2, món nào cũng nguy hiểm, không cẩn thận là mất mạng ngay... Uy lực của các món đó phỏng chừng cũng tương đương với Bùa chú Dương Viêm của mình. Uhm... Lát nữa mình chẳng cần phải e dè gì cả, lúc cần thiết dùng thì phải dùng Bùa chú Dương Viêm ngay. Vật này so với vật phong ấn cấp 2 chắc chắn phải mạnh hơn chứ không kém, dẫu sao nó ẩn chứa sức mạnh đến từ giọt máu của thần mà..." Klein liên tục tính toán, kín đáo gật nhẹ đầu.
Hắn lại đưa tay sờ soạng bùa chú Dương Viêm và còi đồng Azcot trong túi áo, vui vẻ khi nhận ra cảm giác của còi đồng đã hồi phục trở lại.
Dù vô bổ hay có ích, Klein lập tức lấy ra chiếc bút kim loại và giấy xem bói, hí hoáy viết một bức thư ngắn gọn:
"Kẻ khiến vận mệnh của em không hòa hợp, và lấy mất xương sọ của con trai thầy đã xuất hiện. Tên đó "sắp xếp" để Megos đi đến công ty Bảo an Gai Đen tại số 36 đường Zoutelande; rất có khả năng Megos mang thai đứa con của Tà Thần."
"Tình hình rất nguy cấp."
Klein cất bút máy, gấp lại phong thư cẩn thận, Klein lấy luôn chiếc còi đồng ra thổi một tiếng ngay giữa ngã tư này; trog phút chốc, hắn thấy người đưa tin trong hình dáng một bộ xương trắng khổng lồ lập tức xuất hiện trước mặt.
Biên: nhockd255
Klein đút hai tay vào túi áo theo bản năng, một tay bắt lấy bùa chú Dương Viêm, tay còn lại cầm chặt còi đồng Azcot.
Hắn nhạy bén nhận ra cảm xúc phi phàm vừa lạnh buốt mà lại êm dịu của còi đồng chợt biến mất, giống như bị một sức mạnh vô hình nào đó áp chế; còn bùa chú thì vẫn ấm áp như thường lệ, làm người ta cảm thấy yên tâm.
Tận dụng cảm giác yên tâm này, Klein tiến vào trạng thái nửa minh tưởng, trút bỏ cảm xúc kinh hoảng; hắn không còn giữ bất cứ tư tưởng cầu may nào nữa.
Hắn nghiêng đầu, nháy mắt với Leonard Mitchell, đồng thời dẩu môi chỉ hướng Megos.
Tiếp đó, nhờ vào năng lực của "Tên Hề" để điều chỉnh vẻ mặt, hắn cười nói với Megos:
"Cô muốn uống cà phê hay hồng trà, hay là không gì cả?"
Megos vuốt ve bụng, trả lời như đang nghe ngóng gì đó:
"Cho tôi xin một cốc nước ấm, bỗng nhiên tôi muốn tâm sự với các anh về chuyện của Lanlus. Tôi có cảm giác các anh biết rất nhiều."
"Ai nói cho cô biết vậy?" Leanard gượng cười trông khá cứng ngắc, vẻ phóng đãng cùng thói cà lơ phát phơ ngày thường của anh ta đã hoàn toàn biến mất.
Đột nhiên, Megos cười khanh khách nói:
"Con của tôi mách cho tôi biết, đứa nhỏ này biết nhiều lắm, thằng bé rất thông minh!"
... Klein cố gắng kìm nén tiếng chửi thề đang chực chờ phát ra, xoay người tiến về phía vách ngăn, đồng thời ra hiệu Leonard trấn an Megos.
Leonard gượng ép nặn ra một nụ cười, chỉ về phía dãy ghế sô pha, nói:
"Đây cũng là vấn đề mà chúng tôi muốn nói, bọn tôi cũng muốn tâm sự với cô về Lanlus."
Roxanne đứng tại quầy lễ tân cảm thấy khá ngỡ ngàng cùng nghi hoặc khi thấy mọi chuyện đang diễn ra trước mắt, cô nàng chợt nhận ra mình chẳng cần phải làm gì hết.
Klein nhanh chóng đi qua vách ngăn, trực tiếp vặn mở cửa phòng làm việc của Dunn Smith, rồi đóng sầm cánh cửa lại.
Thấy Dunn thoáng ngạc nhiên rồi bắt đầu cau có, hắn trầm giọng nói:
"Đội trưởng, có chuyện lớn xảy ra rồi!"
"Tôi đã biết "quả bom" mà Lanlus nhắc đến là gì rồi!"
Dunn đứng bật dậy, chỉ ra bên ngoài và hỏi:
" Megos?"
Hiển nhiên là Dunn Smith nghe thấy tiếng nói đầy vẻ ngạc nhiên của Leonard, nhưng anh ấy không nhìn thấy dáng vẻ mặt rịn mồ hôi lạnh và đôi mắt đầy sự khiếp sợ của hai vị đội viên.
Klein gật đầu, giải thích với tốc độ cực nhanh:
"Tôi định dùng linh thị để quan sát Megos nhằm xác định trạng thái tinh thần của cô ta; thế nhưng linh tính của tôi đã ngăn cản, liên tục ‘mách bảo’ tôi rằng không được nhìn, không được nhìn! Nhìn thấy là sẽ chết!"
Chuyện này khiến tôi nghĩ đến một câu nói, "Không thể nhìn thẳng các vị thần". Cho dù đứa bé trong bụng Megos kia không phải là tà thần sắp đản sinh, hoặc con của tà thần, thì chắc chắn cũng phải là một sinh vật thần thoại nào đó.
Đội trưởng, lại liên tưởng đến tòa đàn tế màu đen trong ký ức của Hood Eugene, với năng lực Bác Sĩ Tâm Lý của anh ta, cộng thêm bức tranh thế giới điêu tàn trong bức thư của Lanlus, tôi cảm thấy suy đoán của tôi rất gần với chân tưởng. Lanlus đã lấy được một nghi thức ma pháp liên quan tới Chúa Sáng Thế Chân Thực từ chỗ thành viên của hội Cực Quang. Sau đó, tên này nhờ Hood Eugene giúp đỡ, biến Megos trở thành vật dẫn nhằm thai nghén một loại sức mạnh nào đó, mà loại sức mạnh này sẽ nương theo những oán niệm, sự áp bức cùng sự tối tăm chung quanh nhà máy để nhanh chóng phát triển. Hoặc có thể nói, bản thân nghi thức ắt phải có tầng oán niệm, đè nén và tăm tối này thì mới có thể thành công."
Dunn nghiêm túc suy nghĩ mười mấy giây, gật đầu nói với vẻ mặt nặng nề:
"Tôi lập tức xin Thánh Đường viện trợ, hy vọng đứa bé trong bụng Megos còn chờ được!
Đương nhiên chúng ta cũng không thể không làm gì cả. Cậu nói Leonard cố gắng an ủi Megos, đừng để cô ta đi khỏi công ty. Sau đó, cậu thông báo cho bà Olean và Roxanne, khiến toàn bộ những người không phải nhân viên chiến đấu rút lui khỏi nơi này!
Chờ đánh điện tín xong, tôi sẽ đi đến phía sau cửa Chianese. Chúng ta ắt phải dự phòng tình huống xấu nhất, đó là người của Thánh Đường chưa kịp đến còn Megos lại chuẩn bị chuyển dạ.
Bằng vào quyền hạn đội trưởng của tiểu đội Kẻ Gác Đêm tại thành phố Tingen, tôi có thể sử dụng Tro cốt của Thánh Selina nếu nguy cấp!"
Tro cốt của Thánh Selina ư?... Tro cốt của cường giả nằm trong danh sách cao cấp... Trung tâm phong ấn của cửa Chianese... Klein bình tĩnh lại một chút, thoáng suy nghĩ rồi đề nghị:
"Đội trưởng, chúng ta có thể cầu viện Kẻ Trừng Phạt và Trái Tim Máy Móc hỗ trợ. Hẳn là bọn họ cũng có di vật Thánh như chúng ta."
Vừa nói đến đây, Klein chợt nảy lên một suy nghĩ, hắn tự lẩm bẩm:
"Vụ án lần trước của Lanlus do Kẻ Trừng Phạt thụ lý... Cũng đúng lúc đấy, có một thành viên thâm niên trong nhóm bọn họ mất khống chế, tôi và lão Neil đã hỗ trợ xử lý..."
Vừa thì thầm, bỗng hắn nâng cao âm lượng, nói:
"Đội trưởng, anh lại hỏi Kẻ Trừng Phạt thử xem có phải người đội viên mất khống chế lần trước của họ theo dõi hay chịu trách nhiệm giám sát Megos hay không?"
"Cậu nghi ngờ việc anh ta mất khống chế là do bị ô nhiễm từ đứa bé trong bụng Megos sao? Lúc điều tra lại một lần nữa, vẫn là bọn họ phụ trách Megos mà..." Dunn trịnh trọng trả lời, "Không thể kéo dài thêm hơn nữa, cậu đi tìm đám người Olean, tôi tranh thủ thời gian đánh điện tính cầu viện Thánh Đường, sau đó sẽ gửi điện tín cho Kẻ Trừng Phạt và Trái Tim Máy Móc. À đúng rồi, còn cả cho bên cảnh sát nữa, để họ nghĩ cách kiếm cớ sơ tán dân chúng xung quanh."
"Được." Klein vừa đi vài bước, bỗng nhiên nhớ đến một việc, chính là việc "tới thăm" của Megos sao lại trùng hợp đến thế.
Hình ảnh một căn nhà có ống khói đỏ bỗng nhiên hiện ra trong đầu hắn, Klein vội vàng quay lại nói với Dunn:
"Đội trưởng, còn một chuyện này! Anh còn nhớ tôi từng nhắc đến những trùng hợp không? Trong căn phòng đối diện với vụ bắt cóc có cuốn bút ký của gia tộc Antigenous,, Riel Bieber không thể kịp thời rời khỏi Tingen, Hanas Fansent vì một lần trùng hợp mà bại lộ thân phận, một thành viên khác của hội Cực Quang đúng lúc gặp phải tôi, trực tiếp mất mạng, vân vân và vân vân.
Những sự trùng hợp này đều khá kín kẽ, làm người ngoài khó mà nhận ra. Thế nhưng, sự kiện Megos đến tận đây để gặp chúng ta ngay sau khi tôi và Leonard tìm được bức thư của Lanlus lại quá rõ ràng, vô cùng trực tiếp, tính chất trùng hợp lần này đã trắng trợn thấy rõ, không còn che giấu nữa! Tôi đoán rằng có lẽ kẻ đứng phía sau kia chuẩn bị bước lên võ đài rồi!
"Chưa hết, tại sao phu nhân Sharon phải liều lĩnh giết chết nghị sĩ Maynard? Đó có phải là một loại ‘trùng hợp’ nữa hay không?"
Dunn suy nghĩ một chút rồi trả lời nghiêm túc:
"Tôi sẽ đề cập đến nội dung này trong bức điện tín."
Klein không lãng phí thêm thời gian, vội mở cửa đi thẳng vào phòng kế toán ở phía đối diện.
Phu nhân Olean đang soạn thảo dự toán cho ba tháng cuối năm, muốn hoàn thành sớm để tránh việc đội trưởng lại quên béng chuyện này. Thấy Klein tiến vào, chị ta mỉm cười chào:
"Nhóc Moretti, lần này lại cần thanh toán vụ gì nữa đây?"
Klein thở dài nói:
"Chị Olean ạ, hôm nay được nghỉ, lập tức về nhà đi."
Olean hơi sững người, ngơ ngác nhìn gương mặt nghiêm trọng cau có của người đối diện.
Sau vài giây, chị hốt hoảng đứng lên nói:
"Ừ."
Klein vội vàng bổ sung: "Nhờ chị đến văn phòng của nhân viên văn chức và kho vũ khí thông báo cho những nhân viên khác, tôi sẽ đi báo cho Roxanne."
"Ừ!" Olean gần như không thu dọn gì cả, mang theo giỏ cầm rồi vội vã chạy tới cửa phòng kế toán.
Vừa đặt chân bước vào hành lang, chị ta xoay người lại nhìn chằm chằm Klein, sau đó dùng tay vẽ một hình mặt trăng đỏ thẫm trước ngực rồi nói:
"Nữ thần sẽ che chở các cậu!"
Cám ơn... Klein âm thầm trả lời, sau đó hắn bước qua vách ngăn tiến vào sảnh tiếp khách. Hắn thấy Leonard đang tâm sự với Megos xoay quanh chủ đề về Lanlus bằng một gương mặt vô cùng gượng gạo.
Klein tiến gần đến Roxanne, lật một chiếc tách lên, tay kia với lấy bình thủy, sau đó thì thầm:
"Cô về nhà đi, hiện tại nơi đây rất nguy hiểm, ngày mai hãy đến."
Roxanne ngạc nhiên há hốc mồm, nhưng thấy vẻ mặt của Klein cực kì nghiêm túc nên chầm chậm khép miệng lại.
Cô bé cúi đầu nhanh chóng thu dọn chừng mười mấy giây, sau đó cầm lấy túi xách đi khỏi quầy tiếp tân.
Lúc bước ngang qua Klein, Roxanne cắn môi, thấp giọng nói:
"Thật ra tôi càng ghét những kẻ khác trở thành người phi phàm bao nhiêu thì lại càng hâm mộ Kẻ Gác Đêm bấy nhiêu..."
...
Sau khi dõi mắt nhìn theo tất cả nhân viên văn chức rút lui khỏi công ty bảo an Gai Đen, Klein bưng tách nước ấm đến trước mặt Megos, khom người đặt xuống bàn, rồi nói:
"Tôi có việc cần làm, lát nữa tôi quay lại sau nhé!"
Lúc đứng dậy, hắn theo đà lướt qua lỗ tai của Leonard, nói khẽ khàng ba chữ:
"Trấn an ả."
Leonard nhe răng, nhếch miệng, tiếp tục trò chuyện gượng gạo với Megos, anh chàng nhận ra rằng cô ta dần dà cáu kỉnh, tinh thần có lúc tập trung có lúc lỏng lẻo.
Klein quay lại phòng làm việc của đội trưởng thì Dunn đã đi xuống tầng hầm. Hắn thấy trên bàn có một tờ giấy đã dịch xong, đó là bức điện hồi âm đến từ tiểu đội Kẻ Trừng Phạt:
"Đúng vậy. Chúng tôi sẽ đến ngay."
Đúng vậy... Quả nhiên vị Kẻ Trừng Phạt kia bị mất khống chế đúng là do Megos... Klein căng thẳng dạo bước trong hành lang, chẳng rõ là đang đợi đội trưởng mang tro cốt của Thánh đi ra hay là chờ viện binh.
Haizzz... Không rõ các vị cường giả cao cấp có biết truyền tống* hay không?... Chắc là không được đâu... Klein đi tới đi lui vài vòng, bỗng cảm thấy cả thân thể lẫn tinh thần bỗng nhiên tĩnh lặng, đồng thời nhận ra hai ngọn đèn khí bên cạnh đều tỏa ra màu xanh sẫm. (* Chú thích: truyền tống: tự bản thân dịch chuyển hoặc vận chuyển một món vật phẩm nào đó bằng một cách thức cực nhanh và giảm trừ khoảng cách không gian, thời gian xuống mức thấp nhất)
Dunn bước dọc theo các bậc cầu thang đi lên từ lòng đất sâu thẳm và tăm tối, trong tay anh ấy là một hộp tro cốt hình vuông to gần bằng bàn tay.
Chiếc hộp này trông có vẻ như được đúc từ bạc nguyên chất, thế nhưng lại có cảm giác đó là xương người. Mặt hộp được chạm trổ nhiều họa tiết thần bí. Chiếc hộp càng tới gần, Klein lại càng cảm thấy giá rét, tựa như có một làn hơi lạnh nhanh chóng xông vào máu huyết của hắn.
Gương mặt của Dunn phản chiếu một vầng ánh sáng xanh lam, anh ấy nói với Klein:
"Cậu đến sau cánh cửa Chianese để lấy một vật phong ấn mạnh về tấn công. Cụ thể loại nào thì tùy tình huống mà chọn. Tôi đã dặn dò Syja và Người Canh Giữ bên trong cửa, chú ý tránh tai họa ngầm. Trong các vật đó, có ba món vật phong ấn cấp 2, theo thứ tự là..."
"Ừ, tôi đã lấy tro cốt của Thánh Selina cho nên Syja và Người Canh Giữ nội bộ lại càng không thể rời khỏi vị trí hiện tại."
Vào lúc này, Frye vốn đang đến lượt nghỉ và Loya đều đến nhà Cornley hỗ trợ chuẩn bị lễ tang, trong khi vị giám mục của giáo đường Thánh Selina bận đi truyền đạo tại các khu vực vùng ven.
"Được." Klein không chần chừ nữa, bèn quay người đi xuống lòng đất.
Đi gần đến ngã tư, hắn bỗng nhiên đứng lại, vì hắn biết những vật phong ấn phía sau cánh cửa Chianese tại thành phố Tingen đa phần chỉ tầm cấp 3 mà thôi, rất khó để tạo ra ảnh hưởng đối với đứa bé trong bụng Megos, vì dù sao đi nữa đó có thể là sinh vật cấp thần thoại.
"Chắc là Thánh Huy Mặt Trời Biến Dị thì có khả năng, nhưng cần thời gian quá dài, cơ bản là khó mà phát huy được tác dụng của nó... Thành phố Tingen chỉ có ba món vật phong ấn cấp 2, món nào cũng nguy hiểm, không cẩn thận là mất mạng ngay... Uy lực của các món đó phỏng chừng cũng tương đương với Bùa chú Dương Viêm của mình. Uhm... Lát nữa mình chẳng cần phải e dè gì cả, lúc cần thiết dùng thì phải dùng Bùa chú Dương Viêm ngay. Vật này so với vật phong ấn cấp 2 chắc chắn phải mạnh hơn chứ không kém, dẫu sao nó ẩn chứa sức mạnh đến từ giọt máu của thần mà..." Klein liên tục tính toán, kín đáo gật nhẹ đầu.
Hắn lại đưa tay sờ soạng bùa chú Dương Viêm và còi đồng Azcot trong túi áo, vui vẻ khi nhận ra cảm giác của còi đồng đã hồi phục trở lại.
Dù vô bổ hay có ích, Klein lập tức lấy ra chiếc bút kim loại và giấy xem bói, hí hoáy viết một bức thư ngắn gọn:
"Kẻ khiến vận mệnh của em không hòa hợp, và lấy mất xương sọ của con trai thầy đã xuất hiện. Tên đó "sắp xếp" để Megos đi đến công ty Bảo an Gai Đen tại số 36 đường Zoutelande; rất có khả năng Megos mang thai đứa con của Tà Thần."
"Tình hình rất nguy cấp."
Klein cất bút máy, gấp lại phong thư cẩn thận, Klein lấy luôn chiếc còi đồng ra thổi một tiếng ngay giữa ngã tư này; trog phút chốc, hắn thấy người đưa tin trong hình dáng một bộ xương trắng khổng lồ lập tức xuất hiện trước mặt.
Tác giả :
Mực Thích Lặn Nước