Quay Về Đời Đường Làm Lưu Manh
Chương 66: Ba ngàn lượng
Ngô phủ, không có nhiều lễ nghi phiền phức như vậy, Ngô Lệ Hoa cùng Lục Tiểu Thanh tự nhiên vô cùng vui sướng, Ngô Lệ Hoa cười nói: “Tỷ tỷ đến thật sự là đúng lúc, ngày mai đang có chuyện rất thú vị, tỷ tỷ phần lớn sẽ có hứng thú đi xem."
Không chờ Lục Tiểu Thanh trả lời, Lý Quỳnh cướp lời nói: “Đúng vậy, ngày mai là sinh thần của Liễu Thiện Nhân gì đó, hắn còn rất đổi mới, không chỉ đơn thuần là tiệc rượu mừng sinh thần, ngược lại còn mở ra đại hội tài tử Giang Nam, ngày mai khẳng định náo nhiệt, muội đã sớm đặt vị trí tốt để xem rồi, Tiểu Thanh tỷ tỷ chúng ta cùng đi."
Lục Tiểu Thanh nổi lên hứng thú hỏi: “Cái gì là đại hội tài tử? Để làm cái gì?"
Lý Quân Hiên vừa đến thản nhiên cười nói: “Liễu Thiện Nhân này ở Giang Nam cũng có tiếng là người lương thiện, lần này đại thọ sáu mươi của hắn, hạ nhân đến không ít, hơn nữa hắn ngày thường lại yêu thích những thứ phong nhã, liền nổi lên tấm lòng yêu danh sĩ Giang Nam này, muốn tổ chức một đại hội trao đổi giữa các tài tử, bầu ra đệ nhất tài tử Giang Nam, rốt cuộc có được mấy người, thời gian là ngày mai."
Ngô Lệ Hoa nói tiếp: “Đại hội đặt ra bốn phần thi, đó là cầm, kì, thư, họa, chỉ cần có người trong bốn phần thi ấy đạt nhiều hạng nhất, sẽ được bầu là đệ nhất tài tử Giang Nam."
Vừa nghe bốn chữ cầm kỳ thư họa, Lục Tiểu Thanh nhất thời hứng thú giảm đi nói: “Không có hứng thú, vài thứ văn chương có gì hay, trong văn không nói ai giỏi nhất, trong võ không nói ai giỏi nhì, điểm ấy cũng không hiểu, còn đòi gì là đệ nhất tài tử, ta choáng váng."
Lý Quân Hiên nhíu nói: “Hay cho trong văn không nói ai giỏi nhất, trong võ không nói ai giỏi nhì, chỉ bằng những lời này của nàng, có thể thấy được kiến thức của nàng cao hơn bọn họ."
Lục Tiểu Thanh cười hắc hắc không nói, Lý Quỳnh thất vọng nói: “Muội còn nghĩ đến Tiểu Thanh tỷ tỷ sẽ có hứng thú đi, muội đây không phải là chọn vị trí vô ích rồi sao, vốn đang nói nhất định sẽ chơi thật vui, ai biết Tiểu Thanh tỷ tỷ cũng không đi."
Lục Tiểu Thanh lắc đầu nói: “Mấy thứ này ta không có hứng thú, muốn đi tự muội đi đi."
Lý Quân Hiên phe phẩy quạt thuận miệng nói: “Nghe nói đứng đầu bảng còn có phần thưởng, không biết là thưởng cho cái gì?"
Ngô Lệ Hoa đáp: “Việc này ta biết, Liễu lão gia kia quy định, đệ nhất tài tử thắng sẽ được ba ngàn lượng, nói là để ngợi khen cùng cổ vũ người có tài học vấn."
Lục Tiểu Thanh nghe vậy ánh mắt nhất thời tinh thần tỉnh táo, đứng phắt dậy nói: “Bao nhiêu, ba ngàn lượng, báo danh ở chỗ nào? Hồng Ngọc, chúng ta cũng đi báo danh đi"
Lý Quỳnh ngẩn người nói: “Tiểu Thanh tỷ tỷ, tỷ không phải nói tỷ không đi sao?"
Lục Tiểu Thanh tinh thần tỏa sáng nói: “Ta đổi ý rồi, có trao đổi mới có tiến bộ, báo danh ở chỗ nào? Ta đi trước báo danh, bằng không chậm sẽ không có cơ hội."
Ngô Lệ Hoa khó hiểu nói: “Tỷ tỷ, tỷ như thế nào thay đổi chủ ý nhanh như vậy? Muốn đi tham gia cũng không phải việc gì khó, chờ một lát muội bảo ca ca đi nói một câu là được."
Lý Quân Hiên ha ha cười to nói: “Cái gì có trao đổi mới có tiến bộ, ta thấy đều là bởi vì tiền, chim chết vì mồi."
Lục Tiểu Thanh thừa nhận nói: “Thà giết lầm, còn hơn bỏ sót, có tiền không lấy là đứa ngốc."
Ngô Lệ Hoa nhất thời ngẩn người nói:“Tỷ tỷ, người như thế nào ngay cả chút tiền ấy cũng xem trọng, muội không phải……"
Lục Tiểu Thanh nghiêm trang nói: “Cái gì gọi là tích tiểu thành đại, có sông nhỏ mới có thể thành biển lớn, từ đốm lửa nhỏ mới có thể cháy lan ra đồng cỏ, về sau có chuyện như vậy nhất định phải cho ta biết."
Hồng Ngọc nghe vậy xì một tiếng cười nói: “Muội xem tỷ tỷ không đi kiếm tiền, thật là nhân tài không được trọng dụng." Một bên Lý Quỳnh liên tục gật đầu tỏ vẻ đồng ý, Ngô Lệ Hoa còn lại là không nói gì lắc đầu nhẹ giọng cười, Lý Quân Hiên ngồi ở bên cạnh Lục Tiểu Thanh sớm nắm bắt đúng tính tình của Lục Tiểu Thanh, vấn đề có liên quan đến tiền tài kia so với ông trời còn lớn hơn, sớm đã nhàn nhã vung quạt nhìn Lục Tiểu Thanh cười.
Buổi chiều, Thiên Vũ phái người đi truyền lời cho Lý Quân Hiên nói lại với Lục Tiểu Thanh, ý bảo thời gian này mất nhiều ngày đi khắp nơi thu thập lương thực, không có thời gian quan tâm đến nàng, nàng phải thật cẩn thận, đồng thời cũng dặn Lý Quân Hiên chiếu cố Lục Tiểu Thanh nhiều một chút. Dù sao, Lục Tiểu Thanh hiện tại đang vui chơi thoải mái, Thiên Vũ có ở bên cạnh hay không cũng không quan trọng, để Lý Quỳnh, Ngô Lệ Hoa, Hồng Ngọc tùy thời nước tới chân thì nhảy vậy.
@langngoccac.wordpress.com@
Ngày hôm sau, trời xanh gió mát, ánh thái dương rực rỡ, nắng hè chói chang. Bốn nha đầu một thân nam trang đi theo Lý Quân Hiên chậm rãi xuất phát, trên xe Ngô Lệ Hoa nhìn Lục Tiểu Thanh che miệng cười nói: “Tỷ tỷ đừng có gấp, muội đã nói cho ca ca trực tiếp an bài tỷ tỷ tiến vào trận chung kết, khoảng cách tới ba ngàn lượng bạc rất gần."
Lục Tiểu Thanh nghe Ngô Lệ Hoa vừa nói như vậy tinh thần rung lên nói: “Cũng không thể trực tiếp cho ta hạng nhất, ta đây cũng không cần."
@langngoccac.wordpress.com@
Lý Quỳnh vừa nghe tức giận nói: “Tiểu Thanh tỷ tỷ, tỷ thật sự muốn điều động nội bộ đệ nhất tài tử Giang Nam sao? Có thể an bài tỷ trực tiếp tiến đến trận chung kết, là để cho Ngô gia chút mặt mũi, tỷ thật đúng là không biết chừng mực."
Hồng Ngọc ở một bên cười nói: “Tính cách tỷ tỷ mọi người còn không hiểu sao, có thể không động thủ sẽ không động thủ, có thể không động khẩu sẽ không động khẩu, có thể không nổi gió bụi mà đạt hạng nhất đó là tốt nhất." Lý Quỳnh, Ngô Lệ Hoa giương mắt nhìn Lục Tiểu Thanh vẻ mặt đồng ý liên tục gật đầu.
@langngoccac.wordpress.com@
Nói chuyện phiếm một lúc, năm người tiến vào hội trường, Lục Tiểu Thanh xuống xe nhìn, oa sá, người thật tấp nập, so với ngày đó Ngô Lệ Hoa chọn rể còn náo nhiệt hơn, toàn bộ ba gian ngoài ba gian trong chật như nêm cối, cũng may có đường riêng chuyên môn dành cho khách quý tới trễ, mấy người theo đuôi nhóm tiếp đón bọn Ngô Chi Hạo chậm rãi tiến vào hội trường.
@langngoccac.wordpress.com@
Bởi vì đến có vẻ trễ, vòng đấu loại đã sắp kết thúc, hiện tại ngồi với vài người già cả đang chụm đầu bàn luận xem ai vào chung kết.
Lục Tiểu Thanh vừa ngồi ở khu khách quý vừa nhìn chung quanh, thấy một chỗ có vẻ trống, gian giữa khoảng trống chừng một hai trăm m², đặt bốn cái bàn, lúc này vẫn chưa có ai ngồi, đối diện chỗ trống là đài chủ tịch phân loại hai bên là chỗ cho khách quý, chỗ cho khách quý đặt vài cái bàn, đầu đã có người ngồi, chung quanh vây đầy người quan sát.
@langngoccac.wordpress.com@
Lý Quỳnh bên cạnh kinh ngạc nói: “Không ngờ tới có nhiều người như vậy, thật náo nhiệt."
Ngô Chi Hạo ở một bên cười đáp: “Thứ nhất là Liễu lão gia tử danh tiếng lớn, thứ hai là vị trí đệ nhất tài tử Giang nam quả thật mê người, thứ ba là có vài kẻ không vì hư danh cũng vì lợi mà đến, tóm lại một câu ngày hôm nay người tới tham gia đều vì ba mục đích đó, mọi người nếu đến sớm một chút thì tốt rồi, vừa rồi ở kia mới gọi là náo nhiệt."
@langngoccac.wordpress.com@
Ngô Lệ Hoa ngắt lời nói: “Ca ca, trận chung kết huynh quyết định hết rồi sao?"
Ngô Chi Hạo thấy mấy người đều là vẻ mặt quan tâm vội nói: “Đã có quyết định, là Dương đại tú tài, Quách phủ nhị thiếu gia, cùng Lục công tử của chúng ta." Vừa nói vừa nhìn thoáng qua Lục Tiểu Thanh.
Lý Quỳnh nha một tiếng nói: “Mấy người này đều là tài tử tiếng tăm lừng lẫy, xem ra hôm nay có một phen rồng tranh hổ đấu, cũng không biết cuối cùng giải thưởng về tay ai?"
@langngoccac.wordpress.com@
Lục Tiểu Thanh trừng mắt nhìn liếc Lý Quỳnh một cái nói: “Đương nhiên ta là hạng nhất, còn ai vào đây nữa."
Lý Quỳnh bật cười nói: “Lục công tử, xin hỏi ngài có sở trường về cầm kỳ thư họa sao? Phải biết rằng ba người vừa nói trên đều là cao thủ có tiếng."
Ngô Lệ Hoa thân thiết hỏi: “Lục đại ca, cửa thứ nhất này là thi đàn, đại ca có thể đàn khúc nhạc như thế nào?"
@langngoccac.wordpress.com@
Lời còn chưa dứt, trong số mấy vị lão nhân chủ tịch trên đài, một lão nhân thân mặc trường bào sắc trắng đứng dậy nói: “Thông qua chúng tôi chấm điểm, tiến vào trận chung kết là bốn vị: Dương đại tú tài, Quách phủ nhị thiếu gia, Minh Đại Sinh đại tài tử,Lục Tiểu Lục công tử từ kinh thành tới đây tham gia cùng chúng ta. Hiện tại mời bốn vị tài tử tiến lên sân khấu theo thứ tự, vòng đánh giá cuối cùng bắt đầu."
Không chờ Lục Tiểu Thanh trả lời, Lý Quỳnh cướp lời nói: “Đúng vậy, ngày mai là sinh thần của Liễu Thiện Nhân gì đó, hắn còn rất đổi mới, không chỉ đơn thuần là tiệc rượu mừng sinh thần, ngược lại còn mở ra đại hội tài tử Giang Nam, ngày mai khẳng định náo nhiệt, muội đã sớm đặt vị trí tốt để xem rồi, Tiểu Thanh tỷ tỷ chúng ta cùng đi."
Lục Tiểu Thanh nổi lên hứng thú hỏi: “Cái gì là đại hội tài tử? Để làm cái gì?"
Lý Quân Hiên vừa đến thản nhiên cười nói: “Liễu Thiện Nhân này ở Giang Nam cũng có tiếng là người lương thiện, lần này đại thọ sáu mươi của hắn, hạ nhân đến không ít, hơn nữa hắn ngày thường lại yêu thích những thứ phong nhã, liền nổi lên tấm lòng yêu danh sĩ Giang Nam này, muốn tổ chức một đại hội trao đổi giữa các tài tử, bầu ra đệ nhất tài tử Giang Nam, rốt cuộc có được mấy người, thời gian là ngày mai."
Ngô Lệ Hoa nói tiếp: “Đại hội đặt ra bốn phần thi, đó là cầm, kì, thư, họa, chỉ cần có người trong bốn phần thi ấy đạt nhiều hạng nhất, sẽ được bầu là đệ nhất tài tử Giang Nam."
Vừa nghe bốn chữ cầm kỳ thư họa, Lục Tiểu Thanh nhất thời hứng thú giảm đi nói: “Không có hứng thú, vài thứ văn chương có gì hay, trong văn không nói ai giỏi nhất, trong võ không nói ai giỏi nhì, điểm ấy cũng không hiểu, còn đòi gì là đệ nhất tài tử, ta choáng váng."
Lý Quân Hiên nhíu nói: “Hay cho trong văn không nói ai giỏi nhất, trong võ không nói ai giỏi nhì, chỉ bằng những lời này của nàng, có thể thấy được kiến thức của nàng cao hơn bọn họ."
Lục Tiểu Thanh cười hắc hắc không nói, Lý Quỳnh thất vọng nói: “Muội còn nghĩ đến Tiểu Thanh tỷ tỷ sẽ có hứng thú đi, muội đây không phải là chọn vị trí vô ích rồi sao, vốn đang nói nhất định sẽ chơi thật vui, ai biết Tiểu Thanh tỷ tỷ cũng không đi."
Lục Tiểu Thanh lắc đầu nói: “Mấy thứ này ta không có hứng thú, muốn đi tự muội đi đi."
Lý Quân Hiên phe phẩy quạt thuận miệng nói: “Nghe nói đứng đầu bảng còn có phần thưởng, không biết là thưởng cho cái gì?"
Ngô Lệ Hoa đáp: “Việc này ta biết, Liễu lão gia kia quy định, đệ nhất tài tử thắng sẽ được ba ngàn lượng, nói là để ngợi khen cùng cổ vũ người có tài học vấn."
Lục Tiểu Thanh nghe vậy ánh mắt nhất thời tinh thần tỉnh táo, đứng phắt dậy nói: “Bao nhiêu, ba ngàn lượng, báo danh ở chỗ nào? Hồng Ngọc, chúng ta cũng đi báo danh đi"
Lý Quỳnh ngẩn người nói: “Tiểu Thanh tỷ tỷ, tỷ không phải nói tỷ không đi sao?"
Lục Tiểu Thanh tinh thần tỏa sáng nói: “Ta đổi ý rồi, có trao đổi mới có tiến bộ, báo danh ở chỗ nào? Ta đi trước báo danh, bằng không chậm sẽ không có cơ hội."
Ngô Lệ Hoa khó hiểu nói: “Tỷ tỷ, tỷ như thế nào thay đổi chủ ý nhanh như vậy? Muốn đi tham gia cũng không phải việc gì khó, chờ một lát muội bảo ca ca đi nói một câu là được."
Lý Quân Hiên ha ha cười to nói: “Cái gì có trao đổi mới có tiến bộ, ta thấy đều là bởi vì tiền, chim chết vì mồi."
Lục Tiểu Thanh thừa nhận nói: “Thà giết lầm, còn hơn bỏ sót, có tiền không lấy là đứa ngốc."
Ngô Lệ Hoa nhất thời ngẩn người nói:“Tỷ tỷ, người như thế nào ngay cả chút tiền ấy cũng xem trọng, muội không phải……"
Lục Tiểu Thanh nghiêm trang nói: “Cái gì gọi là tích tiểu thành đại, có sông nhỏ mới có thể thành biển lớn, từ đốm lửa nhỏ mới có thể cháy lan ra đồng cỏ, về sau có chuyện như vậy nhất định phải cho ta biết."
Hồng Ngọc nghe vậy xì một tiếng cười nói: “Muội xem tỷ tỷ không đi kiếm tiền, thật là nhân tài không được trọng dụng." Một bên Lý Quỳnh liên tục gật đầu tỏ vẻ đồng ý, Ngô Lệ Hoa còn lại là không nói gì lắc đầu nhẹ giọng cười, Lý Quân Hiên ngồi ở bên cạnh Lục Tiểu Thanh sớm nắm bắt đúng tính tình của Lục Tiểu Thanh, vấn đề có liên quan đến tiền tài kia so với ông trời còn lớn hơn, sớm đã nhàn nhã vung quạt nhìn Lục Tiểu Thanh cười.
Buổi chiều, Thiên Vũ phái người đi truyền lời cho Lý Quân Hiên nói lại với Lục Tiểu Thanh, ý bảo thời gian này mất nhiều ngày đi khắp nơi thu thập lương thực, không có thời gian quan tâm đến nàng, nàng phải thật cẩn thận, đồng thời cũng dặn Lý Quân Hiên chiếu cố Lục Tiểu Thanh nhiều một chút. Dù sao, Lục Tiểu Thanh hiện tại đang vui chơi thoải mái, Thiên Vũ có ở bên cạnh hay không cũng không quan trọng, để Lý Quỳnh, Ngô Lệ Hoa, Hồng Ngọc tùy thời nước tới chân thì nhảy vậy.
@langngoccac.wordpress.com@
Ngày hôm sau, trời xanh gió mát, ánh thái dương rực rỡ, nắng hè chói chang. Bốn nha đầu một thân nam trang đi theo Lý Quân Hiên chậm rãi xuất phát, trên xe Ngô Lệ Hoa nhìn Lục Tiểu Thanh che miệng cười nói: “Tỷ tỷ đừng có gấp, muội đã nói cho ca ca trực tiếp an bài tỷ tỷ tiến vào trận chung kết, khoảng cách tới ba ngàn lượng bạc rất gần."
Lục Tiểu Thanh nghe Ngô Lệ Hoa vừa nói như vậy tinh thần rung lên nói: “Cũng không thể trực tiếp cho ta hạng nhất, ta đây cũng không cần."
@langngoccac.wordpress.com@
Lý Quỳnh vừa nghe tức giận nói: “Tiểu Thanh tỷ tỷ, tỷ thật sự muốn điều động nội bộ đệ nhất tài tử Giang Nam sao? Có thể an bài tỷ trực tiếp tiến đến trận chung kết, là để cho Ngô gia chút mặt mũi, tỷ thật đúng là không biết chừng mực."
Hồng Ngọc ở một bên cười nói: “Tính cách tỷ tỷ mọi người còn không hiểu sao, có thể không động thủ sẽ không động thủ, có thể không động khẩu sẽ không động khẩu, có thể không nổi gió bụi mà đạt hạng nhất đó là tốt nhất." Lý Quỳnh, Ngô Lệ Hoa giương mắt nhìn Lục Tiểu Thanh vẻ mặt đồng ý liên tục gật đầu.
@langngoccac.wordpress.com@
Nói chuyện phiếm một lúc, năm người tiến vào hội trường, Lục Tiểu Thanh xuống xe nhìn, oa sá, người thật tấp nập, so với ngày đó Ngô Lệ Hoa chọn rể còn náo nhiệt hơn, toàn bộ ba gian ngoài ba gian trong chật như nêm cối, cũng may có đường riêng chuyên môn dành cho khách quý tới trễ, mấy người theo đuôi nhóm tiếp đón bọn Ngô Chi Hạo chậm rãi tiến vào hội trường.
@langngoccac.wordpress.com@
Bởi vì đến có vẻ trễ, vòng đấu loại đã sắp kết thúc, hiện tại ngồi với vài người già cả đang chụm đầu bàn luận xem ai vào chung kết.
Lục Tiểu Thanh vừa ngồi ở khu khách quý vừa nhìn chung quanh, thấy một chỗ có vẻ trống, gian giữa khoảng trống chừng một hai trăm m², đặt bốn cái bàn, lúc này vẫn chưa có ai ngồi, đối diện chỗ trống là đài chủ tịch phân loại hai bên là chỗ cho khách quý, chỗ cho khách quý đặt vài cái bàn, đầu đã có người ngồi, chung quanh vây đầy người quan sát.
@langngoccac.wordpress.com@
Lý Quỳnh bên cạnh kinh ngạc nói: “Không ngờ tới có nhiều người như vậy, thật náo nhiệt."
Ngô Chi Hạo ở một bên cười đáp: “Thứ nhất là Liễu lão gia tử danh tiếng lớn, thứ hai là vị trí đệ nhất tài tử Giang nam quả thật mê người, thứ ba là có vài kẻ không vì hư danh cũng vì lợi mà đến, tóm lại một câu ngày hôm nay người tới tham gia đều vì ba mục đích đó, mọi người nếu đến sớm một chút thì tốt rồi, vừa rồi ở kia mới gọi là náo nhiệt."
@langngoccac.wordpress.com@
Ngô Lệ Hoa ngắt lời nói: “Ca ca, trận chung kết huynh quyết định hết rồi sao?"
Ngô Chi Hạo thấy mấy người đều là vẻ mặt quan tâm vội nói: “Đã có quyết định, là Dương đại tú tài, Quách phủ nhị thiếu gia, cùng Lục công tử của chúng ta." Vừa nói vừa nhìn thoáng qua Lục Tiểu Thanh.
Lý Quỳnh nha một tiếng nói: “Mấy người này đều là tài tử tiếng tăm lừng lẫy, xem ra hôm nay có một phen rồng tranh hổ đấu, cũng không biết cuối cùng giải thưởng về tay ai?"
@langngoccac.wordpress.com@
Lục Tiểu Thanh trừng mắt nhìn liếc Lý Quỳnh một cái nói: “Đương nhiên ta là hạng nhất, còn ai vào đây nữa."
Lý Quỳnh bật cười nói: “Lục công tử, xin hỏi ngài có sở trường về cầm kỳ thư họa sao? Phải biết rằng ba người vừa nói trên đều là cao thủ có tiếng."
Ngô Lệ Hoa thân thiết hỏi: “Lục đại ca, cửa thứ nhất này là thi đàn, đại ca có thể đàn khúc nhạc như thế nào?"
@langngoccac.wordpress.com@
Lời còn chưa dứt, trong số mấy vị lão nhân chủ tịch trên đài, một lão nhân thân mặc trường bào sắc trắng đứng dậy nói: “Thông qua chúng tôi chấm điểm, tiến vào trận chung kết là bốn vị: Dương đại tú tài, Quách phủ nhị thiếu gia, Minh Đại Sinh đại tài tử,Lục Tiểu Lục công tử từ kinh thành tới đây tham gia cùng chúng ta. Hiện tại mời bốn vị tài tử tiến lên sân khấu theo thứ tự, vòng đánh giá cuối cùng bắt đầu."
Tác giả :
Chu Ngọc