Quan Thương
Quyển 10 - Chương 15: Thời Cơ
Nhân khoảng thời gian Lâm Tuyền và Thư Nhã đính hôn, Phương Nam đã quay về Xuân Khê, cùng Tiêu Quân giải trừ quan hệ hôn nhân, lại dàn xếp chuyện bên đó. Quay lại Tĩnh Hải, tâm tình nhẹ nhõm hơn không ít, tuy cô quyến luyến tình cảm với Lâm Tuyền, nhưng càng gửi gắm nhiệt tình lên người con gái nhiều hơn.
Lâm Tuyền cưng chiều Tiểu Tư Vũ tới độ làm cô vừa ngọt ngào lại vừa lo âu, có điều cô cũng phải thừa nhận quan điểm của Lâm Tuyền, Tiểu Tư Vũ không thể lớn lên giống như những đứa bé bình thường được nữa, sống ở bên Lâm Tuyền sẽ không có gì bình thường được cả, thay vì giữ nó tránh xa cám dỗ, không bằng để nó cách nhận thức đúng giá trị tiền bạc, tài phú và tình cảm.
Có điều Lâm Tuyền và cô đều rất bận rộn, thời gian bên cạnh Tiểu Tư Vũ không nhiều, môi trường giáo dục sẽ là yếu tố quan trọng ảnh hưởng tới sự hình thành nhân cách của Tiểu Tư Vũ.
Phương thức giáo dục trong nước luôn là vấn đề khiến các bậc cha mẹ ưu tư, dù hệ thống giáo dục Tây Trạch cũng không thể thoát được những thói xấu mà hoàn cảnh xa hội cùng cách thức giáo dục trong nước tác động lên, trút vào tâm linh non nớt của trẻ con những ý thức không tốt, làm Phương Nam một thời gian muốn đưa Tiểu Tư Vũ ra nước ngoài học, Lâm Tuyền không cho Phương Nam đưa Tiểu Tư Vũ rời khỏi bản thân, y mời một chuyên gia giáo dục trẻ em tên là Ngô Thục Trinh lập ra trường học gia đình, chỉ có mỗi lớp một cấp.
Ngô Thục Trinh hoàn toàn quyết định cách dạy học, song học sinh muốn vào trường phải được Lâm Tuyền đồng ý, tiếp đó Triệu Tăng, Cảnh Thiên Sương, Cố Lương Vũ cũng cho con mình vào đây.
Lâm Tuyền, Phương Nam bớt đi được một mối lo, nhưng tương lai Tiểu Tư Vũ còn xa, trước mắt bọn họ có nguy cơ không nhỏ.
Số tiền nóng đổ vào thị trường địa ốc mà ban ngành giám sát giao dịch địa ốc thăm dò được đã lên tới con số khiếp người, tiêu điểm của số tiền nóng này tập trung vào nơi tiếp nối giữa tân khu và khu thành phố cũ của khu Tĩnh Nam, nhà ở tại nơi này đa phần thông qua hình thức nhận mua nội bộ lọt vào tay kẻ đầu cơ.
Không ai biết thùng thuốc nổ này sẽ bùng phát vào lúc nào.
Trần Tấn mấy tháng qua thay Liễu Diệp Thiên chú ý tới nhất cử nhất động của thị trường địa ốc, thu thập từng hành động khả nghi, hắn biết nguy hiểm tới rất gần rồi, đến hẹn hò với Ngụy Tiểu Thanh tâm tư vẫn không rời khỏi động tĩnh của thị trường địa ốc.
Ngụy Tiểu Thanh sớm nghe quán trà nghệ thuật của Minh Tuyết, nhưng chưa có cơ hội đến qua, lần trước ở bữa tiệc của Liên hợp Tĩnh Hải, chỉ liếc qua nữ nhân tuyệt sắc đó, ấn tượng rất sâu sắc.
Trương Ngọc bê dụng cụ pha trà vào, bày từng món lên chiếc bàn trà thấp, cười nói:
- Hôm nay đâu phải là ngày nghỉ, bí thư Trần sao lại rảnh cùng tiểu thư Ngụy đi uống trà.
- Tôi cứ nghe Tiểu Bân khoe khoang trà nơi này ngon lắm, buổi chiều tranh thủ không có nhiều việc, cùng Tiểu Thanh tới thưởng thức xem sao, Minh Tuyết tiểu thư đâu rồi, sao không thấy cô ấy?
- Giám đốc Quách và ngài Lâm tới uống trà tỉnh rượu, chị Minh Tuyết tiếp bọn họ, chưa biết thư ký Trần tới đây.
Trần Tấn nghe nói Lâm Tuyền cũng ở đây thì hơi sợ, dù Liễu Diệp Thiên cho hắn nghỉ nửa ngày, song không phải ngày nghỉ thật sự, sợ Lâm Tuyền có ấn tượng không tốt.
- Vậy tôi và Tiểu Thanh qua chào hỏi một tiếng.
Trần Tấn và Ngụy Tiểu Thanh theo Trương Đình đi qua giếng trời, chào trợ lý an toàn, đẩy cánh cửa trúc ra thì nghe thấy Quách Bảo Lâm nói:
- Nếu nói tới đầu cơ địa ốc thì bảo bọn chúng học thêm vài năm nữa cũng chẳng đủ tầm chơi với Tiểu Ba, không xem xem trước kia Tiểu Ba ra tay ở Kiến Nghiệp đẹp thế nào. Minh Tuyết, không phải tôi thổi phồng Tiểu Ba, cô chưa được thấy thiên tài là thế nào đâu.
Minh Tuyết nhoẻn miệng cười:
- Chẳng phải sắp có cơ hội được thấy rồi sao?
Trần Tấn không rõ lịch sử phát triển của Thực nghiệp Tinh Hồ lắm, nhưng biết Liên hợp Tĩnh Hải phát tích từ địa ốc, ắt trong nghành nghề này có tâm dắc của mình.
Còn chưa đợi Trần Tấn và Ngụy Tiểu Thanh kịp nói gì thì Quách Bảo Lâm quay sang ngạc nhiên nói:
- Hiếm có lắm mới được nghỉ nửa ngày, sao không cùng Tiểu Thanh thuê một gian phòng trong khách sạn mà tâm sự, tới đây uống trà làm cái gì?
Trần Tấn làm bộ thản nhiên như không, song Ngụy Tiểu Thanh mặt đỏ dừ rồi.
Hai người bọn họ tuy đã đính hôn, nhưng gia giáo Ngụy gia rất nghiêm, không cho phép làm việc vượt giới hạn, tất nhiên đôi lứa yêu nhau lại chỉ đợi ngày thành vợ chồng làm sao mà nhịn nổi, có lần tới khách sạn thuê phòng, không may gặp phải Quách Bảo Lâm, Quách Bảo Lâm cũng cùng một cô nghệ sĩ đi tâm sự, lại còn không kiêng dè gì đem chuyện Trần Tấn và Ngụy Tiểu Thanh bị gia giáo phong kiến độc hại phải ra ngoài thuê phòng, tuyên dương khắp mọi nơi, làm Ngụy Tiểu Thanh vừa tức và hận, song chẳng làm gì nổi.
Lâm Tuyền cười ha hả, chuẩn bị thêm chỗ cho bọn họ. Trần Tấn hỏi Lâm Tuyền:
- Dương Quang tân thành của Tô Kiến hôm nay mở cửa giao dịch, anh nghĩ bọn họ sẽ định giá ra sao?
- Trời nóng bức thế này mà tụ tập khai trương với khai mạc, chịu bọn họ thật.
Lâm Tuyền cầm chén trà nhỏ, thong thả thượng thức:
- Có tin tức rồi, giá cơ bản là 5.200.
- Cái gì, cao hơn 20% giá chung ở vùng đó.
Trần Tấn hít sâu một hơi:
- Đây là một tín hiệu nguy hiểm, đà tăng giá năm nay khó khống chế được rồi.
Lâm Tuyền cười nhạt:
- Lấy tiền nóng đầu cơ nhà, trước tiên là mua số lượng lớn, sau khi tích lũy số lượng nhất định, cuối cùng sẽ bán ra trong vòng ba tháng tới nửa năm, đẩy giá tăng cao, đơn giản mà khó phòng. Giá của Dương Quang tân thành tuy kéo vọt lên, song khả năng chỉ là đòn thăm dò của bọn chúng. Chúng cũng sợ năng lực khống chế giá nhà của Liên hợp Tĩnh Hải, nên liên tục ra đòn thăm dò thái độ, có lẽ số lượng nhà bọn chúng hấp thụ ở Tĩnh Hải còn chưa đủ lượng thao túng giá.
Minh Tuyết thắc mắc:
- Nhưng nếu không có biện pháp ngăn cản, đợi chúng tích trữ đủ số lượng nhà như anh nói, chẳng phải không gì ngăn cản được nữa sao?
- Rất nhiều chuyên gia bày kế cho TW nhận định rằng thời cơ ổn định là lúc sau khi đám đầu cơ tung nhà ra bán với giá cao cho người dân. Hiện bong bóng đã hình thành rồi, đám đầu cơ vay tiền từ ngân hàng, kiếm một vụ xong rồi đi, tiền đã trả lại cho ngân hàng, ổn định lúc đó không gây ra nguy hiểm tài chính, nhưng lại đả kích trực tiếp người dân, nói mỹ miều là bình ổn thực ra là né tránh, bỏ qua cho kẻ đầu cơ, mặc người dân bị tổn thất.
Lâm Tuyền giải thích:
- Những lời này tôi không bao giờ phát biểu ở trường hợp công khai, cho nên thành phố ra chính sách gì, phải đợi giá nhà đất tăng tới một độ cao nhất định, đánh là trúng, bọn chúng biết rõ trong tay Liên hợp Tĩnh Hải có quân bài này, cho nên mới tìm cách khiêu khích chúng ta lộ bài trước, giờ vẫn chưa tới thời cơ, cứ để bọn chúng đắc ý đi.
- Vậy bao giờ mới là thời cơ?
Ngụy Tiểu Thanh thấy dáng vẻ đầy tự tin của Lâm Tuyền, không kìm được, hỏi tới:
- Thế Kỷ Thành, không phải tôi tự khen, Thế Kỷ Thành hiện là khu nhà ở tốt nhất Tĩnh Hải, địa ốc xưa nay do nhà cao cấp quyết định giá nhà cấp thấp, giá cả của Thế Kỷ Thành sẽ ảnh hưởng sâu sắc tới toàn bộ thị trường, Liên hợp Tĩnh Hải có thể đưa ra quân bài này bất kỳ lúc nào, bọn chúng sao dám tổng tấn công?
Lâm Tuyền bình tĩnh nói:
- Dù không thể tranh được quyền khống chế Thế Kỷ Thành, bọn chúng cũng nhất định tìm trăm phương ngàn kế hạn chế thời gian mở cửa giao dịch, ít nhất đến khi không thể tạo thành uy hiếp cho bọn chúng.
Lâm Tuyền cưng chiều Tiểu Tư Vũ tới độ làm cô vừa ngọt ngào lại vừa lo âu, có điều cô cũng phải thừa nhận quan điểm của Lâm Tuyền, Tiểu Tư Vũ không thể lớn lên giống như những đứa bé bình thường được nữa, sống ở bên Lâm Tuyền sẽ không có gì bình thường được cả, thay vì giữ nó tránh xa cám dỗ, không bằng để nó cách nhận thức đúng giá trị tiền bạc, tài phú và tình cảm.
Có điều Lâm Tuyền và cô đều rất bận rộn, thời gian bên cạnh Tiểu Tư Vũ không nhiều, môi trường giáo dục sẽ là yếu tố quan trọng ảnh hưởng tới sự hình thành nhân cách của Tiểu Tư Vũ.
Phương thức giáo dục trong nước luôn là vấn đề khiến các bậc cha mẹ ưu tư, dù hệ thống giáo dục Tây Trạch cũng không thể thoát được những thói xấu mà hoàn cảnh xa hội cùng cách thức giáo dục trong nước tác động lên, trút vào tâm linh non nớt của trẻ con những ý thức không tốt, làm Phương Nam một thời gian muốn đưa Tiểu Tư Vũ ra nước ngoài học, Lâm Tuyền không cho Phương Nam đưa Tiểu Tư Vũ rời khỏi bản thân, y mời một chuyên gia giáo dục trẻ em tên là Ngô Thục Trinh lập ra trường học gia đình, chỉ có mỗi lớp một cấp.
Ngô Thục Trinh hoàn toàn quyết định cách dạy học, song học sinh muốn vào trường phải được Lâm Tuyền đồng ý, tiếp đó Triệu Tăng, Cảnh Thiên Sương, Cố Lương Vũ cũng cho con mình vào đây.
Lâm Tuyền, Phương Nam bớt đi được một mối lo, nhưng tương lai Tiểu Tư Vũ còn xa, trước mắt bọn họ có nguy cơ không nhỏ.
Số tiền nóng đổ vào thị trường địa ốc mà ban ngành giám sát giao dịch địa ốc thăm dò được đã lên tới con số khiếp người, tiêu điểm của số tiền nóng này tập trung vào nơi tiếp nối giữa tân khu và khu thành phố cũ của khu Tĩnh Nam, nhà ở tại nơi này đa phần thông qua hình thức nhận mua nội bộ lọt vào tay kẻ đầu cơ.
Không ai biết thùng thuốc nổ này sẽ bùng phát vào lúc nào.
Trần Tấn mấy tháng qua thay Liễu Diệp Thiên chú ý tới nhất cử nhất động của thị trường địa ốc, thu thập từng hành động khả nghi, hắn biết nguy hiểm tới rất gần rồi, đến hẹn hò với Ngụy Tiểu Thanh tâm tư vẫn không rời khỏi động tĩnh của thị trường địa ốc.
Ngụy Tiểu Thanh sớm nghe quán trà nghệ thuật của Minh Tuyết, nhưng chưa có cơ hội đến qua, lần trước ở bữa tiệc của Liên hợp Tĩnh Hải, chỉ liếc qua nữ nhân tuyệt sắc đó, ấn tượng rất sâu sắc.
Trương Ngọc bê dụng cụ pha trà vào, bày từng món lên chiếc bàn trà thấp, cười nói:
- Hôm nay đâu phải là ngày nghỉ, bí thư Trần sao lại rảnh cùng tiểu thư Ngụy đi uống trà.
- Tôi cứ nghe Tiểu Bân khoe khoang trà nơi này ngon lắm, buổi chiều tranh thủ không có nhiều việc, cùng Tiểu Thanh tới thưởng thức xem sao, Minh Tuyết tiểu thư đâu rồi, sao không thấy cô ấy?
- Giám đốc Quách và ngài Lâm tới uống trà tỉnh rượu, chị Minh Tuyết tiếp bọn họ, chưa biết thư ký Trần tới đây.
Trần Tấn nghe nói Lâm Tuyền cũng ở đây thì hơi sợ, dù Liễu Diệp Thiên cho hắn nghỉ nửa ngày, song không phải ngày nghỉ thật sự, sợ Lâm Tuyền có ấn tượng không tốt.
- Vậy tôi và Tiểu Thanh qua chào hỏi một tiếng.
Trần Tấn và Ngụy Tiểu Thanh theo Trương Đình đi qua giếng trời, chào trợ lý an toàn, đẩy cánh cửa trúc ra thì nghe thấy Quách Bảo Lâm nói:
- Nếu nói tới đầu cơ địa ốc thì bảo bọn chúng học thêm vài năm nữa cũng chẳng đủ tầm chơi với Tiểu Ba, không xem xem trước kia Tiểu Ba ra tay ở Kiến Nghiệp đẹp thế nào. Minh Tuyết, không phải tôi thổi phồng Tiểu Ba, cô chưa được thấy thiên tài là thế nào đâu.
Minh Tuyết nhoẻn miệng cười:
- Chẳng phải sắp có cơ hội được thấy rồi sao?
Trần Tấn không rõ lịch sử phát triển của Thực nghiệp Tinh Hồ lắm, nhưng biết Liên hợp Tĩnh Hải phát tích từ địa ốc, ắt trong nghành nghề này có tâm dắc của mình.
Còn chưa đợi Trần Tấn và Ngụy Tiểu Thanh kịp nói gì thì Quách Bảo Lâm quay sang ngạc nhiên nói:
- Hiếm có lắm mới được nghỉ nửa ngày, sao không cùng Tiểu Thanh thuê một gian phòng trong khách sạn mà tâm sự, tới đây uống trà làm cái gì?
Trần Tấn làm bộ thản nhiên như không, song Ngụy Tiểu Thanh mặt đỏ dừ rồi.
Hai người bọn họ tuy đã đính hôn, nhưng gia giáo Ngụy gia rất nghiêm, không cho phép làm việc vượt giới hạn, tất nhiên đôi lứa yêu nhau lại chỉ đợi ngày thành vợ chồng làm sao mà nhịn nổi, có lần tới khách sạn thuê phòng, không may gặp phải Quách Bảo Lâm, Quách Bảo Lâm cũng cùng một cô nghệ sĩ đi tâm sự, lại còn không kiêng dè gì đem chuyện Trần Tấn và Ngụy Tiểu Thanh bị gia giáo phong kiến độc hại phải ra ngoài thuê phòng, tuyên dương khắp mọi nơi, làm Ngụy Tiểu Thanh vừa tức và hận, song chẳng làm gì nổi.
Lâm Tuyền cười ha hả, chuẩn bị thêm chỗ cho bọn họ. Trần Tấn hỏi Lâm Tuyền:
- Dương Quang tân thành của Tô Kiến hôm nay mở cửa giao dịch, anh nghĩ bọn họ sẽ định giá ra sao?
- Trời nóng bức thế này mà tụ tập khai trương với khai mạc, chịu bọn họ thật.
Lâm Tuyền cầm chén trà nhỏ, thong thả thượng thức:
- Có tin tức rồi, giá cơ bản là 5.200.
- Cái gì, cao hơn 20% giá chung ở vùng đó.
Trần Tấn hít sâu một hơi:
- Đây là một tín hiệu nguy hiểm, đà tăng giá năm nay khó khống chế được rồi.
Lâm Tuyền cười nhạt:
- Lấy tiền nóng đầu cơ nhà, trước tiên là mua số lượng lớn, sau khi tích lũy số lượng nhất định, cuối cùng sẽ bán ra trong vòng ba tháng tới nửa năm, đẩy giá tăng cao, đơn giản mà khó phòng. Giá của Dương Quang tân thành tuy kéo vọt lên, song khả năng chỉ là đòn thăm dò của bọn chúng. Chúng cũng sợ năng lực khống chế giá nhà của Liên hợp Tĩnh Hải, nên liên tục ra đòn thăm dò thái độ, có lẽ số lượng nhà bọn chúng hấp thụ ở Tĩnh Hải còn chưa đủ lượng thao túng giá.
Minh Tuyết thắc mắc:
- Nhưng nếu không có biện pháp ngăn cản, đợi chúng tích trữ đủ số lượng nhà như anh nói, chẳng phải không gì ngăn cản được nữa sao?
- Rất nhiều chuyên gia bày kế cho TW nhận định rằng thời cơ ổn định là lúc sau khi đám đầu cơ tung nhà ra bán với giá cao cho người dân. Hiện bong bóng đã hình thành rồi, đám đầu cơ vay tiền từ ngân hàng, kiếm một vụ xong rồi đi, tiền đã trả lại cho ngân hàng, ổn định lúc đó không gây ra nguy hiểm tài chính, nhưng lại đả kích trực tiếp người dân, nói mỹ miều là bình ổn thực ra là né tránh, bỏ qua cho kẻ đầu cơ, mặc người dân bị tổn thất.
Lâm Tuyền giải thích:
- Những lời này tôi không bao giờ phát biểu ở trường hợp công khai, cho nên thành phố ra chính sách gì, phải đợi giá nhà đất tăng tới một độ cao nhất định, đánh là trúng, bọn chúng biết rõ trong tay Liên hợp Tĩnh Hải có quân bài này, cho nên mới tìm cách khiêu khích chúng ta lộ bài trước, giờ vẫn chưa tới thời cơ, cứ để bọn chúng đắc ý đi.
- Vậy bao giờ mới là thời cơ?
Ngụy Tiểu Thanh thấy dáng vẻ đầy tự tin của Lâm Tuyền, không kìm được, hỏi tới:
- Thế Kỷ Thành, không phải tôi tự khen, Thế Kỷ Thành hiện là khu nhà ở tốt nhất Tĩnh Hải, địa ốc xưa nay do nhà cao cấp quyết định giá nhà cấp thấp, giá cả của Thế Kỷ Thành sẽ ảnh hưởng sâu sắc tới toàn bộ thị trường, Liên hợp Tĩnh Hải có thể đưa ra quân bài này bất kỳ lúc nào, bọn chúng sao dám tổng tấn công?
Lâm Tuyền bình tĩnh nói:
- Dù không thể tranh được quyền khống chế Thế Kỷ Thành, bọn chúng cũng nhất định tìm trăm phương ngàn kế hạn chế thời gian mở cửa giao dịch, ít nhất đến khi không thể tạo thành uy hiếp cho bọn chúng.
Tác giả :
Canh Tục