Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng
Chương 209-2: Quan tâm nhiều lắm
Editor: Quỳnh Nguyễn
"Nếu A Nhất không phải một lòng cùng Minh gia, ông sẽ không để cho anh ngồi vị trí tổng giám đốc Hoàn Vũ." Minh Chí Côn nói, "A Nhất, trên người anh gánh vác Minh gia, ông hi vọng cháu đừng cho anh gánh vác toàn bộ của cháu."
"..." Hinh Hinh không phản bác được.
Cô uống hết nước trở về phòng là Minh Ý đã rời giường, chuẩn bị đi chạy bộ.
"Em dậy rồi hả?" Minh Ý thay giày chơi bóng, "Đi thôi, cùng đi chạy bộ."
Gì? Cô bao nhiêu năm không chạy rồi.
"Thay đổi quần áo, đi chạy bộ với anh." Minh Ý nói xong đi tìm quần áo vận động cho cô, mà lại không tìm được."Đi phòng Nhất Hạ tìm bộ quần áo."
"..." Mậu Hinh vờ ngớ ngẩn.
Minh Ý không nói hai lời, lôi kéo cô đi gõ cửa Minh Nhất Hạ.
Minh Nhất Hạ rời giường tính rất lớn, bị quấy rầy giấc ngủ nhất định sẽ bão nổi. Ngay từ đầu, cô biểu tình hung ác: "Người nào nha, sớm như vậy, muốn chết..."
Cô một đầu tóc bay rối, một bộ muốn bất tỉnh, chờ cô mở mắt ra nhìn là Mậu Hinh và Minh Ý sửng sốt một phen, nói nuốt trở vào.
" Tìm một bộ đồ thể thao của em ra." Minh Ý nói.
Minh Nhất Hạ nhìn xem Mậu Hinh, lại nhìn xem Minh Ý, nói một cái chữ "A...".
Hinh Hinh đi theo Minh Nhất Hạ vào gian phòng, liền thấy con trai ngủ ở trên giường Minh Nhất Hạ, nằm úp sấp hình chữ đại, chỉ cảm thấy tuôn mồ hôi.
" Tư thế ngủ con trai cô thiệt tình không tầm thường a!" Minh Nhất Hạ vừa tìm quần áo vừa nói.
"Nó liền bồi ngủ, cô nên là cảm thấy được cực kỳ vinh hạnh." Mậu Hinh nói.
Minh Nhất Hạ nhìn Mậu Hinh, hừ một tiếng.
Cô tìm một bộ quần áo vận động ra: "Cho cô, bộ này tôi không mặc, đưa cho cô không cần trả."
"Cảm ơn rồi." Hinh Hinh biết Minh Nhất Hạ nói chuyện phong cách này, cũng không lo lắng.
Hinh Hinh trở về phòng thay đổi đồ thể thao, ra ngoài chạy bộ cùng Minh Ý.
Ra ngoài chạy bộ cùng Minh Ý, phát hiện mình vận động bên cạnh anh thật sự thành tra. Thủy Đàn Cung chiếm ngàn mẫu, phía trước một cái hồ nhân tạo thật to, xanh hoá làm cực kỳ tốt, đường mòn trong rừng vòng quanh hồ, một vòng cũng một km, Hinh Hinh muốn chạy hai vòng là đủ rồi.
Cô đến vòng thứ ba có chút mệt mỏi, tốc độ cũng chậm tới. Vốn muốn bắt kịp tốc độ của anh cô liền có vẻ vất vả, đến chỗ vòng thứ ba cô xua tay nói mình không được.
"Kiên trì một chút, chạy xong một vòng này em sẽ phát hiện chạy xuống một vòng cực kỳ dễ dàng." Minh Ý thả chậm tốc độ nói với cô.
Mậu Hinh làm sao lắng nghe anh nói những thứ này, cô thở đều đã thở không được tới, nhìn anh tựa như xem quái vật.
"Em thật sự không được.." Cô đã dừng lại, liên tục xua tay.
Minh Ý chạy tại chỗ: "Em phải nhiều rèn luyện mới có thể."
" Anh đi rèn luyện đi, em ở chỗ này nhìn anh." Cô tìm đến một cái ghế đá ngồi xuống, nói với anh.
Nếu Minh Ý không có vận động đầy đủ liền cảm thấy được cực kỳ không thoải mái. Vì thế vẫn lại là quyết định đi chạy, kết quả anh chạy tám vòng, chạy xong vẫn chỉ là hơi hơi toát mồ hôi, hơn nữa là xem Hinh Hinh ngồi ở đàng kia đợi một hồi lâu anh mới dừng lại tới.
Mậu Hinh vẫn nhìn anh chạy, anh mặc quần áo vận động màu trắng, thân thẳng tắp, tư thế anh chạy bộ đặc biệt đẹp trai. Trong đầu cô lại vang lên Minh Chí Côn nói, anh là người Minh gia, hiện tại anh thậm chí là đương gia Minh gia.
"Nếu A Nhất không phải một lòng cùng Minh gia, ông sẽ không để cho anh ngồi vị trí tổng giám đốc Hoàn Vũ." Minh Chí Côn nói, "A Nhất, trên người anh gánh vác Minh gia, ông hi vọng cháu đừng cho anh gánh vác toàn bộ của cháu."
"..." Hinh Hinh không phản bác được.
Cô uống hết nước trở về phòng là Minh Ý đã rời giường, chuẩn bị đi chạy bộ.
"Em dậy rồi hả?" Minh Ý thay giày chơi bóng, "Đi thôi, cùng đi chạy bộ."
Gì? Cô bao nhiêu năm không chạy rồi.
"Thay đổi quần áo, đi chạy bộ với anh." Minh Ý nói xong đi tìm quần áo vận động cho cô, mà lại không tìm được."Đi phòng Nhất Hạ tìm bộ quần áo."
"..." Mậu Hinh vờ ngớ ngẩn.
Minh Ý không nói hai lời, lôi kéo cô đi gõ cửa Minh Nhất Hạ.
Minh Nhất Hạ rời giường tính rất lớn, bị quấy rầy giấc ngủ nhất định sẽ bão nổi. Ngay từ đầu, cô biểu tình hung ác: "Người nào nha, sớm như vậy, muốn chết..."
Cô một đầu tóc bay rối, một bộ muốn bất tỉnh, chờ cô mở mắt ra nhìn là Mậu Hinh và Minh Ý sửng sốt một phen, nói nuốt trở vào.
" Tìm một bộ đồ thể thao của em ra." Minh Ý nói.
Minh Nhất Hạ nhìn xem Mậu Hinh, lại nhìn xem Minh Ý, nói một cái chữ "A...".
Hinh Hinh đi theo Minh Nhất Hạ vào gian phòng, liền thấy con trai ngủ ở trên giường Minh Nhất Hạ, nằm úp sấp hình chữ đại, chỉ cảm thấy tuôn mồ hôi.
" Tư thế ngủ con trai cô thiệt tình không tầm thường a!" Minh Nhất Hạ vừa tìm quần áo vừa nói.
"Nó liền bồi ngủ, cô nên là cảm thấy được cực kỳ vinh hạnh." Mậu Hinh nói.
Minh Nhất Hạ nhìn Mậu Hinh, hừ một tiếng.
Cô tìm một bộ quần áo vận động ra: "Cho cô, bộ này tôi không mặc, đưa cho cô không cần trả."
"Cảm ơn rồi." Hinh Hinh biết Minh Nhất Hạ nói chuyện phong cách này, cũng không lo lắng.
Hinh Hinh trở về phòng thay đổi đồ thể thao, ra ngoài chạy bộ cùng Minh Ý.
Ra ngoài chạy bộ cùng Minh Ý, phát hiện mình vận động bên cạnh anh thật sự thành tra. Thủy Đàn Cung chiếm ngàn mẫu, phía trước một cái hồ nhân tạo thật to, xanh hoá làm cực kỳ tốt, đường mòn trong rừng vòng quanh hồ, một vòng cũng một km, Hinh Hinh muốn chạy hai vòng là đủ rồi.
Cô đến vòng thứ ba có chút mệt mỏi, tốc độ cũng chậm tới. Vốn muốn bắt kịp tốc độ của anh cô liền có vẻ vất vả, đến chỗ vòng thứ ba cô xua tay nói mình không được.
"Kiên trì một chút, chạy xong một vòng này em sẽ phát hiện chạy xuống một vòng cực kỳ dễ dàng." Minh Ý thả chậm tốc độ nói với cô.
Mậu Hinh làm sao lắng nghe anh nói những thứ này, cô thở đều đã thở không được tới, nhìn anh tựa như xem quái vật.
"Em thật sự không được.." Cô đã dừng lại, liên tục xua tay.
Minh Ý chạy tại chỗ: "Em phải nhiều rèn luyện mới có thể."
" Anh đi rèn luyện đi, em ở chỗ này nhìn anh." Cô tìm đến một cái ghế đá ngồi xuống, nói với anh.
Nếu Minh Ý không có vận động đầy đủ liền cảm thấy được cực kỳ không thoải mái. Vì thế vẫn lại là quyết định đi chạy, kết quả anh chạy tám vòng, chạy xong vẫn chỉ là hơi hơi toát mồ hôi, hơn nữa là xem Hinh Hinh ngồi ở đàng kia đợi một hồi lâu anh mới dừng lại tới.
Mậu Hinh vẫn nhìn anh chạy, anh mặc quần áo vận động màu trắng, thân thẳng tắp, tư thế anh chạy bộ đặc biệt đẹp trai. Trong đầu cô lại vang lên Minh Chí Côn nói, anh là người Minh gia, hiện tại anh thậm chí là đương gia Minh gia.
Tác giả :
Mạch Kiêu Dương