Quan Thần

Chương 359: Giương cung múa kiếm

Diệp Thạch Sinh khó hiểu liếc mắt nhìn Thôi Hướng một cái, nghĩ thầm rằng không phải là trường hợp đặc biệt thì cũng không nên dùng cách nói đầy kích động như vậy chứ. Gần một năm qua, Trung ương năm lần bảy lượt yêu cầu địa phương phải lớn mật trong việc sử dụng cán bộ, có khối người một năm lên liền hai cấp, chẳng lẽ Thôi Hướng và Lý Đinh Sơn có vấn đề gì với nhau?

Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đã báo danh sách chọn người trong đó đề nghị Bí thư huyện ủy huyện An Lý Đinh Sơn đảm nhiệm chức vụ Thường vụ thành ủy, Trưởng ban Thư ký, đề nghị Trưởng ban Thư ký Ủy ban nhân dân thành phố là Cao Hải đảm nhiệm chức vụ Phó Thị trưởng.

Diệp Thạch Sinh còn chưa phát biểu cái nhìn của mình, y đang muốn nghe một chút các ý kiến từ Phó Bí thư Thôi Hướng, người được phân công quản lý công tác nhân sự này. Không nghĩ tới Thôi Hướng phủ quyết toàn bộ, y không khỏi nhíu nhíu lông mày, không nói gì cả.

Đối với Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đệ trình lên danh sách tuyển chọn hai người, nói thật ra thì tâm lý y cũng ít nhiều y có điểm mâu thuẫn. Cao Hải và Thị trưởng tiền nhiệm Trần Phong đi lại với nhau rất gần. Mà xem ra, trong con mắt y thì tính cách của Trần Phong và Cao Thành Tùng lại có điểm tương tự nhau, vì thế y cũng không thích Trần Phong, từ đó cũng có tâm lý không thích Cao Hải.

Mà hiện tại thì Lý Đinh Sơn chỉ mới là Bí thư huyện ủy, một lúc thăng liền hai cấp, đề bạt thành Thường vụ thành ủy, Trưởng ban Thư ký thì có vẻ bước đi này hơi lớn. Cho dù là Lý Đinh Sơn có chiến tích rõ ràng nhưng cũng không nghe thấy người này có hậu trường cứng rắn, mạnh mẽ gì, thế mà sao trong danh sách lại đề cử người này vậy?

Đương nhiên, càng làm cho Diệp Thạch Sinh nghi hoặc chính là thái độ của Mai Thái Bình.

Vốn tưởng rằng Mai Thái Bình là từ Bắc Kinh hàng không tới đây, tại tỉnh Yến không có căn cơ, do đó trong lần chọn người đề bạt này thì Diệp Thạch Sinh cũng vốn có ý tưởng an bài người của y, nhưng bởi vì vẫn chưa chọn người vào chức vụ Chủ tịch tỉnh nên khiến y do dự, cũng không ám chỉ cho Mai Thái Bình, chỉ yêu cầu người này căn cứ theo nguyên tắc công bằng mà tự do chọn lựa.

Kết quả đúng là thật tốt, đã tuyển chọn ra Lý Đinh Sơn.

Diệp Thạch Sinh đã suy nghĩ chán, Lý Đinh Sơn thì mặc kệ Lý Đinh Sơn, dù sao y cũng đã không tính toán nhúng tay vào việc chọn người vào cái ghế Trưởng ban Thư ký Thành ủy, do đó bán một cái nhân tình cho Mai Thái Bình. Y cũng không nghĩ tới việc không ngờ Thôi Hướng lại phản đối như vậy, điều này làm y lâm vào tình thế khó xử.

Trong lúc này đột nhiên Diệp Thạch Sinh nảy ra một chủ ý, dù sao y trong việc này cũng không có chút tư tâm, không bằng đứng ở vai trung gian chọn người cho khách quan. Vì thế y nói:

- Đối với việc chọn người này thì tôi cũng không có ý kiến gì, không bằng chúng ta đưa vào hội nghị Thường vụ để thảo luận.

Thôi Hướng khẽ gật đầu:

- Trưởng ban Mai cũng là người có tâm, cùng đồng thời đề bạt hai người bạn học của nhau là Lý Đinh Sơn và Cao Hải, nhân tình này không phải là lớn một cách bình thường.

Diệp Thạch Sinh không muốn nghe lời này của Thôi Hướng, trong lòng hiện ra một tia mất kiên nhẫn. Trước kia, Thôi Hướng bị Cao Thành Tùng ép đến nỗi không ngẩng đầu lên được. Bây giờ Cao Thành Tùng xuống đài, mình mới chính là Bí thư Tỉnh ủy, còn Thôi Hướng cũng chỉ là Phó Bí thư Tỉnh ủy, cho dù thế nào thì cũng chưa đến lượt y bộc lộ tài năng.

Hơn nữa, mình cũng chỉ mới nói thăm dò là phải đệ trình để thảo luận trong hội nghị Thường vụ, thế mà Thôi Hướng cũng không hỏi lại ý kiến của nhân vật số một như y mà ngay lập tức gật đầu đồng ý, chẳng lẽ Thôi Hướng đã nắm chắc rằng việc này trong hội nghị Thường vụ sẽ không được thông qua? Chẳng lẽ y không rõ ràng rằng một khi hội nghị Thường vụ đã thảo luận xong thì liền lập tức trở thành kết cục đã định, không thể sửa đổi?

Thôi Hướng dựa vào điều gì? Trong lòng Diệp Thạch Sinh mơ hồ có lửa giận, từ lúc đảm nhiệm chức vụ Bí thư Tỉnh ủy tới nay, người đầu tiên không chút tiếng động khiêu chiến quyền uy của mình không ngờ lại là vị Phó Bí thư. Mặc dù đúng là y cũng rất không muốn ủng hộ Lý Đinh Sơn, nhưng chờ sau khi Thôi Hướng đi rồi đột nhiên trong thời điểm này y hạ quyết định phải ủng hộ Lý Đinh Sơn, để xem Thôi Hướng có bao nhiêu trọng lượng.

Đúng lịch trình, Hội nghị Thường vụ Tỉnh ủy tổ chức họp. Đầu tiên là từ danh sách đề bạt nhân sự do Mai Thái Bình đệ trình, sau đó là các kết luận của Ban Tổ chức cán bộ. Giọng nói của Mai Thái Bình cực kỳ phổ thông, mọi người khi nghe tiếng nói của y trong tai thì đều có cảm giác dị thường, đều không hẹn mà cùng nhìn về phía Tiền Cẩm Tùng mấy lần.

Tiền Cẩm Tùng làm ra vẻ không nhìn thấy những nghi vấn của mọi người, y tỏ vẻ mỉm cười, làm ra một bộ dáng đang nghe một cách chăm chú nhưng thật ra trong lòng suy nghĩ, đúng là có gia tộc lớn làm chỗ dựa đúng là quá sướng, vốn nguyên bản thì Mai Thái Bình lăn lộn ở Bắc Kinh cũng không hơn được y, thế mà chỉ trong chớp mắt liền hàng không tới tỉnh Yến làm Trưởng ban Tổ chức cán bộ, trong danh sách xếp hạng còn đứng trước mình.

Người so với người, điều này đúng là làm tức muốn chết.

Ngẫm lại việc y ở tỉnh Yến đã hơn hai năm mà vẫn chưa mở ra được cục diện, chỉ đơn giản bởi vì phía sau y không có một gia tộc khổng lồ làm hậu trường. Đồng thời, Tiền Cẩm Tùng có muốn không thừa nhận cũng không được rằng thế cục của tỉnh Yến lúc ấy so với trong tưởng tượng của y thì phức tạp hơn rất nhiều, hơn nữa đại đa số cán bộ tỉnh Yến đều bảo thủ, không có tinh thần tiến thủ đi lên. Rất nhiều người có tâm tư không mong cầu công lao mà chỉ mong cầu không thất bại, vì vậy mặc dù Tiền Cẩm Tùng lôi kéo vẫn giữ một thái độ bàng quang, đứng từ ngoài nhìn vào. Vì thế cho nên y mới không thể tạo ra một phương thế lực cho mình.

Không tin là Mai Thái Bình có thể mạnh hơn y về mặt này, cho dù ông ta là Trưởng ban Tổ chức cán bộ thì cũng chưa chắc có được những mối quan hệ chân chính.

Tuy nhiên, hôm nay Mai Thái Bình đưa ra danh sách nhân sự thế này làm Tiền Cẩm Tùng cảm thấy Lý Đinh Sơn có vẻ hơi thái quá, vì thế y quyết tâm bỏ phiếu chống việc bổ nhiệm Lý Đinh Sơn và bỏ phiếu thuận cho Cao Hải.

Mai Thái Bình đối với các danh sách cán bộ đề cử lên lần này muốn đề bạt Lý Đinh Sơn và Cao Hải cũng có mấy lý do. Sắc mặt ông ta bình tĩnh, nói giọng đều đều:

- Đồng chí Lý Đinh Sơn phong cách cẩn trọng, trong thời gian đảm nhiệm vị trí Bí thư huyện ủy đã tạo ra một thành tích rất lớn, đã đưa một huyện Bá từ một huyện nghèo trong diện xếp thứ nhất từ dưới xếp lên phát triển thành một huyện có kinh tế xếp hạng 5 của thành phố Chương Trình. Đây là một thành tích rõ ràng như ban ngày. Từ khi đồng chí Lý Đinh Sơn được điều về tới huyện An thì tổng giá trị sản lượng của huyện An cũng đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Theo các số liệu thống kê, tổng giá trị sản lượng của huyện An sau khi đồng chí Lý Đinh Sơn nhậm chức một năm thì cực kỳ cao, thành tực cực kỳ kinh khủng. Thông qua quá trình khảo sát của Ban Tổ chức cán bộ, đồng chí Lý Đinh Sơn là cán bộ có tuổi trẻ, có sức khỏe, có năng lực giác ngộ cao, có tính nguyên tắc, tác phong gần gũi, cực kỳ phù hợp với điều kiện đề bạt. Vì thế Ban Tổ chức cán bộ mới đề cử đồng chí này vào vị trí Trưởng ban Thư ký thành ủy.

Ngừng một chút, ánh mắt Mai Thái Bình đảo qua mọi người đang ngồi, khóe miệng hiện lên một tia cười bí mật. Ông ta lại nhẹ nhàng ho khan một tiếng, tiếp tục nói:

- Đồng chí Cao Hải đảm nhiệm vị trí Trưởng ban Thư ký Ủy ban nhân dân thành phố đã nhiều năm, đối với công tác của Ủy ban nhân dân thành phố cực kỳ hiểu rõ, đã ở trên cương vị Trưởng ban thư ký tạo ra thật nhiều cống hiến. Công tác của đồng chí Cao Hải cũng rất nhiệt tình, chịu nhiều gian khổ, là cán bộ ưu tú của Đảng ta, vì thế chúng tôi đề cử lên vị trí Phó Thị trưởng thành phố Yến.

Ông ta gấp bảng danh sách trong tay lại rồi khẽ mỉm cười.

- Xin các vị thường vụ phát biểu ý kiến.

Thôi Hướng húng hắng cổ họng mấy cái rồi nói:

- Đồng chí Cao Hải đảm nhiệm vị trí Phó Thị trưởng thì tôi thấy không quá thỏa đáng. Cá nhân tôi cho rằng đồng chí này còn khuyết thiếu cái nhìn đại cục, từ khi đảm nhiệm chức vụ Trưởng ban Thư ký Ủy ban nhân dân thành phố tới nay cũng không làm ra được thành tích gì quá chói sáng. Thành phố Yến là thành phố cấp phó tỉnh, vị trí Phó Thị trưởng cũng cực kỳ trọng yếu, tôi cho rằng đồng chí này thích hợp với các công tác chuyên môn hơn, ví dụ như vị trí Giám đốc Sở xây dựng, đối với đồng chí Cao Hải mà nói, được ở trên vị trí như vậy cũng đã là không tồi rồi.

Tất cả mọi người giật mình kinh hãi. Thôi Hướng trước kia là Bí thư Thành ủy, hiện tại đang đương nhiệm Phó Bí thư Tỉnh ủy, tiếng nói của y cực kỳ có phân lượng. Lời nói của y vừa rồi tương đương với việc trực tiếp phủ nhận Cao Hải. Điều này là mọi người tương đối khiếp sợ, tất cả đều không hẹn mà có cùng suy nghĩ rằng Phó Bí thư Thôi trong lần đề bạt nhân sự đầu tiên cực kỳ trọng yếu này lại rất kiên quyết phủ quyết người do Ban Tổ chức cán bộ chọn. Đây là do người được chọn không làm ông ta hài lòng hay là không hài lòng đối với Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy?

Khiến mọi người đều không thể tưởng tượng được tiếp chính là, Thôi Hướng lại tiếp tục nói:

- Từ khi Lý Đinh Sơn đảm nhiệm vị trí Bí thư huyện ủy tới nay, đúng là đã làm ra được thành tích rất lớn, là một cán bộ công tác rất tốt. Nhưng từ một vị trí Bí thư huyện ủy một bước tiến lên vị trí ủy viên Thường vụ, Trưởng ban Thư ký thành ủy thì có phải là quá cấp tiến không? Các đồng chí, trung ương đã ba bốn lần ra nghị quyết nhấn mạnh trong việc đề bạt cán bộ thì phải nhất định thận trọng, cực kỳ thận trọng, không thể dùng người không khách quan, không thể lấy quyền để mưu đồ lợi ích cá nhân, phải thực hiện một cách công bình, công khai và nguyên tắc dân chủ. Cũng có rất nhiều Bí thư huyện ủy ở cơ sở, bọn họ có thành tích không thấp hơn so với đồng chí Lý Đinh Sơn, cũng hy sinh rất nhiều, nhưng bình thường thì có khi chỉ đề bạt tiến thêm một nấc mà thậm chí cũng không được, bây giờ lại nhìn thấy đồng chí Lý Đinh Sơn được đề bạt ngay một lúc thăng lên hai cấp, nếu vậy điều này có làm cho bọn họ mất đi sự tin tưởng đối với cấp lãnh đạo? Có thể có ý tưởng khác hay không? Là ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, ánh mắt của chúng ta phải phóng ra cả toàn bộ tỉnh, mà không phải điểm cực hạn chỉ là trong thành phố Yến. Đề nghị của tôi là đồng chí Lý Đinh Sơn sẽ đảm nhiệm vị trí Phó Thị trưởng thành phố Yến thì có lẽ sẽ thích hợp hơn.

Thôi Hướng phát biểu một cách dõng dạc, những người còn lại bắt đầu có tiếng ồn ào.

Y là Phó Bí thư Tỉnh ủy, chuyên trách về quản lý Đảng và quần chúng, vừa mở miệng liền trực tiếp phủ định toàn bộ danh sách của Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy. Thái độ của y rất uy phong, lại đủ hống hách, tương đương với không chút nào để chút lưu tình, đem tất cả mặt mũi của Mai Thái Bình bỏ qua một bên. Vì thế, tất cả mọi người đều nghĩ rằng chỉ sợ người mà Phó Bí thư Thôi không hài lòng không phải là Lý Đinh Sơn và Cao Hải, mà là Mai Thái Bình.

Mai Thái Bình không nói lời nào, tuy nhiên sắc mặt trở nên âm trầm, ánh mắt lạnh lùng, khẽ liếc mắt nhìn Thôi Hướng một cái.

Tiền Cẩm Tùng lên tiếng:

- Đồng chí Lý Đinh Sơn được đề nghị vượt hai cấp, quả thật là hơi có chút không vượt quy củ, chúng ta có lẽ nên bảo thủ một ít, tôi thấy nên để đồng chí này tới một Quận đảm nhiệm vị trí Bí thư Quận ủy rồi sau đó sẽ xem xét thêm sau. Về phần đồng chí Cao Hải được đề bạt làm Phó Thị trưởng, tôi thấy hoàn toàn có thể. Đồng chí này có lý lịch đầy kinh nghiệm, so với những người khác thì lại càng phù hợp hơn để đảm nhiệm vị trí Phó Thị trưởng, có thể nói đây là ngựa quen đường cũ.

Tiền Cẩm Tùng chọn giải pháp ôn hòa hơn, đối với vị trí chốt là Trưởng ban Thư ký Thành ủy thì phản đối ý kiến đề cử, lại tránh nặng tìm nhẹ là đồng ý để cho Cao Hải được tăng thêm trọng trách.

Bí thư Quận ủy thành phố Yến là cấp Phó Giám đốc Sở, cũng không phải thường vụ Thành ủy, so với vị trí Trưởng ban thư ký Thành ủy thì kém hơn không ít.

Phó Chủ tịch thường trực tỉnh Phạm Duệ Hằng trong lúc vô ý liếc mắt nhìn Diệp Thạch Sinh một cái, do dự một chút rồi nói:

- Tôi cảm thấy ý kiến của Trưởng ban Tiền rất đúng.

Sau đó ông ta không nói thêm câu nào nữa, cúi đầu có vẻ như đang suy nghĩ chăm chú việc gì đấy.

Mọi người đang ngồi đều rõ ràng tâm tư của Phạm Duệ Hằng, đây là y đang rất chờ mong vị trí Chủ tịch tỉnh, nhưng mà ở Bắc Kinh chậm chạp không ra quyết định khiến trong lòng y trở nên bất ổn, không được an bình. Vì thế, giai đoạn hiện nay việc chính của y là cầu ổn định, có thể không đắc tội với người nào thì cố gắng tận sức không đắc tội.

Mã Vạn Chính rất rõ ràng dụng ý đề bạt của Mai Thái Bình, chắc chắn đã có được sự bày mưu đặt kế. Ông ta cũng biết Lý Đinh Sơn là ai, liền với giọng điệu kiên định nói:

- Tôi cho rằng danh sách của Ban Tổ chức cán bộ đề lên rất có lý, hoàn toàn phù hợp với quy trình đề bạt cán bộ. Nếu tất cả mọi người đối với việc đồng chí Lý Đinh Sơn được đề bạt vượt cấp có ý kiến thì xin mời các đồng chí đề danh một đồng chí Bí thư huyện ủy có thành tựu tương tự như là đồng chí Lý Đinh Sơn ra để mọi người cân nhắc. Vàng thật không sợ thử lửa, nếu có Bí thư huyện ủy nào có chiến tích giống như đồng chí Lý Đinh Sơn thì tôi cũng đề nghị nên đặc biệt đề bạt đồng chí ấy. Ai có thể đưa một huyện nghèo vào dạng xếp thứ nhất từ dưới xếp lên của toàn tỉnh trở thành một huyện lớn có nền kinh tế xếp hạng thứ năm của thành phố Chương Trình? Ai có bản lĩnh này thì tôi cũng đề nghị với Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy phải nhất định trọng dụng. Tình trạng của huyện An thì mọi người cũng rất hiểu biết, trong nhóm mười mấy quận huyện của thành phố Yến thì xếp ở phía giữa, nhưng căn cứ theo số liệu thống kê được thì quý một năm nay xếp hạng của huyện An có thể nhanh chóng vượt lên đứng trong tốp quận huyện tiêu biểu. Các đồng chí, đây là khái niệm gì? Trung ương đã mạnh mẽ đề xướng phải trẻ hóa đội ngũ cán hộ, hôm nay chúng ta còn bảo thủ không chịu thay đổi thì đến lúc nào tỉnh Yến mới có thể trở thành tỉnh mạnh về kinh tế trong cả nước đây?

Lời nói của Mã Vạn Chính rất có lực, trong giọng nói lại có khí phách, tương đương vì Lý Đinh Sơn mà tạo ra một bức tường rất lớn không người nào vượt qua nổi.

Dưới lời nói của Mã Vạn Chính thì tất cả các chiến tích của Lý Đinh Sơn đều được bộc lộ ra, ở thời điểm hiện tại đúng là không có người nào so sánh được. Hiển nhiên, Mã Vạn Chính cũng đã làm qua công tác chuẩn bị kỹ lưỡng, nói chuyện có đầy đủ số liệu, lấy thành tích để nói chuyện, sau khi nói ra lập tức không khí trở nên lặng ngắt như tờ.

Bởi vì mọi người đều biết trong lòng, nếu so về chiến tích thì Lý Đinh Sơn hoàn toàn xứng đáng là Bí thư huyện ủy số một trong toàn bộ tỉnh Yến.

- Đồng chí Lý Đinh Sơn tôi đã từng tiếp xúc qua, hoàn toàn có thể đảm nhiệm được công tác Trưởng ban thư ký Thành ủy, tôi đồng ý với việc đề bạt đồng chí đó. Còn đồng chí Cao Hải, đồng chí đang đảm nhiệm Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố từ trước tới nay, tôi cũng đã có một quá trình cộng tác với đồng chí ấy, đảm nhiệm chức danh Phó Thị trưởng cũng hoàn toàn phù hợp, tôi cũng tán thành.

Trong lời phát biểu, Trần Phong đầu tiên nêu ra một chút về sự nhìn nhận của mình, sau đó rồi lại tung ra một quả bom tấn.

- Hơn nữa, trải qua sự nghiên cứu của Thường vụ Thành ủy thì tất cả đều nhất trí, tán thành đồng chí Cao Hải đảm nhiệm Phó Thị trưởng, ý kiến trên cũng đã được trình lên Tỉnh ủy, xin Tỉnh ủy châm chước.

Cấp trên muốn bổ nhiệm Phó Thị trưởng thì phải trưng cầu ý kiến của Thành ủy thành phố Yến, lời nói này của Trần Phong tương đương với việc đưa ra kết luận cho việc đề bạt Cao Hải. Thành ủy thành phố đã tán thành việc đề bạt Cao Hải, nếu nhắc lại, đề cử những người khác thì khả năng sẽ gặp phải ý kiến phản đối của Thành ủy thành phố Yến.

Nhưng ở trong việc chọn người đảm nhiệm vị trí Trưởng ban thư ký Thành ủy, tuy rằng thành phố Yến cũng có quyền đề cử, nhưng bởi vì Trưởng ban thư ký Thành ủy là Thường vụ Thành ủy nên quyền quyết định nằm ở trong tay Tỉnh ủy.

Thần sắc của Thôi Hướng phức tạp liếc mắt nhìn Trần Phong một cái, muốn nói cái gì rồi lại hơi lắc đầu. Y và Trần Phong đã hợp tác nhiều năm, biết tính tình của Trần Phong. Ở trong hội nghị thường vụ Tỉnh ủy thì lời nói của Trần Phong không nặng, nhưng trong Thành ủy thì lại hoàn toàn khác. Y biết, việc đề bạt Cao Hải là Phó Thị trưởng thì trên cơ bản xem như là đã thông qua, các ủy viên thường vụ còn lại sẽ không ai nguyện ý tiếp tục phiêu lưu mạo hiểm với Trần Phong, để rồi chỉ một vị trí râu ria Phó Thị trưởng lại trở thành chuyện.

Như thế xem ra, tiêu điểm của mâu thuẫn sẽ tập trung ở việc đề bạt Lý Đinh Sơn.

Vốn ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Yến tổng cộng có 13 người, nhưng bởi vì hiện tại Diệp Thạch Sinh tạm thời vừa kiêm Bí thư và Chủ tịch tỉnh nên khuyết thiếu mất một vị trí. Nếu muốn lấy biểu quyết, khả năng không chừng sẽ xuất hiện cục diện 6 đấu với 6.

Tuy nhiên, cũng do thiếu mất một vị trí nên quyền lên tiếng của Diệp Thạch Sinh lại tăng lên, một phiếu của ông ta sẽ bằng hai phiếu của người khác.

Trước mắt những người phản đối Lý Đinh Sơn gồm có Phó Bí thư Thôi Hướng, Trưởng ban Thư ký Tiền Cẩm Tùng, Phó Chủ tịch thường trực tỉnh Phạm Duệ Hằng, đã có ba phiếu phản đối.

Ủng hộ Lý Đinh Sơn có Phó Chủ tịch tỉnh Mã Vạn Chính, Trưởng ban tổ chức cán bộ Mai Thái Bình và Bí thư Thành ủy thành phố Yến Trần Phong, như vậy là đã có ba phiếu ủng hộ.

Ngang tay.

Chủ tịch Mặt trận tổ quốc Trương Xán Dương bình thường luôn có một bộ dáng cười nói vui tươi hớn hở, hôm nay cũng khác. Y không nhanh không chậm nói:

- Đồng chí Cao Hải là Phó Thị trưởng thì tôi không có ý kiến gì. Việc đề bạt đồng chí Lý Đinh Sơn thì quá nổi bật, dễ dàng làm cho có điều tiếng, tôi bảo lưu ý kiến chưa đề bạt đồng chí này vội. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn

Trương Xán Dương lại là người bỏ phiếu chống lại việc đề bạt của Lý Đinh Sơn.

Bí thư Đảng ủy Công an Lý Bình Văn là một người có khuôn mặt dài, đen sì, sắc mặt so với Tần Thác Phu có vẻ còn đen hơn rất nhiều. Dường như lúc nào trên khuôn mặt y cũng phụng phịu, giống như người khác đang nợ tiền y vậy. Vốn y vẫn ngồi im tại chỗ, nghịch nghịch chén nước trên tay, sau khi nghe xong Trương Xán Dương lên tiếng, y một ngụm uống hết nước trong chén rồi nói:

- Ý kiến của tôi nhất trí với ý kiến của Phó Bí thư Thôi, việc đề bạt đồng chí Lý Đinh Sơn và Cao Hải là không phù hợp.

Lại là một tiếng nói cứng rắn phản đối mạnh mẽ! Trong lòng mọi người đều trở nên có chút rúng động, tình huống so với trong tưởng tượng thì còn phức tạp hơn rất nhiều, một vị trí thường vụ Thành ủy xem ra làm xúc động không ít ích lợi của người khác.

Chính ủy quân khu tỉnh Trương Kiến Quốc dáng mặt đường đường chính chính, lời nói thành khẩn, tình ý sâu xa:

- Các đồng chí, làm việc đều phải chú ý một chút đến sự công bằng. Đồng chí Lý Đinh Sơn nếu thăng vượt hai cấp, nếu ở trong bộ đội thì cũng phải lập công lớn mới có được. Tôi cảm thấy chiến tích của đồng chí này không đủ để đáp ứng, lý lịch kinh nghiệm cũng hơi chút khuyết thiếu. Về phần đồng chí Cao Hải, Phó Bí thư Thôi nói cũng có chút đạo lý, cũng phải thận trọng.

Sáu phiếu phản đối! Một cuộc chiến tranh không có chút khói thuốc súng so với trong trí tưởng tượng của mọi người thì phải kịch liệt hơn rất nhiều. Chẳng những có người nhìn chằm chằm đối với vị trí thường vụ Thành ủy mà ngay cả một Phó Thị trưởng không thuộc thẩm quyền cũng giơ cao tay phủ quyết. Phản đối người như vậy rốt cuộc là nhằm vào người được đề cử hay là nhằm vào Trưởng ban Tổ chức cán bộ Mai Thái Bình?

Hoặc là, tận sâu bên trong đang còn có mục đích gì?

Không ít người đều có ánh mắt phức tạp liếc mắt nhìn Mai Thái Bình và Diệp Thạch Sinh một cái.
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại