Quan Sách
Chương 625: Sóng gió vùng kỳ thị!
Nhật báo Phương Nam của Lĩnh Nam sức ảnh hưởng sâu rộng toàn quốc.
Mà phóng viên Đường Ngọc của nhật báo Phương Nam cũng là một phóng viên từng trải có danh tiếng trong nghề.
Tôn chỉ làm báo của nhật báo Phương Nam vẫn luôn là vì công tác cải cách mà tuyên truyền ủng hộ, luôn cố gắng đưa tin chân thực, chuẩn xác bởi vì cải cách phía Nam mang đến một sự thay đổi mới, một bầu không khí mới, đưa tin về công tác cải cách sẽ đem lại cho quần chúng đến được với lợi ích thiết thực.
Đương nhiên, trong quá trình cải cách vẫn luôn tồn tại các vấn đề, các cấp Đảng ủy chính quyền trong lúc thi hành chính sách của Tỉnh ủy và Trung ương cũng có thể xảy ra sai sót, dân chúng các nơi phản ánh các vấn đề khá lớn của xã hội... đây đều là những tin trọng điểm của nhật báo Phương Nam.
Nói không chút khoa trương, nhật báo Phương Nam là tiếng nói truyền thông của Tỉnh ủy Lĩnh Nam, là công cụ sắc bén nhất trong công tác tuyên truyền của Tỉnh ủy Lĩnh Nam, mà Đường Ngọc sở dĩ có ảnh hưởng lớn như vậy cũng là nhờ có nhật báo Phương Nam làm hậu thuận cực kỳ vững chắc.
Về Đường Ngọc, ở Lĩnh Nam có rất nhiều lời đồn đại về người này.
Đường Ngọc thuộc loại “thục nữ dịu dàng" điển hình của xã hội hiện nay, cô ngày thường xinh đẹp, làm việc rất thành thục, lối hành văn rất chín chắn, đó là người ta nói vậy.
Còn mặt khác, cô ngày ngày đều xinh đẹp, tràn đầy sức sống, đi tới đâu cũng đều chói lòa, là người phụ nữ rất có sức hấp dẫn.
Cô vẫn chưa kết hôn, về chuyện này có không ít lời đồn đại không hay, có người nói cô và một số lãnh đạo trọng yếu trong Tỉnh ủy có quan hệ không thường, còn có người lại khếch đại, nói nàng là tình nhân của một nhân vật lớn ở thủ đô.
Đương nhiên, cũng có một số lời đồn đại nói cô là đồng tính, dù sao chuyện xưa của cô ở Lĩnh Nam cũng rất nhiều.
Những lời đồn đại này thật hay giả chưa cần bàn tới, nhưng ít nhất có thể tin, Đường Ngọc này là người rất nổi tiếng ở Lĩnh Nam, người biết đến cô rất nhiều.
Hôm nay, Tổng biên tập nhật báo Phương Nam, lão Khâu tìm Đường Ngọc nói chuyện.
Tính cách Lão Khâu ôn hòa, đạo mạo. Làm công tác truyền thông đã mấy chục năm, có thể là đa mưu túc trí, vô cùng trầm tĩnh.
Mà điểm đáng chú ý nhất của ông chính là giỏi bồi dưỡng nhân tài, giỏi dùng người.
Giống như nhật báo Phương Nam có thể trở thành tờ báo có sức ảnh hưởng lớn như vậy, không chỉ vì đây là tiếng nói truyền thông của Tỉnh ủy.
Cả nước có mười mấy tỉnh, có rất nhiều tờ nhật báo địa phương kinh doanh thất bại, lượng báo tiêu thụ được còn cần chính phủ cưỡng chế thi hành phương pháp đặt báo khiến cho nhiều cán bộ Đảng viên vì nhiệm vụ đặt báo mà không ngừng kêu khổ.
Nhật báo Phương Nam sở dĩ có sức ảnh hưởng, nguyên nhân lớn nhất chính là bọn họ đưa vấn đề thị trường và nhu cầu truyền thông ngang bằng nhau, nội dung báo phong phú , thích hợp với cuộc sống thực tế của nhân dân, nhận được rất nhiều sự hoan nghênh từ nhiều độc giả. Đây mới chính là yếu tố khiến nhật báo Phương Nam có được sức ảnh hưởng như ngày hôm nay.
Mà trong yếu tố này, lão Khâu chính là người quan trọng nhất.
Đường Ngọc mặt mang nét cười, bưng chén cà phê, lắc nhẹ, nói:
-Tổng biên tập Khâu, mục đích ngài tìm tôi tôi đã rõ, không phải cái hôm nay tôi viết chính là đưa tin kia sao? Có chuyện gì vậy? Ngài có ý kiến gì sao?
Lão Khâu cười cười, thưởng thức nhìn Đường Ngọc nói:
-Đường Ngọc à, lần này Tỉnh ủy tổ chức công tuyển, đây là một công tác vô cùng trọng yếu. Trong bộ phận yêu cầu chúng ta tích cực tuyên truyền, còn phải thật sự làm tốt công tác tuyên truyền cho lần công tuyển này, bản thảo hôm qua cô viết, liệu có ổn thỏa hay không?
Đường Ngọc cười nói:
-Tổng biên tập Khâu, vấn đề này không thể nói như vậy, muốn là công tác tuyên truyền đầu tiên phải làm gì? Đầu tiên chính là phải có sức ảnh hưởng. Công tác công tuyển cán bộ lần này liệu có đủ sức ảnh hưởng hay không? Tôi tự thấy không đủ, tuy rằng các phương tiện truyền thông của Trung ương từng đưa tin, nhưng ở Lĩnh Nam chúng ta thì chưa từng có!
Cô dừng một chút nói:
-Cho nên, tôi muốn từ trung gian khai thác tư liệu sống, trước tiên tạo ra sức hút, sau đó lại đưa tin theo dõi, vậy là hoàn thành nhiệm vụ!
Đường Ngọc là người làm truyền thông thức thời, đối với từ “PR" này không chút kiêng kị.
Tựa như chuyện công tuyển lần này, không PR một chút, sao có thể tạo ra được sức ảnh hưởng? Một chút ảnh hưởng cũng không có, vậy làm sao mà tuyên truyền?
Cho nên Đường Ngọc liền tạo ra một scandal, scandal lần này chính là sự công bằng trong việc công tuyển cán bộ, bởi vì trước khi việc công tuyển bắt đầu, đã có người có ý kỳ thị, dùng thành kiến để nhìn người, ví dụ như Mã Tiểu Na.
Đầu tiên Đường Ngọc muốn nắm lấy trường hợp điển hình này, khuấy đảo chuyện này lên, thu hút sự chú ý của mọi người, mọi tầng lớp xã hội.
Lão Khâu hơi nhíu mày, nhìn chằm chằm Đường Ngọc nói:
-Đường Ngọc, sau đó cô có tính toán gì không? Chẳng lẽ cô không lo một khi ảnh hưởng lớn rồi sẽ mang lại áp lực cho công tác công tuyển của Tỉnh ủy chúng ta sao?
Đường Ngọc khẽ ho một tiếng, nói:
-Khâu tổng, Mã Tiểu Na này là kẻ có tài, lại là du học sinh từ nước ngoài trở về, như sự giác ngộ chính trị quá kém. Cô ta nói lần này công tuyển là làm gì đây? Thật sự chỉ đơn giản là điều vài cán bộ về mấy thành phố đó thôi sao?
Cô ta không nghĩ xem, lần này từ trung ương đến địa phương, tốn biết bao công sức cho lần công tuyển này, nếu chỉ bởi vì muốn điều chỉnh vài cán bộ, tôi thấy cách nhìn như vậy quán hạn hẹp, quá đơn thuần rồi!
Cô dừng một chút, nói tiếp:
-Vậy nên, sau khi chúng ta viết bài báo này, tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện gì, cho dù có xảy ra vấn đề gì thì cũng không ảnh hưởng đến mục tiêu công tác của chúng ta.
Lão Khâu ho nhẹ, cầm bản thảo đưa cho Đường Ngọc:
-Cô cầm đi, nhớ nắm cho chắc cơ hội này, cô phải nhớ kỹ, công tác của chúng ta luôn luôn có hai nội dung, một là tuyên truyền, một là giám sát! Tuyên truyền cái tốt, giám sát chuyện vấn đề, hai việc này đều phải nhớ kỹ!
Đường Ngọc tiếp nhận bản thảo của lão Khâu, nhìn lướt qua, nét mặt rạng rỡ như hoa.
Cô nhìn lão Khâu nói:
-Ai nha, bút pháp của Khâu tổng chúng ta trước sau như một vẫn sắc bén như vậy. Bài viết của tôi qua tay ngài không ngờ thay đổi được như vậy, lập luận kia thật sắc sảo khôn lường rồi!
Hai người nhìn nhau bật cười.
Tỉnh Lĩnh Nam công tuyển một nhóm cán bộ, đây vốn không phải chuyện lớn gì, nhưng vì tiêu đề bài báo của nhật báo Phương Nam là “Công tuyển không cần lảng tránh, phân biệt là nguyên tắc của công tuyển?" liền thu hút được sự quan tâm của cả nước.
Sau khi nhật báo Phương Nam đưa tin này, cả xã hội liền chú ý đến.
Sau đó các đài truyền hình từ các nơi cũng thuận gió đi lên, bắt đầu tập trung vào vấn đề này.
Rất nhanh mọi người liền hiểu rõ ngọn ngành chuyện này. Tỉnh Lĩnh Nam lần này công tuyển cán bộ là chỉ tuyển cán bộ trong tỉnh.
Mà Phó trưởng ban Tổ chức của thành phố Hải Sơn, Mã Tiểu Na đề ra ba điều kiện cũng bị bài báo này từng chút phân tích ra, bài báo của Đường Ngọc vô cùng sắc bén, trực tiếp đem mũi giáo hướng thẳng vào vấn đề phân biệt vùng miền, phân biệt bằng cấp và tuổi tác...
Đường Ngọc đặt ra câu hỏi, liệu chiến lược đưa cán bộ Tây Bộ vào Trung ương Tỉnh Lĩnh Nam lần này có được một vài đơn vị và cá nhân thật sự lĩnh hội hay không?
Đường Ngọc lại hỏi, nếu là cán bộ từ Tây Bộ đến, lại yêu cầu anh ta có kinh nghiệm công tác ở Lĩnh Nam, đây có phải một yêu cầu quá cao, quá đỗi hoang đường rồi sao?
Còn có vì sao một số cán bộ Lĩnh Nam lại đề xuất yêu cầu như vậy? Bọn họ căn cứ vào đâu? Là xem thường vùng kia lạc hậu nên không vừa lòng hay sao?
Đường Ngọc văn phong sắc bén, từng vấn đề, từng câu hỏi đều bắt lấy thóp của Mã Tiểu Na, có thể nói là cay độc đến cực điểm.
Mà hiện tại, công tác công tuyển mới bắt đầu, vào thời điểm như vậy, truyền thông cả nước đột nhiên nhìn đến chuyện này, cũng khiến cho tình hình tại Lĩnh Nam căng thẳng hẳn lên.
Mã Tiểu Na cố gắng giải thích với phóng viên mục đích và ý đồ thực sự đằng sau những yêu cầu của mình nhưng việc này sao có thể giải thích rõ ràng được?
Rất nhanh, cô liền sầu não nhận được điện thoại của Phó Bí thư thành phố Hải Sơn, Giang Chú, trong điện thoại Bí thư Giang nghiêm khắc phê bình cô, kêu cô tự mình kiểm điểm, ghi nhớ ý nghĩa của lần điều động cán bộ Tây Bộ này của trung ương, tổ chức.
Mà sức ảnh hưởng của chuyện này không chỉ có thể, lần công tuyển cán bộ này, đối tượng đều là các cán bộ trẻ tuổi ưu tú đến từ Tây Bộ, có thể nói bọn họ là những hạt mầm tốt nhất rồi, để họ đến vùng duyên hải tham sự kiến thiết kinh tế vùng duyên hải, góp một viên gạch kiến thiết nền kinh tế nơi đây.
Hiện tại, gặp phải vấn đề như vậy, rất nhiều tỉnh liền đem vấn đề này giao cho Trung ương và các ngành tương quan.
Cuối cùng, Tỉnh ủy tỉnh Lĩnh Nam chịu không nổi áp lực, công khai mở họp báo làm sáng tỏ việc này, cũng rõ ràng bày tỏ quan điềm chuyện yêu cầu kỳ thị trong công tuyển là do một cá nhân nói sai mà thành, về phía chính phủ, việc công tuyển không có chút sự phân biệt nào.
Để phối hợp với Tỉnh ủy làm sáng tỏ việc này, hội thẩm định Lĩnh Nam và các chủ nhiệm Thẩm định đều đến tham gia phỏng vấn và làm sáng tỏ việc này, dần dần làn sóng kỳ thị này bị dập tắt, còn công tuyển lần này cũng thu hút được không ít sự chú ý.
Trong khách sạn, sô pha trong phòng rộng rãi và thoải mái, Mã Tiểu Na ngồi trên đó lại tựa như ngồi trên đống lửa, tâm tình bực bội.
TV phát tin, là một đoạn phỏng vấn Chủ nhiệm Thẩm định thành phố Nam Cảng, Hầu Hồng Quân hồ hởi nói với giới truyền thông:
-Đối với lần công tuyển này, tôi hy vọng có thể chọn lọc ra được những nhân tài, những cán bộ ưu tú trong cả nước, đây là chính sách của Lĩnh Nam, và cũng là niềm mong đợi của thành phố Nam Cảng chúng tôi....
Trước mắt, thành phố chúng tôi mới chỉ có hai người mới đến, đây không phải là quá hiếm hoi rồi sao, chúng tôi hy vọng có thể chọn lựa được nhiều người hơn nữa, nhưng cạnh tranh vô cùng khốc liệt, chúng tôi vô cùng tiếc nuối không không có thêm nhiều cơ hội hơn nữa...
Mã Tiểu Na nhìn Hầu Hồng quân trong TV ngồi nghiêm chỉnh, chậm rãi nói, cô tức giận nói không lên lời.
Lần này cô bị thành phố phê bình, tỉnh xử phạt, đến cửa khách sạn cũng không dám ra, rất có thể chuyện này là do Hầu Hồng Quân gây ra.
Thành phố Nam Cảng và Hải Sơn tiếp giáp nhau, vẫn luôn tồn tại tranh chấp kịch liệt, bởi vì cạnh tranh nên chính phủ địa phương ở đây từ trước đến nay luôn bất hòa, cán bộ ở đây cũng bất hòa không kém.
Lần này Mã Tiểu Na kinh suất, không ngờ Hầu Hồng Quân lần này ra tay âm hiểm như vậy, không chỉ bắt thóp mình mà còn đưa phóng viên tới.
Mà cô phóng viên tên Đường Ngọc kia càng khiến Mã Tiểu Na căm tức.
Người phụ nữ này, miệng nam mô bụng một bồ dao găm, ngoài mặt khách khí, quay đầu liền đâm mình một đao khiến mình trở tay không kịp!
Lúc Mã Tiểu Na ở Hải Sơn đã nghe nói phóng viên tỉnh thành lợi hại, mấy năm nay ở thành phố làm truyền thông, quan hệ rộng, tốn không ít tinh lực. Hôm nay Mã Tiểu Na cuối cùng cũng được lĩnh giáo bị phóng viên tỉnh thành nhúng tay vào là như thế nào, đưa tin sắc bén như vậy, nếu Mã Tiểu Na gặp phải chuyện như vậy ở Hải Sơn, nhà truyền thông kia đã bị cô hủy luôn rồi!
-Chuyện này tôi sẽ không để yên đâu!
Mã Tiểu Na nghiến răng nghiến lợi nói.
Mà phóng viên Đường Ngọc của nhật báo Phương Nam cũng là một phóng viên từng trải có danh tiếng trong nghề.
Tôn chỉ làm báo của nhật báo Phương Nam vẫn luôn là vì công tác cải cách mà tuyên truyền ủng hộ, luôn cố gắng đưa tin chân thực, chuẩn xác bởi vì cải cách phía Nam mang đến một sự thay đổi mới, một bầu không khí mới, đưa tin về công tác cải cách sẽ đem lại cho quần chúng đến được với lợi ích thiết thực.
Đương nhiên, trong quá trình cải cách vẫn luôn tồn tại các vấn đề, các cấp Đảng ủy chính quyền trong lúc thi hành chính sách của Tỉnh ủy và Trung ương cũng có thể xảy ra sai sót, dân chúng các nơi phản ánh các vấn đề khá lớn của xã hội... đây đều là những tin trọng điểm của nhật báo Phương Nam.
Nói không chút khoa trương, nhật báo Phương Nam là tiếng nói truyền thông của Tỉnh ủy Lĩnh Nam, là công cụ sắc bén nhất trong công tác tuyên truyền của Tỉnh ủy Lĩnh Nam, mà Đường Ngọc sở dĩ có ảnh hưởng lớn như vậy cũng là nhờ có nhật báo Phương Nam làm hậu thuận cực kỳ vững chắc.
Về Đường Ngọc, ở Lĩnh Nam có rất nhiều lời đồn đại về người này.
Đường Ngọc thuộc loại “thục nữ dịu dàng" điển hình của xã hội hiện nay, cô ngày thường xinh đẹp, làm việc rất thành thục, lối hành văn rất chín chắn, đó là người ta nói vậy.
Còn mặt khác, cô ngày ngày đều xinh đẹp, tràn đầy sức sống, đi tới đâu cũng đều chói lòa, là người phụ nữ rất có sức hấp dẫn.
Cô vẫn chưa kết hôn, về chuyện này có không ít lời đồn đại không hay, có người nói cô và một số lãnh đạo trọng yếu trong Tỉnh ủy có quan hệ không thường, còn có người lại khếch đại, nói nàng là tình nhân của một nhân vật lớn ở thủ đô.
Đương nhiên, cũng có một số lời đồn đại nói cô là đồng tính, dù sao chuyện xưa của cô ở Lĩnh Nam cũng rất nhiều.
Những lời đồn đại này thật hay giả chưa cần bàn tới, nhưng ít nhất có thể tin, Đường Ngọc này là người rất nổi tiếng ở Lĩnh Nam, người biết đến cô rất nhiều.
Hôm nay, Tổng biên tập nhật báo Phương Nam, lão Khâu tìm Đường Ngọc nói chuyện.
Tính cách Lão Khâu ôn hòa, đạo mạo. Làm công tác truyền thông đã mấy chục năm, có thể là đa mưu túc trí, vô cùng trầm tĩnh.
Mà điểm đáng chú ý nhất của ông chính là giỏi bồi dưỡng nhân tài, giỏi dùng người.
Giống như nhật báo Phương Nam có thể trở thành tờ báo có sức ảnh hưởng lớn như vậy, không chỉ vì đây là tiếng nói truyền thông của Tỉnh ủy.
Cả nước có mười mấy tỉnh, có rất nhiều tờ nhật báo địa phương kinh doanh thất bại, lượng báo tiêu thụ được còn cần chính phủ cưỡng chế thi hành phương pháp đặt báo khiến cho nhiều cán bộ Đảng viên vì nhiệm vụ đặt báo mà không ngừng kêu khổ.
Nhật báo Phương Nam sở dĩ có sức ảnh hưởng, nguyên nhân lớn nhất chính là bọn họ đưa vấn đề thị trường và nhu cầu truyền thông ngang bằng nhau, nội dung báo phong phú , thích hợp với cuộc sống thực tế của nhân dân, nhận được rất nhiều sự hoan nghênh từ nhiều độc giả. Đây mới chính là yếu tố khiến nhật báo Phương Nam có được sức ảnh hưởng như ngày hôm nay.
Mà trong yếu tố này, lão Khâu chính là người quan trọng nhất.
Đường Ngọc mặt mang nét cười, bưng chén cà phê, lắc nhẹ, nói:
-Tổng biên tập Khâu, mục đích ngài tìm tôi tôi đã rõ, không phải cái hôm nay tôi viết chính là đưa tin kia sao? Có chuyện gì vậy? Ngài có ý kiến gì sao?
Lão Khâu cười cười, thưởng thức nhìn Đường Ngọc nói:
-Đường Ngọc à, lần này Tỉnh ủy tổ chức công tuyển, đây là một công tác vô cùng trọng yếu. Trong bộ phận yêu cầu chúng ta tích cực tuyên truyền, còn phải thật sự làm tốt công tác tuyên truyền cho lần công tuyển này, bản thảo hôm qua cô viết, liệu có ổn thỏa hay không?
Đường Ngọc cười nói:
-Tổng biên tập Khâu, vấn đề này không thể nói như vậy, muốn là công tác tuyên truyền đầu tiên phải làm gì? Đầu tiên chính là phải có sức ảnh hưởng. Công tác công tuyển cán bộ lần này liệu có đủ sức ảnh hưởng hay không? Tôi tự thấy không đủ, tuy rằng các phương tiện truyền thông của Trung ương từng đưa tin, nhưng ở Lĩnh Nam chúng ta thì chưa từng có!
Cô dừng một chút nói:
-Cho nên, tôi muốn từ trung gian khai thác tư liệu sống, trước tiên tạo ra sức hút, sau đó lại đưa tin theo dõi, vậy là hoàn thành nhiệm vụ!
Đường Ngọc là người làm truyền thông thức thời, đối với từ “PR" này không chút kiêng kị.
Tựa như chuyện công tuyển lần này, không PR một chút, sao có thể tạo ra được sức ảnh hưởng? Một chút ảnh hưởng cũng không có, vậy làm sao mà tuyên truyền?
Cho nên Đường Ngọc liền tạo ra một scandal, scandal lần này chính là sự công bằng trong việc công tuyển cán bộ, bởi vì trước khi việc công tuyển bắt đầu, đã có người có ý kỳ thị, dùng thành kiến để nhìn người, ví dụ như Mã Tiểu Na.
Đầu tiên Đường Ngọc muốn nắm lấy trường hợp điển hình này, khuấy đảo chuyện này lên, thu hút sự chú ý của mọi người, mọi tầng lớp xã hội.
Lão Khâu hơi nhíu mày, nhìn chằm chằm Đường Ngọc nói:
-Đường Ngọc, sau đó cô có tính toán gì không? Chẳng lẽ cô không lo một khi ảnh hưởng lớn rồi sẽ mang lại áp lực cho công tác công tuyển của Tỉnh ủy chúng ta sao?
Đường Ngọc khẽ ho một tiếng, nói:
-Khâu tổng, Mã Tiểu Na này là kẻ có tài, lại là du học sinh từ nước ngoài trở về, như sự giác ngộ chính trị quá kém. Cô ta nói lần này công tuyển là làm gì đây? Thật sự chỉ đơn giản là điều vài cán bộ về mấy thành phố đó thôi sao?
Cô ta không nghĩ xem, lần này từ trung ương đến địa phương, tốn biết bao công sức cho lần công tuyển này, nếu chỉ bởi vì muốn điều chỉnh vài cán bộ, tôi thấy cách nhìn như vậy quán hạn hẹp, quá đơn thuần rồi!
Cô dừng một chút, nói tiếp:
-Vậy nên, sau khi chúng ta viết bài báo này, tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện gì, cho dù có xảy ra vấn đề gì thì cũng không ảnh hưởng đến mục tiêu công tác của chúng ta.
Lão Khâu ho nhẹ, cầm bản thảo đưa cho Đường Ngọc:
-Cô cầm đi, nhớ nắm cho chắc cơ hội này, cô phải nhớ kỹ, công tác của chúng ta luôn luôn có hai nội dung, một là tuyên truyền, một là giám sát! Tuyên truyền cái tốt, giám sát chuyện vấn đề, hai việc này đều phải nhớ kỹ!
Đường Ngọc tiếp nhận bản thảo của lão Khâu, nhìn lướt qua, nét mặt rạng rỡ như hoa.
Cô nhìn lão Khâu nói:
-Ai nha, bút pháp của Khâu tổng chúng ta trước sau như một vẫn sắc bén như vậy. Bài viết của tôi qua tay ngài không ngờ thay đổi được như vậy, lập luận kia thật sắc sảo khôn lường rồi!
Hai người nhìn nhau bật cười.
Tỉnh Lĩnh Nam công tuyển một nhóm cán bộ, đây vốn không phải chuyện lớn gì, nhưng vì tiêu đề bài báo của nhật báo Phương Nam là “Công tuyển không cần lảng tránh, phân biệt là nguyên tắc của công tuyển?" liền thu hút được sự quan tâm của cả nước.
Sau khi nhật báo Phương Nam đưa tin này, cả xã hội liền chú ý đến.
Sau đó các đài truyền hình từ các nơi cũng thuận gió đi lên, bắt đầu tập trung vào vấn đề này.
Rất nhanh mọi người liền hiểu rõ ngọn ngành chuyện này. Tỉnh Lĩnh Nam lần này công tuyển cán bộ là chỉ tuyển cán bộ trong tỉnh.
Mà Phó trưởng ban Tổ chức của thành phố Hải Sơn, Mã Tiểu Na đề ra ba điều kiện cũng bị bài báo này từng chút phân tích ra, bài báo của Đường Ngọc vô cùng sắc bén, trực tiếp đem mũi giáo hướng thẳng vào vấn đề phân biệt vùng miền, phân biệt bằng cấp và tuổi tác...
Đường Ngọc đặt ra câu hỏi, liệu chiến lược đưa cán bộ Tây Bộ vào Trung ương Tỉnh Lĩnh Nam lần này có được một vài đơn vị và cá nhân thật sự lĩnh hội hay không?
Đường Ngọc lại hỏi, nếu là cán bộ từ Tây Bộ đến, lại yêu cầu anh ta có kinh nghiệm công tác ở Lĩnh Nam, đây có phải một yêu cầu quá cao, quá đỗi hoang đường rồi sao?
Còn có vì sao một số cán bộ Lĩnh Nam lại đề xuất yêu cầu như vậy? Bọn họ căn cứ vào đâu? Là xem thường vùng kia lạc hậu nên không vừa lòng hay sao?
Đường Ngọc văn phong sắc bén, từng vấn đề, từng câu hỏi đều bắt lấy thóp của Mã Tiểu Na, có thể nói là cay độc đến cực điểm.
Mà hiện tại, công tác công tuyển mới bắt đầu, vào thời điểm như vậy, truyền thông cả nước đột nhiên nhìn đến chuyện này, cũng khiến cho tình hình tại Lĩnh Nam căng thẳng hẳn lên.
Mã Tiểu Na cố gắng giải thích với phóng viên mục đích và ý đồ thực sự đằng sau những yêu cầu của mình nhưng việc này sao có thể giải thích rõ ràng được?
Rất nhanh, cô liền sầu não nhận được điện thoại của Phó Bí thư thành phố Hải Sơn, Giang Chú, trong điện thoại Bí thư Giang nghiêm khắc phê bình cô, kêu cô tự mình kiểm điểm, ghi nhớ ý nghĩa của lần điều động cán bộ Tây Bộ này của trung ương, tổ chức.
Mà sức ảnh hưởng của chuyện này không chỉ có thể, lần công tuyển cán bộ này, đối tượng đều là các cán bộ trẻ tuổi ưu tú đến từ Tây Bộ, có thể nói bọn họ là những hạt mầm tốt nhất rồi, để họ đến vùng duyên hải tham sự kiến thiết kinh tế vùng duyên hải, góp một viên gạch kiến thiết nền kinh tế nơi đây.
Hiện tại, gặp phải vấn đề như vậy, rất nhiều tỉnh liền đem vấn đề này giao cho Trung ương và các ngành tương quan.
Cuối cùng, Tỉnh ủy tỉnh Lĩnh Nam chịu không nổi áp lực, công khai mở họp báo làm sáng tỏ việc này, cũng rõ ràng bày tỏ quan điềm chuyện yêu cầu kỳ thị trong công tuyển là do một cá nhân nói sai mà thành, về phía chính phủ, việc công tuyển không có chút sự phân biệt nào.
Để phối hợp với Tỉnh ủy làm sáng tỏ việc này, hội thẩm định Lĩnh Nam và các chủ nhiệm Thẩm định đều đến tham gia phỏng vấn và làm sáng tỏ việc này, dần dần làn sóng kỳ thị này bị dập tắt, còn công tuyển lần này cũng thu hút được không ít sự chú ý.
Trong khách sạn, sô pha trong phòng rộng rãi và thoải mái, Mã Tiểu Na ngồi trên đó lại tựa như ngồi trên đống lửa, tâm tình bực bội.
TV phát tin, là một đoạn phỏng vấn Chủ nhiệm Thẩm định thành phố Nam Cảng, Hầu Hồng Quân hồ hởi nói với giới truyền thông:
-Đối với lần công tuyển này, tôi hy vọng có thể chọn lọc ra được những nhân tài, những cán bộ ưu tú trong cả nước, đây là chính sách của Lĩnh Nam, và cũng là niềm mong đợi của thành phố Nam Cảng chúng tôi....
Trước mắt, thành phố chúng tôi mới chỉ có hai người mới đến, đây không phải là quá hiếm hoi rồi sao, chúng tôi hy vọng có thể chọn lựa được nhiều người hơn nữa, nhưng cạnh tranh vô cùng khốc liệt, chúng tôi vô cùng tiếc nuối không không có thêm nhiều cơ hội hơn nữa...
Mã Tiểu Na nhìn Hầu Hồng quân trong TV ngồi nghiêm chỉnh, chậm rãi nói, cô tức giận nói không lên lời.
Lần này cô bị thành phố phê bình, tỉnh xử phạt, đến cửa khách sạn cũng không dám ra, rất có thể chuyện này là do Hầu Hồng Quân gây ra.
Thành phố Nam Cảng và Hải Sơn tiếp giáp nhau, vẫn luôn tồn tại tranh chấp kịch liệt, bởi vì cạnh tranh nên chính phủ địa phương ở đây từ trước đến nay luôn bất hòa, cán bộ ở đây cũng bất hòa không kém.
Lần này Mã Tiểu Na kinh suất, không ngờ Hầu Hồng Quân lần này ra tay âm hiểm như vậy, không chỉ bắt thóp mình mà còn đưa phóng viên tới.
Mà cô phóng viên tên Đường Ngọc kia càng khiến Mã Tiểu Na căm tức.
Người phụ nữ này, miệng nam mô bụng một bồ dao găm, ngoài mặt khách khí, quay đầu liền đâm mình một đao khiến mình trở tay không kịp!
Lúc Mã Tiểu Na ở Hải Sơn đã nghe nói phóng viên tỉnh thành lợi hại, mấy năm nay ở thành phố làm truyền thông, quan hệ rộng, tốn không ít tinh lực. Hôm nay Mã Tiểu Na cuối cùng cũng được lĩnh giáo bị phóng viên tỉnh thành nhúng tay vào là như thế nào, đưa tin sắc bén như vậy, nếu Mã Tiểu Na gặp phải chuyện như vậy ở Hải Sơn, nhà truyền thông kia đã bị cô hủy luôn rồi!
-Chuyện này tôi sẽ không để yên đâu!
Mã Tiểu Na nghiến răng nghiến lợi nói.
Tác giả :
Tịch Mịch Độc Nam Hoa