Quẩn Quanh Nhân Gian
Chương 39
Ngoại trừ lần cường hôn hắn kia, ta cũng chưa từng cùng hắn môi lưỡi quấn quýt thân mật như thế này.
Răng khẽ cắn vào môi nhau, có chút đau có chút ngứa, hai đầu lưỡi giống như linh xà nhảy múa, dây dưa không ngớt, nước bọt theo khóe môi chảy xuống, lưu thành một đường tê dại. Toàn bộ thân thể cùng linh hồn ta đều vì nụ hôn mày mà vui mừng không thôi, nhịn không được nghĩ muốn đòi hỏi nhiều thêm nữa, thêm nữa.
Thật vất vả mới kết thúc nụ hôn, ta đã là hô hấp dồn dập, cả người như nhũn ra.
Ta thấy hắn hơi ngồi thẳng lên, giống như chuẩn bị rời giường, sợ hắn hối hận, vội vàng dùng một chân ôm lấy eo hắn, kéo hắn về phía ta, đồng thời hai tay thăm dò vào tiết y của hắn không ngừng vuốt ve.
“Ta nghe nói Phật giáo có một loại Thiện Tông* tên là ‘Hoan hỉ thiền’, lấy nhục dục nhập đạo, không bằng hoàng huynh liền cùng ta làm Minh Vương cùng Minh Phi đi!" Ta ghé vào tai hắn khẽ nói, dứt lời thè lưỡi ra liếm cổ hắn, liếm thẳng đến vành tai hắn, lại ngậm trong miệng cẩn thận liếm mút.
(*禅宗 một phái của Phật Giáo)
Hô hấp Đoạn Niết bỗng nhiên nặng nề, bàn tay lửa nóng theo đường cong thân thể ta vuốt từ trên xuống dưới, đến bắp đùi, lại đến đầu gối, cuối cùng cứng rắn tách ra, phần eo hạ xuống chen vào giữa hai chân ta.
Ta chỉ cảm thấy một thứ vừa thô vừa cứng đâm vào giữa hai đùi ta, cách một tầng vải mỏng manh, thanh sắt giống như tản ra nhiệt độ nóng hổi, khiến ta khó nhịn mà vặn vẹo phần hông, cọ xát chỗ đó.
Đoạn Niết cúi người hôn viên thịt trên ngực ta, bên kia dùng tay vân vê, hai bên đều không bị lạnh nhạt.
Ta nhắm mắt lại, cổ họng phát ra tiếng rên rỉ nhỏ vụn, bàn tay đặt sau gáy hắn, có khi ấn hắn lại càng gần, có khi sẽ kéo tóc hắn khiến hắn không cần tiếp tục.
Hắn một bên đốt lửa trên người ta, một bên lại di chuyển phần hông, dùng dương vật lửa nóng kia va chạm hạ thể của ta.
“A…" Ta đổi thành hai tay đặt trên vai hắn, ngước cổ lên, cảm thụ thứ kia đâm vào hai quả cầu của ta, đâm đến cửa huyệt của ta, trụ thịt to khỏe không ngừng ma sát thứ ngủ yên không tỉnh trong đám lông kia.
Tuy rằng làm cho phía trước sảng khoái so ra kém hơn phía sau, nhưng ta cũng có thể cảm thấy từ lỗ đỉnh đang chậm rãi chảy ra chất lỏng dinh dính, làm đến giữa háng ta ướt át, khiến cho ta càng có thể cảm nhận được rõ ràng vật lớn của Đoạn Niết.
Ta đã hai năm không được cảm thụ qua độ nóng của hắn, hiện tại cực kỳ tưởng niệm.
“Hoàng huynh.. A… mau vào.. đừng cọ xát.. ư…" Ta mở ra đôi mắt ướt át, càng kẹp chặt eo hắn, dùng cái này để thúc giục.
“Chính ngươi trêu chọc, không cho phép làm nũng." Hắn ngẩng đầu lên khỏi ngực ta, cắn một ngụm vào cổ ta, lực không nặng không nhẹ, mang theo chút mùi vị thô bạo, càng kích thích sóng dục mãnh liệt trong cơ thể ta.
Ta bám chặt lưng hắn, miệng thở phì phò, hạ thể bị hắn cọ xát đến mức ướt dính, vải vóc cùng da thịt chạm nhau lại sinh ra tiếng nước *bẹp bẹp*.
“Dù sao cũng cứng không được a… còn không bằng trực tiếp… trực tiếp dùng mặt sau." Một người nam nhân lại ở trước mặt một người nam nhân khác thừa nhận bản thân không dùng được, thật sự là một chuyện vô cùng nhục nhã, nói xong câu đó ta liền quay mặt sang một bên.
Động tác của Đoạn Niết dừng lại, hơi nâng dậy, đưa tay xoa xoa dương vật mềm nhũn của ta, kinh ngạc nói: “Tật xấu của ngươi vẫn chưa hết?"
Trong lòng buồn khổ một trận, càng hơn chán nản chính là sợ hắn ghét bỏ ta, dưới tâm tình ngổn ngang, ta chợt đẩy hắn xuống, nổi giận: “Không lành được!" Nói xong vùng lên, quỳ gối xuống giường, tách hai chân ra, mặt chôn trong tóc trắng uốn lượn, “Tiểu Cửu thích hoàng huynh làm hơn, không làm… liền khó chịu."
Trong nháy mắt sau lưng yên tĩnh, ta cắn môi đang nghĩ có phải hắn không thích cái dạng này của ta hay không, mông liền bị hai bàn tay xoa nắn tách ra hai bên, lộ ra cúc huyệt chính giữa.
Bàn tay này dùng sức xoa nắn, còn dùng ngón cái khẩy khẩy cửa huyệt không ngừng mấy máy, khiến cho từng trận tê dại.
“Ta còn nghĩ tìm chút mỡ bôi trơn, không ngờ ngươi đều đã chuẩn bị xong." Đoạn Niết nói xong đưa ra hai ngón tay, đâm vào lỗ nhỏ đã sớm ướt mềm của ta, nhẹ nhàng chậm rãi đút vào trong.
Ta bị hắn đút vào khiến cho hô hấp có chút đứt quãng, thở hổn hển nói: “Từ trước cũng là…a… ta tự mình làm…"
Hai ngón tay Đoạn Niết chọc vào huyệt nhục (*thịt huyệt) của ta, mang theo tiếng nước khiến cho người ta mặt đỏ tới mang tai, nửa người ta nằm trên giường, mỗi khi hắn đâm đến chỗ mẫn cảm, liền không nhịn được mà run rẩy một trận.
“Vậy ngược lại là ta không phải." Dứt lời hắn lại đâm mạnh vào cơ thể ta.
“A!" Ta mở miệng kêu ra một tiếng sợ hãi, hai mắt mở to, eo cùng mông liền run rẩy từng hồi.
Cũng không biết đã qua bao lâu, ta bị hắn làm cho không còn hình dạng, ngay cả dương vật không cứng nổi cũng bị làm đến mức chảy đầy dịch nhờn, một bộ dạng thoải mái không kiềm chế được.
“Hoàng huynh… không muốn nữa… A a… Tiểu Cửu thật khó chịu… Thượng sư… Hoàng thúc… A mau vào…"
Mà tại thời điểm ta sắp bị khát cầu (*đòi hỏi) trong cơ thể từng chút từng chút mở rộng bức điên, cũng bắt đầu nói mê sảng, Đoạn Niết rốt cuộc rút ra ngón tay trong cơ thể ta, đưa dương vật nóng rực của hắn đặt tại cửa huyệt.
“Ta nuôi ngươi lớn, chưa bao giờ nghĩ làm những chuyện này đối với ngươi… nhưng việc đã đến nước này, từ nay về sau ai cũng không được phép lui một bước!" Hắn hung hăng nói xong, đồng thời cúi người, trụ thịt to cứng kia cũng thẳng tiến Hoàng Long*, toàn bộ đâm vào.
(* 直捣黄龙 Trực đảo Hoàng Long: thẳng tiến phủ Hoàng Long. Ý là “tiến thẳng vào sào huyệt địch“.)
“A ——" Ngón tay ta nắm chặt lớp đệm phía dưới, dùng sức đến mức có thể thấy rõ khớp xương.
Hắn nói gì ta đều nghe được, cũng hiểu rõ, nhưng rồi cũng không dư thừa tinh lực đáp lại hắn. Ngoại trừ khoái cảm giống như sóng biển mãnh liệt, chính là nóng, nóng đến trong lòng cũng giống như có lửa, người đầy mồ hôi, ngay cả không khí cũng tản ra một loại mùi vị tanh mặn.
Ta vốn tưởng rằng hai năm trước hắn đã là dũng mãnh phi phàm, trên giường đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, hiện tại mới biết được thì ra lúc đó thật sự thân thể không tốt.
Lúc trước cho dù có triền miên còn có thể lưu lại cho ta một hơi thở, nhưng hiện tại lại theo tiết tấu muốn làm ta đến chết trên giường.
Không ngừng đâm ra rút vào vừa mạnh vừa nhanh, lúc đâm đến chỗ sâu nhất sảng khoái đến mức khiến ta thét lên, lúc rút ra còn khiến người mất mác một trận.
“A… nhanh quá… a a hoàng huynh… chậm…a … ư… ta không được…"
Hắn một lần cũng chưa bắn ra, ta ở dưới thế tiến công của hắn đã quăng mũ cởi giáp, khóc không ra tiếng, đã sớm không còn biết dựa vào mặt sau bắn bao nhiêu lần.
“Đừng mà… A a…"
Hắn hẳn là cảm thấy được huyệt thịt của ta bắt đầu co rút kịch liệt, bắp thịt chỗ mông đùi kéo căng, liền biết rõ ra lại sắp rồi, cố ý thả chậm động tác, chậm rãi rút ra, lại chậm rãi đâm vào. Cũng may hắn làm thế, còn chưa đến mức khiến ta hỏng mất.
Ta khóc nức nở leo lên đỉnh cực lạc, đồng thời hậu huyệt vẫn không quên phun ra nuốt vào dương vật của Đoạn Niết, giống như cái miệng nhỏ nhắn, dường như muốn hút hết toàn bộ hắn vào trong.
Mới bay bổng từ thế giới cực lạc lại trở về thế gian, thần trí có chút không rõ, chỉ cảm thấy cả người tê dại, thoải mái đến mức một ngón tay cũng không muốn nhúc nhích.
Đoạn Niết chờ ta chậm rãi bình ổn dư vị, vén mái tóc dài của ta ra sau lưng, theo cột sống vừa hôn vừa liếm, thẳng đến phần gáy, cắn một cái, hạ thân lại bắt đầu động, lại là bộ dạng không chút nào muốn bắn.
Hắn một tay cố định eo ta, phòng ngừa ta thoát lực, tay kia sờ phía trước của ta, vuốt ve dương vậy không có động tĩnh chỉ biết phun dâm dịch, ở bên tai ta trầm thấp nói: “Nơi này đã không còn tác dụng gì, không bằng ta thay ngươi cắt đi?"
Nghe vậy ta theo phản xạ run người, hậu huyệt mãnh liệt co rút, kẹp chặt hắn rên lên một tiếng.
“A… đừng mà…" Ta chịu đựng khoái cảm luân phiên trong cơ thể, nức nở nói: “Hoàng huynh sờ sờ… vẫn có a… có cảm giác…"
Quả thật là có cảm giác, hắn tiền hậu giáp kích (*đánh cả hai phía), một bên đâm ta một bên xoa nắn dương vật, khoái cảm một lần so với một lần càng thêm mãnh liệt, khiến ta lại lên đỉnh hai lần, đến cuối cùng thở ra nhiều hơn hít vào, nghiễm nhiên thật sự bị hắn làm đến chỉ còn một hơi, ta liền hướng hắn xin tha.
Sáng sớm hôm sau, ta cả người đau nhức tỉnh dậy, phát hiện thân thể đã được người rửa sạch. Xốc lên màn tơ, thấy Đoạn Niết ngồi bên cạnh bàn, đã mặc chỉnh tề, đang xem sách.
“Hoàng huynh dậy thật sớm." Ta vừa đạp chân xuống đất, liền cảm thấy chân run rẩy, nhớ tới đủ loại đêm qua, thật sự giống như đã chết vô số lần lại trở về.
“Là ngươi dậy muộn." Đoạn Niết nhìn ta, nói: “Cần gọi cung nhân đến hầu hạ thay quần áo cho ngươi không?"
Ta để trần thân thể, lộ ra một thân đầy dấu vết tình dục cho hắn nhìn: “Ta muốn hoàng huynh thay quần áo cho ta."
Lông mày Đoạn Niết nhướng lên, sau nửa ngày không nhúc nhích.
Ta đi vài bước về phía hắn, giơ hai tay lên, lại để cho hắn nhìn càng thêm rõ, còn nói một lần: “Ta muốn hoàng huynh thay quần áo cho ta."
Đoạn Niết mở miệng nói: “Ngươi càng ngày càng hư không tưởng nổi rồi." Nhưng vẫn đứng dậy đi về phía ta.
Đợi hắn mặc quần áo tử tế cho ta, lại ở trong điện hắn dùng xong bữa sáng, ta mới lưu luyến rời đi. Thời điểm đi ra đúng lúc Sở Thiệu Vân đến tìm sư phụ y, đụng mặt với ta.
Y dường như ngạc nhiên khi sớm như vậy ta lại đi ra từ tẩm điện của Đoạn Niết, nhìn chằm chằm vào ta mấy lần, giống như bất ngờ thấy cái gì, trong mắt chợt đóng một tầng băng, nhưng chỉ thoáng qua tức thì, nhanh đến độ giống như là ảo giác của ta.
Ta hỏi y làm ở Đông quan ra sao, y nhất bản nhất nhãn* quay về phía ta, thái độ tự nhiên, cũng không có cảm giác đâm người lúc trước.
(*一板一眼 hành động thứ tự mạch lạc, phù hợp quy củ.)
Ta vốn không có chuyện gì nói với y, rất nhanh đã thả y đi.
Y bước nhanh về phía tẩm điện của Đoạn Niết, ta nhíu mày dõi theo bóng lưng của y, cảm thấy vẫn là không quá thoải mái.
Răng khẽ cắn vào môi nhau, có chút đau có chút ngứa, hai đầu lưỡi giống như linh xà nhảy múa, dây dưa không ngớt, nước bọt theo khóe môi chảy xuống, lưu thành một đường tê dại. Toàn bộ thân thể cùng linh hồn ta đều vì nụ hôn mày mà vui mừng không thôi, nhịn không được nghĩ muốn đòi hỏi nhiều thêm nữa, thêm nữa.
Thật vất vả mới kết thúc nụ hôn, ta đã là hô hấp dồn dập, cả người như nhũn ra.
Ta thấy hắn hơi ngồi thẳng lên, giống như chuẩn bị rời giường, sợ hắn hối hận, vội vàng dùng một chân ôm lấy eo hắn, kéo hắn về phía ta, đồng thời hai tay thăm dò vào tiết y của hắn không ngừng vuốt ve.
“Ta nghe nói Phật giáo có một loại Thiện Tông* tên là ‘Hoan hỉ thiền’, lấy nhục dục nhập đạo, không bằng hoàng huynh liền cùng ta làm Minh Vương cùng Minh Phi đi!" Ta ghé vào tai hắn khẽ nói, dứt lời thè lưỡi ra liếm cổ hắn, liếm thẳng đến vành tai hắn, lại ngậm trong miệng cẩn thận liếm mút.
(*禅宗 một phái của Phật Giáo)
Hô hấp Đoạn Niết bỗng nhiên nặng nề, bàn tay lửa nóng theo đường cong thân thể ta vuốt từ trên xuống dưới, đến bắp đùi, lại đến đầu gối, cuối cùng cứng rắn tách ra, phần eo hạ xuống chen vào giữa hai chân ta.
Ta chỉ cảm thấy một thứ vừa thô vừa cứng đâm vào giữa hai đùi ta, cách một tầng vải mỏng manh, thanh sắt giống như tản ra nhiệt độ nóng hổi, khiến ta khó nhịn mà vặn vẹo phần hông, cọ xát chỗ đó.
Đoạn Niết cúi người hôn viên thịt trên ngực ta, bên kia dùng tay vân vê, hai bên đều không bị lạnh nhạt.
Ta nhắm mắt lại, cổ họng phát ra tiếng rên rỉ nhỏ vụn, bàn tay đặt sau gáy hắn, có khi ấn hắn lại càng gần, có khi sẽ kéo tóc hắn khiến hắn không cần tiếp tục.
Hắn một bên đốt lửa trên người ta, một bên lại di chuyển phần hông, dùng dương vật lửa nóng kia va chạm hạ thể của ta.
“A…" Ta đổi thành hai tay đặt trên vai hắn, ngước cổ lên, cảm thụ thứ kia đâm vào hai quả cầu của ta, đâm đến cửa huyệt của ta, trụ thịt to khỏe không ngừng ma sát thứ ngủ yên không tỉnh trong đám lông kia.
Tuy rằng làm cho phía trước sảng khoái so ra kém hơn phía sau, nhưng ta cũng có thể cảm thấy từ lỗ đỉnh đang chậm rãi chảy ra chất lỏng dinh dính, làm đến giữa háng ta ướt át, khiến cho ta càng có thể cảm nhận được rõ ràng vật lớn của Đoạn Niết.
Ta đã hai năm không được cảm thụ qua độ nóng của hắn, hiện tại cực kỳ tưởng niệm.
“Hoàng huynh.. A… mau vào.. đừng cọ xát.. ư…" Ta mở ra đôi mắt ướt át, càng kẹp chặt eo hắn, dùng cái này để thúc giục.
“Chính ngươi trêu chọc, không cho phép làm nũng." Hắn ngẩng đầu lên khỏi ngực ta, cắn một ngụm vào cổ ta, lực không nặng không nhẹ, mang theo chút mùi vị thô bạo, càng kích thích sóng dục mãnh liệt trong cơ thể ta.
Ta bám chặt lưng hắn, miệng thở phì phò, hạ thể bị hắn cọ xát đến mức ướt dính, vải vóc cùng da thịt chạm nhau lại sinh ra tiếng nước *bẹp bẹp*.
“Dù sao cũng cứng không được a… còn không bằng trực tiếp… trực tiếp dùng mặt sau." Một người nam nhân lại ở trước mặt một người nam nhân khác thừa nhận bản thân không dùng được, thật sự là một chuyện vô cùng nhục nhã, nói xong câu đó ta liền quay mặt sang một bên.
Động tác của Đoạn Niết dừng lại, hơi nâng dậy, đưa tay xoa xoa dương vật mềm nhũn của ta, kinh ngạc nói: “Tật xấu của ngươi vẫn chưa hết?"
Trong lòng buồn khổ một trận, càng hơn chán nản chính là sợ hắn ghét bỏ ta, dưới tâm tình ngổn ngang, ta chợt đẩy hắn xuống, nổi giận: “Không lành được!" Nói xong vùng lên, quỳ gối xuống giường, tách hai chân ra, mặt chôn trong tóc trắng uốn lượn, “Tiểu Cửu thích hoàng huynh làm hơn, không làm… liền khó chịu."
Trong nháy mắt sau lưng yên tĩnh, ta cắn môi đang nghĩ có phải hắn không thích cái dạng này của ta hay không, mông liền bị hai bàn tay xoa nắn tách ra hai bên, lộ ra cúc huyệt chính giữa.
Bàn tay này dùng sức xoa nắn, còn dùng ngón cái khẩy khẩy cửa huyệt không ngừng mấy máy, khiến cho từng trận tê dại.
“Ta còn nghĩ tìm chút mỡ bôi trơn, không ngờ ngươi đều đã chuẩn bị xong." Đoạn Niết nói xong đưa ra hai ngón tay, đâm vào lỗ nhỏ đã sớm ướt mềm của ta, nhẹ nhàng chậm rãi đút vào trong.
Ta bị hắn đút vào khiến cho hô hấp có chút đứt quãng, thở hổn hển nói: “Từ trước cũng là…a… ta tự mình làm…"
Hai ngón tay Đoạn Niết chọc vào huyệt nhục (*thịt huyệt) của ta, mang theo tiếng nước khiến cho người ta mặt đỏ tới mang tai, nửa người ta nằm trên giường, mỗi khi hắn đâm đến chỗ mẫn cảm, liền không nhịn được mà run rẩy một trận.
“Vậy ngược lại là ta không phải." Dứt lời hắn lại đâm mạnh vào cơ thể ta.
“A!" Ta mở miệng kêu ra một tiếng sợ hãi, hai mắt mở to, eo cùng mông liền run rẩy từng hồi.
Cũng không biết đã qua bao lâu, ta bị hắn làm cho không còn hình dạng, ngay cả dương vật không cứng nổi cũng bị làm đến mức chảy đầy dịch nhờn, một bộ dạng thoải mái không kiềm chế được.
“Hoàng huynh… không muốn nữa… A a… Tiểu Cửu thật khó chịu… Thượng sư… Hoàng thúc… A mau vào…"
Mà tại thời điểm ta sắp bị khát cầu (*đòi hỏi) trong cơ thể từng chút từng chút mở rộng bức điên, cũng bắt đầu nói mê sảng, Đoạn Niết rốt cuộc rút ra ngón tay trong cơ thể ta, đưa dương vật nóng rực của hắn đặt tại cửa huyệt.
“Ta nuôi ngươi lớn, chưa bao giờ nghĩ làm những chuyện này đối với ngươi… nhưng việc đã đến nước này, từ nay về sau ai cũng không được phép lui một bước!" Hắn hung hăng nói xong, đồng thời cúi người, trụ thịt to cứng kia cũng thẳng tiến Hoàng Long*, toàn bộ đâm vào.
(* 直捣黄龙 Trực đảo Hoàng Long: thẳng tiến phủ Hoàng Long. Ý là “tiến thẳng vào sào huyệt địch“.)
“A ——" Ngón tay ta nắm chặt lớp đệm phía dưới, dùng sức đến mức có thể thấy rõ khớp xương.
Hắn nói gì ta đều nghe được, cũng hiểu rõ, nhưng rồi cũng không dư thừa tinh lực đáp lại hắn. Ngoại trừ khoái cảm giống như sóng biển mãnh liệt, chính là nóng, nóng đến trong lòng cũng giống như có lửa, người đầy mồ hôi, ngay cả không khí cũng tản ra một loại mùi vị tanh mặn.
Ta vốn tưởng rằng hai năm trước hắn đã là dũng mãnh phi phàm, trên giường đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, hiện tại mới biết được thì ra lúc đó thật sự thân thể không tốt.
Lúc trước cho dù có triền miên còn có thể lưu lại cho ta một hơi thở, nhưng hiện tại lại theo tiết tấu muốn làm ta đến chết trên giường.
Không ngừng đâm ra rút vào vừa mạnh vừa nhanh, lúc đâm đến chỗ sâu nhất sảng khoái đến mức khiến ta thét lên, lúc rút ra còn khiến người mất mác một trận.
“A… nhanh quá… a a hoàng huynh… chậm…a … ư… ta không được…"
Hắn một lần cũng chưa bắn ra, ta ở dưới thế tiến công của hắn đã quăng mũ cởi giáp, khóc không ra tiếng, đã sớm không còn biết dựa vào mặt sau bắn bao nhiêu lần.
“Đừng mà… A a…"
Hắn hẳn là cảm thấy được huyệt thịt của ta bắt đầu co rút kịch liệt, bắp thịt chỗ mông đùi kéo căng, liền biết rõ ra lại sắp rồi, cố ý thả chậm động tác, chậm rãi rút ra, lại chậm rãi đâm vào. Cũng may hắn làm thế, còn chưa đến mức khiến ta hỏng mất.
Ta khóc nức nở leo lên đỉnh cực lạc, đồng thời hậu huyệt vẫn không quên phun ra nuốt vào dương vật của Đoạn Niết, giống như cái miệng nhỏ nhắn, dường như muốn hút hết toàn bộ hắn vào trong.
Mới bay bổng từ thế giới cực lạc lại trở về thế gian, thần trí có chút không rõ, chỉ cảm thấy cả người tê dại, thoải mái đến mức một ngón tay cũng không muốn nhúc nhích.
Đoạn Niết chờ ta chậm rãi bình ổn dư vị, vén mái tóc dài của ta ra sau lưng, theo cột sống vừa hôn vừa liếm, thẳng đến phần gáy, cắn một cái, hạ thân lại bắt đầu động, lại là bộ dạng không chút nào muốn bắn.
Hắn một tay cố định eo ta, phòng ngừa ta thoát lực, tay kia sờ phía trước của ta, vuốt ve dương vậy không có động tĩnh chỉ biết phun dâm dịch, ở bên tai ta trầm thấp nói: “Nơi này đã không còn tác dụng gì, không bằng ta thay ngươi cắt đi?"
Nghe vậy ta theo phản xạ run người, hậu huyệt mãnh liệt co rút, kẹp chặt hắn rên lên một tiếng.
“A… đừng mà…" Ta chịu đựng khoái cảm luân phiên trong cơ thể, nức nở nói: “Hoàng huynh sờ sờ… vẫn có a… có cảm giác…"
Quả thật là có cảm giác, hắn tiền hậu giáp kích (*đánh cả hai phía), một bên đâm ta một bên xoa nắn dương vật, khoái cảm một lần so với một lần càng thêm mãnh liệt, khiến ta lại lên đỉnh hai lần, đến cuối cùng thở ra nhiều hơn hít vào, nghiễm nhiên thật sự bị hắn làm đến chỉ còn một hơi, ta liền hướng hắn xin tha.
Sáng sớm hôm sau, ta cả người đau nhức tỉnh dậy, phát hiện thân thể đã được người rửa sạch. Xốc lên màn tơ, thấy Đoạn Niết ngồi bên cạnh bàn, đã mặc chỉnh tề, đang xem sách.
“Hoàng huynh dậy thật sớm." Ta vừa đạp chân xuống đất, liền cảm thấy chân run rẩy, nhớ tới đủ loại đêm qua, thật sự giống như đã chết vô số lần lại trở về.
“Là ngươi dậy muộn." Đoạn Niết nhìn ta, nói: “Cần gọi cung nhân đến hầu hạ thay quần áo cho ngươi không?"
Ta để trần thân thể, lộ ra một thân đầy dấu vết tình dục cho hắn nhìn: “Ta muốn hoàng huynh thay quần áo cho ta."
Lông mày Đoạn Niết nhướng lên, sau nửa ngày không nhúc nhích.
Ta đi vài bước về phía hắn, giơ hai tay lên, lại để cho hắn nhìn càng thêm rõ, còn nói một lần: “Ta muốn hoàng huynh thay quần áo cho ta."
Đoạn Niết mở miệng nói: “Ngươi càng ngày càng hư không tưởng nổi rồi." Nhưng vẫn đứng dậy đi về phía ta.
Đợi hắn mặc quần áo tử tế cho ta, lại ở trong điện hắn dùng xong bữa sáng, ta mới lưu luyến rời đi. Thời điểm đi ra đúng lúc Sở Thiệu Vân đến tìm sư phụ y, đụng mặt với ta.
Y dường như ngạc nhiên khi sớm như vậy ta lại đi ra từ tẩm điện của Đoạn Niết, nhìn chằm chằm vào ta mấy lần, giống như bất ngờ thấy cái gì, trong mắt chợt đóng một tầng băng, nhưng chỉ thoáng qua tức thì, nhanh đến độ giống như là ảo giác của ta.
Ta hỏi y làm ở Đông quan ra sao, y nhất bản nhất nhãn* quay về phía ta, thái độ tự nhiên, cũng không có cảm giác đâm người lúc trước.
(*一板一眼 hành động thứ tự mạch lạc, phù hợp quy củ.)
Ta vốn không có chuyện gì nói với y, rất nhanh đã thả y đi.
Y bước nhanh về phía tẩm điện của Đoạn Niết, ta nhíu mày dõi theo bóng lưng của y, cảm thấy vẫn là không quá thoải mái.
Tác giả :
Biên Tưởng