Quân Giáo Sinh

Quyển 4 - Chương 88: Xác cơ giáp(1)

Hoàn cảnh ở thiên hà Khổng Tước khác rất nhiều so với thủ đô, thời điểm ánh sáng chiếu vào sơn động đã là 4h chiều.

Rawson thấy nam nhân trong lòng tỉnh lại, liền mỉm cười một chút, cúi người nhẹ nhàng hôn hôn trán cậu, thấp giọng nói. “Chào buổi sáng."

Lăng Vũ trầm mặc thật lâu, mới xấu hổ đáp lại. “…… Chào."

Rawson mỉm cười nói. “Tối qua ngủ có ngon không? Nếu vẫn mệt thì nằm xuống một lúc nữa đi?"

Rawson cúi đầu, trong thanh âm lộ ra một tia khàn khàn, nghe vào tai đặc biệt gợi cảm – Lăng Vũ nhịn không được nhớ tới ba ngày kỳ phát tình vừa rồi, khi Rawson ôm cậu hung hăng xuyên qua, rất nhiều lần đều dùng loại thanh âm khàn khàn trầm thấp này nói ở bên tai….

Tôi yêu em, tôi yêu em….

Âm sắc của hắn vốn thiên về trầm ổn, rất có mị lực nam tính của Alpha, mỗi khi nghiêm túc nhìn chăm chú vào đối phương, thấp giọng nói “tôi yêu em", liền có vẻ đặc biệt thâm tình.

Cho dù đã bình yên vượt qua kỳ phát tình ba ngày, nhưng những hình ảnh mê loạn trong ba ngày này lại khắc thật sâu trong đầu Lăng Vũ, bao gồm việc Rawson dùng các loại tư thế xấu hổ ôm cậu, giữ lấy cậu, bao gồm cả việc cậu ở dưới thân Rawson lăn qua lăn lại, liên tục rên rỉ như thế nào…

Cho nên hiện giờ Lăng Vũ thấy Rawson, trong lòng sẽ cực kỳ không tự nhiên.

Lăng Vũ vượt qua kỳ phát tình thể lực dư thừa, thần thanh khí sảng, thân thể được trấn an cũng cực kỳ thỏa mãn, bỏ qua rung động trong nháy mắt khi bị Rawson hôn lên trán, Lăng Vũ quay đầu đi chỗ khác, vừa mặc quần áo, vừa ra vẻ bình thản nói. “Tôi ngủ rất tốt, thể lực cũng khôi phục rồi, ba ngày này…. Cảm ơn cậu chăm sóc tôi."

Lăng Vũ đứng dậy nhặt một chiếc áo tắm phủ lên người, vừa muốn xoay người đi rửa mặt, lại đột nhiên bị Rawson kéo vào lòng.

“…. Cậu làm gì?"

Lăng Vũ kinh ngạc quay đầu, bị Rawson cúi người chuẩn xác hôn lên lỗ tai.

Trong quá trình làm tình suốt ba ngày này, Rawson đã sớm phát hiện vành tai là bộ vị mẫn cảm của Lăng Vũ, ngậm vành tai mẫn cảm vào miệng dùng răng nanh cọ xát, sống lưng Lăng Vũ quả nhiên lập tức cứng đờ.

Rawson khẽ cười cười, dán vào lỗ tai cậu, thấp giọng nói. “Em vừa nói… cảm ơn tôi chăm sóc em? Nói chuyện với Alpha của mình, cần thiết phải khách khí thế sao? Kỳ phát tình qua rồi, em lại muốn tiếp tục phân rõ ranh giới với tôi sao?"

Lăng Vũ xấu hổ trở nên trầm mặc, một lát sau, mới cứng ngắc mặt mày nói. “Tôi…. không phải có ý muốn phân rõ ranh giới với cậu."

Bàn tay đặt trên eo cậu của Rawson hơi hơi dùng lực, ôm cả người cậu vào lòng. “Vậy sao còn nói cảm ơn? Khách khí xa cách như vậy làm gì?"

Lăng Vũ. “………"

Thân là tướng quân, cậu chưa từng bị người khác lấy tư thái kẻ yếu “chăm sóc" qua, cho dù là trước đây, cô nhi không cha không mẹ cũng đã sớm học được cách tự lập, anh trai Lăng Phong thân thể không tốt, lúc trước khi Lăng Phong sinh bệnh, cũng là người em này chăm sóc cho anh.

Thế nhưng, trong ba ngày phát tình này, đối với omega thể lực bị giảm sút nghiêm trọng, là ba ngày rất cần người khác “chăm sóc".

Đây là bản năng sinh lý mà cá tính có mạnh mẽ thế nào cũng không thể thay đổi được.

— Không thể không nói, ba ngày vừa qua, Rawson chăm sóc cậu rất tốt – cẩn thận, săn sóc, ôn nhu, không chỉ để ý đến cảm thụ của cậu, mỗi lần tiến vào cũng làm đủ tiền hí, thỏa mãn lẫn nhau đồng thời không hề làm cậu bị thương chút nào.

— Nếu về sau lại gặp kỳ phát tình lần nữa, thì đem mình giao cho Rawson, tạm thời ỷ lại một chút vào Alpha của mỉnh?

— Có lẽ cũng không khó tiếp nhận như trong tưởng tượng?

Lăng Vũ nghĩ đến đây, liền nhẹ nhàng gật gật đầu, nói. “….. Sau này nói tiếp, tôi muốn đi tắm trước đã."

Khóe môi Rawson hơi hơi giương lên. “Cùng đi đi."

Đến lúc này, Lăng Vũ cũng không có cách nào phản đối, đành phải để Hắc Long chở hai vị chủ nhân đến bên hồ tắm rửa.

***

Hắc Long tận tụy đảm đương phương tiện chuyên chở cho hai vị chủ nhân.

Lăng Vũ ngồi trên ghế điều khiển phụ, nhìn lên màn hình trước mặt, liền thấy số liệu biểu thị năng lượng dự trữ bên dưới góc phải màn hình điều khiển là 30%.

Mấy ngày nay tuy rằng Hắc Long vẫn cố gắng hấp thụ ánh sáng và chuyển hóa đá năng lượng thành năng lượng của mình, nhưng nó phải thay hai vị chủ nhân tìm kiếm thức ăn khắp nơi trong rừng rậm, tới tới lui lui mỗi ngày phải dùng đến rất nhiều năng lượng…. Cho nên, năng lượng dự trữ bên trong Hắc Long vẫn dao động quanh mức 30%, căn bản không thể lưu trữ được nhiều hơn.

Lăng Vũ nhìn đường chỉ thị năng lượng màu đỏ, nhẹ nhàng nhíu nhíu mày, nói. “Năng lượng dự trữ mỗi ngày của Hắc Long chỉ có thể miễn cưỡng duy trì lượng tiêu hao hàng ngày của nó, tiếp tục như vậy, sớm muộn cũng có lúc dùng hết… Chúng ta phải nhanh chóng tìm biện pháp khác mới được."

Rawson gật gật đầu. “Đợi lát nữa chúng ta mang Hắc Long đến những khu vực khác trên tinh cầu này xem sao, tinh cầu này không thể đều là rừng rậm, loại sơn động như chúng ta tìm thấy, cũng không thể chỉ có một….."

Rawson hơi hơi dừng một chút, quay đầu nhìn về phía Lăng Vũ, thấp giọng nói. “Tôi mất tích lâu như vậy, quân đoàn Vinh Quang nhất định sẽ phái người đến tìm kiếm và nghĩ cách cứu viện. Em đừng lo lắng, cuối cùng sẽ có biện pháp thôi."

Lăng Vũ nhìn cảnh rừng nhanh chóng lướt qua trên màn hình toàn tức 3D trước mặt, trầm mặc không nói.

Đáy lòng cậu luôn có chút bất an, luôn cảm thấy lần này cậu và Rawson gặp chuyện không may ngoài ý muốn có thể sẽ gây nên hậu quả rất nghiêm trọng, vạn nhất phản đồ ở Quân bộ chui vào chỗ trống này, bên cạnh bệ hạ căn bản không có người nào có thể tin cậy, chẳng phải là….

Rawson dường như nhìn thấu suy nghĩ của cậu, nhẹ nhàng ôm bả vai Lăng Vũ, nói. “Mấy vị thượng tướng Quân bộ kia, đều là những người rất cẩn thận, cho dù phản đồ mà các em suy đoán là ai, trước khi nắm chắc hoàn toàn, tôi tin gã sẽ không dễ dàng động thủ." Rawson dừng một chút, nhíu mày nói. “Hiện tại phiền toái nhất là, nơi này căn bản không có tín hiệu thông tin, tôi muốn liên hệ với Drew nhưng đều không kết nối được…. Chờ Hắc Long tồn trữ thêm một ít năng lượng, tôi lại điều khiển nó ra ngoài thiên hà Khổng Tước, xem xem có thể lưu lại một chút manh mối, để người của quân đoàn Vinh Quang đến tìm chúng ta hay không."

Lăng Vũ nói. “Tôi đi cùng với cậu."

Rawson đối diện với đôi mắt nghiêm túc của cậu, nhịn không được mỉm cười. “Đương nhiên. Tinh cầu này kỳ quái như vậy, chúng ta tốt nhất nên hành động cùng nhau, thuận tiện phối hợp với nhau."

Nếu là trước đây, Rawson nói như vậy, Lăng Vũ tuyệt đối sẽ không nghĩ nhiều. Thế nhưng lúc này, nam nhân dùng ánh mắt ôn hòa nhìn cậu, nói “hành động cùng nhau, phối hợp với nhau", đáy lòng Lăng Vũ lại hiện lên một loại…. cảm giác ấm áp kì quái.

Thật giống như, có đối phương ở bên cạnh, khó khăn gì cũng không làm khó được bọn họ.

Hắc Long rất nhanh liền đến cạnh hồ nước, hai người ra khỏi khoang điều khiển, Lăng Vũ liền cởi áo tắm đi vào trong nước.

Rawson cũng cùng đi vào, Lăng Vũ nhận thấy Rawson tới gần, sống lưng hơi hơi cứng ngắc, cho đến khi tay hắn dán lên thân trên đặt vào phần eo đau nhức nhẹ nhàng mát xa, rốt cuộc mới chậm rãi thả lỏng tâm tình, tựa vào lòng Rawson.

Được Alpha của mình mát xa phần eo đau nhức vì các loại vấn đề tư thế cơ thể, Lăng Vũ đột nhiên cảm thấy…. loại cảm giác này cũng không tệ lắm.

Một lượng lớn tinh dịch lưu lại trong cơ thể, đã có chút dính vào tràng bích, Lăng Vũ cũng không thể không biết xấu hổ tự mình tẩy rửa mặt sau, nếu Rawson nguyện ý phục vụ, cậu liền làm bộ không có gì nhắm mắt lại, dứt khoát giao hết thảy cho Rawson.

Rawson thực hưởng thụ quá trình tắm rửa cho Lăng Vũ, khó có dịp có thể chăm sóc cậu, tất nhiên muốn chăm sóc cho đủ.

***

Cùng lúc đó, mẫu hạm quân đoàn Trường Xà, bên trong phòng chỉ huy.

Drew nhìn hình chiếu mô phỏng khung cảnh vũ trụ trong màn hình 3D, mày càng nhíu càng chặt.

Trùng động vũ trụ Isville vào nửa tháng trước đã phát sinh một lần chấn động không gian, khiến cho toàn bộ phi thuyền, quân hạm và cơ giáp vào trong đó đều bị tiêu diệt thành mảnh vụn, lúc này, tuy rằng trùng động đã khôi phục sau chấn động, nhưng con đường trong trùng động vẫn phức tạp như mê cung, các loại mảnh vỡ và xác máy móc lại càng nhiều đến không đếm xuể, Drew dẫn dắt quân đoàn Trường Xà tìm kiếm ở dọc đường, lại trước sau không có bất cứ thu hoạch gì.

Mắt thấy sắp tìm đến gần khu vực trực thuộc liên bang, tiếp tục đi tới sẽ vô cùng nguy hiểm, Drew không thể không hạ lệnh trở về.

Đúng lúc này, một quân hạm trinh sát mini phía trước đột nhiên gửi đến tin tức. “Tướng quân, đây là quân hạm trinh sát D-1, ở phía trước không xa phát hiện rất nhiều xác cơ giáp màu đen, kết quả kiểm tra bước đầu cho thấy, chất liệu kim loại cùng loại với cơ giáp Hắc Long của nguyên soái!"

Tim Drew đột nhiên nảy lên, lập tức trầm giọng nói. “Lập tức truyền hình ảnh qua đây!"

Vài giây sau, hình chiếu trong màn hình trước mặt, hiển thị rõ ràng khu vực mà quân hạm trinh sát theo dõi được –

Chỉ thấy rất nhiều mảnh vỡ cơ giáp lớn màu đen thuần lơ lửng giữa trùng động vũ trụ, bị khí lưu trong trùng động lôi kéo chìm chìm nổi nổi. Trên mảnh kim loại vốn sáng bóng sạch sẽ đã sớm dính đầy cát bụi vũ trụ, ngay cả đồng tử màu vàng lẫn trong vô số mảnh vỡ cơ giáp màu đen hỗn loạn, cũng bởi vì đầu mối trí năng bị chặt đứt mà trở nên ảm đảm không ánh sáng.

Drew. “………."

Đó quả thật là Hắc Long….

Cơ hồ là ngay cái nhìn đầu tiên Drew đã nhận ra những mảnh vỡ kim loại kia.

Hắc Long là cơ giáp cấp S cho chính tay Aston lão tiên sinh cha y chế tạo, chất liệu kim loại khác với những cơ giáp bình thường, Drew đã tận mắt nhìn thấy vô số lần, ấn tượng cực kỳ sâu sắc. Cặp đồng tử màu vàng xinh đẹp kia, cũng là dấu hiệu của cơ giáp Hắc Long mà mọi người trong đế quốc đều biết.

Y còn nhớ năm đó khi Rawson khởi động Hắc Long, đồng tử màu vàng của cơ giáp kia lấp lánh quang mang chói mắt biết bao…..

Thế nhưng giờ phút này, đôi mắt kia lại bị cắt rời, lơ lửng trong vũ trụ, mất đi ánh sáng vốn có, thân thể cơ giáp cũng bị sức mạnh của chấn động không gian cắt thành từng khối….

Hốc mắt Drew đột nhiên nóng lên.

Hắc Long bị hủy…..

Thân thể cơ giáp bị cắt thành như vậy, hiển nhiên, đầu mối trí năng đã sớm không còn tồn tại, tinh thần của cơ giáp cấp S và chủ nhân gắn kết với nhau, dưới uy lực khổng lồ của chấn động không gian, Hắc Long bị phá hủy đến mức này, có thể thấy, chủ nhân điều khiển nó…. Rawson sớm đã….

Drew kinh ngạc nhìn hình chiếu trên màn hình trước mặt, y thậm chí không thể tin được – Rawson, người bạn đã quen biết nhiều năm như vậy, cứ như thế mà chết trong đống phế tích hoang vu này.

Nhìn mảnh vỡ của cơ giáp màu đen trong màn hình, ngực truyền đến từng cơn đau nhức, khiến Drew nhất thời nói không nên lời.

Trầm mặc thật lâu, Drew mới thở sâu, thấp giọng ra lệnh. “Đem những mảnh vỡ cơ giáp kia, mang về hết."

***

Mảnh vỡ cơ giáp được binh lính sắp xếp lại vận chuyển về, thả đầy một kho hàng.

Chờ đến khi quân đoàn Trường Xà trở lại tinh cầu Namics, đã là đêm khuya, Drew xoa xoa huyệt thái dương đau nhức quay về địa điểm dừng chân tạm thời của quân đoàn Trường Xà, chuẩn bị điều chỉnh lại cảm xúc một chút rồi báo cáo kết quả với Quân bộ.

Liên tục tìm kiếm nửa tháng không có kết quả, kỳ thật đáy lòng y đã sớm có dự cảm không lành, thế nhưng khi tận mắt nhìn thấy mảnh vỡ cơ giáp, Drew vẫn không thể thản nhiên tiếp nhận được – y và Rawson cùng ăn cùng ở trong một ký túc xá suốt ba năm, xem như là bạn tốt đã kết giao từ thời niên thiếu đơn thuần nhất, khi còn học đại học y và Rawson thường cùng nhau đi đến trung tâm cơ giáp luyện tập, lúc này, Rawson cư nhiên lại táng sinh trong những mảnh phế tích kia….

Drew một mình đứng trong phòng chủ huy, hồi tưởng lại những ký ức kia, chỉ thấy trái tim đau đớn từng cơn.

Y sờ lên chiếc huy hiệu có khắc đồ đằng hình rắn trước ngực – đó là dấu hiệu của quân đoàn Trường Xà bọn họ, từng là vinh quang và kiêu hãnh của y.

Thế nhưng, quân đoàn Trường Xà chỉ phụ trách các loại diễn luyện cơ giáp và công tác phòng hộ tại thiên hà Cepheus, hầu hết thời gian đều ở khu vực an toàn, rất ít khi ra tiền tuyến giao chiến với liên bang, Drew đã nhiều lần đệ trình xin làm quân viện trợ với Quân bộ nhưng đều bị bác bỏ, là người bạn có quan hệ cá nhân tốt nhất với Rawson, nhưng khi Rawson gặp chuyện không may y lại không thể giúp được gì, chỉ có thể mang theo thi thể Hắc Long trở lại thủ đô, báo cáo kết quả với Quân bộ….

— Này con mẹ nó là cái loại chiến hữu kiểu gì?

Drew hung hăng siết chặt nắm tay, dùng sức đấm một quyền vào vách tường!

Vách tường trong phòng chỉ huy cực kỳ cứng rắn vững chắc, y nện một quyền này qua, trên mu bàn tay nhất thời hiện lên một mảng máu đọng lớn.

Đúng lúc này, bên ngoài phòng chỉ huy đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, trên màn hình đồng thời xuất hiện một hàng tin tức – trung tá Mike ở đội cận vệ có phát hiện ngoài ý muốn, khẩn cấp xin được tiếp kiến tướng quân.

Drew nhìn hình ảnh phát trên màn hình, vị sĩ quan trẻ tuổi đứng trước cửa kia có dáng người gầy gò, khuôn mặt được che dưới mũ căn bản không thấy rõ lắm, nhưng chẳng hiểu sao, Drew lại cảm thấy thân ảnh của người nọ rất quen thuộc…

Có chút nghi hoặc nhíu nhíu mày, Drew mở cửa phòng chỉ huy để người đó đi vào, sau một lát, sĩ quan trẻ tuổi dáng người gầy gò thông qua kiểm tra an ninh đi vào phòng chỉ huy, đưa tay khóa cửa, cung kính hành quân lễ với Drew. “Tướng quân."

Người nọ rốt cuộc ngẩng đầu lên, ngũ quan dưới mũ quân trang nghiêm chỉnh bình thường, là bộ dáng trung tá Mike ở đội cận vệ trong trí nhớ của Drew, một đôi con ngươi màu nâu trong veo sâu không thấy đáy, khoảnh khắc chạm phải tầm mắt kia, lại quen thuộc đến độ khiến người ta kinh hãi….

“Cậu…." Drew khiếp sợ nhìn hắn. “Cậu không phải Mike?! Cậu là?"

Sĩ quan kia khẽ cười cười kéo mặt nạ trên mặt xuống, lộ ra một gương mặt thanh tú tuấn mĩ.

Ánh mắt hắn thản nhiên quét qua Drew, nói. “Omega của mình ở bên cạnh suốt nửa tháng, anh cư nhiên lại không hề phát hiện, tướng quân Drew, nên khen ngợi anh rất chuyên chú vào quân vụ, hay là nên mắng anh quá mức trì độn đây?"

Drew trợn mắt há hốc mồm. “….. Be, Be….. Berg?"

Berg gật gật đầu, nhìn bộ dáng khiếp sợ trừng lớn hai mắt của Drew, cảm thấy hơi buồn cười, đồng thời còn có chút tức giận cái bộ óc trì độn của nam nhân thành thật này, ánh mắt di chuyền xuống dưới, phát hiện mu bàn tay y sưng lên rõ rệt, phía trên còn có một mảng tụ máu….. Berg lại nhịn không được cảm thấy đau lòng.

Đủ loại cảm xúc phức tạp xen lẫn một chỗ, cuối cùng Berg chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài, ngẩng đầu nhìn Alpha của mình, nhẹ giọng nói từng câu từng chữ. “Drew, anh đừng vội đau buồn, Rawson còn chưa chết, đài cơ giáp kia… cũng không phải Hắc Long."

Hết chương 88.
Tác giả : Điệp Chi Linh
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại