Quân Giáo Sinh
Quyển 1 - Chương 8: Học viện quân sự ở Phá Quân tinh
Phi thuyền Trân Châu số hiệu 731 sở hữu tới 20 khoang thuyền lớn, mỗi cái có thể chứa trên ngàn người. Lâm Viễn hiện đang ở tại khoang B, bị những thanh âm ồn ào náo nhiệt ngoài đại sảnh khiến cậu không nhịn được hiếu kỳ đi ra.
Một đoạn trò chuyện ngắn ngủi với nguyên soái Rawson khiến không khí trong phi thuyền nháy mắt sôi sục, cho dù hiện giờ thông tin đã bị ngắt, mọi người trong đại sảnh vẫn tiếp tục bàn tán về hắn, trên mặt còn tràn đầy biểu tình hưng phấn.
“Nguyên soái Rawson ngoài đời còn đẹp trai hơn nhiều a! Không nghĩ tới ngài ấy lại trẻ như thế!"
“Đúng rồi, nguyên soái Rawson trước giờ vẫn chưa kết hôn sao?"
“Chẳng lẽ hiệp hội Omega lại không chọn một Omega thích hợp cho ngài ấy sao?"
“Chắc là chính ngài không cần đi?"
“Có lẽ thế, nghe nói ngài ấy luôn ở tiền tuyến, rất ít về thiên hà Cepheus, cả ngày đều vội vàng giải quyết đám quân Liên bang, có lẽ cũng không có thời gian dành cho việc cá nhân!"
“Đúng vậy, nếu không có ngài ấy, nhân dân đế quốc cũng không thể có mười tám năm yên bình như thế này!"
Lâm Viễn nghe mọi người bàn luận về thần tượng của mình, đáy lòng đột nhiên nổi lên một cảm giác kỳ quái.
— Nguyên soái vẫn chưa kết hôn sao?
Điều này sao có thể? Đối với một nguyên soái đế quốc, địa vị và uy danh của ngài ấy thậm chí còn chẳng thua kém bệ hạ Trand, hiệp hội Omega hẳn là có rất nhiều Omega xinh đẹp có huyết thống thuần khiết để ngài tùy tiện lựa chọn chứ, chẳng lẽ ánh mắt ngài ấy cao như vậy, chọn không được một người vừa ý?
Lâm Viễn có chút nghi hoặc gãi gãi đầu.
Có lẽ là lúc ôn tập dự thi đã nhồi nhét quá nhiều lịch sử quân sự thời kỳ cận đại của đế quốc, nên khi nhìn thấy nam nhân có đôi mắt thâm thúy giống như những vị thần trong truyền thuyết, nghe đến thanh âm trầm thấp dễ nghe của ngài ấy, mặc dù ánh mắt ngài vô cùng băng lãnh, trên mặt cũng không có biểu tình gì, thế nhưng Lâm Viễn lại có cảm giác, kỳ thực ngài ấy chắc hẳn rất ôn nhu.
Ngài ấy trân trọng con dân của đế quốc như vậy, là người đầu tiên đuổi tới lúc phi thuyền Trân Châu bị vây hãm, ép Flamischer bỏ đi, còn tự mình kết nối trò chuyện với mọi người, hơn nữa sau đó lại phái quân hộ tống dân chúng đang bị chấn kinh…. Một nam nhân rõ ràng ôn nhu như vậy, vì sao lại khiến tất cả mọi người cảm thấy ngài thực kiêu ngạo và lạnh lùng?
Phi thuyền dưới sự hộ tống của quân đoàn Vinh Quang thuận lợi tiến vào tuyến đường an toàn trong vũ trụ, nhóm quần chúng hưng phấn rốt cuộc dần dần tản đi, Lâm Viễn cũng xoay người về lại khoang thuyền của mình.
Snow đang uống nước, nhìn thấy Lâm viễn đi vào, thuận tay đưa cho cậu một chai nước.
Lâm Viễn cười cười nói.
“Cảm ơn."
Có lẽ là vì trong thời khắc sinh tử vừa nãy đã thả lỏng thần kinh nói chuyện phiếm trong chốc lát, thái độ của thiếu niên vốn lạnh như băng này đối với cậu rõ ràng tốt lên rất nhiều, ánh mắt tràn ngập phòng bị lúc trước cũng trở nên nhu hòa hơn, ngẫu nhiên còn có thể lộ ra một chút mỉm cười.
— Snow khi mỉm cười kỳ thật rất dễ nhìn!
Nếu như không phải trên người cậu ta và mình có cùng khí tức Beta, Lâm Viễn thậm chí còn nhầm cậu ta là Omega!
Nhận lấy nước Snow đưa cho, Lâm Viễn lại ngồi vào bên giường.
Bên ngoài cửa sổ có mấy chiếc quân hạm màu đen, đó là quân tiên phong của quân đoàn Vinh Quang do nguyên soái phái tới hộ tống phi thuyền Trân Châu 731, những chiếc quân hạm bên trên mang dấu hiệu hình mặt trời vàng kim nhìn qua thật gần gũi, được quân đội ấy bảo vệ khiến Lâm Viễn có cảm giác vô cùng an tâm.
Lâm Viễn nhịn không được nói.
“Đúng rồi, nguyên soái Rawson hình như tốt nghiệp Học viện quân sự St. Romia khóa 573 phải không?"
Snow ngẩng đầu lên nhìn cậu một cái, thản nhiên nói. “Phải."
Lâm Viễn vô cùng hưng phấn.
“Còn có bệ hạ Trand, tướng quân Birch, tướng quân Udyr, tướng quân Warwick, tất cả
đều tốt nghiệp từ St. Romia đi?"
Thân là một tân học viên của Học Viện quân sự St. Romia, Lâm Viễn đột nhiên có loại cảm giác thực tự hào.
Hobbit tựa hồ cũng nhận ra cảm xúc hưng phấn của chủ nhân, một đôi mắt đen láy lòe lòe tỏa sáng, dùng sức lấy móng vuốt xù lông của mình cào cào lòng bàn tay Lâm Viễn, Lâm Viễn đưa một tay cầm lấy chân nó, tay còn lại sờ sờ lỗ tai nó, cười nói.
“Lúc trước tao gạt mẹ đi dự thi, quả nhiên là lựa chọn cực kỳ chính xác."
Hobbit lập tức gật gật đầu tỏ vẻ tán đồng.
Snow: “….."
Mọi người đều nói chủ nhân thế nào thì dưỡng ra sủng vật thế đó, cậu thiếu niên có đôi mắt to đen bóng trước mặt này, cùng với vật nhỏ ánh mắt đen láy trong lòng kia quả thực là càng nhìn càng thấy giống.
Snow nhịn không được khụ một tiếng, cúi đầu, coi như chưa từng thấy gì thản nhiên tiếp tục xem phim.
Lâm Viễn nhàm chán liền đi xung quanh khám phá bên trong khoang thuyền, nhìn thấy một loạt các nút ấn bên giường, trên những nút ấn màu sắc khác nhau có sử dụng ngôn ngữ thông dụng để chú thích. Nhớ tới lúc phi thuyền cất cánh, thuyền trưởng đã nói “cần giúp đỡ xin đừng khách khí", Lâm Viễn xuất phát từ hiếu kỳ, liền “không
khách khí" ấn lên cái nút ghi “Thực phẩm".
Rất nhanh, một người máy màu trắng bạc cao hơn cậu nửa cái đầu xuất hiện ở cửa, thanh âm ôn nhu truyền đến từ trong miệng nó.
“Chào ngài, số 7158 vui lòng được phục vụ ngài, xin hỏi ngài cần gì?"
Lâm Viễn cười cười nói.
“Có cái gì ăn ngon không?"
7158 ngữ khí ôn nhu đáp.
“Mời ngài trước tiên xem danh sách thực phẩm trước ngực tôi, lựa chọn vật phẩm ngài muốn, sau đó thanh toán bằng thẻ pha lê, lấy thực phẩm ra, cảm ơn."
Nói xong mấy lời này, nó liền vươn hai tay mở lồng ngực của mình ra. Màn hình màu lam trên ngực hiện lên hình ảnh một đống thực phẩm cùng giá cả, còn có phân loại chi tiết và giới thiệu.
Trong các thực phẩm trên màn hình, có rất nhiều loại cậu chưa từng nếm qua, tựa hồ là đặc sản của những thiên hà khác?
Lâm Viễn hiếu kỳ lại gần xem, chọn một loại bánh quy tương đối đẹp mắt lại tiện lợi, lấy ngón tay nhẹ nhàng ấn một cái, quả nhiên, trên màn hình, biểu tượng biến thành màu đỏ “được lựa chọn", Lâm Viễn điều chỉnh số lượng lên thành 2, cầm thẻ pha lê màu bạch kim ra, nhập mật mã vào, chờ xác nhận.
“Tích" một tiếng, quét thẻ thành công, 7158 lập tức mở bụng mình, hai chiếc hộp được đóng gói tinh xảo lăn ra từ bên trong. Lâm Viễn lấy đồ ăn trong bụng nó, cười cười.
“Được rồi, cảm ơn."
7158 nói.
“Cảm ơn, hẹn gặp lại, chúc ngài ăn vui vẻ."
“……."
Nhìn 7158 xoay người rời đi, Lâm Viễn nhịn không được nghĩ: người máy này thật là
cao cấp a!
Sinh hoạt của cậu ở tinh cầu Ryan tương đối lạc hậu, người máy hiện đại nhất ở nhà cậu cũng chỉ là loại biết quét rác và bưng bê, nói chuyện cũng không lưu loát. Còn người máy 7158 này nói chuyện thật thông thạo, đi đường cũng rất nhanh, hơn nữa toàn thân nó còn chứa đầy các loại thực phẩm, chính là một kho đồ ăn di động a!
Khụ khụ, thật là muốn cướp nó về….
Lâm Viễn cầm lấy hộp bánh mới mua, cười đưa Snow một hộp.
“Snow, cho cậu này."
Snow nói.
“Tôi không đói bụng."
“…Nga."
Lâm Viễn đành phải cúi đầu ăn một mình.
Thấy Lâm Viễn tươi cười đầy mặt, chẳng khác nào đang được ăn sơn hào hải vị, Hobbit trong lòng cậu nhịn không được chảy nước miếng, dùng sức cọ cọ vào cánh tay chủ nhân, mắt đen to tròn nhìn cậu trông mong.
Lâm Viễn thoáng cười, đưa một hộp qua cho nó, Hobbit lập tức xé mở chiếc hộp, hiếu kỳ nắm lên một cái cho vào miệng, cảm giác ăn rất ngon, sau đó vui vẻ cọ vào cánh tay Lâm Viễn, Lâm Viễn sờ sờ lỗ tai nó coi như đáp lại.
Vì thế, Lâm Viễn và tiểu Hobbit vùi đầu cùng nhau ăn đồ ăn vặt, gương mặt được ăn đồ ngon hiện đầy vẻ hưởng thụ.
Snow: “….."
Một lớn một nhỏ này, hình ảnh chủ nhân và vật nuôi vùi đầu ăn bánh quả thực khiến người ta không dám nhìn thẳng.
***
Cuộc hành trình trong vũ trụ đã trải qua 13 ngày, trong khoang nhỏ dành cho bốn người, trên đường có một đôi phu phu Beta đến du lịch ở hệ ngân hà vào ở bốn ngày. Hai Beta kia đều là nam nhân, hơn nữa nhìn qua cực kỳ ân ái, Lâm Viễn nhìn hai Beta nam trước mặt quấn quýt với nhau, chỉ cảm thấy cả người đều không thoải mái!
Thế giới này đảo lộn hết rồi a, rốt cuộc vì sao Beta nam và Beta nam lại có thể ở cùng nhau?
Tuy rằng pháp luật đế quốc cho phép loại hôn nhân này, nhưng rõ ràng Beta nam và Beta nữ cùng một chỗ mới xứng đôi không phải sao? Hai đại lão gia tay trong tay cùng đi du lịch có cảm giác thật kỳ quái a!
May mà khoảng thời gian còn lại chỉ có cậu và Snow.
Hai người trải qua 13 ngày ở chung, cũng quen thuộc với nhau hơn rất nhiều.
Snow nói, cậu ta là con một trong nhà, cha mẹ đều làm việc trong một bệnh viện tư nhân ở tinh cầu Oman, từ nhỏ cậu ta đã vô cùng hứng thú với y học, vì vậy liền đến học viện học quân y.
Đương nhiên, với tính cách hòa đồng của mình, Lâm Viễn cũng nhanh chóng khai toàn bộ thông tin với Snow.
Gia cảnh Lâm Viễn thật ra cũng không tốt, mẹ vẫn bệnh, chị gái từ năm 20 tuổi liền bắt đầu đi làm, mở một tiệm bánh ngọt tại tinh cầu Ryan, chi tiêu hằng ngày của một nhà ba người đều dựa vào thu nhập của tiệm bánh và tiền trợ cấp của chính phủ cho người cha đã hy sinh.
Lâm Viễn ghi danh vào Học viện quân sự St. Romia ngoài lý do từ nhỏ đã cảm thấy mình nên đi học quân sự, thì còn một nguyên nhân khác, đó chính là Học viện St. Romia miễn phí hoàn toàn tiền học, ăn ở cũng không cần tiêu tiền. Đối với người đến từ gia đình có hoàn cảnh bần hàn như cậu, rất nhiều trường dù muốn học cũng không đóng nổi học phí.
Thấy Lâm Viễn mỉm cười nói ra tình cảnh gia đình mình, ngữ khí lại vô cùng thản nhiên, tuy rằng biểu tình của Snow vẫn lãnh đạm, nhưng ít nhất cậu cũng không mâu thuẫn như khi mới gặp Lâm Viễn, ngược lại còn cảm thấy người kia sáng sủa lạc quan, cũng không có ý xấu gì, kết giao hình như cũng không tệ đi….?
Mà Lâm Viễn, hiển nhiên đã coi Snow trở thành bạn tốt!
***
Chiều ngày 18 tháng 1, phi thuyền Trân Châu số hiệu 731 rốt cuộc cũng đến trạm cuối cùng – tinh cầu Phá Quân trong thiên hà Đại Hùng Tinh. Cái tên Phá Quân trong văn tự cổ ở địa cầu mang ý nghĩa “phá rồi sau đó lập", mà tên tiếng Anh Alkaid của nó lại nghĩa là “đạo sư sám hối".
Tinh cầu này sau khi được con người khai phá liền biến thành căn cứ quân sự của đế quốc Lacey.
Phá Quân tinh có những sa mạc lớn, bình nguyên và sông ngòi kéo dài, đất đai rộng lớn mênh mông vô cùng thích hợp để những quân hạm lớn và cơ giáp trí năng có thể phát huy, diễn tập quân sự hàng năm của đế quốc cũng thường xuyên tổ chức ở tinh cầu Phá Quân.
Trên tinh cầu này có rất nhiều Học viện quân sự, sở nghiên cứu quân bị, trung tâm nghiên cứu cơ giáp trí năng, đây là nơi vô cùng trọng yếu, bởi vậy lực phòng ngự tự nhiên cao hơn vài bậc so với thiên hà Cezar, ở bên ngoài cách Phá Quân tinh ba năm ánh sáng luôn có từng chùm lưới laser chặn lại, phi thuyền từ nơi khác tới muốn tiến vào bắt buộc phải thông qua tầng tầng lớp lớp kiểm tra.
Bởi vì là căn cứ quân sự, cư dân cũng không nhiều, khi phi thuyền Trân Châu vượt qua ba thiên hà tới Phá Quân tinh, lượng hành khách vốn gần hai vạn nay chỉ còn chưa đến ngàn người, những người này đa phần đều là quân nhân đế quốc thân thể cường kiện.
Lâm Viễn và Snow cùng nhau ra khỏi trạm không gian, hai người đều là lần đầu tiên đến tinh cầu Phá Quân, so với thiên hà Cezar rét buốt, khí hậu nơi này lại có chút nóng bức, khiến hai người vốn sinh trưởng ở nơi lạnh lẽo có cảm giác không quen.
Thông qua kiểm tra an nình, hai người cùng lên một chiếc xe huyền phù, trực tiếp đi tới Học viện quân sự St. Romia.
Dọc theo đường đi, Lâm Viễn vẫn hưng phấn ngắm nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ.
Lúc này đã là chạng vạng, trên hoang mạc mênh mông vô bờ, một trận cuồng phong thổi tung cát bụi mù mịt. Hằng tinh lơ lửng trên không tựa như mặt trời trong hệ ngân hà, vẩy xuống vùng đất một mảnh quang mang lấp lánh ánh bạch kim. Cát bụi trong không trung dưới ánh sáng rực rỡ chiếu rọi, theo cơn gió thổi qua không ngừng cuộn tròn rơi xuống, lúc này, cả tinh cầu tựa hồ chỉ còn lại tiếng gió của thiên nhiên.
Hoang mạc rộng lớn gần trăm vạn dặm khiến lòng người không khỏi dâng lên cảm giác an nhiên, yên tĩnh.
Xe huyền phù chạy với tốc độ rất nhanh trên không trung, hoang mạc dưới chân nhanh chóng bị bỏ lại phía sau, cách đó không xa xuất hiện một con sông rộng lớn uốn lượn, lại đi dọc theo sông thêm nửa giờ, rốt cuộc mới tới khu đồng bằng cây cối xanh tươi.
Ở cuối bình nguyên rộng lớn phân chia thành rất nhiều khu, có những tòa nhà cao tầng thấp thoáng, có những ngã tư giao nhau…. Hiển nhiên, nơi này chính là căn cứ quân sự của tinh cầu Phá Quân, Học viện quân sự St. Romia cũng ở trong đó.
Tới căn cứ, tốc độ xe huyền phù dần dần chậm lại.
Xe huyền phù chạy trên tầng không nên không tạo ra tắc nghẽn giao thông, sở dĩ phải đi chậm lại, là vì khi chiếc xe tiến vào căn cứ buộc phải trải qua kiểm tra an ninh, cho nên cần xếp hàng chờ một lúc. Đại khái đợi được ba phút, kiểm tra thông qua, tài xế điều khiển xe huyền phù dọc theo đường trên không trực tiếp chạy đến cửa Học viện quân sự St. Romia.
Ở ngay cửa trường học có đặt một pho tượng bằng bạc hình hùng ưng giương cánh bay lên, biểu tượng đặc trưng cho Quân bộ của đế quốc Lacey. Phía sau pho tượng, trên chiếc cổng chính có một hàng chữ màu vàng kim sáng chói: “HỌC VIỆN QUÂN SỰ ST. ROMIA". Đứng từ bên ngoài cũng có thể nhìn thấy khu giáo nội với từng tòa từng tòa kiến trúc cao mấy chục tầng sừng sững vĩ đại, tựa như những hàng quân duyệt binh chỉnh tề có hàng ngũ.
Mỗi một kiến trúc, mỗi một phong cảnh, thậm chí mỗi một chi tiết nhỏ, đều mang phong thái của trường quân sự hạng nhất đế quốc!
Lâm Viễn có chút kích động xuống khỏi xe huyền phù, lôi kéo Snow chạy đến cửa dành cho tân sinh, vừa muốn đi báo danh, phía sau đột nhiên vang lên một trận tiếng gầm rú dễ nghe.
Lâm Viễn quay đầu, chỉ thấy trên không trung cách đó không xa, hơn một trăm chiếc xe huyền phù màu trắng bạc chỉnh tề xếp thành hai hàng, hộ tống một chiếc xe huyền phù lớn bay về hướng Học viện St. Romia! Trên những chiếc xe đều có khắc hình ngũ giác màu bạch kim tượng trưng cho tinh hệ đồ của thiên hà Cepheus!
Đoàn xe không dừng lại ở cửa trường học để kiểm tra, mà thông qua phòng ngự trên không trực tiếp phi vào trong trường!
Đoàn xe đồ sộ nhanh chóng bay vọt qua đỉnh đầu, biến mất khỏi tầm mắt của mọi người!
“….."
Đám tân sinh mới đến đều bị một màn này dọa cho ngây người.
Trầm mặc thật lâu, rốt cuộc có người hiếu kỳ phát ra nghi vấn.
“Tôi dựa vào! Đây là cái loại người gì a? Phô trương như vậy!"
“Cậu từ tinh cầu nào đến? Không biết cái này sao? Đây là đội hộ vệ của hoàng thất, tinh hệ đồ màu bạch kim của thiên hà Cepheus chính là dấu hiệu của đội hộ vệ hoàng gia!"
“Đội hộ vệ hoàng gia?" Tân học viên kia rõ ràng có vẻ khiếp sợ, “Hoàng cung đế quốc không phải ở tinh cầu Rumsfeld của thiên hà Cepheus sao? Tại sao đội hộ vệ hoàng gia lại chạy đến Phá Quân tinh a?"
“Bệ hạ chính là tốt nghiệp từ St. Romia, con cháu của các tướng quân và hoàng tộc tất nhiên đều đến Học viện quân sự St. Romia học, đội hộ vệ hoàng gia tự nhiên cũng sẽ đi theo hộ tống nhóm vương tử tới nơi này rồi."
“Nga, hóa ra là như vậy." Bạn học hiếu kỳ kia dừng một chút, lại hỏi tiếp, “Vậy năm nay trong số tân sinh có cả vương tử điện hạ sao?"
“…. Tôi làm sao biết được chứ!"
Nghe tiếng nghị luận ở cách đó không xa, đáy lòng Lâm Viễn nhịn không được nghĩ:
Vừa rồi bay qua chính là đội hộ vệ hoàng gia sao?
Cậu chỉ biết chút ít thông tin được ghi lại về đội hộ vệ hoàng gia thông qua Internet, nghe nói đó là một đội ngũ tinh anh tất cả đều là Alpha, phụ trách bảo hộ sự an toàn cho các thành viên hoàng thất, không chịu sự quản chế của Quân bộ, chỉ nghe mệnh lệnh của bệ hạ và vương tử, tại những thời điểm đặc thù quyền lợi thậm chí còn áp đảo cả Quân bộ.
Học viện quân sự St. Romia quả nhiên là nơi ngọa hổ tàng long, nói không chừng chỉ tùy tiện đi trong vườn trường đụng phải một người cũng có thể là con cháu của vị tướng quân nào đó hoặc hậu nhân của thân vương. Nhóm Alpha có huyết thống thuần khiết như vậy đều không dễ chọc, mình vẫn nên cách xa bọn họ một chút thì hơn.
Bất quá…..
Năm nay trong số những tân sinh đồng học, thật sự sẽ có vương tử điện hạ sao? Lâm Viễn vẫn rất hiếu kỳ đối với vấn đề này a!
Hết chương 8.
Một đoạn trò chuyện ngắn ngủi với nguyên soái Rawson khiến không khí trong phi thuyền nháy mắt sôi sục, cho dù hiện giờ thông tin đã bị ngắt, mọi người trong đại sảnh vẫn tiếp tục bàn tán về hắn, trên mặt còn tràn đầy biểu tình hưng phấn.
“Nguyên soái Rawson ngoài đời còn đẹp trai hơn nhiều a! Không nghĩ tới ngài ấy lại trẻ như thế!"
“Đúng rồi, nguyên soái Rawson trước giờ vẫn chưa kết hôn sao?"
“Chẳng lẽ hiệp hội Omega lại không chọn một Omega thích hợp cho ngài ấy sao?"
“Chắc là chính ngài không cần đi?"
“Có lẽ thế, nghe nói ngài ấy luôn ở tiền tuyến, rất ít về thiên hà Cepheus, cả ngày đều vội vàng giải quyết đám quân Liên bang, có lẽ cũng không có thời gian dành cho việc cá nhân!"
“Đúng vậy, nếu không có ngài ấy, nhân dân đế quốc cũng không thể có mười tám năm yên bình như thế này!"
Lâm Viễn nghe mọi người bàn luận về thần tượng của mình, đáy lòng đột nhiên nổi lên một cảm giác kỳ quái.
— Nguyên soái vẫn chưa kết hôn sao?
Điều này sao có thể? Đối với một nguyên soái đế quốc, địa vị và uy danh của ngài ấy thậm chí còn chẳng thua kém bệ hạ Trand, hiệp hội Omega hẳn là có rất nhiều Omega xinh đẹp có huyết thống thuần khiết để ngài tùy tiện lựa chọn chứ, chẳng lẽ ánh mắt ngài ấy cao như vậy, chọn không được một người vừa ý?
Lâm Viễn có chút nghi hoặc gãi gãi đầu.
Có lẽ là lúc ôn tập dự thi đã nhồi nhét quá nhiều lịch sử quân sự thời kỳ cận đại của đế quốc, nên khi nhìn thấy nam nhân có đôi mắt thâm thúy giống như những vị thần trong truyền thuyết, nghe đến thanh âm trầm thấp dễ nghe của ngài ấy, mặc dù ánh mắt ngài vô cùng băng lãnh, trên mặt cũng không có biểu tình gì, thế nhưng Lâm Viễn lại có cảm giác, kỳ thực ngài ấy chắc hẳn rất ôn nhu.
Ngài ấy trân trọng con dân của đế quốc như vậy, là người đầu tiên đuổi tới lúc phi thuyền Trân Châu bị vây hãm, ép Flamischer bỏ đi, còn tự mình kết nối trò chuyện với mọi người, hơn nữa sau đó lại phái quân hộ tống dân chúng đang bị chấn kinh…. Một nam nhân rõ ràng ôn nhu như vậy, vì sao lại khiến tất cả mọi người cảm thấy ngài thực kiêu ngạo và lạnh lùng?
Phi thuyền dưới sự hộ tống của quân đoàn Vinh Quang thuận lợi tiến vào tuyến đường an toàn trong vũ trụ, nhóm quần chúng hưng phấn rốt cuộc dần dần tản đi, Lâm Viễn cũng xoay người về lại khoang thuyền của mình.
Snow đang uống nước, nhìn thấy Lâm viễn đi vào, thuận tay đưa cho cậu một chai nước.
Lâm Viễn cười cười nói.
“Cảm ơn."
Có lẽ là vì trong thời khắc sinh tử vừa nãy đã thả lỏng thần kinh nói chuyện phiếm trong chốc lát, thái độ của thiếu niên vốn lạnh như băng này đối với cậu rõ ràng tốt lên rất nhiều, ánh mắt tràn ngập phòng bị lúc trước cũng trở nên nhu hòa hơn, ngẫu nhiên còn có thể lộ ra một chút mỉm cười.
— Snow khi mỉm cười kỳ thật rất dễ nhìn!
Nếu như không phải trên người cậu ta và mình có cùng khí tức Beta, Lâm Viễn thậm chí còn nhầm cậu ta là Omega!
Nhận lấy nước Snow đưa cho, Lâm Viễn lại ngồi vào bên giường.
Bên ngoài cửa sổ có mấy chiếc quân hạm màu đen, đó là quân tiên phong của quân đoàn Vinh Quang do nguyên soái phái tới hộ tống phi thuyền Trân Châu 731, những chiếc quân hạm bên trên mang dấu hiệu hình mặt trời vàng kim nhìn qua thật gần gũi, được quân đội ấy bảo vệ khiến Lâm Viễn có cảm giác vô cùng an tâm.
Lâm Viễn nhịn không được nói.
“Đúng rồi, nguyên soái Rawson hình như tốt nghiệp Học viện quân sự St. Romia khóa 573 phải không?"
Snow ngẩng đầu lên nhìn cậu một cái, thản nhiên nói. “Phải."
Lâm Viễn vô cùng hưng phấn.
“Còn có bệ hạ Trand, tướng quân Birch, tướng quân Udyr, tướng quân Warwick, tất cả
đều tốt nghiệp từ St. Romia đi?"
Thân là một tân học viên của Học Viện quân sự St. Romia, Lâm Viễn đột nhiên có loại cảm giác thực tự hào.
Hobbit tựa hồ cũng nhận ra cảm xúc hưng phấn của chủ nhân, một đôi mắt đen láy lòe lòe tỏa sáng, dùng sức lấy móng vuốt xù lông của mình cào cào lòng bàn tay Lâm Viễn, Lâm Viễn đưa một tay cầm lấy chân nó, tay còn lại sờ sờ lỗ tai nó, cười nói.
“Lúc trước tao gạt mẹ đi dự thi, quả nhiên là lựa chọn cực kỳ chính xác."
Hobbit lập tức gật gật đầu tỏ vẻ tán đồng.
Snow: “….."
Mọi người đều nói chủ nhân thế nào thì dưỡng ra sủng vật thế đó, cậu thiếu niên có đôi mắt to đen bóng trước mặt này, cùng với vật nhỏ ánh mắt đen láy trong lòng kia quả thực là càng nhìn càng thấy giống.
Snow nhịn không được khụ một tiếng, cúi đầu, coi như chưa từng thấy gì thản nhiên tiếp tục xem phim.
Lâm Viễn nhàm chán liền đi xung quanh khám phá bên trong khoang thuyền, nhìn thấy một loạt các nút ấn bên giường, trên những nút ấn màu sắc khác nhau có sử dụng ngôn ngữ thông dụng để chú thích. Nhớ tới lúc phi thuyền cất cánh, thuyền trưởng đã nói “cần giúp đỡ xin đừng khách khí", Lâm Viễn xuất phát từ hiếu kỳ, liền “không
khách khí" ấn lên cái nút ghi “Thực phẩm".
Rất nhanh, một người máy màu trắng bạc cao hơn cậu nửa cái đầu xuất hiện ở cửa, thanh âm ôn nhu truyền đến từ trong miệng nó.
“Chào ngài, số 7158 vui lòng được phục vụ ngài, xin hỏi ngài cần gì?"
Lâm Viễn cười cười nói.
“Có cái gì ăn ngon không?"
7158 ngữ khí ôn nhu đáp.
“Mời ngài trước tiên xem danh sách thực phẩm trước ngực tôi, lựa chọn vật phẩm ngài muốn, sau đó thanh toán bằng thẻ pha lê, lấy thực phẩm ra, cảm ơn."
Nói xong mấy lời này, nó liền vươn hai tay mở lồng ngực của mình ra. Màn hình màu lam trên ngực hiện lên hình ảnh một đống thực phẩm cùng giá cả, còn có phân loại chi tiết và giới thiệu.
Trong các thực phẩm trên màn hình, có rất nhiều loại cậu chưa từng nếm qua, tựa hồ là đặc sản của những thiên hà khác?
Lâm Viễn hiếu kỳ lại gần xem, chọn một loại bánh quy tương đối đẹp mắt lại tiện lợi, lấy ngón tay nhẹ nhàng ấn một cái, quả nhiên, trên màn hình, biểu tượng biến thành màu đỏ “được lựa chọn", Lâm Viễn điều chỉnh số lượng lên thành 2, cầm thẻ pha lê màu bạch kim ra, nhập mật mã vào, chờ xác nhận.
“Tích" một tiếng, quét thẻ thành công, 7158 lập tức mở bụng mình, hai chiếc hộp được đóng gói tinh xảo lăn ra từ bên trong. Lâm Viễn lấy đồ ăn trong bụng nó, cười cười.
“Được rồi, cảm ơn."
7158 nói.
“Cảm ơn, hẹn gặp lại, chúc ngài ăn vui vẻ."
“……."
Nhìn 7158 xoay người rời đi, Lâm Viễn nhịn không được nghĩ: người máy này thật là
cao cấp a!
Sinh hoạt của cậu ở tinh cầu Ryan tương đối lạc hậu, người máy hiện đại nhất ở nhà cậu cũng chỉ là loại biết quét rác và bưng bê, nói chuyện cũng không lưu loát. Còn người máy 7158 này nói chuyện thật thông thạo, đi đường cũng rất nhanh, hơn nữa toàn thân nó còn chứa đầy các loại thực phẩm, chính là một kho đồ ăn di động a!
Khụ khụ, thật là muốn cướp nó về….
Lâm Viễn cầm lấy hộp bánh mới mua, cười đưa Snow một hộp.
“Snow, cho cậu này."
Snow nói.
“Tôi không đói bụng."
“…Nga."
Lâm Viễn đành phải cúi đầu ăn một mình.
Thấy Lâm Viễn tươi cười đầy mặt, chẳng khác nào đang được ăn sơn hào hải vị, Hobbit trong lòng cậu nhịn không được chảy nước miếng, dùng sức cọ cọ vào cánh tay chủ nhân, mắt đen to tròn nhìn cậu trông mong.
Lâm Viễn thoáng cười, đưa một hộp qua cho nó, Hobbit lập tức xé mở chiếc hộp, hiếu kỳ nắm lên một cái cho vào miệng, cảm giác ăn rất ngon, sau đó vui vẻ cọ vào cánh tay Lâm Viễn, Lâm Viễn sờ sờ lỗ tai nó coi như đáp lại.
Vì thế, Lâm Viễn và tiểu Hobbit vùi đầu cùng nhau ăn đồ ăn vặt, gương mặt được ăn đồ ngon hiện đầy vẻ hưởng thụ.
Snow: “….."
Một lớn một nhỏ này, hình ảnh chủ nhân và vật nuôi vùi đầu ăn bánh quả thực khiến người ta không dám nhìn thẳng.
***
Cuộc hành trình trong vũ trụ đã trải qua 13 ngày, trong khoang nhỏ dành cho bốn người, trên đường có một đôi phu phu Beta đến du lịch ở hệ ngân hà vào ở bốn ngày. Hai Beta kia đều là nam nhân, hơn nữa nhìn qua cực kỳ ân ái, Lâm Viễn nhìn hai Beta nam trước mặt quấn quýt với nhau, chỉ cảm thấy cả người đều không thoải mái!
Thế giới này đảo lộn hết rồi a, rốt cuộc vì sao Beta nam và Beta nam lại có thể ở cùng nhau?
Tuy rằng pháp luật đế quốc cho phép loại hôn nhân này, nhưng rõ ràng Beta nam và Beta nữ cùng một chỗ mới xứng đôi không phải sao? Hai đại lão gia tay trong tay cùng đi du lịch có cảm giác thật kỳ quái a!
May mà khoảng thời gian còn lại chỉ có cậu và Snow.
Hai người trải qua 13 ngày ở chung, cũng quen thuộc với nhau hơn rất nhiều.
Snow nói, cậu ta là con một trong nhà, cha mẹ đều làm việc trong một bệnh viện tư nhân ở tinh cầu Oman, từ nhỏ cậu ta đã vô cùng hứng thú với y học, vì vậy liền đến học viện học quân y.
Đương nhiên, với tính cách hòa đồng của mình, Lâm Viễn cũng nhanh chóng khai toàn bộ thông tin với Snow.
Gia cảnh Lâm Viễn thật ra cũng không tốt, mẹ vẫn bệnh, chị gái từ năm 20 tuổi liền bắt đầu đi làm, mở một tiệm bánh ngọt tại tinh cầu Ryan, chi tiêu hằng ngày của một nhà ba người đều dựa vào thu nhập của tiệm bánh và tiền trợ cấp của chính phủ cho người cha đã hy sinh.
Lâm Viễn ghi danh vào Học viện quân sự St. Romia ngoài lý do từ nhỏ đã cảm thấy mình nên đi học quân sự, thì còn một nguyên nhân khác, đó chính là Học viện St. Romia miễn phí hoàn toàn tiền học, ăn ở cũng không cần tiêu tiền. Đối với người đến từ gia đình có hoàn cảnh bần hàn như cậu, rất nhiều trường dù muốn học cũng không đóng nổi học phí.
Thấy Lâm Viễn mỉm cười nói ra tình cảnh gia đình mình, ngữ khí lại vô cùng thản nhiên, tuy rằng biểu tình của Snow vẫn lãnh đạm, nhưng ít nhất cậu cũng không mâu thuẫn như khi mới gặp Lâm Viễn, ngược lại còn cảm thấy người kia sáng sủa lạc quan, cũng không có ý xấu gì, kết giao hình như cũng không tệ đi….?
Mà Lâm Viễn, hiển nhiên đã coi Snow trở thành bạn tốt!
***
Chiều ngày 18 tháng 1, phi thuyền Trân Châu số hiệu 731 rốt cuộc cũng đến trạm cuối cùng – tinh cầu Phá Quân trong thiên hà Đại Hùng Tinh. Cái tên Phá Quân trong văn tự cổ ở địa cầu mang ý nghĩa “phá rồi sau đó lập", mà tên tiếng Anh Alkaid của nó lại nghĩa là “đạo sư sám hối".
Tinh cầu này sau khi được con người khai phá liền biến thành căn cứ quân sự của đế quốc Lacey.
Phá Quân tinh có những sa mạc lớn, bình nguyên và sông ngòi kéo dài, đất đai rộng lớn mênh mông vô cùng thích hợp để những quân hạm lớn và cơ giáp trí năng có thể phát huy, diễn tập quân sự hàng năm của đế quốc cũng thường xuyên tổ chức ở tinh cầu Phá Quân.
Trên tinh cầu này có rất nhiều Học viện quân sự, sở nghiên cứu quân bị, trung tâm nghiên cứu cơ giáp trí năng, đây là nơi vô cùng trọng yếu, bởi vậy lực phòng ngự tự nhiên cao hơn vài bậc so với thiên hà Cezar, ở bên ngoài cách Phá Quân tinh ba năm ánh sáng luôn có từng chùm lưới laser chặn lại, phi thuyền từ nơi khác tới muốn tiến vào bắt buộc phải thông qua tầng tầng lớp lớp kiểm tra.
Bởi vì là căn cứ quân sự, cư dân cũng không nhiều, khi phi thuyền Trân Châu vượt qua ba thiên hà tới Phá Quân tinh, lượng hành khách vốn gần hai vạn nay chỉ còn chưa đến ngàn người, những người này đa phần đều là quân nhân đế quốc thân thể cường kiện.
Lâm Viễn và Snow cùng nhau ra khỏi trạm không gian, hai người đều là lần đầu tiên đến tinh cầu Phá Quân, so với thiên hà Cezar rét buốt, khí hậu nơi này lại có chút nóng bức, khiến hai người vốn sinh trưởng ở nơi lạnh lẽo có cảm giác không quen.
Thông qua kiểm tra an nình, hai người cùng lên một chiếc xe huyền phù, trực tiếp đi tới Học viện quân sự St. Romia.
Dọc theo đường đi, Lâm Viễn vẫn hưng phấn ngắm nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ.
Lúc này đã là chạng vạng, trên hoang mạc mênh mông vô bờ, một trận cuồng phong thổi tung cát bụi mù mịt. Hằng tinh lơ lửng trên không tựa như mặt trời trong hệ ngân hà, vẩy xuống vùng đất một mảnh quang mang lấp lánh ánh bạch kim. Cát bụi trong không trung dưới ánh sáng rực rỡ chiếu rọi, theo cơn gió thổi qua không ngừng cuộn tròn rơi xuống, lúc này, cả tinh cầu tựa hồ chỉ còn lại tiếng gió của thiên nhiên.
Hoang mạc rộng lớn gần trăm vạn dặm khiến lòng người không khỏi dâng lên cảm giác an nhiên, yên tĩnh.
Xe huyền phù chạy với tốc độ rất nhanh trên không trung, hoang mạc dưới chân nhanh chóng bị bỏ lại phía sau, cách đó không xa xuất hiện một con sông rộng lớn uốn lượn, lại đi dọc theo sông thêm nửa giờ, rốt cuộc mới tới khu đồng bằng cây cối xanh tươi.
Ở cuối bình nguyên rộng lớn phân chia thành rất nhiều khu, có những tòa nhà cao tầng thấp thoáng, có những ngã tư giao nhau…. Hiển nhiên, nơi này chính là căn cứ quân sự của tinh cầu Phá Quân, Học viện quân sự St. Romia cũng ở trong đó.
Tới căn cứ, tốc độ xe huyền phù dần dần chậm lại.
Xe huyền phù chạy trên tầng không nên không tạo ra tắc nghẽn giao thông, sở dĩ phải đi chậm lại, là vì khi chiếc xe tiến vào căn cứ buộc phải trải qua kiểm tra an ninh, cho nên cần xếp hàng chờ một lúc. Đại khái đợi được ba phút, kiểm tra thông qua, tài xế điều khiển xe huyền phù dọc theo đường trên không trực tiếp chạy đến cửa Học viện quân sự St. Romia.
Ở ngay cửa trường học có đặt một pho tượng bằng bạc hình hùng ưng giương cánh bay lên, biểu tượng đặc trưng cho Quân bộ của đế quốc Lacey. Phía sau pho tượng, trên chiếc cổng chính có một hàng chữ màu vàng kim sáng chói: “HỌC VIỆN QUÂN SỰ ST. ROMIA". Đứng từ bên ngoài cũng có thể nhìn thấy khu giáo nội với từng tòa từng tòa kiến trúc cao mấy chục tầng sừng sững vĩ đại, tựa như những hàng quân duyệt binh chỉnh tề có hàng ngũ.
Mỗi một kiến trúc, mỗi một phong cảnh, thậm chí mỗi một chi tiết nhỏ, đều mang phong thái của trường quân sự hạng nhất đế quốc!
Lâm Viễn có chút kích động xuống khỏi xe huyền phù, lôi kéo Snow chạy đến cửa dành cho tân sinh, vừa muốn đi báo danh, phía sau đột nhiên vang lên một trận tiếng gầm rú dễ nghe.
Lâm Viễn quay đầu, chỉ thấy trên không trung cách đó không xa, hơn một trăm chiếc xe huyền phù màu trắng bạc chỉnh tề xếp thành hai hàng, hộ tống một chiếc xe huyền phù lớn bay về hướng Học viện St. Romia! Trên những chiếc xe đều có khắc hình ngũ giác màu bạch kim tượng trưng cho tinh hệ đồ của thiên hà Cepheus!
Đoàn xe không dừng lại ở cửa trường học để kiểm tra, mà thông qua phòng ngự trên không trực tiếp phi vào trong trường!
Đoàn xe đồ sộ nhanh chóng bay vọt qua đỉnh đầu, biến mất khỏi tầm mắt của mọi người!
“….."
Đám tân sinh mới đến đều bị một màn này dọa cho ngây người.
Trầm mặc thật lâu, rốt cuộc có người hiếu kỳ phát ra nghi vấn.
“Tôi dựa vào! Đây là cái loại người gì a? Phô trương như vậy!"
“Cậu từ tinh cầu nào đến? Không biết cái này sao? Đây là đội hộ vệ của hoàng thất, tinh hệ đồ màu bạch kim của thiên hà Cepheus chính là dấu hiệu của đội hộ vệ hoàng gia!"
“Đội hộ vệ hoàng gia?" Tân học viên kia rõ ràng có vẻ khiếp sợ, “Hoàng cung đế quốc không phải ở tinh cầu Rumsfeld của thiên hà Cepheus sao? Tại sao đội hộ vệ hoàng gia lại chạy đến Phá Quân tinh a?"
“Bệ hạ chính là tốt nghiệp từ St. Romia, con cháu của các tướng quân và hoàng tộc tất nhiên đều đến Học viện quân sự St. Romia học, đội hộ vệ hoàng gia tự nhiên cũng sẽ đi theo hộ tống nhóm vương tử tới nơi này rồi."
“Nga, hóa ra là như vậy." Bạn học hiếu kỳ kia dừng một chút, lại hỏi tiếp, “Vậy năm nay trong số tân sinh có cả vương tử điện hạ sao?"
“…. Tôi làm sao biết được chứ!"
Nghe tiếng nghị luận ở cách đó không xa, đáy lòng Lâm Viễn nhịn không được nghĩ:
Vừa rồi bay qua chính là đội hộ vệ hoàng gia sao?
Cậu chỉ biết chút ít thông tin được ghi lại về đội hộ vệ hoàng gia thông qua Internet, nghe nói đó là một đội ngũ tinh anh tất cả đều là Alpha, phụ trách bảo hộ sự an toàn cho các thành viên hoàng thất, không chịu sự quản chế của Quân bộ, chỉ nghe mệnh lệnh của bệ hạ và vương tử, tại những thời điểm đặc thù quyền lợi thậm chí còn áp đảo cả Quân bộ.
Học viện quân sự St. Romia quả nhiên là nơi ngọa hổ tàng long, nói không chừng chỉ tùy tiện đi trong vườn trường đụng phải một người cũng có thể là con cháu của vị tướng quân nào đó hoặc hậu nhân của thân vương. Nhóm Alpha có huyết thống thuần khiết như vậy đều không dễ chọc, mình vẫn nên cách xa bọn họ một chút thì hơn.
Bất quá…..
Năm nay trong số những tân sinh đồng học, thật sự sẽ có vương tử điện hạ sao? Lâm Viễn vẫn rất hiếu kỳ đối với vấn đề này a!
Hết chương 8.
Tác giả :
Điệp Chi Linh