Quân Giáo Sinh
Quyển 1 - Chương 7: Phòng giam tuyệt mật mười chín năm về trước
Thân thể Lăng Vũ run rẩy kịch liệt lui vào trong ngực, hơi thở ấm áp nhẹ nhàng phe phẩy trên cổ, chẳng khác nào một loại tình dược cực mạnh đánh thẳng vào lý trí của Rawson.
Muốn ôm ấp, muốn chiếm lấy, muốn triệt để đánh dấu, muốn làm cho cậu hoàn toàn thuộc về hắn!
Thiên tính chiếm hữu mạnh mẽ trời sinh của Alpha cùng với mười năm đau khổ thầm mến, vào lúc này, giống như đã tìm thấy nơi để giải thoát, làm cho lý trí của hắn nhất thời hoàn toàn đổ sụp!
Bên trong đôi mắt thâm thúy của Rawson đột nhiên bốc lên một đám hỏa diễm cuồng nhiệt.
Nhanh chóng loại bỏ quần áo của hai người, dựa lưng vào vách tường ngồi xuống, ôm Lăng Vũ thương tích đầy người ngồi trên người mình, Rawson không chút do dự cúi đầu hôn lấy cậu.
“Ưm…"
Đôi môi bị cắn đến bật máu hơi hơi sưng đỏ, hương vị máu tươi tanh ngọt tràn ngập khoang miệng càng khiến Rawson thêm hưng phấn.
Ôm lấy cậu, cảm nhận được những run rẩy của cậu bên trong lồng ngực, đáy lòng Rawson bỗng nhiên dâng lên một cảm giác thỏa mãn cực đại khiến hắn hôn càng thêm cuồng nhiệt!
Nụ hôn một đường theo cổ xuống dần phía dưới, một tấc lại một tấc liếm qua những vết cào cấu còn rướm máu trên người Lăng Vũ, máu của cậu tựa hồ có một loại hương vị khiến người ta phải trầm mê, phải say đắm. Người này, tự tra tấn mình đến thương tích đầy mình, khiến Rawson đau lòng đến mức muốn điên rồi!
Lăng Vũ run rẩy nắm chặt lấy bả vai Rawson.
Cảm giác bị nam nhân điên cuồng hôn lên mỗi tấc da thịt, từng vết máu trên người đều được hắn dùng đầu lưỡi dịu dàng liếm qua khiến người ta muốn dựng tóc gáy, tựa như bản thân đang bị nam nhân trước mặt này nuốt dần vào trong bụng.
Thế nhưng, tâm lý bất an và chống cự, rất nhanh đã bị những khát vọng mãnh liệt từ bản năng thay thế.
Mỗi một tấc da thịt trên cơ thể đột nhiên trở nên thật mẫn cảm, dưới hôn liếm của hắn, những cơn khoái cảm cường liệt đánh sâu vào từng dây thần kinh, giống như một dòng điện lưu chạy khắp toàn thân, đi thẳng lên não bộ, nhanh chóng tiêu diệt nốt chút lý trí còn sót lại!
“Ưm…."
Tiếng rên rỉ rốt cuộc không thể kìm nén nổi mà tràn khỏi bờ môi.
Lăng Vũ cơ hồ không thể tin nổi, thứ thanh âm khàn khàn đầy mê hoặc như vậy lại cư nhiên phát ra từ chính miệng mình!
Khi thuốc ức chế mất đi hiệu lực tại chiến trường khiến cậu rơi vào kỳ phát tình đầu tiên của Omega, từ thiên hà Isville đến thiên hà Cezar, Lăng Vũ đã phải gồng mình lên nhẫn nại rất lâu, Rawson xuất hiện, khiến phòng tuyến tâm lý cuối cùng của cậu rốt cuộc bị phá vỡ hoàn toàn, nhanh chóng trầm luân trong bản năng cơ thể.
Hương vị trên người hắn, hô hấp nặng nhọc của hắn, nụ hôn điên cuồng của hắn…. lúc này đối với Lăng Vũ mà nói, chẳng khác nào một người đi trong hoang mạc thật lâu rốt cuộc gặp được nước nguồn trong trẻo. Khao khát được hắn hôn môi, được hắn ôm, được hắn chiếm lấy, bị hắn hung hăng mà tiến vào trong cơ thể! Dục vọng giữa Omega và Alpha đến từ chính thiên tính hấp dẫn đã hoàn toàn kết hợp!
Lăng Vũ đã mất đi lý trí từ lâu, hốc mắt hơi hơi đỏ lên, mở to miệng thở hổn hển kịch liệt, ngồi ở trên người Rawson, vươn hai tay ôm chặt lấy nam nhân….
Trong khoảnh khắc được đáp lại ấy, nam nhân đột nhiên cứng ngắc cả người, sau một chốc lại càng trở nên điên cuồng hơn!
Tách hai chân Lăng Vũ ra vòng trên thắt lưng, ngón tay Rawson không chút do dự đâm vào huyệt động phía sau, hậu huyệt tựa như chờ mong từ lâu, cơ hồ trong nháy mắt tràng bích ấm áp đã lập tức cuốn lấy!
Hậu huyệt căng chặt bởi vì đang trong kỳ phát tình mà trở nên nóng rực, dường như muốn hòa tan cả hắn!
Rawson sợ bị thương đến cậu, kiên nhẫn khuếch trương một lát, lúc này mới rút ngón tay đi, thay bằng tính khí đã sớm cương cứng đến phát đau, dùng lực nhắm ngay huyệt khẩu mà đâm vào!
“A…..!"
Bên môi Lăng Vũ phát ra tiếng kêu rên vừa đau đớn vừa nhẹ nhõm, thanh âm mê người khiến cho huyết mạch hắn sôi sục, hỗn loạn không thể phân nổi là thống khổ hay sung sướng! Hai tay cậu dùng toàn lực bấu lấy người Rawson, đau đớn cường liệt kéo về một tia lý trí, nhưng rất nhanh lại bị khoái cảm mãnh liệt hơn khiến cho trầm luân!
“A…… Rawson….. A….. A….."
Trong cơ thể liên tục bị xâm nhập, khiến Lăng Vũ có loại ảo giác tất cả nội tạng đều bị đâm nát, tiếng rên rỉ đứt quãng không ngừng tràn ra khóe miệng, khoái cảm cường liệt khiến Lăng Vũ không nhịn được ngửa cổ, hơi thở thô suyễn từng ngụm hít vào không khí.
Cần cổ cậu trắng nõn mà thon dài, bên dưới ngọn đèn ấm áp quả thực có một loại xinh đẹp khiến người ta muốn phạm tội.
Rawson lập tức tiến lại hôn lên cổ Lăng Vũ, ở phía trên lưu lại một dấu hồng ngân đầy ám muội, sau đó, đôi môi nóng rực thuận thế hôn qua xương quai xanh, kéo dần tới phía sau.
“….."
Một tia bất an kỳ quái khiến Lăng Vũ không khỏi cuộn mình lại, đúng lúc này, răng nanh của Rawson đột nhiên dùng sức cắn mạnh vào làn da mềm mại phía sau gáy cậu!
Da thịt bị cắn nát, từ mạch máu chảy ra thứ chất lỏng tanh ngọt, Rawson tăng thêm khí lực, trực tiếp cắm sâu răng nanh vào, cho đến khi trên làn da lưu lại một ấn ký không thể xóa bỏ!
— Dấu hiệu của Alpha!
Alpha cắn nát mạch máu sau gáy Omega, lưu lại dấu răng thuộc về mình, máu và thể dịch hoàn toàn giao hòa, đó chính là nghi thức đánh dấu của Alpha với Omega. Từ nay về sau, trên người Omega sẽ mang khí tức đã bị đánh dấu, khiến những Alpha khác sợ hãi mà không dám dễ dàng tới gần!
Trong mắt Rawson hiện lên một tia thỏa mãn, phần eo hung ác vẫn tiến lên không hề dừng lại, hắn ôm chặt Lăng Vũ, không ngừng mơn trớn đôi môi đã bị cắn nát của cậu.
“….." Lăng Vũ lúc này đã hoàn toàn không thể thốt nên lời.
Trong cơ thể tràn ngập cảm giác thỏa mãn, khiến cậu hoàn toàn thả lỏng, Lăng Vũ xuất phát từ bản năng ôm lấy nam nhân trước mặt, hai chân kẹp chặt eo hắn, chủ động dâng lên đôi môi.
Hành động như vậy lập tức được nam nhân nhiệt tình mà điên cuồng đáp lại!
“Ưm…. ư… ưm…."
Một lần lại một lần xâm nhập trừu sáp, tiếng thở dốc hỗn loạn dồn dập, không ngừng vọng lên bên trong phòng giam ….
Cũng không biết trải qua bao lâu, qua một vòng kịch liệt cơ hồ muốn nghiền nát cơ thể, vật cứng chôn sâu bên trong đột nhiên trướng lớn, Lăng Vũ dường như cũng nhận ra điều đó, lập tức khiếp sợ mở to hai mắt.
“……. Không…… Rawson….. Đừng ở bên trong….."
Lăng Vũ khôi phục lại một chút thần trí bắt đầu bất an giãy dụa, thế nhưng, kết của Alpha đem hai thân thể kết hợp chặt chẽ, cậu căn bản không thể trốn thoát!
Sau một trận trừu động mãnh liệt, chất lỏng nóng bỏng thẳng tắp bắn vào chỗ sâu nhất bên trong thân thể! Bộ vị bí ẩn tựa hồ bị mở ra hoàn toàn, khoái cảm cường liệt khiến đầu ngón chân Lăng Vũ cũng phải cuộn lên!
“Rawson!"
Lăng Vũ tức giận, gương mặt cũng đỏ lên, tình trạng bị giữ lấy không thể trốn tránh này khiến cậu xấu hổ đến cùng cực.
“Đừng sợ, không cần lộn xộn…."
Rawson hôn lên mặt cậu, một bàn tay vươn ra nhẹ nhàng vuốt ve vị trí bị đánh dấu sau gáy, một bên trấn an, một bên gắt gao khống chế không cho cậu lung tung vặn vẹo vòng eo, bắt đầu liên tục bắn tinh trong thời gian dài.
Đó là…. kết của Alpha.
Lăng Vũ nhắm hai mắt lại, lông mi bắt đầu run rẩy kịch liệt.
Kết Alpha trướng lớn khi đạt cao trào, kẹt trong thân thể Omega, sau đó tiến hành bắn tinh liên tục trong thời gian dài, tinh dịch nóng bỏng hoàn toàn bắn vào chỗ sâu nhất trong thân thể Omega, có khả năng làm Omega thụ thai rất cao.
— Đánh dấu hoàn toàn.
Cắn nát mạch máu sau gáy chỉ là hình thức đánh dấu tạm thời.
Hình thành kết tại chỗ sâu nhất trong thân thể Omega mà bắn tinh, đây mới là dấu hiệu hoàn toàn.
Từ nay về sau, Omega sẽ hoàn toàn thuộc về Alpha đã đánh dấu mình, hơn nữa sẽ có một loại cảm giác ỷ lại vào Alpha đó, mà Alpha cũng sản sinh ra dục vọng chiếm hữu và mong muốn bảo hộ mạnh mẽ đối với Omega.
Từ nay về sau bọn họ sẽ bị trói định với nhau – thuộc về lẫn nhau, chung thủy với nhau cho tới tận lúc chết!
Bắn tinh thời gian dài khiến cơ thể Lăng Vũ hoàn toàn tràn ngập tinh dịch của nam nhân này, bụng thậm chí còn hơi phồng lên. Loại nhiệt độ nóng bỏng ấy, khiến thân thể Lăng Vũ không ngừng co rút.
Rawson gắt gao ôm lấy cậu, liên tục hôn cậu trấn an. Mi mắt, chóp mũi, môi, cổ, xương quai xanh…. Những nụ hôn nhẹ như lông vũ, tựa hồ muốn tuyên bố chủ quyền, không ngừng rơi xuống trên người Lăng Vũ.
Cho đến khi quá trình bắn tinh hoàn toàn chấm dứt, Rawson mới rời khỏi thân thể Lăng Vũ, một lượng chất lỏng lớn theo hắn rời khỏi chậm rãi chảy xuống đùi, cả phòng giam đều tràn ngập hương vị nồng đậm ấy.
Sau khi Alpha kết thúc bắn tinh, vòng phát tình đầu tiên của của Omega rốt cuộc chấm dứt, Lăng Vũ dần dần khôi phục thần trí nhìn người nam nhân đang ôm mình, trong ánh mắt chợt lóe lên một tia tức giận khó có thể phát hiện.
“Rawson, sao cậu lại đến đây? Không phải tôi đã bảo Knox cản cậu lại rồi sao?"
Thanh âm của cậu vô cùng bình tĩnh, tựa như lần đầu tiên gặp mặt năm đó, cậu bình tĩnh nhìn hắn nói.
“Xin chào, tôi là Lăng Vũ, về sau chúng ta sẽ là bạn cùng phòng, hy vọng trong ba năm học, chúng ta có thể sống chung một cách hòa thuận."
Một thiếu niên Beta vô cùng tầm thường đến từ thiên hà nghèo khó, ngữ khí nghiêm trang khiến Rawson cảm thấy vô cùng buồn cười, hắn thản nhiên nhìn cậu, nói.
“Nga, xin chào, tôi là Rawson."
Mà giờ phút này, nam nhân đó đang bị mình ôm vào lòng, mở to mắt nhìn hắn, trên mặt còn mang một mạt ửng hồng xinh đẹp sau cao trào, miệng bị hôn đến sưng đỏ, nhưng đôi mắt vẫn đen láy sáng ngời, bình tĩnh đến tuyệt tình.
— Đúng là một người ngạo mạn, nhiều năm như vậy, tính tình một chút cũng không thay đổi.
Khóe môi Rawson giương lên một nụ cười như có như không, thanh âm đè thấp mang hương vị cưng chiều nồng đậm.
“Cậu quên rồi sao? Tôi là cấp trên của cậu, tôi có thể sửa đổi quân lệnh của cậu bất cứ lúc nào. Hơn nữa, lần đầu tiên cậu phát tình, căn bản không thể dựa vào ý chí của mình mà vượt qua được…"
Rawson dừng lại một chút, tiến đến bên tai Lăng Vũ, nhẹ nhàng hôn hôn lỗ tai cậu, thấp giọng nói.
“Tôi sẽ không để mặc cậu làm mình bị thương."
“……"
Lăng Vũ xoay người không để ý đến hắn.
Đường cong xinh đẹp nơi cằm, bởi vì động tác đơn giản này mà có vẻ đặc biệt kiêu ngạo.
Biểu tình không khuất phục như vậy hiển nhiên càng kích thích thêm dục vọng chiếm hữu mãnh liệt của Rawson, hắn cố gắng nhịn xuống xúc động muốn áp đảo cậu ngay lập tức, thấp giọng nói.
“Kỳ phát tình của cậu mới qua vòng đầu tiên, vẫn còn ba ngày nữa. Những chuyện khác về sau hãy thảo luận, trước mắt quan trọng nhất vẫn là thân thể cậu… Chúng ta bổ sung chút thể lực trước đi."
Rawson mở nước dinh dưỡng mang theo bên người, uống một ngụm, sau đó hôn lên môi Lăng Vũ, nâng cằm cậu lên, cạy mở khớp hàm, đem chất lỏng đút cho cậu không chừa một giọt.
Cho cậu uống xong, dường như còn chưa hết lưu luyến, cuốn lấy đầu lưỡi mềm mại của Lăng Vũ, nhẹ nhàng mút vào.
“Ưm…. ưm ư…"
Rawson cực kỳ ôn nhu, hôn sâu dây dưa thật lâu, hắn mới thấy mỹ mãn lui khỏi miệng Lăng Vũ, dịu dàng nói.
“Nghỉ ngơi một lát trước, cậu tự tra tấn mình đã tiêu hao rất nhiều thể lực. Chờ cậu khôi phục, chúng ta lại tiếp tục."
“….."
Cảm nhận được phản ứng mạnh mẽ của cơ thể, Lăng Vũ rốt cuộc bất đắc dĩ ôm chặt nam nhân trước mặt, nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
*****
==============================================================
*****
Rawson vĩnh viễn cũng không thể quên ba ngày kia.
Tại phòng giam bị phong kín, hắn và Lăng Vũ đã cùng nhau vượt qua ba ngày kịch liệt mà ngọt ngào.
Bản năng của Lăng Vũ vốn bị thuốc ức chế trong thời gian dài đột nhiên bùng nổ, nên kỳ phát tình lần đó đặc biệt mãnh liệt, Rawson không biết đã ôm cậu bao nhiêu lần, thậm chí cũng không rõ đã bắn trong thân thể cậu bao nhiêu lần. Lăng Vũ trong cơn hoảng hốt ôm chặt bả vai Rawson, an tâm dựa vào trong lòng hắn, dán mặt vào ngực hắn, mệt mỏi thiếp đi.
— Tư thái ấy, chính là ký ức ấm áp nhất trong trí nhớ của Rawson suốt nhiều năm qua.
Hắn yêu nhất con người không hề phòng bị mà ngủ trong lòng hắn kia, trên thân thể thon dài xinh đẹp mang đầy những dấu vết hoan ái hắn lưu lại.
Bên trong nhà tù hoàn toàn phong bế kia, bọn họ gắt gao ôm nhau, triệt để hoàn thành dấu hiệu giữa Alpha và Omega. Thân thể bọn họ, linh hồn bọn họ, trong thời khắc ấy rốt cuộc đã hoàn toàn thuộc về nhau.
Rawson thậm chí còn cảm thấy, đó chính là thời khắc tuyệt vời nhất trong cả cuộc đời hắn.
Ba ngày sau, Rawson ôm Lăng Vũ ra khỏi phòng giam.
Lăng Vũ bị đánh dấu hoàn toàn, mùi Omega trên người đã không còn ảnh hưởng đến nhóm Alpha trong Quân bộ như lúc trước, thuộc hạ quân đoàn Ám Dạ mang thần sắc phức tạp đứng tại chỗ, nhìn vị tướng quân mình từng vô cùng tôn kính xương cốt như rụng rời, được thượng tướng Rawson ôm vào bệnh viện Quân bộ.
Bởi vì tiêm thuốc ức chế trong thời gian dài, Lăng Vũ bị tác dụng phụ của thuốc làm sốt cao liên tục suốt một tuần, Rawson một tấc cũng không rời ở lại chăm sóc bên người cậu.
Một tháng sau, tòa án quân sự ra phán quyết đối với sự cố quân sự ngoài ý muốn này.
Thiếu tướng Lăng Vũ tiêm thuốc ức chế chất dẫn dụ giấu đi thân phận Omega của mình, chẳng những vào học viện quân sự St. Romia học tập ba năm, sau khi tốt nghiệp còn thành công thăng lên hàm tướng quân, thậm chí còn nắm trong tay quân đoàn độc lập.
Trong chiến dịch dẫn dắt quân đoàn Ám Dạ đánh lén tinh cầu Namics, thân là một Omega, đã tiêm vào chất ức chế, lại còn vì thuốc mất hiệu lực mà đột ngột phát tình trên chiến trường, đây quả thực là hành động coi rẻ và vũ nhục điều lệ Quân bộ.
Lăng Vũ đã thực hiện vô số hành vi vi phạm pháp luật!
Tòa án quân sự quyết định –
Khai trừ Lăng Vũ ra khỏi Quân bộ, giải tán quân đoàn Ám Dạ, tịch thu mẫu hạm Ám Dạ và cơ giáp chuyên dụng Chu Tước của Lăng Vũ!
Bản thân Lăng Vũ, giam cầm chung thân!
Kết quả phán quyết của Quân bộ bị bí mật phong tỏa, trở thành cơ mật tối cao nhất của Quân bộ.
Năm đó, những thẩm phán tham gia phiên tòa đều không thể quên được, người quân nhân trẻ tuổi bị áp giải khỏi tòa án quân sự, bóng dáng gầy guộc đơn bạc, mang theo nụ cười lạnh lùng mà kiêu ngạo rời đi.
— Giam cầm chung thân.
Đây là kết quả mà cậu đổ máu bán mạng vì Quân bộ bao nhiêu năm nay đổi lấy được.
Chỉ vì cậu là một Omega.
Bởi vì cậu là Omega, cậu có khả năng sinh sản, nên khi cậu ra đời buộc phải đến cái gọi là “Hiệp hội bảo hộ Omega" đăng kí, từ nhỏ đến lớn đều bị chính phủ quản chế, 18 tuổi trưởng thành thì phải kết hôn, bị một Alpha mang về nhà, một đời chỉ vì người đó mà nuôi dạy con cái….
Bởi vì ba loại đặc tính ABO, vì cái gọi là sinh sản ra giống loài vĩ đại, cho nên nhóm Omega có được năng lực sinh sản mạnh nhất lại chỉ chiếm có 5% buộc phải trở thành vật hy sinh bị chính phủ quản chế!
Trong cái thế giới đáng cười này, thậm chí cả nhân quyền cơ bản nhất của Omega cũng bị cướp đoạt…
Lăng Vũ cười lạnh ra khỏi tòa án quân sự, ở cửa tòa án chạm phải ánh mắt thâm trầm của Rawson.
Rawson hơi hơi há miệng, dùng thần ngữ chỉ có hai người hiểu được nói.
“Yên tâm, tôi sẽ cứu cậu ra."
Lăng Vũ bị áp giải đến ngục giam tối tăm dưới lòng đất của đế quốc.
Thế nhưng, cậu ở trong ngục chưa đến ba ngày, Rawson đã trực tiếp đến mang cậu ra.
Bởi vì bệ hạ Trand ra mặt, tòa án quân sự đột nhiên tuyên bố sửa đổi án phạt.
— Lăng Vũ được phóng thích khỏi nhà tù Quân bộ, giam lỏng tại nhà Rawson, cả đời không được rời khỏi nhà Rawson nửa bước!
Lúc bị mang về nhà Rawson, Lăng Vũ có chút nghi hoặc, việc sửa án này tới quá đột ngột, từ giam cầm chung thân tại ngục giam Quân bộ tới giam lỏng tại nơi ở của Rawson, rốt cuộc có gì khác nhau?
Sau khi bị đưa đến nơi, Lăng Vũ nhìn nam nhân trước mặt, bình tĩnh nói.
“Bất quá chỉ là đổi chỗ mà thôi, Rawson, cậu căn bản không cần hao tổn tâm trí, cầu xin bệ hạ ra mặt sửa lại phán quyết."
Rawson nhẹ nhàng sờ tóc Lăng Vũ, thấp giọng trả lời.
"Lăng Vũ, cậu không thể ở trong ngục giam… Cậu mang thai."
Hai mắt Lăng Vũ bỗng nhiên trợn to khiếp sợ.
“Cậu nói cái gì?!"
Rawson nói.
“Mỗi phạm nhân khi bị giam vào tù đều phải kiểm tra huyết thanh, kết quả máu của cậu chứng minh rằng cậu mang thai, cho nên bệ hạ mới ra mặt để tòa án quân sự phán quyết lại, đế quốc sẽ không để một người mang thai phải ngồi tù."
“…."
Sắc mặt Lăng Vũ cứng ngắc, siết chặt nắm tay.
Rawson đi đến trước mặt Lăng Vũ, thấp giọng nói.
“Đổi thành giam lỏng, chỉ là để ứng phó mấy người cổ hủ của Quân bộ thôi. Tôi tất nhiên sẽ không giam lỏng cậu, về sau cậu muốn đi chỗ nào, tôi đều có thể mang cậu đi."
Lăng Vũ đột nhiên dùng sức đẩy Rawson ra, ngẩng đầu nhìn hắn.
“Rawson, cậu cố ý, phải không?"
“Cái gì?"
“Lần trước ở phòng giam, cậu cố ý đánh dấu tôi… Có phải là vì cậu đã sớm dự liệu được ngày hôm nay không?"
Rawson bình tĩnh nói.
“Phải."
Lăng Vũ: “……"
Rawson hạ giọng nói.
“Omega tiêm thuốc ức chế trà trộn vào Quân bộ, cậu là người duy nhất, Quân tuyệt đối sẽ giết gà dọa khỉ, phán quyết rất nặng! Tôi không muốn cậu bị nhốt cả đời trong cái phòng giam ghê tởm của Quân bộ, chỗ đó có rất nhiều người sắp chết hoặc bị điên! Cậu một Omega ở trong đó, cậu có nghĩ tới sẽ xảy ra hậu quả gì hay không?"
Lăng Vũ: “….."
Rawson bước về phía trước một bước, đã thấy Lăng Vũ đề phòng lùi về sau.
Hai người giằng co một lát, Lăng Vũ rốt cuộc thở dài, ánh mắt bình tĩnh nhìn nam nhân đối diện.
“Mặc kệ là như thế nào, đây chỉ là ý nguyện của một mình cậu. Đứa con này đến quá đột ngột, tôi…"
Rawson nhíu mày cắt đứt lời cậu.
“Không cần suy nghĩ lung tung, an tâm ở bên cạnh tôi, chờ cho con của chúng ta ra đời."
“…. Chờ con ra đời?"
Lăng Vũ đột nhiên bước lên một bước, bàn tay nhẹ nhàng sờ khuôn mặt anh tuấn của nam nhân, nhẹ giọng nói.
“Rawson, tôi là Omega, tôi có thể sinh con, cho nên tôi phải ngoan ngoãn ở bên cạnh cậu, sinh con cho cậu, phải phụ thuộc vào cậu…. Có phải hay không?"
Lăng Vũ chủ động tới gần, còn có động tác vuốt ve mình, khiến hô hấp của Rawson hơi hơi ngưng trệ.
Còn chưa kịp phản ứng, hai má Rawson đột nhiên nổi lên một cảm giác kỳ quái, tầm nhìn trước mắt dần trở nên mơ hồ, toàn bộ khí lực trên cơ thể nhất thời biến mất, nặng nề ngã xuống đất.
“….." Rawson kinh ngạc nhìn Lăng Vũ, “Cậu cư nhiên dám…."
“Cư nhiên dám phản kháng lại Alpha của mình?" Lăng Vũ vứt bỏ kim tiêm mini trong tay, mỉm cười nói, “Rawson, cậu quên rồi sao, trước kia lúc còn trong trường quân đội, tôi chưa bao giờ sợ cậu…. Tôi luôn tôn trọng cậu, là vì quân hàm của cậu cao hơn tôi, là cấp trên của tôi. Nếu như tôi đã bị khai trừ quân tịch, những quy củ kia cũng không cần dùng đến nữa."
Lăng Vũ lấy thẻ từ chuyên dụng từ trong túi áo Rawson.
“Hắc Long của cậu cho tôi mượn dùng, không hẹn gặp lại, Rawson."
Rawson nằm trên mặt đất, trơ mắt nhìn người kia cầm lấy thẻ từ chuyên dụng xoay người đi khỏi nơi này.
— Cậu rời đi không hề lưu luyến, không quay đầu lại dù chỉ một lần.
Lăng Vũ lén lút điều khiển cơ giáp trí năng chuyên dụng Hắc Long của Rawson rời khỏi thiên hà Cepheus, thế nhưng tại thời khắc bay ra ngoài thiên hà lại đụng phải bão cát vũ trụ hai mươi năm khó gặp.
Ngày tiếp theo, xác cơ giáp chuyên dụng của Rawson được tìm thấy trong đống đổ nát ở phụ cận thiên hà Cepheus.
Cơ giáp màu đen bị uy lực khổng lồ của bão cát vũ trụ xé nát thành nhiều mảnh nhỏ, từng bộ phận trong đống đổ nát trôi nổi giữa vũ trụ, trong đó có một miếng thậm chí còn lưu lại màu máu tươi chói mắt ở bên trên, cùng một mảnh quần áo của Lăng Vũ.
“….."
Nhìn xác của cơ giáp từ cửa sổ mạn tàu, nam nhân luôn bình tĩnh kiên cường rốt cuộc cũng hoàn toàn sụp đổ.
Bóng lưng hắn cứng ngắc bên cửa sổ, móng tay cắm mạnh vào lòng bàn tay, nước mắt từng giọt trượt xuống theo khóe mắt, dáng vẻ khóc trong âm thầm không tiếng động như vậy, khiến những thuộc hạ của hắn đều khiếp sợ không nói nên lời.
“Lăng Vũ…"
“Em biết không?"
“Tôi yêu em…."
Rawson liên tục lặp lại câu nói ấy dưới đáy lòng, thế nhưng, người kia vĩnh viễn cũng không thể nghe thấy nữa.
Đó là lần duy nhất những thuộc hạ trong quân đoàn Vinh Quang đã đi theo Rawson nhiều năm nhìn thấy tướng quân của mình mất đi khống chế.
Bọn họ trầm mặc nhìn bóng dáng của Rawson, không ai dám tiến lên khuyên can, càng không ai dám phát ra bất cứ thanh âm nào.
Cho đến một lúc lâu sau, Rawson điều chỉnh lại cảm xúc, quay đầu, mặt không chút thay đổi nói.
“Thu thập các mảnh xác cơ giáp, mang về, mai táng cho tướng quân Lăng Vũ."
Hắn rời khỏi cửa sổ, trên mặt rốt cuộc cũng khôi phục thần sắc bình tĩnh như trước.
— Đó là một loại tâm trạng bình tĩnh như tro tàn.
Ngày hôm ấy, bia mộ của Lăng Vũ được Rawson bí mật dựng lên trong hoa viên sau nhà Rawson.
Trên mộ bia viết một hàng chữ cứng cáp mà hữu lực: Quân đoàn trưởng Ám Dạ của Đế quốc Lacey, Lăng Vũ thiếu tướng chi mộ.
Đó là những chữ Rawson tự mình khắc lên.
Bởi vì Rawson biết, Lăng Vũ đã đem toàn bộ nhiệt huyết thanh xuân hiến dâng cho quân đoàn của cậu, thân phận mà cậu thích nhất, chính là quân đoàn trưởng quân đoàn Ám Dạ, thiếu tướng của đế quốc.
— Lăng Vũ, Quân bộ khai trừ quân tịch của em, không thừa nhận thân phận tướng quân của em.
— Không sao cả, trong tim tôi, em vĩnh viễn là tướng quân ưu tú nhất.
***
Trên mẫu hạm chỉ huy của quân đoàn Vinh Quang, hai phó quan thần sắc ngưng trọng đang thấp giọng nói chuyện.
“Sắp đến thiên hà Cepheus, nguyên soái một mình ở trong khoang chỉ huy lâu như vậy, chúng ta có cần vào xem không?"
“Không nên quấy rầy ngài ấy thì hơn. Thiên hà này là nơi năm đó tướng quân Lăng Vũ được an táng. Vừa rồi nguyên soái gặp phải Flamischer, chắc chắn sẽ nhớ tới một ít chuyện cũ. Vậy nên để ngài ấy một mình, yên tĩnh trong chốc lát đi."
Rawson nhốt mình trong khoang thuyền chỉ huy.
Xuyên qua cửa sổ mạn tàu nhìn ngắm thiên hà mênh mông, trông thấy mảnh phế tích quen thuộc kia, bão cát vũ trụ hai mươi năm một lần khiến cho rất nhiều phi thuyền và quân hạm bỏ xác lại nơi đây, những mảnh xác máy lập lờ trong vũ trụ, giống như quang cảnh một bãi tha ma đáng sợ.
Gương mặt vốn luôn bình tĩnh của Rawson, rốt cuộc hiện ra một tia thống khổ khiến thần sắc trở nên vặn vẹo.
Lăng Vũ……
Mấy năm nay…. Tôi rất nhớ em….
Nam nhân mặc quân trang màu đen phẳng phiu, là thống lĩnh tối cao của Quân bộ đế quốc, là Chiến thần bất bại được tất thảy dân chúng kính yêu chỉ sau bệ hạ Trand.
Thế nhưng, nam nhân ấy thủy chung đều không thể nở nụ cười.
Trong ấn tượng của mọi người, hắn luôn mang biểu tình bình tĩnh như vậy, một đôi mắt thâm trầm như hàn băng.
Chỉ là giờ phút này, Rawson Bessemer một mình đứng trong phòng chỉ huy đối mặt với vũ trụ rộng lớn, thân hình cao ngất mà cường ngạnh, tựa hồ lộ ra một loại cô độc nặng nề khắc sâu vào cốt tủy.
Hết chương 7.
Muốn ôm ấp, muốn chiếm lấy, muốn triệt để đánh dấu, muốn làm cho cậu hoàn toàn thuộc về hắn!
Thiên tính chiếm hữu mạnh mẽ trời sinh của Alpha cùng với mười năm đau khổ thầm mến, vào lúc này, giống như đã tìm thấy nơi để giải thoát, làm cho lý trí của hắn nhất thời hoàn toàn đổ sụp!
Bên trong đôi mắt thâm thúy của Rawson đột nhiên bốc lên một đám hỏa diễm cuồng nhiệt.
Nhanh chóng loại bỏ quần áo của hai người, dựa lưng vào vách tường ngồi xuống, ôm Lăng Vũ thương tích đầy người ngồi trên người mình, Rawson không chút do dự cúi đầu hôn lấy cậu.
“Ưm…"
Đôi môi bị cắn đến bật máu hơi hơi sưng đỏ, hương vị máu tươi tanh ngọt tràn ngập khoang miệng càng khiến Rawson thêm hưng phấn.
Ôm lấy cậu, cảm nhận được những run rẩy của cậu bên trong lồng ngực, đáy lòng Rawson bỗng nhiên dâng lên một cảm giác thỏa mãn cực đại khiến hắn hôn càng thêm cuồng nhiệt!
Nụ hôn một đường theo cổ xuống dần phía dưới, một tấc lại một tấc liếm qua những vết cào cấu còn rướm máu trên người Lăng Vũ, máu của cậu tựa hồ có một loại hương vị khiến người ta phải trầm mê, phải say đắm. Người này, tự tra tấn mình đến thương tích đầy mình, khiến Rawson đau lòng đến mức muốn điên rồi!
Lăng Vũ run rẩy nắm chặt lấy bả vai Rawson.
Cảm giác bị nam nhân điên cuồng hôn lên mỗi tấc da thịt, từng vết máu trên người đều được hắn dùng đầu lưỡi dịu dàng liếm qua khiến người ta muốn dựng tóc gáy, tựa như bản thân đang bị nam nhân trước mặt này nuốt dần vào trong bụng.
Thế nhưng, tâm lý bất an và chống cự, rất nhanh đã bị những khát vọng mãnh liệt từ bản năng thay thế.
Mỗi một tấc da thịt trên cơ thể đột nhiên trở nên thật mẫn cảm, dưới hôn liếm của hắn, những cơn khoái cảm cường liệt đánh sâu vào từng dây thần kinh, giống như một dòng điện lưu chạy khắp toàn thân, đi thẳng lên não bộ, nhanh chóng tiêu diệt nốt chút lý trí còn sót lại!
“Ưm…."
Tiếng rên rỉ rốt cuộc không thể kìm nén nổi mà tràn khỏi bờ môi.
Lăng Vũ cơ hồ không thể tin nổi, thứ thanh âm khàn khàn đầy mê hoặc như vậy lại cư nhiên phát ra từ chính miệng mình!
Khi thuốc ức chế mất đi hiệu lực tại chiến trường khiến cậu rơi vào kỳ phát tình đầu tiên của Omega, từ thiên hà Isville đến thiên hà Cezar, Lăng Vũ đã phải gồng mình lên nhẫn nại rất lâu, Rawson xuất hiện, khiến phòng tuyến tâm lý cuối cùng của cậu rốt cuộc bị phá vỡ hoàn toàn, nhanh chóng trầm luân trong bản năng cơ thể.
Hương vị trên người hắn, hô hấp nặng nhọc của hắn, nụ hôn điên cuồng của hắn…. lúc này đối với Lăng Vũ mà nói, chẳng khác nào một người đi trong hoang mạc thật lâu rốt cuộc gặp được nước nguồn trong trẻo. Khao khát được hắn hôn môi, được hắn ôm, được hắn chiếm lấy, bị hắn hung hăng mà tiến vào trong cơ thể! Dục vọng giữa Omega và Alpha đến từ chính thiên tính hấp dẫn đã hoàn toàn kết hợp!
Lăng Vũ đã mất đi lý trí từ lâu, hốc mắt hơi hơi đỏ lên, mở to miệng thở hổn hển kịch liệt, ngồi ở trên người Rawson, vươn hai tay ôm chặt lấy nam nhân….
Trong khoảnh khắc được đáp lại ấy, nam nhân đột nhiên cứng ngắc cả người, sau một chốc lại càng trở nên điên cuồng hơn!
Tách hai chân Lăng Vũ ra vòng trên thắt lưng, ngón tay Rawson không chút do dự đâm vào huyệt động phía sau, hậu huyệt tựa như chờ mong từ lâu, cơ hồ trong nháy mắt tràng bích ấm áp đã lập tức cuốn lấy!
Hậu huyệt căng chặt bởi vì đang trong kỳ phát tình mà trở nên nóng rực, dường như muốn hòa tan cả hắn!
Rawson sợ bị thương đến cậu, kiên nhẫn khuếch trương một lát, lúc này mới rút ngón tay đi, thay bằng tính khí đã sớm cương cứng đến phát đau, dùng lực nhắm ngay huyệt khẩu mà đâm vào!
“A…..!"
Bên môi Lăng Vũ phát ra tiếng kêu rên vừa đau đớn vừa nhẹ nhõm, thanh âm mê người khiến cho huyết mạch hắn sôi sục, hỗn loạn không thể phân nổi là thống khổ hay sung sướng! Hai tay cậu dùng toàn lực bấu lấy người Rawson, đau đớn cường liệt kéo về một tia lý trí, nhưng rất nhanh lại bị khoái cảm mãnh liệt hơn khiến cho trầm luân!
“A…… Rawson….. A….. A….."
Trong cơ thể liên tục bị xâm nhập, khiến Lăng Vũ có loại ảo giác tất cả nội tạng đều bị đâm nát, tiếng rên rỉ đứt quãng không ngừng tràn ra khóe miệng, khoái cảm cường liệt khiến Lăng Vũ không nhịn được ngửa cổ, hơi thở thô suyễn từng ngụm hít vào không khí.
Cần cổ cậu trắng nõn mà thon dài, bên dưới ngọn đèn ấm áp quả thực có một loại xinh đẹp khiến người ta muốn phạm tội.
Rawson lập tức tiến lại hôn lên cổ Lăng Vũ, ở phía trên lưu lại một dấu hồng ngân đầy ám muội, sau đó, đôi môi nóng rực thuận thế hôn qua xương quai xanh, kéo dần tới phía sau.
“….."
Một tia bất an kỳ quái khiến Lăng Vũ không khỏi cuộn mình lại, đúng lúc này, răng nanh của Rawson đột nhiên dùng sức cắn mạnh vào làn da mềm mại phía sau gáy cậu!
Da thịt bị cắn nát, từ mạch máu chảy ra thứ chất lỏng tanh ngọt, Rawson tăng thêm khí lực, trực tiếp cắm sâu răng nanh vào, cho đến khi trên làn da lưu lại một ấn ký không thể xóa bỏ!
— Dấu hiệu của Alpha!
Alpha cắn nát mạch máu sau gáy Omega, lưu lại dấu răng thuộc về mình, máu và thể dịch hoàn toàn giao hòa, đó chính là nghi thức đánh dấu của Alpha với Omega. Từ nay về sau, trên người Omega sẽ mang khí tức đã bị đánh dấu, khiến những Alpha khác sợ hãi mà không dám dễ dàng tới gần!
Trong mắt Rawson hiện lên một tia thỏa mãn, phần eo hung ác vẫn tiến lên không hề dừng lại, hắn ôm chặt Lăng Vũ, không ngừng mơn trớn đôi môi đã bị cắn nát của cậu.
“….." Lăng Vũ lúc này đã hoàn toàn không thể thốt nên lời.
Trong cơ thể tràn ngập cảm giác thỏa mãn, khiến cậu hoàn toàn thả lỏng, Lăng Vũ xuất phát từ bản năng ôm lấy nam nhân trước mặt, hai chân kẹp chặt eo hắn, chủ động dâng lên đôi môi.
Hành động như vậy lập tức được nam nhân nhiệt tình mà điên cuồng đáp lại!
“Ưm…. ư… ưm…."
Một lần lại một lần xâm nhập trừu sáp, tiếng thở dốc hỗn loạn dồn dập, không ngừng vọng lên bên trong phòng giam ….
Cũng không biết trải qua bao lâu, qua một vòng kịch liệt cơ hồ muốn nghiền nát cơ thể, vật cứng chôn sâu bên trong đột nhiên trướng lớn, Lăng Vũ dường như cũng nhận ra điều đó, lập tức khiếp sợ mở to hai mắt.
“……. Không…… Rawson….. Đừng ở bên trong….."
Lăng Vũ khôi phục lại một chút thần trí bắt đầu bất an giãy dụa, thế nhưng, kết của Alpha đem hai thân thể kết hợp chặt chẽ, cậu căn bản không thể trốn thoát!
Sau một trận trừu động mãnh liệt, chất lỏng nóng bỏng thẳng tắp bắn vào chỗ sâu nhất bên trong thân thể! Bộ vị bí ẩn tựa hồ bị mở ra hoàn toàn, khoái cảm cường liệt khiến đầu ngón chân Lăng Vũ cũng phải cuộn lên!
“Rawson!"
Lăng Vũ tức giận, gương mặt cũng đỏ lên, tình trạng bị giữ lấy không thể trốn tránh này khiến cậu xấu hổ đến cùng cực.
“Đừng sợ, không cần lộn xộn…."
Rawson hôn lên mặt cậu, một bàn tay vươn ra nhẹ nhàng vuốt ve vị trí bị đánh dấu sau gáy, một bên trấn an, một bên gắt gao khống chế không cho cậu lung tung vặn vẹo vòng eo, bắt đầu liên tục bắn tinh trong thời gian dài.
Đó là…. kết của Alpha.
Lăng Vũ nhắm hai mắt lại, lông mi bắt đầu run rẩy kịch liệt.
Kết Alpha trướng lớn khi đạt cao trào, kẹt trong thân thể Omega, sau đó tiến hành bắn tinh liên tục trong thời gian dài, tinh dịch nóng bỏng hoàn toàn bắn vào chỗ sâu nhất trong thân thể Omega, có khả năng làm Omega thụ thai rất cao.
— Đánh dấu hoàn toàn.
Cắn nát mạch máu sau gáy chỉ là hình thức đánh dấu tạm thời.
Hình thành kết tại chỗ sâu nhất trong thân thể Omega mà bắn tinh, đây mới là dấu hiệu hoàn toàn.
Từ nay về sau, Omega sẽ hoàn toàn thuộc về Alpha đã đánh dấu mình, hơn nữa sẽ có một loại cảm giác ỷ lại vào Alpha đó, mà Alpha cũng sản sinh ra dục vọng chiếm hữu và mong muốn bảo hộ mạnh mẽ đối với Omega.
Từ nay về sau bọn họ sẽ bị trói định với nhau – thuộc về lẫn nhau, chung thủy với nhau cho tới tận lúc chết!
Bắn tinh thời gian dài khiến cơ thể Lăng Vũ hoàn toàn tràn ngập tinh dịch của nam nhân này, bụng thậm chí còn hơi phồng lên. Loại nhiệt độ nóng bỏng ấy, khiến thân thể Lăng Vũ không ngừng co rút.
Rawson gắt gao ôm lấy cậu, liên tục hôn cậu trấn an. Mi mắt, chóp mũi, môi, cổ, xương quai xanh…. Những nụ hôn nhẹ như lông vũ, tựa hồ muốn tuyên bố chủ quyền, không ngừng rơi xuống trên người Lăng Vũ.
Cho đến khi quá trình bắn tinh hoàn toàn chấm dứt, Rawson mới rời khỏi thân thể Lăng Vũ, một lượng chất lỏng lớn theo hắn rời khỏi chậm rãi chảy xuống đùi, cả phòng giam đều tràn ngập hương vị nồng đậm ấy.
Sau khi Alpha kết thúc bắn tinh, vòng phát tình đầu tiên của của Omega rốt cuộc chấm dứt, Lăng Vũ dần dần khôi phục thần trí nhìn người nam nhân đang ôm mình, trong ánh mắt chợt lóe lên một tia tức giận khó có thể phát hiện.
“Rawson, sao cậu lại đến đây? Không phải tôi đã bảo Knox cản cậu lại rồi sao?"
Thanh âm của cậu vô cùng bình tĩnh, tựa như lần đầu tiên gặp mặt năm đó, cậu bình tĩnh nhìn hắn nói.
“Xin chào, tôi là Lăng Vũ, về sau chúng ta sẽ là bạn cùng phòng, hy vọng trong ba năm học, chúng ta có thể sống chung một cách hòa thuận."
Một thiếu niên Beta vô cùng tầm thường đến từ thiên hà nghèo khó, ngữ khí nghiêm trang khiến Rawson cảm thấy vô cùng buồn cười, hắn thản nhiên nhìn cậu, nói.
“Nga, xin chào, tôi là Rawson."
Mà giờ phút này, nam nhân đó đang bị mình ôm vào lòng, mở to mắt nhìn hắn, trên mặt còn mang một mạt ửng hồng xinh đẹp sau cao trào, miệng bị hôn đến sưng đỏ, nhưng đôi mắt vẫn đen láy sáng ngời, bình tĩnh đến tuyệt tình.
— Đúng là một người ngạo mạn, nhiều năm như vậy, tính tình một chút cũng không thay đổi.
Khóe môi Rawson giương lên một nụ cười như có như không, thanh âm đè thấp mang hương vị cưng chiều nồng đậm.
“Cậu quên rồi sao? Tôi là cấp trên của cậu, tôi có thể sửa đổi quân lệnh của cậu bất cứ lúc nào. Hơn nữa, lần đầu tiên cậu phát tình, căn bản không thể dựa vào ý chí của mình mà vượt qua được…"
Rawson dừng lại một chút, tiến đến bên tai Lăng Vũ, nhẹ nhàng hôn hôn lỗ tai cậu, thấp giọng nói.
“Tôi sẽ không để mặc cậu làm mình bị thương."
“……"
Lăng Vũ xoay người không để ý đến hắn.
Đường cong xinh đẹp nơi cằm, bởi vì động tác đơn giản này mà có vẻ đặc biệt kiêu ngạo.
Biểu tình không khuất phục như vậy hiển nhiên càng kích thích thêm dục vọng chiếm hữu mãnh liệt của Rawson, hắn cố gắng nhịn xuống xúc động muốn áp đảo cậu ngay lập tức, thấp giọng nói.
“Kỳ phát tình của cậu mới qua vòng đầu tiên, vẫn còn ba ngày nữa. Những chuyện khác về sau hãy thảo luận, trước mắt quan trọng nhất vẫn là thân thể cậu… Chúng ta bổ sung chút thể lực trước đi."
Rawson mở nước dinh dưỡng mang theo bên người, uống một ngụm, sau đó hôn lên môi Lăng Vũ, nâng cằm cậu lên, cạy mở khớp hàm, đem chất lỏng đút cho cậu không chừa một giọt.
Cho cậu uống xong, dường như còn chưa hết lưu luyến, cuốn lấy đầu lưỡi mềm mại của Lăng Vũ, nhẹ nhàng mút vào.
“Ưm…. ưm ư…"
Rawson cực kỳ ôn nhu, hôn sâu dây dưa thật lâu, hắn mới thấy mỹ mãn lui khỏi miệng Lăng Vũ, dịu dàng nói.
“Nghỉ ngơi một lát trước, cậu tự tra tấn mình đã tiêu hao rất nhiều thể lực. Chờ cậu khôi phục, chúng ta lại tiếp tục."
“….."
Cảm nhận được phản ứng mạnh mẽ của cơ thể, Lăng Vũ rốt cuộc bất đắc dĩ ôm chặt nam nhân trước mặt, nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
*****
==============================================================
*****
Rawson vĩnh viễn cũng không thể quên ba ngày kia.
Tại phòng giam bị phong kín, hắn và Lăng Vũ đã cùng nhau vượt qua ba ngày kịch liệt mà ngọt ngào.
Bản năng của Lăng Vũ vốn bị thuốc ức chế trong thời gian dài đột nhiên bùng nổ, nên kỳ phát tình lần đó đặc biệt mãnh liệt, Rawson không biết đã ôm cậu bao nhiêu lần, thậm chí cũng không rõ đã bắn trong thân thể cậu bao nhiêu lần. Lăng Vũ trong cơn hoảng hốt ôm chặt bả vai Rawson, an tâm dựa vào trong lòng hắn, dán mặt vào ngực hắn, mệt mỏi thiếp đi.
— Tư thái ấy, chính là ký ức ấm áp nhất trong trí nhớ của Rawson suốt nhiều năm qua.
Hắn yêu nhất con người không hề phòng bị mà ngủ trong lòng hắn kia, trên thân thể thon dài xinh đẹp mang đầy những dấu vết hoan ái hắn lưu lại.
Bên trong nhà tù hoàn toàn phong bế kia, bọn họ gắt gao ôm nhau, triệt để hoàn thành dấu hiệu giữa Alpha và Omega. Thân thể bọn họ, linh hồn bọn họ, trong thời khắc ấy rốt cuộc đã hoàn toàn thuộc về nhau.
Rawson thậm chí còn cảm thấy, đó chính là thời khắc tuyệt vời nhất trong cả cuộc đời hắn.
Ba ngày sau, Rawson ôm Lăng Vũ ra khỏi phòng giam.
Lăng Vũ bị đánh dấu hoàn toàn, mùi Omega trên người đã không còn ảnh hưởng đến nhóm Alpha trong Quân bộ như lúc trước, thuộc hạ quân đoàn Ám Dạ mang thần sắc phức tạp đứng tại chỗ, nhìn vị tướng quân mình từng vô cùng tôn kính xương cốt như rụng rời, được thượng tướng Rawson ôm vào bệnh viện Quân bộ.
Bởi vì tiêm thuốc ức chế trong thời gian dài, Lăng Vũ bị tác dụng phụ của thuốc làm sốt cao liên tục suốt một tuần, Rawson một tấc cũng không rời ở lại chăm sóc bên người cậu.
Một tháng sau, tòa án quân sự ra phán quyết đối với sự cố quân sự ngoài ý muốn này.
Thiếu tướng Lăng Vũ tiêm thuốc ức chế chất dẫn dụ giấu đi thân phận Omega của mình, chẳng những vào học viện quân sự St. Romia học tập ba năm, sau khi tốt nghiệp còn thành công thăng lên hàm tướng quân, thậm chí còn nắm trong tay quân đoàn độc lập.
Trong chiến dịch dẫn dắt quân đoàn Ám Dạ đánh lén tinh cầu Namics, thân là một Omega, đã tiêm vào chất ức chế, lại còn vì thuốc mất hiệu lực mà đột ngột phát tình trên chiến trường, đây quả thực là hành động coi rẻ và vũ nhục điều lệ Quân bộ.
Lăng Vũ đã thực hiện vô số hành vi vi phạm pháp luật!
Tòa án quân sự quyết định –
Khai trừ Lăng Vũ ra khỏi Quân bộ, giải tán quân đoàn Ám Dạ, tịch thu mẫu hạm Ám Dạ và cơ giáp chuyên dụng Chu Tước của Lăng Vũ!
Bản thân Lăng Vũ, giam cầm chung thân!
Kết quả phán quyết của Quân bộ bị bí mật phong tỏa, trở thành cơ mật tối cao nhất của Quân bộ.
Năm đó, những thẩm phán tham gia phiên tòa đều không thể quên được, người quân nhân trẻ tuổi bị áp giải khỏi tòa án quân sự, bóng dáng gầy guộc đơn bạc, mang theo nụ cười lạnh lùng mà kiêu ngạo rời đi.
— Giam cầm chung thân.
Đây là kết quả mà cậu đổ máu bán mạng vì Quân bộ bao nhiêu năm nay đổi lấy được.
Chỉ vì cậu là một Omega.
Bởi vì cậu là Omega, cậu có khả năng sinh sản, nên khi cậu ra đời buộc phải đến cái gọi là “Hiệp hội bảo hộ Omega" đăng kí, từ nhỏ đến lớn đều bị chính phủ quản chế, 18 tuổi trưởng thành thì phải kết hôn, bị một Alpha mang về nhà, một đời chỉ vì người đó mà nuôi dạy con cái….
Bởi vì ba loại đặc tính ABO, vì cái gọi là sinh sản ra giống loài vĩ đại, cho nên nhóm Omega có được năng lực sinh sản mạnh nhất lại chỉ chiếm có 5% buộc phải trở thành vật hy sinh bị chính phủ quản chế!
Trong cái thế giới đáng cười này, thậm chí cả nhân quyền cơ bản nhất của Omega cũng bị cướp đoạt…
Lăng Vũ cười lạnh ra khỏi tòa án quân sự, ở cửa tòa án chạm phải ánh mắt thâm trầm của Rawson.
Rawson hơi hơi há miệng, dùng thần ngữ chỉ có hai người hiểu được nói.
“Yên tâm, tôi sẽ cứu cậu ra."
Lăng Vũ bị áp giải đến ngục giam tối tăm dưới lòng đất của đế quốc.
Thế nhưng, cậu ở trong ngục chưa đến ba ngày, Rawson đã trực tiếp đến mang cậu ra.
Bởi vì bệ hạ Trand ra mặt, tòa án quân sự đột nhiên tuyên bố sửa đổi án phạt.
— Lăng Vũ được phóng thích khỏi nhà tù Quân bộ, giam lỏng tại nhà Rawson, cả đời không được rời khỏi nhà Rawson nửa bước!
Lúc bị mang về nhà Rawson, Lăng Vũ có chút nghi hoặc, việc sửa án này tới quá đột ngột, từ giam cầm chung thân tại ngục giam Quân bộ tới giam lỏng tại nơi ở của Rawson, rốt cuộc có gì khác nhau?
Sau khi bị đưa đến nơi, Lăng Vũ nhìn nam nhân trước mặt, bình tĩnh nói.
“Bất quá chỉ là đổi chỗ mà thôi, Rawson, cậu căn bản không cần hao tổn tâm trí, cầu xin bệ hạ ra mặt sửa lại phán quyết."
Rawson nhẹ nhàng sờ tóc Lăng Vũ, thấp giọng trả lời.
"Lăng Vũ, cậu không thể ở trong ngục giam… Cậu mang thai."
Hai mắt Lăng Vũ bỗng nhiên trợn to khiếp sợ.
“Cậu nói cái gì?!"
Rawson nói.
“Mỗi phạm nhân khi bị giam vào tù đều phải kiểm tra huyết thanh, kết quả máu của cậu chứng minh rằng cậu mang thai, cho nên bệ hạ mới ra mặt để tòa án quân sự phán quyết lại, đế quốc sẽ không để một người mang thai phải ngồi tù."
“…."
Sắc mặt Lăng Vũ cứng ngắc, siết chặt nắm tay.
Rawson đi đến trước mặt Lăng Vũ, thấp giọng nói.
“Đổi thành giam lỏng, chỉ là để ứng phó mấy người cổ hủ của Quân bộ thôi. Tôi tất nhiên sẽ không giam lỏng cậu, về sau cậu muốn đi chỗ nào, tôi đều có thể mang cậu đi."
Lăng Vũ đột nhiên dùng sức đẩy Rawson ra, ngẩng đầu nhìn hắn.
“Rawson, cậu cố ý, phải không?"
“Cái gì?"
“Lần trước ở phòng giam, cậu cố ý đánh dấu tôi… Có phải là vì cậu đã sớm dự liệu được ngày hôm nay không?"
Rawson bình tĩnh nói.
“Phải."
Lăng Vũ: “……"
Rawson hạ giọng nói.
“Omega tiêm thuốc ức chế trà trộn vào Quân bộ, cậu là người duy nhất, Quân tuyệt đối sẽ giết gà dọa khỉ, phán quyết rất nặng! Tôi không muốn cậu bị nhốt cả đời trong cái phòng giam ghê tởm của Quân bộ, chỗ đó có rất nhiều người sắp chết hoặc bị điên! Cậu một Omega ở trong đó, cậu có nghĩ tới sẽ xảy ra hậu quả gì hay không?"
Lăng Vũ: “….."
Rawson bước về phía trước một bước, đã thấy Lăng Vũ đề phòng lùi về sau.
Hai người giằng co một lát, Lăng Vũ rốt cuộc thở dài, ánh mắt bình tĩnh nhìn nam nhân đối diện.
“Mặc kệ là như thế nào, đây chỉ là ý nguyện của một mình cậu. Đứa con này đến quá đột ngột, tôi…"
Rawson nhíu mày cắt đứt lời cậu.
“Không cần suy nghĩ lung tung, an tâm ở bên cạnh tôi, chờ cho con của chúng ta ra đời."
“…. Chờ con ra đời?"
Lăng Vũ đột nhiên bước lên một bước, bàn tay nhẹ nhàng sờ khuôn mặt anh tuấn của nam nhân, nhẹ giọng nói.
“Rawson, tôi là Omega, tôi có thể sinh con, cho nên tôi phải ngoan ngoãn ở bên cạnh cậu, sinh con cho cậu, phải phụ thuộc vào cậu…. Có phải hay không?"
Lăng Vũ chủ động tới gần, còn có động tác vuốt ve mình, khiến hô hấp của Rawson hơi hơi ngưng trệ.
Còn chưa kịp phản ứng, hai má Rawson đột nhiên nổi lên một cảm giác kỳ quái, tầm nhìn trước mắt dần trở nên mơ hồ, toàn bộ khí lực trên cơ thể nhất thời biến mất, nặng nề ngã xuống đất.
“….." Rawson kinh ngạc nhìn Lăng Vũ, “Cậu cư nhiên dám…."
“Cư nhiên dám phản kháng lại Alpha của mình?" Lăng Vũ vứt bỏ kim tiêm mini trong tay, mỉm cười nói, “Rawson, cậu quên rồi sao, trước kia lúc còn trong trường quân đội, tôi chưa bao giờ sợ cậu…. Tôi luôn tôn trọng cậu, là vì quân hàm của cậu cao hơn tôi, là cấp trên của tôi. Nếu như tôi đã bị khai trừ quân tịch, những quy củ kia cũng không cần dùng đến nữa."
Lăng Vũ lấy thẻ từ chuyên dụng từ trong túi áo Rawson.
“Hắc Long của cậu cho tôi mượn dùng, không hẹn gặp lại, Rawson."
Rawson nằm trên mặt đất, trơ mắt nhìn người kia cầm lấy thẻ từ chuyên dụng xoay người đi khỏi nơi này.
— Cậu rời đi không hề lưu luyến, không quay đầu lại dù chỉ một lần.
Lăng Vũ lén lút điều khiển cơ giáp trí năng chuyên dụng Hắc Long của Rawson rời khỏi thiên hà Cepheus, thế nhưng tại thời khắc bay ra ngoài thiên hà lại đụng phải bão cát vũ trụ hai mươi năm khó gặp.
Ngày tiếp theo, xác cơ giáp chuyên dụng của Rawson được tìm thấy trong đống đổ nát ở phụ cận thiên hà Cepheus.
Cơ giáp màu đen bị uy lực khổng lồ của bão cát vũ trụ xé nát thành nhiều mảnh nhỏ, từng bộ phận trong đống đổ nát trôi nổi giữa vũ trụ, trong đó có một miếng thậm chí còn lưu lại màu máu tươi chói mắt ở bên trên, cùng một mảnh quần áo của Lăng Vũ.
“….."
Nhìn xác của cơ giáp từ cửa sổ mạn tàu, nam nhân luôn bình tĩnh kiên cường rốt cuộc cũng hoàn toàn sụp đổ.
Bóng lưng hắn cứng ngắc bên cửa sổ, móng tay cắm mạnh vào lòng bàn tay, nước mắt từng giọt trượt xuống theo khóe mắt, dáng vẻ khóc trong âm thầm không tiếng động như vậy, khiến những thuộc hạ của hắn đều khiếp sợ không nói nên lời.
“Lăng Vũ…"
“Em biết không?"
“Tôi yêu em…."
Rawson liên tục lặp lại câu nói ấy dưới đáy lòng, thế nhưng, người kia vĩnh viễn cũng không thể nghe thấy nữa.
Đó là lần duy nhất những thuộc hạ trong quân đoàn Vinh Quang đã đi theo Rawson nhiều năm nhìn thấy tướng quân của mình mất đi khống chế.
Bọn họ trầm mặc nhìn bóng dáng của Rawson, không ai dám tiến lên khuyên can, càng không ai dám phát ra bất cứ thanh âm nào.
Cho đến một lúc lâu sau, Rawson điều chỉnh lại cảm xúc, quay đầu, mặt không chút thay đổi nói.
“Thu thập các mảnh xác cơ giáp, mang về, mai táng cho tướng quân Lăng Vũ."
Hắn rời khỏi cửa sổ, trên mặt rốt cuộc cũng khôi phục thần sắc bình tĩnh như trước.
— Đó là một loại tâm trạng bình tĩnh như tro tàn.
Ngày hôm ấy, bia mộ của Lăng Vũ được Rawson bí mật dựng lên trong hoa viên sau nhà Rawson.
Trên mộ bia viết một hàng chữ cứng cáp mà hữu lực: Quân đoàn trưởng Ám Dạ của Đế quốc Lacey, Lăng Vũ thiếu tướng chi mộ.
Đó là những chữ Rawson tự mình khắc lên.
Bởi vì Rawson biết, Lăng Vũ đã đem toàn bộ nhiệt huyết thanh xuân hiến dâng cho quân đoàn của cậu, thân phận mà cậu thích nhất, chính là quân đoàn trưởng quân đoàn Ám Dạ, thiếu tướng của đế quốc.
— Lăng Vũ, Quân bộ khai trừ quân tịch của em, không thừa nhận thân phận tướng quân của em.
— Không sao cả, trong tim tôi, em vĩnh viễn là tướng quân ưu tú nhất.
***
Trên mẫu hạm chỉ huy của quân đoàn Vinh Quang, hai phó quan thần sắc ngưng trọng đang thấp giọng nói chuyện.
“Sắp đến thiên hà Cepheus, nguyên soái một mình ở trong khoang chỉ huy lâu như vậy, chúng ta có cần vào xem không?"
“Không nên quấy rầy ngài ấy thì hơn. Thiên hà này là nơi năm đó tướng quân Lăng Vũ được an táng. Vừa rồi nguyên soái gặp phải Flamischer, chắc chắn sẽ nhớ tới một ít chuyện cũ. Vậy nên để ngài ấy một mình, yên tĩnh trong chốc lát đi."
Rawson nhốt mình trong khoang thuyền chỉ huy.
Xuyên qua cửa sổ mạn tàu nhìn ngắm thiên hà mênh mông, trông thấy mảnh phế tích quen thuộc kia, bão cát vũ trụ hai mươi năm một lần khiến cho rất nhiều phi thuyền và quân hạm bỏ xác lại nơi đây, những mảnh xác máy lập lờ trong vũ trụ, giống như quang cảnh một bãi tha ma đáng sợ.
Gương mặt vốn luôn bình tĩnh của Rawson, rốt cuộc hiện ra một tia thống khổ khiến thần sắc trở nên vặn vẹo.
Lăng Vũ……
Mấy năm nay…. Tôi rất nhớ em….
Nam nhân mặc quân trang màu đen phẳng phiu, là thống lĩnh tối cao của Quân bộ đế quốc, là Chiến thần bất bại được tất thảy dân chúng kính yêu chỉ sau bệ hạ Trand.
Thế nhưng, nam nhân ấy thủy chung đều không thể nở nụ cười.
Trong ấn tượng của mọi người, hắn luôn mang biểu tình bình tĩnh như vậy, một đôi mắt thâm trầm như hàn băng.
Chỉ là giờ phút này, Rawson Bessemer một mình đứng trong phòng chỉ huy đối mặt với vũ trụ rộng lớn, thân hình cao ngất mà cường ngạnh, tựa hồ lộ ra một loại cô độc nặng nề khắc sâu vào cốt tủy.
Hết chương 7.
Tác giả :
Điệp Chi Linh