Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 1244: Âm mưu của Tống Hạo Thiên
Vì gia tộc Rose Richer của Đức can thiệp đã khiến chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ loạn lên.
Nhân dân trong nước cũng bất bình. Bởi vì một khi Gia tộc Rose Richer của Đức rút lui đầu tư thì một đất nước nhỏ như vậy sẽ có rất nhiều người thất nghiệp. Còn mười mấy dự án kia chỉ cần tuyên bố đình công, sẽ khiến cho quốc nội rối loạn.
Gia tộc Rose Richer của Đức chỉ mới đưa tin phong thanh cũng khiến chính phủ nước này cảm thấy khủng hoảng. Chủ yếu là Gia tộc Rose Richer của Đức đã nổi tiếng ở Châu Âu mấy trăm năm nay, bọn họ muốn phá kinh tế một nước nhỏ quả thực là dễ như trở bàn tay.
Thật ra trước đây họ cũng đã nhận được sự cảnh báo,
- Các anh nên an phận, không nên tham gia vào việc này, trách mình bị ảnh hưởng, không chết già, tôi muốn tốt cho các anh!
Cho nên chính phủ nước này biết rõ phân lượng của lời nói này, từ đầu ông ta đã không chủ trương can thiệp chuyện này, nhưng chó Nhật Mirza nghe mấy câu người ta nói liền gây khó dễ, khiến tất cả mọi người đều bị nguyền rủa.
Chính mình nhận giặc làm cha cung phải thôi, không ngờ dụ dỗ mọi người. Hiện tại ngay cả người ủng hộ quân đội cũng đứng về phe thủ tướng. Mirza chỉ có thể giãy dụa lần cuối. Lý do thật sự quân đội ủng hộ hắn, cũng chỉ bởi vì Mirza hứa hẹn làm cho quân đội nghĩ đến tiền bắt đầu phản bội.
Mirza nghe nói trong nước xảy ra khủng hoảng, mọi người đang đổ lên đầu y đã đi tìm người cha nuôi có tiền kia
Sự hưng thịnh của một đất nước quan trọng ở vấn đề kinh tế. Nếu không có kinh tế thì những lời nói đều là những lời nói suông. Trước đây Mirza muốn chuyện này sẽ tăng uy tín của mình, được mọi người ủng hộ hơn, để có thể đắc cử chức Tổng thổng trong cuộc tổng tuyển cử.
Có thể ông ta ngàn lần không ngờ mình tính toán sai, tự rước lấy họa, khi ông ta và Mỹ thương lượng đều thấy để giải quyết được vấn đề này cần có tập đoàn tài chính ủng hộ.
Chỉ cần mười tập đoàn lớn của Mỹ ủng hổ Thổ Nhĩ Kỳ thì Gia tộc Rose Richer của Đức rút khỏi cũng không ảnh hưởng gì.
Căn cứ vào vấn đề này, Mỹ không trả lời ông ta ngay mà tổ chức gặp mặt các công ty lớn. Ở Mỹ các công ty lớn đều có thể lực trong chính phủ, bọn họ chính là người mà tập đoàn này dùng tiền giúp đỡ. Vì vậy trong những trường hợp như thế này những người này đều suy nghĩ vì lợi ích của các tập đoàn.
Trong thời đại mà kinh tế quyết định tất cả thì tập đoàn tài chính chắc chắn sẽ nghĩ đến lợi ích của đất nước mình, Thổ Nhĩ Kỳ cũng không phải là đất nước phù hợp, vả lại hiện tại Mỹ đã có những tập đoàn lớn đầu tư vào Châu Âu, nhưng vẫn không thể bằng các gia tộc lâu đời ở đây.
Bởi vậy bọn họ nhất trí không viện trợ cho Thổ Nhĩ Kỳ. Cha nuôi của Mirza càng không đồng ý, càng không có ý định giúp đỡ. Đứng trước áp lực lớn như vậy Mirza không thể không khất phục.
Đồng thời ông ta cũng ý thức được, trông cậy vào cha nuôi là không thực tế, vì thế ông ta thỏa hiệp, rút lại những lời nói vô nghĩa của mình trước kia.
Bắt đầu vào mùa đông, lúc này cuộc đàm phán giữa Trung Quốc và Thổ Nhĩ Kỳ được tiến hành, đạt được thắng lợi. Chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ đã bỏ qua những điều kiện vô lý này.
Tống Hạo Thiên cảm thấy rất vui, dường như kết quả cuộc đàm phán này là công lao của anh ta. Đã gọi điện thoại từ Châu Âu về cho Lý Hồng, chúc mừng thắng lợi.
Đây đích thật là ngày vui của đất nước, bởi vì chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ đã bỏ qua điều kiện khiến cho Tàu số 1 có thể đi qua eo biển.
Sau khi hai bên ký kết hiệp ước, tổ đàm phán đã chiến thắng trở về.
Lý Hồng nhận được điện thoại của Tống Hạo Thiên, trong lòng thở dài, thật sự không ngờ, người đã gần bốn mươi tuổi như Tống Hạo Thiên lại khờ dại như vậy, đầu tiên báo tin vui cho mình.
Đáng tiếc căn bản anh ta không biết trong mấy ngày nay Trương Nhất Phàm đều ở cùng Lý Hồng, Lý Hồng chứng kiến Trương Nhất Phàm và Đổng Tiểu Phàm không ngừng trò chuyện, đều là bàn về việc phát triển.
Để tàu số 1 có thể thông qua, vợ chồng Trương Nhất Phàm có thể nói dốc hết tâm huyết, với nhà họ Tống cầm đầu đại diện trên bàn đàm phán, lấy Đổng Tiểu Phàm cầm đầu để hiệp thương ở phía sau. Đương nhiên Gia tộc Rose Richer của Đức sẽ không giúp không, Đổng Tiểu Phàm nhất định phải trả giá, thực hiện đúng lời hứa với Gia tộc Rose Richer của Đức.
Lời hứa này chính là tập đoàn Iomega nhất định phải phục tùng bố trí của Gia tộc Rose Richer của Đức ở Mỹ. Vây trừ mười hai tập đoàn tài chính của Mỹ. Có thể nói đây là một kế hoạch ngọc nát đá tan. Gia tộc Rose Richer của Đức muốn đánh một đòn cho những tập đoàn tài chính được mình sinh ra giúp đỡ lại phản bội lại mình.
Nếu thành công, Iomega có thể đạt được lợi ích rất lớn, nếu thất bại tất nhiên là ngọc nát đá tan.
Đổng Tiểu Phàm vì việc lớn, đồng ý điều kiện này.
Tống Hạo Thiên ngây thơ không ngờ nghĩ đây là kết quả đàm phán của họ, cũng là công lao đàm phán của họ. Mỗi người trong tổ đàm phán đều biết rằng lần này chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ thay đổi rất lạ, nhưng bọn họ không biết nguyên nhân thật sự. Chỉ có thể mơ hồ đoán được khả năng có liên quan đến việc xảy ra ở Thổ Nhĩ Kỳ. Mà việc xảy ra này là do Gia tộc Rose Richer của Đức.
Còn về phần Gia tộc Rose Richer của Đức có quan hệ gì với Đổng Tiểu Phàm bọn họ cả đời đều không biết. Người biết sự thật này chỉ có chú của Tống Hạo Thiên, là anh ta tìm Đổng Tiểu Phàm, vẫn giữ liên lạc với Đổng Tiểu Phàm. Một người ngoài sáng, một người trong tối cùng phối hợp.
Tống Hạo Thiên về nước lần này, khiến chú của anh ta có chút không hai flongf.
Lần trước Trương Nhất Phàm từ chối đề nghị của Ban Tổ chức cán bộ Trung ương đưa hắn về Bắc Kinh, Tống Hạo Thiên hình như cũng thế, ông cụ nhà họ Tống cũng thầm lắc đầu, so với Trương Nhất Phàm anh ta vẫn kém hơn một chút.
Tống Hạo Thiên không ngờ hoàn toàn không biết, trong lòng đã khoe với Lý Hồng, thỏa mãn sự tự hào của bản thân. Thật ra hư vinh ai cũng muốn.
Bản tính của con người là thế, thích được người khác chú ý. Đương nhiên Tống Hạo Thiên không phải là ngoại lệ.
Cho nên, đêm mừng công đó, Tống Hạo Thiên biểu hiện hơi quá.
Người nhà họ Tống đều biết Tống Hạo Thiên thích Lý Hồng, đáng tiếc là nước chảy vô tình.
Trong mắt những người đi trước, Lý Hồng là một người rất cổ, lạnh băng băng.
Thật không biết có người đàn ông nào xứng đôi với cô. Tống Hạo Thiên lại nhân cơ hội này nói mình thích Lý Hồng trước mặt những bậc cha chú.
Mặt mẹ Lý Hồng hơi biến sắc, từ chối cũng không được đồng ý cũng không xong.
Bà biết mình không quyết định được việc này, Lý Hồng giống tính bà, rất ngang, cho dù bà đồng ý, Lý Hồng không đồng ý cũng không tốt. Nhưng Tống Hạo Thiên hôm nay có công chi thần, cho nên nhân cơ hội này đề xuất việc này. Bà cười:
- Các cháu đều là người trưởng thành, hiện giờ không có chuyện cha mẹ ép duyên.
Tống Hạo Thiên đụng phải cái đinh, lời mẹ Lý Hồng nói không nghi ngờ là biến thành từ chối.
Nhưng anh ta vẫn cười cười:
- Vâng, chỉ cần bác gái đồng ý, cháu nghĩ cháu sẽ làm cho Lý Hồng thích cháu.
Vì thế mọi người liền mỉm cười, có người nói Tống Hạo Thiên uống rượu cũng có người nói hai người họ rất xứng. Tống Hạo Thiên đã đạt được mục đích nên không sao cả.
Lý Hồng căn bản không biết Tống Hạo Thiên muốn thực hiện âm mưu này, giả ngây giả dại, đem chuyện anh ta thích cô nói trước mặt nhiều người như vậy.
Nhân dân trong nước cũng bất bình. Bởi vì một khi Gia tộc Rose Richer của Đức rút lui đầu tư thì một đất nước nhỏ như vậy sẽ có rất nhiều người thất nghiệp. Còn mười mấy dự án kia chỉ cần tuyên bố đình công, sẽ khiến cho quốc nội rối loạn.
Gia tộc Rose Richer của Đức chỉ mới đưa tin phong thanh cũng khiến chính phủ nước này cảm thấy khủng hoảng. Chủ yếu là Gia tộc Rose Richer của Đức đã nổi tiếng ở Châu Âu mấy trăm năm nay, bọn họ muốn phá kinh tế một nước nhỏ quả thực là dễ như trở bàn tay.
Thật ra trước đây họ cũng đã nhận được sự cảnh báo,
- Các anh nên an phận, không nên tham gia vào việc này, trách mình bị ảnh hưởng, không chết già, tôi muốn tốt cho các anh!
Cho nên chính phủ nước này biết rõ phân lượng của lời nói này, từ đầu ông ta đã không chủ trương can thiệp chuyện này, nhưng chó Nhật Mirza nghe mấy câu người ta nói liền gây khó dễ, khiến tất cả mọi người đều bị nguyền rủa.
Chính mình nhận giặc làm cha cung phải thôi, không ngờ dụ dỗ mọi người. Hiện tại ngay cả người ủng hộ quân đội cũng đứng về phe thủ tướng. Mirza chỉ có thể giãy dụa lần cuối. Lý do thật sự quân đội ủng hộ hắn, cũng chỉ bởi vì Mirza hứa hẹn làm cho quân đội nghĩ đến tiền bắt đầu phản bội.
Mirza nghe nói trong nước xảy ra khủng hoảng, mọi người đang đổ lên đầu y đã đi tìm người cha nuôi có tiền kia
Sự hưng thịnh của một đất nước quan trọng ở vấn đề kinh tế. Nếu không có kinh tế thì những lời nói đều là những lời nói suông. Trước đây Mirza muốn chuyện này sẽ tăng uy tín của mình, được mọi người ủng hộ hơn, để có thể đắc cử chức Tổng thổng trong cuộc tổng tuyển cử.
Có thể ông ta ngàn lần không ngờ mình tính toán sai, tự rước lấy họa, khi ông ta và Mỹ thương lượng đều thấy để giải quyết được vấn đề này cần có tập đoàn tài chính ủng hộ.
Chỉ cần mười tập đoàn lớn của Mỹ ủng hổ Thổ Nhĩ Kỳ thì Gia tộc Rose Richer của Đức rút khỏi cũng không ảnh hưởng gì.
Căn cứ vào vấn đề này, Mỹ không trả lời ông ta ngay mà tổ chức gặp mặt các công ty lớn. Ở Mỹ các công ty lớn đều có thể lực trong chính phủ, bọn họ chính là người mà tập đoàn này dùng tiền giúp đỡ. Vì vậy trong những trường hợp như thế này những người này đều suy nghĩ vì lợi ích của các tập đoàn.
Trong thời đại mà kinh tế quyết định tất cả thì tập đoàn tài chính chắc chắn sẽ nghĩ đến lợi ích của đất nước mình, Thổ Nhĩ Kỳ cũng không phải là đất nước phù hợp, vả lại hiện tại Mỹ đã có những tập đoàn lớn đầu tư vào Châu Âu, nhưng vẫn không thể bằng các gia tộc lâu đời ở đây.
Bởi vậy bọn họ nhất trí không viện trợ cho Thổ Nhĩ Kỳ. Cha nuôi của Mirza càng không đồng ý, càng không có ý định giúp đỡ. Đứng trước áp lực lớn như vậy Mirza không thể không khất phục.
Đồng thời ông ta cũng ý thức được, trông cậy vào cha nuôi là không thực tế, vì thế ông ta thỏa hiệp, rút lại những lời nói vô nghĩa của mình trước kia.
Bắt đầu vào mùa đông, lúc này cuộc đàm phán giữa Trung Quốc và Thổ Nhĩ Kỳ được tiến hành, đạt được thắng lợi. Chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ đã bỏ qua những điều kiện vô lý này.
Tống Hạo Thiên cảm thấy rất vui, dường như kết quả cuộc đàm phán này là công lao của anh ta. Đã gọi điện thoại từ Châu Âu về cho Lý Hồng, chúc mừng thắng lợi.
Đây đích thật là ngày vui của đất nước, bởi vì chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ đã bỏ qua điều kiện khiến cho Tàu số 1 có thể đi qua eo biển.
Sau khi hai bên ký kết hiệp ước, tổ đàm phán đã chiến thắng trở về.
Lý Hồng nhận được điện thoại của Tống Hạo Thiên, trong lòng thở dài, thật sự không ngờ, người đã gần bốn mươi tuổi như Tống Hạo Thiên lại khờ dại như vậy, đầu tiên báo tin vui cho mình.
Đáng tiếc căn bản anh ta không biết trong mấy ngày nay Trương Nhất Phàm đều ở cùng Lý Hồng, Lý Hồng chứng kiến Trương Nhất Phàm và Đổng Tiểu Phàm không ngừng trò chuyện, đều là bàn về việc phát triển.
Để tàu số 1 có thể thông qua, vợ chồng Trương Nhất Phàm có thể nói dốc hết tâm huyết, với nhà họ Tống cầm đầu đại diện trên bàn đàm phán, lấy Đổng Tiểu Phàm cầm đầu để hiệp thương ở phía sau. Đương nhiên Gia tộc Rose Richer của Đức sẽ không giúp không, Đổng Tiểu Phàm nhất định phải trả giá, thực hiện đúng lời hứa với Gia tộc Rose Richer của Đức.
Lời hứa này chính là tập đoàn Iomega nhất định phải phục tùng bố trí của Gia tộc Rose Richer của Đức ở Mỹ. Vây trừ mười hai tập đoàn tài chính của Mỹ. Có thể nói đây là một kế hoạch ngọc nát đá tan. Gia tộc Rose Richer của Đức muốn đánh một đòn cho những tập đoàn tài chính được mình sinh ra giúp đỡ lại phản bội lại mình.
Nếu thành công, Iomega có thể đạt được lợi ích rất lớn, nếu thất bại tất nhiên là ngọc nát đá tan.
Đổng Tiểu Phàm vì việc lớn, đồng ý điều kiện này.
Tống Hạo Thiên ngây thơ không ngờ nghĩ đây là kết quả đàm phán của họ, cũng là công lao đàm phán của họ. Mỗi người trong tổ đàm phán đều biết rằng lần này chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ thay đổi rất lạ, nhưng bọn họ không biết nguyên nhân thật sự. Chỉ có thể mơ hồ đoán được khả năng có liên quan đến việc xảy ra ở Thổ Nhĩ Kỳ. Mà việc xảy ra này là do Gia tộc Rose Richer của Đức.
Còn về phần Gia tộc Rose Richer của Đức có quan hệ gì với Đổng Tiểu Phàm bọn họ cả đời đều không biết. Người biết sự thật này chỉ có chú của Tống Hạo Thiên, là anh ta tìm Đổng Tiểu Phàm, vẫn giữ liên lạc với Đổng Tiểu Phàm. Một người ngoài sáng, một người trong tối cùng phối hợp.
Tống Hạo Thiên về nước lần này, khiến chú của anh ta có chút không hai flongf.
Lần trước Trương Nhất Phàm từ chối đề nghị của Ban Tổ chức cán bộ Trung ương đưa hắn về Bắc Kinh, Tống Hạo Thiên hình như cũng thế, ông cụ nhà họ Tống cũng thầm lắc đầu, so với Trương Nhất Phàm anh ta vẫn kém hơn một chút.
Tống Hạo Thiên không ngờ hoàn toàn không biết, trong lòng đã khoe với Lý Hồng, thỏa mãn sự tự hào của bản thân. Thật ra hư vinh ai cũng muốn.
Bản tính của con người là thế, thích được người khác chú ý. Đương nhiên Tống Hạo Thiên không phải là ngoại lệ.
Cho nên, đêm mừng công đó, Tống Hạo Thiên biểu hiện hơi quá.
Người nhà họ Tống đều biết Tống Hạo Thiên thích Lý Hồng, đáng tiếc là nước chảy vô tình.
Trong mắt những người đi trước, Lý Hồng là một người rất cổ, lạnh băng băng.
Thật không biết có người đàn ông nào xứng đôi với cô. Tống Hạo Thiên lại nhân cơ hội này nói mình thích Lý Hồng trước mặt những bậc cha chú.
Mặt mẹ Lý Hồng hơi biến sắc, từ chối cũng không được đồng ý cũng không xong.
Bà biết mình không quyết định được việc này, Lý Hồng giống tính bà, rất ngang, cho dù bà đồng ý, Lý Hồng không đồng ý cũng không tốt. Nhưng Tống Hạo Thiên hôm nay có công chi thần, cho nên nhân cơ hội này đề xuất việc này. Bà cười:
- Các cháu đều là người trưởng thành, hiện giờ không có chuyện cha mẹ ép duyên.
Tống Hạo Thiên đụng phải cái đinh, lời mẹ Lý Hồng nói không nghi ngờ là biến thành từ chối.
Nhưng anh ta vẫn cười cười:
- Vâng, chỉ cần bác gái đồng ý, cháu nghĩ cháu sẽ làm cho Lý Hồng thích cháu.
Vì thế mọi người liền mỉm cười, có người nói Tống Hạo Thiên uống rượu cũng có người nói hai người họ rất xứng. Tống Hạo Thiên đã đạt được mục đích nên không sao cả.
Lý Hồng căn bản không biết Tống Hạo Thiên muốn thực hiện âm mưu này, giả ngây giả dại, đem chuyện anh ta thích cô nói trước mặt nhiều người như vậy.
Tác giả :
Tây Lâu Nguyệt