Quân Cưng Sủng Nhàn Thê
Chương 6-1: Hai bên giằng co (1)

Quân Cưng Sủng Nhàn Thê

Chương 6-1: Hai bên giằng co (1)

Trong mắt Hoa Tử Ngang dâng lên ánh sáng lạnh nguy hiểm, bàn tay không chút thương tiếc bóp ở cổ Trưởng Tôn Ngưng. Chỉ cần Trưởng Tôn Ngưng có chút hành động, năm ngón tay hơi dùng sức, là có thể vặn gãy cổ của cô.

"Cô rốt cuộc là ai? Nói!" Thân thủ của cô, sớm đã khiến cho anh bắt đầu hoài nghi, không nghĩ tới cô vậy mà còn biết bí mật quốc gia.

"Khụ. . . Khụ. . . ." Hoa Tử Ngang ra tay không chút lưu tình, cái thân thể chưa hề trải qua huấn luyện này bây giờ chống đỡ không nổi, không nhịn được ho khan.

"Anh có thể đi điều tra." Cô nói nhiều hơn nữa, cũng không thể bằng kết quả điều tra của anh, cho nên cô không nói. Tin tưởng Hoa Tử Ngang đã sớm điều tra qua, nếu không làm sao có thể mang cô về nhà mình, còn để cô ở nhà một mình, rõ ràng cũng không có đề phòng cô.

"Tôi dĩ nhiên sẽ điều tra." Anh điều tra, nhà cô chỉ có mẹ con ba người sống nương tựa lẫn nhau, người mẹ tính tình mềm yếu, em trai hai chân tàn tật, bản thân cô thì hèn yếu nhát gan, một nhà dân quê đàng hoàng. Cuộc sống khó khăn, thường bị bắt nạt, không có chút chỗ đáng ngờ nào.

Nếu nói có điểm nghi ngờ, đó chính là cha ruột của cô, tài liệu điều tra cho thấy ông cũng đã hy sinh từ lúc cô còn rất nhỏ, nhưng theo anh biết, người này không chỉ có chưa chết, hơn nữa sống vô cùng tốt. Chẳng qua, một nhà họ vốn không biết chuyện ông ta còn sống."Làm sao Cô biết chuyện 'Ngọa Long'?" Trưởng Tôn Ngưng tĩnh táo thản nhiên, khiến Hoa Tử Ngang càng cảnh giác. Đối thủ càng gian xảo, thường thường ẩn núp càng sâu, chuyện có liên quan đến lâm nguy quốc gia, anh không thể lơ là dù chỉ một chút.

"Tôi chỉ có thể nói cho anh biết, chuyện 'Ngọa Long' là do tôi vô tình biết được. . . Khụ. . . , tôi mặc dù không phải loại người có tình cảm cao cả sâu đậm với tổ quốc, nhưng còn khinh thường làm chuyện bán cơ mật quốc gia. Nếu như tôi thực sự có ý đồ gây rối, làm sao có thể để cho anh biết? Anh chỉ cần tin tưởng lời nói của tôi là được, sau này tôi sẽ từ từ nói cho anh biết, nhưng không phải là hiện tại."

Phương pháp tự bào chữa tốt nhất chính là nói thật, nếu không cô dùng ngàn vạn lần lời nói dối tới làm cho luống cuống hôm nay trọn vẹn cũng tốt. Nhưng mà chỉ kéo dài được một lúc, tạm thời, cô mà nói chuyện mình sống lại ra, Hoa Tử Ngang không tức giận trực tiếp bắt giam cô vào bệnh viện thần kinh mới là lạ? Chờ sau này giữa bọn họ có tình cảm, tình huống lập tức không giống nhau, có lẽ đến lúc đó anh cũng sẽ không so đo chuyện này, mà cô lại tuyệt đối sẽ không làm chuyện bán nước, dĩ nhiên là không sao.

Lời nói của Trưởng Tôn Ngưng có đạo lý, nhưng sức lực Hoa Tử Ngang không hề giảm ngược lại còn gia tăng, khi anh nghe được, lí do này rõ ràng chính là lấy cớ trì hoãn thời gian, giữa hai lông mày không khỏi ngưng tụ lại ba phần sát khí."Vì sao không phải là hiện tại?"

"Bây giờ nói chuyện của tôi ra, anh lại hoài nghi đầu óc tôi bị nóng hỏng, đang nói bậy bạ." Những lời của Trưởng Tôn Ngưng là nói thật, nói xong cũng vô cùng bình tĩnh tự nhiên, trừ ho khan, hơi thở cũng chưa từng loạn một chút nào.

Hoa Tử Ngang tự nhiên cũng nhạy bén nhận ra được điểm này, sát khí từ từ chuyển hóa thành nghi ngờ thật sâu, nhưng anh không thể đánh cuộc, cũng không dám đánh cuộc."Cô phải hiểu được, bí mật cô biết là cơ mật cực kỳ quan trọng của quốc gia, cô không hy vọng mẹ mình với em trai gặp chuyện không may chứ?"

"Yên tâm, tôi biết phải làm sao. Tôi đã nói sẽ không làm chuyện bán lợi ích quốc gia, thì nhất định sẽ không làm, đời này tôi chỉ muốn làm người rảnh rỗi không lo ăn uống." Giọng nói Trưởng Tôn Ngưng nghiêm túc, ánh mắt kiên định, sáng lấp lánh. Lời này của cô, cũng là mong muốn trong lòng, đây chính là mục tiêu kiếp này của cô.

Không hiểu sao, Hoa Tử Ngang cảm giác cô gái nhỏ bị mình bóp cổ trên bản chất là cùng cùng một loại người với anh, cô biết rõ cô biết là cái gì, có quan hệ lợi hại như thế nào, cũng hiểu sự lo lắng của anh, cho nên không nói bừa, chỉ bảo đảm cô có thể làm được. Cô rõ ràng chẳng qua chỉ là một nữ sinh bình thường đến mức không thể bình thường hơn, làm sao anh lại cảm giác dường như cô biết rõ điều này, đây là vì sao?

"Anh thấy bây giờ không yên lòng, vậy giữ tôi ở bên người, ở bên cạnh giám sát là được rồi." Trưởng Tôn Ngưng đề nghị, cô cầu cũng không được.

"Còn có biện pháp tốt hơn, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã."
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại