Quán Ăn Đêm Kỳ Lạ
Chương 66: Nghề phụ
Tạ Nhất chạy nhanh tới, nói:
“Liêm tiên sinh, cần hỗ trợ không?"
Liêm Thần An ôm Liêm Vũ, nhìn Tạ Nhất cùng Thương Khâu, nói:
“Phiền hỗ trợ đẩy xe, tôi muốn đưa Liêm Vũ trở về."
Tạ Nhất không biết đã xảy ra sự tình gì. Nhưng Liêm Vũ luôn thực kiên cường, nếu chỉ là rượu vào đôi mắt, không có khả năng phát sinh chuyện như vậy.
Liêm tiên sinh đem Liêm Vũ kéo lên, đặt ở trên đùi. Liêm Vũ ôm cổ Liêm tiên sinh, còn run run.
Tạ Nhất nhanh đẩy xe lăn của Liêm tiên sinh đi ra ngoài. Thương Khâu cũng theo sau. A Lương trợn tròn mắt, không biết đã xảy ra sự tình gì. Nghê Anh lại là thập phần bất đắc dĩ, gửi cho Thương Khâu một cái tin nhắn.
"Trong chốc lát tôi sẽ tính tiền."
Nghê Anh gửi tin, rồi nhanh chóng gọi phục vụ dặn dò sẽ thanh toán cho hai bàn ăn.
Tạ Nhất cùng Thương Khâu đẩy Liêm Thần An cùng Liêm Vũ ra bãi đậu xe. Thực mau bọn họ lái xe đi phòng làm việc của Liêm Thần An.
Liêm Thần An ngồi ở ghế sau, trong lòng ngực ôm Liêm Vũ. Liêm Vũ còn rên rỉ, bộ dạng rất thống khổ. Liêm Thần An thấp giọng nói:
“Bé ngoan, không có việc gì. Hiện tại tôi sẽ tắt nguồn, ngủ một lát, ngủ một lát thì tốt rồi."
Liêm Vũ híp mắt, đôi mắt biến thành màu vàng rực rỡ nhìn chăm chú vào Liêm Thần An. HunhHn786 Hắn nhẹ nhàng gật gật đầu, thoạt nhìn thập phần thuận theo.
Liêm Thần An giơ tay vuốt nhẹ tóc Liêm Vũ, như là trấn an. Ngay sau đó hắn dùng một chút lực, Liêm Vũ phát ra một tiếng rên khẽ, đầu lệch qua, nháy mắt nhắm hai mắt lại.
Tạ Nhất kinh ngạc không thôi, hỏi:
“Hắn làm sao vậy?"
Liêm Thần An nhẹ nhàng thở ra, nói:
“Mạch điện của Liêm Vũ bị rượu dính vào, phải trở về làm sạch. Tôi tạm thời tắt nguồn Liêm Vũ, để tránh mạch điện bị thiêu hủy."
Tạ Nhất có chút kinh ngạc. Liêm Thần An giải thích.
“Đôi mắt Liêm Vũ rất sợ nước…… đáng chết!"
Hắn nói, duỗi tay vuốt ve gương mặt Liêm Vũ. Động tác có chút yêu quý, thập phần cẩn thận.
Thương Khâu lái xe, hoả tốc đến phòng làm việc của Liêm Thần An. Tới nơi, Tạ Nhất đẩy xe cho Liêm Thần An. Thương Khâu trực tiếp bế ngang Liêm Vũ. Động tác không giống như là ôm công chúa, ngược lại như là ôm bao gạo. Tạ Nhất đột nhiên cảm thấy Thương Khâu khi bế mình rất ôn nhu……
Mọi người lên lầu, Liêm Thần An nhanh chóng mở cửa phòng làm việc. Liêm Vũ được đặt ở trên một cái bàn. Bên cạnh là một bàn có rất nhiều linh kiện. Thời điểm vừa tới không có bật đèn, trời lại tối, thiếu chút nữa dọa Tạ Nhất nhảy dựng. Thế nhưng tất cả đều là “tay chân".
Thương Khâu mở đèn. Tạ Nhất lúc này mới thấy rõ ràng, thì ra là linh kiện. Phỏng chừng ngày hôm qua Liêm Thần An là ở chỗ này đổi da cho Liêm Vũ. Trên bàn còn có đôi tay bị cháy đen như mực.
Liêm Thần An chuẩn bị mở Liêm Vũ ra. Tạ Nhất chưa từng gặp qua người máy, cho nên có chút tò mò. Hơn nữa thật sự không tin Liêm Vũ là người máy, bởi vì Liêm Vũ quá giống người thật, vừa lúc có cơ hội nhìn một cái.
Liêm Thần An duỗi tay ở trên gương mặt Liêm Vũ vuốt ve, ngay sau đó liền nghe được một tiếng “rắc". Hộp sọ Liêm Vũ thế nhưng bị mở ra. Tạ Nhất khiếp sợ kinh hô.
“Ôi!"
Bên trong thế nhưng có não, còn đang động đậy!
Tạ Nhất thiếu chút nữa trực tiếp phun ra, che lại miệng mình, vội vàng xoay người sang chỗ khác.
Thương Khâu lại thực bình tĩnh, nhìn chăm chú vào Liêm Thần An.
Liêm Thần An mở ra hộp sọ của Liêm Vũ, không có máy móc dây nhợ phức tạp, ở bên trong thoạt nhìn giống như là não người thật, không có sơ hở. Mở ra hộp sọ xong lại trực tiếp mở ra mặt.
Thương Khâu nheo nheo mắt. Đôi mắt Liêm Vũ thế nhưng là màu vàng kim, bên trong có phát ra tia sáng nhè nhẹ. Ngày thường thời điểm Liêm Vũ “làm việc", đôi mắt sáng lên như bóng đèn, vốn màu hổ phách sẽ sáng lên. Vừa ngắt nguồn, con mắt liền lộ ra “dây tóc", là sợi nhỏ màu vàng kim, thoạt nhìn rất đặc thù.
Liêm Thần An vội vàng dùng khăn tay đặc chế đem con mắt Liêm Vũ ra, sau đó dùng máy sấy hông khô.
“Đôi mắt hắn phi thường sợ nước, loại thiết kế này không thể thấm nước, có chút nước cũng khiến cho Liêm Vũ dị thường……"
Liêm Thần An nói, dừng một chút, lại nói:
“Cho nên Liêm Vũ dù được mô phỏng cảm giác như thật, nhưng tôi không có cho hắn thương tâm. Hắn không thể có bất luận ưu sầu gì. Nếu Liêm Vũ thật sự khóc sẽ hại chết chính mình."
Tạ Nhất nghe, rốt cuộc minh bạch Liêm Vũ vì sao “rộng lượng". Thì ra là bởi vì lập trình của Liêm Thần An có vấn đề. Tạ Nhất nhịn không được quay đầu lại nhìn thoáng qua Liêm Vũ. Liêm Vũ bị mở hộp sọ cùng mặt, bên trong mô phỏng cũng giống thật, bất quá không có máu, khẳng định là sẽ không chảy máu. Mạch máu đổi thành mạch điện, một đám mạch điện phức tạp, một ít mạch điện bao vây “xương cốt".
Liêm Thần An cẩn thận hông khô đôi mắt, mới nhẹ nhàng thở ra, sau đó đem đặt vào mặt Liêm Vũ. Ngay sau đó hộp sọ cũng đóng lại, phát ra một tiếng “cạch".
Liêm Thần An duỗi tay tiến vào tóc Liêm Vũ, nhẹ nhàng sờ soạng một chút, nói:
“Chốt khởi động Liêm Vũ cũng là dùng vân tay đặc biệt, chỉ có vân tay tôi có thể khởi động Liêm Vũ."
Quả thực quá tiên tiến, bảo mật như vậy!
Liêm Thần An nói, duỗi tay nhẹ nhàng nhấn một cái. Thân thể Liêm Vũ đột nhiên lay động, giống như có hô hấp, ngực bắt đầu phập phồng. Khởi đầu thực ổn, chậm rãi Liêm Vũ mở mắt. Hai con mắt vẫn là màu vàng kim, rồi nháy mắt biến thành màu hổ phách sẫm, dung mạo bình thường.
Liêm Vũ mở mắt, sờ sờ hai mắt của mình, tựa hồ không cảm thấy đau, đối với Liêm Thần An cười cười, nói:
“Cảm ơn tiên sinh."
Hắn ngồi dậy, từ trên bàn nhảy xuống, Liêm Thần An lại nói:
“Tôi nên cảm ơn cậu mới đúng. Bất quá cậu phải tránh đi hết thảy thứ có nước biết không?"
Liêm Vũ nói:
“Đã biết tiên sinh, đã đem mệnh lệnh lập trình."
Tạ Nhất:
“……"
Thì ra lập trình dễ dàng như vậy?
Tạ Nhất còn nhớ rõ thời điểm đi học, thực hành viết chương trình, rùa đen kia như thế nào cũng không nghe chính mình, quả thực muốn tức chết, Tạ Nhất thiếu chút nữa đập máy tính……
Liêm Thần An nói:
“Đa tạ các cậu, lần này không có các cậu hỗ trợ, Liêm Vũ rất có thể sẽ nguy hiểm. Liêm Vũ là tâm huyết của tôi."
Tạ Nhất lắc lắc đầu, nói:
“Không có gì, chuyện nhỏ không tốn sức gì."
Liêm Thần An cười nói:
“Vừa lúc tôi có cái quảng cáo muốn tìm người tới làm. Lần trước cùng Tạ tiên sinh hợp tác phi thường vui vẻ, cái quảng cáo này giao cho Tạ tiên sinh khẳng định không tồi."
Tạ Nhất có chút kinh hỉ. Liêm tiên sinh ra tay hào phóng, tháng này doanh thu khẳng định không cần lo. Phải biết rằng tiền thu nhập của Tạ Nhất không chỉ tiền lương cơ bản còn phụ thuộc vào hợp đồng nhận được.
Liêm Thần An lại chuyển hướng Thương Khâu, nói:
“Tôi muốn nói với Thương tiên sinh một việc."
Thương Khâu nói:
“Là cái gì?"
Liêm Thần An nói:
“Làm một việc."
Hắn nói, mời hai người đều ngồi xuống. Liêm Vũ thực mau đi bưng cà phê, cùng một ít điểm tâm ngọt tới, cười nói:
“Mời dùng."
Thương Khâu không khách khí, uống cà phê, còn bỏ bốn viên đường. Tạ Nhất nhìn mà mí mắt giật giật.
Bỏ nhiều đường như vậy, thật sự không sợ bệnh tiểu đường sao?
Thương Khâu vừa uống ngọt cà phê, vừa ăn điểm tâm ngọt. Liêm Thần An nói:
“Kỳ thật không dối gạt Thương tiên sinh. Phòng làm việc này gần đây luôn là có sự tình kỳ quái xảy ra, tựa hồ có thứ không sạch sẽ."
Tạ Nhất có chút kinh ngạc. Bởi vì bọn họ hôm nay buổi sáng mới vừa nghe Tào nữ sĩ nói nhà chị ta có sự tình kỳ quái phát sinh, tựa hồ có thứ không sạch sẽ.
Thương Khâu gật gật đầu, ý bảo Liêm Thần An tiếp tục nói.
Hắn cũng không nói chuyện, chuyên tâm ăn điểm tâm. Mỗi loại điểm tâm có hai khối, bất quá chủng loại rất nhiều. Tạ Nhất nhìn Thương Khâu ăn chuyên chú, cũng muốn nếm thử, liền cầm lấy một khối điểm tâm. Nào biết Thương Khâu ăn xong rồi, liền duỗi tay lấy khối điểm tâm trong tay Tạ Nhất, thực tự nhiên lấy đi, đặt ở bên miệng cắn một ngụm.
Tạ Nhất:
“……"
Tạ Nhất trừng mắt nhìn Thương Khâu đoạt thức ăn, tức không chịu được. Thương Khâu lại là nhún vai, thực vô tội, không thành ý nói:
“Cậu cũng muốn ăn?"
Hắn nói, đem điểm tâm đã cắn một nửa đưa tới bên miệng Tạ Nhất. Tạ Nhất ghét bỏ bĩu môi, cuối cùng cũng không ăn. Thương Khâu liền đem điểm tâm ăn hết.
Liêm Thần An nhìn bọn họ, cười cười, nói:
“Thật hâm mộ tình cảm của hai người, thoạt nhìn Thương tiên sinh cùng Tạ tiên sinh là bạn tốt?"
Tạ Nhất cười gượng hai tiếng, nói:
“Đúng đúng, bạn tốt!"
Liêm Thần An cười nói:
“Tôi trước kia cũng có người bạn không tồi, cũng là đối tượng hợp tác kinh doanh tốt. Đáng tiếc……"
Thương Khâu quét sạch khối điểm tâm cuối cùng, quả thực là gió cuốn mây tan. Hắn cũng uống sạch cà phê, đem cái tách không đặt lên bàn, bắt chéo chân, nói:
“Cát Sơn?"
Liêm Thần An sửng sốt, gật đầu nói:
“Đúng vậy, chính là hắn…… Bất quá đều là chuyện đã qua, không có gì tốt để nói. Chúng ta vẫn là nói việc tôi muốn làm đi."
Phòng làm việc của Liêm Thần An có ma quỷ đã không phải một ngày hai ngày, mấy ngày nay đều có dấu hiệu, từ trước khi triển lãm bắt đầu. Chỉ là Liêm Thần An không tin quỷ ma, cho nên không có chú ý. Nhưng thẳng đến khi triển lãm, không thể hiểu được sao hội trường phát lửa lớn, còn nữa toilet đột nhiên bị khóa, ngoài cửa sổ có bóng đen, làm Liêm Thần An không thể không tin có ma quỷ HunhHn786.
Tạ Nhất nghe hắn nói như vậy, đột nhiên nhớ ra lúc ấy cùng Liêm Thần An bị nhốt ở trong toilet. Cửa toilet bị khóa chết, phía bên ngoài cửa sổ đột nhiên xuất hiện một cái bóng đen. Liêm Thần An nói một chữ “hắn", tựa hồ có ám chỉ gì. Nhưng lúc ấy tình huống khẩn cấp, cho nên Tạ Nhất không chú ý, lúc này hồi tưởng lại một chút, cảm thấy có điểm không thích hợp.
Liêm Thần An nói:
“Phòng làm việc của tôi có không ít trợ thủ. Rất nhiều người đều nói phòng làm việc xảy ra điều không thể hiểu được. Đôi khi bóng đèn sẽ nổ, cửa toilet bị khóa trái. Có người tăng ca còn nhìn thấy phía bên ngoài cửa sổ có bóng đen bay lượn. Rất nhiều sự tình kỳ quái."
Những việc này, cùng những gì Tào nữ sĩ nhìn thấy cũng tương tự nhau, sự tình phát sinh cũng tương đối ăn khớp. Tạ Nhất cảm thấy khả năng không phải trùng hợp.
Tào nữ sĩ, Liêm Thần An, hơn nữa Tạ Nhất lúc trước thường xuyên nghe nói chuyện tình tay ba đầy tai tiếng. Tạ Nhất không thể không nghĩ.
Chẳng lẽ Cát Sơn chồng Tào nữ sĩ trở về báo thù?
Tạ Nhất có chút hồ nghi, nhìn về phía Thương Khâu. Thương Khâu biểu tình thực lãnh đạm, nói:
“Nơi này không có khí tức quỷ. Nếu thật sự có thứ không sạch sẽ, như vậy Liêm tiên sinh phải cẩn thận, bởi vì quỷ hồn này khẳng định có một ít pháp thuật, cố ý che giấu mình. Nói cách khác… có chuẩn bị mà đến."
Liêm Thần An gật gật đầu, Thương Khâu nói:
“Liêm tiên sinh cùng người nào có thù oán sao?"
Liêm Thần An cười cười, nói:
“Cái này…… tôi là người làm ăn, theo lý không có kẻ thù. Nhưng cậu cũng biết người muốn tôi chết khả năng không ít."
Đích xác, ông chủ Tiền chính là một trong số đó!
Thái độ Thương Khâu vẫn thực lãnh đạm, hơn nữa nói chuyện thực thẳng thắn.
“Còn về Cát Sơn?"
Hắn vừa hỏi như vậy, Liêm Thần An sắc mặt tức khắc có chút lạnh xuống, không quá tốt. Tạ Nhất cảm giác hắn chạm vào điểm yếu của Liêm Thần An.
Liêm Thần An tuy rằng sắc mặt thực lạnh, nhưng sau một chút, liền trở lại bình thường, nói:
“Không biết hai vị đã nghe nói gì. Cát Sơn đã qua đời 5 năm. Tuy rằng rất nhiều người đều nói tôi cùng Cát Sơn có gút mắt, là tôi muốn độc chiếm công ty cho nên mới xuống tay đối với Cát Sơn. Nhưng tôi muốn nói cùng hai vị tiên sinh… tôi chưa bao giờ làm chuyện như vậy."
Liêm Thần An mở rộng hai tay, nói:
“Hai vị cũng thấy được nơi này. Tôi đã không ở công ty kia công tác. Sau khi Cát Sơn qua đời, cổ phần trong công ty kia tôi đều chuyển nhượng cho vợ Cát Sơn, chính là Tào nữ sĩ. Hiện giờ nơi làm việc này là tôi tự mình dốc sức làm ra."
Đúng là như vậy, 5 năm trước Cát Sơn ngã cầu thang chết, Liêm Thần An liền rời khỏi công ty, từ bỏ cổ phần. Cho nên Tào nữ sĩ hiện tại mới có thể hưởng thụ sinh hoạt thoải mái như thế.
Bất quá Liêm Thần An tuy rằng từ bỏ công ty, tự mình dốc sức làm 5 năm cũng càng ngày càng tốt, công ty trước kia khổng thể bằng được. Cho nên rất nhiều người muốn đào tư liệu cũ của Liêm Thần An. Cũng có rất nhiều tin tức nói Liêm Thần An giết Cát Sơn, hoặc là vì tình giết người.
Thương Khâu gật gật đầu, đem hai lá bùa giao cho Liêm Thần An, nói:
“Một là định vị phù, tiên sinh mang theo bên người, nếu có nguy hiểm, tôi sẽ tìm được ngay. Cái khác là cứu mạng phù, nếu có nguy hiểm phát sinh, nó sẽ thay tiên sinh ngăn cản một lần."
Liêm Thần An nhận lấy hai lá bùa, đặt ở túi áo tây trang, nói:
“Đa tạ Thương tiên sinh."
Thương Khâu lại đi bốn phía xem xét, đặt trong phòng làm việc Liêm Thần An không ít lá bùa. Cuối cùng hắn liệt kê một cái danh sách đưa cho Liêm Thần An. Liêm Thần An nhìn thoáng qua, nói Liêm Vũ đi lấy tiền.
Liêm Vũ lấy tới một thẻ ngân hàng, đưa cho Thương Khâu, nói:
“Thương tiên sinh, đây là thẻ không có mật mã."
Thương Khâu nhận lấy gật gật đầu, vẫy vẫy tay, liền mang theo Tạ Nhất đi.
Hai người đi xuống lầu, trời đã rất tối, lên xe chuẩn bị về nhà. Dù sao chuyện của Nghê Anh bên kia còn chưa có giải quyết. Tạ Nhất hồ nghi nói:
“Anh cảm thấy là Cát Sơn tới báo thù sao?"
Thương Khâu nói:
“Có khả năng. Cát Sơn đã chết 5 năm, đạo hạnh cũng không thấp mới có thể che giấu khí tức. Ở nhà Tào nữ sĩ, còn có phòng làm việc của Liêm Thần An đều không có khí tức quỷ quái."
Tạ Nhất sờ sờ cằm, nói:
“Vậy…… Liêm tiên sinh nói đều là thật sự sao?"
Thương Khâu cười khẽ một tiếng, nói:
“Là thật sự, nhưng không được đầy đủ."
Tạ Nhất kinh ngạc.
“Có ý tứ gì?"
Thương Khâu nói:
“Liêm Thần An tất nhiên biết Cát Sơn chết không chỉ do ngã cầu thang đơn giản như vậy. Có ẩn tình khác, nhưng mà hắn không muốn nói ra."
Tạ Nhất càng kinh ngạc.
Chẳng lẽ Liêm Thần An đúng là hung thủ giết người?
Thương Khâu lại nói:
“Còn nữa, đang nói đến thời điểm Cát Sơn chết, không biết cậu có chú ý không, Liêm Thần An nhìn thoáng qua Liêm Vũ."
“Cùng Liêm Vũ có quan hệ gì?"
Thương Khâu gật gật đầu, nói:
“Cụ thể là quan hệ gì e rằng chỉ có Liêm Thần An tự mình rõ ràng."
Tạ Nhất nói:
“Liêm tiên sinh nhiều bí mật như vậy sao?"
Thương Khâu nhướng mày nói:
“Bất quá khả năng duy trì không được bao lâu."
Tạ Nhất mê mang nói:
“Hả? Vì cái gì?"
Thương Khâu sâu kín cười. Nụ cười này Tạ Nhất rất rõ ràng hormone phun phát, lại giống như muốn người gặp nạn, mang theo một cảm giác nói không nên lời……
Quỷ súc!
Thương Khâu híp mắt nói:
“Tôi đã thả bùa theo dõi Liêm tiên sinh, có thể xác định vị trí, bất quá… còn có thể nghe trộm."
Tạ Nhất:
“……"
Âm hiểm!
Hai người trở về nhà, mới vừa vào tiểu khu, liền nhìn thấy có người ngồi ở trong hoa viên. Ban đêm, một cô gái xinh đẹp ngồi ở trong hoa viên, quả thực giống như là muốn vụng trộm.
Bên người cô gái vây quanh một đống mèo con, trên mặt đất đặt chậu đựng thức ăn cho mèo của Thương Khâu. Bên trong chậu đựng thức ăn có sữa bò. Nhóm mèo con hưng phấn phe phẩy cái đuôi nhỏ, vừa uống sữa vừa kêu meo meo.
Tạ Nhất kinh ngạc nói:
“Nghê Anh!?"
Nghê Anh cười tủm tỉm nhìn về phía bọn họ, vẫy vẫy tay, nói:
“U, đã hẹn hò về. Trễ vậy?"
Tạ Nhất:
“……"
Tạ Nhất đi qua, ngồi xổm trên mặt đất xem những mèo con, nói:
“Nhỏ như vậy không uống sữa bò, khả năng sẽ sinh bệnh."
Nghê Anh đột nhiên nở nụ cười, tựa hồ cảm thấy Tạ Nhất nói hợp ý mình.
“Cậu thật đáng yêu."
Vừa nói, Nghê Anh liền duỗi tay nắm cằm Tạ Nhất, giống như muốn đùa giỡn Tạ Nhất. Thương Khâu đi tới, duỗi tay vỗ một cái, đem tay Nghê Anh hất ra.
Nghê Anh bĩu bĩu môi, giống như làm nũng, nói:
“Đáng ghét, chạm vào cũng không cho."
Nghê Anh đứng lên. Giày cao gót kỳ thật không quá cao, nhưng cô ấy lại cao hơn Tạ Nhất một cái đầu, ước chừng cùng chiều cao với Thương Khâu. Tạ Nhất phải ngẩng đầu ngước nhìn Nghê Anh.
Nghê Anh cười tủm tỉm với Tạ Nhất:
“Đây cũng không phải là mèo con bình thường. Yên tâm cho chúng nó ăn đi, sữa bò, lạp xưởng, chocolate, kem ly, cá khô gì đó, chúng nó cũng đều ăn được. Kỳ thực khi quá đói, thịt người cũng có thể ăn."
“Thịt người?!"
Tạ Nhất hoảng sợ. Vừa lúc có gió thổi qua, làm cho Tạ Nhất run một cái. Chấn kinh mở to hai mắt, Tạ Nhất nhìn những con mèo nhỏ kêu meo meo.
Nghê Anh tức khắc cười ha ha, tựa hồ thích thú với biểu tình của Tạ Nhất, cười tủm tỉm nói:
“Bạn trai anh thực sự thú vị."
Những lời này là nói với Thương Khâu.
Tạ Nhất vội vàng xua tay nói:
“Không, không, không, chúng tôi không phải, tôi không phải bạn trai anh ấy."
Nghê Anh nhướng mày, cười đi đến gần một bước, nói:
“Anh bạn nhỏ, vậy cậu cảm thấy tôi thế nào? Làm bạn trai tôi được không?"
Tạ Nhất cảm thấy Nghê Anh tuy rằng xinh đẹp, nhưng là loại hình ăn thịt không phun xương, vội vàng lắc lắc đầu.
Nghê Anh nói:
“Cái gì chứ? Người ta có chỗ nào không bằng tên đàn ông thúi cứng rắn như đá kia?"
Thương Khâu là đàn ông thúi cứng rắn như đá, nói rất hay!
Tạ Nhất nhịn không được ở trong lòng giơ ngón tay cái tán thành.
Thương Khâu sắc mặt vững vàng, đem một thẻ ngân hàng ném cho Nghê Anh, nói:
“Phí lên sân khấu, có thể đi rồi, không có mật mã."
Tạ Nhất vừa thấy.
Đây không phải thẻ ngân hàng vừa rồi Liêm tiên sinh đưa sao. Thì ra Nghê Anh giả làm bạn gái A Lương cũng có “phí lên sân khấu"!
Nghê Anh cầm thẻ ngân hàng, cười tủm tỉm nói:
“Vậy thì đúng rồi, anh em ruột cũng phải tính toán rõ ràng. Về sau nếu còn có việc tốt như vậy nhớ liên hệ nha."
Nói xong, Nghê Anh cầm thẻ ngân hàng muốn đi. Thương Khâu đột nhiên nói:
“Từ từ."
Nghê Anh đứng lại, quay đầu lại nói:
“Sao, Thương ca hiện tại mới nhớ tới mời tôi lên lầu ngồi chơi?"
Thương Khâu nhàn nhạt nói:
“Trong thẻ có 200.000, công việc diễn xuất giá tựa hồ không cao như vậy. 100.000 là phí hôm nay, số còn lại trả cho việc điều tra một người tên Cát Sơn."
Nghê Anh nhíu nhíu mày. Thương Khâu cười một tiếng. Tạ Nhất xem ra.
Soái thì soái, nhưng biểu tình “thật đê tiện"!
“Dù anh em ruột cũng nên tính toán rõ ràng."
Nghê Anh:
“……"
Nghê Anh lần đầu tiên có chút vô ngữ, cười một tiếng, nói:
“Được, tôi đi trước."
Tạ Nhất ngày mai phải đi làm, trở về nhà trực tiếp ngủ. Tuy rằng rất tò mò Nghê Anh là người nào. Bất quá Thương Khâu không nói, Tạ Nhất chỉ biết Nghê Anh cũng là người đuổi ma như Thương Khâu, cũng không biết bọn họ quen biết như thế nào.
Thứ hai là ngày rất bận rộn, đặc biệt bọn họ nhận được vài cái quảng cáo. Một cái đương nhiên là của Liêm tiên sinh. Một cái khác thực hay, thế nhưng là quảng cáo cho công ty của ông chủ Tiền.
Tạ Nhất cùng các đồng nghiệp cần đến công ty ông Tiền đàm phán một chút. Hơn 9 giờ mọi người liền đi.
Tạ Nhất lái xe Land Rover, các đồng nghiệp đi nhờ. Một đồng nghiệp nói:
“Tạ ca, anh cùng Thương ca gần đây thế nào?"
Tạ Nhất nói:
“Cái gì thế nào?"
Đồng nghiệp cười nói:
“Cuộc sống tình cảm a!"
Tạ Nhất tức khắc đỏ mặt lên, nói:
“Cút một bên đi."
Các đồng nghiệp cười tủm tỉm nói:
“Hắc hắc, Tạ ca đừng thẹn thùng a, phải ra vẻ đàn ông chứ!"
Tạ Nhất:
“……"
Một đồng nghiệp khác nói:
“Chúng ta nói chuyện đứng đắn đi. Tôi nghe nói ông Tiền đặc biệt xảo quyệt khắc nghiệt, phi thường khó làm việc. Hôm nay chúng ta phải cẩn thận. Các vị đồng chí, thỉnh các vị chuẩn bị tâm lý làm chiến sĩ hy sinh vì đại cuộc!"
Đồng nghiệp cười nói:
“Nào có các vị đồng chí, chỉ có Tạ ca."
Tạ Nhất liếc xéo. May mắn mấy đồng nghiệp này tuy rằng ngày thường nói chuyện không đứng đắn, thời khắc mấu chốt vẫn là người kín miệng.
Ông chủ Tiền này rất khó đối phó, trong giới rất có danh tiếng. Tạ Nhất cũng có nghe nói, kỳ thật đã sớm làm tốt tính toán phấn đấu một ngày.
Bọn họ tới dưới lầu công ty của ông chủ Tiền. Sau khi đem xe vào bãi đỗ xe, bọn họ liền đi đến thang máy lên lầu, kết quả mới đi vài bước đã người bị ngăn cản.
“Ngượng ngùng, không có hẹn trước các vị không thể đi vào."
Tạ Nhất mê mang, nói:
“Chúng tôi có hẹn trước, tuần trước đã hẹn, là Tiền tiên sinh kêu chúng tôi tới nói hợp đồng quảng cáo."
Người kia nói:
“Hợp đồng quảng cáo? Thật ngượng ngùng, đơn vị hợp tác quảng cáo đã tới, liền ở bên kia."
Tạ Nhất quay đầu nhìn lại.
Thật con mẹ nó không thể tin được!
Thế nhưng công ty đối thủ của bọn họ ngồi ở sô pha khu vực đại sảnh. Nhìn thấy bọn họ, có người còn khiêu khích đứng lên, đi tới.
Một người đi đến trước mặt Tạ Nhất, nói:
“Ai u, đây không phải Tạ Nhất sao? Như thế nào lại ở đây? A! Tôi thiếu chút nữa đã quên, thứ sáu tuần trước công ty chúng tôi đã nhận được hợp đồng quản cáo của ông chủ Tiền. Nói cách khác, ông chủ Tiền đã bội ước, loại trừ các người. Bất quá còn chưa có ký hợp đồng, cũng không tính bội ước nhỉ?"
Tạ Nhất tức khắc đầu óc đều muốn phát nổ. Cái chuyện kỳ quái gì cũng đều có, hôm nay khiến cho Tạ Nhất đụng phải. Quả thực xấu xa, ông chủ Tiền không đáng tin cậy kia hiển nhiên chơi bọn họ.
Tạ Nhất tức không chịu được. Các đồng nghiệp biết bị chơi, một người liền phải đi đánh người. HunhHn786 Hắn vung lên cánh tay muốn đánh, Tạ Nhất nhanh đem người ngăn lại. Đồng nghiệp nói:
“Tạ ca đừng cản tôi. Hôm nay liền đánh chết con rùa này!"
Người kia cười tủm tỉm, vẻ mặt thiếu bị đánh, còn khiêu khích.
Ông chủ Tiền lúc này cũng từ thang máy đi ra, vừa lúc xem một màn này, lập tức nói:
“Làm gì, làm gì? Ở nơi này gây chuyện sao? Bảo vệ đâu? Đem đám người không liên quan này đuổi ra ngoài cho tôi!"
Hắn đang nói, liền nghe được tiếng bước chân. Cửa kính công ty lại mở ra, một đoàn người từ bên ngoài đi vào, thoạt nhìn như là vệ sĩ, trước sau đều mặc tây trang chỉnh tề. Có nam có nữ, mỗi người đều mặc hàng hiệu, so với trang phục của Tạ Nhất, không biết đắt hơn bao nhiêu lần.
Những người đó vây quanh một người đàn ông mặc tây trang đen. Người kia thân hình cao lớn, giống như hạc trong bầy gà. Một thân tây trang đen kinh điển, dáng người đĩnh bạt, phụ trợ chân dài nghịch thiên, eo gầy nhưng rắn chắc, đặc biệt có lực độ.
Người nọ trên mặt mang kính râm, anh tuấn soái khí không thể nhìn thẳng. Trên tay thế nhưng còn mang…… bao tay da màu đen.
“Thương tổng!! Thương tổng, ngài đã tới! Xin mời xin mời!"
Ông chủ Tiền như thấy cha ông, nhanh chóng chạy ra chào đón.
“Soạt!"
Ông ta đẩy ra Tạ Nhất, chạy đến trước mặt người đàn ông kia, đặc biệt nhiệt tình duỗi tay muốn bắt tay.
Tạ Nhất thiếu chút nữa bị đẩy té ngã, đồng nghiệp vội vàng nói:
“Tạ ca, không có việc gì chứ!"
Tạ Nhất đã bất chấp nhiều như vậy, bởi vì hiện tại thực kinh ngạc, thực chấn kinh.
Người đàn ông mặc tây trang đen lấy kính râm xuống, cũng không có để ý ông chủ Tiền. Hắn lập tức đi đến trước mặt Tạ Nhất, nói:
“Không có việc gì chứ?"
Tạ Nhất mở to hai mắt nhìn, chấn kinh nói không ra lời. Ở bên cạnh đồng nghiệp phản ứng lớn hơn nữa, cơ hồ la rung trời.
“Thương ca?!"
Bộ tịch lớn như vậy, thế nhưng là Thương Khâu?!
Ông chủ Tiền vừa thấy, tức khắc mông lung, nói:
“Hai vị…… Hai vị quen nhau?"
Thương Khâu trên mặt không có biểu tình, nói:
“Bạn tôi."
Ông chủ Tiền vẻ mặt bóp cổ tay, vội vàng nói:
“Đây…… đây... thì ra là bạn Thương tổng. Thật là trùng hợp a! Trùng hợp a! Quá tốt! Vừa lúc hôm nay tôi cùng Tạ tiên sinh có cái quảng cáo cần hợp bàn bạc. Thật hay!"
Tạ Nhất nhướng mày, cười lạnh nói:
“Tôi cho rằng chúng tôi bị loại trừ?"
Ông chủ Tiền lập tức nói:
“Không có, không có, không có! Mời, mời, Thương tổng, Tạ tiên sinh, mời!"
Người vừa rồi cùng Tạ Nhất kiêu ngạo tức khắc mắt choáng váng. Ông chủ Tiền biến sắc mặt quá nhanh. Vẻ mặt như cung phụng cha chú, mời Thương Khâu cùng Tạ Nhất lên lầu.
Đồng nghiệp Tạ Nhất tức khắc tăng khí thế, quả thực ngẩng đầu ưỡn ngực liền đi vào thang máy.
Mọi người vào thang máy, Tạ Nhất còn thực ngốc, nhỏ giọng hỏi:
“Anh không phải người đuổi ma sao? Như thế nào đến nơi đây? Còn Thương tổng gì?"
Thương Khâu thấp giọng cười một tiếng. Thực ôn nhu, cố ý hơi chút cong lưng, nhìn thực thân mật ở bên tai Tạ Nhất nói nhỏ. Ông chủ Tiền vừa thấy, tức khắc sợ đến ruột đều xanh.
Hai người kia quan hệ tốt như vậy sao?
Thương Khâu hướng lỗ tai Tạ Nhất phun một ngụm nhiệt khí, cười khẽ nói:
“Nghề phụ, kiếm chút tiền lẻ."
Tạ Nhất:
“……"
“Liêm tiên sinh, cần hỗ trợ không?"
Liêm Thần An ôm Liêm Vũ, nhìn Tạ Nhất cùng Thương Khâu, nói:
“Phiền hỗ trợ đẩy xe, tôi muốn đưa Liêm Vũ trở về."
Tạ Nhất không biết đã xảy ra sự tình gì. Nhưng Liêm Vũ luôn thực kiên cường, nếu chỉ là rượu vào đôi mắt, không có khả năng phát sinh chuyện như vậy.
Liêm tiên sinh đem Liêm Vũ kéo lên, đặt ở trên đùi. Liêm Vũ ôm cổ Liêm tiên sinh, còn run run.
Tạ Nhất nhanh đẩy xe lăn của Liêm tiên sinh đi ra ngoài. Thương Khâu cũng theo sau. A Lương trợn tròn mắt, không biết đã xảy ra sự tình gì. Nghê Anh lại là thập phần bất đắc dĩ, gửi cho Thương Khâu một cái tin nhắn.
"Trong chốc lát tôi sẽ tính tiền."
Nghê Anh gửi tin, rồi nhanh chóng gọi phục vụ dặn dò sẽ thanh toán cho hai bàn ăn.
Tạ Nhất cùng Thương Khâu đẩy Liêm Thần An cùng Liêm Vũ ra bãi đậu xe. Thực mau bọn họ lái xe đi phòng làm việc của Liêm Thần An.
Liêm Thần An ngồi ở ghế sau, trong lòng ngực ôm Liêm Vũ. Liêm Vũ còn rên rỉ, bộ dạng rất thống khổ. Liêm Thần An thấp giọng nói:
“Bé ngoan, không có việc gì. Hiện tại tôi sẽ tắt nguồn, ngủ một lát, ngủ một lát thì tốt rồi."
Liêm Vũ híp mắt, đôi mắt biến thành màu vàng rực rỡ nhìn chăm chú vào Liêm Thần An. HunhHn786 Hắn nhẹ nhàng gật gật đầu, thoạt nhìn thập phần thuận theo.
Liêm Thần An giơ tay vuốt nhẹ tóc Liêm Vũ, như là trấn an. Ngay sau đó hắn dùng một chút lực, Liêm Vũ phát ra một tiếng rên khẽ, đầu lệch qua, nháy mắt nhắm hai mắt lại.
Tạ Nhất kinh ngạc không thôi, hỏi:
“Hắn làm sao vậy?"
Liêm Thần An nhẹ nhàng thở ra, nói:
“Mạch điện của Liêm Vũ bị rượu dính vào, phải trở về làm sạch. Tôi tạm thời tắt nguồn Liêm Vũ, để tránh mạch điện bị thiêu hủy."
Tạ Nhất có chút kinh ngạc. Liêm Thần An giải thích.
“Đôi mắt Liêm Vũ rất sợ nước…… đáng chết!"
Hắn nói, duỗi tay vuốt ve gương mặt Liêm Vũ. Động tác có chút yêu quý, thập phần cẩn thận.
Thương Khâu lái xe, hoả tốc đến phòng làm việc của Liêm Thần An. Tới nơi, Tạ Nhất đẩy xe cho Liêm Thần An. Thương Khâu trực tiếp bế ngang Liêm Vũ. Động tác không giống như là ôm công chúa, ngược lại như là ôm bao gạo. Tạ Nhất đột nhiên cảm thấy Thương Khâu khi bế mình rất ôn nhu……
Mọi người lên lầu, Liêm Thần An nhanh chóng mở cửa phòng làm việc. Liêm Vũ được đặt ở trên một cái bàn. Bên cạnh là một bàn có rất nhiều linh kiện. Thời điểm vừa tới không có bật đèn, trời lại tối, thiếu chút nữa dọa Tạ Nhất nhảy dựng. Thế nhưng tất cả đều là “tay chân".
Thương Khâu mở đèn. Tạ Nhất lúc này mới thấy rõ ràng, thì ra là linh kiện. Phỏng chừng ngày hôm qua Liêm Thần An là ở chỗ này đổi da cho Liêm Vũ. Trên bàn còn có đôi tay bị cháy đen như mực.
Liêm Thần An chuẩn bị mở Liêm Vũ ra. Tạ Nhất chưa từng gặp qua người máy, cho nên có chút tò mò. Hơn nữa thật sự không tin Liêm Vũ là người máy, bởi vì Liêm Vũ quá giống người thật, vừa lúc có cơ hội nhìn một cái.
Liêm Thần An duỗi tay ở trên gương mặt Liêm Vũ vuốt ve, ngay sau đó liền nghe được một tiếng “rắc". Hộp sọ Liêm Vũ thế nhưng bị mở ra. Tạ Nhất khiếp sợ kinh hô.
“Ôi!"
Bên trong thế nhưng có não, còn đang động đậy!
Tạ Nhất thiếu chút nữa trực tiếp phun ra, che lại miệng mình, vội vàng xoay người sang chỗ khác.
Thương Khâu lại thực bình tĩnh, nhìn chăm chú vào Liêm Thần An.
Liêm Thần An mở ra hộp sọ của Liêm Vũ, không có máy móc dây nhợ phức tạp, ở bên trong thoạt nhìn giống như là não người thật, không có sơ hở. Mở ra hộp sọ xong lại trực tiếp mở ra mặt.
Thương Khâu nheo nheo mắt. Đôi mắt Liêm Vũ thế nhưng là màu vàng kim, bên trong có phát ra tia sáng nhè nhẹ. Ngày thường thời điểm Liêm Vũ “làm việc", đôi mắt sáng lên như bóng đèn, vốn màu hổ phách sẽ sáng lên. Vừa ngắt nguồn, con mắt liền lộ ra “dây tóc", là sợi nhỏ màu vàng kim, thoạt nhìn rất đặc thù.
Liêm Thần An vội vàng dùng khăn tay đặc chế đem con mắt Liêm Vũ ra, sau đó dùng máy sấy hông khô.
“Đôi mắt hắn phi thường sợ nước, loại thiết kế này không thể thấm nước, có chút nước cũng khiến cho Liêm Vũ dị thường……"
Liêm Thần An nói, dừng một chút, lại nói:
“Cho nên Liêm Vũ dù được mô phỏng cảm giác như thật, nhưng tôi không có cho hắn thương tâm. Hắn không thể có bất luận ưu sầu gì. Nếu Liêm Vũ thật sự khóc sẽ hại chết chính mình."
Tạ Nhất nghe, rốt cuộc minh bạch Liêm Vũ vì sao “rộng lượng". Thì ra là bởi vì lập trình của Liêm Thần An có vấn đề. Tạ Nhất nhịn không được quay đầu lại nhìn thoáng qua Liêm Vũ. Liêm Vũ bị mở hộp sọ cùng mặt, bên trong mô phỏng cũng giống thật, bất quá không có máu, khẳng định là sẽ không chảy máu. Mạch máu đổi thành mạch điện, một đám mạch điện phức tạp, một ít mạch điện bao vây “xương cốt".
Liêm Thần An cẩn thận hông khô đôi mắt, mới nhẹ nhàng thở ra, sau đó đem đặt vào mặt Liêm Vũ. Ngay sau đó hộp sọ cũng đóng lại, phát ra một tiếng “cạch".
Liêm Thần An duỗi tay tiến vào tóc Liêm Vũ, nhẹ nhàng sờ soạng một chút, nói:
“Chốt khởi động Liêm Vũ cũng là dùng vân tay đặc biệt, chỉ có vân tay tôi có thể khởi động Liêm Vũ."
Quả thực quá tiên tiến, bảo mật như vậy!
Liêm Thần An nói, duỗi tay nhẹ nhàng nhấn một cái. Thân thể Liêm Vũ đột nhiên lay động, giống như có hô hấp, ngực bắt đầu phập phồng. Khởi đầu thực ổn, chậm rãi Liêm Vũ mở mắt. Hai con mắt vẫn là màu vàng kim, rồi nháy mắt biến thành màu hổ phách sẫm, dung mạo bình thường.
Liêm Vũ mở mắt, sờ sờ hai mắt của mình, tựa hồ không cảm thấy đau, đối với Liêm Thần An cười cười, nói:
“Cảm ơn tiên sinh."
Hắn ngồi dậy, từ trên bàn nhảy xuống, Liêm Thần An lại nói:
“Tôi nên cảm ơn cậu mới đúng. Bất quá cậu phải tránh đi hết thảy thứ có nước biết không?"
Liêm Vũ nói:
“Đã biết tiên sinh, đã đem mệnh lệnh lập trình."
Tạ Nhất:
“……"
Thì ra lập trình dễ dàng như vậy?
Tạ Nhất còn nhớ rõ thời điểm đi học, thực hành viết chương trình, rùa đen kia như thế nào cũng không nghe chính mình, quả thực muốn tức chết, Tạ Nhất thiếu chút nữa đập máy tính……
Liêm Thần An nói:
“Đa tạ các cậu, lần này không có các cậu hỗ trợ, Liêm Vũ rất có thể sẽ nguy hiểm. Liêm Vũ là tâm huyết của tôi."
Tạ Nhất lắc lắc đầu, nói:
“Không có gì, chuyện nhỏ không tốn sức gì."
Liêm Thần An cười nói:
“Vừa lúc tôi có cái quảng cáo muốn tìm người tới làm. Lần trước cùng Tạ tiên sinh hợp tác phi thường vui vẻ, cái quảng cáo này giao cho Tạ tiên sinh khẳng định không tồi."
Tạ Nhất có chút kinh hỉ. Liêm tiên sinh ra tay hào phóng, tháng này doanh thu khẳng định không cần lo. Phải biết rằng tiền thu nhập của Tạ Nhất không chỉ tiền lương cơ bản còn phụ thuộc vào hợp đồng nhận được.
Liêm Thần An lại chuyển hướng Thương Khâu, nói:
“Tôi muốn nói với Thương tiên sinh một việc."
Thương Khâu nói:
“Là cái gì?"
Liêm Thần An nói:
“Làm một việc."
Hắn nói, mời hai người đều ngồi xuống. Liêm Vũ thực mau đi bưng cà phê, cùng một ít điểm tâm ngọt tới, cười nói:
“Mời dùng."
Thương Khâu không khách khí, uống cà phê, còn bỏ bốn viên đường. Tạ Nhất nhìn mà mí mắt giật giật.
Bỏ nhiều đường như vậy, thật sự không sợ bệnh tiểu đường sao?
Thương Khâu vừa uống ngọt cà phê, vừa ăn điểm tâm ngọt. Liêm Thần An nói:
“Kỳ thật không dối gạt Thương tiên sinh. Phòng làm việc này gần đây luôn là có sự tình kỳ quái xảy ra, tựa hồ có thứ không sạch sẽ."
Tạ Nhất có chút kinh ngạc. Bởi vì bọn họ hôm nay buổi sáng mới vừa nghe Tào nữ sĩ nói nhà chị ta có sự tình kỳ quái phát sinh, tựa hồ có thứ không sạch sẽ.
Thương Khâu gật gật đầu, ý bảo Liêm Thần An tiếp tục nói.
Hắn cũng không nói chuyện, chuyên tâm ăn điểm tâm. Mỗi loại điểm tâm có hai khối, bất quá chủng loại rất nhiều. Tạ Nhất nhìn Thương Khâu ăn chuyên chú, cũng muốn nếm thử, liền cầm lấy một khối điểm tâm. Nào biết Thương Khâu ăn xong rồi, liền duỗi tay lấy khối điểm tâm trong tay Tạ Nhất, thực tự nhiên lấy đi, đặt ở bên miệng cắn một ngụm.
Tạ Nhất:
“……"
Tạ Nhất trừng mắt nhìn Thương Khâu đoạt thức ăn, tức không chịu được. Thương Khâu lại là nhún vai, thực vô tội, không thành ý nói:
“Cậu cũng muốn ăn?"
Hắn nói, đem điểm tâm đã cắn một nửa đưa tới bên miệng Tạ Nhất. Tạ Nhất ghét bỏ bĩu môi, cuối cùng cũng không ăn. Thương Khâu liền đem điểm tâm ăn hết.
Liêm Thần An nhìn bọn họ, cười cười, nói:
“Thật hâm mộ tình cảm của hai người, thoạt nhìn Thương tiên sinh cùng Tạ tiên sinh là bạn tốt?"
Tạ Nhất cười gượng hai tiếng, nói:
“Đúng đúng, bạn tốt!"
Liêm Thần An cười nói:
“Tôi trước kia cũng có người bạn không tồi, cũng là đối tượng hợp tác kinh doanh tốt. Đáng tiếc……"
Thương Khâu quét sạch khối điểm tâm cuối cùng, quả thực là gió cuốn mây tan. Hắn cũng uống sạch cà phê, đem cái tách không đặt lên bàn, bắt chéo chân, nói:
“Cát Sơn?"
Liêm Thần An sửng sốt, gật đầu nói:
“Đúng vậy, chính là hắn…… Bất quá đều là chuyện đã qua, không có gì tốt để nói. Chúng ta vẫn là nói việc tôi muốn làm đi."
Phòng làm việc của Liêm Thần An có ma quỷ đã không phải một ngày hai ngày, mấy ngày nay đều có dấu hiệu, từ trước khi triển lãm bắt đầu. Chỉ là Liêm Thần An không tin quỷ ma, cho nên không có chú ý. Nhưng thẳng đến khi triển lãm, không thể hiểu được sao hội trường phát lửa lớn, còn nữa toilet đột nhiên bị khóa, ngoài cửa sổ có bóng đen, làm Liêm Thần An không thể không tin có ma quỷ HunhHn786.
Tạ Nhất nghe hắn nói như vậy, đột nhiên nhớ ra lúc ấy cùng Liêm Thần An bị nhốt ở trong toilet. Cửa toilet bị khóa chết, phía bên ngoài cửa sổ đột nhiên xuất hiện một cái bóng đen. Liêm Thần An nói một chữ “hắn", tựa hồ có ám chỉ gì. Nhưng lúc ấy tình huống khẩn cấp, cho nên Tạ Nhất không chú ý, lúc này hồi tưởng lại một chút, cảm thấy có điểm không thích hợp.
Liêm Thần An nói:
“Phòng làm việc của tôi có không ít trợ thủ. Rất nhiều người đều nói phòng làm việc xảy ra điều không thể hiểu được. Đôi khi bóng đèn sẽ nổ, cửa toilet bị khóa trái. Có người tăng ca còn nhìn thấy phía bên ngoài cửa sổ có bóng đen bay lượn. Rất nhiều sự tình kỳ quái."
Những việc này, cùng những gì Tào nữ sĩ nhìn thấy cũng tương tự nhau, sự tình phát sinh cũng tương đối ăn khớp. Tạ Nhất cảm thấy khả năng không phải trùng hợp.
Tào nữ sĩ, Liêm Thần An, hơn nữa Tạ Nhất lúc trước thường xuyên nghe nói chuyện tình tay ba đầy tai tiếng. Tạ Nhất không thể không nghĩ.
Chẳng lẽ Cát Sơn chồng Tào nữ sĩ trở về báo thù?
Tạ Nhất có chút hồ nghi, nhìn về phía Thương Khâu. Thương Khâu biểu tình thực lãnh đạm, nói:
“Nơi này không có khí tức quỷ. Nếu thật sự có thứ không sạch sẽ, như vậy Liêm tiên sinh phải cẩn thận, bởi vì quỷ hồn này khẳng định có một ít pháp thuật, cố ý che giấu mình. Nói cách khác… có chuẩn bị mà đến."
Liêm Thần An gật gật đầu, Thương Khâu nói:
“Liêm tiên sinh cùng người nào có thù oán sao?"
Liêm Thần An cười cười, nói:
“Cái này…… tôi là người làm ăn, theo lý không có kẻ thù. Nhưng cậu cũng biết người muốn tôi chết khả năng không ít."
Đích xác, ông chủ Tiền chính là một trong số đó!
Thái độ Thương Khâu vẫn thực lãnh đạm, hơn nữa nói chuyện thực thẳng thắn.
“Còn về Cát Sơn?"
Hắn vừa hỏi như vậy, Liêm Thần An sắc mặt tức khắc có chút lạnh xuống, không quá tốt. Tạ Nhất cảm giác hắn chạm vào điểm yếu của Liêm Thần An.
Liêm Thần An tuy rằng sắc mặt thực lạnh, nhưng sau một chút, liền trở lại bình thường, nói:
“Không biết hai vị đã nghe nói gì. Cát Sơn đã qua đời 5 năm. Tuy rằng rất nhiều người đều nói tôi cùng Cát Sơn có gút mắt, là tôi muốn độc chiếm công ty cho nên mới xuống tay đối với Cát Sơn. Nhưng tôi muốn nói cùng hai vị tiên sinh… tôi chưa bao giờ làm chuyện như vậy."
Liêm Thần An mở rộng hai tay, nói:
“Hai vị cũng thấy được nơi này. Tôi đã không ở công ty kia công tác. Sau khi Cát Sơn qua đời, cổ phần trong công ty kia tôi đều chuyển nhượng cho vợ Cát Sơn, chính là Tào nữ sĩ. Hiện giờ nơi làm việc này là tôi tự mình dốc sức làm ra."
Đúng là như vậy, 5 năm trước Cát Sơn ngã cầu thang chết, Liêm Thần An liền rời khỏi công ty, từ bỏ cổ phần. Cho nên Tào nữ sĩ hiện tại mới có thể hưởng thụ sinh hoạt thoải mái như thế.
Bất quá Liêm Thần An tuy rằng từ bỏ công ty, tự mình dốc sức làm 5 năm cũng càng ngày càng tốt, công ty trước kia khổng thể bằng được. Cho nên rất nhiều người muốn đào tư liệu cũ của Liêm Thần An. Cũng có rất nhiều tin tức nói Liêm Thần An giết Cát Sơn, hoặc là vì tình giết người.
Thương Khâu gật gật đầu, đem hai lá bùa giao cho Liêm Thần An, nói:
“Một là định vị phù, tiên sinh mang theo bên người, nếu có nguy hiểm, tôi sẽ tìm được ngay. Cái khác là cứu mạng phù, nếu có nguy hiểm phát sinh, nó sẽ thay tiên sinh ngăn cản một lần."
Liêm Thần An nhận lấy hai lá bùa, đặt ở túi áo tây trang, nói:
“Đa tạ Thương tiên sinh."
Thương Khâu lại đi bốn phía xem xét, đặt trong phòng làm việc Liêm Thần An không ít lá bùa. Cuối cùng hắn liệt kê một cái danh sách đưa cho Liêm Thần An. Liêm Thần An nhìn thoáng qua, nói Liêm Vũ đi lấy tiền.
Liêm Vũ lấy tới một thẻ ngân hàng, đưa cho Thương Khâu, nói:
“Thương tiên sinh, đây là thẻ không có mật mã."
Thương Khâu nhận lấy gật gật đầu, vẫy vẫy tay, liền mang theo Tạ Nhất đi.
Hai người đi xuống lầu, trời đã rất tối, lên xe chuẩn bị về nhà. Dù sao chuyện của Nghê Anh bên kia còn chưa có giải quyết. Tạ Nhất hồ nghi nói:
“Anh cảm thấy là Cát Sơn tới báo thù sao?"
Thương Khâu nói:
“Có khả năng. Cát Sơn đã chết 5 năm, đạo hạnh cũng không thấp mới có thể che giấu khí tức. Ở nhà Tào nữ sĩ, còn có phòng làm việc của Liêm Thần An đều không có khí tức quỷ quái."
Tạ Nhất sờ sờ cằm, nói:
“Vậy…… Liêm tiên sinh nói đều là thật sự sao?"
Thương Khâu cười khẽ một tiếng, nói:
“Là thật sự, nhưng không được đầy đủ."
Tạ Nhất kinh ngạc.
“Có ý tứ gì?"
Thương Khâu nói:
“Liêm Thần An tất nhiên biết Cát Sơn chết không chỉ do ngã cầu thang đơn giản như vậy. Có ẩn tình khác, nhưng mà hắn không muốn nói ra."
Tạ Nhất càng kinh ngạc.
Chẳng lẽ Liêm Thần An đúng là hung thủ giết người?
Thương Khâu lại nói:
“Còn nữa, đang nói đến thời điểm Cát Sơn chết, không biết cậu có chú ý không, Liêm Thần An nhìn thoáng qua Liêm Vũ."
“Cùng Liêm Vũ có quan hệ gì?"
Thương Khâu gật gật đầu, nói:
“Cụ thể là quan hệ gì e rằng chỉ có Liêm Thần An tự mình rõ ràng."
Tạ Nhất nói:
“Liêm tiên sinh nhiều bí mật như vậy sao?"
Thương Khâu nhướng mày nói:
“Bất quá khả năng duy trì không được bao lâu."
Tạ Nhất mê mang nói:
“Hả? Vì cái gì?"
Thương Khâu sâu kín cười. Nụ cười này Tạ Nhất rất rõ ràng hormone phun phát, lại giống như muốn người gặp nạn, mang theo một cảm giác nói không nên lời……
Quỷ súc!
Thương Khâu híp mắt nói:
“Tôi đã thả bùa theo dõi Liêm tiên sinh, có thể xác định vị trí, bất quá… còn có thể nghe trộm."
Tạ Nhất:
“……"
Âm hiểm!
Hai người trở về nhà, mới vừa vào tiểu khu, liền nhìn thấy có người ngồi ở trong hoa viên. Ban đêm, một cô gái xinh đẹp ngồi ở trong hoa viên, quả thực giống như là muốn vụng trộm.
Bên người cô gái vây quanh một đống mèo con, trên mặt đất đặt chậu đựng thức ăn cho mèo của Thương Khâu. Bên trong chậu đựng thức ăn có sữa bò. Nhóm mèo con hưng phấn phe phẩy cái đuôi nhỏ, vừa uống sữa vừa kêu meo meo.
Tạ Nhất kinh ngạc nói:
“Nghê Anh!?"
Nghê Anh cười tủm tỉm nhìn về phía bọn họ, vẫy vẫy tay, nói:
“U, đã hẹn hò về. Trễ vậy?"
Tạ Nhất:
“……"
Tạ Nhất đi qua, ngồi xổm trên mặt đất xem những mèo con, nói:
“Nhỏ như vậy không uống sữa bò, khả năng sẽ sinh bệnh."
Nghê Anh đột nhiên nở nụ cười, tựa hồ cảm thấy Tạ Nhất nói hợp ý mình.
“Cậu thật đáng yêu."
Vừa nói, Nghê Anh liền duỗi tay nắm cằm Tạ Nhất, giống như muốn đùa giỡn Tạ Nhất. Thương Khâu đi tới, duỗi tay vỗ một cái, đem tay Nghê Anh hất ra.
Nghê Anh bĩu bĩu môi, giống như làm nũng, nói:
“Đáng ghét, chạm vào cũng không cho."
Nghê Anh đứng lên. Giày cao gót kỳ thật không quá cao, nhưng cô ấy lại cao hơn Tạ Nhất một cái đầu, ước chừng cùng chiều cao với Thương Khâu. Tạ Nhất phải ngẩng đầu ngước nhìn Nghê Anh.
Nghê Anh cười tủm tỉm với Tạ Nhất:
“Đây cũng không phải là mèo con bình thường. Yên tâm cho chúng nó ăn đi, sữa bò, lạp xưởng, chocolate, kem ly, cá khô gì đó, chúng nó cũng đều ăn được. Kỳ thực khi quá đói, thịt người cũng có thể ăn."
“Thịt người?!"
Tạ Nhất hoảng sợ. Vừa lúc có gió thổi qua, làm cho Tạ Nhất run một cái. Chấn kinh mở to hai mắt, Tạ Nhất nhìn những con mèo nhỏ kêu meo meo.
Nghê Anh tức khắc cười ha ha, tựa hồ thích thú với biểu tình của Tạ Nhất, cười tủm tỉm nói:
“Bạn trai anh thực sự thú vị."
Những lời này là nói với Thương Khâu.
Tạ Nhất vội vàng xua tay nói:
“Không, không, không, chúng tôi không phải, tôi không phải bạn trai anh ấy."
Nghê Anh nhướng mày, cười đi đến gần một bước, nói:
“Anh bạn nhỏ, vậy cậu cảm thấy tôi thế nào? Làm bạn trai tôi được không?"
Tạ Nhất cảm thấy Nghê Anh tuy rằng xinh đẹp, nhưng là loại hình ăn thịt không phun xương, vội vàng lắc lắc đầu.
Nghê Anh nói:
“Cái gì chứ? Người ta có chỗ nào không bằng tên đàn ông thúi cứng rắn như đá kia?"
Thương Khâu là đàn ông thúi cứng rắn như đá, nói rất hay!
Tạ Nhất nhịn không được ở trong lòng giơ ngón tay cái tán thành.
Thương Khâu sắc mặt vững vàng, đem một thẻ ngân hàng ném cho Nghê Anh, nói:
“Phí lên sân khấu, có thể đi rồi, không có mật mã."
Tạ Nhất vừa thấy.
Đây không phải thẻ ngân hàng vừa rồi Liêm tiên sinh đưa sao. Thì ra Nghê Anh giả làm bạn gái A Lương cũng có “phí lên sân khấu"!
Nghê Anh cầm thẻ ngân hàng, cười tủm tỉm nói:
“Vậy thì đúng rồi, anh em ruột cũng phải tính toán rõ ràng. Về sau nếu còn có việc tốt như vậy nhớ liên hệ nha."
Nói xong, Nghê Anh cầm thẻ ngân hàng muốn đi. Thương Khâu đột nhiên nói:
“Từ từ."
Nghê Anh đứng lại, quay đầu lại nói:
“Sao, Thương ca hiện tại mới nhớ tới mời tôi lên lầu ngồi chơi?"
Thương Khâu nhàn nhạt nói:
“Trong thẻ có 200.000, công việc diễn xuất giá tựa hồ không cao như vậy. 100.000 là phí hôm nay, số còn lại trả cho việc điều tra một người tên Cát Sơn."
Nghê Anh nhíu nhíu mày. Thương Khâu cười một tiếng. Tạ Nhất xem ra.
Soái thì soái, nhưng biểu tình “thật đê tiện"!
“Dù anh em ruột cũng nên tính toán rõ ràng."
Nghê Anh:
“……"
Nghê Anh lần đầu tiên có chút vô ngữ, cười một tiếng, nói:
“Được, tôi đi trước."
Tạ Nhất ngày mai phải đi làm, trở về nhà trực tiếp ngủ. Tuy rằng rất tò mò Nghê Anh là người nào. Bất quá Thương Khâu không nói, Tạ Nhất chỉ biết Nghê Anh cũng là người đuổi ma như Thương Khâu, cũng không biết bọn họ quen biết như thế nào.
Thứ hai là ngày rất bận rộn, đặc biệt bọn họ nhận được vài cái quảng cáo. Một cái đương nhiên là của Liêm tiên sinh. Một cái khác thực hay, thế nhưng là quảng cáo cho công ty của ông chủ Tiền.
Tạ Nhất cùng các đồng nghiệp cần đến công ty ông Tiền đàm phán một chút. Hơn 9 giờ mọi người liền đi.
Tạ Nhất lái xe Land Rover, các đồng nghiệp đi nhờ. Một đồng nghiệp nói:
“Tạ ca, anh cùng Thương ca gần đây thế nào?"
Tạ Nhất nói:
“Cái gì thế nào?"
Đồng nghiệp cười nói:
“Cuộc sống tình cảm a!"
Tạ Nhất tức khắc đỏ mặt lên, nói:
“Cút một bên đi."
Các đồng nghiệp cười tủm tỉm nói:
“Hắc hắc, Tạ ca đừng thẹn thùng a, phải ra vẻ đàn ông chứ!"
Tạ Nhất:
“……"
Một đồng nghiệp khác nói:
“Chúng ta nói chuyện đứng đắn đi. Tôi nghe nói ông Tiền đặc biệt xảo quyệt khắc nghiệt, phi thường khó làm việc. Hôm nay chúng ta phải cẩn thận. Các vị đồng chí, thỉnh các vị chuẩn bị tâm lý làm chiến sĩ hy sinh vì đại cuộc!"
Đồng nghiệp cười nói:
“Nào có các vị đồng chí, chỉ có Tạ ca."
Tạ Nhất liếc xéo. May mắn mấy đồng nghiệp này tuy rằng ngày thường nói chuyện không đứng đắn, thời khắc mấu chốt vẫn là người kín miệng.
Ông chủ Tiền này rất khó đối phó, trong giới rất có danh tiếng. Tạ Nhất cũng có nghe nói, kỳ thật đã sớm làm tốt tính toán phấn đấu một ngày.
Bọn họ tới dưới lầu công ty của ông chủ Tiền. Sau khi đem xe vào bãi đỗ xe, bọn họ liền đi đến thang máy lên lầu, kết quả mới đi vài bước đã người bị ngăn cản.
“Ngượng ngùng, không có hẹn trước các vị không thể đi vào."
Tạ Nhất mê mang, nói:
“Chúng tôi có hẹn trước, tuần trước đã hẹn, là Tiền tiên sinh kêu chúng tôi tới nói hợp đồng quảng cáo."
Người kia nói:
“Hợp đồng quảng cáo? Thật ngượng ngùng, đơn vị hợp tác quảng cáo đã tới, liền ở bên kia."
Tạ Nhất quay đầu nhìn lại.
Thật con mẹ nó không thể tin được!
Thế nhưng công ty đối thủ của bọn họ ngồi ở sô pha khu vực đại sảnh. Nhìn thấy bọn họ, có người còn khiêu khích đứng lên, đi tới.
Một người đi đến trước mặt Tạ Nhất, nói:
“Ai u, đây không phải Tạ Nhất sao? Như thế nào lại ở đây? A! Tôi thiếu chút nữa đã quên, thứ sáu tuần trước công ty chúng tôi đã nhận được hợp đồng quản cáo của ông chủ Tiền. Nói cách khác, ông chủ Tiền đã bội ước, loại trừ các người. Bất quá còn chưa có ký hợp đồng, cũng không tính bội ước nhỉ?"
Tạ Nhất tức khắc đầu óc đều muốn phát nổ. Cái chuyện kỳ quái gì cũng đều có, hôm nay khiến cho Tạ Nhất đụng phải. Quả thực xấu xa, ông chủ Tiền không đáng tin cậy kia hiển nhiên chơi bọn họ.
Tạ Nhất tức không chịu được. Các đồng nghiệp biết bị chơi, một người liền phải đi đánh người. HunhHn786 Hắn vung lên cánh tay muốn đánh, Tạ Nhất nhanh đem người ngăn lại. Đồng nghiệp nói:
“Tạ ca đừng cản tôi. Hôm nay liền đánh chết con rùa này!"
Người kia cười tủm tỉm, vẻ mặt thiếu bị đánh, còn khiêu khích.
Ông chủ Tiền lúc này cũng từ thang máy đi ra, vừa lúc xem một màn này, lập tức nói:
“Làm gì, làm gì? Ở nơi này gây chuyện sao? Bảo vệ đâu? Đem đám người không liên quan này đuổi ra ngoài cho tôi!"
Hắn đang nói, liền nghe được tiếng bước chân. Cửa kính công ty lại mở ra, một đoàn người từ bên ngoài đi vào, thoạt nhìn như là vệ sĩ, trước sau đều mặc tây trang chỉnh tề. Có nam có nữ, mỗi người đều mặc hàng hiệu, so với trang phục của Tạ Nhất, không biết đắt hơn bao nhiêu lần.
Những người đó vây quanh một người đàn ông mặc tây trang đen. Người kia thân hình cao lớn, giống như hạc trong bầy gà. Một thân tây trang đen kinh điển, dáng người đĩnh bạt, phụ trợ chân dài nghịch thiên, eo gầy nhưng rắn chắc, đặc biệt có lực độ.
Người nọ trên mặt mang kính râm, anh tuấn soái khí không thể nhìn thẳng. Trên tay thế nhưng còn mang…… bao tay da màu đen.
“Thương tổng!! Thương tổng, ngài đã tới! Xin mời xin mời!"
Ông chủ Tiền như thấy cha ông, nhanh chóng chạy ra chào đón.
“Soạt!"
Ông ta đẩy ra Tạ Nhất, chạy đến trước mặt người đàn ông kia, đặc biệt nhiệt tình duỗi tay muốn bắt tay.
Tạ Nhất thiếu chút nữa bị đẩy té ngã, đồng nghiệp vội vàng nói:
“Tạ ca, không có việc gì chứ!"
Tạ Nhất đã bất chấp nhiều như vậy, bởi vì hiện tại thực kinh ngạc, thực chấn kinh.
Người đàn ông mặc tây trang đen lấy kính râm xuống, cũng không có để ý ông chủ Tiền. Hắn lập tức đi đến trước mặt Tạ Nhất, nói:
“Không có việc gì chứ?"
Tạ Nhất mở to hai mắt nhìn, chấn kinh nói không ra lời. Ở bên cạnh đồng nghiệp phản ứng lớn hơn nữa, cơ hồ la rung trời.
“Thương ca?!"
Bộ tịch lớn như vậy, thế nhưng là Thương Khâu?!
Ông chủ Tiền vừa thấy, tức khắc mông lung, nói:
“Hai vị…… Hai vị quen nhau?"
Thương Khâu trên mặt không có biểu tình, nói:
“Bạn tôi."
Ông chủ Tiền vẻ mặt bóp cổ tay, vội vàng nói:
“Đây…… đây... thì ra là bạn Thương tổng. Thật là trùng hợp a! Trùng hợp a! Quá tốt! Vừa lúc hôm nay tôi cùng Tạ tiên sinh có cái quảng cáo cần hợp bàn bạc. Thật hay!"
Tạ Nhất nhướng mày, cười lạnh nói:
“Tôi cho rằng chúng tôi bị loại trừ?"
Ông chủ Tiền lập tức nói:
“Không có, không có, không có! Mời, mời, Thương tổng, Tạ tiên sinh, mời!"
Người vừa rồi cùng Tạ Nhất kiêu ngạo tức khắc mắt choáng váng. Ông chủ Tiền biến sắc mặt quá nhanh. Vẻ mặt như cung phụng cha chú, mời Thương Khâu cùng Tạ Nhất lên lầu.
Đồng nghiệp Tạ Nhất tức khắc tăng khí thế, quả thực ngẩng đầu ưỡn ngực liền đi vào thang máy.
Mọi người vào thang máy, Tạ Nhất còn thực ngốc, nhỏ giọng hỏi:
“Anh không phải người đuổi ma sao? Như thế nào đến nơi đây? Còn Thương tổng gì?"
Thương Khâu thấp giọng cười một tiếng. Thực ôn nhu, cố ý hơi chút cong lưng, nhìn thực thân mật ở bên tai Tạ Nhất nói nhỏ. Ông chủ Tiền vừa thấy, tức khắc sợ đến ruột đều xanh.
Hai người kia quan hệ tốt như vậy sao?
Thương Khâu hướng lỗ tai Tạ Nhất phun một ngụm nhiệt khí, cười khẽ nói:
“Nghề phụ, kiếm chút tiền lẻ."
Tạ Nhất:
“……"
Tác giả :
Trường Sinh Thiên Diệp