Quán Ăn Đêm Kỳ Lạ

Chương 27: Quỷ gây sự

Thương Khâu đi vào, ở cái bàn trống ngồi xuống. Hắn còn mặc tây trang, đeo cà vạt, trên mặt lộ ra một ít không kiên nhẫn. Nhíu mi, duỗi tay đem cà vạt kéo ra, ngay sau đó mở hai cái nút áo sơmi. Bộ dáng này khiến Tạ Nhất cảm thấy "mình" cũng quá phong độ.

Như vậy xem ra mình cũng rất có tiền đồ!

Hôm nay công ty Tạ Nhất liên hoan, Thương Khâu không có biện pháp thoái thác, đành phải đi theo mọi người, uống không ít rượu. Ngày thường hắn rất ít uống rượu. Loại đồ uống này thực thần kỳ, đặc tính có nước có lửa, có âm có dương. Uống rượu sẽ loạn thần, nhiễu loạn cảm quan, Thương Khâu là người săn ma bởi vậy cũng không thường uống rượu.

Thương Khâu uống rượu lúc sau không quá thoải mái. Tạ Nhất chạy nhanh bưng cho Thương Khâu một ly nước, sau đó lại ra sau bếp làm thức ăn cho Thương Khâu.HunhHn786

Thương Khâu mới vừa uống một ngụm nước, liền nghe tiếng chuông gió. Cửa quán lại bị đẩy ra, có người đi vào. Tạ Nhất vừa muốn nói “hoan nghênh quý khách, ngồi bên trái". Kết quả liền thấy rõ ràng người tới, thế nhưng lại là nữ thần công ty bọn họ.

Cô gái là đồng nghiệp cùng phòng với Tạ Nhất, nhưng chỗ ngồi thật sự xa. Kia chính là nữ thần của công ty không biết mê đảo bao nhiêu nam đồng nghiệp. Bất quá nữ thần tựa hồ không nghĩ nói chuyện yêu đương ở văn phòng, cho nên đối với nam đồng nghiệp chung quanh không nóng không lạnh. Lần trước ở cửa hàng tiện lợi, Tạ Nhất còn nhìn thấy nữ thần chủ động nói chuyện cùng Thương Khâu.

Tạ Nhất không nghĩ tới nữ thần thế nhưng tới quán nhà mình. Vội vàng sửa sang lại đầu tóc, còn nhìn nhìn quần áo, xong rồi Tạ Nhất ngẩng đầu. Cùng lúc này Thương Khâu cũng nhìn sang, ánh mắt hai người chạm vào nhau.

Thương Khâu híp mắt, ánh mắt sâu kín nhìn chằm chằm "chính mình". Giống như nhìn thấu hết thảy vậy, ngay sau đó hắn nói:

“Các người không hợp."

Tạ Nhất tức khắc đỏ thẫm mặt. Không phải thẹn thùng, mà là bị Thương Khâu nói toạc ra tâm tư, thật sự ngượng chín mặt. Thương Khâu lại nói:

“Đàn ông đeo bám đến mức cô ấy xua như xua vịt, một phần nguyên nhân là do diện mạo của cô ấy, phần khác là bởi vì âm khí của phái nữ. Cô ấy âm khí quá vượng, không thích hợp với cậu."

Tạ Nhất:

“……"

Thật là cảm ơn anh nhắc nhở……

Kỳ thật Tạ Nhất cũng không nghĩ cái gì, dù sao yêu đồng nghiệp thực xấu hổ. Nếu có chia tay, về sau gặp mặt nên làm cái gì đây, còn có thể làm chung thoải mái hay không?

Nữ thần từ bên ngoài đi vào, liếc mắt một cái liền thấy được Thương Khâu. Giày cao gót “lộc cộc" đi tới, trên mặt cười tủm tỉm đầy ôn nhu, thoạt nhìn có chút ân cần, nói:

“Tạ Nhất……"

Nữ thần cũng không biết bọn họ trao đổi thân thể, còn tưởng rằng Tạ Nhất đột nhiên trở nên đầy thu hút. Từ đầu tới đuôi đều tản ra khí chất nam tính nồng đậm, làm nữ thần mê muội không thôi. Rõ ràng dung mạo không có thay đổi, nhưng khí chất hoàn toàn không giống nhau.

Thương Khâu nhìn một cái, không nói gì, nữ thần lắp bắp nói:

“Nghe nói đây là quán ăn nhà Tạ Nhất... Cho nên…… cho nên hôm nay cố ý đến xem. Bất quá chuyến xe buýt cuối cũng sắp rời đi... ăn xong rồi……"

Tạ Nhất lập tức bóp cổ tay.

Vì cái gì cùng một thể xác, Thương Khâu liền mị lực mười phần, mình lại không thu hút. Nữ thần thế nhưng chủ động tiếp cận!

Nữ thần nói xong, có chút ngượng ngùng nhìn Thương Khâu. Thương Khâu lại là nhàn nhạt nói:

“Tôi giúp cô kêu xe taxi."

Nữ thần:

“……"

Tạ Nhất:

“……"

Mặt nữ thần tức khắc đỏ rực, cắn cắn môi, nói:

“Con gái đêm khuya ngồi xe taxi cũng rất nguy hiểm. Tôi… tôi có chút sợ hãi. Tạ Nhất… có thể... có thể cho tôi ở nhờ tối nay hay không…"

Nữ thần nói xong, ánh mắt ngượng ngùng lại khát khao nhìn Thương Khâu. Tạ Nhất càng bóp cổ tay.

Chủ động mời chào. Quả thực giống như có bánh bao từ trên bầu trời rớt xuống!

Thương Khâu lại không bị tác động, nhìn Tạ Nhất một cái, nói:

“Ngại ngùng quá, tôi ở cùng người khác, không có tiện cho ngủ lại."

Hắn nói như vậy, nữ thần nháy mắt hiểu lầm, còn tưởng rằng Tạ Nhất có bạn gái, tức khắc nôn nóng nói:

“Là…… Là ai? Tôi có biết không? Có thể nói là ai không?"

Nữ thần rất là sốt ruột, bởi vì cô ấy vẫn luôn là nữ thần trong công ty, đột nhiên bị cự tuyệt, cũng phải biết là thua ai?

Thương Khâu không nói chuyện, chỉ là ngẩng đầu lên, ánh mắt sâu kín nhìn phía trước. Nữ thần nhanh nhìn theo Thương Khâu.

Tạ Nhất cúi người sát cái bàn. Bàn bên cạnh vừa lúc ăn xong rồi, A Lương đang bận ghi món cho khách, Tạ Nhất thấy hắn bận rộn liền hỗ trợ đi dọn bàn.

Tạ Nhất đang dọn bàn, liền cảm giác lưng như bị kim chích, cả người đều không dễ chịu, lạnh căm căm, âm trầm, không khỏi quay đầu nhìn. Ánh mắt vừa vặn chạm vào ánh mắt nữ thần, Tạ Nhất tức khắc có chút kích động. Còn tưởng rằng sẽ cảm giác được tia lửa điện, kết quả dòng điện này cường độ Ampe quá cao. Tạ Nhất hoảng sợ.

Biểu tình nữ thần có chút tàn nhẫn lãnh khốc!

Tạ Nhất căn bản không nghe thấy họ nói gì, không thể hiểu được sao nữ thần trừng mắt nhìn mình, cũng phát hiện Thương Khâu đang nhìn mình. Ánh mắt nữ thần tàn nhẫn nhìn Tạ Nhất, Thương Khâu còn cười tủm tỉm, bộ dạng khó có được tâm tình thực tốt. Khóe miệng cong lên, đôi mắt cũng đang cười.

Tạ Nhất đột nhiên phát hiện mình hẳn là có đôi mắt đào hoa, cười rộ lên thật là… đẹp!

Tạ Nhất thiếu chút nữa bị nụ cười của Thương Khâu làm phát ngốc. Kết quả lại bị nữ thần hung hăng trừng mắt, Tạ Nhất càng có chút không thể hiểu được.

Nữ thần cắn cắn môi, vẻ mặt không cam lòng, nói:

“Tôi… Tôi đã biết!"

Nói xong, cô gái quay đầu liền đi ra khỏi quán, cũng không ăn. Chuông gió treo trên cửa lại phát ra âm thanh “đinh đang!!", thiếu chút nữa kính bị đập nát. Nữ thần cũng không quay đầu lại liền đi rồi.

Tạ Nhất mê mang đi tới, hỏi:

“Cô ấy làm sao vậy? Anh thực sự không khách khí cự tuyệt người ta?"

Thương Khâu vừa rồi còn có chút say rượu không thoải mái, hiện tại tâm tình thực tốt, bưng lên cái ly uống một ngụm nước, nói:

“Không có."

Tạ Nhất hồ nghi liếc Thương Khâu, bởi vì cảm thấy thời điểm Thương Khâu nói “không có" biểu tình thực quỷ dị, quá quỷ dị.

Thương Khâu thấy Tạ Nhất nhìn mình, lại nói:

“Dùng phương thức thực uyển chuyển cự tuyệt."

Tạ Nhất truy hỏi.

“Đó là phương thức gì?"

Thương Khâu không trả lời, chỉ là nhìn Tạ Nhất, còn nhướng mày. Trong nháy mắt, Tạ Nhất chỉ cảm thấy ngực “bùm!" y như bị người ta ném pháo. Cảm giác đôi mắt Thương Khâu phóng điện, hơn nữa cường độ Ampe rất cao. Tạ Nhất vội vàng che lại ngực, đột nhiên cảm thấy mình có khả năng không khỏe lắm. Tạ Nhất bị “chính mình" mê hoặc.

Đây không phải tự luyến sao!?

Tạ Nhất còn tưởng rằng Thương Khâu đã tỉnh rượu.

Sau khi quán ăn đóng cửa, hai người trở về nhà, liền chuẩn bị tắm rửa đi ngủ. Tạ Nhất đi tắm trước vì tốc độ tắm của Tạ Nhất rất nhanh, không giống Thương Khâu có thói ở sạch tắm kỹ lưỡng.

Chờ Tạ Nhất tắm xong đi ra, liền nhìn thấy Thương Khâu ngồi ở trên sô pha, trên đùi để đồ vật, đang cúi đầu xem. Biểu tình của hắn phi thường nghiêm túc, nhíu lại mi, híp mắt.

Cái loại bộ dạng nghiêm túc này thật sự quá soái. Tạ Nhất từ phòng tắm ra tới, quan sát sườn mặt đẹp của “mình" thấy quả thực bị tự luyến chinh phục. Chậm rãi đi qua.

Tạ Nhất muốn nhìn xem Thương Khâu đang xem cái gì. Đến gần mới phát hiện Thương Khâu thế nhưng đang xem… sticker hình mèo. Tạ Nhất thiếu chút nữa bị nghẹn chết, mí mắt giật giật, nói:

“Thương Khâu, anh đi tắm đi."

Thương Khâu lúc này mới ngẩng đầu lên. Tạ Nhất còn tưởng rằng hắn tỉnh rượu, thì ra chưa tỉnh hoàn toàn. Thương Khâu cầm hai sticker, còn nhờ Tạ Nhất chọn.

“Cái nào đáng yêu?"

Tạ Nhất nhìn thoáng qua Nyanko sensei ôm bình rượu, lại liếc nhìn Nyanko sensei ôm cơm nắm, rất muốn trợn trắng mắt, thuận miệng nói:

“Cái nào cũng không đáng yêu, tôi đáng yêu nhất."

Tạ Nhất chỉ là muốn biểu đạt khinh thường một người đàn ông mà thích hình dán mèo, bởi vậy thuận miệng nói mà thôi. Kết quả liền phát hiện Thương Khâu sâu kín nhìn mình. Tạ Nhất tức khắc thấy căng thẳng, nghĩ thầm.

Chẳng lẽ mình nói xâm phạm hình dán thần thánh của hắn. Thương Khâu đích xác thực yêu thích mèo, đương nhiên còn thích hình dán mèo. Mỗi người có hứng thú sở thích riêng, mình không nên làm như thế với sở thích của Thương Khâu!

Khi Tạ Nhất còn đang nghĩ mình có cần xin lỗi hay không, Thương Khâu đột nhiên cười một tiếng. Bởi vì uống rượu, tiếng cười của Thương Khâu có chút khàn khàn. Hắn nhướng mày nhìn Tạ Nhất, thấp giọng nói:

“Cậu thật sự rất đáng yêu."

“Cái…… Cái gì?"

Tạ Nhất phát ngốc. Thương Khâu híp mắt, đột nhiên nhóm người lên.

“Bịch!"

Tạ Nhất bị kéo xuống, bị khóa trên sô pha.HunhHn786

Tạ Nhất càng ngốc.

Mình hiện tại trong thể xác Thương Khâu, theo lý mà nói cao lớn hơn hắn. Vậy mà Thương Khâu lại dễ dàng khóa chặt mình!

Hai người khoảng cách rất gần. Tạ Nhất thậm chí có thể ngửi được mùi rượu từ khoang miệng Thương Khâu tỏa ra. Ngược lại, Thương Khâu cũng ngửi thấy mùi thơm trên người "mình".

Thương Khâu híp mắt, cúi đầu, nhìn gắt gao Tạ Nhất trên sô pha, chậm rãi lại gần.

Tạ Nhất hiện tại phi thường không khoẻ. Khuôn mặt "mình" càng ngày càng gần, càng ngày càng gần. Tạ Nhất đột nhiên nhắm mắt lại. Cũng không biết vì cái gì khẩn trương như vậy.

Ngay sau đó hơi thở ấm áp quét ở bên tai Tạ Nhất. Giọng Thương Khâu trầm thấp khàn khàn, mang theo sức hút, còn có một mị lực nói không nên lời.

Có khả năng đây chính là trường hợp mà các thiếu nữ thường nói. Nghe giọng nói thôi cũng có thể sinh con?

Thương Khâu thổi khí ở bên tai Tạ Nhất, còn cười nhẹ một tiếng. Ngay sau đó hắn hít một hơi thật sâu, rất là cảm thán nói:

“Thơm quá."

Thơm!? Dầu gội đầu sao?

Tạ Nhất không dám động, cả người cứng đờ, gắt gao nhắm mắt.

Thương Khâu uống say phát điên thật đáng sợ!

Thương Khâu cảm thán một tiếng sau đó cũng không có lập tức rời khỏi. Tạ Nhất hít một hơi. Thương Khâu thế nhưng dùng lưỡi nhẹ nhàng liếm thùy tai Tạ Nhất, ngay sau đó nhanh chóng thối lui, đi vào phòng tắm.

Tạ Nhất hóa ngốc, che thùy tai, nhìn bóng lưng Thương Khâu rời đi. Thương Khâu cũng không quay đầu lại, chỉ là vẫy vẫy tay, nói:

“Cảm ơn đã khoản đãi."

Tạ Nhất:

“……"

Say rượu loạn trí!

Thương Khâu ngày thường là cái mặt than, uống say có chút tùy tiện. Tóm lại từ băng sơn đột nhiên biến thành quỷ súc, không chỉ là nói Tạ Nhất thơm quá, liếm tai, còn có…

Còn đem sticker hình mèo dán lên điện thoại di động của Tạ Nhất, dán cái hình mèo Nyanko…

Ngày hôm sau Thương Khâu còn phải thay Tạ Nhất đi làm. Buổi sáng 7 giờ hắn đã dậy, cũng không ngủ mấy tiếng, rốt cục đã tỉnh, lại khôi phục bộ dạng trước sau như một nghiêm túc mặt than. Tạ Nhất nhìn gương mặt than kia, tức khắc thở phào nhẹ nhõm, cảm giác vẫn là mặt than mặt tương đối dễ nhìn, so với quỷ súc tốt hơn nhiều.

Thương Khâu thực mau đi làm. Tạ Nhất đến buổi chiều đi đến quán ăn hỗ trợ.

Thời điểm sắp tan tầm Thương Khâu có gọi điện đến, khi đó quán ăn chuẩn bị mở cửa bán. Thương Khâu nói hắn vừa nhận một đơn hàng trừ tà, yêu cầu Tạ Nhất đến hỗ trợ. Thương Khâu ngày thường thay thế Tạ Nhất đi làm, hiện giờ Thương Khâu có công tác, Tạ Nhất đương nhiên không thể chối từ. Vì thế sau khi giao lại quán ăn cho A Lương, Tạ Nhất chạy đi đón xe buýt.

Nửa giờ sau, Tạ Nhất tới cửa công ty vừa lúc tan tầm, Thương Khâu cùng các đồng nghiệp lục tục đi ra.

Tạ Nhất rất xa đã nhìn thấy Thương Khâu bị vây quanh, đương nhiên là bị một đám nữ đồng nghiệp vây quanh. Mọi người ríu rít vây quanh Thương Khâu, vừa nói vừa cười đi ra, nữ thần cũng không ngoại lệ. Ngày hôm qua tựa hồ cũng không có bị nhục chí, cô gái vẫn cứ cười tủm tỉm nói chuyện cùng Thương Khâu.

Bất quá ánh mắt Thương Khâu từ đầu đến cuối đều thực lãnh đạm, vẫn cứ là nam thần mặt than. Các nữ đồng nghiệp cũng không thèm để ý. Tạ Nhất thậm chí còn nghe được có người nhỏ giọng nói:

“Quá soái a! Quá lãnh khốc! Không hề giống những nam đồng nghiệp nhàm chán kia."

Tạ Nhất:

“……"

Nữ thần thấy Thương Khâu phải đi, có chút ngượng ngùng nói:

“Tạ Nhất, hôm nay…… hôm nay sinh nhật tôi, mọi người muốn đi liên hoan. Tạ Nhất……"

Cô gái nói còn chưa xong, Thương Khâu đã nhàn nhạt mở miệng.

“Ngượng ngùng quá, tôi có hẹn rồi."

Hắn thốt ra lời này, sắc mặt nữ thần tức khắc liền khó coi. Mà Tạ Nhất đang ở khá gần cửa, nữ thần liếc mắt một cái liền thấy được Tạ Nhất.

Tạ Nhất bị ánh mắt kia nhìn chằm chằm, nháy mắt cũng không dám đi tới, cảm thấy thật kinh khủng.

Nữ thần ngày hôm qua đã hiểu lầm, hôm nay lại nghe Thương Khâu nói có hẹn. Cũng không biết hắn là qua loa lấy lệ mình, lại thấy được Tạ Nhất, tức khắc cô gái càng khẳng định Tạ Nhất cùng Thương Khâu đang hẹn hò. Không chỉ như vậy, nữ thần còn nhạy bén phát hiện, trên di động của Tạ Nhất thế nhưng có dán sticker hình mèo y hệt của Thương Khâu.

Tạ Nhất bị nhìn chằm chằm đến không dám đi tới. Thương Khâu lại chủ động đi qua, thấy Tạ Nhất cứng đờ, nói:

“Làm sao vậy? Đi thôi."

“Ờ, ờ……"

Tạ Nhất đi theo Thương Khâu. Hai người qua đường cái, Thương Khâu cúi đầu nhìn thoáng qua cái di động trong tay Tạ Nhất, ngay sau đó nói:

“Phẩm vị không tồi."

Tạ Nhất kỳ quái nói:

“Phẩm vị gì?"

Thương Khâu nói:

“Hình dán."

Tạ Nhất thiếu chút nữa phun máu ở trên mặt hắn, lòng đầy căm phẫn nói:

“Đây là đêm qua anh mượn rượu làm càn dán cho tôi. Anh dán mà không nhớ sao?"

Thương Khâu hồ nghi nhìn Tạ Nhất, nghĩ nghĩ, lúc sau mới nói:

“Hơi có ấn tượng."

Tạ Nhất quả thực bị hắn chọc tức chết rồi, nói:

“Hơi có ấn tượng? Anh mượn rượu làm càn còn xóa dữ liệu trong bộ nhớ? Anh còn… còn……"

Tạ Nhất nói tới đây, giọng nói đột nhiên có chút nghẹn, cái trán ra mồ hôi, mặt đỏ lên, ho khan hai tiếng.

Thương Khâu hỏi:

“Tôi còn thế nào?"

Tạ Nhất lại ho khan một tiếng, quá xấu hổ, vẫn không trả lời, nói:

“Không, không có gì."

Tạ Nhất vốn muốn qua loa lấy lệ, kết quả một lát sau, Thương Khâu đột nhiên nói:

“Đa tạ khoản đãi."

Tạ Nhất:

“…Không cần đa tạ."

Mẹ nó, sao nhớ ra rồi!

Hai người lên xe buýt. Bởi vì là giờ tan tầm phương tiện giao thông công cộng rất đông người.

Thương Khâu chọn tuyến xe buýt ra khỏi nội thành, hướng đến ngoại thành nơi có rất nhiều khu nhà ở. Các công ty thường ở trung tâm thành phố, cho nên giờ tan tầm xe buýt ra khỏi nội thành phi thường chen chúc.

Xe buýt Tạ Nhất cùng Thương Khâu lên như cá mòi đóng hộp, người dán vào người. Tạ Nhất tuy rằng thân hình cao lớn nhưng có chút không xong. Thương Khâu một tay túm tay vịn, một tay đỡ eo Tạ Nhất. Tạ Nhất cảm thấy tư thế này rất kỳ quái.

Xe đi trong chốc lát, trên xe chen chúc, hai người cũng không có nói gì. Một lúc Thương Khâu đột nhiên nói:

“Uống rượu sẽ tê liệt cảm quan, sẽ lộ ra ham muốn sâu kín nhất."

“Ham……"

Tạ Nhất thiếu chút nữa cắn lưỡi.

Chúng ta đang chen chúc trên xe buýt, sao có thể thảo luận ham muốn gì chứ?

Tạ Nhất một chút cũng không muốn cùng Thương Khâu thảo luận vấn đề này. Nếu có thể hẳn là phải cùng một mỹ nữ thảo luận. Thương Khâu lại nói:

“Trên người của cậu có hơi thở cùng khát vọng của người săn ma."

Tạ Nhất nghe thế, có chút tò mò, hỏi

“Hơi thở gì?"

Thương Khâu nhìn Tạ Nhất. Loại ánh mắt nhàn nhạt, không gợn sóng này, bất giác làm sau lưng Tạ Nhất phát lạnh, giọng nói khô khốc, kỳ quái nói không nên lời. Liền nghe Thương Khâu nhẹ giọng nói:

“Thanh thuần."

(Thanh thuần: sạch trong, không bị pha trộn)

Xe buýt mới đầu người rất nhiều, dần dần người xuống nhiều, lên ít, trên xe cuối cùng càng ngày càng ít. Tạ Nhất cùng Thương Khâu đều có thể ngồi xuống.

Sắc trời chậm rãi tối đen, xe buýt chạy đường dài, cuối cùng chỉ còn lại hai người bọn họ, Tạ Nhất kỳ quái nói:

“Chúng ta phải đi đâu?"

Thương Khâu nhìn ngoài cửa sổ, nói:

“Công viên giải trí."

Tạ Nhất bị hắn dọa, trong đầu tức khắc bay ra một từ "hẹn hò".

Tạ Nhất nhanh lắc lắc đầu.

Buổi tối đi công viên giải trí? Hôm nay cũng không phải năm mới, không là ngày lễ, công viên giải trí qua một lát liền đóng cửa.

Tạ Nhất thử hỏi:

“Đi… Đi công viên giải trí làm gì?"

Thương Khâu kỳ quái nhìn một cái, nói:

“Đuổi ma."

Tạ Nhất nhẹ nhàng thở ra, vỗ vỗ ngực, nhưng có hơi chút mất mát, nói:

“Đơn hàng của anh chính là ở công viên giải trí?"

Thương Khâu gật gật đầu. Tạ Nhất nghĩ thầm.

Thật là việc lạ gì cũng có, công viên giải trí cũng có quỷ ma quấy phá?

Đích xác, công viên giải trí cũng có quỷ ma, hơn nữa có chỗ chuyên dành cho quỷ ma. Kia tất nhiên là… nhà ma.

Thương Khâu mang theo Tạ Nhất đến công viên giải trí ở ngoại ô. Hai người đi đến nhà ma. Nhà ma hôm nay bị đóng cửa, có tấm bản viết đang sửa chữa không hoạt động.

Bọn họ đi qua, thực nhanh có người phụ trách lại đây, nói:

“Là Thương tiên sinh sao?"

Tạ Nhất ho khan một tiếng, làm bộ cao thâm khó đoán nói:

“Là tôi, xin chào, vị này chính là… trợ lý của tôi."

Người phụ trách cùng Tạ Nhất bắt tay, cười nói:

“Thương tiên sinh tuấn tú lịch sự, giống y như đúc ảnh chụp trên trang web."

Tạ Nhất nghĩ thầm.

Trang web? Đuổi ma còn có trang web hả?

Người phụ trách dẫn theo hai người đi vào nhà ma. Bên trong mở đèn sáng trưng, không giống với bình thường thực âm u khủng bố. Nhà ma này sáng như ban ngày. Thật đúng là sáng tạo khác người.

Người phụ trách vẻ mặt buồn rầu nói:

“Thương tiên sinh, không nói gạt ngài, nhà ma này thật sự có quỷ."

Tạ Nhất nói:

“Rốt cuộc là chuyện như thế nào?"

Người phụ trách nói. Nhà ma vốn thực bình thường, cũng chỉ từ cuối tuần trước mới bắt đầu có quỷ quấy phá.

Trong công viên giải trí, nhà ma luôn kinh doanh không tồi, rất nhiều du khách tới đây thử lá gan. Còn có bạn trai mang theo bạn gái lại đây chơi, vừa vặn xúc tiến tình cảm. Thử nghĩ xem, bạn gái sợ tới mức kêu oa oa, bạn trai dùng vòng tay che chở, rất lãng mạn nha.

Mỗi cái nhà ma đều có nhân viên chuyên trách sắm vai quỷ quái. Nhân viên mặc quần áo cổ quái, trốn ở chỗ tối, chờ du khách tới, từ sau lưng vỗ vai, hoặc nắm cổ chân, vân vân...

Nhưng từ cuối tuần trước…

Người phụ trách nói:

“Nhân viên không thể hiểu được sao có thêm một người……"

Thêm một người?

Nhà ma xuất hiện thêm một người sắm vai quỷ. Khi mới bắt đầu mọi người tưởng là trò đùa dai, dù sao nơi này là nhà ma, dọa dọa người thực bình thường. Trước kia cũng có người tới giở trò đùa dai dọa người. Nhưng sau đó mọi người phát hiện cũng không phải như vậy, không đơn giản là trò đùa dai. Bởi vì thứ kia không phải người, là quỷ.

Người phụ trách sắc mặt tái nhợt nói:

“Thật là quỷ! Rất nhiều du khách thấy được, bị dọa đến chết khiếp. Có du khách nhìn thấy quỷ lấy đầu xuống dưới, còn có du khách nhìn thấy nó đem lưỡi nhổ ra. Tóm lại bẻ tay bẻ chân móc mắt gì cũng có… Tôi cũng tận mắt nhìn thấy rồi."

Nhà ma thật sự có quỷ, cho nên mới bất đắc dĩ tạm dừng kinh doanh. Lại bởi vì sợ quỷ không có đi, nhà ma vẫn luôn mở đèn chiếu sáng.

Tạ Nhất nghe xong một trận mê mang. Dù sao Tạ Nhất cũng không phải là người đuổi ma. Thương Khâu lại đi chung quanh nhìn nhìn, nhíu mi, kiểm tra một lần, ngay sau đó nói:

“Không cần lo lắng, chỉ là tiểu quỷ."

Hắn nói, từ trong cặp lấy ra một ít lá bùa, sau đó dùng tay xòe ra. Đừng nói người phụ trách xem không hiểu, ngay cả Tạ Nhất cũng không hiểu hắn đang làm gì. Bất quá người phụ trách nhìn thấy động tác Thương Khâu chuyên nghiệp, mà Thương Khâu chỉ là “trợ lý", bởi vậy phi thường vui vẻ, hưng phấn đem một cái bì thư giao cho Tạ Nhất, nói:

“Thương tiên sinh, đây là tiền đặt cọc, nếu bắt được, trong chốc lát còn một khoản, vất vả cho Thương tiên sinh."

Tạ Nhất có chút tò mò, từ tay người phụ trách lấy bì thư.

Không phải là minh tệ chứ?

Tạ Nhất đã bị ám ảnh, ở quán ăn đêm mấy ngày nay thu minh tệ không ít…

Tạ Nhất mở bì thư nhìn thoáng qua. Lúc trước Thương Khâu cũng nói thu nhập từ công việc này hai người chia đôi. Hơn nữa Tạ Nhất cũng rất tò mò công việc đuổi ma rốt cuộc kiếm bao nhiêu tiền?

Tạ Nhất không biết xem nhãn hàng, cho nên không biết trang phục của Thương Khâu giá bao nhiêu, chỉ là có thể nhìn ra rất có giá trị. Mà căn hộ của Tạ Nhất chỉ có hơn bốn mươi mét vuông, nhà Thương Khâu ở kế bên rộng hơn rất nhiều, có thể là hai ba căn hợp lại. Ở trung tâm thành phố mua được nhà như vậy hẳn là tốn không ít tiền.

Bì thư mỏng. Tạ Nhất từ bên trong rút ra một tờ giấy. Là chi phiếu, nhìn lại…

Tất cả đều là số 0!

Tròng mắt Tạ Nhất sắp rớt ra, nhìn chằm chằm chi phiếu, dùng sức đếm số 0.

Tiền đặt cọc là 500.000! Hơn nữa không phải minh tệ!

Tạ Nhất cầm chi phiếu, quay đầu lại nhìn Thương Khâu. Thương Khâu còn đang làm việc, đem những lá bùa kỳ kỳ quái quái đặt ở trong một góc, không thấy được ánh mắt Tạ Nhất như nhìn kẻ ăn thịt người. Người phụ trách còn hiểu lầm Tạ Nhất, nói:

“Thương tiên sinh, chỗ này… nhà ma cũng là kinh doanh nhỏ, thật sự không thể trả cao."

Tạ Nhất kỳ thật không phải muốn nâng giá, chỉ là bị số tiền dọa. Thương Khâu bình tĩnh dán bùa, sau đó đứng lên, nói:

“Được rồi."

Người phụ trách nói:

“Vậy… hai vị đại sư, kế tiếp nên làm cái gì đây?"

Thương Khâu không có biểu tình dư thừa, bất quá trong giọng nói ẩn chứa nhàn nhạt chắc chắn, hơi cong khóe miệng, nói:

“Tắt đèn, chờ quỷ."

Người phụ trách nhanh tắt đèn, mọi người cũng rời khỏi chỗ bố trí, chờ con quỷ chui đầu vô lưới.

Người phụ trách mời Thương Khâu cùng Tạ Nhất đến phòng điều khiển uống trà ăn bữa ăn khuya, mở camera theo dõi.

Thương Khâu uống một ngụm trà, ăn một miếng bánh, liền buông xuống, không có ăn nữa. Tạ Nhất cảm thấy có khả năng không phù hợp khẩu vị của Thương Khâu.

Đừng nhìn Thương Khâu rất lãnh đạm, tựa hồ đối với cái gì cũng không quá vừa ý, không quá để bụng, kỳ thật rất kén ăn.

Tạ Nhất nhìn chằm chằm màn hình nhìn trong chốc lát. Thương Khâu căn bản không theo dõi. Tạ Nhất tò mò hỏi:

“Sao anh không theo dõi?"

“Quỷ là âm khí, vô pháp bị theo dõi bằng thứ này."

Thì ra là thế…

Tạ Nhất gật gật đầu. Liền ở ngay lúc này, Thương Khâu đột nhiên nhíu mắt, ngay sau đó khóe miệng cong lên lộ nụ cười làm người không rét mà run, nói:

“Tới rồi."

Thương Khâu đứng lên. Tạ Nhất cũng đi theo. Tạ Nhất cũng rất tò mò, rốt cuộc là quỷ quái gì nhàm chán như thế, chạy đến nhà ma dọa người.

Người phụ trách có chút không dám đi, liền đứng ở phòng điều khiển chờ.

Thương Khâu cùng Tạ Nhất đi vào nhà ma.

“Cạch"

Cửa phòng bị đẩy ra. Tạ Nhất thình lình nhìn thấy trong phòng quả nhiên có một người ở trong góc. Người kia nằm trên mặt đất, bị trói, y như xác ướp bị quấn kín, vặn tới vặn lui, còn giãy giụa. Miệng cũng bị bịt lại, không có biện pháp nói chuyện, chỉ phát ra âm thanh “ô ô ô". Tạ Nhất kinh ngạc nói:

“Thật sự bắt được?"

Thương Khâu nghe nói như vậy, cười một tiếng, tựa hồ phi thường tự tin. Hắn đi qua, trên cao nhìn xuống con quỷ gây sự.

Tạ Nhất cũng đi theo, bất quá vì an toàn, vẫn sáng suốt tránh ở sau lưng Thương Khâu, thăm dò nhìn nhìn.

Thế nhưng là đại mỹ nhân nha. Không đúng, đại mỹ quỷ……

Tạ Nhất kinh ngạc nói:

“Là…… Là mỹ nữ?"

Quỷ gây sự bị cột nằm trên mặt đất, trên mặt có nước mắt. Tóc dài hỗn độn bất kham, phối hợp cùng nước mắt hơi có chút…

Mỹ nữ dáng người tinh tế, y phục trắng, tóc dài che lấp một phần khuôn mặt thanh tú tinh xảo. Sắc mặt tuy rằng trắng một chút, nhưng thật sự đẹp đến kinh ngạc. Hơn nữa dáng người gầy, eo nhỏ có thể ôm hết bằng một tay, khiến đàn ông nổi lên ý muốn bảo vệ.

Thương Khâu bễ nghễ liếc mắt một cái, lắc đầu, còn thở dài, tựa hồ có chút hận sắt không thành thép, nói:

“Hắn là nam quỷ."

“Cái gì!?"

Nhận thức của Tạ Nhất đều bị đổi mới.

So với Nhiếp Tiểu Thiến còn muốn đẹp hơn… Là nam?! Chẳng lẽ dạo gần đây quỷ đều đáng yêu như vậy. Quỷ này chính là nam sao?

Con quỷ trên mặt đất “ô ô" khóc lóc, thoạt nhìn đáng thương hề hề. Thương Khâu búng tay một cái, bùa dán miệng liền mở ra. Quỷ gây sự lập tức khóc, nói:

“Ô ô ô ô…… Các ngươi khi dễ người!"

Thái dương Tạ Nhất nhảy hai cái, nói:

“Ngươi không phải người……"

Quỷ gây sự dùng đôi mắt to trừng Tạ Nhất. Tạ Nhất cảm thấy bị hắn trừng mắt mà nổi da gà. Bởi vì kia thật sự không giống trừng hù dọa người, ngược lại như là vứt mị nhãn.

Tạ Nhất giờ mới thấy rõ ràng mặt hắn. Tuy rằng đích xác rất đẹp, nhưng có chút góc cạnh, nhìn kỹ đúng là không phải nữ. Phải nói là mỹ nam. Hơn nữa chính là dạng nam thần tiểu thịt tươi mà mấy cô gái trẻ yêu thích.

Đôi mắt quỷ gây sự rất lớn, đuôi mắt dài hướng lên trên, rất có lực hấp dẫn. Hai mắt trong veo thấy đáy, thật giống như… thủy tinh. Giữa trán hắn còn có một cái dấu hình thoi, thoạt nhìn như là gắn đá quý, màu trắng, nhưng không giống như là đá quý, càng như là một mảnh gương nhỏ, có thể chiếu ra tia sáng.

Thương Khâu không có bị ảnh hưởng, chỉ là ôm cánh tay, vẻ mặt lãnh đạm nói:

“Có phải ngươi ở chỗ này giở trò đùa dai?"

Quỷ gây sự đáng thương hề hề cắn môi, nói:

“Không có, không có, tôi chỉ là… tôi chỉ là ở chỗ này làm việc tốt."

“Việc tốt?!"

Tạ Nhất hoài nghi lỗ tai bị hỏng. Quỷ gây sự thực thành khẩn chớp chớp đôi mắt to, nói:

“Đúng vậy, việc tốt, tôi chỉ là muốn giúp nhân viên công tác tại nhà ma giảm bớt gánh nặng. Tôi là người tốt. Không, không là quỷ tốt."

Tạ Nhất:

“……"

Quả nhiên là quỷ gây sự!

Thương Khâu không có nói nữa, quỷ gây sự lập tức nói:

“Anh đừng giao tôi cho Hiệp hội đuổi ma. Tôi không làm chuyện xấu. Tôi không vào cục cảnh sát."

Tạ Nhất đột nhiên cảm thấy tin tức này cũng rất lớn.HunhHn786

Hiệp hội đuổi ma? Còn có cục cảnh sát?

Thương Khâu nhàn nhạt nhìn hắn một cái, nói:

“Đều không phải do ngươi."

Quỷ gây sự đột nhiên hô to.

“Từ từ! Từ từ! Tôi có thể đem hai người trao đổi trở về!"

Hắn nói như vậy, Tạ Nhất kinh ngạc mở to hai mắt nhìn.

“A……"

Thương Khâu cũng híp mắt nhìn quỷ gây sự. Ánh mắt mù mịt, tựa hồ miệt mài theo đuổi cái gì.

“Ngươi đang nói dối, ngươi đạo hạnh không sâu."

Quỷ gây sự kháng nghị.

“Tôi chính là quỷ vài ngàn năm nha! Ai nói đạo hạnh không sâu? Tôi chỉ là… chỉ là ở dương gian chơi thời gian hơi lâu cho nên… cho nên âm khí bị giảm mà thôi."

Tạ Nhất căn bản nghe không hiểu, chỉ nghe hiểu được quỷ gây sự thế nhưng có thể đem bọn họ đổi trở về. Càng đáng sợ chính là quỷ gây sự thế nhưng liếc mắt một cái liền nhìn ra bọn họ bị tráo đổi thân thể.
5/5 của 2 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247
... 2 năm trước
nếu bạn đã đọc bình luận này thì bố mẹ bạn sẽ chết trong vòng 5năm. Để tránh điều này thì bạn phải copy và gửi nó vào năm truyện. Sorry tui đọc đc nên sợ. Giải lời nguyền
... 2 năm trước
nếu bạn đã đọc bình luận này thì bố mẹ bạn sẽ chết trong vòng 5năm. Để tránh điều này thì bạn phải copy và gửi nó vào năm truyện. Sorry tui đọc đc nên sợ. Giải lời nguyền
... 2 năm trước
nếu bạn đã đọc bình luận này thì bố mẹ bạn sẽ chết trong vòng 5năm. Để tránh điều này thì bạn phải copy và gửi nó vào năm truyện. Sorry tui đọc đc nên sợ. Giải lời nguyền
f 2 năm trước
nếu bạn đã đọc bình luận này thì bố mẹ bạn sẽ chết trong vòng 5năm. Để tránh điều này thì bạn phải copy và gửi nó vào năm truyện. Sorry tui đọc đc nên sợ. Giải lời nguyền

Truyện cùng thể loại