Quái!! Yêu Từ Cái Nhìn Đầu Tiên!??
Chương 14: Tai nạn.....???
- thả bạn tôi ra!! - Thy quay qua hét lớn vào mặt Lan
-chẹp, nếu chị không thích?! bé tính làm gì?! - Lan cười đểu
- chị.....chị...!! - Thy gằn mạnh từng chữ
- hì hì, bé hiểu ý chị mà ha!! - Lan nghiêng đầu nhìn Thy
- hừ.....! thôi đc, nhưng xin chị hãy thả tụi nó ra!! - Thy cắn môi hừ mạnh
- hì hì!! anh Quân, thả 2 tụi nó ra đi - Lan ra hiệu - à mà bé nhớ thực hiện lời hứa đấy!! không thì khó cho chị lắm!! - Lan tiếp lời
- được, tôi không phải loại thất hứa - Thy không nhìn Lan, hậm hực nói - à mà, khi tôi đi, đùng làm hại bạn tôi, như vậy cũng sẽ khó cho tôi lắm chị à - Thy tiếp lời, cười trừ nhìn Lan
- coi như bé ó tý thông minh, đc - Lan chu mỏ, cười
2 tên khốn kia thả Hoa và Hà ra, lập ức, tụi nó chạy tới chỗ Thy
- về thôi!! - Hoa nhìn Thy sợ hãi, nhìn thấy 2 đứa bạn của mình sợ như vậy, Thy rất muốn khóc, nhưng nó còn phải giữ thể diện nữa, nên nó kìm
- ừ, về thôi - Thy cười tươi, như 1 đóa hoa hướng dương. thật đẹp
- chuyện gì đang diễn ra đây?! - Thiên nhăn nhó, quét mắt khắp nơi và dừng lại ở nụ cười của Thy
- t...thiên!! - Hoa há hốc
- a...anh Thiên??? - Thy há theo
- Thiên...?? trời!! anh Quân, kéo tụi đàn em cao chạy xa bay, nhanh!! - Lan kinh hãi sợ sệt, rồi lập tức hạ lệnh rút lui.
- biết sao đc? bang của Long đã bao vây quanh đây rồi!! - Phong tiến tới chỗ Thiên, nhếch mép.
- p..phong?! - tới lượt Hà há theo
- cái....cái gì?! - Lan tròn mắt, và điều duy nhất cô nghĩ tới là Thy chơi hèn ( trc đấy thì hãy nghĩ tới mình trước đi ạ)
Sau khi thấy lũ Thiên, nhóm Lan đã bỏ đi hết, để lại mình lan đang hơi bị sốc
- / bộp... bộp... bộp/ - Trí vỗ tay
- công nhận tụi này không dẹp loạn thì Lan đây lộng hành quá rồi đấy!! cảnh cáo cả em tụi này?! khá lắm ấy - Trí đẩy gọng kính lên cười đểu rồi ra mặt kinh thường Lan.
Lan im lặng, tụi Thy đã đứng sau lưng tụi Thiên
- Thiên.... tớ sợ quá!! - Hoa mè nheo, tóm áo Thiên sợ hãi
- đừng lo, có tớ ở đây rồi!! - Thiên ôm Hoa vào lòng, thủ thỉ, mặt Hoa lúc này đỏ bừng, riêng Thiên thì Thiên chỉ muốn an ủi chứ chẳng có ý gì khác
nhìn tụi bên thân mật, Lan càng tức, càng ghét, đặc biệt là nhỏ Hoa
- Thiên!! cậu đã quên chuyện cũ rồi sao? sao cậu có thể làm như vậy?! - Lan gào lên trong làn sương mắt
-... - Thiên im lặng
- chẳng phải ngày ấy, cậu rất đau khổ sao?! cậu từng thề như thế nào?! cậu đã thề là sẽ mãi.....mãi mãi....hức.... mà giờ đây cậu để cho nó quyến rũ cậu như vậy sao?!... cậu... cậu đã thay đổi rồi!! thay đổi rối!! - Lan tiếp tục gào lên, giọng nói vô cùng tuyệt vọng, nước mắt đã lăn dài xuống tận cổ.
Thiên giật mình phản ứng lại lời Lan, và ngay lập tức Thiên đẩy Hoa ra
- im đi!! ừ, đúng rồi đấy!! tớ thay đổi rồi đấy! nhưng tớ sẽ không quên lời hứa xưa đâu!! ko bao giờ đâu... nên...nên ĐỪNG NHẮC LẠI TRC MẶT TỚ NỮA!! - Thiên như bị cái gì đó đâm vào tim, ngàn mũi dao ư? không, nó còn đau hơn rất rất nhiều
Thiên chạy đi, Thiên chạy 1 lúc 1 nhanh hơn, anh ko biết phải chạy đi đâu nhưng anh không muốn phải đối mặt với sự thật này, anh chạy băng qua đường lộ nguy hiểm, có chiếc xe tải lao tới, vì không kíp phản ứng nên...nên.....
// kít.....................//
- THIÊN!!! - Hoa chạy theo Thiên nãy giờ, cô vừa chạy vừa gọi Thiên, bảo Thiên dừng lại, bảo Thiên bình tĩnh lại, trên đoạn đường ấy cô đã vấp té không biết bao lần, mà Thiên không thèm ngó ngảng đến...!! THiên.... bị sao vậy.
chỉ trong thoáng chốc, Hoa đã gần như bắt kịp Thiên, chỉ 1 chút thôi, 1 chút nữa thôi, là cô có thể ôm bóng lưng kia rồi, cô muốn ôm lấy nó và thủ thỉ " có tớ ở đây rồi, ngoan lại như 1 chú mèo đi!! cùng về nhé! " nhưng cô đã không kịp, ngay cái lúc 1 chút nữa thôi thì vô lại vấp té, cô lăn trên con dốc cao, mình mẩy cô đã bầm dập hết, cô đã cố gắng đứng dậy, cố gắng đuổi theo cái bóng xiêu vẹo chạy không biết mệt kia, nhưng......ngay ngã rẽ lớn đấy, Thiên đã không nhìn đèn, không quan sát, và kết quả là.......
---- các bạn đọc truyện zui zẻ, nhớ đề cử truyện dùm Thiên nha~~ thw lém!! ---
-chẹp, nếu chị không thích?! bé tính làm gì?! - Lan cười đểu
- chị.....chị...!! - Thy gằn mạnh từng chữ
- hì hì, bé hiểu ý chị mà ha!! - Lan nghiêng đầu nhìn Thy
- hừ.....! thôi đc, nhưng xin chị hãy thả tụi nó ra!! - Thy cắn môi hừ mạnh
- hì hì!! anh Quân, thả 2 tụi nó ra đi - Lan ra hiệu - à mà bé nhớ thực hiện lời hứa đấy!! không thì khó cho chị lắm!! - Lan tiếp lời
- được, tôi không phải loại thất hứa - Thy không nhìn Lan, hậm hực nói - à mà, khi tôi đi, đùng làm hại bạn tôi, như vậy cũng sẽ khó cho tôi lắm chị à - Thy tiếp lời, cười trừ nhìn Lan
- coi như bé ó tý thông minh, đc - Lan chu mỏ, cười
2 tên khốn kia thả Hoa và Hà ra, lập ức, tụi nó chạy tới chỗ Thy
- về thôi!! - Hoa nhìn Thy sợ hãi, nhìn thấy 2 đứa bạn của mình sợ như vậy, Thy rất muốn khóc, nhưng nó còn phải giữ thể diện nữa, nên nó kìm
- ừ, về thôi - Thy cười tươi, như 1 đóa hoa hướng dương. thật đẹp
- chuyện gì đang diễn ra đây?! - Thiên nhăn nhó, quét mắt khắp nơi và dừng lại ở nụ cười của Thy
- t...thiên!! - Hoa há hốc
- a...anh Thiên??? - Thy há theo
- Thiên...?? trời!! anh Quân, kéo tụi đàn em cao chạy xa bay, nhanh!! - Lan kinh hãi sợ sệt, rồi lập tức hạ lệnh rút lui.
- biết sao đc? bang của Long đã bao vây quanh đây rồi!! - Phong tiến tới chỗ Thiên, nhếch mép.
- p..phong?! - tới lượt Hà há theo
- cái....cái gì?! - Lan tròn mắt, và điều duy nhất cô nghĩ tới là Thy chơi hèn ( trc đấy thì hãy nghĩ tới mình trước đi ạ)
Sau khi thấy lũ Thiên, nhóm Lan đã bỏ đi hết, để lại mình lan đang hơi bị sốc
- / bộp... bộp... bộp/ - Trí vỗ tay
- công nhận tụi này không dẹp loạn thì Lan đây lộng hành quá rồi đấy!! cảnh cáo cả em tụi này?! khá lắm ấy - Trí đẩy gọng kính lên cười đểu rồi ra mặt kinh thường Lan.
Lan im lặng, tụi Thy đã đứng sau lưng tụi Thiên
- Thiên.... tớ sợ quá!! - Hoa mè nheo, tóm áo Thiên sợ hãi
- đừng lo, có tớ ở đây rồi!! - Thiên ôm Hoa vào lòng, thủ thỉ, mặt Hoa lúc này đỏ bừng, riêng Thiên thì Thiên chỉ muốn an ủi chứ chẳng có ý gì khác
nhìn tụi bên thân mật, Lan càng tức, càng ghét, đặc biệt là nhỏ Hoa
- Thiên!! cậu đã quên chuyện cũ rồi sao? sao cậu có thể làm như vậy?! - Lan gào lên trong làn sương mắt
-... - Thiên im lặng
- chẳng phải ngày ấy, cậu rất đau khổ sao?! cậu từng thề như thế nào?! cậu đã thề là sẽ mãi.....mãi mãi....hức.... mà giờ đây cậu để cho nó quyến rũ cậu như vậy sao?!... cậu... cậu đã thay đổi rồi!! thay đổi rối!! - Lan tiếp tục gào lên, giọng nói vô cùng tuyệt vọng, nước mắt đã lăn dài xuống tận cổ.
Thiên giật mình phản ứng lại lời Lan, và ngay lập tức Thiên đẩy Hoa ra
- im đi!! ừ, đúng rồi đấy!! tớ thay đổi rồi đấy! nhưng tớ sẽ không quên lời hứa xưa đâu!! ko bao giờ đâu... nên...nên ĐỪNG NHẮC LẠI TRC MẶT TỚ NỮA!! - Thiên như bị cái gì đó đâm vào tim, ngàn mũi dao ư? không, nó còn đau hơn rất rất nhiều
Thiên chạy đi, Thiên chạy 1 lúc 1 nhanh hơn, anh ko biết phải chạy đi đâu nhưng anh không muốn phải đối mặt với sự thật này, anh chạy băng qua đường lộ nguy hiểm, có chiếc xe tải lao tới, vì không kíp phản ứng nên...nên.....
// kít.....................//
- THIÊN!!! - Hoa chạy theo Thiên nãy giờ, cô vừa chạy vừa gọi Thiên, bảo Thiên dừng lại, bảo Thiên bình tĩnh lại, trên đoạn đường ấy cô đã vấp té không biết bao lần, mà Thiên không thèm ngó ngảng đến...!! THiên.... bị sao vậy.
chỉ trong thoáng chốc, Hoa đã gần như bắt kịp Thiên, chỉ 1 chút thôi, 1 chút nữa thôi, là cô có thể ôm bóng lưng kia rồi, cô muốn ôm lấy nó và thủ thỉ " có tớ ở đây rồi, ngoan lại như 1 chú mèo đi!! cùng về nhé! " nhưng cô đã không kịp, ngay cái lúc 1 chút nữa thôi thì vô lại vấp té, cô lăn trên con dốc cao, mình mẩy cô đã bầm dập hết, cô đã cố gắng đứng dậy, cố gắng đuổi theo cái bóng xiêu vẹo chạy không biết mệt kia, nhưng......ngay ngã rẽ lớn đấy, Thiên đã không nhìn đèn, không quan sát, và kết quả là.......
---- các bạn đọc truyện zui zẻ, nhớ đề cử truyện dùm Thiên nha~~ thw lém!! ---
Tác giả :
Kỳ Thiên Phong