Quái Phi Thiên Hạ
Chương 250: Phục vị trạch
Dạ Dao Quang nghe xong nhíu mày, nói thẳng:
“Nếu thực sự trong mệnh của hắn ta khắc vợ, ta sẽ không đổi mệnh cho hắn."
Nghịch thiên cải mệnh cũng không giống như việc cúng bái hành lễ trong phong thủy, đã vượt quá việc theo cát tránh hung, đối với cô mà nói là vô cùng nguy hiểm, thậm chí nguy hại.
"Dạ cô nương yên tâm, nếu như hắn thực sự khắc vợ, xin Dạ cô nương chỉ điểm cho một nữ nhân mạnh mẽ không bị khắc bởi bát tự (1) của hắn là được, quyết không cầu xin cô nương cải mệnh."
Dương viên ngoại cũng là người biết phép tắc, vì vậy cam đoan liên tục.
"Ta đây tiện theo ông đi gặp vị khách này."
Dương viên ngoại đưa Ôn Đình Trạm và Dạ Dao Quang đi gặp vị khách đó. Hắn thoạt nhìn đã ngoài ba mươi, chắc là liên tiếp khắc chết bốn vị thê tử rồi cho nên vẻ mặt phong sương, mặt ủ mày chau. Dạ Dao Quang xem tướng mạo hắn cũng không phải là mệnh người cứng rắn.
"Từ lão đệ, đây là Dạ cô nương - người đã cứu tiểu nữ của ta và giúp Tiền lão đệ sửa lại nhà và sân." Dương viên ngoại lần lượt giới thiệu mọi người của hai bên.
"Dạ cô nương, vị này chính là Từ Vưu - Từ lão đệ, người quận Dự Chương, trong nhà kinh doanh gạo."
"Dạ cô nương hân hạnh gặp mặt." Từ Vưu vội vã khiêm nhường, ân cần nói.
"Hân hạnh gặp mặt." Dạ Dao Quang không thích khách sáo, vì vậy hỏi trực tiếp:
"Từ viên ngoại hãy đem bát tự cho ta xem trước."
Từ Vưu nào dám trì hoãn, hắn chuẩn bị rồi mới đến, lúc này đưa cho Dạ Dao Quang cuộn giấy nhỏ có viết bát tự của chính mình. Dạ Dao Quang mở ra nhìn qua bát tự của Từ Vưu, không khỏi nhíu mày một cái.
"Dạ cô nương, đúng là không tốt?"
Từ Vưu cũng có chút lo lắng. Kỳ thực lúc hắn sinh ra, tổ phụ mời người đoán mệnh cho hắn, nói hắn là mệnh đại phú. Phụ thân hắn là con thứ trong nhà, nhân bởi vì hắn tốt số cho nên tổ phụ cho phụ thân hắn thừa kế gia nghiệp, mục đích đúng là vì truyền tới tay của hắn.
Thế nhưng hắn hai mươi tuổi cưới vợ, tám năm ngắn ngủi đã khắc chết bốn thê tử. Trong lúc đó hắn cũng đi tìm rất nhiều người nổi danh xem qua, có người thuyết pháp, xem xét đến mức hắn chẳng biết nên tin người nào. Tuy là những người đó cũng có thanh danh lan xa, mà rốt cuộc hắn chẳng thấy tận mắt sức mạnh kỳ diệu của bọn họ. Hắn có thể quen biết Tiền phủ là do trước đây hắn và Tiền viên ngoại cũng cùng chí hướng thành tri kỷ, hắn khắc vợ, Tiền viên ngoại khắc con.
Dạ Dao Quang lắc đầu:
"Từ viên ngoại, mệnh của người không khắc, người không khắc vợ."
Cũng đã từng có lời xem bói nói hắn không khắc vợ, nhưng đến thời khắc này không làm Từ Vưu tin được nữa, hắn kích động tột đỉnh:
"Dạ cô nương, ta tại sao lại..."
"Bốn vị phu nhân của Từ viên ngoại đều chết vì tật bệnh hoặc là ngoài ý muốn, có đúng không phải vì người?" Dạ Dao Quang lại hỏi.
"Ta thừa nhận đều là không phải." Từ Vưu gật đầu rất khẳng định.
"Nếu là như vậy, vấn đề xuất hiện ở gia đình của Từ viên ngoại." Dạ Dao Quang nhân tiện nói.
"Dạ cô nương, xin cô tới hàn xá ngay bây giờ được không?"
Từ Vưu đã bức bách không thể chờ đợi nữa. Sau khi đích thân nghe xong chuyện của Tiền viên ngoại, hắn cũng bắt đầu hoài nghi gia trạch của hắn rồi.
Nhưng gia trạch của hắn chính là do đại sư chỉ điểm giúp hắn, đó là một người rất có bản lĩnh cho nên bọn họ đến bây giờ cũng không hoài nghi.
"Không biết nhà Từ viên ngoại ở nơi nào?" Dạ Dao Quang hỏi.
"Không xa, không xa, hai khắc (2) đường xe." Từ Vưu vội nói.
"Vậy đi ngay thôi."
Dạ Dao Quang gật đầu.
Vì vậy Dạ Dao Quang và Ôn Đình Trạm liền theo Từ Vưu đến Từ phủ. Từ phủ lớn hơn cả Tiền phủ, chiếm luôn nửa con đường. Dạ Dao Quang đứng ở ngoài cửa nâng la bàn nhướng nhướng mày, cổng và sân của Từ phủ mở ở Càn vị, cực kỳ hiếm thấy. Dạ Dao Quang trong lòng đã có ý tưởng tổng thể nhưng không hề mở miệng, trực tiếp đi tới nhà chính của Từ phủ, hiện tại đã đổi thành nơi ở của Từ Vưu, dĩ nhiên cũng là Càn vị.
"Quý phủ đây là phục vị trạch rồi." Dạ Dao Quang không khỏi thở dài một tiếng.
"Đúng, hai mươi sáu năm trước vị tiên sinh kia nói qua đây là phục vị trạch." Từ Vưu vội vàng gật đầu.
Càn và Càn tương hỗ là phục vị, cho nên Càn môn và Càn chủ cùng phối hợp chính là phục vị trạch. Dạ Dao Quang lại đi tới nhà bếp lớn trong phủ, đúng như cô dự đoán là Đoài vị.
"Từ viên ngoại, phục vị trạch cùng tám bếp tương phối, hai cát sáu hung, cát là Đoài Khôn. Bếp của quý phủ ở Đoài vị, chính là vị trí may mắn." Dạ Dao Quang nói.
"Nếu là vị trí may mắn, vì sao..."
Từ Vưu không hiểu được.
"Từ viên ngoại có thể nói cho ta biết quý phủ trước đây có người nhà bất kính trong phủ hay không?" Dạ Dao Quang không trả lời mà hỏi lại.
Từ Vưu sửng sốt, vốn là muốn kiên quyết lắc đầu, lại bị quản gia của hắn kéo tay áo, Từ Vưu nhìn về phía Từ quản gia:
"Phải chăng có việc ta không biết?"
Lão quản gia nhìn qua Dạ Dao Quang có chút muốn nói lại thôi.
Từ Vưu nhíu mày:
"Lúc này là lúc nào rồi, có chuyện cứ nói thẳng."
"Trước đây xây nhà, lão thái gia hứa hẹn lấy ngàn vàng tạ ơn nhưng khi căn nhà nhanh chóng xây tốt thì trong nhà đột nhiên xuất hiện một chút biến cố, trong lúc nhất thời góp không ra bạc nên lão thái gia chỉ cho ngàn lượng bạc trắng."
Lão quản gia khi đó tuy là tuổi nhỏ nhưng cũng đi theo bên cạnh phụ thân chính mắt thấy.
"Tuy vị tiên sinh kia không nhiều lời nhưng từ đó về sau lão thái gia không còn có tin tức của vị tiên sinh kia nữa."
Chuyện như vậy nói ra, trong lúc nhất thời mặt của Từ Vưu không nhịn được có chút ngượng ngùng.
Dạ Dao Quang gật đầu hiểu được:
"Quý phủ hẳn là may mắn gặp được một vị sư có đức."
Thầy phong thủy hận nhất không giữ lời hứa, nhất là về phương diện thù lao. Vị thầy phong thủy này tuy tức giận nhưng vẫn chỉ điểm cho bọn họ một vị trí may mắn, Đoài cùng Càn lẫn nhau thành sinh khí. Chỉ có điều cung Sinh Khí sao Tham Lang thuộc Mộc, mà Đoài Cung thuộc Kim, Kim Mộc lại tương khắc cho nên ở vị trí này ban đầu tài phú có thể tụ, nhân khẩu đông đúc nhưng ở lâu sau đó lại xuất hiện hiện tượng khắc thê, người chủ thành một người cô quả. Càn môn Càn chủ Đoài bếp chính là tiểu cát, nếu như đặt ở phương vị sáu hung, đó không phải là không có con cái chăm sóc lúc lâm chung, chính là nhà tan cửa nát sao.
Cho nên đắc tội người nào cũng không nên đắc tội thầy phong thủy.
Dạ Dao Quang tỉ mỉ phân tích cho Từ Vưu. Từ Vưu nghe được cũng đổ mồ hôi lạnh, lặp lại ba lần cam đoan tuyệt đối sẽ không lừa dối Dạ Dao Quang, Dạ Dao Quang mới nói:
"Đặt nhà bếp lớn của quý phủ ở Khôn vị, Khôn cùng Càn tương hỗ là duyên niên. Cung Duyên Niên sao Vũ Khúc thuộc Kim, cùng Khôn bếp thuộc Thổ là Thổ Kim quan hệ tương sinh, Càn Khôn thành phu phụ, phu phụ kết hợp là lựa chọn đại cát. Ta nghĩ đây cũng là ý định lúc đầu của vị tiên sinh kia hai mươi năm trước."
Từ Vưu vội vã ưng thuận, sau đó mời Dạ Dao Quang suy tính thời gian động thổ, cuối cùng cung kính tiễn Dạ Dao Quang và Ôn Đình Trạm đi, đồng thời đưa tới đại lễ một ngàn lượng vàng và một ngàn ngày lương thực. Hiện tại bốn phương hạn hán, ngàn lượng vàng cũng không sánh được một ngàn ngày lương thực đó.
Trong lòng Dạ Dao Quang vô cùng vui vẻ nhưng khi về đến Dạ phủ niềm vui của cô bỗng chốc không còn nữa.
"Chàng nói xem là người nào muốn mua căn nhà của chúng ta?"
Dạ Dao Quang nhìn người quản gia ăn mặc đặc biệt, thân phận khác thường chờ trước cửa Dạ phủ.
"Ta chính là quản gia Liễu gia của quận Dự Chương, là nhị gia của chúng ta vì tam thiếu gia thành thân nên muốn mua quý phủ. Cô nương chỉ có hai người, ở căn nhà lớn như vậy cũng không yên ổn, nhị gia chúng ta đưa ra một vạn lượng, đây chính là một con số không nhỏ."
Người đến hết sức nghênh ngang kiêu ngạo giống như đã chiếm lợi thế vô cùng lớn của Dạ Dao Quang, tốt nhất bọn họ hãy mang ơn của nhị gia.
***
(1) Bát tự: Giờ, ngày, tháng, năm sinh.
(2) Hai khắc: Ba mươi phút.
“Nếu thực sự trong mệnh của hắn ta khắc vợ, ta sẽ không đổi mệnh cho hắn."
Nghịch thiên cải mệnh cũng không giống như việc cúng bái hành lễ trong phong thủy, đã vượt quá việc theo cát tránh hung, đối với cô mà nói là vô cùng nguy hiểm, thậm chí nguy hại.
"Dạ cô nương yên tâm, nếu như hắn thực sự khắc vợ, xin Dạ cô nương chỉ điểm cho một nữ nhân mạnh mẽ không bị khắc bởi bát tự (1) của hắn là được, quyết không cầu xin cô nương cải mệnh."
Dương viên ngoại cũng là người biết phép tắc, vì vậy cam đoan liên tục.
"Ta đây tiện theo ông đi gặp vị khách này."
Dương viên ngoại đưa Ôn Đình Trạm và Dạ Dao Quang đi gặp vị khách đó. Hắn thoạt nhìn đã ngoài ba mươi, chắc là liên tiếp khắc chết bốn vị thê tử rồi cho nên vẻ mặt phong sương, mặt ủ mày chau. Dạ Dao Quang xem tướng mạo hắn cũng không phải là mệnh người cứng rắn.
"Từ lão đệ, đây là Dạ cô nương - người đã cứu tiểu nữ của ta và giúp Tiền lão đệ sửa lại nhà và sân." Dương viên ngoại lần lượt giới thiệu mọi người của hai bên.
"Dạ cô nương, vị này chính là Từ Vưu - Từ lão đệ, người quận Dự Chương, trong nhà kinh doanh gạo."
"Dạ cô nương hân hạnh gặp mặt." Từ Vưu vội vã khiêm nhường, ân cần nói.
"Hân hạnh gặp mặt." Dạ Dao Quang không thích khách sáo, vì vậy hỏi trực tiếp:
"Từ viên ngoại hãy đem bát tự cho ta xem trước."
Từ Vưu nào dám trì hoãn, hắn chuẩn bị rồi mới đến, lúc này đưa cho Dạ Dao Quang cuộn giấy nhỏ có viết bát tự của chính mình. Dạ Dao Quang mở ra nhìn qua bát tự của Từ Vưu, không khỏi nhíu mày một cái.
"Dạ cô nương, đúng là không tốt?"
Từ Vưu cũng có chút lo lắng. Kỳ thực lúc hắn sinh ra, tổ phụ mời người đoán mệnh cho hắn, nói hắn là mệnh đại phú. Phụ thân hắn là con thứ trong nhà, nhân bởi vì hắn tốt số cho nên tổ phụ cho phụ thân hắn thừa kế gia nghiệp, mục đích đúng là vì truyền tới tay của hắn.
Thế nhưng hắn hai mươi tuổi cưới vợ, tám năm ngắn ngủi đã khắc chết bốn thê tử. Trong lúc đó hắn cũng đi tìm rất nhiều người nổi danh xem qua, có người thuyết pháp, xem xét đến mức hắn chẳng biết nên tin người nào. Tuy là những người đó cũng có thanh danh lan xa, mà rốt cuộc hắn chẳng thấy tận mắt sức mạnh kỳ diệu của bọn họ. Hắn có thể quen biết Tiền phủ là do trước đây hắn và Tiền viên ngoại cũng cùng chí hướng thành tri kỷ, hắn khắc vợ, Tiền viên ngoại khắc con.
Dạ Dao Quang lắc đầu:
"Từ viên ngoại, mệnh của người không khắc, người không khắc vợ."
Cũng đã từng có lời xem bói nói hắn không khắc vợ, nhưng đến thời khắc này không làm Từ Vưu tin được nữa, hắn kích động tột đỉnh:
"Dạ cô nương, ta tại sao lại..."
"Bốn vị phu nhân của Từ viên ngoại đều chết vì tật bệnh hoặc là ngoài ý muốn, có đúng không phải vì người?" Dạ Dao Quang lại hỏi.
"Ta thừa nhận đều là không phải." Từ Vưu gật đầu rất khẳng định.
"Nếu là như vậy, vấn đề xuất hiện ở gia đình của Từ viên ngoại." Dạ Dao Quang nhân tiện nói.
"Dạ cô nương, xin cô tới hàn xá ngay bây giờ được không?"
Từ Vưu đã bức bách không thể chờ đợi nữa. Sau khi đích thân nghe xong chuyện của Tiền viên ngoại, hắn cũng bắt đầu hoài nghi gia trạch của hắn rồi.
Nhưng gia trạch của hắn chính là do đại sư chỉ điểm giúp hắn, đó là một người rất có bản lĩnh cho nên bọn họ đến bây giờ cũng không hoài nghi.
"Không biết nhà Từ viên ngoại ở nơi nào?" Dạ Dao Quang hỏi.
"Không xa, không xa, hai khắc (2) đường xe." Từ Vưu vội nói.
"Vậy đi ngay thôi."
Dạ Dao Quang gật đầu.
Vì vậy Dạ Dao Quang và Ôn Đình Trạm liền theo Từ Vưu đến Từ phủ. Từ phủ lớn hơn cả Tiền phủ, chiếm luôn nửa con đường. Dạ Dao Quang đứng ở ngoài cửa nâng la bàn nhướng nhướng mày, cổng và sân của Từ phủ mở ở Càn vị, cực kỳ hiếm thấy. Dạ Dao Quang trong lòng đã có ý tưởng tổng thể nhưng không hề mở miệng, trực tiếp đi tới nhà chính của Từ phủ, hiện tại đã đổi thành nơi ở của Từ Vưu, dĩ nhiên cũng là Càn vị.
"Quý phủ đây là phục vị trạch rồi." Dạ Dao Quang không khỏi thở dài một tiếng.
"Đúng, hai mươi sáu năm trước vị tiên sinh kia nói qua đây là phục vị trạch." Từ Vưu vội vàng gật đầu.
Càn và Càn tương hỗ là phục vị, cho nên Càn môn và Càn chủ cùng phối hợp chính là phục vị trạch. Dạ Dao Quang lại đi tới nhà bếp lớn trong phủ, đúng như cô dự đoán là Đoài vị.
"Từ viên ngoại, phục vị trạch cùng tám bếp tương phối, hai cát sáu hung, cát là Đoài Khôn. Bếp của quý phủ ở Đoài vị, chính là vị trí may mắn." Dạ Dao Quang nói.
"Nếu là vị trí may mắn, vì sao..."
Từ Vưu không hiểu được.
"Từ viên ngoại có thể nói cho ta biết quý phủ trước đây có người nhà bất kính trong phủ hay không?" Dạ Dao Quang không trả lời mà hỏi lại.
Từ Vưu sửng sốt, vốn là muốn kiên quyết lắc đầu, lại bị quản gia của hắn kéo tay áo, Từ Vưu nhìn về phía Từ quản gia:
"Phải chăng có việc ta không biết?"
Lão quản gia nhìn qua Dạ Dao Quang có chút muốn nói lại thôi.
Từ Vưu nhíu mày:
"Lúc này là lúc nào rồi, có chuyện cứ nói thẳng."
"Trước đây xây nhà, lão thái gia hứa hẹn lấy ngàn vàng tạ ơn nhưng khi căn nhà nhanh chóng xây tốt thì trong nhà đột nhiên xuất hiện một chút biến cố, trong lúc nhất thời góp không ra bạc nên lão thái gia chỉ cho ngàn lượng bạc trắng."
Lão quản gia khi đó tuy là tuổi nhỏ nhưng cũng đi theo bên cạnh phụ thân chính mắt thấy.
"Tuy vị tiên sinh kia không nhiều lời nhưng từ đó về sau lão thái gia không còn có tin tức của vị tiên sinh kia nữa."
Chuyện như vậy nói ra, trong lúc nhất thời mặt của Từ Vưu không nhịn được có chút ngượng ngùng.
Dạ Dao Quang gật đầu hiểu được:
"Quý phủ hẳn là may mắn gặp được một vị sư có đức."
Thầy phong thủy hận nhất không giữ lời hứa, nhất là về phương diện thù lao. Vị thầy phong thủy này tuy tức giận nhưng vẫn chỉ điểm cho bọn họ một vị trí may mắn, Đoài cùng Càn lẫn nhau thành sinh khí. Chỉ có điều cung Sinh Khí sao Tham Lang thuộc Mộc, mà Đoài Cung thuộc Kim, Kim Mộc lại tương khắc cho nên ở vị trí này ban đầu tài phú có thể tụ, nhân khẩu đông đúc nhưng ở lâu sau đó lại xuất hiện hiện tượng khắc thê, người chủ thành một người cô quả. Càn môn Càn chủ Đoài bếp chính là tiểu cát, nếu như đặt ở phương vị sáu hung, đó không phải là không có con cái chăm sóc lúc lâm chung, chính là nhà tan cửa nát sao.
Cho nên đắc tội người nào cũng không nên đắc tội thầy phong thủy.
Dạ Dao Quang tỉ mỉ phân tích cho Từ Vưu. Từ Vưu nghe được cũng đổ mồ hôi lạnh, lặp lại ba lần cam đoan tuyệt đối sẽ không lừa dối Dạ Dao Quang, Dạ Dao Quang mới nói:
"Đặt nhà bếp lớn của quý phủ ở Khôn vị, Khôn cùng Càn tương hỗ là duyên niên. Cung Duyên Niên sao Vũ Khúc thuộc Kim, cùng Khôn bếp thuộc Thổ là Thổ Kim quan hệ tương sinh, Càn Khôn thành phu phụ, phu phụ kết hợp là lựa chọn đại cát. Ta nghĩ đây cũng là ý định lúc đầu của vị tiên sinh kia hai mươi năm trước."
Từ Vưu vội vã ưng thuận, sau đó mời Dạ Dao Quang suy tính thời gian động thổ, cuối cùng cung kính tiễn Dạ Dao Quang và Ôn Đình Trạm đi, đồng thời đưa tới đại lễ một ngàn lượng vàng và một ngàn ngày lương thực. Hiện tại bốn phương hạn hán, ngàn lượng vàng cũng không sánh được một ngàn ngày lương thực đó.
Trong lòng Dạ Dao Quang vô cùng vui vẻ nhưng khi về đến Dạ phủ niềm vui của cô bỗng chốc không còn nữa.
"Chàng nói xem là người nào muốn mua căn nhà của chúng ta?"
Dạ Dao Quang nhìn người quản gia ăn mặc đặc biệt, thân phận khác thường chờ trước cửa Dạ phủ.
"Ta chính là quản gia Liễu gia của quận Dự Chương, là nhị gia của chúng ta vì tam thiếu gia thành thân nên muốn mua quý phủ. Cô nương chỉ có hai người, ở căn nhà lớn như vậy cũng không yên ổn, nhị gia chúng ta đưa ra một vạn lượng, đây chính là một con số không nhỏ."
Người đến hết sức nghênh ngang kiêu ngạo giống như đã chiếm lợi thế vô cùng lớn của Dạ Dao Quang, tốt nhất bọn họ hãy mang ơn của nhị gia.
***
(1) Bát tự: Giờ, ngày, tháng, năm sinh.
(2) Hai khắc: Ba mươi phút.
Tác giả :
Cẩm Hoàng