Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước
Chương 164: Lưu Manh
Electivire lúc này đã không ổn chút nào. Vừa rồi trong chiến đấu do không có Lâm Phàm ở ngoài quan sát để kịp thời đưa ra chỉ đạo nên nó đã dính hai lần thương tổn nghiêm trọng.
Cuối cùng nếu không phải dựa vào bản thân ý chí lực cùng tin tưởng tuyệt đối Lâm Phàm chỉ đạo mà làm ra như bản năng công kích thì người cuối cùng thua trận chắc chắn chính là Electivire.
Không khá hơn Dragonite chút nào, Electivire thể lực đã sớm thấy đáy, vết thương chồng chéo trên tay và hạ sườn phải cũng không vì nó đã dừng lại chiến đấu mà ngừng chảy.
Nhích lên trước một bước không phải vì nó muốn công kích Dragonite mà là do lúc này đây Electivire đã choáng váng do mất máu quá nhiều gắng gượng được đến lúc này là nhờ một cỗ ý chí lực chèo chống chỉ vì muốn cùng Lâm Phàm chiến thắng trận đấu này.
Nếu Lance lúc đó không phải vì hai cánh của Dragonite bị thương nặng sợ để lại di chứng cho nó sau này mà gấp gáp đem nó đi chữa trị thì chưa chắc rằng Electivire đã đứng nổi đến lúc Dragonite mất khả năng chiến đấu mà giành chiến thắng.
Nghe đến đã giành chiến thắng không thể gắng gượng nữa Electivire đổ xuống về phía trước. Một bóng người loé lên xuất hiện trước mặt nó chống đỡ thân thể to lớn của nó không cho nó ngã xuống để chịu thêm bất kì thương thế nào.
Không phải Lâm Phàm còn có thể là ai.
“ Làm tốt lắm Electivire, trở về nghỉ ngơi đi ta sẽ mau chóng đưa ngươi đến trung tâm để chữa trị, cố gắng lên à Pokemon của ta." Electivire cho Lâm Phàm một ánh mắt yên tâm sau đó hoá thành hồng quang về trong bóng Poke để giảm bớt thương thế.
“ Ngươi không sao chứ?" Hai nữ lúc này lo lắng chạy đến bên Lâm Phàm hỏi. Vốn vừa kết thúc chiến đấu các nàng định đến bên hắn nhưng tốc độ của hắn thật sự quá nhanh nên hai người không đuổi kịp. Chỉ khi Lâm Phàm dừng lại họ mới có thể đuổi đến đây.
_ “ Ta có thể có chuyện gì sao? Được rồi không nói những chuyện này sự tình có chút gấp gáp do Electivire thương thế có chút nặng, ta lại không thể cười Flygon vào thành phố. Winona đành làm phiền một chút ngươi à."
Lâm Phàm muốn là mượn Skarmory của Winona vào thành phố vì dù sao ở đó người đông tai mắt nhiều hắn không thể lộ ra Flygon ở đó mà tự đưa mình vào những tình huống bất lợi.
“ Vậy mau đi thôi, đối với ta còn khách khí như vậy." Winona oán trách nhìn một chút Lâm Phàm.
“ Mau đi ta sẽ ở chỗ của Winona chờ ngươi trở về."
Đã May cũng lên tiếng Lâm Phàm cũng không chậm trễ nữa. Thu lại S.Seviper và Flygon Lâm Phàm lập tức cưỡi lên Skarmory của Winona bay nhanh tiến vào thành phố. Chỉ có thể uỷ khuất hai nữ bộ hành trở về à.
Trung tâm Pokemon, vừa tiến vào Lâm Phàm lập tức kéo lại Joy vào chỗ khuất sau đó cùng Joy trao đổi về vấn đề chữa trị cho Electivire.
“ Joy tỷ ngươi có thể hay không giúp ta một chút chuyện à?" Lâm Phàm mại manh mà nhìn Joy nhỏ giọng nói.
“Có chuyện gì ngươi nói trước nếu nằm trong khả năng của ta ta chắc chắn sẽ giúp"
“ Việc này chắc chắn nằm trong khả năng của ngươi à, là cứu chữa cho một con Pokemon chỉ đơn giản như vậy nhưng vấn đề là ta muốn ngươi giữ bí mật chuyện này có được không Joy tỷ." Lâm Phàm lúc lắc tay của Joy cầu khẩn.
“ Trước mau đem nó đến chữa thương sau đó chuyện này chúng ta bàn lại sau à."
“ Kia được rồi, vậy chúng ta mau đi" Nghĩ đến thương thế của Electivire Lâm Phàm cũng không dài dòng nữa. Phát hiện hay không Electivire cũng mặc kệ đi tất cả ổn định thương thế của nó sau rồi xử lí hậu quả vậy.
Giao cho Joy bóng Poke của Electivire Joy lập tức vào phòng cấp cứu đóng cửa lại để chữa trị cho Electivire.
Lâm Phàm thì có chút thấp thỏm mà chờ đợi ở ngoài căn phòng sau khi cánh cửa phòng cấp cứu đóng lại và đèn sáng lên báo hiệu Joy đã bắt đầu cứu trị cho Electivire.
Giao Electivire cho Joy Lâm Phàm yên tâm không ít dù sao vết thương của nó hoàn toàn là do ngoại thương gây ra. Nguy hiểm của Electivire đến chủ yếu là từ mất máu quá nhiều cùng thể lực tiêu hao quá độ.
Lúc này Lâm Phàm mới có thời gian chú ý đến bản thân biến đổi.
Làn da không còn sạm đen mà đã trắng sáng hơn rất nhiều, các cơ bắp tràn đầy sức mạnh cùng lực lượng tiềm ẩn trong đó có thể bộc phát ra tốc độ kinh khủng. Tốc độ phân tích và xử lí thông tin của bộ não hắn nhanh đến đáng sợ.
Lực lượng tinh thần tràn đầy. Đáng sợ nhất là ánh mắt của hắn có thể bắt kịp để nhìn rõ ràng những chuyển động nhỏ nhất của những vật thể chuyển động quanh mình, chỉ cần tập trung tinh thần đi nhìn mắt hắn sẽ như một máy quay quay chậm lại động tác của những vật mình nhìn thấy.
Lâm Phàm có cảm giác mình đang sở hữu một đôi Sharigan chứ không phải là một đôi mắt bình thường.
Đang thử qua khả năng quan sát này, sau một thời gian dài liên tục Lâm Phàm thấy đầu óc cùng hai mắt có chút mỏi mệt.
Đây là hiện tượng của tinh thần lực tiêu hao. Nhưng cảm giác này rất nhanh liền biến mất vì tinh thần lực của hắn không biết tại sao lại rất sung túc và nhanh chóng được bù đắp vừa mới tiêu hao đi tinh thần lực.
Quan trọng là hắn cảm giác được có một cỗ lực lượng ấp ủ trong thể nội. Chính cỗ lực lượng này của hắn đã vô hình tiếp sức cho Electivire trong chiến đấu.
Nó dạng như là một ngọn lửa nhen nhóm, kích thích tiềm lực cùng ý chí của Pokemon mà huấn luyện gia sử dụng.
Qua thời gian đột phá lúc đầu lúc này đây nguồn năng lượng tự nhiên này đã tăng lên rất nhiều và vẫn đang không ngừng lớn mạnh lên trong cơ thể của hắn.
Lâm Phàm cũng không rõ ràng lắm mình đang nắm giữ sức mạnh là điều gì xảy ra nhưng hắn có thể chắc chắn một điều đó là mình đã phá tan bình cảnh và tấn cấp Thiên vương cấp bậc huấn luyện gia.
“ Đây không phải là chức năng cơ bản của Sharingan mà gia tộc Uchiha sở hữu sao? Đó cũng là lí do vì sao Thiên vương cấp huấn luyện gia có thể theo kịp tốc độ nhanh chiến đấu của các Pokemon Thiên vương cấp bậc thực lực đi."
Tập trung tinh thần nhìn dòng người qua lại nơi bệnh viện Lâm Phàm thấy được đó là từng chuyển động của tất cả mọi người bị “tua" chậm nhiều lần sau đó truyền thông tin về não với tốc độ xử lí và phân tích cực nhanh.
Đó cũng là lí do vì sao Thiên vương cấp bậc thực lực huấn luyện gia mới có thể cùng chiến đấu với thực lực tăng vọt về chất của các Pokemon Thiên vương cấp bậc thực lực của mình.
Vì đơn giản nếu huấn luyện gia ở cấp bậc thấp hơn thì như Lâm Phàm như vậy còn không thể nhìn rõ chúng chiến đấu chứ nói gì đến làm ra chỉ đạo cho chúng một cách hợp lí để hỗ trợ chúng.
Đúng lúc này cửa phòng cấp cứu mở toang. Joy tức giận mà thở hổn hển chạy đến trước mặt Lâm Phàm chỉ vào mặt hắn mắng vì đã làm cho Electivire chiến đấu để thành ra đến nông nỗi bị thương nặng như vậy.
Trong mắt Joy hành động này không khác gì ngược đãi Pokemon của mình và cô không thể chấp nhận một huấn luyện gia của liên minh có hành động như vậy đối với Pokemon của mình.
Bị giật mình Lâm Phàm không chút suy nghĩ mà quay đầu lại. Đập vào mắt hắn là cặp bánh bao đang không ngừng lên xuống của Joy.
Hình ảnh như tua chậm nhiều lần cho hắn cảm nhận rõ ràng từng chuyển động của hai chiếc bánh bao lớn ẩn sau bộ đồ y tá gợi cảm của Joy.
Vừa cứu trị xong cho Electivire có chút căng thẳng Joy trên mặt và cổ lộ ra lấm tấm mồ hôi. Sau đó một giọt mồ hôi đã tích đủ nước nặng trĩu lăn xuống khe rãnh tự nhiên đó. Lâm Phàm không bỏ sót dù chỉ là một chi tiết nhỏ nhất.
Trong đầu Lâm Phàm lúc này ở đâu còn nghe thấy Joy nói đến là thứ gì tất cả trong tâm trí hắn chỉ còn lại những hình ảnh tà ác mà đôi mắt của mình thu nhận được.
Lúc này hắn cũng cảm nhận được rõ ràng mình ở bộ phận nào đó đã sở hữu kích thước của một thằng con trai 18 tuổi nên có mà không phải 13 tuổi hắn nên có.
“.... Ta sẽ đem việc này báo cho liên minh" Nói xong câu này Joy đi nhanh bước ra cửa. Thanh âm của Joy cuối cùng cũng truyền được vào tai Lâm Phàm vì đối với hắn thông tin này có chút quá đả kích.
“ Đừng à Joy tỷ ta không nhìn ngực nữa là được, ta sẽ cố quên đi những gì ta nhìn thấy, sau này gặp ngươi ta sẽ không bao giờ nhìn xuống chỉ mặt đối mặt cùng ngươi nói chuyện.
Tha cho ta lần này đi ta còn rất trẻ à, ngươi đem việc này báo cho liên minh thanh danh của ta sẽ hủy mất." Lâm Phàm vội chạy đến ngồi thụp xuống bên người Joy ôm lấy eo nhỏ của cô mà vội vàng cầu xin tha thứ.
Lúc này hắn không chú ý đến mặt của Joy đã sớm đỏ chót sau đó một tiếng hét to “lưu manh" cùng với đó là năm ngón tay thon dài của Joy thân mật tiếp xúc với mặt của Lâm Phàm.
Joy vùng ra khỏi tay Lâm Phàm sau đó biến mất khỏi tầm mắt còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra của hắn.
Thế giới khôi phục bình thường trong mắt Lâm Phàm. Dù sở hữu một bộ lão với tốc độ phân tích thông tin rất nhanh nhưng suy nghĩ của Lâm Phàm có chút không theo kịp những gì đang diễn ra.
“ Không phải ngươi đã sớm biết ta nhìn ngực ngươi còn muốn đem chuyện này báo cho liên minh sao? Mình ngươi biết ta lưu manh là được rồi còn hô to như vậy cho mọi người đều biết làm gì à?
Hơn nữa nhìn một chút cũng không làm nó nhỏ đi cần gì phải phản ứng ác liệt như vậy. Con gái thật đúng là khó hiểu." Xoa xoa má bị đau Lâm Phàm lầm bầm lầu bầu nói.
Thấy mọi người đổ dồn ánh nhìn qua đây Lâm Phàm lập tức chuồn vào phòng cấp cứu của Electivire một là để xem nó tình huống hai là để trốn những ánh mắt đằng đằng sát khí đang nhìn mình ở ngoài kia.
Lúc này trong phòng cấp cứu Electivire đã khá hơn rất nhiều, thần sắc đã chuyển biến tốt đẹp và không có gì đáng ngại. Chansey của Joy đang dùng Heal Pulse giúp Electivire chữa trị nốt vết thương ở sườn trái đã gần khỏi hẳn.
Tay của nó phát ra ánh sáng màu lam không ngừng thẩm thấu vào vết thương của Electivire khiến nó mau chóng khép lại.
Lâm Phàm không dám quấy rầy Chansey mà đứng lặng yên ở một bên chờ đợi nó xong việc. Electivre phát hiện Lâm Phàm đến định làm ra cử động bị hắn dùng ánh mắt ra hiệu ngồi yên chớ động khiến nó giữ nguyên vị trí.
Đợi Chansey xong việc Electivire thương thế cũng đã gần như khỏi hẳn. Vì chỉ là ngoại thương nên chữa trị có chút đơn giản không như Dragonite của Lance.
Electivire vui vẻ mà về bên Lâm Phàm sau đó giơ lên hai tay biểu thị mình đã khỏi hẳn không có gì đáng ngại.
“ Cám ơn ngươi Chansey vất vả ngươi, còn ngươi mới bình phục cũng đừng cậy mạnh thời gian này hảo hảo ở trong bóng Poke tĩnh dưỡng đi."
Nói xong Lâm Phàm mỉm cười nhìn Electivire sau đó thu nó vào bóng Poke.
Hắn biết Electivire làm vậy chỉ là không để cho hắn lo lắng nhưng thấy Electivire cũng thật không còn gì nguy hiểm chỉ cần tĩnh dưỡng một thời gian là tất cả lại trở về như ban đầu nên hắn quyết định đem nó rời đi.
“ Ngươi không để nó ở đây tĩnh dưỡng thêm ít ngày sao tên lưu manh?" m thanh của Joy vang lên sau khi thấy Lâm Phàm thu hồi Electivire và có ý định rời đi.
“ Ta không phải là lưu manh, tên ta là Lâm Phàm chỉ là ta là đàn ông đích thực nên mới có hành động như vậy mong ngươi thông cảm cho ta à.
Còn về con này Electivire xuất xứ của nó có chút phức tạp nên ta không thể để nó ở đây lâu. Ta chỉ mong ngươi có thể giúp ta giữ bí mật chuyện này."
Nghe âm thanh thành khẩn của Lâm Phàm Joy lộ ra do dự. Nhìn thái độ của Electivire đối với Lâm Phàm Joy biết được mình nghĩ oan cho hắn.
Thật ra hắn cũng không hề ngược đãi Electivire mà có thể bọn họ đã trải qua một trận chiến đấu kinh khủng nào đó.
Nhìn kĩ Lâm Phàm Joy cũng không thấy được dáng vẻ của người xấu hơn nữa còn lộ ra chút điển trai cùng khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, đặc biệt là đôi mắt đen chân thành mà cuốn hút kia.
Nhưng nghĩ đến cặp mắt này chằm chằm vào ngực mình lộ ra ngây ngốc hình ảnh hơn nữa còn không coi lời nói của mình ra gì Joy cảm thấy bộ ngực nóng lên cùng với đó là nho nhỏ tức giận.
Dù sao đã lớn đến như vậy cũng chưa có ai dùng ánh mắt đó mà nhìn Joy hơn nữa còn là một tên nam tử xa lạ.
“ Kia được rồi lưu manh, ta sẽ không đem việc này báo cho liên minh nhưng ngươi phải nhớ những gì mình nói lúc trước."
Sau đó như nhớ đến thứ gì không đợi Lâm Phàm nói thêm gì Joy đỏ mặt quay người dời đi để lại Lâm Phàm dở khóc dở cười đứng đó.
“ Đã nói ta không phải lưu manh à, xem ra hiểu lầm có chút lớn. Đúng rồi sao ta không gặp được Lance à? Quên lúc đó không hỏi Joy, mà ngươi hỏi chưa chắc người ta đã trả lời à."
Lắc đầu ngao ngán vì không có cách nào giải thích Lâm Phàm đành mang theo cái mác “lưu manh" trong suy nghĩ của Joy mà rời đi trung tâm Pokemon.
Cuối cùng nếu không phải dựa vào bản thân ý chí lực cùng tin tưởng tuyệt đối Lâm Phàm chỉ đạo mà làm ra như bản năng công kích thì người cuối cùng thua trận chắc chắn chính là Electivire.
Không khá hơn Dragonite chút nào, Electivire thể lực đã sớm thấy đáy, vết thương chồng chéo trên tay và hạ sườn phải cũng không vì nó đã dừng lại chiến đấu mà ngừng chảy.
Nhích lên trước một bước không phải vì nó muốn công kích Dragonite mà là do lúc này đây Electivire đã choáng váng do mất máu quá nhiều gắng gượng được đến lúc này là nhờ một cỗ ý chí lực chèo chống chỉ vì muốn cùng Lâm Phàm chiến thắng trận đấu này.
Nếu Lance lúc đó không phải vì hai cánh của Dragonite bị thương nặng sợ để lại di chứng cho nó sau này mà gấp gáp đem nó đi chữa trị thì chưa chắc rằng Electivire đã đứng nổi đến lúc Dragonite mất khả năng chiến đấu mà giành chiến thắng.
Nghe đến đã giành chiến thắng không thể gắng gượng nữa Electivire đổ xuống về phía trước. Một bóng người loé lên xuất hiện trước mặt nó chống đỡ thân thể to lớn của nó không cho nó ngã xuống để chịu thêm bất kì thương thế nào.
Không phải Lâm Phàm còn có thể là ai.
“ Làm tốt lắm Electivire, trở về nghỉ ngơi đi ta sẽ mau chóng đưa ngươi đến trung tâm để chữa trị, cố gắng lên à Pokemon của ta." Electivire cho Lâm Phàm một ánh mắt yên tâm sau đó hoá thành hồng quang về trong bóng Poke để giảm bớt thương thế.
“ Ngươi không sao chứ?" Hai nữ lúc này lo lắng chạy đến bên Lâm Phàm hỏi. Vốn vừa kết thúc chiến đấu các nàng định đến bên hắn nhưng tốc độ của hắn thật sự quá nhanh nên hai người không đuổi kịp. Chỉ khi Lâm Phàm dừng lại họ mới có thể đuổi đến đây.
_ “ Ta có thể có chuyện gì sao? Được rồi không nói những chuyện này sự tình có chút gấp gáp do Electivire thương thế có chút nặng, ta lại không thể cười Flygon vào thành phố. Winona đành làm phiền một chút ngươi à."
Lâm Phàm muốn là mượn Skarmory của Winona vào thành phố vì dù sao ở đó người đông tai mắt nhiều hắn không thể lộ ra Flygon ở đó mà tự đưa mình vào những tình huống bất lợi.
“ Vậy mau đi thôi, đối với ta còn khách khí như vậy." Winona oán trách nhìn một chút Lâm Phàm.
“ Mau đi ta sẽ ở chỗ của Winona chờ ngươi trở về."
Đã May cũng lên tiếng Lâm Phàm cũng không chậm trễ nữa. Thu lại S.Seviper và Flygon Lâm Phàm lập tức cưỡi lên Skarmory của Winona bay nhanh tiến vào thành phố. Chỉ có thể uỷ khuất hai nữ bộ hành trở về à.
Trung tâm Pokemon, vừa tiến vào Lâm Phàm lập tức kéo lại Joy vào chỗ khuất sau đó cùng Joy trao đổi về vấn đề chữa trị cho Electivire.
“ Joy tỷ ngươi có thể hay không giúp ta một chút chuyện à?" Lâm Phàm mại manh mà nhìn Joy nhỏ giọng nói.
“Có chuyện gì ngươi nói trước nếu nằm trong khả năng của ta ta chắc chắn sẽ giúp"
“ Việc này chắc chắn nằm trong khả năng của ngươi à, là cứu chữa cho một con Pokemon chỉ đơn giản như vậy nhưng vấn đề là ta muốn ngươi giữ bí mật chuyện này có được không Joy tỷ." Lâm Phàm lúc lắc tay của Joy cầu khẩn.
“ Trước mau đem nó đến chữa thương sau đó chuyện này chúng ta bàn lại sau à."
“ Kia được rồi, vậy chúng ta mau đi" Nghĩ đến thương thế của Electivire Lâm Phàm cũng không dài dòng nữa. Phát hiện hay không Electivire cũng mặc kệ đi tất cả ổn định thương thế của nó sau rồi xử lí hậu quả vậy.
Giao cho Joy bóng Poke của Electivire Joy lập tức vào phòng cấp cứu đóng cửa lại để chữa trị cho Electivire.
Lâm Phàm thì có chút thấp thỏm mà chờ đợi ở ngoài căn phòng sau khi cánh cửa phòng cấp cứu đóng lại và đèn sáng lên báo hiệu Joy đã bắt đầu cứu trị cho Electivire.
Giao Electivire cho Joy Lâm Phàm yên tâm không ít dù sao vết thương của nó hoàn toàn là do ngoại thương gây ra. Nguy hiểm của Electivire đến chủ yếu là từ mất máu quá nhiều cùng thể lực tiêu hao quá độ.
Lúc này Lâm Phàm mới có thời gian chú ý đến bản thân biến đổi.
Làn da không còn sạm đen mà đã trắng sáng hơn rất nhiều, các cơ bắp tràn đầy sức mạnh cùng lực lượng tiềm ẩn trong đó có thể bộc phát ra tốc độ kinh khủng. Tốc độ phân tích và xử lí thông tin của bộ não hắn nhanh đến đáng sợ.
Lực lượng tinh thần tràn đầy. Đáng sợ nhất là ánh mắt của hắn có thể bắt kịp để nhìn rõ ràng những chuyển động nhỏ nhất của những vật thể chuyển động quanh mình, chỉ cần tập trung tinh thần đi nhìn mắt hắn sẽ như một máy quay quay chậm lại động tác của những vật mình nhìn thấy.
Lâm Phàm có cảm giác mình đang sở hữu một đôi Sharigan chứ không phải là một đôi mắt bình thường.
Đang thử qua khả năng quan sát này, sau một thời gian dài liên tục Lâm Phàm thấy đầu óc cùng hai mắt có chút mỏi mệt.
Đây là hiện tượng của tinh thần lực tiêu hao. Nhưng cảm giác này rất nhanh liền biến mất vì tinh thần lực của hắn không biết tại sao lại rất sung túc và nhanh chóng được bù đắp vừa mới tiêu hao đi tinh thần lực.
Quan trọng là hắn cảm giác được có một cỗ lực lượng ấp ủ trong thể nội. Chính cỗ lực lượng này của hắn đã vô hình tiếp sức cho Electivire trong chiến đấu.
Nó dạng như là một ngọn lửa nhen nhóm, kích thích tiềm lực cùng ý chí của Pokemon mà huấn luyện gia sử dụng.
Qua thời gian đột phá lúc đầu lúc này đây nguồn năng lượng tự nhiên này đã tăng lên rất nhiều và vẫn đang không ngừng lớn mạnh lên trong cơ thể của hắn.
Lâm Phàm cũng không rõ ràng lắm mình đang nắm giữ sức mạnh là điều gì xảy ra nhưng hắn có thể chắc chắn một điều đó là mình đã phá tan bình cảnh và tấn cấp Thiên vương cấp bậc huấn luyện gia.
“ Đây không phải là chức năng cơ bản của Sharingan mà gia tộc Uchiha sở hữu sao? Đó cũng là lí do vì sao Thiên vương cấp huấn luyện gia có thể theo kịp tốc độ nhanh chiến đấu của các Pokemon Thiên vương cấp bậc thực lực đi."
Tập trung tinh thần nhìn dòng người qua lại nơi bệnh viện Lâm Phàm thấy được đó là từng chuyển động của tất cả mọi người bị “tua" chậm nhiều lần sau đó truyền thông tin về não với tốc độ xử lí và phân tích cực nhanh.
Đó cũng là lí do vì sao Thiên vương cấp bậc thực lực huấn luyện gia mới có thể cùng chiến đấu với thực lực tăng vọt về chất của các Pokemon Thiên vương cấp bậc thực lực của mình.
Vì đơn giản nếu huấn luyện gia ở cấp bậc thấp hơn thì như Lâm Phàm như vậy còn không thể nhìn rõ chúng chiến đấu chứ nói gì đến làm ra chỉ đạo cho chúng một cách hợp lí để hỗ trợ chúng.
Đúng lúc này cửa phòng cấp cứu mở toang. Joy tức giận mà thở hổn hển chạy đến trước mặt Lâm Phàm chỉ vào mặt hắn mắng vì đã làm cho Electivire chiến đấu để thành ra đến nông nỗi bị thương nặng như vậy.
Trong mắt Joy hành động này không khác gì ngược đãi Pokemon của mình và cô không thể chấp nhận một huấn luyện gia của liên minh có hành động như vậy đối với Pokemon của mình.
Bị giật mình Lâm Phàm không chút suy nghĩ mà quay đầu lại. Đập vào mắt hắn là cặp bánh bao đang không ngừng lên xuống của Joy.
Hình ảnh như tua chậm nhiều lần cho hắn cảm nhận rõ ràng từng chuyển động của hai chiếc bánh bao lớn ẩn sau bộ đồ y tá gợi cảm của Joy.
Vừa cứu trị xong cho Electivire có chút căng thẳng Joy trên mặt và cổ lộ ra lấm tấm mồ hôi. Sau đó một giọt mồ hôi đã tích đủ nước nặng trĩu lăn xuống khe rãnh tự nhiên đó. Lâm Phàm không bỏ sót dù chỉ là một chi tiết nhỏ nhất.
Trong đầu Lâm Phàm lúc này ở đâu còn nghe thấy Joy nói đến là thứ gì tất cả trong tâm trí hắn chỉ còn lại những hình ảnh tà ác mà đôi mắt của mình thu nhận được.
Lúc này hắn cũng cảm nhận được rõ ràng mình ở bộ phận nào đó đã sở hữu kích thước của một thằng con trai 18 tuổi nên có mà không phải 13 tuổi hắn nên có.
“.... Ta sẽ đem việc này báo cho liên minh" Nói xong câu này Joy đi nhanh bước ra cửa. Thanh âm của Joy cuối cùng cũng truyền được vào tai Lâm Phàm vì đối với hắn thông tin này có chút quá đả kích.
“ Đừng à Joy tỷ ta không nhìn ngực nữa là được, ta sẽ cố quên đi những gì ta nhìn thấy, sau này gặp ngươi ta sẽ không bao giờ nhìn xuống chỉ mặt đối mặt cùng ngươi nói chuyện.
Tha cho ta lần này đi ta còn rất trẻ à, ngươi đem việc này báo cho liên minh thanh danh của ta sẽ hủy mất." Lâm Phàm vội chạy đến ngồi thụp xuống bên người Joy ôm lấy eo nhỏ của cô mà vội vàng cầu xin tha thứ.
Lúc này hắn không chú ý đến mặt của Joy đã sớm đỏ chót sau đó một tiếng hét to “lưu manh" cùng với đó là năm ngón tay thon dài của Joy thân mật tiếp xúc với mặt của Lâm Phàm.
Joy vùng ra khỏi tay Lâm Phàm sau đó biến mất khỏi tầm mắt còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra của hắn.
Thế giới khôi phục bình thường trong mắt Lâm Phàm. Dù sở hữu một bộ lão với tốc độ phân tích thông tin rất nhanh nhưng suy nghĩ của Lâm Phàm có chút không theo kịp những gì đang diễn ra.
“ Không phải ngươi đã sớm biết ta nhìn ngực ngươi còn muốn đem chuyện này báo cho liên minh sao? Mình ngươi biết ta lưu manh là được rồi còn hô to như vậy cho mọi người đều biết làm gì à?
Hơn nữa nhìn một chút cũng không làm nó nhỏ đi cần gì phải phản ứng ác liệt như vậy. Con gái thật đúng là khó hiểu." Xoa xoa má bị đau Lâm Phàm lầm bầm lầu bầu nói.
Thấy mọi người đổ dồn ánh nhìn qua đây Lâm Phàm lập tức chuồn vào phòng cấp cứu của Electivire một là để xem nó tình huống hai là để trốn những ánh mắt đằng đằng sát khí đang nhìn mình ở ngoài kia.
Lúc này trong phòng cấp cứu Electivire đã khá hơn rất nhiều, thần sắc đã chuyển biến tốt đẹp và không có gì đáng ngại. Chansey của Joy đang dùng Heal Pulse giúp Electivire chữa trị nốt vết thương ở sườn trái đã gần khỏi hẳn.
Tay của nó phát ra ánh sáng màu lam không ngừng thẩm thấu vào vết thương của Electivire khiến nó mau chóng khép lại.
Lâm Phàm không dám quấy rầy Chansey mà đứng lặng yên ở một bên chờ đợi nó xong việc. Electivre phát hiện Lâm Phàm đến định làm ra cử động bị hắn dùng ánh mắt ra hiệu ngồi yên chớ động khiến nó giữ nguyên vị trí.
Đợi Chansey xong việc Electivire thương thế cũng đã gần như khỏi hẳn. Vì chỉ là ngoại thương nên chữa trị có chút đơn giản không như Dragonite của Lance.
Electivire vui vẻ mà về bên Lâm Phàm sau đó giơ lên hai tay biểu thị mình đã khỏi hẳn không có gì đáng ngại.
“ Cám ơn ngươi Chansey vất vả ngươi, còn ngươi mới bình phục cũng đừng cậy mạnh thời gian này hảo hảo ở trong bóng Poke tĩnh dưỡng đi."
Nói xong Lâm Phàm mỉm cười nhìn Electivire sau đó thu nó vào bóng Poke.
Hắn biết Electivire làm vậy chỉ là không để cho hắn lo lắng nhưng thấy Electivire cũng thật không còn gì nguy hiểm chỉ cần tĩnh dưỡng một thời gian là tất cả lại trở về như ban đầu nên hắn quyết định đem nó rời đi.
“ Ngươi không để nó ở đây tĩnh dưỡng thêm ít ngày sao tên lưu manh?" m thanh của Joy vang lên sau khi thấy Lâm Phàm thu hồi Electivire và có ý định rời đi.
“ Ta không phải là lưu manh, tên ta là Lâm Phàm chỉ là ta là đàn ông đích thực nên mới có hành động như vậy mong ngươi thông cảm cho ta à.
Còn về con này Electivire xuất xứ của nó có chút phức tạp nên ta không thể để nó ở đây lâu. Ta chỉ mong ngươi có thể giúp ta giữ bí mật chuyện này."
Nghe âm thanh thành khẩn của Lâm Phàm Joy lộ ra do dự. Nhìn thái độ của Electivire đối với Lâm Phàm Joy biết được mình nghĩ oan cho hắn.
Thật ra hắn cũng không hề ngược đãi Electivire mà có thể bọn họ đã trải qua một trận chiến đấu kinh khủng nào đó.
Nhìn kĩ Lâm Phàm Joy cũng không thấy được dáng vẻ của người xấu hơn nữa còn lộ ra chút điển trai cùng khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, đặc biệt là đôi mắt đen chân thành mà cuốn hút kia.
Nhưng nghĩ đến cặp mắt này chằm chằm vào ngực mình lộ ra ngây ngốc hình ảnh hơn nữa còn không coi lời nói của mình ra gì Joy cảm thấy bộ ngực nóng lên cùng với đó là nho nhỏ tức giận.
Dù sao đã lớn đến như vậy cũng chưa có ai dùng ánh mắt đó mà nhìn Joy hơn nữa còn là một tên nam tử xa lạ.
“ Kia được rồi lưu manh, ta sẽ không đem việc này báo cho liên minh nhưng ngươi phải nhớ những gì mình nói lúc trước."
Sau đó như nhớ đến thứ gì không đợi Lâm Phàm nói thêm gì Joy đỏ mặt quay người dời đi để lại Lâm Phàm dở khóc dở cười đứng đó.
“ Đã nói ta không phải lưu manh à, xem ra hiểu lầm có chút lớn. Đúng rồi sao ta không gặp được Lance à? Quên lúc đó không hỏi Joy, mà ngươi hỏi chưa chắc người ta đã trả lời à."
Lắc đầu ngao ngán vì không có cách nào giải thích Lâm Phàm đành mang theo cái mác “lưu manh" trong suy nghĩ của Joy mà rời đi trung tâm Pokemon.
Tác giả :
Hồng 5 Mươi