Phượng Hoàng, Gà Tây
Chương 18
Như đang ngồi ở rạp chiếu phim, phía trước là bộ phim khoa học viễn tưởng phổ biến, cảnh quay chân thật sống động, chỉ là diễn viên biến thành hình dạng của mình.
Trải nghiệm kỳ diệu nhất là chính mình biến thành gà tây còn cùng một đám gà tây khác làm bạn tốt? Mò trăng dưới nước.
mò trăng dưới nước: chỉ chuyện không thực
A a…… Ngô…… Đau nhức…… Chẳng lẽ những điều này không phải mộng? Loại cảm giác chân thật không thể tưởng tượng nổi, đau nhức cả thể xác và tinh thần……
Nhìn hắn vẻ mặt vô cùng thống khổ, đầu đầy mồ hôi lạnh, Phượng Thiên Lăng lòng nóng như lửa đốt lại không có biện pháp nào. Khi hắn trông thấy Khang Đức mí mắt chậm rãi mở ra, liền lập tức tiến đến.
“Uy! Ngươi không sao chứ?"
Trợn tròn mắt, chỉ thấy Phượng Thiên Lăng đang lo lắng nhìn mình.
Ngừng nghỉ chỉ chốc lát, Khang Đức nâng lên một tay, lật qua lật lại cẩn thận nhìn.
“Ngươi, ngươi làm sao vậy?" nhìn hắn hành động cổ quái, Phượng Thiên Lăng nội tâm càng thêm không yên. Không phải là đầu óc bị hư đi?
Nửa ngày sau.
“Ha ha a…… Cuối cùng cũng trông thấy ngón tay……" Khang Đức nhếch môi, nở nụ cười. “Ngươi……"
Quay đầu, Khang Đức nhìn chằm chằm Phượng Thiên Lăng, nói khẽ: “Hiện tại ngươi có thể ôm ta nga……"
Phượng Thiên Lăng trừng lớn hai mắt.
Khôi phục…… Trí nhớ khôi phục…… Hắn nghĩ tới……
“Ô ô ô ô……"
Không biết là kích động hay là như thế nào, Phượng Thiên Lăng thật sự nhịn không được, thoáng cái khóc lên.
Thở dài một hơi, đem cái tiểu tử bị ủy khuất suốt thời gian qua một phen kéo lên giường, Khang Đức vận dụng tứ chi gắt gao ôm chặt hắn.
Không chịu đối mặt hắn, Phượng Thiên Lăng ra sức đem thân quay sang nơi khác, thành ra đưa lưng về phía hắn.
“Thực xin lỗi……" kề bên tai Thiên Lăng, Khang Đức chỉ có thể đối vành tai nhỏ nhắn đầy đặn sinh ra hứng thú rất lớn, nóng lòng muốn tiếp cận rồi nhẹ nhàng cắn một ngụm.
Không nghĩ cùng hắn trong lúc đó là loại quan hệ mập mờ không rõ này.
Trước kia không có quyết định, cảm giác thấy đứa nhỏ này tham muốn độc chiếm quá mạnh mẽ, hoài nghi một kẻ yêu thích tự do như mình thật phải cùng hắn ở một chỗ?
Bất quá Khang Đức hiện tại rốt cuộc đã minh bạch, trong lòng mình, tự do kia cũng không bằng một giọt nước mắt của Thiên Lăng.
Cam tâm tình nguyện bị hắn trói buộc.
Cường thế đem thân thể Phượng Thiên Lăng kéo lại, mặt đối mặt.
Nhìn thấy đối phương đỏ bừng chóp mũi, Khang Đức kìm lòng không được cũng dùng chóp mũi cọ cọ. “Ta thích ngươi Thiên Lăng."
Đôi mắt đang rủ thấp xuống nhất thời trợn tròn, sáng ngời như tiểu đăng phao (bóng đèn). “Ngươi, ngươi, ngươi, ngươi vừa mới, vừa mới nói……"
Thấy đối phương bộ dáng đáng yêu đến cực điểm khiến khóe miệng Khang Đức khẽ nhếch lên. “I love you."
Vừa dứt lời, Khang Đức chuẩn xác hướng bờ môi đối phương phát động công kích, dây dưa không dứt. Hương vị ngọt ngào này thuộc về tiểu tử tùy hứng đáng yêu của hắn.
“Ngô……"
Hắn, hắn, hắn đang hôn ta……
Phượng Thiên Lăng mũi đau xót, không biết nên làm ra phản ứng gì, nội tâm tăng thêm buồn phiền, liền một ngụm cắn lên thần biện kia.
thần = môi, biện = cánh hoa
Cho ngươi mấy ngày nay không đếm xỉa ta, hừ!
Khang Đức vội vàng thối lui, nhìn đối phương hốc mắt hồng hồng, con ngươi đen nhánh như trân châu mang theo nho nhỏ ủy khuất cùng quật cường.
“Ha ha…… Ngươi là tiểu báo con sao?"
“Coi chừng ta!" Phượng Thiên Lăng ngoài miệng cậy mạnh, nhưng vẫn là đến gần liếm hôn bờ môi bị hắn cắn đến xuất huyết, biểu đạt áy náy. Ân…… Có mùi vị của máu……
Bị đối phương chủ động khiến nội tâm nhen nhóm liệt hỏa, Khang Đức xoay người áp lên, không chỉ đoạt lại quyền chủ động, còn như nhịn đói nhiều ngày hung hăng hôn trụ đối phương, tay cũng bắt đầu hạnh kiểm xấu với vào trong quần áo Phượng Thiên Lăng, nhiệt tình vuốt ve.
Cảm giác như có chỗ nào không đúng, Phượng Thiên Lăng khó khăn đem miệng chưa ra khoảng không: “Đợi một chút! Tại sao ngươi lại ở phía trên?"
“Ân?" đang bề bộn bốn phía châm lửa cộng thêm thay đối phương thoát y, Khang Đức bớt thời giờ lên tiếng, sau đó tiếp tục động tác.
“Ngươi là vương……" phi của ta mới đúng a……
Đáng tiếc ý kiến còn chưa đưa ra, thanh nộn Phượng Thiên Lăng rất nhanh liền rơi vào tay giặc giữa dục vọng không cách nào tự kiềm chế.
Dưới thân là thân thể bạch ngọc của người kia khiến Khang Đức như gặp phải ma, không cách nào tự chủ được, tự động hôn khắp từng bộ phận trên thân thể Phượng Thiên Lăng.
“Ô ô…… Không, không cần phải…… Cái chỗ kia……"
Phượng Thiên Lăng toàn thân nóng cơ hồ như vào cõi niết bàn, lại phát hiện Khang Đức rõ ràng hôn lên…… phía sau của hắn……
“Ô ô ô ô…… Ngươi khi dễ, khi dễ ta……"
Rất không chịu thua kém, Phượng Thiên Lăng nghẹn ngào vùng lên, nước mắt nhẹ rơi. Chỉ có điều, Khang Đức lần này cũng không bởi nước mắt của hắn mà hạ thủ lưu tình. Thích khi dễ vợ, thích nhìn vợ bị ủy khuất đối với mình giương nanh múa vuốt.
Khang Đức đột nhiên giác ngộ, nguyên lai chính mình trước kia không chịu thành thật nói ra tình cảm của mình đối với hắn, chỉ vì muốn nhìn nhiều hơn biểu tình Phương Thiên Lăng lo sợ hắn bị người khác cướp đi, khiến hắn cảm nhận mình trong tâm Phương Thiên Lăng thật quan trọng, không thể thiếu được.
Ha ha……
Lại một lần thật sâu hôn trụ đối phương, rốt cục xâm nhập thân thể mềm mại, ấm ấp của ái nhân.
Tiểu tử kia, đã chui đầu vô lưới trêu chọc của ta, không nên trách người khác a…… Khi dễ nho nhỏ, hẳn là không quan hệ a?
Kết quả, cái này khi dễ, chính là cả một đêm.
Vậy Khang Đức như thế nào đột nhiên khôi phục trí nhớ? Trên thực tế nguyên nhân ở chỗ —
Thiên đình
“Thế nào? Xem ra đường phản công của con ngươi vẫn còn dài đằng đẳng a……" Ngọc Hoàng đại đế cười tủm tỉm nói.
Phượng Tường Không vẻ mặt trấn định tự nhiên.
“Bệ hạ trước kia không phải nói muốn cho Khang Đức chính mình khôi phục trí nhớ sao? Như thế nào đột nhiên thay đổi chủ ý?"
“Ha ha a…… Chuyện Phượng Thiên Nghi đã xong xuôi, sớm một chút khôi phục trí nhớ đối hai người đều tương đối tốt, nếu không loại trò đùa này còn phải chờ bao lâu a! Ha ha ha…… Uy, nếu không chúng ta đánh cuộc đi, đứa con nhà ngươi rốt cuộc chờ bao lâu mới có thể phản công thành công, sao?" đứng ở thiên đình cả ngày thật đúng là rất dễ nhàm chán.
“Hảo, bệ hạ. Thần đánh cược ba trăm năm."
“Ha ha ha…… Phượng Vương cũng quá tự tin đi, trẫm thấy muốn năm trăm năm mới được." “Nếu thần thắng, khiến Thiên Lăng tiếp nhận vị trí Phượng Vương đi."
“Tốt, không có vấn đề!"
Giờ phút này, trong gương lớn trước mặt hai người, một đôi tân nhân đang triền miên, vô hạn xuân quang……
Đáng thương hai người đêm đầu không những bị nhìn trộm triệt để vẫn không biết, mà cả chuyện tư mật trên giường nhà mình cũng bị đem đi đánh đố tiêu khiển.
Ai…… Không khỏi cảm thán, lão thiên gia con mắt lưu loát vô cùng a.
Trải nghiệm kỳ diệu nhất là chính mình biến thành gà tây còn cùng một đám gà tây khác làm bạn tốt? Mò trăng dưới nước.
mò trăng dưới nước: chỉ chuyện không thực
A a…… Ngô…… Đau nhức…… Chẳng lẽ những điều này không phải mộng? Loại cảm giác chân thật không thể tưởng tượng nổi, đau nhức cả thể xác và tinh thần……
Nhìn hắn vẻ mặt vô cùng thống khổ, đầu đầy mồ hôi lạnh, Phượng Thiên Lăng lòng nóng như lửa đốt lại không có biện pháp nào. Khi hắn trông thấy Khang Đức mí mắt chậm rãi mở ra, liền lập tức tiến đến.
“Uy! Ngươi không sao chứ?"
Trợn tròn mắt, chỉ thấy Phượng Thiên Lăng đang lo lắng nhìn mình.
Ngừng nghỉ chỉ chốc lát, Khang Đức nâng lên một tay, lật qua lật lại cẩn thận nhìn.
“Ngươi, ngươi làm sao vậy?" nhìn hắn hành động cổ quái, Phượng Thiên Lăng nội tâm càng thêm không yên. Không phải là đầu óc bị hư đi?
Nửa ngày sau.
“Ha ha a…… Cuối cùng cũng trông thấy ngón tay……" Khang Đức nhếch môi, nở nụ cười. “Ngươi……"
Quay đầu, Khang Đức nhìn chằm chằm Phượng Thiên Lăng, nói khẽ: “Hiện tại ngươi có thể ôm ta nga……"
Phượng Thiên Lăng trừng lớn hai mắt.
Khôi phục…… Trí nhớ khôi phục…… Hắn nghĩ tới……
“Ô ô ô ô……"
Không biết là kích động hay là như thế nào, Phượng Thiên Lăng thật sự nhịn không được, thoáng cái khóc lên.
Thở dài một hơi, đem cái tiểu tử bị ủy khuất suốt thời gian qua một phen kéo lên giường, Khang Đức vận dụng tứ chi gắt gao ôm chặt hắn.
Không chịu đối mặt hắn, Phượng Thiên Lăng ra sức đem thân quay sang nơi khác, thành ra đưa lưng về phía hắn.
“Thực xin lỗi……" kề bên tai Thiên Lăng, Khang Đức chỉ có thể đối vành tai nhỏ nhắn đầy đặn sinh ra hứng thú rất lớn, nóng lòng muốn tiếp cận rồi nhẹ nhàng cắn một ngụm.
Không nghĩ cùng hắn trong lúc đó là loại quan hệ mập mờ không rõ này.
Trước kia không có quyết định, cảm giác thấy đứa nhỏ này tham muốn độc chiếm quá mạnh mẽ, hoài nghi một kẻ yêu thích tự do như mình thật phải cùng hắn ở một chỗ?
Bất quá Khang Đức hiện tại rốt cuộc đã minh bạch, trong lòng mình, tự do kia cũng không bằng một giọt nước mắt của Thiên Lăng.
Cam tâm tình nguyện bị hắn trói buộc.
Cường thế đem thân thể Phượng Thiên Lăng kéo lại, mặt đối mặt.
Nhìn thấy đối phương đỏ bừng chóp mũi, Khang Đức kìm lòng không được cũng dùng chóp mũi cọ cọ. “Ta thích ngươi Thiên Lăng."
Đôi mắt đang rủ thấp xuống nhất thời trợn tròn, sáng ngời như tiểu đăng phao (bóng đèn). “Ngươi, ngươi, ngươi, ngươi vừa mới, vừa mới nói……"
Thấy đối phương bộ dáng đáng yêu đến cực điểm khiến khóe miệng Khang Đức khẽ nhếch lên. “I love you."
Vừa dứt lời, Khang Đức chuẩn xác hướng bờ môi đối phương phát động công kích, dây dưa không dứt. Hương vị ngọt ngào này thuộc về tiểu tử tùy hứng đáng yêu của hắn.
“Ngô……"
Hắn, hắn, hắn đang hôn ta……
Phượng Thiên Lăng mũi đau xót, không biết nên làm ra phản ứng gì, nội tâm tăng thêm buồn phiền, liền một ngụm cắn lên thần biện kia.
thần = môi, biện = cánh hoa
Cho ngươi mấy ngày nay không đếm xỉa ta, hừ!
Khang Đức vội vàng thối lui, nhìn đối phương hốc mắt hồng hồng, con ngươi đen nhánh như trân châu mang theo nho nhỏ ủy khuất cùng quật cường.
“Ha ha…… Ngươi là tiểu báo con sao?"
“Coi chừng ta!" Phượng Thiên Lăng ngoài miệng cậy mạnh, nhưng vẫn là đến gần liếm hôn bờ môi bị hắn cắn đến xuất huyết, biểu đạt áy náy. Ân…… Có mùi vị của máu……
Bị đối phương chủ động khiến nội tâm nhen nhóm liệt hỏa, Khang Đức xoay người áp lên, không chỉ đoạt lại quyền chủ động, còn như nhịn đói nhiều ngày hung hăng hôn trụ đối phương, tay cũng bắt đầu hạnh kiểm xấu với vào trong quần áo Phượng Thiên Lăng, nhiệt tình vuốt ve.
Cảm giác như có chỗ nào không đúng, Phượng Thiên Lăng khó khăn đem miệng chưa ra khoảng không: “Đợi một chút! Tại sao ngươi lại ở phía trên?"
“Ân?" đang bề bộn bốn phía châm lửa cộng thêm thay đối phương thoát y, Khang Đức bớt thời giờ lên tiếng, sau đó tiếp tục động tác.
“Ngươi là vương……" phi của ta mới đúng a……
Đáng tiếc ý kiến còn chưa đưa ra, thanh nộn Phượng Thiên Lăng rất nhanh liền rơi vào tay giặc giữa dục vọng không cách nào tự kiềm chế.
Dưới thân là thân thể bạch ngọc của người kia khiến Khang Đức như gặp phải ma, không cách nào tự chủ được, tự động hôn khắp từng bộ phận trên thân thể Phượng Thiên Lăng.
“Ô ô…… Không, không cần phải…… Cái chỗ kia……"
Phượng Thiên Lăng toàn thân nóng cơ hồ như vào cõi niết bàn, lại phát hiện Khang Đức rõ ràng hôn lên…… phía sau của hắn……
“Ô ô ô ô…… Ngươi khi dễ, khi dễ ta……"
Rất không chịu thua kém, Phượng Thiên Lăng nghẹn ngào vùng lên, nước mắt nhẹ rơi. Chỉ có điều, Khang Đức lần này cũng không bởi nước mắt của hắn mà hạ thủ lưu tình. Thích khi dễ vợ, thích nhìn vợ bị ủy khuất đối với mình giương nanh múa vuốt.
Khang Đức đột nhiên giác ngộ, nguyên lai chính mình trước kia không chịu thành thật nói ra tình cảm của mình đối với hắn, chỉ vì muốn nhìn nhiều hơn biểu tình Phương Thiên Lăng lo sợ hắn bị người khác cướp đi, khiến hắn cảm nhận mình trong tâm Phương Thiên Lăng thật quan trọng, không thể thiếu được.
Ha ha……
Lại một lần thật sâu hôn trụ đối phương, rốt cục xâm nhập thân thể mềm mại, ấm ấp của ái nhân.
Tiểu tử kia, đã chui đầu vô lưới trêu chọc của ta, không nên trách người khác a…… Khi dễ nho nhỏ, hẳn là không quan hệ a?
Kết quả, cái này khi dễ, chính là cả một đêm.
Vậy Khang Đức như thế nào đột nhiên khôi phục trí nhớ? Trên thực tế nguyên nhân ở chỗ —
Thiên đình
“Thế nào? Xem ra đường phản công của con ngươi vẫn còn dài đằng đẳng a……" Ngọc Hoàng đại đế cười tủm tỉm nói.
Phượng Tường Không vẻ mặt trấn định tự nhiên.
“Bệ hạ trước kia không phải nói muốn cho Khang Đức chính mình khôi phục trí nhớ sao? Như thế nào đột nhiên thay đổi chủ ý?"
“Ha ha a…… Chuyện Phượng Thiên Nghi đã xong xuôi, sớm một chút khôi phục trí nhớ đối hai người đều tương đối tốt, nếu không loại trò đùa này còn phải chờ bao lâu a! Ha ha ha…… Uy, nếu không chúng ta đánh cuộc đi, đứa con nhà ngươi rốt cuộc chờ bao lâu mới có thể phản công thành công, sao?" đứng ở thiên đình cả ngày thật đúng là rất dễ nhàm chán.
“Hảo, bệ hạ. Thần đánh cược ba trăm năm."
“Ha ha ha…… Phượng Vương cũng quá tự tin đi, trẫm thấy muốn năm trăm năm mới được." “Nếu thần thắng, khiến Thiên Lăng tiếp nhận vị trí Phượng Vương đi."
“Tốt, không có vấn đề!"
Giờ phút này, trong gương lớn trước mặt hai người, một đôi tân nhân đang triền miên, vô hạn xuân quang……
Đáng thương hai người đêm đầu không những bị nhìn trộm triệt để vẫn không biết, mà cả chuyện tư mật trên giường nhà mình cũng bị đem đi đánh đố tiêu khiển.
Ai…… Không khỏi cảm thán, lão thiên gia con mắt lưu loát vô cùng a.
Tác giả :
Cô Độc Đích Phong