Phúc Trạch Hữu Dư
Chương 26: Tiểu Dư Tử, cậu lại đỏ
Sau khi Chương Thạc và Khúc Lĩnh Bắc nhận được điện thoại của Lục Thừa Dư, hầu như không thể tin được vào lỗ tai của mình, không ngờ Lục tiên sinh nhanh như vậy đã liên hệ được với rạp chiếu, hơn nữa lại là rạp chiếu Dụ Hòa nổi danh trong nước, đây quả thực ngoài dự liệu của bọn họ.
“Vị Lục tiên sinh này, thật không phải là nhân vật đơn giản." Khúc Lĩnh Bắc nhớ tới hành vi ngày thường của Lục Thừa Dư, đối phương là một người tuổi trẻ rất có phong độ cũng rất hiền hoà, từ đạo diễn cho tới tạp vụ trong đoàn phim tựa hồ đều có ấn tượng tốt với y.
Hơn nữa người này biết rõ quy tắc trong nghề, lúc quay phim chưa bao giờ chỉ tay năm ngón với bọn họ, cũng sẽ không bởi vì diễn viên lấy lòng mà sửa đổi kịch bản, ở trong cái vòng này mà nói, thực sự là thập phần hiếm thấy.
Biên kịch ở trong cái vòng này, nói xong khó nghe một chút, trừ mấy người biên kịch nổi danh ra, đa số đều bị ép sửa kịch bản, thậm chí nam chính biến thành nam thứ, nữ chính biến thành nữ phụ đều có thể xuất hiện. Bọn họ vốn cho là Lục Thừa Dư chỉ làm cho vui, cho nên mới như vậy. Thế nhưng trên thực tế, vị này đối với quay phim cũng không có bao nhiêu hứng thú, ngay cả phối hợp diễn một vai nhỏ, cũng là vì hợp với hình tượng và để tiết kiệm chi phí.
“Năng lực có thể giấu đi, thế nhưng khi tớ thấy mặt của y, đều không tự chủ đem y xem như sinh viên mới vừa tốt nghiệp," Chương Thạc gãi đầu một cái, “Vậy chúng ta bây giờ đem đồ vật đưa qua sao?"
“Không đưa qua lẽ nào cậu muốn giữ lại chơi chắc?" Hắn nhớ tới áp-phích tuyên truyền do Lục tiên sinh thiết kế, người chế tác áp-phích cũng là do Lục tiên sinh liên lạc, “Nhanh đem đồ vật mang lên xe đi."
Hai người đem áp-phích và tờ rơi tuyên truyền dời đến trên xe bánh mì, sau đó một đường lái đến Dụ Hòa, lúc chạy tới, liền thấy Lục Thừa Dư đã ở cửa chính chờ bọn hắn.
“Hai vị khổ cực rồi," Lục Thừa Dư đi tới bên cạnh hai người, bưng giúp một cái thùng, “Tôi đã liên hệ với Trang ca rồi, bây giờ chúng ta đi lên luôn."
Chương Thạc có chút khẩn trương đi theo phía sau y, sau khi vào thang máy, vô cùng bất an hỏi: “Lục tiên sinh, ông chủ Dụ Hòa sẽ cho phim chúng ta chiếu bao nhiêu lần một ngày?"
“Lo lắng sao?" Lục Thừa Dư quay đầu thấy Chương Thạc và Khúc Lĩnh Bắc đều mang bộ dáng khẩn trương, vì vậy cười nói, “Tôi rất tin tưởng mọi người, cho dù vừa mới bắt đầu bọn họ sẽ an bài ít suất chiếu, nhưng sau đó nhất định sẽ gia tăng."
Chương Thạc và Khúc Lĩnh Bắc nghe nói như thế đều có chút xấu hổ, thế nhưng hết lần này tới lần khác đều cảm thấy lời nói của Lục tiên sinh rất thật tâm, tuyệt không như là đang an ủi bọn họ.
Ba người tới bên ngoài phòng làm việc Trang Dụ, liền thấy cửa phòng không có đóng, Trang Dụ đang cùng người nói điện thoại.
Lục Thừa Dư mang theo hai người lui ra phía sau vài bước, chờ Trang Dụ cúp điện thoại, mới bước lên trước gõ hai cái trên cửa, ở ngoài nói: “Trang ca, đang bận sao?"
“Tiểu Lục?" Trang Dụ nhìn thấy Lục Thừa Dư, cười để ba người đi vào, sau khi nói mấy câu, liền nói đến việc chính, bắt đầu nói về vấn đề phân chia lợi nhuận cùng với tuyên truyền.
Hiện tại tiền phân chia không nhiều lắm, Trang Dụ cũng không có ý cùng Lục Thừa Dư tranh lợi ích. Bởi vì Dụ Hòa có không ít rạp chiếu phim, cho nên hắn cùng với Lục Thừa Dư đàm luận nội dung chủ yếu chính là việc phân chia suất chiếu.
Chương Thạc và Khúc Lĩnh Bắc nhìn Trang Dụ và Lục Thừa Dư một bên xưng huynh đệ với nhau, một bên cười ha hả bàn luận, rõ ràng tình cảnh rất ôn hòa, thế nhưng bọn họ đều cảm giác được mùi vị giao chiến vô hình.
“Được rồi, cứ như vậy đi, lần này Trang ca giúp em lớn như vậy, nội tâm em thập phần cảm kích," Lục Thừa Dư thở dài, “Bây giờ đầu tư phim cũng thật khó, đưa ra ngoài đã tốn bảy tám phần, tiền bán vé em có thể được hơn 30% coi như không tệ."
“Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, đầu tư rạp chiếu phim cũng không dễ dàng, tùy tiện xây dựng một cái rạp nhỏ, cộng thêm tất cả dụng cụ lớn nhỏ để chiếu phim cùng với thiết bị, đều cần mấy nghìn vạn," hiển nhiên ý kiến hai người đã đạt thành nhất trí, Trang Dụ cũng thở dài theo, “Chúng ta cũng không dễ dàng gì, cũng là vì lăn lộn kiếm cơm ăn thôi a."
Lục Thừa Dư gật đầu theo, cũng một bộ dáng lưu lạc thiên nhai.
Chương Thạc: “…."
Khúc Lĩnh Bắc: “….."
Khi hai người nói lời như vậy, thật sự có cân nhắc qua cảm thụ của bọn họ không hả?
Mười bốn tháng tám âm lịch, cũng là ba mươi tháng chín dương lịch, mười một giờ đêm, 《Tiểu Điểu Tung Cánh》 vô thanh vô tức công chiếu, lúc này bên ngoài rạp chiếu phim đã treo áp-phích tuyên truyền, tuy rằng đạo diễn và diễn viên không có tiếng tăm, nhưng bởi vì áp-phích làm vô cùng hút mắt, chất lượng cũng không sai, một ít cặp yêu nhau bắt đầu nghỉ phép cũng ôm lòng muốn xem thử nên liền mua vé. Mặc dù như thế, tỷ suất ghế ngồi cũng không đến 20%, có vẻ thập phần vắng vẻ.
Nhưng mà từ lúc phim bắt đầu đến khi kết thúc, hầu như không có một khán giả nào rời đi sớm cả, đồng thời thỉnh thoảng còn phát sinh tiếng cười, bầu không khí sôi động quả thực không giống như buổi chiếu có tỷ suất ghế rất thấp.
Bộ phim công chiếu được một nửa thời gian, đã có người bắt đầu đăng lên Weibo nói 《Tiểu Điểu Tung Cánh》 rất khôi hài tiếu lâm, bất quá bởi vì người đăng lên weibo ít, cũng không có dẫn tới phản ứng gì. Đến lúc bộ phim đến nửa đoạn sau thì nội dung về bộ phim này trên Weibo bắt đầu xuất hiện nhiều hơn.
“Ngọc Lộ: Fuck, nhất định là phương thức xem phim của tui bị sai rồi, hình như tui thấy giáo thảo học bá của đại học Q xuất hiện ở trong phim, nam thần đeo kính mắt quả thực đẹp trai muốn khóc. Bộ phim này quả thực rất khôi hài, ngày mai tui phải kêu bạn bè đi xem lần nữa."
Ngọc Lộ cũng coi như có chút danh tiếng trên Weibo, sau khi weibo của cô được đăng lên, có người nói cô muốn câu view câu like, cũng có người bắt đầu cảm thấy hứng thú với bộ phim này, ở phía dưới weibo hỏi phim của ai.
Đến ngày thứ ba 《Tiểu Điểu Tung Cánh》 đã thành chủ đề đứng đầu trên Weibo, thậm chí có người bắt đầu dùng hình tượng nam chính và Lục Thừa Dư cao phú suất tạo thành tranh vẽ, châm biếm giữa giàu với nghèo.
Nhưng bất kể như thế nào, trong phim Lục Thừa Dư mang gọng kiến màu vàng, ngón trỏ phải nhẹ nhàng đẩy kính mắt đã gây sốt trên Weibo.
Mà bộ phim chi phí thấp lúc này lại khiến người ta tranh nhau chảy máu, nguyên do là mọi người bất mãn với tỷ suất ghế chỉ có 20% nên kéo đến chật ních, không ít rạp chiếu phim bắt đầu gia tăng suất chiếu. Nhưng mặc dù như vậy, cũng có người ở trên Weibo oán giận, họ xếp hàng đi mua vé cả một buổi chiều, kết quả chỉ mua được suất chiếu 12 giờ tối, tiếp đó bày tỏ mong muốn rạp chiếu phim tiếp tục gia tăng thêm suất chiếu, đủ thấy bộ phim này có bao nhiêu hot.
Có người bên truyền thông gọi đùa《Tiểu Điểu Tung Cánh》 là một con hắc điểu trong giới điện ảnh, có chuyên gia còn đi nghiên cứu bộ phim này vì sao lại đắt khách như vậy, cũng có người nói loại phim hài kịch cấp thấp này, chỉ là một hộp thức ăn nhanh, nhìn thì thú vị, nhưng thực tế không có dinh dưỡng gì.
Bất quá, loại thuyết pháp này rất nhanh bị người bác bỏ, thậm chí còn cười nhạo chuyên gia kia kiếm cớ để phê bình, thậm chí có khả năng ngay cả bộ phim cũng không có xem. Bởi vì ngay cả người thường đều có thể nhìn ra, đạo diễn và biên kịch mượn sự hài hước tạo ra nhân vật dưới chót xã hội, còn có thái độ lạc quan trong cuộc sống của nhân vật chính, cũng tạo ra sự châm biếm với xã hội bây giờ. Cho nên, đây là bộ phim truyền đạt về nghị lực tích cực luôn hướng về phía trước, hài hước không mất khôi hài, khôi hài rồi lại có nhiều ý nghĩa.
“Bộ phim có thể truyền đạt nghị lực lại hài hước, rõ ràng là tác phẩm rất tốt, ở trong mắt một ít người lại thành đồ bỏ đi không đáng một đồng. Có thể ở trong mắt một số người, một bộ phim chi phí không tới tiền tỷ, diễn viên không phải đại bài, phong cách không phải thuộc nghệ thuật gì đó thì không phải là phim tốt. Không biết giáo sư hay chuyên gia nào có cái nhìn như vậy là chuyện đáng buồn hay là hài hước của giới điện ảnh nữa?" Đây là một bình luận của người dân trên Weibo, rất nhanh được rất nhiều người share đi và suy nghĩ.
Ngày thứ tư của bộ phim, bắt đầu có người tuôn ra tổng đầu tư của《Tiểu Điểu Tung Cánh》 không tới ba triệu, để tiết kiệm chi phí, từ đạo diễn đến tạp công đoàn phim đều phải đóng vai người qua đường các loại.
Nam diễn viên chính Cao Bá Dương ở Weibo nói đùa một câu, toàn bộ đoàn phim từ trên xuống dưới đáng giá tiền nhất chính là chiếc xe thể thao kia, nếu như xe xảy ra vấn đề, bán tất cả mọi thứ cũng không đền nổi.
Có người ở hỏi hắn, đoàn phim nghèo như vậy, làm thế nào tìm được xe thể thao có số lượng hạn chế như vậy?
Cao Bá Dương trả lời nói là người đầu tư tìm bạn bè mượn, thế nhưng không có nói người đầu tư là ai, cũng không có nói người cho mượn là ai, nhưng mà người mê điện ảnh đối với người đầu tư cũng không có hứng thú. dù sao trong ấn tượng của bọn họ, tướng mạo người đầu tư đa số đều mờ ảo, không xác định được, cho dù có là ông chú đẹp trai đi nữa, cũng đều là người có gia thế, không ai sẽ đi quan tâm điểm ấy.
Số lượng fan của Lục Thừa Dư trên Weibo trong mấy ngày ngắn ngủi tăng lên mấy triệu, mấy em gái nhiệt tình gọi y là nam thần. Nhưng phái nam mê phim tựa hồ không có khách khí với y như thế, công bằng chính trực thì khen y một câu diễn đến nơi, yêu mến thì trêu đùa một vài câu, người ghét kẻ giàu thì nói y cao phú suất nên bị đốt chết đi, kẻ đố kị thì gọi y là tên giả tạo.
Bất quá xét thấy lượng fan phần lớn là chị em gái vừa đáng yêu lại hung hãn, nên phần lớn những tên kia đều bị chị em dùng bản lĩnh ngữ văn vừa cường hãn lại phong phú đánh cho một mẩu vụn cũng không thừa lại.
Cho nên, mấy ngày gần đây Lục Thừa Dư thích làm nhất chính là lướt Weibo xem đại chiến giữa manh muội vs tra nam. Bất quá, cũng chính bởi vì fan nữ có sức chiến đấu cường đại, làm cho y quyết định, sau này đối với phái nữ nhất định phải như xuân phong ấm áp, nếu không chờ chị em biến thành nạo xương gió lạnh, y liền bi kịch.
“Phụ nữ Thiên triều quá mạnh mẽ!" y nhất thời cảm khái, tiện tay đăng một tin tương tự trên Weibo, sau đó bi ai phát hiện mình hơi đáng khinh bởi vì cái tin này bất tri bất giác được phát tán đi. Nhưng may là đại thể mọi người cho là y cảm ơn fan nữ đã giúp y nói, thế nên trái lại có không ít chị em khen y đáng yêu.
Chỉ có điều, cho dù là như vậy, trên Weibo cũng gặp phải một ít sinh vật bất minh.
Sau khi đăng lên Weibo được ba tiếng, trong lúc vô tình y thấy một bình luận, người nhắn là một nam nhân, ý tứ trong lời nói của đối phương chính là Lục Thừa Dư đang cố ý lấy lòng phái nữ, còn nói phụ nữ Thiên triều nông cạn ra sao, chỉ biết nhìn tướng mạo, nhìn đối phương có tiền hay không, không bằng mỗ nữ quốc dân hiền lành nào đó, thậm chí dùng các loại từ ngữ linh tinh để hình dung phụ nữ.
Mặc dù y là nam nhân, thế nhưng phái nữ bên người đại thể đều rất tốt, mẹ của y cũng là người rất tốt, những lời kia đều coi thường phụ nữ thậm chí còn chửi tục, đầu tiên thật xin lỗi mẹ của hắn, người như thế sau này có thành công cũng làm người thất bại.
“Niên Niên Hữu Dư: Từ nhỏ tui liền thích lấy lòng người khác, khi còn bé lấy lòng cha mẹ, đi học thì lấy lòng thầy cô giáo, sau khi tốt nghiệp lại lấy lòng thủ trưởng và đồng nghiệp ╮(╯_╰)╭. Thế nhưng mong anh bạn thích mắng chửi người kia nhớ kỹ, trước khi mở miệng nên nghĩ đến người dưỡng dục mình, mắng chửi người sẽ không làm cho cậu to lớn hơn đâu, mà chỉ càng làm cho cậu càng thêm ghê tởm. Đối với tui mà nói, lấy lòng là tôn trọng và quý trọng, bởi vì chỉ khi anh tôn trọng người khác, người khác mới có thể tôn trọng anh."
Bài viết này giống như đang trêu chọc và khuyên nhủ chính mình, khiến cho không ít người share, rất nhiều nam giới cũng đứng về phe y.
Có một bạn nam một ngày trước còn trêu chọc y, cũng đăng bài viết nọ trên Weibo, lúc đăng còn viết thêm một câu: “Nam thần, tui cũng muốn lấy lòng anh."
Lời này đương nhiên đưa tới một đống lời trêu chọc thiện ý, danh hiệu nam thần của Lục Thừa Dư cứ như vậy chính thức định xuống.
Mà nguyên bản một ít phái nam mê phim không thích y khi đọc qua weibo của y, phát hiện y không có khoe khoang giàu có, không có nâng mình lên, cũng không có giả bộ ngôn luận gì cả, ngược lại là nghiêm chỉnh đăng một ít lý luận chuyên nghiệp thú vị, cùng với mỹ thực địa phương, hơn nữa những chỗ này hầu như không phải là nơi đắt đỏ, mà là quán ven đường hoặc là quán cơm nhỏ các loại.
Vì vậy, không ít nam giới mê phim đối với y cũng có hảo cảm, cái danh hiệu ‘tên giả tạo’ này dần dần cũng không có bao nhiêu người kêu. Đương nhiên, ngoại trừ một ít người cố ý tìm ngược.
Y nhìn náo nhiệt phía dưới, cười một tiếng đóng weibo lại.
Sau đó y mở diễn đàn công chúng lớn nhất trong nước, đăng bài đã chuẩn bị trước đó, náo nhiệt bộ phim đã qua, mà có chút trò hay thì chỉ mới bắt đầu.
“Vị Lục tiên sinh này, thật không phải là nhân vật đơn giản." Khúc Lĩnh Bắc nhớ tới hành vi ngày thường của Lục Thừa Dư, đối phương là một người tuổi trẻ rất có phong độ cũng rất hiền hoà, từ đạo diễn cho tới tạp vụ trong đoàn phim tựa hồ đều có ấn tượng tốt với y.
Hơn nữa người này biết rõ quy tắc trong nghề, lúc quay phim chưa bao giờ chỉ tay năm ngón với bọn họ, cũng sẽ không bởi vì diễn viên lấy lòng mà sửa đổi kịch bản, ở trong cái vòng này mà nói, thực sự là thập phần hiếm thấy.
Biên kịch ở trong cái vòng này, nói xong khó nghe một chút, trừ mấy người biên kịch nổi danh ra, đa số đều bị ép sửa kịch bản, thậm chí nam chính biến thành nam thứ, nữ chính biến thành nữ phụ đều có thể xuất hiện. Bọn họ vốn cho là Lục Thừa Dư chỉ làm cho vui, cho nên mới như vậy. Thế nhưng trên thực tế, vị này đối với quay phim cũng không có bao nhiêu hứng thú, ngay cả phối hợp diễn một vai nhỏ, cũng là vì hợp với hình tượng và để tiết kiệm chi phí.
“Năng lực có thể giấu đi, thế nhưng khi tớ thấy mặt của y, đều không tự chủ đem y xem như sinh viên mới vừa tốt nghiệp," Chương Thạc gãi đầu một cái, “Vậy chúng ta bây giờ đem đồ vật đưa qua sao?"
“Không đưa qua lẽ nào cậu muốn giữ lại chơi chắc?" Hắn nhớ tới áp-phích tuyên truyền do Lục tiên sinh thiết kế, người chế tác áp-phích cũng là do Lục tiên sinh liên lạc, “Nhanh đem đồ vật mang lên xe đi."
Hai người đem áp-phích và tờ rơi tuyên truyền dời đến trên xe bánh mì, sau đó một đường lái đến Dụ Hòa, lúc chạy tới, liền thấy Lục Thừa Dư đã ở cửa chính chờ bọn hắn.
“Hai vị khổ cực rồi," Lục Thừa Dư đi tới bên cạnh hai người, bưng giúp một cái thùng, “Tôi đã liên hệ với Trang ca rồi, bây giờ chúng ta đi lên luôn."
Chương Thạc có chút khẩn trương đi theo phía sau y, sau khi vào thang máy, vô cùng bất an hỏi: “Lục tiên sinh, ông chủ Dụ Hòa sẽ cho phim chúng ta chiếu bao nhiêu lần một ngày?"
“Lo lắng sao?" Lục Thừa Dư quay đầu thấy Chương Thạc và Khúc Lĩnh Bắc đều mang bộ dáng khẩn trương, vì vậy cười nói, “Tôi rất tin tưởng mọi người, cho dù vừa mới bắt đầu bọn họ sẽ an bài ít suất chiếu, nhưng sau đó nhất định sẽ gia tăng."
Chương Thạc và Khúc Lĩnh Bắc nghe nói như thế đều có chút xấu hổ, thế nhưng hết lần này tới lần khác đều cảm thấy lời nói của Lục tiên sinh rất thật tâm, tuyệt không như là đang an ủi bọn họ.
Ba người tới bên ngoài phòng làm việc Trang Dụ, liền thấy cửa phòng không có đóng, Trang Dụ đang cùng người nói điện thoại.
Lục Thừa Dư mang theo hai người lui ra phía sau vài bước, chờ Trang Dụ cúp điện thoại, mới bước lên trước gõ hai cái trên cửa, ở ngoài nói: “Trang ca, đang bận sao?"
“Tiểu Lục?" Trang Dụ nhìn thấy Lục Thừa Dư, cười để ba người đi vào, sau khi nói mấy câu, liền nói đến việc chính, bắt đầu nói về vấn đề phân chia lợi nhuận cùng với tuyên truyền.
Hiện tại tiền phân chia không nhiều lắm, Trang Dụ cũng không có ý cùng Lục Thừa Dư tranh lợi ích. Bởi vì Dụ Hòa có không ít rạp chiếu phim, cho nên hắn cùng với Lục Thừa Dư đàm luận nội dung chủ yếu chính là việc phân chia suất chiếu.
Chương Thạc và Khúc Lĩnh Bắc nhìn Trang Dụ và Lục Thừa Dư một bên xưng huynh đệ với nhau, một bên cười ha hả bàn luận, rõ ràng tình cảnh rất ôn hòa, thế nhưng bọn họ đều cảm giác được mùi vị giao chiến vô hình.
“Được rồi, cứ như vậy đi, lần này Trang ca giúp em lớn như vậy, nội tâm em thập phần cảm kích," Lục Thừa Dư thở dài, “Bây giờ đầu tư phim cũng thật khó, đưa ra ngoài đã tốn bảy tám phần, tiền bán vé em có thể được hơn 30% coi như không tệ."
“Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, đầu tư rạp chiếu phim cũng không dễ dàng, tùy tiện xây dựng một cái rạp nhỏ, cộng thêm tất cả dụng cụ lớn nhỏ để chiếu phim cùng với thiết bị, đều cần mấy nghìn vạn," hiển nhiên ý kiến hai người đã đạt thành nhất trí, Trang Dụ cũng thở dài theo, “Chúng ta cũng không dễ dàng gì, cũng là vì lăn lộn kiếm cơm ăn thôi a."
Lục Thừa Dư gật đầu theo, cũng một bộ dáng lưu lạc thiên nhai.
Chương Thạc: “…."
Khúc Lĩnh Bắc: “….."
Khi hai người nói lời như vậy, thật sự có cân nhắc qua cảm thụ của bọn họ không hả?
Mười bốn tháng tám âm lịch, cũng là ba mươi tháng chín dương lịch, mười một giờ đêm, 《Tiểu Điểu Tung Cánh》 vô thanh vô tức công chiếu, lúc này bên ngoài rạp chiếu phim đã treo áp-phích tuyên truyền, tuy rằng đạo diễn và diễn viên không có tiếng tăm, nhưng bởi vì áp-phích làm vô cùng hút mắt, chất lượng cũng không sai, một ít cặp yêu nhau bắt đầu nghỉ phép cũng ôm lòng muốn xem thử nên liền mua vé. Mặc dù như thế, tỷ suất ghế ngồi cũng không đến 20%, có vẻ thập phần vắng vẻ.
Nhưng mà từ lúc phim bắt đầu đến khi kết thúc, hầu như không có một khán giả nào rời đi sớm cả, đồng thời thỉnh thoảng còn phát sinh tiếng cười, bầu không khí sôi động quả thực không giống như buổi chiếu có tỷ suất ghế rất thấp.
Bộ phim công chiếu được một nửa thời gian, đã có người bắt đầu đăng lên Weibo nói 《Tiểu Điểu Tung Cánh》 rất khôi hài tiếu lâm, bất quá bởi vì người đăng lên weibo ít, cũng không có dẫn tới phản ứng gì. Đến lúc bộ phim đến nửa đoạn sau thì nội dung về bộ phim này trên Weibo bắt đầu xuất hiện nhiều hơn.
“Ngọc Lộ: Fuck, nhất định là phương thức xem phim của tui bị sai rồi, hình như tui thấy giáo thảo học bá của đại học Q xuất hiện ở trong phim, nam thần đeo kính mắt quả thực đẹp trai muốn khóc. Bộ phim này quả thực rất khôi hài, ngày mai tui phải kêu bạn bè đi xem lần nữa."
Ngọc Lộ cũng coi như có chút danh tiếng trên Weibo, sau khi weibo của cô được đăng lên, có người nói cô muốn câu view câu like, cũng có người bắt đầu cảm thấy hứng thú với bộ phim này, ở phía dưới weibo hỏi phim của ai.
Đến ngày thứ ba 《Tiểu Điểu Tung Cánh》 đã thành chủ đề đứng đầu trên Weibo, thậm chí có người bắt đầu dùng hình tượng nam chính và Lục Thừa Dư cao phú suất tạo thành tranh vẽ, châm biếm giữa giàu với nghèo.
Nhưng bất kể như thế nào, trong phim Lục Thừa Dư mang gọng kiến màu vàng, ngón trỏ phải nhẹ nhàng đẩy kính mắt đã gây sốt trên Weibo.
Mà bộ phim chi phí thấp lúc này lại khiến người ta tranh nhau chảy máu, nguyên do là mọi người bất mãn với tỷ suất ghế chỉ có 20% nên kéo đến chật ních, không ít rạp chiếu phim bắt đầu gia tăng suất chiếu. Nhưng mặc dù như vậy, cũng có người ở trên Weibo oán giận, họ xếp hàng đi mua vé cả một buổi chiều, kết quả chỉ mua được suất chiếu 12 giờ tối, tiếp đó bày tỏ mong muốn rạp chiếu phim tiếp tục gia tăng thêm suất chiếu, đủ thấy bộ phim này có bao nhiêu hot.
Có người bên truyền thông gọi đùa《Tiểu Điểu Tung Cánh》 là một con hắc điểu trong giới điện ảnh, có chuyên gia còn đi nghiên cứu bộ phim này vì sao lại đắt khách như vậy, cũng có người nói loại phim hài kịch cấp thấp này, chỉ là một hộp thức ăn nhanh, nhìn thì thú vị, nhưng thực tế không có dinh dưỡng gì.
Bất quá, loại thuyết pháp này rất nhanh bị người bác bỏ, thậm chí còn cười nhạo chuyên gia kia kiếm cớ để phê bình, thậm chí có khả năng ngay cả bộ phim cũng không có xem. Bởi vì ngay cả người thường đều có thể nhìn ra, đạo diễn và biên kịch mượn sự hài hước tạo ra nhân vật dưới chót xã hội, còn có thái độ lạc quan trong cuộc sống của nhân vật chính, cũng tạo ra sự châm biếm với xã hội bây giờ. Cho nên, đây là bộ phim truyền đạt về nghị lực tích cực luôn hướng về phía trước, hài hước không mất khôi hài, khôi hài rồi lại có nhiều ý nghĩa.
“Bộ phim có thể truyền đạt nghị lực lại hài hước, rõ ràng là tác phẩm rất tốt, ở trong mắt một ít người lại thành đồ bỏ đi không đáng một đồng. Có thể ở trong mắt một số người, một bộ phim chi phí không tới tiền tỷ, diễn viên không phải đại bài, phong cách không phải thuộc nghệ thuật gì đó thì không phải là phim tốt. Không biết giáo sư hay chuyên gia nào có cái nhìn như vậy là chuyện đáng buồn hay là hài hước của giới điện ảnh nữa?" Đây là một bình luận của người dân trên Weibo, rất nhanh được rất nhiều người share đi và suy nghĩ.
Ngày thứ tư của bộ phim, bắt đầu có người tuôn ra tổng đầu tư của《Tiểu Điểu Tung Cánh》 không tới ba triệu, để tiết kiệm chi phí, từ đạo diễn đến tạp công đoàn phim đều phải đóng vai người qua đường các loại.
Nam diễn viên chính Cao Bá Dương ở Weibo nói đùa một câu, toàn bộ đoàn phim từ trên xuống dưới đáng giá tiền nhất chính là chiếc xe thể thao kia, nếu như xe xảy ra vấn đề, bán tất cả mọi thứ cũng không đền nổi.
Có người ở hỏi hắn, đoàn phim nghèo như vậy, làm thế nào tìm được xe thể thao có số lượng hạn chế như vậy?
Cao Bá Dương trả lời nói là người đầu tư tìm bạn bè mượn, thế nhưng không có nói người đầu tư là ai, cũng không có nói người cho mượn là ai, nhưng mà người mê điện ảnh đối với người đầu tư cũng không có hứng thú. dù sao trong ấn tượng của bọn họ, tướng mạo người đầu tư đa số đều mờ ảo, không xác định được, cho dù có là ông chú đẹp trai đi nữa, cũng đều là người có gia thế, không ai sẽ đi quan tâm điểm ấy.
Số lượng fan của Lục Thừa Dư trên Weibo trong mấy ngày ngắn ngủi tăng lên mấy triệu, mấy em gái nhiệt tình gọi y là nam thần. Nhưng phái nam mê phim tựa hồ không có khách khí với y như thế, công bằng chính trực thì khen y một câu diễn đến nơi, yêu mến thì trêu đùa một vài câu, người ghét kẻ giàu thì nói y cao phú suất nên bị đốt chết đi, kẻ đố kị thì gọi y là tên giả tạo.
Bất quá xét thấy lượng fan phần lớn là chị em gái vừa đáng yêu lại hung hãn, nên phần lớn những tên kia đều bị chị em dùng bản lĩnh ngữ văn vừa cường hãn lại phong phú đánh cho một mẩu vụn cũng không thừa lại.
Cho nên, mấy ngày gần đây Lục Thừa Dư thích làm nhất chính là lướt Weibo xem đại chiến giữa manh muội vs tra nam. Bất quá, cũng chính bởi vì fan nữ có sức chiến đấu cường đại, làm cho y quyết định, sau này đối với phái nữ nhất định phải như xuân phong ấm áp, nếu không chờ chị em biến thành nạo xương gió lạnh, y liền bi kịch.
“Phụ nữ Thiên triều quá mạnh mẽ!" y nhất thời cảm khái, tiện tay đăng một tin tương tự trên Weibo, sau đó bi ai phát hiện mình hơi đáng khinh bởi vì cái tin này bất tri bất giác được phát tán đi. Nhưng may là đại thể mọi người cho là y cảm ơn fan nữ đã giúp y nói, thế nên trái lại có không ít chị em khen y đáng yêu.
Chỉ có điều, cho dù là như vậy, trên Weibo cũng gặp phải một ít sinh vật bất minh.
Sau khi đăng lên Weibo được ba tiếng, trong lúc vô tình y thấy một bình luận, người nhắn là một nam nhân, ý tứ trong lời nói của đối phương chính là Lục Thừa Dư đang cố ý lấy lòng phái nữ, còn nói phụ nữ Thiên triều nông cạn ra sao, chỉ biết nhìn tướng mạo, nhìn đối phương có tiền hay không, không bằng mỗ nữ quốc dân hiền lành nào đó, thậm chí dùng các loại từ ngữ linh tinh để hình dung phụ nữ.
Mặc dù y là nam nhân, thế nhưng phái nữ bên người đại thể đều rất tốt, mẹ của y cũng là người rất tốt, những lời kia đều coi thường phụ nữ thậm chí còn chửi tục, đầu tiên thật xin lỗi mẹ của hắn, người như thế sau này có thành công cũng làm người thất bại.
“Niên Niên Hữu Dư: Từ nhỏ tui liền thích lấy lòng người khác, khi còn bé lấy lòng cha mẹ, đi học thì lấy lòng thầy cô giáo, sau khi tốt nghiệp lại lấy lòng thủ trưởng và đồng nghiệp ╮(╯_╰)╭. Thế nhưng mong anh bạn thích mắng chửi người kia nhớ kỹ, trước khi mở miệng nên nghĩ đến người dưỡng dục mình, mắng chửi người sẽ không làm cho cậu to lớn hơn đâu, mà chỉ càng làm cho cậu càng thêm ghê tởm. Đối với tui mà nói, lấy lòng là tôn trọng và quý trọng, bởi vì chỉ khi anh tôn trọng người khác, người khác mới có thể tôn trọng anh."
Bài viết này giống như đang trêu chọc và khuyên nhủ chính mình, khiến cho không ít người share, rất nhiều nam giới cũng đứng về phe y.
Có một bạn nam một ngày trước còn trêu chọc y, cũng đăng bài viết nọ trên Weibo, lúc đăng còn viết thêm một câu: “Nam thần, tui cũng muốn lấy lòng anh."
Lời này đương nhiên đưa tới một đống lời trêu chọc thiện ý, danh hiệu nam thần của Lục Thừa Dư cứ như vậy chính thức định xuống.
Mà nguyên bản một ít phái nam mê phim không thích y khi đọc qua weibo của y, phát hiện y không có khoe khoang giàu có, không có nâng mình lên, cũng không có giả bộ ngôn luận gì cả, ngược lại là nghiêm chỉnh đăng một ít lý luận chuyên nghiệp thú vị, cùng với mỹ thực địa phương, hơn nữa những chỗ này hầu như không phải là nơi đắt đỏ, mà là quán ven đường hoặc là quán cơm nhỏ các loại.
Vì vậy, không ít nam giới mê phim đối với y cũng có hảo cảm, cái danh hiệu ‘tên giả tạo’ này dần dần cũng không có bao nhiêu người kêu. Đương nhiên, ngoại trừ một ít người cố ý tìm ngược.
Y nhìn náo nhiệt phía dưới, cười một tiếng đóng weibo lại.
Sau đó y mở diễn đàn công chúng lớn nhất trong nước, đăng bài đã chuẩn bị trước đó, náo nhiệt bộ phim đã qua, mà có chút trò hay thì chỉ mới bắt đầu.
Tác giả :
Nguyệt Hạ Điệp Ảnh