Phúc Hắc Vương Gia Sỏa Tướng Công
Chương 137: Câu chính là hồn

Phúc Hắc Vương Gia Sỏa Tướng Công

Chương 137: Câu chính là hồn

Edit: gau5555

Beta: dark Angel (Bella Ngân)

Tiểu Hỉ nói làm cho tâm Nhạc Du Du hơi buông lỏng một chút, nhưng vẫn có chút không nỡ, nàng không biết lúc này, hai người sẽ tiến triển đến một bước nào, đang ở hôn môi? Hay là đã… Nàng không dám nghĩ tới, cũng không dám nhìn tới.

Nhạc Du Du đang suy nghĩ, vạn nhất nếu như Lãnh Hạo Nguyệt thực sự muốn Nam Cung Lan Lan, nàng nên làm cái gì bây giờ? Hai nữ hầu một phu? Chuyện này tuyệt đối không có khả năng, vậy làm sao bây giờ? Một khóc hai nháo ba thắt cổ? Cái kia cũng không phải phong cách của nàng a, vì thế, nàng quyết định đứng lên

“Quận chúa lớn lên kia đẹp như thế…" Nhạc Du Du nhịn không được thở dài một tiếng, nếu quả thật Lãnh Hạo Nguyệt làm chuyện có lỗi với nàng, nàng nhất định sẽ độc hắn, không thể nhân đạo như vậy, sau đó liền thực sự triệt để ly khai.

“Thế nhưng, quận chúa so với Minh Nhu kia còn kém xa đâu." Tiểu Hỉ không ủng hộ Nhạc Du Du nói, nhịn không được bĩu môi, " Minh Nhu kia thoát cởi hết quần áo, vương gia chưa từng trông mắt đâu…" Nói xong, tựa hồ biết mình nói lỡ miệng, vội vàng ngừng.

“Tại sao không nói?" Ánh mắt Nhạc Du Du nguy hiểm mị lên, sắc mặt trầm xuống, nhưng thật ra rất hợp với vẻ mặt đen thui của nàng.

“Vương phi, nô tỳ cũng là trong lúc vô ý thấy." Tiểu hỉ sợ hãi cúi đầu, bộ dáng vương phi thật sự là kinh khủng.

“Vậy liền đem chuyện ngươi trong lúc vô ý nhìn thấy, vô ý nói cho bản vương phi nghe một chút đi." Nhạc Du Du nhíu mày.

Tiểu Hỉ nuốt nước miếng, đành phải đem tình huống ngày đó nàng trong lúc vô ý từ đầu chí cuối nói một lần.

Nguyên lai ngày đó chính là ngày thứ hai Nhạc Du Du đã biết Lãnh Hạo Nguyệt đang giả bộ ngốc, trong cơn tức giận rời nhà ra đi, Tiểu Hỉ trong lúc vô ý đi ngang qua phòng tắm, lại nghe thấy bên trong có nữ nhân nói chuyện.

“Tại sao có thể có nữ nhân?" Tiểu Hỉ biết vương gia đang tắm, thế nhưng, vương gia tắm rửa chưa bao giờ cần người hầu hầu hạ, ngoại trừ về sau muốn vương phi hầu hạ ra thì ai cũng không thể tiến vào phòng tắm khi hắn đang tắm a, trong lòng không khỏi nghi hoặc, liền không nhịn được đưa tới, nhưng khi thấy Minh Nhu chăm chú ôm Lãnh Hạo Nguyệt toàn thân là nước từ phía sau khóc rối tinh rối mù đâu.

“Về sau thì sao?" Nhạc Du Du thờ ơ hỏi, thế nhưng, tay nhưng không tự chủ được nắm thành quyền đầu, được lắm Lãnh Hạo Nguyệt, lại ở sau lưng ta trộm người?

“Nô tỳ chỉ nghe thấy Minh Nhu kia đang không ngừng nói khiểm…" Tiểu hỉ thanh âm rất thấp, “Sau đó…"

“Thế nào?" Nhạc Du Du cơ hồ đều nghiến răng.

“Sau đó nàng liền cởi hết y phục của mình…" Tiểu Hỉ nói, mặt liền đỏ lên.

“Lại sau đó thì sao?" Nhạc Du Du bây giờ là muốn ăn thịt người.

“Nô tỳ liền nghe thấy vương gia nói một câu ‘Ngươi chưa phát giác ra chính mình bẩn sao?’ " Tiểu Hỉ nghĩ nghĩ, “Kết quả là Minh Nhu lại thất thanh khóc rống lên."

“Vương gia đâu? Cũng không biết thương hương tiếc ngọc sao?" Nhạc Du Du tâm tựa hồ thoáng cái liền để xuống, hơn nữa còn có cảm giác đắc ý.

“Có thương hương tiếc ngọc hay không nô tỳ không biết, chỉ nhìn thấy vương gia vung tay lên, Minh Nhu liền miệng phun máu đỏ ngã trên mặt đất…" Tiểu Hỉ trên mặt có điểm sợ hãi.

“Cứ như vậy?" Nhạc Du Du chân mày cau lại.

“Cứ như vậy." Tiểu Hỉ gật đầu, “Sau đó vương gia liền kêu người tiến vào, nô tỳ liền vội vàng lưu a."

Nhạc Du Du gật đầu, khóe miệng không khỏi quyến rũ, tính ra tiểu tử hắn có lương tâm.

Bất quá, nghĩ đi nghĩ lại trong lòng vẫn có chút lo lắng a, Minh Nhu kia bởi vì đã lừa gạt hắn, vì thế, tướng công có thể cự tuyệt là bình thường, thế nhưng Nam Cung Lan Lan này từ nhỏ liền đối với hắn yêu quí a, bây giờ còn giúp hắn, vì thế, tính chất này liền không giống nhau a…

Nghĩ tới những thứ này, Nhạc Du Du lại nôn nóng lên. Bất quá nôn nóng là nôn nóng, nàng cũng sẽ không xung động. Suy nghĩ mãi, nàng vẫn là quyết định không đi “Bắt kẻ thông dâm", dù sao vạn nhất… trên mặt mọi người đều rất khó coi, hơn nữa, ở xã hội này nam tôn nữ ti, nam nhân, nhất là còn là một nam nhân ưu tú, muốn thu nữ nhân thật sự là quá dễ dàng, vì thế, nàng hiện tại việc duy nhất có thể làm chính là chờ, chờ kết cục sự tình.

“Vương phi, thư phòng ở bên kia." Tiểu Hỉ vừa nhìn Nhạc Du Du đi, không khỏi nhắc nhở.

“Ta biết a, thế nhưng ta không muốn đi thư phòng a." Nhạc Du Du quay đầu lại nhìn nàng một cái, “Còn không mau một chút? Ta muốn tắm rửa thay y phục."

Nga. Tiểu Hỉ có điểm không hiểu, mới vừa rồi còn hùng hổ, thế nào chỉ chớp mắt giống như không có việc gì? Tuy rằng nghĩ không ra, thế nhưng vẫn không nói thêm gì nữa.

Lúc Nhạc Du Du tắm rửa thay y phục, lại để cho tiểu Hỉ cùng Linh Lung đem trong phòng khiến cho thơm thơm, sau đó mặc vào đai đeo cùng váy ngắn trong lúc rảnh rỗi thiết kế, không khỏi nở nụ cười gian, không phải là dụ hoặc nam nhân sao? Nàng cũng như nhau, hơn nữa còn là quang minh chính đại dụ hoặc.

Đúng lúc này, Tiểu Hỉ bỗng nhiên chạy tiến đến: “Vương phi, ta vừa mới nghe thị vệ bên kia nói, tiểu quận chúa bị vương gia làm cho tức giận khóc chạy…"

Nhạc Du Du vừa nghe xong liền vui vẻ, vẫn là nàng sáng suốt a, không đi đánh không đi nháo, thắng lợi liền trực tiếp chạy tới nàng bên này, cái gì gọi là cao thủ? Sát nhân vô hình, đây là cao thủ. Nữ nhân ngực lớn làm sao vậy? Các nàng câu là nam nhân, mà nàng nữ nhân ngực nhỏ này, không câu thì lấy, muốn câu liền câu hồn nam nhân…

Thời gian Lãnh Hạo Nguyệt đi vào Lạc Nguyệt hiên, đã nhìn thấy Tiểu hỉ cùng Linh Lung vẻ mặt ái muội nhìn hắn cười, sau đó còn không chờ hắn hỏi liền lách người.

Lãnh Hạo Nguyệt kỳ quái nhức đầu, sau đó đẩy cửa đi vào phòng ngủ.

Lãnh Hạo Nguyệt ngẩng đầu trong nháy mắt, chỉ cảm thấy toàn thân huyết quản đều phải bạo liệt, vừa mới chịu đựng một hồi khảo nghiệm, không nghĩ tới ở trong phòng vẫn còn có một hồi khảo nghiệm chờ hắn đâu.

Chỉ thấy một nữ nhân đang đưa lưng về phía cửa phòng đứng lên, trên thân chỉ mặc một tiểu sam rất nhỏ, lộ ra cổ trắng noãn, tảng tuyết trắng lớn phía sau lưng cùng thắt lưng phúc, xuống thân…

Lãnh Hạo Nguyệt ánh mắt dời xuống, khí huyết cuồn cuộn kia liền lợi hại hơn, cái này xuyên cái gì? Quần hay là váy a? Thế nào ngắn như vậy? Vừa có thể bao lấy cái mông nhỏ tròn trịa kia… Một đôi chân thon dài liền không hề ngăn cản ở nơi đó như vậy…

Nhạc Du Du nghe thấy cửa phòng mở, cũng biết là tướng công nàng vào được, thế là quay đầu lại cười: “Tướng công…" Thanh âm kia lạc lạc làm nàng đều muốn run, chỉ là, còn phải chịu đựng.

Lãnh Hạo Nguyệt một không đứng vững, thiếu chút nữa liền ngồi dưới đất, may mắn thân thủ tương đối cao, thoáng cái đỡ vào khung cửa, lúc này mới không té ngã.

Nhạc Du Du cũng không thèm để ý, trên mặt càng phát ra nụ cười đến phong tình vạn chủng, lắc mông đi tới, nhẹ nhàng nhéo áo Lãnh Hạo Nguyệt, sau đó đưa hắn lôi kéo lại nhẹ nhàng nhấn một cái, Lãnh Hạo Nguyệt liền ngồi ở trên ghế.

Nhạc Du Du học động tác của Nam Cung Lan Lan, toàn thân ngồi xuống bắp đùi của hắn, sau đó một tay ôm lấy cổ của hắn, tay khác ở trong ngực của hắn chậm rãi hoa quyển quyển, chỉ bất quá, thân thể của hắn còn thường thường nhéo hai cái: “Tướng công, người ta hôm nay có đẹp không?"
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại