Phu Nhân, Thiếu Tướng Mời Ngài Về Nhà

Chương 9

“Hại mẹ một hồi cao hứng hụt." Biểu tình Lâm Mạt Tuyết rất là tiếc nuối.
“Sao em không phản đối Tiểu Mộ tìm nam đối tượng?" Bạch Vũ khó hiểu, tư tưởng của người này cũng đủ cấp tiến, bây giờ có gia trưởng nào không phải là đối với khuynh hướng đồng tính luyến ái của con cái tránh né như rắn rết? Nàng ngược lại còn vui vẻ tán thành!
“Phản đối? Hắn nếu có thể tìm một người đàn ông về em sẽ đốt nén nhang!" Biểu tình kia của Lâm Mạt Tuyết quả thật giống như mẹ kế nhìn con trai của vợ trước.
“Tiểu Mộ cũng không phải là tìm không được, làm gì yêu cầu thấp như vậy?" Diệp Mạt cũng không hiểu, tư tưởng của các cô vẫn còn có chút bảo thủ, đối với những chuyện quá phát triển vẫn không thể thản nhiên tiếp nhận, Mạt Tuyết lớn lên ở nước ngoài, tư tưởng của cô ấy luôn luôn cấp tiến, nhưng mà cũng không biết cô ấy đối với đồng tính luyến cũng có thể phóng khoáng tiếp nhận như vậy!
“Hắn? Coi như xong! Không hy vọng!" Con trai mình sinh thì mình biết, với tính khí của hắn không có một cô gái sẽ nguyện ý gả cho hắn!
“Đường Ngạo nhà chúng ta như thế kia cũng có thể tìm được con gái kết hôn, Đường Mộ danh tiếng có thể so với hắn như trời so với đất." Văn Tây không đồng ý lắc lắc đầu.
“Tiểu Tây Tây, chị không hiểu, Đường Mộ hắn tựa như một đứa nhỏ được cưng chiều, hắn tùy hứng muốn thế nào thì nhất định phải theo ý của hắn, chị nói đi đâu tìm một người nguyện ý mãi mãi cưng chiều hắn như vậy? Nếu như thời gian lùi lại mười mấy năm, có thể tìm một con dâu nuôi từ nhỏ giúp dỡ dẫn dắt chồng nhỏ. Nhưng con gái bây giờ ai không phải là được phủng ở trong lòng bàn tay mà lớn lên, sao có thể chịu được một người chồng như vậy?" Văn Tây mặc dù là đại tẩu, nhưng trong mấy chị em dâu tuổi của cô nhỏ nhất, cô và Đường lão đại kết hôn muộn, kết hôn xong liền sinh Đường Ngạo, Đường lão tứ kết hôn trước đại ca, nhưng hắn và Lâm Mạt Tuyết đợi mấy năm mới chịu sinh con, cho nên Đường Mộ vẫn là xếp cuối cùng. Là đứa trẻ nhỏ nhất và cũng khó trị nhất Đường gia. Hắn giống như Đường lão tứ nói, tự tư tự lợi, hoàn toàn chính là loại người lấy mình làm trung tâm.
Văn Tây gật gật đầu, cô hiểu, con cái trong nhà đều là mình nhìn lớn lên, cô biết trong mấy anh em này Đường Mộ là thuộc loại người không tim không phổi, thế nhưng cũng không đến nỗi phải tìm một nam đối tượng đi?
“Lời không thể nói như vậy, nếu như Tiểu Mộ có thể gặp được một cô gái nguyện ý vì hắn thế này mà trả giá đâu?
“Em cũng thà rằng hắn không gặp được."
“Mạt Tuyết, thật ra Tiểu Mộ là do em nhặt về đi!" Văn Tây vẻ mặt bất đắc dĩ, trên đời có người mẹ như vậy sao?
Mạt Tuyết cười nhún nhún vai, không chừng đúng là ở trong bệnh viện ôm nhầm đi! Có con trai như vậy, cô kiếp trước nhất định làm nhiều chuyện thất đức!
Bốn lão nam nhân Đường gia đều tự lật xem báo trên tay mình, đối với lời nói của bốn bà vợ không đáng tham gia. Đây là chuyện giữa các bà, những đại lão gia như bọn họ không có phần tham gia. Bọn họ chỉ phụ trách chuyện tiền phương, chuyện hậu phương không ở trong phạm vi quản lý của bọn họ, trong nhà đã có một ông lão tham gia, nếu như bọn họ khuấy vào giúp đỡ, còn không phải náo loạn xôn xao.
Các tiểu nam nhân Đường gia cũng không quan tâm xem báo của mình, chỉ cần xem náo nhiệt, không cần phải tham gia mà chỉ có thể xem kịch vui, làm gì còn muốn tìm cho mình thiết bản a! Cơn giận dữ của tên kia thật là sẽ không nhìn người mà phát, hậu quả chọc giận rất nghiêm trọng!
Các tiểu nữ nhân Đường gia cũng ngoan ngoãn ngồi ở một bên, nghe bốn người mẹ chồng thảo luận, đàn ông trong nhà đã nhắc nhở các cô, trong nhà có một cái mông cọp là không sờ được! Ngay cả xem náo nhiệt cũng phải đứng ở trên khán đài, không nên sát lại quá gần, nếu không hậu quả rất nghiêm trọng!
Đêm ba mươi tết, mọi nhà cũng bắt đầu vây quanh bếp lò ăn bữa cơm đoàn viên, Đường gia năm nay rất náo nhiệt.
Đường Ngạo mới vừa kết hôn đi hưởng tuần trăng mật cũng tranh thủ hai mươi chín tết về nhà, Đường Mộ chuồn mất ba năm, năm nay cũng rốt cuộc ở nhà đón năm mới. Đường Tâm và Đường Nhất cũng đều về nhà, còn thuận đường đem hai nhà thân gia cũng dẫn về Đường gia ăn tất niên.
Vì bữa cơm tất niên này, cũng đặc biệt tăng thêm một cái bàn trong phòng ăn, một phòng ăn toàn là người.
Đường lão gia cao hứng đến nổi cả buổi tối cũng không có khép miệng lại, cười ha hả bắt chuyện với người này, dặn dò người kia.
Đường Mộ biếng nhác ngồi ở trên ghế sô pha, hắn hôm nay sợ là người hăng hái thấp nhất Đường gia, hắn vốn là lười nhác, đối với loại chuyện đón năm mới náo nhiệt này cũng không quá thích, bằng không hắn cũng sẽ không tự một mình sống ở Đức ba năm chưa từng có một lần trở về. Hắn thích yên tĩnh, không quá thích ứng với những nơi quá mức náo nhiệt, tất cả mọi người vô cùng cao hứng, chỉ có hắn dường như không hợp với không khí nơi này như vậy.
Người Đường gia đối với tính khí này của hắn sớm đã thành thói quen, tiểu tử này từ nhỏ đã như vậy, những đứa trẻ khác vừa nghe năm mới, vui thích nhảy nhót, thế nhưng hắn một chút phản ứng cũng không có, hiện tại chính là hắn bỗng nhiên nói hắn muốn về phòng ngủ, cũng sẽ không có ai cho là hắn mất hứng.
“Mộ, em mất hứng à?" Thành viên mới của Đường gia, vợ mới cưới của Đường Ngạo thấy dáng vẻ của Đường Mộ, rất lo lắng hỏi, đâu có ai ăn tất niên mà vẫn còn vẻ mặt hờ hững như vậy, hơn nữa cô còn trông thấy hắn thường xuyên cau mày, đây hẳn là mất hứng đi?
Đường Mộ lắc lắc đầu, hắn chỉ là thật sự không quá thích nơi thế này.
Đường Ngạo đem vợ yêu kéo vào trong lòng: “Bảo bối, mặc kệ hắn, hắn từ nhỏ đã như vậy." Mọi người đã quen với tật xấu kỳ quái của hắn.
“Như thế a! Vậy Mộ không thích năm mới sao?" Cô vợ bé nhỏ của Đường Ngạo chính là loại người được bảo bộc như hoa trong nhà kính, chỉ số thông minh bình thường, chỉ số xúc cảm là không, cái gì cũng tò mò, cái gì cũng muốn hỏi, cô đơn giản tựa như một trang giấy trắng, đơn thuần làm cho người ta buồn cười, thế nhưng hoa hoa đại thiếu kiệt ngao bất thuần nhất Đường gia đã thua ở trên tay một cô gái thế này, mà còn cam tâm tình nguyện!
“Ngoan a! Mẫn Mẫn, em tới chỗ mẹ xem có cái gì có thể giúp một tay, anh và Mộ nói chuyện một chút." Thấy tâm tình Đường Mộ năm nay không giống với trước kia, Đường Ngạo cười híp mắt bảo vợ yêu đi.
“Ừ, được, Ngạo phải làm cho Mộ thật vui vẻ đón năm mới nga." Trong ý thức của cô năm mới nhất định phải vui vẻ, nếu như không vui vẻ đón năm mới sẽ không có ý nghĩa.
Nàng dâu nhỏ cười hì hì chạy đi tìm mẹ chồng, cô luôn luôn đem lời của Đường Ngạo làm như thánh chỉ vậy.
“Anh sống cũng không tệ." Vợ đã chạy đi thật xa mà Đường Ngạo vẫn còn nhìn theo, thấy vậy Đường Mộ khó ngăn được vẻ mặt tươi cười.
Đường Ngạo quay đầu lại nhìn em trai: “Không tệ." Tràn đầy vui vẻ gật đầu.
“Vậy tốt a! Em thay cho phụ nữ toàn thế giới cảm ơn tam tẩu." Cảm ơn cô đem củ cà rốt lớn hoa tâm này nhổ đi, sau này cũng sẽ không lại tiếp tục gây hại người, thật là tốt.
“Anh có thật tệ như vậy?" Nghe nói vậy hắn giống cái gì, bọn họ chính là anh em ruột!
“Anh trước giờ không có tính tự giác." Đường Mộ không khách khí cười nói, ý tứ chính là ngươi có lẽ so với lời hắn nói còn không bằng, còn không biết xấu hổ hỏi.
“Anh thì kết hôn rồi, còn em? Anh hoa tâm ta lạm tình, nhưng mà ta đã tìm được người kết hôn, còn em? Em còn cố chấp cái gì? Còn định chịu đựng đến cùng? Em là đối thủ của mấy vị kia trong nhà?" Đường Ngạo quả thực nhịn không được, từ khi tiểu tử này trở về bắt đầu, y đã muốn hảo hảo uốn nắn hắn thế này, thế nhưng không có cơ hội, bây giờ tuần trăng mật của y đã kết thúc, cần phải đánh hắn một trận. Ai bảo tiểu tử này sống rất thoải mái, làm cho người ta nhìn đỏ mắt, bọn họ ngoại trừ lúc đi học phóng khoáng như thế, nào có tốt số giống hắn ở Đức cuộn mình ba năm như vậy, không hỏi thế sự.
Đường Ngạo nói thẳng khiến Đường Mộ đen mặt, không có gì, chỉ là nhớ lại cái tên hỗn đản kia trêu chọc hắn xong thì biến mất tăm! Bốn ngày rồi, không có bất kỳ tin tức gì, cũng không thấy quỷ ảnh. Hắn kỳ thực rất giận cái tên vương bát đản chết tiệt kia là người đầu tiên dám trêu chọc hắn như vậy! Hôn, ôm, còn nói cái gì cả đời rồi hoàn toàn mất tích! Có dạng này sao? Bây giờ cũng không phải là ngày cá tháng tư, như vậy rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Đường Mộ tức giận đến nỗi sắc mặt khó coi, tốt nhất đừng để cho hắn gặp lại y, nếu không thì y sẽ đẹp mặt.
“Mộ, em là ăn thuốc nổ à? Anh chỉ nói một câu như vậy, đừng tưởng là thật chứ! Anh chỉ nói một chút, thật không có ý xem thường em!" Thấy Đường Mộ sắc mặt khó coi, Đường Ngạo vội vàng giơ tay rút lui! Người này y nói không lại, đánh không thắng, ngẫu nhiên trêu chọc một chút, nhưng không thể đem hắn chọc phát cáu, bằng không năm nay đủ để cho y nhớ suốt đời! Năm mới đầu tiên tân hôn, y muốn sống thật tốt, không muốn để lại bóng ma cả đời!
Đường Mộ nhìn hắn một cái, tâm ý rã rời đứng lên, tới gần bàn ăn, chọn một chỗ bên góc ngồi xuống.
Đường Ngạo cũng nhanh chóng chạy đi tìm vợ yêu, lúc hắn không có ở đây đã xảy ra chuyện gì sao? Vì sao cái tên Đường Mộ phần tử bạo lực kia là lạ?
“Ông xã, anh rốt cuộc nói gì với Mộ? Vì sao sau khi anh và hắn nói chuyện sắc mặt của Mộ càng tồi tệ hơn?" Vợ của Đường Ngạo tức giận chất vấn chồng.
Đường Ngạo ngoan ngoãn giơ hai tay lên: “Bà xã đại nhân! Oan uổng a! Ta cái gì cũng chưa nói a!" Hắn chỉ nói một chút về chuyện bức hôn a! Đây không tính là đại sự gì a! Hắn làm sao biết tiểu tử kia sẽ phát hỏa a!
“Hừ! Anh xem Mộ cùng các anh không hợp nhau! Các người là anh em, tình cảm phải hòa thuận, có biết hay không!"
Đường Ngạo đảo mắt xem thường hết cái này tiếp cái kia, chuyện này không liên quan bọn họ có được hay không! Tiểu tử kia từ nhỏ đã như vậy, không phải là bọn họ ngăn cách hắn, là hắn bản tính như thế.
Còn có cô gái nhỏ này lúc nào thấy bọn họ chung sống? Hắn sao không biết anh em bọn họ khi nào không hòa thuận?

Tác giả : Quân Thái Bình
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại