Phu Nhân, Thiếu Tướng Mời Ngài Về Nhà

Chương 57

Thời điểm hôn lễ càng ngày càng gần, người Thẩm gia đã trở về toàn bộ. Thẩm gia vốn là nhiều người, vô cùng náo nhiệt, hiện tại càng kinh khủng. Trong đại viện Thẩm gia náo nhiệt giống như lễ mừng năm mới, ra ra vào vào toàn là người, toàn bộ quân khu đại viện cũng biết Thẩm Lãng sắp kết hôn rồi. Ba ngày hai nơi qua đây lê la tán dóc, muốn gặp một lần nam tức phụ xinh đẹp trong truyền thuyết kia của Thẩm Lãng.
Muốn nói hiện tại trong quân khu đại viện, đề tài gì hot nhất, vậy không phải là hôn lễ oanh oanh liệt liệt này hay sao! Đại tôn tử của Thẩm gia, thiếu tướng quân ưu tú kia sắp kết hôn rồi. Sắp kết hôn không phải là tin tức lớn gì, dẫu sao y cũng nên kết hôn rồi, thế nhưng kỳ lạ là ở đối tượng của y là một nam nhân. Còn là một thiếu gia nhà giàu xinh đẹp. Kết quả là, Thẩm gia mấy ngày nay ngưỡng cửa đều phải sắp bị giẫm phá, những người này giẫm lên ngưỡng cửa, chính là vì nhìn nhân vật thần bí kia một cái.
Những người kia trong nhà có người chưa kết hôn chưa có đối tượng càng muốn xem thật kỹ một chút rốt cuộc là hạng người gì mới có thể làm cho tiểu tử ưu tú kia cam nguyện huyên náo xôn xao như vậy, làm một cuộc hôn lễ dương khí như thế!
Thế nhưng tất cả mọi người mất hứng mà về, Thẩm gia căn bản không có một chút bóng dáng của người kia. Hỏi nửa ngày, người Thẩm gia cũng chỉ là thần bí cười, nói có cơ hội gặp, không vội một lúc này.
Sau đó kể cả thân thích của Thẩm gia cũng không có ai nhìn thấy bộ mặt thật của Đường Mộ. Bởi vì ở hai ngày trước hôn lễ, Đường Mộ liền theo lão thái thái Thẩm gia xin nghỉ phép tránh người trở về tân phòng ở, thuận tiện cho tân phòng có chút ‘dính nhân khí’.
Đường gia hai ngày này cũng là nhiều người, không khí náo nhiệt, nào là thất đại cô bát đại di, đều đủ, tụ ở Đường gia đánh bài, uống trà, tán gẫu. Tôi tớ Đường gia bận rộn bốn chân không chạm đất, hận không thể sinh nhiều hơn mấy đôi tay. Đường gia làm hỉ sự nhiều như vậy, có lẽ đây đồng thời chính là náo nhiệt nhất! Cũng là hôn lễ lần này thật sự là cùng người khác bất đồng, con người chính là động vật thích náo nhiệt, ở đâu náo nhiệt hiếm lạ liền hướng chỗ đó tới gần.
Thời điểm nhận được thiệp mời, những người này bị chấn động càng là nhanh chóng đi hỏi rõ ràng. Lúc này không nhịn mấy ngày, ngày mai mới là hôn lễ, mọi người hôm nay liền đến nhà, chính là muốn bát quái hôn lễ không giống bình thường này!
Khiến cho mọi người rất hiếu kỳ, lẽ nào Đường gia đây là vui vẻ tiếp nhận nam đối tượng kia của tứ thiếu gia Đường gia? Đây chính là vụ tai tiếng uy lực tương tự với bom nguyên tử nổ tung! Tìm nam đối tượng, huênh hoang kết hôn? Đây đối với bất kỳ một gia đình nào mà nói cũng là một vụ tai tiếng! Thế nhưng Đường gia này trong xã hội thượng lưu nổi danh quái thai thế nào trông vẻ rất cao hứng!
Mọi người mang theo nghi hoặc như vậy đến nhà, nhưng mà vẫn là mang theo nghi hoặc như vậy rời khỏi. Người Đường gia cái gì cũng không có nói, để cho bọn họ hôn lễ ngày mai đến tự xem.
Về phần hai nhân vật chính của hôn lễ ngày mai lại an an tĩnh tĩnh sống ở trong tân phòng, hưởng thụ ngày cuối cùng của cuộc sống độc thân.
Sáng sớm ngày hai mươi bảy, Đường Mộ không có việc gì, trực tiếp ngủ đến mười giờ mới dậy. Xuống giường tìm một vòng, cũng không thấy thân ảnh của nam nhân một bước không rời kia.
“Thẩm Lãng..."
Khi đứng dậy tiện tay mặc áo choàng tắm rộng thùng thình treo ở trên vai lên, người mới vừa tỉnh ngủ, còn buồn ngủ. Cào cào tóc, Đường Mộ xuống lầu nhìn một vòng cũng không thấy người, chỉ thấy trên bàn để bữa sáng vẫn còn nóng, còn có một tờ giấy nhắn tin: Tổ tông, anh ở sân thượng sắp xếp bồn hoa, thức dậy rồi thì ăn sáng đi.
Thuận tay bỏ xuống giấy nhắn tin, Đường Mộ trước lên lầu rửa mặt, xong rồi cũng không thay quần áo, xuống lầu ăn sáng. Thẩm Lãng còn chưa xuống, không có việc gì lại trở về nằm ngay đơ trên giường. Ưa thích lớn nhất của hắn chính là cả ngày cuộn tròn trên giường trùm chăn, ngày không có chuyện gì như vậy hắn thông thường chắc là sẽ không ra ngoài.
Ổ chăn rất thoải mái, mới vừa chạm vào chăn, Đường Mộ liền ngủ.
Đường Mộ thích giường rộng lớn, đối với hắn mà nói đó là một loại hưởng thụ cuộc sống. Cái gì đều có thể tùy ý, duy chỉ có đối với giường hắn hà khắc đến mức vô địch.
Lúc Thẩm Lãng sắp xếp bồn hoa xong xuống lầu, thấy chén trên bàn trống không, biết tiểu tổ tông kia đã thức dậy ăn rồi. Y cưng chìu lắc lắc đầu, quả nhiên là thiếu gia, ăn xong liền để chén tại chỗ, cũng không đem chén gì gì đó thu dọn một chút. Bất quá, y cũng không có nghĩ tới muốn để cho hắn làm những chuyện này. Lão bà là lấy về để yêu, lấy về để sủng! Việc nhà y bao hết thảy! Khi đó y cũng đã nói, hết thảy trong nhà y đều bao, giặt quần áo, nấu cơm, quét dọn vệ sinh lau nhà, y làm! Việc nặng nhọc, việc mệt mỏi, y làm!
Dọn dẹp xong phòng bếp, nhìn thời gian một chút, mười giờ rưỡi, gọi tiểu tổ tông kia rời giường thôi! Thể lực hắn kém, phần lớn nguyên nhân có lẽ chính là do hắn cuộn tròn trên giường.
Thẩm Lãng thả nhẹ bước chân lên lầu, nhẹ tay nhẹ chân đẩy cửa ra, liền nhìn thấy trên giường lớn rộng rãi kia, tổ tông kia trùm chăn, ngủ không nhúc  nhích.
“Thật là đáng đánh đòn! Sao nói cũng không nghe!" Thẩm Lãng tiến lên đem chăn kéo ra, lộ ra người bên trong cuộn tròn ngủ.
Thẩm Lãng không tiếng động thở dài, cái người không có cảm giác an toàn này a! Bất kể tự một mình ngủ hay là có y cùng ngủ bên cạnh, tư thế của hắn vĩnh viễn đều là nửa nghiêng người cuộn tròn, đem mình bao bọc giống như tư thế trong bụng mẹ. Thấy được y đau lòng! Thật là đau lòng a! Tiểu tổ tông này rốt cuộc là không có cảm giác an toàn bao nhiêu? Một nam nhân lớn như vậy, lại là tư thế ngủ ngây thơ như vậy? Tổn thương khi còn bé, đã nhiều năm như vậy, còn chưa khép lại sao?
Khi đó hắn rốt cuộc là loại tuyệt vọng gì?
Đưa tay xoa nhẹ tóc mềm mại của Đường Mộ, Thẩm Lãng cúi người đem nụ hôn thương tiếc in ở cái trán sáng bóng của Đường Mộ. Tiểu vật nhỏ, sau này đem em giao cho anh đi! Anh sẽ không để cho em bị thương, sẽ không để cho em tuyệt vọng! Anh sẽ luôn luôn bảo vệ em! Luôn luôn!
Vốn là muốn đánh thức người ngủ say này, nhưng khi nhìn thấy hắn ngon giấc như vậy, Thẩm Lãng thay đổi chủ ý, cởi áo khoác y xoay người lên giường, đem người tư thế ngủ khiến y đau lòng ôm vào trong lòng.
Anh nói rồi, anh sẽ sủng em, quan tâm em, sẽ để cho em mùa đông không xuống giường. Cho nên quyết không miễn cưỡng em làm chuyện gì mà em không muốn.
Bận rộn một ngày trước hôn lễ đem hai nhân vật chính này ngăn cách bên ngoài, bọn họ an tĩnh cuộn tròn ở trên giường ngủ một giấc. Như vậy có lẽ chỉ có duy nhất nhà này, không có nhà nào như nhà này!
Bọn họ cái gì cũng không cần quan tâm, cái gì cũng không cần hỏi tới, lợi ích của trong nhà đông người, lúc này chính là lúc để thể hiện.
Hai gia đình bận rộn ngút trời, thế nhưng hai nhân vật chính đang ngon giấc, nếu để cho bọn họ biết, đoán chừng phải nhảy dựng lên rống. Hai người này là bán hoành thánh sao! Hất tay làm chưởng quỹ rất thoải mái chăng!
“Các cậu nói, hai người kia ở nhà làm cái gì?" Bãi đỗ xe dưới lầu của căn hộ, trước trước sau sau đỗ vào bảy chiếc xe, nam nhân trên xe lục tục xuống xe, tập hợp cùng một chỗ, bắt đầu hướng về cùng một mục tiêu đi tới.
“Tục xưng hưởng thụ ngày cuối cùng độc thân!"
“Ngày cuối cùng độc thân? Làm cái gì? Lăn sàng sao?"
“Không nhất định nga! Biết đâu hai người bọn hắn muốn đem hàng trữ đến tối mai động phòng hoa chúc a!"
“Cậu nói hai người bọn hắn rốt cuộc ai ở phía trên ai ở phía dưới?" Một vòng nam nhân tinh anh này đi cùng một chỗ chói mắt, đề tài thảo luận tuyệt đối có điểm không nghe lọt tai.
“Cậu lớn mật, cậu hỏi đi a." Cũng không phải là không muốn sống! Dám đi hỏi cái loại vấn đề không muốn mạng già này, hai vợ chồng kia ai là đèn cạn dầu a! Vấn đề nòng súng như vậy luôn là phải đâm trúng một người, hỏi kết quả chính là chết oan uổng.
“Tôi mật nhỏ, không có dũng khí kia, đoán một chút có thể chứ?" Đều là từ nhỏ chơi tới lớn, đó là dạng người gì, dạng tính tình gì, rõ ràng như độ dài lông trên người mình.
“Có thể, tôi không tham gia, cậu từ từ đoán." Chuyện như vậy vẫn là càng sạch sẽ càng tốt.
“Cái kia… Các cậu đây là ?" Vừa ra thang máy, một bộ thang máy khác cũng vừa vặn mở ra, người đi ra làm cho đám người Lâm Nhĩ sửng sốt.
“Giống như các cậu." Ôn Bạc Quân nhún nhún vai, cười nói.
“Ông trời, sau này có cái gì nhất định mời cùng nhau!" Đây cũng quá ăn ý đi! Còn là cùng lúc! Lần trước uống rượu cũng là đụng nhau, cho nên liền kéo cùng một chỗ uống! Lần này lại là đụng nhau! Hơn nữa còn là đụng nhau ở cửa nhà!
“Các cậu nói, nếu như hai người bọn hắn thấy chúng ta cùng nhau sẽ là biểu tình gì?"
“Sẽ hoài nghi chúng ta cùng nhau thương lượng thông đồng." Bọn hắn ngay cả chỗ chưa từng tiết lộ, nhất định không nghĩ tới bọn họ hôm nay tới cửa nháo hôn. Thế nhưng chút chuyện nhỏ này làm sao có thể ngăn cản bước chân của bọn họ chứ, hôm nay nhất định phải trước cùng nhau chơi đùa, ngày đầu tiên kết hôn muốn thanh nhàn? Không có cửa!
“Tôi nói, người ta nếu như hiện tại đang làm chút gì gì đó, chúng ta cùng nhau vào cửa có thể làm cho bọn hắn phát điên hay không?"
“Ban ngày, có thể làm chút gì gì đó? Tư tưởng không nên tà ác như vậy!"
“Cậu dám nói cậu ban ngày không có làm chút gì gì đó? Hơn nữa người ta hiện tại chính là tân hôn, yên vui như thế, sẽ tùy thời làm chút gì gì đó, bình thường phải không?" Khinh bỉ đến cùng! Rõ ràng đều không phải là hảo điểu gì, lại muốn giả bộ bảo bảo ngoan!
“Làm sao cậu biết bọn hắn đã làm chút gì kia gì kia? Người ta có lẽ vẫn là yêu đương thuần khiết đi?" Lâm Nhĩ đột nhiên trả lời một câu.
Lời này nhận được khinh bỉ của tất cả mọi người có mặt. Tên ngu ngốc này!
“Cậu cảm thấy có thể?" Tên ngốc này là từ xã hội nguyên thủy nào đi ra a! Trở về đi! Đừng chạy tới chỗ thời đại phóng khoáng này!
“Hai người bọn họ cùng nhau ngủ trên một cái giường đã lâu như vậy. Cậu cảm thấy hai người thân thể khỏe mạnh ngủ cùng một chỗ cũng chỉ là thuần khiết ngủ? Cậu thật là thuần khiết a!" Cảnh Trác lắc đầu.
“Cậu nhìn thấy? Làm sao cậu biết hai người bọn họ nhất định phát sinh gì gì đó gì kia?" Đường Mộ chính là thẳng nam, đột nhiên bị bẻ cong, chẳng lẽ đối với gì kia thật sự sẽ không khúc mắc bài xích?
“Tiểu Bạch, cậu không có nhìn thấy ngày đó trên cổ Đường Mộ có một vết đỏ sao?" Cảnh Trác không thể nhịn được nữa!
“Không nhìn thấy! Tôi cận thị, Thẩm Lãng ánh mắt kia giống như đao, tôi dám tới gần?" Tới gần không phải là tìm chết hay sao!
“Vậy cậu coi như hai người bọn hắn thuần khiết không có gì kia gì kia đi!"
“Được rồi, đề tài này có thể dừng lại! Đường Mộ tiểu tử kia phát hỏa chắc là sẽ không nhìn người quyết định phân lượng nắm đấm."

Tác giả : Quân Thái Bình
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại