Phu Nhân, Thiếu Tướng Mời Ngài Về Nhà
Chương 32
Thẩm Lãng và Đường Mộ ra khỏi cổng đại viện quân khu dưới ánh mắt tiễn đưa của cả gia đình Thẩm gia.
“Thật là một đứa trẻ xinh đẹp!" Lão thái thái nhìn thấy bóng xe rời đi không nhịn được cảm thán.
“Bà nội, bà không có thất vọng sao?" Thẩm Nhất đỡ tay bà nội nhà mình, cười híp mắt hỏi.
“Không có! Không có!"
“Thẩm gia lão tẩu tử, mọi người đây là tiễn ai a? Cả nhà lớn như vậy!" Hàng xóm bên cạnh nhịn không được tò mò hỏi.
“Ha ha, cháu dâu nhà ta." Lão thái thái đặc biệt kiêu ngạo cười nói.
“Cháu dâu nhà bà? Ai?"
“Lãng tiểu tử nhà ta, rất xinh đẹp!"
“Thật hả? Lãng tiểu tử nên kết hôn rồi! Đúng rồi khi nào kết hôn a, đến lúc đó nhớ mời chúng ta nga!"
“Ân, được, đến lúc đó chúng ta mời hết! Thật náo nhiệt!"
“Đúng, tổ chức phải thật…"
Người Thẩm gia vui buồn lẫn lộn, kết hôn? Chuyện này e rằng độ khó cao. Đường Mộ đối với chuyện kết hôn này nhiệt tình không cao, hơn nữa Đường gia có thể đáp ứng hay không vẫn còn là một vấn đề lớn! Đường gia kia thật có thể tiếp nhận tình cảm của bọn họ sao? Đường gia tiếng tăm lừng lẫy ở trên thương trường kia, bọn họ thực có thể đáp ứng cho tứ thiếu gia quen cưng chiều kia của nhà bọn họ cùng nam nhân kết giao? Đường gia kia trên thương trường dậm chân một cái là có thể tạo thành chấn động, có thể đáp ứng chuyện này sao? Hai chữ, khó biết!
Người Thẩm gia đêm nay cơ hồ không ngủ, chuyện của Thẩm Lãng và Đường Mộ là một trong số đó, một cái nữa chính là bệnh của lão thái thái Thẩm gia!
Một đêm này Đường Mộ và Thẩm Lãng cũng là dằn vặt đến nửa đêm, còn nguyên do sự việc sao! Cái này phải nói như thế nào đây?
Nguyên nhân gây ra thì phải nói đến từ chuyện kết hôn.
“Nếu không tổ tông chúng ta liền thừa dịp chuyện này kết hôn?"
Thẩm Lãng ngay lúc đó đột nhiên nghe còn không có để ý, nhưng qua rồi, y ngẫm lại, đây cũng là một cơ hội! Kết hôn trước, trở lại từ từ bồi dưỡng tình cảm cũng không có gì không được.
“Kết hôn?" Đường Mộ khiêu khiêu mi, ánh mắt tà khí.
Thẩm Lãng gật đầu, y đã sớm nói qua cảm tình của bọn họ thích hợp thì kết hôn, bây giờ kết hôn trước cũng không có gì không được chỉ là thay đổi vị trí một chút.
“Thôi, mơ đi!" Hiện tại muốn hắn kết hôn? Không có cửa đâu!
Thẩm Lãng nhún nhún vai, đối với đáp án này sớm đã ở trong dự liệu. Nếu như tiểu tổ tông này bây giờ sảng sảng khoái khoái đáp ứng, y mới cảm thấy có quỷ!
“Kết hôn đi! Tổ tông, chúng ta sau khi kết hôn thì đi Hà Lan lấy chứng nhận, thuận tiện du lịch một vòng.
“Không làm."
“Kết hôn đi! Kết hôn rồi, chúng ta liền dời đến bên kia của anh ở, em muốn thế nào thì thế nấy. Cũng không cần lo lắng đám người kia của nhà em bức hôn. Kết hôn rồi, mọi thứ trong nhà anh bao hết, em muốn sống thế nào cũng được, cũng sẽ không ảnh hưởng sự tự do của em, dù sao anh lại không nuôi trẻ con, sẽ không có việc vặt gì làm phiền em, tốt biết bao." Thẩm Lãng liên tục cám dỗ.
Đường Mộ ngẫm lại thật đúng là có chuyện như vậy, kết hôn rồi đám người kia trong nhà cũng sẽ không lại tiếp tục bức hôn. Bọn họ lại không nuôi trẻ con, lại không có việc vặt gì, thật đúng là không có chuyện dư thừa gì!
Chờ một chút! Kết hôn rồi hắn khỏi phải ứng phó với những chuyện hư hỏng trong nhà, thế nhưng hỗn đản này có thể quang minh chính đại làm ảnh hưởng đến tự do của hắn. Còn cần phải cân nhắc!
Đường Mộ vẫn lắc đầu, không kết hôn.
Thẩm Lãng cũng không nhục chí cứ kiên trì nói với hắn kết hôn có ích lợi gì, suốt từ Thẩm gia đi ra nói tới trở về chỗ ở của Thẩm Lãng.
“Tôi về nhà, quay về chỗ này của anh làm gì?" Đường Mộ vừa thấy Thẩm Lãng chuyển vào đường hướng chỗ ở của Thẩm Lãng, nhướng mi, giễu cợt hỏi nam nhân không ngừng kiên trì kia.
“Hôm nay cứ ở bên này đi, em không phải nói không muốn trở về đại trạch Đường gia sao? Ngày mai tìm người theo giờ tới chỗ của em dọn dẹp rồi hãy ở chứ!" Nói trắng ra, Thẩm Lãng là muốn cùng với hắn đơn độc bồi dưỡng tình cảm một chút.
Đường Mộ cũng không nói gì nữa, hắn đối với chút chuyện nào đó cũng không phải tích cực như thế.
Về tới nhà, Thẩm Lãng đầu tiên là mở thiết bị sưởi ấm, sau đó lấy dép cho Đường Mộ tiểu tổ tông kia, pha nước tắm, đóng vai cô vợ bé nhỏ tương đối thích hợp. Đường Mộ thích ứng cũng nhanh, mọi thứ Thẩm Lãng làm hắn hưởng thụ khá đương nhiên. Đổi giày, cởi quần áo, tắm, hắn thuận theo mà làm. Có lẽ bản thân hắn cũng không phát hiện, hắn hiện tại cùng Thẩm Lãng chung sống với nhau giống như là một đôi vợ chồng già sống chung một chỗ đã rất lâu.
Tắm rửa xong, khi nằm lên giường cũng đã nửa đêm.
Đường Mộ đối với chuyện hai người ngủ chung một cái giường, đã không có ý kiến gì có thể phát biểu. Hắn nói một điều, cái tên Thẩm Lãng kia có mười điều trả lại hắn, nếu như hắn nói mười điều, vậy người này tuyệt đối có một trăm cái cớ chờ hắn. Hắn về nước cũng được một tuần lễ, từ khi hắn về nhà bắt đầu, cái tên Thẩm Lãng này liền quấn lấy hắn cho tới bây giờ. Bọn họ vẫn ngủ ở trên một cái giường, đối với chuyện này hắn đã không có lời có thể nói.
Con người cũng là loài động vật từ tập quán thành tự nhiên, một thời gian dài, tự nhiên mà vậy cũng sẽ không bài xích. Hiện tại hắn đối với hỗn đản này đột nhiên xông vào cuộc sống của hắn đã thành thói quen.
“Mộ, chúng ta kết hôn đi! Thật sự, anh không nói đùa, chúng ta kết hôn đi!" Thẩm Lãng vẫn kiên trì, nằm trên giường, đem người sợ lạnh ôm vào trong ngực, Thẩm Lãng bắt đầu thuyết phục.
Đường Mộ cuộn mình ở trong ngực nam nhân thuộc hỏa trong ngũ hành kia, tìm một vị trí thoải mái nhất, nhắm mắt lại, chuẩn bị ngủ. Phải nói Thẩm Lãng khiến cho Đường Mộ không thể rời bỏ chính là ấm áp này, nghe thấy lời của Thẩm Lãng, mắt hắn cũng không có mở: “Không làm."
Thẩm Lãng điều chỉnh tư thế ngủ của mình, để cho người trong ngực tìm được vị trí thoải mái nhất, không ngừng cố gắng lặp đi lặp lại luận điệu: “Thật đó, kết hôn đi! Kết hôn rồi, em có thể sống cuộc sống bản thân em muốn, cũng khỏi phải bị bọn họ thúc hôn, với lại anh hầu như làm buổi sáng. Mỗi ngày đều có thể về nhà bất cứ lúc nào thuận tiện chiếu cố em, hết thảy việc vặt trong nhà anh bao hết. Tuyệt đối coi em giống như tổ tông cung phụng, đáp ứng đi! Mọi thứ trong nhà do em định đoạt, em là đương gia nói cái gì thì là cái đó, anh tuyệt không hai lời. Bà nội anh nếu như thật sự là ung thư xương, đây chính là nguyện vọng cuối cùng của bà, chúng ta cứ thuận đường kết hôn đi. Hơn nữa mặt trước chúng ta kết hôn, mặt sau chúng ta còn có thể thu thập, hung tợn chỉnh bọn họ một trận…"
“Thẩm Lãng, anh rốt cuộc là vì bà nội anh mới kết hôn hay là anh vì mình mới kết hôn?"
Đường Mộ vẫn là nhắm hai mắt, hỏi lời này rất là chẳng đáng chú ý.
“Bà nội chẳng qua là thuận đường, anh thật sự muốn kết hôn với em." Y là thuận đường hiểu rõ nỗi lòng của bà nội, y thật sự muốn kết hôn, muốn đem người này bảo vệ thật tốt bên cạnh mình, muốn mỗi ngày ôm hắn đi vào giấc ngủ, muốn mở mắt ra bảo bối phiền phức này ở trong ngực y, muốn nhận sổ hồng nói cho mọi người biết bọn hắn kết hôn rồi, bọn họ là hợp pháp.
“Chúng ta hai nam nhân chẳng lẽ giống trống khua chiêng cử hành hôn lễ?" Hắn sợ chuyện này trở thành sự thật. Đó tuyệt đối chính là ác mộng!
“Có cái gì không được chứ?" Thẩm Lãng hào phóng hỏi lại, bọn hắn cử hành hôn lễ, nói cho mọi người biết bọn hắn yêu nhau, muốn gần nhau có cái gì không thể được chứ?
Đường Mộ mắt nhắm hơi lay động một chút, khẽ nhíu mày: “Tôi không muốn đăng báo."
“Sợ cái gì?"
“Không thích."
“Vậy chúng ta sẽ không đăng báo, chỉ người trong nhà chứng kiến." Thẩm Lãng lui bước, không sao, em không thích, không tổ chức là được.
“Không thể nào." Đường Mộ đầu mày nhíu càng sâu hơn: “Đám người điên kia nhà chúng ta nhất định sẽ làm đến toàn thế giới đều biết."
Thần nhân cao cấp của Đường gia từ trước đến giờ không biết khiêm tốn là cái gì! Những chuyện khác đều dễ bàn, duy chỉ có chuyện kết hôn này bọn họ muốn làm cho toàn thế giới đều biết! Đường gia có hỷ sự gì, chính là bản tin trang đầu của tất cả tạp chí truyền thông bát quái!
Kết hôn như vậy chính là ác mộng đời này của hắn!
“Không sợ, anh vẫn sẽ đứng ở bên cạnh em." Thẩm Lãng hôn hôn trán người trong lòng, nhẹ giọng nói thầm.
Đường Mộ tựa vào trong ngực Thẩm Lãng, hít thở thật sâu khí tức đặc thù dành riêng cho người này, hắn không muốn thừa nhận, nhưng mà một câu nói của nam nhân này đã có thể làm cho hắn an tâm.
“Chuyện kết hôn, anh coi như em ngầm chấp nhận nga." Thẩm Lãng đánh rắn tùy côn mà đối phó.
“Không làm." Ý thức Đường Mộ đã muốn đi xa, thế nhưng vẫn như cũ giữ vững trận địa này của mình.
Thẩm Lãng cười khổ, tiểu tổ tông không có cảm giác an toàn này. Vừa biệt nữu lại kiêu ngạo! Rốt cuộc là được cưng chiều thế nào để thành thói quen? Sau này y cũng sẽ cưng chìu hắn không có nguyên tắc như thế, suốt cả đời hắn đi!
Một đêm này, Đường Mộ ngủ rất trầm, Thẩm Lãng trợn mắt tới hừng đông.
Trời vừa sáng, hai người thức dậy ngay, đi bệnh viện chuẩn bị kiểm tra bệnh cho bà nội Thẩm gia.
“Tứ thiếu gia yên tâm, những thiết bị này đều là thiết bị mới vừa mới mua, độ chuẩn xác có thể cao tới tám mươi đến chín mươi phần trăm." Bác sĩ khoa kiểm nghiệm không biết mình sáng sớm sẽ gặp vị đại BOSS này, tinh thần kéo căng đến cực điểm.
“Ừm, các người lại kỹ càng một chút, không được xảy ra sai số gì." Đường Mộ nhàn nhạt gật đầu, bộ dáng kia thật sự có thể khiến người ta sáng sớm đầu óc còn mơ mơ màng màng hoàn toàn tỉnh táo.
“Ngài yên tâm, sẽ không." Dù cho có muốn cũng không thể a! Ông chủ lớn ngươi sáng sớm đích thân đến cho biết, bọn họ không tỉ mỉ cũng không dám.
“Ừm." Đường Mộ gật đầu, xoay người rời khỏi khoa kiểm nghiệm.
Thẩm Lãng nắm tay Đường Mộ, tự nhiên không làm ra vẻ, bác sĩ khoa kiểm nghiệm sau lưng bọn hắn thấy được con mắt đứng tròng.
Tứ thiếu Đường gia lại có thể...
Trời ạ! Bọn họ thấy được loại quan hệ đó của bọn hắn sao?
Nhưng mà tấm lưng kia thật hài hòa a! Siêu cấp đẹp mắt!
Bọn hắn cứ như vậy hào phóng tay nắm tay đi trước công chúng, không có bất kỳ tránh né che giấu, bọn hắn thật đúng là khá có dũng khí! Tình cảm như thế không phải là trào lưu chính, bọn họ lại ngay thẳng như vậy. Đường gia quả nhiên đều là mấy nhân vật như thần. Nếu như công tử thiếu gia những nhà giàu sang khác có gì không bình thường là che giấu cũng không kịp, nào dám thoải mái rêu rao khắp nơi như thế! Chỉ có đại thiếu gia này dám làm như thế!