Phu Nhân, Thiếu Tướng Mời Ngài Về Nhà

Chương 147

“Vậy anh đi làm gì? Biết rõ em hành động không thuận tiện, anh còn để lại tờ giấy mà đi, chẳng lẽ anh muốn em giải quyết tại chỗ?"
Đường Mộ nghe tới thì tức giận không thôi. Hỗn đản này biết hắn hành động không tiện, biết hắn tỉnh dậy thế nào cũng muốn giải quyết sinh lý! Bản thân còn để lại tờ giấy đi ra ngoài?! Bây giờ còn ở đây nói cái gì mà nguy hiểm?! Hừ, mã hậu pháo này thật đúng là đồ thuận miệng!
“Ôi! Tiểu tổ tổng của anh ơi, tủ lạnh của chúng ta trống rỗng rồi! Không ra ngoài mua đồ buổi tối chúng ta ăn cái gì a? Em ở bệnh viện một tháng nay cũng không ngán đồ ăn bên ngoài sao? Chẳng lẽ đêm nay lại gọi đồ ăn bên ngoài?"
Thẩm Lãng thật oan khuất kêu oan! Y cũng là vì suy nghĩ cho tiểu tổ tông này a! Biết hắn ngán đồ ăn dinh dưỡng của bệnh viện, tựa như thay đổi khẩu vị trong nhà cho hắn, cái này không tính là lỗi nặng đi?
“Anh không biết chờ em tỉnh lại sao?" Đường Mộ lạnh lùng nhìn y một cái.
“Tiểu tổ tổng của anh, cái này lại càng oan uổng a! Lúc anh rời nhà cũng gần nằm giờ rồi, anh cũng không biết em khi nào thì tỉnh, anh không đi mua về, buổi tối mười giờ hay là mười một giờ ăn cơm đây?"
Thẩm Lãng vẻ mặt cầu xin, sao lại gặp phải tiểu tổ tổng không nói đạo lý này chứ?
“Chưa tới năm giờ ra cửa, vậy bây giờ là mấy giờ?" Đường Mộ vừa mới nhìn đồng hồ, vừa lúc lý do của Thẩm Lãng không có gì để nói, nhưng thời gian hắn nghe thấy không hợp lý!
“Năm giờ năm mươi lăm!" Thẩm Lãng thành thành thật thật báo thời gian với phu nhân.
“Siêu thị cách nhà chúng ta mấy phút đi đường?"
“Mười phút." Xuống lầu qua hai ngã rẽ đi qua con phố là tới! Đi mười phút đối với y còn dư!
“Như vậy xin hỏi Thẩm tiên sinh, anh ở trên đường giẫm con kiến hay là mua đồ trong siêu thị đồng dạng tốn năm mươi phút?"
Hắn từng đi dạo siêu thị với Thẩm Lãng, biết tốc độ và hiệu suất của người này! Y mua bảy tám túi đồ cũng không cần tới một giờ!
Nếu lúc này ở đây không chỉ có hai người, còn có người thứ ba ở đây thì  nhất định sẽ ở trong trường hợp này mà cười lớn một tiếng.
Bởi vì vết thương ở trên người và trên đùi, Đường tiểu tổ tổng cho đến bây giờ chỉ mặc áo ngủ ngủ bị bắt mặc áo ngủ quần ngủ, vừa nãy Thẩm Lãng kéo quần hắn xuống xem vết thương trên đùi, quần ngủ của Đường Mộ kéo xuống đầu gối, chỉ còn quần lót đen. Hai tay Thẩm Lãng còn đang cầm chân của Đường Mộ, thật cẩn thận sợ làm hắn đau!
Trước đó cảnh hay ho này còn chưa có gì, nhưng lúc này Đường Mộ tức giận. Hắn khoanh hai tay trước ngực tựa vào đầu giường, lạnh lùng nhìn Thẩm Lãng hai tay còn ôm ở trên đùi phải của hắn, cảnh này buồn cười nói không nên lời!
“Báo cáo Đường tiên sinh! Anh không ở trên đường giẫm con kiến, cũng không có ở trong siêu thị nghiên cứu cái gì! Anh gặp nha đầu điên của Thẩm gia! Báo cáo xong! Thỉnh chỉ thị!"
Thẩm Lãng vừa thấy thủ trưởng nhà mình hình như có chút tức giận, vội vàng cợt nhả chuẩn bị đối kháng trong gia đình! Đây là kinh nghiệm nói cho y biết! Tiểu tổ tông này một khi tới lúc phát hỏa, thì cứ không biết xấu hổ xấn tới, còn phải cợt nhả, tuyệt đối không thể cứng đối cứng! Còn không hậu quả nha, nghĩ cũng không thể nghĩ tới cực nghiêm trọng!
“Lại xin hỏi Thẩm tiên sinh một chút, nha đầu điên nào của Thẩm gia có thể khiến anh dạo siêu thị một tiếng đồng hồ?" Nha đầu điên của Thẩm gia còn có thể khiến y kiên nhẫn? Là ai a? Sao hắn không biết?
“Báo cáo Đường tiên sinh! Là Thẩm Ly!"
“Lấy tay của anh ra! Tới đứng đối diện chân tường!"
Đường Mộ nói một hồi, rốt cuộc thì phát hiện hình ảnh thần kỳ này! Một khi phát hiện tuyệt không buông tha! Chỉ vào tường đối diện, bảo y tới đứng!
Thẩm Lãng chưa hết ý sờ soạng hai cái, hung hăng đùa giỡn lưu manh hai cái, mới ngượng ngùng đứng dậy đi đứng đối diện bức tường.
“Anh lại muốn được chết thống khoái một chút?" Ánh mắt của Đường Mộ tựa như là lưỡi đao, còn là cái loại đao tuốt vỏ!
“Không muốn!" Thẩm Lãng đứng thẳng tắp.
“Ngoài Thẩm Ly ra còn có ai?" Đường Mộ kéo chăn lên một chút che chân, đối với Thẩm quân trưởng đùa giỡn lưu manh một câu cho qua, hiện tại tâm tư của hắn đang ở chuyện này.
Thẩm Lãng rất muốn nói tổ tông! Em thật thần!
“Chúng ta đừng nói chuyện này có được không? Không muốn thấy người, nói tới cũng mất hưng trí!" Lúc Thẩm Lãng nói tới người này, sắc mặt khó coi nói không nên lời.
“Là Khanh Phi Dương?" Vừa thấy biểu tình của Thẩm Lãng, Đường Mộ cơ hồ là kết luận người không muốn thấy kia trong miệng Thẩm Lãng là ai!
“Không nói, tiểu tổ tổng, chúng ta nói chuyện khác đi! Trừ người này ra, những chuyện khác hay là người, anh nhất định trị vô bất ngôn ngôn vô bất tẫn!"
Đường Mộ nhìn vẻ mặt Thẩm Lãng nếu nói tiếp thì chán ghét, biết y thật sự không muốn nhắc tới nữ nhân kia!
Đây vẫn là lần đầu tiên sau khi xảy ra chuyện không may nhắc tới nữ nhân đầu sỏ gây ra hại bọn họ lần đầu tiên sau khi kết hôn tranh luận. Một tháng ở bệnh viện Thẩm Lãng cơ hồ là ngậm miệng không nói tới chuyện nữ nhân kia, Đường Mộ cũng là bị thương tích gây sức ép quá, hơn nữa khoảng thời gian đó, nhìn ra được Thẩm Lãng cực lực tránh nói tới vấn đề này.
“Em chẳng lẽ không có quyền lợi được biết chuyện quá khứ của các người sao?"
Đường Mộ nhìn Thẩm Lãng, hơi hơi nhíu mày. Thẩm Lãng rất ít nói tới chuyện quá khứ của y, đối với nữ nhân ái mộ Thẩm Lãng mười mấy năm, Đường Mộ vẫn là lần đầu tiên biết tới.
“Ai cùng cô ta có quá khứ?! Quá khứ của anh không có bất luận một người, hiện tại và tương lai của anh cũng chỉ có một mình em thôi!"
Thẩm Lãng vừa nghe lời này của Đường Mộ thì phát hỏa. Chân chân chính chính phát hỏa! Ánh mắt sắc bén kia, trừng đến nổi Đường Mộ nếu còn dám nói ra một câu như vậy, y nhất định sẽ đánh hắn!
“Như vậy em cuối cùng có quyền biết quá khứ thuộc về anh đi?" Rất ít, cơ hồ là chưa từng nhìn thấy biểu tình như vậy của Thẩm Lãng, Đường Mộ không thể tra than nhẹ một hơi.
“Quá khứ của anh? Em thật sự có hứng thú?" Nói vòng vo một chút lập tức dẹp yên hỏa của Thẩm Lãng muốn bắt đầu bốc cháy.
“Như thế nào? Em không thể có hứng thú với quá khứ của bạn lữ của em hay sao?"
“Đương nhiên có thể."
Y cầu còn không được đâu! Y vẫn luôn mong tiểu tổ tổng của y chủ động hỏi đến chuyện của mình, hiện tại hắn có thể thản nhiên như vậy hỏi đến chuyện của y, đó là điều y nằm mơ cũng muốn! Bởi vì điều đó nói lên rằng hắn thật sự đã yêu y…
Thẩm Lãng tựa vào trên tường, mang theo ý cười thản nhiên bắt đầu hồi ức chuyện trước đây đến bây giờ:
“Anh là cháu trai lớn của Thẩm gia, anh sinh vào năm quốc gia vừa mới đi vào ổn định, ông nội còn ở trong quân đội tham gia quân ngũ, ba cùng với các thúc bá đã ở quân đội, chỉ có thất thúc và tiểu cô cô còn đến trường. Bà nội nói khi đó quốc gia vừa mới trải qua những năm tháng biến động, cái gì cũng đang chỉnh đốn chưa khôi phục, điều kiện trong nhà bởi vì nhân tố gia đình bà coi như không có trở ngại. Khi đó cũng giống như bây giờ, cả nhà chúng ta mọi người đều ở trong đại viện chúng ta đang sinh sống hiện tại, phòng chúng ta đang ở hiện tại chính là phòng cũ sửa mới lại. Bà nội nói lúc anh mới sinh ra, thật ít người, mọi người trong nhà tranh nhau ôm, ông nội cao hứng cười tóe toét, bà nội cười ông nội nói so với thời điểm sinh ba anh còn vui hơn. Lúc anh hơn hai tuổi, Thẩm Ly sinh ra, nhị thúc bởi vì anh nghịch ngợm thường hay vuốt bụng nhị Thẩm nói sinh ra khuê nữ! Nhất định phải sinh khuê nữ! Kết quả ông được như nguyện, nhưng qua không tới hai năm ông hối hận xanh ruột!"
Thẩm Lãng nói xong thì nhịn không được tiếu ý, bả vai còn nhún nhún, nhìn ra được y vui không phải một chút!
“Em biết không? Tiểu tổ tông, lúc Thẩm Ly hai tuổi làm chuyện bướng bỉnh không chỉ gấp mười lần lúc anh hai tuổi! Thẩm Mặc là một bé trai cũng không theo kịp! Khi đó đầu mày nhị thúc cho tới bây giờ cũng không có giãn ra! Nhìn thấy Thẩm Ly phản ứng đầu tiên chính là trốn! Ha ha, quân trang của ông thường thường bị Thẩm Ly cầm đi và lấm bùn, mà trước đó những đứa nhỏ trong đại viện tiểu tiện! Mấy năm đó quân trang của nhị thúc là vật hy sinh lừng lẫy nhất của nhà chúng ta!"
“Nhị thúc chẳng lẽ không trị được cô ấy?"
Đường Mộ nghe được thiếu chút nữa trừng rớt tròng mắt. Không phải nói đứa trẻ gia đình quân nhân sinh ra đều là trưởng thành trong roi da dây lưng cùng gậy gộc của gia trưởng sao? Quân nhân Thẩm gia chẳng lẽ không đánh đứa nhỏ hạng nhất?
“Sao mà không trị? Lúc đầu, nhị thúc thấy một lần đánh một lần! Nhưng mà Thẩm Ly xương cứng cho tới bây giờ đều đánh không khóc, đánh rồi, đứng dậy lại tiếp tục gây sức ép. Chuyện trong quân đội của nhị thúc vốn đã rất bận rộn, trở về còn phải chịu ngược! Khiến cho sau này nhị thúc trực tiếp ngủ ở trong quân đội luôn!"
Thẩm Lãng cười đến nổi khuôn mặt có chút vặn vẹo cứng ngắc, nếu có cái bàn ở trước mặt y, y đại khái cười đến đập bàn!
“Vậy đến khi nào thì yên tĩnh?" Làm ầm ĩ như vậy cũng phải có lúc yên tĩnh đi?
“Yên tĩnh a? Thời điểm nhị thúc bị điều tới quân khu khác, Thẩm Ly liền yên tĩnh, bất quá lúc đó Thẩm Ly đã sắp tám tuổi, lúc nhị thúc đi đã báo với con bé, nếu ông ở trong quân đội nhận được điện thoại người trong nhà nói nó không ngừng, như vậy sẽ đem Thẩm Ly đưa đến ký túc xá trường học quản chế một năm. Người duy nhất trong nhà dám giẫm lên quân trang đi rồi, nha đầu Thẩm Ly mới rốt cuộc chịu yên tĩnh!"
“Rồi sao đó đệ muội trong nhà lục tục sinh ra, đội hình nhà chúng ta cũng càng ngày càng cường đại, đứa nhỏ trong đại viện cũng không dám đến trêu chọc đứa nhỏ nhà chúng ta, biết hơn mười đứa nhỏ nhà chúng ta đều là họng súng hướng ngoại."
“Nói một chút chuyện của anh đi!" Đường Mộ gật gật đầu, hắn càng muốn biết khi đó Thẩm Lãng ở nhà ở trường học, trong đám trẻ sắm vai loại nhân vật gì.
“Anh sao? Anh từ nhỏ chính là đi theo ông bà nội sinh hoạt ở bên nhau, anh mới năm tháng thời điểm, mẹ liền đi theo ba đi xa xôi vùng núi, ba ở bộ đội, mẹ làm giáo viên, khi đó giáo dục rất kém cỏi! Rất kém cỏi! Mẹ ở bên cạnh ba trong núi ngẩn ngơ chính là bảy tám năm, rất ít về nhà! Chính là mỗi năm ăn tết cái gì mới trở về. Anh từ nhỏ liền biết nhà của chúng ta cùng khác gia đình không giống nhau. Nhưng là đối với cha mẹ yêu cầu cũng không có nhiều như vậy, anh thích thương, rất nhỏ liền thích, khi một tuổi rút thăm, cái gì cũng không lấy, liền cầm lấy bao đựng súng của ông nội. Bà nội nói ông nội mừng rỡ cười ha ha chỉa vào anh nói: Tiểu tử này có tiền đồ! Thẩm gia ta có người kế nghiệp quân nhân rồi! Em nhìn đến phòng hình ảnh trong đại viện kia, đó là anh từ nhỏ thu thập, đó là toàn bộ tài sản của anh khi ấy! Sau lại vào bộ đội, anh tiếp xúc súng ống càng ngày càng nhiều, hiểu biết cũng càng ngày càng nhiều, anh đã từng đã làm đặc chiến tay súng bắn tỉa, mỗi lần về nhà, vẫn là thuận tay đem tới tay mới nhất thức súng ống hình ảnh dán lên tường. Mãi cho đến sau lại anh thăng đến quân trưởng, vì tránh né trong nhà bức hôn, về nhà hồi càng ngày càng ít, hơn nữa trong quân công việc bận rộn, mới chậm rãi ngừng góp nhặt. Mộ, quá khứ duy nhất của anh có được chính là súng ống! Không có bất luận cái gì trừ em!"
Cuối cùng một câu, Thẩm Lãng nói không mang theo chút nào ý cười. Rất là nghiêm túc! Cái loại này làm Đường Mộ tim đập nhanh nghiêm túc!
“Hai người nhận thức đã bao lâu?"
Hắn hẳn là có quyền lợi biết chính lag chuyện này đi?
“Không nhớ rõ, mười mấy năm đi! Khi anh còn học cao trung, cô ta là chuyển trường lại đây, bắt đầu thời điểm không thân, sau lại như thế nào anh lại quên mất. Vẫn luôn cho rằng cô ta chính là tiểu nữ sinh mê luyến qua đường, cũng không để bụng, sau khi anh tốt nghiệp cao trung, anh muốn đi bộ đội, cô ta mới chạy tới tìm anh, nói phải chờ anh. Anh thực minh xác mà nói cho cô ta, anh đời này đều sẽ không yêu bất luận một ai, bao gồm cô ta! Sau khi anh đi bộ đội, cô ta di dân đi Pháp, lúc cô ta ở Pháp mỗi năm đều viết thư cho anh. Cứ như vậy vẫn luôn liên hệ, vẫn luôn không nhắc lại những chuyện khi còn nhỏ, coi như là bằng hữu bình thường. Mấy năm trước cô ta kết hôn, anh cho rằng sự tình cứ như vậy, chính là không nghĩ tới trước đó không lâu cô ta nói cô ta ly hôn, nguyên nhân là bởi vì trong lòng vẫn luôn có người. Anh không nghĩ nhiều như vậy, hơn nữa khi đó chúng ta vừa mới ở bên nhau, chính là không nghĩ tới cô ta trở về biết anh kết hôn phản ứng sẽ lớn như vậy. Ngày đó ở khách sạn em thấy anh cùng cô ta, chính là cô ta về nước muốn anh thấy mặt! Tổ tông! Anh thề, kia thật là anh cùng cô ta cách mười mấy năm lần đầu tiên gặp mặt! Anh nói cho cô ta anh kết hôn rồi, cô ta liền mất khống chế chạy ra ngoài, anh là sợ cô ta lao xảy ra chuyện gì mới đuổi theo ra. Kết quả chính là em nhìn thấy kia một màn kia!"
Thẩm Lãng tràn đầy bất đắc dĩ buông tay! Hắn lúc ấy thật là oan uổng! Hắn cùng nữ nhân kia thật sự cái gì đều không có! Chỉ là lúc ấy đầu kịp thời, thấy hắn tiểu tổ tông cùng những người khác ở bên nhau, lý trí hoàn toàn liền rớt tuyến! Cũng hoàn toàn không có ý thức được, tiểu tổ tông là ghen nên mới có thể làm ra phản ứng như vậy!
“Tiểu tổ tông, anh thề, em là cảm tình đời này cho tới bây giờ là duy nhất! Duy nhất! Anh lớn như vậy, trước nay liền không có đối một người giống đối với em như vậy một phát liền không thể vãn hồi! Yêu đến liền muốn đem em hoàn toàn cấp che ở chính mình trong lồng ngực, không muốn bất luận kẻ nào thấy! Anh không biết em có phải hay không lý giải cái loại cảm giác này! Tiểu tổ tông, em biết không? Anh thấy em cùng những người khác ở bên nhau, mặc kệ là nam hay là nữ, anh khống chế không được xúc động muốn giết người cũng có! Anh hiện tại trong lòng, trong mắt tất cả đều là em, rốt cuộc dung không dưới bất luận kẻ nào tồn tại. Anh không có cái gọi là quá khứ, về sau chúng ta không bao giờ nói chuyện này nữa, được không?"
Cảm tình không có hoàn toàn công bằng! Người nào yêu trước nhất định phải nhiều lao nhiều mệt! Chính là Thẩm Lãng vẫn là may mắn vì mình đem người này chộp trong tay, chưa từng hối hận.
“Anh nói vì cái gì chúng ta đồng dạng đều là mười mấy năm trước kia một chút phá sự tình, vì cái gì em cứ như vậy liền có thể giải quyết, anh lăn lộn ra động tĩnh lớn như thế?"
Đường Mộ liền buồn bực! Bọn họ vì tình huống như thế nào như thế gần, kết quả lại như vậy một trời một vực đâu?
“Tổ tông! Anh nói kia không phải anh a! Cô ta cùng anh không quan hệ! Không có nửa đồng tiền quan hệ! Em vị kia cũng căn bản không tính là vậy!"
Thẩm Lãng vừa nói khởi cái này, liền nghiến răng nghiến lợi! Hắn nói, hắn cùng nữ nhân kia không quan hệ! Không chút nào quan hệ!
“Được! Em nói nhầm! Nữ nhân kia! Anh nói đây là vì cái gì?"
Đường Mộ nhìn Thẩm Lãng kia biểu tình, chạy nhanh sửa miệng! Đường Mộ biết gia hỏa này thật là chán ghét nữ nhân kia! Bởi vì có thể làm gia hỏa này như vậy ghi hận chuyện này hoặc là người không nhiều lắm, nữ nhân kia chính là người được nam nhân khó được ghi hận đầu tiên đi!
“Giáo dưỡng cùng tu dưỡng vấn đề!" Thẩm Lãng bĩu môi.
“Nam nhân như anh nếu là không yêu thật sự rất đả thương người nha."
Nhìn Thẩm Lãng thần sắc chán ghét, Đường Mộ đột nhiên cảm thán, bị người này yêu chính là hạnh phúc, nếu là bị hắn hận, hoặc là bị hắn chán ghét, chính là một cái tương đương chết tâm như vậy.
“Cho nên a! Tiểu tổ tông, em nên cảm thấy kiêu ngạo a! Anh như vậy toàn tâm toàn ý yêu em như vậy, em cũng không thể vứt bỏ anh! Về sau không bao giờ được nói cái gì ly hôn, em không biết thời điểm em vừa mới tỉnh há mồm chính là muốn cùng anh ly hôn! Anh suốt đêm suốt đêm ngủ không ngon giấc! Sợ em ngày hôm sau vừa mở mắt chính là muốn cùng anh ly hôn! Anh nói gì đó đều có thể, chính là ly hôn chuyện này! Không có cửa đâu! Anh là chết cũng sẽ không ly hôn!"
Thẩm Lãng tung ta tung tăng tới gần mép giường, giống như tiểu hài tử làm nũng.
“Ngu ngốc! Người chết thì quan hệ hôn nhân này liền tự động giải trừ, không cần anh phải đi ly hôn!" Đường Mộ gõ nhẹ lên cái trán trống trơn của Thẩm Lãng, khẽ mỉm cười.
“Anh chết trước, em liền lại sống như trước khi kết hôn đi, có khi lại đi tìm người khác! Nếu là em đi trước nói, anh liền thủ ở phần mộ của em, mãi cho đến chết mới thôi!"
Thẩm Lãng nhẹ nhàng mà hôn mu bàn tay Đường Mộ, mãn tâm mãn ý nói.
Đường Mộ vẫn không nhúc nhích mà nhìn vùi đầu ở bên người nam nhân đang phát xuân nhà mình.
“Hỗn đản! Có người như vậy sao? Anh chết thì em lại đi tìm một người khác, em chết anh liền thủ mộ em đến chết! Anh như thế nào biết em là có thể lại tìm một người có thể ở chung?"
Lời này nếu đổi đến trước kia nói, hắn nhất định không có khả năng tim đập nhanh như nước! Chính là hiện tại nghe đến mấy cái này lời nói, giống như giây tiếp theo liền không áp được cái loại cảm giác có gì đó muốn rơi xuống.
“Anh là nói nghiêm túc! Tổ tông, nếu anh đi trước, không cần giữ trống rỗng hồi ức cùng anh sinh hoạt, anh muốn em hạnh phúc sống đến cuối quãng đời còn lại, cho dù em không yêu người kia!"
“Lăn! Lão tử nhất định chết trước anh!" Hắn không cần làm người ở lại kia! Tuyệt không!
Thẩm Lãng đột nhiên đứng lên nhìn nam nhân gần trong gang tấc, nhìn nhìn trong lòng kia khó có thể thừa nhận rung động làm y cúi người hung hăng hôn lên người trước mặt này! Người này hắn đã yêu đến trong xương cốt, chung quy cả đời này cũng không thể tự kiềm chế được, nguyên lai được hắn yêu là loại cảm giác này...
Kia có thể chết chìm hạnh phúc!
……
“Thùng thùng" “Thùng thùng"
Cảnh tượng tốt đẹp kia bị đánh gãy khi tiếng đập cửa vang lên.
“Đi mở cửa!" Đường Mộ đẩy Thẩm Lãng ra, kêu y đi mở cửa.
“MN! Lúc này là ai tới a?!"
Thẩm Lãng lão đại khó chịu gầm nhẹ nói  Thực rõ ràng, vị này đang đắm chìm trong hạnh phúc hoàn toàn đem vị lâm thời tiểu cu li nhà hắn quên ra sau đầu rồi!
“Quản hắn là ai, mau đi mở cửa!" Đường Mộ sắc mặt ửng đỏ ghé vào Thẩm Lãng đầu vai hơi hơi thở phì phò.
“Chúng ta lại thân một chút! Liền một chút!"
Thẩm Lãng đỡ vai Đường Mộ vai, chết sống không đi. Y cấm dục một tháng rồi! Liền tính ăn đậu hủ một chút, an ủi một chút cũng không quá phận đi?
“Lăn!" Đường Mộ một phen đẩy ra Thẩm Lãng, tên hỗn đản này không biết hắn hiện tại đang bị thương sao? Hắn nhưng thật ra trong lòng thoải mái, chính là chính mình liền phải bị sắc lang này lăn lộn!
“Tổ tông! Thân một chút!" Thẩm Lãng bất chấp tất cả, đem Đường Mộ áp chế ở trong ngực hung hăng hôn môi một hồi, mới đi xuống lầu mở cửa.
“Hỗn đản…"
Đường Mộ vuốt đôi môi hơi hơi sưng đỏ của mình, trong miệng mắng, trong lòng lại nói không ra tư vị thỏa mãn. Hắn cả đời này có thể gặp gỡ người nam nhân này, đại khái chính là chuyện hạnh phúc nhất của hắn đi?
Tính cách hắn như vậy, hắn từ đó đến nay liền không nghĩ tới một nửa kia của mình là cái bộ dáng gì, bởi vì hắn tưởng tượng không ra! Thẩm Lãng xuất hiện làm hắn nhất thời không tiếp thu được, chính là nam nhân bao dung cùng sủng nịch hắn, làm hắn đình trệ như vậy, không hề chuẩn bị! Hắn thật sự không phải đồng tính luyến ái, chính là hắn cùng người nam nhân này ở bên nhau! Chỉ là muốn ở bên nhau mà thôi, khi đó hắn không có phát hiện đây là yêu...
“Tới đây! Tới đây! Đừng gõ!"
Thẩm Lãng xuống lầu liền nghe thấy tiếng đập cửa quá khủng bố mà lại không dừng lại một khắc! Người này thực sự kiên nhẫn a!
Mở cửa thì nhìn thấy Thẩm Ly vẻ mặt đen thui đứng ở ngoài làm Thẩm Lãng hơi hơi kinh ngạc! Hắn đã quên! Hắn thật đem nha đầu này vứt ra sau đầu!
“Anh có thể lại chờ năm phút đồng hồ tới mở cửa!" Thẩm Ly bên chân thả xuống năm sáu cái túi mua hàng, tất cả đều là tắc đến tràn đầy!
“Anh ở trên lầu cho đại tẩu em xử lý chút chuyện." Thẩm Lãng sờ sờ chóp mũi, chạy nhanh đem Thẩm Ly bên chân túi mang vào nhà.
“Làm phiền anh không cần lăn lộn đại tẩu! Trên người anh ấy hiện tại có thương tích! Hơn nữa ban ngày ban mặt các anh có phải hay không nên chú ý tiết chế một chút? Ban ngày tuyên dâm là đồi phong bại tục!"
Thẩm Ly hung hăng mà trừng mắt nhìn Thẩm Lãng! Miệng chút nào không lưu khẩu đức!
Đại gia! Cô cho rằng người này ít nhất về nhà xử lí một chút chuyện, một lúc sau sẽ trở lại giúp cô cầm đồ đạc đem về. Rốt cuộc là đồ nhiều như vậy, cô một người cầm lấy thật là cố hết sức, chính là chờ mãi chờ mãi, đợi ước chừng hai mươi phút, cũng không thấy gia hỏa này trở lại, điện thoại gọi cũng không thông! Cô liền biết gia hỏa này là sẽ không trở lại giúp mình xách đồ gì đó. Cắn răng, Thẩm Ly thiếu chút nữa giày cao gót cũng cởi, dùng hết sức bình sinh từ khi sinh ra đến nay mới tha được đống đồ vật lộn xộn này trở về nhà đại ca nhà mình.

Tác giả : Quân Thái Bình
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại