Phu Nhân, Thiếu Tướng Mời Ngài Về Nhà
Chương 143
Hung hăng tắm rửa cọ xát thiếu chút nữa rớt một lớp da, chứng choáng váng đầu của Đường Mộ lại tái phát, lúc Thẩm Lãng ôm hắn lên giường, Đường Mộ cơ hồ là vừa chạm gối liền ngủ.
Thẩm Lãng nhẹ nhàng đóng cửa lại, xuống lầu bắt đầu dọn dẹp phòng, tay chân lưu loát cũng mất ba tiếng đồng hồ.
Nhìn phòng ở sáng sủa hẳn lên, Thẩm Lãng lần thứ n cảm thán trong lòng dọn phòng cũng là việc phiền lòng nhất. Trước kia y ở ký túc xá, một năm không dọn mấy lần, y bỏ hai tiếng cũng dọn xong, nhưng mà phòng ở bây giờ, một tháng không ở, y phải mất cả ngày.
Quét tước xong, Thẩm Lãng mở tủ lạnh ra, thấy rau củ đồ ăn đều hỏng. Thẩm Lãng vội đi thu dọn tủ lạnh.
Dọn xong rồi, y lên lầu lấy điện thoại mới mua để trên tủ đầu giường, để cho Đường Mộ vừa thức dậy có thể nhìn thấy, duỗi tay có thể lấy được, còn thuận tay để lại cho Đường Mộ tờ giấy nhắn, y đi siêu thị mua thức ăn.
Thẩm Lãng vội vã đi xuống lầu, nhìn thời gian tranh thủ trong thời gian ngắn nhất trở về, bằng không tiểu tổ tông này tỉnh, tìm không thấy người phỏng chừng lại phát hỏa. Hắn hiện tại đi đứng không thuận tiện, vấn đề xuống giường đi WC chính là đứng mũi chịu sào!
Thẩm Lãng hấp tấp ra thang máy vừa đi vừa mặc áo khoát, đi nhanh về nhanh, nếu không phải trong nhà cái gì cũng không có, y cũng lo lắng tiểu tổ tông ở nhà một mình.
“Đại ca?! Anh vội vàng đi đâu vậy?" Thẩm Ly vừa đậu xe đi ra thì thấy Thẩm Lãng giống như là sau lưng có quỷ đuổi theo phía sau.
“Thẩm Ly? Em không phải đang ở nước ngoài sao?"
Gia hỏa đang dạy học nửa năm, lại đột nhiên đi ra nước ngoài du học này không phải nói là đi ra ngoài lưu lạc sao? Cắt đứt liên lạc với mọi người trong nhà, tự mình biến mất hơn một tháng, sao đột nhiên trở lại?
“Em mấy ngày trước có gọi điện cho Thẩm Tiêu, hắn nói đại tẩu bị tai nạn xe, tình huống rất nghiêm trọng, cho nên em về xem. Em vừa đi bệnh viện mới biết là đã xuất viện về nhà, bác gái nói, các anh đã về nhà rồi nên em vội vã chạy tới đây."
Cô vừa xuống máy bay liền chạy thẳng đến bệnh viện, ngay cả cửa nhà cũng chưa vào, kết quả làm hại cô đi một đường dài.
“Không có việc gì chứ?"
“Không có vấn đề lớn gì, anh bây giờ đi siêu thị mua một vài thứ, vừa lúc anh đến, nếu không, giúp đỡ anh một chút?" Thẩm Lãng nhìn người bắt đầu bắt lính.
“Không được! Em còn phải lên lầu thăm đại tẩu nữa! Em ngay cả khoai lang khoai tây còn không phân biệt được, mấy thứ anh cần em sợ là không mua được cho anh rồi."
Thẩm Ly khoát tay không thôi, cô là cái loại người ngũ cốc tiêu chuẩn còn không phân biệt được, bảo cô đi siêu thị mua đồ cho y, đến khi y nhìn thấy đồ cô đem về phỏng chừng sẽ phát điên!
“Đại tẩu em đang ngủ, em đi lên cũng không được gì, đi! Theo anh xách đồ!" Người này công lực gây ồn y không dám lĩnh giáo, giờ này đi lên lầu, vậy còn không làm cho tiểu tổ tông nhà y nhảy dựng lên đập phòng a!
“Không muốn! Em vì sao phải đi theo anh làm khuân vác?" Cô ngốc hay sao?! Lúc này đi theo lão đại đi siêu thị đi tìm ngược? Thực bất hạnh, cô lúc trước đã từng bị độc hại! Cùng y đi xách đồ còn không xách đứt hai cánh tay của cô a?
“Vậy em đứng ở dưới lầu chờ anh trở về đi! Đừng nghĩ anh sẽ cho em lên lầu! Đại tẩu em mới xuất viện, nhưng mà tình huống khôi phục cũng không phải tốt lắm, em ấy một tháng nay ngủ cũng không ngon giấc, giờ về nhà khó lắm mới có thể ngủ ngon, em đừng có gây thêm phiền!"
Không phải y không tin nha đầu này, mà hành động của cô thật sự rất bất lương!
“Anh sao lại có thể như vậy? Tốt xấu gì sau khi các anh kết hôn em cũng là lần đầu tiên đến nhà các anh, anh sao lại đối đãi với em như vậy? Còn may là ba em từ nước ngoài trở về thăm đại tẩu, anh có phải có chút quá phận hay không a?"
Thẩm Ly không thể tin được nhìn Thẩm Lãng. Đây vẫn là anh của cô sao? Có anh ruột như vậy sao?
“Anh đây là không có biện pháp, cứ như vậy, anh đi trước, em chờ anh trở lại đi!" Nhìn thời gian, Thẩm Lãng quyết định không bép xép với người này nữa! Y đã lãng phí hết mười phút!
“Ca! Đại ca! Thẩm Lãng! Sao anh lại như vậy!" Thẩm Ly hung hăng dậm chân! Kêu mấy tiếng, ca ca hỗn đản ngay cả đầu cũng không quay lại một chút, đi thẳng tắp!
Cô không phải thật sự muốn đứng ở đây chờ đại ca hỗn đản kia trở về đi?! Hôm nay tuy rằng không nóng, nhưng mà muốn cô đứng ngốc ở đây vẫn là không có khả năng a!
Thẩm Ly không cam lòng dậm dậm chân, đuổi theo Thẩm Lãng.
Rốt cuộc khi Thẩm Lãng vừa mới vào cửa siêu thị thì vượt qua y: “Anh chạy nhanh như vậy làm cái gì?!" Hại cô mang giày cao gót 10cm chạy một đường mới đuổi kịp!
“Anh đuổi thời gian, đại tẩu em ở nhà một mình, anh lo lắng." Thẩm Lãng đẩy hai xe mua sắm thật to, một tay đẩy xe, một tay không ngừng lấy thứ y muốn.
“Có cái gì lo lắng? Một người sống sờ sờ còn muốn anh ôm mới được?"
Thẩm Ly bình thường chính là loại tiểu thư ngũ cốc chẳng phân biệt được không động tay chân, lúc này cùng Thẩm Lãng chạy một đường, mệt muốn tắt thở, trực tiếp dựa vào bên người Thẩm Lãng, ôm cánh tay Thẩm Lãng, mệt chết cô, thở một chút rồi nói sau!
“Cút! Em không biết đại tẩu em gãy xương đùi phải, giờ đi đứng không tiện sao?"
Thẩm Lãng quay đầu liếc mắt nha đầu ôm cánh tay y một cái. Còn nói như vậy sao? Nha đầu kia một trăm năm cũng không biết thu liễm một chút! Ở trước mặt người khác, cái miệng sẽ không nói lời hay ho!
“Ôi! Gia hỏa nhẫn tâm, em bây giờ cút làm sao a? Ba em hạ thông điệp cuối cùng cho em, năm nay em còn không tự gả mình ra ngoài, vậy ông liền tìm cho em một đối tượng! Biết không? Đây đều là công lao của anh! Nếu anh không vô cùng lo lắng mà kết hôn, em đáng giá suốt ngày không dám về nhà sao?"
Thẩm Ly kỳ thật bộ dáng rất là nhã nhặn! Nhưng mà nha đầu kia làm dáng nữ tính hoàn toàn, được cho là xinh xắn lanh lợi, tóc đỏ quăn cuộn sóng, nhìn qua có chút xinh đẹp gợi cảm. Là cái loại khiến cho người ta muốn ôm vào ngực yêu thương, đáng tiếc, điều này giới hạn ở những người không quen biết cô, bởi vì người quen biết cô biết nha đầu này há miệng có thể nói đến tâm lý thừa nhận không tốt sẽ xấu hổ mà tự sát.
Thẩm lãng lười tốn hơi thừa lời: “Lúc anh chưa kết hôn em suốt ngày có ở nhà sao? Anh một năm khó lắm tết mới về nhà một lần đều nhìn không thấy bóng dáng của em, chuyện này em cũng không biết xấu hổ đổ lên đầu anh? Em sao không nói thẳng với nhị thúc là chính em không muốn kết hôn? Đừng cho là anh không biết mấy đứa không kết hôn không tìm đối tượng đều lấy anh làm lá chắn! Anh làm lá chắn cho mấy đứa nhiều năm như vậy, cũng đạt đến một trình độ nào đó đi?!"
“Vậy anh sao không hảo hảo kính dâng một chút đợi thêm vài năm nữa a? Nếu anh đợi thêm vài năm nữa kết hôn thật tốt, anh giờ mới ba mươi hai tuổi sớm như vậy đã kết hôn, có phải mệt hay không? Độc thân thật tốt! Nhìn anh hiện tại hao tâm, thực mệt! Nào có thoải mái như lúc anh độc thân?"
Tiểu thư xinh đẹp này của Thẩm gia trừ bỏ miệng không buông tha người, cái khác đều tốt, nhưng mà cô cũng có chuyện khiến cho lão nhị Thẩm gia sứt đầu mẻ trán — không kết hôn!
Nữ nhân này toàn diện, nha đầu mọi thứ vĩ đại, tâm dã có liều mạng như thanh thiếu niên phản nghịch, nhưng người ta cũng chỉ là qua vài năm thì tốt rồi. Nhưng Thẩm đại tiểu thư này phản nghịch bắt đầu từ năm mười tám tuổi, giờ đã mười mấy năm cũng không có chút thu liễm nào. Cô tuyên bố cô phải đi nhìn thế giới thay đổi, xem phong cảnh thế giới, thưởng thức mỹ thực toàn thế giới, thể nghiệm mỗi loại sinh hoạt.
Nói đến cô, lão nhị Thẩm gia lúc ấy đã không còn hy vọng vào nữ nhi bảo bối. Hiện tại vừa nhắc đến, ông liền đau đầu muốn chết! Ông không biết vì sao cùng giáo dục, nha đầu kia cứ ngạnh sinh sinh trổ mã thành người khiến Thẩm gia đau đầu nhất chứ? Những đứa nhỏ khác của Thẩm gia đều nuôi cùng một chỗ, nha đầu này là khiến người tức giận nhất!
Lời này chưa cho lão đại Thẩm gia nghe được, bằng không cũng chỉ có thể là cười khổ. Cái gì khiến người ta đau đầu nhất? Thẩm gia lấy Thẩm Lãng cầm đầu, người nào khiến cho người ta bớt lo?! Người nào cũng không có ai là đèn cạn đầu!
Nguyên vốn tưởng là Thẩm lãng nghe lời nhất, trừ bỏ chuyện hôn nhân đại sự khiến cho người trong nhà mỏi mắt chờ mong sốt ruột phát hỏa, những chuyện khác thực sự tốt lắm, nhưng mà cố tình y ngay tại chuyện hôn nhân làm ra động tĩnh lớn như vậy!
Nha đầu Thẩm Ly kia khiến cho người ta vừa nhớ đến là nha đầu phần tử phản nghịch, không kết hôn, không tìm đối tượng, thậm chí còn chạy khắp thế giới loạn điên loạn ép buộc không một ngày an tĩnh lại!
Tiểu tử Thẩm Mặc cũng đã hai mươi chín, nhưng suốt ngày bận bận rộn rộn, nhìn như nghe lời thuận theo, kỳ thật cũng là một tên bằng mặt không bằng lòng. Thẩm gia này là tập đoàn không kết hôn, y ít nhất xuất ra ba phần lực!
Thẩm Thành cái tên cà lơ phất phơ kia càng không cần phải nói, suốt ngày nơi nơi làm những chuyện loạn thất bát tao…
“Cám ơn! Anh hiện tại trải qua rất tốt! Phi thường tốt! Sinh hoạt hôn nhân của anh mỹ mãn hạnh phúc, anh cam nguyện vì em ấy nhọc lòng."
Thẩm lãng nhìn nha đầu này, ngoài cười nhưng trong không cười. Cảm tình này lại là đến ép buộc phá hư hôn nhân của y?
“Chậc chậc! Đại ca, anh nếu như hạnh phúc mỹ mãn sao xảy ra chuyện này?"
“Thẩm Ly, anh mong ước em hôm nay bị nhị thúc đem hôn nhân đại sự của em giao cho anh."
“Nói đến chỗ đau của anh rồi? Xem đi! Anh làm sao hạnh phúc khoái hoạt? Sao cứ muốn ủy khuất chính mình sống trong ràng buộc hôn nhân chứ? Giải thoát đi ra không tốt sao?"
“Thẩm Ly!" Thẩm Lãng nghiến răng ken két: “Anh sẽ lập tức hiệp trợ nhị thúc trước tháng mười sẽ đem em gả đi!"