Phu Nhân, Thiếu Tướng Mời Ngài Về Nhà
Chương 110
Sáng sớm, ánh mắt của quan binh trên sân huấn luyện vốn không có rời đi hai đạo thân ảnh kia. Áo quân dụng màu đen, quần dài rằn ri xanh lục, giày cao cổ quân dụng màu đen, hai đạo thân ảnh kia mặc hoàn toàn giống nhau, ngay cả tư thế chạy bộ cũng giống nhau, chỉ là cái người thấp hơn một chút thân hình không có cường tráng như cái người cao hơn kia. Mà người kia toàn thể đều có ánh mắt thẳng tắp đuổi theo thân ảnh người thấp hơn kia.
Chính là quân trưởng phu nhân trong truyền thuyết của bọn họ đi? Thần bí giống như động vật bảo hộ cấp một quốc gia. Người ta động vật bảo hộ cấp một quốc gia ít nhất còn cho phép quan sát, nhưng mà quân trưởng phu nhân này hoàn toàn bị giấu rất kín, quân trưởng như vậy căn bản chính là không tính đem phu nhân thả ra ngoài. Sáng sớm lại đến sân huấn luyện vẫn là rất khó khăn a!
“Oa! Không phải tôi nói, tức phụ của quân trưởng thật là còn xinh đẹp hơn cả nữ nhân!" Nhìn xem còn không nhịn được bắt đầu bình luận.
“Đúng vậy!" Trách không được quân trưởng của chúng ta luyến tiếc đưa ra ngoài mà!
“Tôi vẫn chưa thấy được đâu!"
“Đúng vậy! Chúng ta cũng vẫn chưa thấy đâu!"
“Đợi lát nữa chờ bọn họ chạy tới từ từ nhìn đi!"
“Quân trưởng rốt cuộc là làm sao đem phu nhân thu vào tay a? Người như vậy, nếu thu phục được e là không phải dễ dàng như vậy đi? Nghe nói phu nhân còn là đại thiếu gia hào môn đấy!"
Nghe lời này chính là che giấu không được một tia hâm mộ ghen tỵ. Quân trưởng này của bọn họ tuổi còn trẻ, thiên chi kiêu tử, khiến người ta hâm mộ ghen tỵ, giờ tìm được một tức phụ còn làm cho bọn càng thêm buồn bực. Vì sao quân trưởng của bọn họ tìm một nam tức phụ còn có thể tìm được người như vậy a?
“Ha ha! Tôi nói cậu ghen tỵ cái gì? Tính cách của tức phụ của quân trưởng cũng không phải người thường có thể thu phục, nói vậy cậu cũng muốn tìm một nam tức phụ sao? Nhà cậu chính là ngũ đại đơn truyền a, cậu muốn tìm nam tức phụ nhà cậu còn không đem cậu đi chôn sống?"
“Bất quá, lại nói quân trưởng kết hôn người nhà sao lại đồng ý? Trước không nói trong nhà quân trưởng, hào môn không phải kiêng kỵ nhất chuyện xấu như vậy sao? Không chỉ nói kết hôn mà nói chuyện yêu đương cũng đã tìm mọi cách ngăn cản, nhưng mà quân trưởng nói kết hôn liền kết hôn, người nhà còn vui tươi hớn hở, đây không phải là rất thần kỳ sao?"
Ai nói trong quân đội kỷ luật nghiêm cẩn? Đám người này ở đây thảo luận chuyện bát quái của người quản lý trực tiếp, đi đầu còn là phó quân trưởng. Thẩm Lãng bao nhiêu tâm tư đều đặt vào tiểu tổ tông của y, nếu không, người bát quái có thể vinh quang đứng đầu bảng còn có thể thoải mái như vậy?
“Đã chạy tới! Đã chạy tới! Mau…" Đoán trăng đoán sao rốt cuộc đoán bọn họ tới đây. Một đám liền lăng lăng trừng mắt nhìn, bộ dáng kia thật sự muốn ngốc bao nhiêu thì ngốc bấy nhiêu.
Đường Mộ chạy mồ hôi đầm đìa, tóc ẩm ướt. Không khí trong lồng ngực bị tắc nghẽn, nhưng mà nam nhân bên cạnh một giọt mồ hôi cũng chưa chảy ra!!! Như vậy dường như vừa mới làm nóng người, nhìn y rồi lại nhìn chính mình, Đường Mộ liền nhịn không được ân cần thăm hỏi đại gia của y. Vì sao hắn chạy vài vòng liền thành bộ dáng này, nhưng hỗn đản kia thì là một bộ dáng không cảm giác, nhìn vào khiến cho người ta thực khó chịu.
Hắn bây giờ rốt cuộc biết hỗn đản này mỗi một lần ép buộc hắn từ thanh tỉnh đến bán hôn mê tới lui vài lần, chính mình còn hoạt bát tìm kiếm nguyên nhân. Nói chuyện thể lực với người này thật là đầu bị cửa kẹp.
“Kiên trì một chút! Mới có năm vòng, cố lên!"
Thẩm Lãng nhìn Đường Mộ bộ dạng này, biết thân thể tổ tông này có thể không sai biệt lắm đã đến cực hạn, nhưng mà vẫn muốn để cho hắn kiên trì một chút. Chạy tới cực hạn là tốt rồi, lần sau chạy lại sẽ không nghiêm trọng như vậy.
“Cút!"
Đường Mộ thở dồn dập, nhưng vừa nghe Thẩm Lãng nói vậy, trực tiếp quăng cho y một chữ. Năm vòng? Sân này một vòng còn có 800m, hắn chạy năm vòng chính là 4000m, nhưng mà nam nhân này cư nhiên nói mới, có, năm, vòng? Đây là tìm đánh!
“Không nói nữa, kiên trì một chút!" Thẩm Lãng dễ dàng đi theo bên cạnh Đường Mộ, tự mình khơi mào, còn bảo Đường Mộ đừng nói nữa, chuyện này gặp ai cũng phải tạc mao.
Quả nhiên y vừa dứt lời, Đường Mộ trực tiếp dừng bước, hai tay chống lên đầu gối, dồn dập thở hào hển, mồ hôi từng giọt từng giọt từ trên đầu tóc rơi xuống.
“Tổ tông! Đừng đứng!" Thẩm Lãng vừa thấy Đường Mộ dừng lại, trực tiếp tiến tới kéo hắn lên.
“Vừa mới vận động kịch liệt đừng đứng, hoạt động một chút."
Đường Mộ bỏ tay y ra, trợn trắng mắt, hắn như vậy là ai làm hại?
Thẩm Lãng cũng không nổi giận, cường ngạnh kéo Đường Mộ, kéo hắn tiếp tục dọc theo đường băng, chính là lần này không phải chạy mà đi chậm rãi, quăng hai lần không có bỏ ra, Đường Mộ sẽ theo y, cùng một chỗ với người này càng lâu càng phát hiện tên hỗn đản này tính cách là bá đạo hạng nhất.
Một khi là chuyện y tích cực, không ai có thể cản được y.
“Quân trưởng! Khăn!" Cảnh vệ viên đi theo sau lưng vừa thấy bọn họ dừng lại vội chạy tới đưa khăn mặt lên.
Thẩm Lãng thuận tay tiếp nhận, trực tiếp lau mồ hôi cho người bên cạnh, Đường Mộ đoạt lấy tự mình lau, đại gia! Trên sân huấn luyện nhiều ánh mắt như vậy, y có thu liễm một chút hay không?
Thẩm Lãng cũng biết phu nhân nhà mình không được tự nhiên cái gì, cũng không cường đoạt, đi theo Đường Mộ.
“Chào quân trưởng, chào phu nhân!" Thấy Thẩm Lãng dẫn Đường Mộ đi tới, người đứng ở trên sân tập hợp, lập tức nghiêm.
Một tiếng tiếp đón kia vừa ra, mặt Đường Mộ đen tựa như đáy nồi.
Thẩm Lãng vừa nghe thì nghĩ thôi rồi! Những người không có đầu óc này! Đây là đào hố cho y chuẩn bị đem y đi chôn đi!
“Anh dạy bọn họ?" Đường Mộ quay đầu nhìn Thẩm Lãng, ánh mắt kia Thẩm Lãng nhìn vào lông tơ trên lưng dựng thẳng lên.
“Không có! Không có! Tiểu tổ tông! Anh cái gì cũng chưa nói! Anh thật sự chưa nói! Thật sự, anh hướng Mao, chủ, tịch thề! Đây quả thực không phải anh nói!"
Thẩm Lãng lắc đầu, giống như phe phẩy. Nhất định phải làm sáng tỏ trong sạch của mình! Chuyện này cũng không phải là đùa giỡn! Tổ tông này kiêng kỵ nhất là chuyện này, làm không tốt y cũng chỉ có ngủ dưới cầu thang!
“Đó là bọn họ truyền ra?"
Phu nhân? Được! Xem ra trong quân là xưng hô hắn như vậy a! Hắn có thể thấy được người này trong quân đội công tác tuyên truyền làm không tệ.
Thẩm Lãng hung hăng gật đầu. Chuyện này là bọn họ làm! Y là trong sạch!
“Nhưng mà sao tôi nhớ rõ cảnh vệ viên của anh lần đầu tiên đến nhà tôi chính là kêu phu nhân, đây cũng là bọn họ nói cho cảnh vệ viên của anh biết?"
Đường Mộ thở dốc vẫn chưa bình ổn, nhưnh mà lời nói kia thật sự khiến cho Thẩm Lãng lạnh từ chân đến tận sợi tóc.
“Tổ tông! Chỉ có một lần đó là anh nói! Anh thề với em, cái đó thật sự không phải anh dạy! Em phải tin tưởng anh!"
“Ai dạy các người gọi tôi là phu nhân?" Đường Mộ trực tiếp chuyển hướng đám người ngây thành cọc gỗ kia.
“A? Cái này a? Không ai dạy! Nam nhân của quân trưởng trong quân đội chúng tôi đều là xưng hô như vậy!"
Nhìn đến quân trưởng trưng ra bộ mặt đen sắp thành than đá, Lý phó quân trưởng nuốt nuốt nước miếng vẫn là nói, nhưng thật cẩn thận đem tức phụ đổi thành nam nhân. Hắn sáng nay vì trông thấy phu nhân thần bí này mà cố ý đến đội, không nghĩ tới sẽ gặp một màn như vậy.
Oa! Tức phụ này của quân trưởng không giống người thường. Không lưu tình chút nào mà huấn phu như vậy, thật sự là hung hãn! Bất quá phu nhân cũng thật là thiếu gia hào môn, bộ dáng kia so với nữ nhân còn xinh đẹp hơn. Giơ tay nhấc chân không chút nào thấy thô lỗ như bọn họ, rất là tao nhã quý công tử! Trách không được quân trưởng lại vội như vậy, chưa tới ba tháng, vô cùng lo lắng vội kết hôn.
Nhà có hãn thê (vợ dữ), cuộc sống hôn nhân của quân trưởng không biết có hạnh phúc mỹ mãn không?
“Cho nên?"
“Cho nên chúng tôi sẽ theo tục."
“Không thể sửa một chút sao?" Gọi phu nhân? Không thể nào nghe!
Thấy bộ dáng Đường Mộ nhíu mày, Lý phó quân trưởng theo bản năng nhìn nhìn Thẩm Lãng, biết đây là đang đợi câu dưới của y, nhưng mà hắn thật sự không biết gọi như thế nào a! Hắn ngay cả phu nhân họ gì tên gì cũng chưa biết!
“Gọi là gì sao? Quân trưởng, anh xem có nên tuyên truyền giáo dục cho quân anh một chút hay không?" Lời này thật sự nghe sao khiến cho người ta phát hỏa.
“Khụ khụ, này…" Thẩm Lãng cũng khó khăn, vậy nên gọi như thế nào a?
“Tên?" Quyền chủ động y cũng không dám tiếp nhận a! Nếu lại gọi sai, vậy y chết càng nhanh hơn!
“Sáng sớm tụ tập làm gì?" Chính ủy nhìn đám người này đứng ở đây, tò mò lại đây xem.
“Chính ủy, anh tới thật đúng lúc! Tôi gọi ái nhân của quân trưởng như thế nào đây? Anh suy nghĩ nhanh!"
Lý phó quân trưởng thấy chính ủy lập tức vui tươi hớn hở giữ hắn lại. Đưa nan đề cho hắn.
“Nói chuyện này a? Tên a, còn có thể gọi là gì?"
Chính ủy vẻ mặt không biết nói gì, chỉ vì chuyện này mà tụ tập? Một nam nhân chung quy không thể gọi là phu nhân đi. Điều này phỏng chừng ai cũng không thể tiếp nhận. Lại càng không phải nói công tử hào môn của quân trưởng nhà hắn. Tôn nghiêm nam nhân cũng không thể bị ép buộc như vậy. Cho dù bọn hắn là hôn nhân đồng tính, đây cũng là kiêng kỵ!
“Tôi là Đường Mộ!" Đường Mộ gật đầu.
Chính ủy lúc này mới chú ý tới Thẩm Lãng đứng bên cạnh Đường Mộ, lập tức mở to mắt:
“Tôi nói quân trưởng, cậu thật không có suy nghĩ! Sao cũng không giới thiệu một chút?" Nguyên lai đây là nhân vật chính hắn vừa nói a? Thực đến đây? Hắn hôm qua còn tưởng là nói đùa chứ!
“Đây là ái nhân của tôi, Đường Mộ!" Thẩm Lãng cười kéo Đường Mộ đến bên người.
“Mộ, đây chính là chính ủy Đỗ Trường Phong, kia là phó quân trưởng Lý Kiến Chí."
“Xin chào! Tôi là Đường Mộ, xin chỉ giáo nhiều!" Đường Mộ thản nhiên cười vươn tay.
“Xin chào, tôi là Đỗ Trường Phong, gọi tôi là lão Đỗ được rồi, tôi với quân trưởng cũng là lão giao tình, không cần xa lạ như vậy!"
“Đúng, chúng ta là quân nhân không nói xa lạ, gọi tôi là lão Lý là được!" Quan ở đây ai cũng lớn tuổi hơn Thẩm Lãng, đương nhiên Đường Mộ so với bọn họ càng nhỏ hơn, cũng hiền hòa không muốn làm cho xa lạ.
“Được!"
“Nói cái gì chứ? Sáng sớm đã náo nhiệt như vậy?"
Bên ngoài đột nhiên chạy đến một chiếc xe mui trần, sau đó Đường Mộ chợt nghe thấy một thanh âm sang sản vui tươi hớn hở gia nhập.