Phụ Ái Tình Độc Lam Tịch
Chương 12
“Lưu quản gia, ông đi đâu?"
“Ách, tôi ra ngoài một chuyến!"
“Có phải là đã xảy ra chuyện gì hay không?"
“Không có!"
“Nói mau, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Lưu quản gia ánh mắt trốn tránh, càng làm cho người ta trong lòng sinh nghi! Lam Tịch không chịu buông tha, lần đầu tiên to tiếng với Lưu quản gia, khiến ông ngạc nhiên lẫn sợ hãi!
“Vâng vâng, tôi nói, là chủ nhân, chủ nhân xảy ra chuyện, hiện tại đã đưa đến bệnh viện!"
“Cái gì?" Ba người vừa nghe đều khẩn trương lên, tay Lam Tịch lại run lên một chút!
“Vương bí thư không cho tôi nói cho thiếu gia biết, sợ thiếu gia lo lắng!"
“Đại ca nhị ca, ta muốn đi bệnh viện!"
“Chúng ta cũng đi!" ba anh em không còn lòng dạ ăn cơm, không để ý tới Lưu quản gia ngăn cản, vội vàng chạy ra cửa, Lưu quản gia thấy ngăn không được đành phải đi theo ba người lên xe!
Ngồi trong xe, Lam Tịch cả người không ngừng phát run, như thế nào cũng khống chế không nổi tâm tình của mình, trong lòng không ngừng lặp lại, cha ngàn vạn lần không có việc gì, cha ngàn vạn lần không có việc gì!
“Đi nhanh lên!"
“A, vâng, thiếu gia!" Lái xe lần đầu tiên thấy Lam Tịch mất bình tũnh như vậy, khác hẳn hình tượng ngày thường! Vội vàng tăng tốc độ vượt vô số đèn đỏ tới bệnh viện!
Bệnh viện Thánh Kai này cũng là của cải Hàn gia, tất cả nhân viên đều biết ba vị thiếu gia, ba người vội vã chạy vào bệnh viện dù ai cũng không dám ngăn trở!
“Cha ở đâu?"
“Ở phòng VIP trên tầng 10!"
Lưu quản gia vừa nói xong ba người liền vọt tới thang máy, thấy thang máy nửa ngày không mở, Lam Tịch không kiên nhẫn đợi thang máy liền xông tới cầu thang bộ, hai anh em kia cũng theo sát phía sau, đi đến tầng 2 đã không thấy bóng dáng Lam Tịch đâu!
Lam Tịch dùng khinh công chạy lên tầng mười, liền nhìn thấy Vương bí thư, đem Vương bí thư dọa đến trợn tròn hai mắt, trong ấn tượng vị thiếu gia này luôn ôn nhu giống tiểu cô nương, hóa ra cũng biết phát cáu?
“Cha ta đâu?"
“Tam thiếu gia, ngươi yên tĩnh một chút, Tổng giám đốc Hàn còn đang hôn mê, nhưng đã vượt qua nguy hiểm, hiện tại trong phòng VIP!"
Lam Tịch hướng bên cạnh nhìn thoáng qua, có mấy người, vệ sĩ canh giữ một phòng, nhất định là phòng cha, Lam Tịch trực tiếp vọt vào trong! Vào trong Lam Tịch chỉ thấy Hàn Vân Long đeo ống dưỡng khí, ngực quấn dày băng gạc, nhắm chặt hai mắt, nằm trên giường bệnh, trong nhất thời phòng chỉ có tiếng tít tít của máy đo nhịp tim! Lam Tịch nhẹ nhàng đến bên giường, thấy sống mũi cay cay nước mắt liền rơi xuống. Lam Tịch vội vàng lấy tay che miệng lại, quỳ gối bên giường cha!
Trong lòng không ngừng nói với chính mình, tại sao có thể như vậy, tại sao có thể như vậy? Ngày hôm qua còn hảo hảo mà sao hôm nay đã đến nỗi này? Tâm từng đợt nhói đau! Khi hai anh em kia thở dốc vào phòng, đã thấy Lam Tịch quỳ gối bên giường mà hai vai không ngừng run, hiển nhiên là đang khóc. Hàn Vân nghe nói cha đã thoát khỏi nguy hiểm, thở phào một hơi, chậm rãi đi qua nâng Lam Tịch dậy!
“Lam Tịch, đừng khóc, cha đã qua cơn nguy hiểm!" Lam Tịch đứng lên tay còn che miệng, đại ca thấy giường bị khóc ướt một mảng lớn! Cái mũi cũng cay cay!
“Lam Tịch, đừng khóc, cha sẽ sớm tỉnh!" Hàn Dương nhẹ giọng an ủi một câu xoay qua lau nước mắt của chính mình!
Lam Tịch đau lòng vô cùng, khóc một lúc mới ngưng được nước mắt, ba người ra khỏi phòng, Lam Tịch đem Vương bí thư kéo một góc sáng sủa!
“Nói cho ta biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?" Vương bí thư thấy hai mắt Lam Tịch sưng đỏ, chỉ đành nói ra chuyện đã trải qua!
“Tổng giám đốc Hàn hôm nay tham gia một cuộc đấu giá đất, không biết làm sao nửa đường xe đột nhiên ra trục trặc, mấy vệ sĩ xuống kiểm tra xe, lúc đó từ đâu lao tới một sát thủ chĩa sung vào trong xe bắn hai phát, một phát trúng vệ sĩ, Tổng giám đốc Hàn không may trúng một phát, viên đạn trúng ngực phải, đưa đến bệnh viện cấp cứu kịp thời nên qua cơn nguy kịch, tuy nhiên bác sĩ nói Tổng giám đốc Hàn bị thương nặng không biết khi nào thì mới có thể tỉnh lại! Còn sát thủ kia thì đã giải quyết xong!"
“Biết ai làm chứ?"
“Tôi cho rằng, có lien quan đến đấu giá đất!"
“Nói mau!"
“Ách, vâng, hôm nay đấu giá đất cùng cạnh tranh với Tổng giám đốc Hàn chính là hồng vũ tập đoàn, cho nên tôi nghĩ khả năng cao nhất chính là bọn họ đã ra tay, Tổng giám đốc Hàn không tham gia đấu giá thì mảnh đất kia khẳng định rơi vào trong tay bọn họ!"
“Ta đã biết!"
Lam Tịch buộc Vương bí thư đem mọi chuyện nói ra hết xong, sau khi nghe trong lòng đã rõ ràng, xoay người trở về phòng, cũng gọi hai người anh trai vào!
“Đại ca, nhị ca, hai người giúp ta trông cửa không để bất kì ai vào trong, cũng đừng làm ồn!"
“Lam Tịch, em muốn làm gì?"
“Hai người từng nghe qua nội công chưa?"
“Nội công? Nghe, nghe qua!" Hai người háo hức mở to mắt nhìn, có chút không dám tin!
“Ta muốn cứu phụ than tỉnh lại, hai người giúp ta trông cửa, không được quấy rầy ta! Ngoài ra còn phải thay ta giữ bí mật!"
“Được rồi!" cha hôn mê bất tỉnh, mặc kệ thật giả cũng để Lam Tịch thử một chút!
Lam Tịch cởi áo, ngồi xếp bằng bên giường, vận nội công! Hai người mắt thấy trên da Lam Tịch chậm rãi dâng lên một tia nhiệt khí, đều là kinh ngạc không thôi! Lam Tịch vận công hồi lâu hai tay đặt ngang ở bụng Hàn Vân Long, liên tục không ngừng đưa nội lực vào cơ thể Hàn Vân Long!
Một lúc sau các máy móc cảnh Hàn Vân Long bắt đầu phản ứng, huyết áp mạch đập Hàn Vân Long bắt đầu chậm rãi tăng trở lại đến bình thường giá trị mới dừng! Lam Tịch vạn công truyền nhiều nội lực xong, cả người mồ hôi đầm đìa, khi sắp không kiên trì mới thu hồi công lực, lau mồ hôi trán xong thì ngất lịm về sau, Hàn Vân tay mắt lanh lẹ vội vàng đỡ lấy, thấy Lam Tịch lúc này suy yếu vô cùng đã hôn mê bất tỉnh!
“A, cha cha, tỉnh rồi!" Hàn Dương thấy cha chậm rãi giật giật mí mắt vậy mà thật sự mở mắt, kinh ngạc đến nỗi nói lắp!
Hàn Vân Long chậm rãi mở to mắt liền nhìn thấy Hàn Vân đang đỡ Lam Tịch bị hôn mê, Lam Tịch một thân mồ hôi, sắc mặt tái nhợt! Hàn Vân Long thử cư động thân thể cảm giác cả người khoan khoái, giơ tay tháo ống dưỡng khí xuống!
“Lam Tịch làm sao vậy?"
“Em ấy hơi mệt nên ngất đi thôi!" Hàn Vân đã đáp ứng giữ bí mật cho nên cũng không nói thêm gì, giúp Lam Tịch sửa lại quần áo rồi đỡ đến trên ghế salon! Hàn Dương chạy ra đi gọi bác sĩ đến!
Một lúc sau liền thấy rất nhiều bác sĩ vào phòng, vừa thấy Tổng giám đốc Hàn tỉnh đều kinh ngạc vô cùng, cẩn thận kiểm tra lại lấy làm kì lạ, trừ bỏ miệng vết thương không có khép lại ra, trong cơ thể không có gì khác thường, nhịp tim huyết áp tất cả đều đã khôi phục bình thường, chỉ cần khép miệng vết thương là có thể xuất viện! Lại khám cho Lam Tịch, chính là kiết sức mà hôn mê thôi, điều dưỡng tốt một chút là khỏe!
Hàn Vân Long nghe Vương bí thư báo cáo hết thảy, lại quay ra nhìn Lam Tịch đang hôn mê cùng hai đứa con trai, trong lòng đã đoán ra đại khái, chắc là Lam Tịch dùng phương pháp gì cứu mình!
“Đem em trai đưa về, chăm sóc Lam Tịch thật tốt!"
“Đã biết thưa cha!"
“Con sẽ đưa Lam Tịch về nhà trước, cha hãy nghỉ ngơi thật tốt đi!"
“Ừ!"
Hai người đưa Lam Tịch ngồi xe trở về nhà, cẩn thận đem Lam Tịch đặt lên giường!
“Đại ca, vận công quá mức chăm sóc kiểu gì?"
“Anh cũng không biết, có thể nghỉ ngơi một chút thì tốt rồi, lát nữa bảo Lưu quản gia chuản bị tốt đồ ăn bồi bổ!"
“Nga, mà Lam Tịch cũng thật lợi hại, từ võ đến độc dược lẫn nội công, đại ca anh không thấy kỳ quái sao?"
“Ách, tôi ra ngoài một chuyến!"
“Có phải là đã xảy ra chuyện gì hay không?"
“Không có!"
“Nói mau, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Lưu quản gia ánh mắt trốn tránh, càng làm cho người ta trong lòng sinh nghi! Lam Tịch không chịu buông tha, lần đầu tiên to tiếng với Lưu quản gia, khiến ông ngạc nhiên lẫn sợ hãi!
“Vâng vâng, tôi nói, là chủ nhân, chủ nhân xảy ra chuyện, hiện tại đã đưa đến bệnh viện!"
“Cái gì?" Ba người vừa nghe đều khẩn trương lên, tay Lam Tịch lại run lên một chút!
“Vương bí thư không cho tôi nói cho thiếu gia biết, sợ thiếu gia lo lắng!"
“Đại ca nhị ca, ta muốn đi bệnh viện!"
“Chúng ta cũng đi!" ba anh em không còn lòng dạ ăn cơm, không để ý tới Lưu quản gia ngăn cản, vội vàng chạy ra cửa, Lưu quản gia thấy ngăn không được đành phải đi theo ba người lên xe!
Ngồi trong xe, Lam Tịch cả người không ngừng phát run, như thế nào cũng khống chế không nổi tâm tình của mình, trong lòng không ngừng lặp lại, cha ngàn vạn lần không có việc gì, cha ngàn vạn lần không có việc gì!
“Đi nhanh lên!"
“A, vâng, thiếu gia!" Lái xe lần đầu tiên thấy Lam Tịch mất bình tũnh như vậy, khác hẳn hình tượng ngày thường! Vội vàng tăng tốc độ vượt vô số đèn đỏ tới bệnh viện!
Bệnh viện Thánh Kai này cũng là của cải Hàn gia, tất cả nhân viên đều biết ba vị thiếu gia, ba người vội vã chạy vào bệnh viện dù ai cũng không dám ngăn trở!
“Cha ở đâu?"
“Ở phòng VIP trên tầng 10!"
Lưu quản gia vừa nói xong ba người liền vọt tới thang máy, thấy thang máy nửa ngày không mở, Lam Tịch không kiên nhẫn đợi thang máy liền xông tới cầu thang bộ, hai anh em kia cũng theo sát phía sau, đi đến tầng 2 đã không thấy bóng dáng Lam Tịch đâu!
Lam Tịch dùng khinh công chạy lên tầng mười, liền nhìn thấy Vương bí thư, đem Vương bí thư dọa đến trợn tròn hai mắt, trong ấn tượng vị thiếu gia này luôn ôn nhu giống tiểu cô nương, hóa ra cũng biết phát cáu?
“Cha ta đâu?"
“Tam thiếu gia, ngươi yên tĩnh một chút, Tổng giám đốc Hàn còn đang hôn mê, nhưng đã vượt qua nguy hiểm, hiện tại trong phòng VIP!"
Lam Tịch hướng bên cạnh nhìn thoáng qua, có mấy người, vệ sĩ canh giữ một phòng, nhất định là phòng cha, Lam Tịch trực tiếp vọt vào trong! Vào trong Lam Tịch chỉ thấy Hàn Vân Long đeo ống dưỡng khí, ngực quấn dày băng gạc, nhắm chặt hai mắt, nằm trên giường bệnh, trong nhất thời phòng chỉ có tiếng tít tít của máy đo nhịp tim! Lam Tịch nhẹ nhàng đến bên giường, thấy sống mũi cay cay nước mắt liền rơi xuống. Lam Tịch vội vàng lấy tay che miệng lại, quỳ gối bên giường cha!
Trong lòng không ngừng nói với chính mình, tại sao có thể như vậy, tại sao có thể như vậy? Ngày hôm qua còn hảo hảo mà sao hôm nay đã đến nỗi này? Tâm từng đợt nhói đau! Khi hai anh em kia thở dốc vào phòng, đã thấy Lam Tịch quỳ gối bên giường mà hai vai không ngừng run, hiển nhiên là đang khóc. Hàn Vân nghe nói cha đã thoát khỏi nguy hiểm, thở phào một hơi, chậm rãi đi qua nâng Lam Tịch dậy!
“Lam Tịch, đừng khóc, cha đã qua cơn nguy hiểm!" Lam Tịch đứng lên tay còn che miệng, đại ca thấy giường bị khóc ướt một mảng lớn! Cái mũi cũng cay cay!
“Lam Tịch, đừng khóc, cha sẽ sớm tỉnh!" Hàn Dương nhẹ giọng an ủi một câu xoay qua lau nước mắt của chính mình!
Lam Tịch đau lòng vô cùng, khóc một lúc mới ngưng được nước mắt, ba người ra khỏi phòng, Lam Tịch đem Vương bí thư kéo một góc sáng sủa!
“Nói cho ta biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?" Vương bí thư thấy hai mắt Lam Tịch sưng đỏ, chỉ đành nói ra chuyện đã trải qua!
“Tổng giám đốc Hàn hôm nay tham gia một cuộc đấu giá đất, không biết làm sao nửa đường xe đột nhiên ra trục trặc, mấy vệ sĩ xuống kiểm tra xe, lúc đó từ đâu lao tới một sát thủ chĩa sung vào trong xe bắn hai phát, một phát trúng vệ sĩ, Tổng giám đốc Hàn không may trúng một phát, viên đạn trúng ngực phải, đưa đến bệnh viện cấp cứu kịp thời nên qua cơn nguy kịch, tuy nhiên bác sĩ nói Tổng giám đốc Hàn bị thương nặng không biết khi nào thì mới có thể tỉnh lại! Còn sát thủ kia thì đã giải quyết xong!"
“Biết ai làm chứ?"
“Tôi cho rằng, có lien quan đến đấu giá đất!"
“Nói mau!"
“Ách, vâng, hôm nay đấu giá đất cùng cạnh tranh với Tổng giám đốc Hàn chính là hồng vũ tập đoàn, cho nên tôi nghĩ khả năng cao nhất chính là bọn họ đã ra tay, Tổng giám đốc Hàn không tham gia đấu giá thì mảnh đất kia khẳng định rơi vào trong tay bọn họ!"
“Ta đã biết!"
Lam Tịch buộc Vương bí thư đem mọi chuyện nói ra hết xong, sau khi nghe trong lòng đã rõ ràng, xoay người trở về phòng, cũng gọi hai người anh trai vào!
“Đại ca, nhị ca, hai người giúp ta trông cửa không để bất kì ai vào trong, cũng đừng làm ồn!"
“Lam Tịch, em muốn làm gì?"
“Hai người từng nghe qua nội công chưa?"
“Nội công? Nghe, nghe qua!" Hai người háo hức mở to mắt nhìn, có chút không dám tin!
“Ta muốn cứu phụ than tỉnh lại, hai người giúp ta trông cửa, không được quấy rầy ta! Ngoài ra còn phải thay ta giữ bí mật!"
“Được rồi!" cha hôn mê bất tỉnh, mặc kệ thật giả cũng để Lam Tịch thử một chút!
Lam Tịch cởi áo, ngồi xếp bằng bên giường, vận nội công! Hai người mắt thấy trên da Lam Tịch chậm rãi dâng lên một tia nhiệt khí, đều là kinh ngạc không thôi! Lam Tịch vận công hồi lâu hai tay đặt ngang ở bụng Hàn Vân Long, liên tục không ngừng đưa nội lực vào cơ thể Hàn Vân Long!
Một lúc sau các máy móc cảnh Hàn Vân Long bắt đầu phản ứng, huyết áp mạch đập Hàn Vân Long bắt đầu chậm rãi tăng trở lại đến bình thường giá trị mới dừng! Lam Tịch vạn công truyền nhiều nội lực xong, cả người mồ hôi đầm đìa, khi sắp không kiên trì mới thu hồi công lực, lau mồ hôi trán xong thì ngất lịm về sau, Hàn Vân tay mắt lanh lẹ vội vàng đỡ lấy, thấy Lam Tịch lúc này suy yếu vô cùng đã hôn mê bất tỉnh!
“A, cha cha, tỉnh rồi!" Hàn Dương thấy cha chậm rãi giật giật mí mắt vậy mà thật sự mở mắt, kinh ngạc đến nỗi nói lắp!
Hàn Vân Long chậm rãi mở to mắt liền nhìn thấy Hàn Vân đang đỡ Lam Tịch bị hôn mê, Lam Tịch một thân mồ hôi, sắc mặt tái nhợt! Hàn Vân Long thử cư động thân thể cảm giác cả người khoan khoái, giơ tay tháo ống dưỡng khí xuống!
“Lam Tịch làm sao vậy?"
“Em ấy hơi mệt nên ngất đi thôi!" Hàn Vân đã đáp ứng giữ bí mật cho nên cũng không nói thêm gì, giúp Lam Tịch sửa lại quần áo rồi đỡ đến trên ghế salon! Hàn Dương chạy ra đi gọi bác sĩ đến!
Một lúc sau liền thấy rất nhiều bác sĩ vào phòng, vừa thấy Tổng giám đốc Hàn tỉnh đều kinh ngạc vô cùng, cẩn thận kiểm tra lại lấy làm kì lạ, trừ bỏ miệng vết thương không có khép lại ra, trong cơ thể không có gì khác thường, nhịp tim huyết áp tất cả đều đã khôi phục bình thường, chỉ cần khép miệng vết thương là có thể xuất viện! Lại khám cho Lam Tịch, chính là kiết sức mà hôn mê thôi, điều dưỡng tốt một chút là khỏe!
Hàn Vân Long nghe Vương bí thư báo cáo hết thảy, lại quay ra nhìn Lam Tịch đang hôn mê cùng hai đứa con trai, trong lòng đã đoán ra đại khái, chắc là Lam Tịch dùng phương pháp gì cứu mình!
“Đem em trai đưa về, chăm sóc Lam Tịch thật tốt!"
“Đã biết thưa cha!"
“Con sẽ đưa Lam Tịch về nhà trước, cha hãy nghỉ ngơi thật tốt đi!"
“Ừ!"
Hai người đưa Lam Tịch ngồi xe trở về nhà, cẩn thận đem Lam Tịch đặt lên giường!
“Đại ca, vận công quá mức chăm sóc kiểu gì?"
“Anh cũng không biết, có thể nghỉ ngơi một chút thì tốt rồi, lát nữa bảo Lưu quản gia chuản bị tốt đồ ăn bồi bổ!"
“Nga, mà Lam Tịch cũng thật lợi hại, từ võ đến độc dược lẫn nội công, đại ca anh không thấy kỳ quái sao?"
Tác giả :
Kỳ Lân Ngọc