Phòng Khám Tâm Lý 419
Quyển 2 - Chương 6
Lam Bạch bị thao đến vô cùng thỏa mãn từ bên người thanh niên tách ra, đi đến nơi quy đầu trướng lớn của thanh niên, kẹp mạnh một cái, nhìn thanh niên kêu thảm mềm xuống, côn thịt cũng ‘Phốc tư’ một tiếng từ hậu huyệt trượt ra, vui thích cười, Lam Bạch xoay người đi đến đầu giường, chọn lấy vài đạo cụ vừa ý, ôm đầy đạo cụ trong lòng bò lại bên cạnh thanh niên.
“Biết cái giá khi làm bẩn giường của ta không…" Lam Bạch thêm phần hứng thú mà thưởng thức bộ dáng cả người run rẩy muốn tìm bất mãn của thanh niên, côn thịt đứng thẳng kia thế nhưng đã đẩy ngân châm ra một chút, gập đùi phải thanh niên, quả nhiên nhìn đến hậu huyệt một mảnh dâm thủy giàn giụa, nhịn không được cảm thán, “Chậc chậc… Ướt một mảnh lớn a~! Còn nói đem ta thao đến dâm thủy giàn giụa mà… Để ta xem xem, ngươi rốt cục đem giả dương vật nuốt đến đâu…" Tay phải quét hậu huyệt thanh niên, sau khi dính đầy dâm dịch, trực tiếp nắm thành quyền sáp thẳng vào!
“Ngô!" Thanh niên hét lớn một tiếng, thậm chí còn chủ động kẹp chặt mông cánh hoa hút lấy tay phải của Lam Bạch, “A a… Ngô a… Để ta bắn! A… Không cần… Ân… A…"
Quyền đầu hướng phía trong đẩy mạnh vào, huyệt động mềm mại ấm nóng hào phóng nuốt nửa cổ tay Lam Bạch vào, khi đụng đến cây gậy mát xa lớn, Lam Bạch kinh diễm một chút, “Thế nhưng không chuyển động nữa! Ngô… Từ chuyển động biến thành chấn động sao… Thực kịch liệt a…"
“Ách! Ách a… A a…" Thanh niên toàn thân vặn vẹo cầu xin cao trào, “Để ta… Bắn… A a…"
“Ước chừng 15cm, đều qua tuyến tiền liệt rồi…" Lam Bạch thấp giọng nỉ non, tay phải trừu sáp trong huyệt động của thanh niên, “Địa phương trướng lớn… Có thể đeo lên không ít thứ này nọ… Hì hì." Mỉm cười, tay trái tìm kiếm trong đống đạo cụ.
“Không… Muốn a… Lam Bạch… A a… Ta cầu ngươi… A! Van cầu ngươi…"
“Không có cái gì lớn sao…" Lam Bạch bất mãn bĩu môi, nắm tay phải hung hăng đâm vào, trong tiếng kêu thảm thiết của thanh niên đem mát xa bổng rút ra từ trong huyệt động, tràn đầy ý cười, “Chẳng qua, đối với trừng phạt muốn tìm bất mãn lớn nhất, đương nhiên là muốn cho ngươi càng muốn thêm tìm bất mãn…"
“A a a!… Không cần!! Ách! ── đau quá!… Ô… A!!…" Thanh niên thống khổ vặn vẹo rên rỉ, trong mắt hoa đào một mảnh đỏ tươi, khuôn mặt dữ tợn, tay trái run run cầm lấy tính khí trướng đến tím đen, muốn rút ngân châm ra, sau khi kêu thảm thiết lại đem ngân châm đẩy vào, cuối cùng chỉ có thể hung hăng trừng mắt Lam Bạch đang cười vui sướng, cánh tay lướt qua côn thịt, tìm đến hậu huyệt sưng đỏ một mảnh ướt át, mở lớn hai chân, đưa bàn tay hắn to gấp hai lần tay Lam Bạch vào hậu huyệt của mình.
“Ách──!" Hít thở không thông hét lớn một tiếng, cùng với thanh âm thân thể mơ hồ xé rách, hậu huyệt thanh niên chảy máy, nhưng thân thể hư không thật lớn cùng với cảm giác chướng bụng khiến thanh niên cơ hồ bất chấp đau đớn, bên trong của hắn càng đau càng khó chịu, hắn quả thực muốn điên rồi!
Lam Bạch nhìn thoáng qua, liền cúi đầu cẩn thận lựa chọn đạo cụ, lấy ra hai con bướm bảy màu, mỗi lần cánh bướm rung động liền phát ra tiếng chuông nho nhỏ, sáu cái chân tùy cánh vẫy mà co rút, trên lưng bướm là hai viên trân châu tím, có lớn có nhỏ, trên đầu một viên có đôi râu.
“Sắc điệp nhũ giáp, điện lưu thêm chấn động kích thích, tạo hình tinh xảo mỹ lệ, còn có tiếng chuông dễ nghe nga~" Lam Bạch một tay cầm hai con bướm, một tay ở đầu nhũ bên phải của thanh niên sờ thật mạnh, tươi cười yêu mị, “Đem tay ngươi từ trong huyệt rút ra, sau đó đem châm trên người ngươi rút hết. Nhanh lên!"
“A!!" Thanh niên đỏ mắt kêu thảm một tiếng, cả người run lên, thật vất vả tóm lấy viên cầu, lại không ngờ được thịt huyệt bất chợt bị đâm, nghe được lời nói của Lam Bạch, thanh niên mới ý thức được bản thân đang tự quyền giao, hơn nữa làm mọi cách tự tra tấn bản thân. Phẫn hận cùng sỉ nhục vô cùng khiến mắt thanh niên toàn vẻ oán hận, toàn thân run rẩy không ngừng, ngân châm cắm ở thắt lưng mẫn cảm càng rung, từng đợt sóng triều thổi quét khiến ánh mắt thanh niên lại mê loạn không thôi.
“Không thú vị." Lam Bạch nhìn thanh niên lại một lần nữa trừu sáp thịt động của mình, hoàn toàn hãm sâu trong tình dục không thể tự kiềm chế, đột nhiên đối với thanh niên mất hết thú tính, lắc tay trái, cánh hai con bướm trong tay rung lên, tiếng chuông nho nhỏ êm tai, mười hai cái chân khiến lòng ngứa ngáy, tầm mắt chuyển hướng cửa, khóe miệng lại cong lên, cầm lấy ngân tiên bên cạnh, đem đạo cụ yêu thích toàn bộ nhét vào túi da, liền để túi da màu trắng xuống giường, nhặt hộp châm lên, đâm cho nam nhân bán hôn mê vài châm, cười đem ngân châm cắm ở niệu đạo đã gần rơi ra một nửa cắm trở lại. Trong tiếng kêu thảm thiết cùng rên rỉ của thanh niên và nam nhân, chậm rãi đi tới bên người nam nhân đang nằm mơ ở cửa phòng.
Hung hăng đá mấy đá lên người nam nhân, đem nam nhân biến thành tứ chi mở lớn nằm trên thảm nhung, nhìn vẻ mặt cười dâm đãng của nam nhân, lại hung hăng đá một cước lên gậy thịt của nam nhân, còn trái phải nghiến một chút.
“A a!!" Nam nhân kêu thảm thiết tỉnh lại, thấy Lam Bạch trần truồng, càng thêm cười dâm đãng, “Lam Hồng! Vẫn là kỹ thuật tốt nhất! Tiểu tử này dám cắn ta! Mau tới── a a a!!!"
Nam nhân chưa hoàn toàn tỉnh côn thịt liền bị hung hăng nghiến một cái, thu chân lại, Lam Bạch cười tà mị thả tay, cặp da ở trên thảm tách ra, lộ ra các loại giả dương cụ cùng đạo cụ quỷ dị, tay phải vung lên, ‘Ba!’ một tiếng, trên đùi nam nhân liền xuất hiện một vệt roi hồng.
“A! Lam… Lam Bạch!!" Nam nhân run run muốn lùi lại, lại ngay cả một ngón tay đều không thể động đậy, nam nhân chìm trong sợ hãi căn bản hoàn toàn không thể ngăn cản được thôi miên quỷ dị của Lam Bạch, chỉ có thể mở to hai mắt hét lên, “Lam Bạch!! Tha cho ta! Van cầu ngươi… A!"
Lam Bạch cũng không muốn nói gì với nam nhân, tay phải lại vung lên, từng roi một mạnh mẽ đánh xuống đùi, thắt lưng, trong ngực, thậm chí trên mặt cũng có vết roi, hai đầu nhũ so với thanh niên còn sưng đỏ hơn, mà côn thịt đã muốn mềm xuống kia, sau khi trúng vài roi lại cương lên lần nữa.
“Ba!"
“Ba!!"
“Ba!!"
Tiếng quất roi vang dội cùng với tiếng nam nhân rên rỉ thảm thiết, đem nhân nhân đánh đến lăn lộn, khuôn mặt thanh tú của Lam Bạch dần đỏ hồng, mắt nhìn côn thịt đỏ tươi nơi hạ thân nam nhân chậm rãi đứng thẳng, quy đầu đỏ hồng chỉa thẳng vào mặt nam nhân, tùy theo động tác của Lam Bạch mà vung vẩy, giữa hai chân còn nhỏ ra chất dịch trong suốt!
“Ân… A… A ân…" Lam Bạch thở dốc rên rỉ, hai chân hơi run, trên da thịt tuyết trắng phiếm màu hồng nhạt, hai đầu nhũ trong ngực hồng lên cứng rắn, tay trái không ngừng xoa nắn chúng, thỉnh thoảng an ủi gậy thịt dưới hạ thân. Nam nhân nhìn mị thái dâm đãng như thế của Lam Bạch, hung hăng mắng, “Lam Bạch! Ngươi chính là kỹ nữ khiếm thao! Tại sao ngươi không bị dương vật nam nhân thao hỏng chứ!! Có giỏi thả ta ra! Ta thao chết ngươi! Thao chết ngươi!! Ta có thể thao chết ngươi một lần, thì cũng có thể thao chết ngươi lần thứ hai!!!"
“Ba!!!" Một roi đánh vào bên miệng nam nhân, vẩy lên vài giọt máu, Lam Bạch ngồi vào ngực nam nhân, nắm cằm dưới nam nhân dùng sức, “rắc" một tiếng, cằm nam nhân bị Lam Bạch nắm khiến cho không thể ngâm miệng, lại vẫn nghĩ muốn mắng chửi tiếp, cong môi cười, tát mạnh hai cái, túm lấy tóc nam nhân liền đem côn thịt của mình cắm vào miệng!
“Hạ tiên sinh, ta nhất định, nhất định sẽ thỏa mãn nguyện vọng cuối cùng của ngươi…" Lam Bạch thô bạo trừu sáp, quả thực là điên cuồng đâm loạn, miệng không khép lại được tràn ra một lượng lớn chất lỏng, tron ghọng là thanh âm nghẹn ngào thống khổ, Lam Bạch nheo mắt lại càng sáp nhanh mạnh hơn nữa, cuối cùng gầm nhẹ một tiếng bắn ra một lượng lớn tinh dịch trong miệng nam nhân, bóp cằm nam nhân khiến hắn đem tất cả nuốt xuống.
“Đây mới chỉ là khởi đầu." Lam Bạch cười vỗ khuôn mặt trắng bệch của nam nhân, ngữ khí vẫn mềm nhẹ mà quyến rũ vô cùng, “Thật khó mới gặp được bạn cũ mà, chỉ nghĩ đến chuyện làm tình cùng ngươi, hứng thú của ta liền bị khơi lên…"
Tay phải nắm lấy cằm dưới của nam nhân, từ trong cặp da lấy ra một cái khiêu đản lớn màu trắng dùng để khẩu giao, cưỡng chế nam nhân mở miệng thật lớn nhét vào, đem da kéo đến sau ót nam nhân, nhìn hắn vẻ mặt thống khổ, tươi cười sung sướng giới thiệu, “Ta gọi nó là đại bổ hoàn khẩu giao, mấy trăm loại dược thỏa thỉ mỉ tinh luyện mà thành, nâng cao tinh thần thanh tỉnh đầu óc, tư âm bổ dương, bổ tinh cố thận, còn mỹ dung dưỡng nhan nha~ đặc điểm lớn nhất, hương vị của nó rất thuần khiết~"
“Ngô!!!… Nôn…" Nam nhân không chịu lắc đầu giãy giụa, muốn dùng đầu lưỡi đem khẩu giao đẩy ra, lại làm nó hòa tan nhanh hơn, trong miệng đầy vị thuốc khiến người ta hít thở không thông, so với thuốc đông y nam nhân từng uống qua còn khổ hơn gấp mấy trăm lần, sau một lần liếm, lại cảm thấy có vị ngọt, thế là đầu lưỡi không chịu khống chế điên cuồng liếm, nghênh đón nam nhân là chua xót càng sâu…
“Ăn một viên, ngươi ngay cả tinh dịch cũng cảm thấy là thiên hạ mỹ vị… Nhưng hai viên, ba viên mà nói…" Lam Bạch phủ lên khuôn mặt tuấn lãng của nam nhân, ánh mắt xa xăm, khóe môi là nét cười kinh diễm khiến người sợ hãi, “Ba ngày ba đêm, mấy trăm nam nhân, ba mươi viên… sau đó, ta yêu hương vị tinh dịch…"
Nam nhân chỉ cảm thấy toàn thân một trận rét run, hắn cũng không phải đồng tình với Lam Bạch, cũng không phải sợ hãi chuyện này, hắn chỉ là sợ Lam Bạch đem hắn dạy dỗ thành bộ dạng kia…
Lam Bạch nhìn nam nhân cười hì hì, “Cái này chính là một cái trong bộ đó~ chẳng qua ta nghĩ, ngươi vĩnh viễn không nghĩ muốn thử…" Xoay thắt lưng, hậu huyệt ướt át sưng đỏ ma sát đầu vú nam nhân, thậm chí mị thịt còn chủ động nuốt vào, lực hút rất lớn, cực hạn mềm mại cùng ướt át, là thứ nam nhân chưa bao giờ thử qua, hắn cơ hồ có thể tưởng tượng có bao nhiêu mất hồn khi tiến vào thịt huyệt của Lam Bạch!
“Có muốn thử không?" Lam Bạch cong môi cười đến mị hoặc, kẹp mạnh một cái, xoay thắt lưng quay sang nơi khác, đầu vú sưng lớn như quả nho cảm thấy quá mức kích thích, nam nhân hàm hồ kêu một tiếng, có ý đáp ứng.
“Chờ một lát nga…" Lam Bạch ôn nhu nói, một tay bộ lộng côn thịt sưng đỏ của nam nhân, một tay ở trong cặp da tìm kiếm, lôi ra một cái mát xa bổng hình súng lục màu trắng bạc, thoạt nhìn vô cùng co giãn cùng với nắp đậy màu trắng, mở chân nam nhân ra, Lam Bạch xoay người cúi xuống, dùng lưỡi liếm dâm dịch ở đỉnh côn thịt nam nhân, trong lúc nam nhân còn run rẩy đem họng súng đen ngòm nhắm ngay tiểu huyệt hồng diễm kia, dùng sức bóp cò, một cái kim lạnh lẽo liền chui vào, Lam Bạch đối với côn thịt nam nhân nhẹ thổi khí, “Súng lục này có châm bạc đặc chế, mô phỏng hình viên đạn… Nó có thể bắn ra 30 viên đạn đặc chế, có thể tự mình bắn súng nga~" Nói xong liền muốn bóp cò, nam nhân chỉ cảm thấy trong thịt dộng giống như bị tảng đá bắn vào, vừa đau lại ngứa. Lam Bạch không chút lưu tình đem 30 viên đạn bắn liên tục xong, lại thổi khí vào côn thịt nam nhân. Tính khí vốn đang sôi sục bởi vì đau đớn mãnh liệt mà nhuyễn xuống không ít, Lam Bạch nhân cơ hội đem nắp đậy chụp vào, rồi mới liếm linh khẩu hơi lộ ra một cái.
“Ngô…" Nam nhân 31 tuổi rên rỉ so với thanh niên cũng không khác mấy, thậm chí còn thống khổ hơn. Lam Bạch lại cười thổi khí, “Súng lục tìm được tuyến tiền liệt sẽ mở lại, kia tuyệt đối chính là kích thích mất hồn~ cái này… Ta gọi nó là song song, bên trong là ngân châm cùng với hai lớp da dê chế thành, có thể khiến hai nơi cùng hưởng thụ, ngươi càng trướng lớn, nó lại càng chui vào sâu, lại càng kích thích…" Nói xong liền cúi đầu thật thấp, đem côn thịt nam nhân liếm đến một mảnh ẩm ướt, hai tay lại không ngừng xoa nắn hai viên cầu thịt, cái lưỡi linh hoạt thỉnh thoảng lại liếm qua linh khẩu, làm côn thịt không chịu khống chế mà trướng lớn, cho đến khi trên làn da xuất hiện vô số châm nhỏ.
“Ách… Ngô! A… A a…" Nam nhân mang nắp liền khó chịu vặn vẹo thân mình, mỗi lần động, vết roi trên thân liền đau đớn co rút như bị thiêu đốt, trên côn thịt lại truyền đến đau đớn cùng khoái cảm khiến người muốn điên, “A! Ngô ngô… Khụ! Khụ khụ…"
“Liền chịu không nổi?" Lam Bạch ôn nhu cười quyến rũ, từ trên người nam nhân đứng dậy, tìm kiếm hai con bướm bảy màu, để mười hai cái chân lên trên một đầu nhũ đỏ hồng, khé động râu, nam nhân kêu thảm một tiếng, bốn viên trân châu trên lưng bướm bắt đầu rung động, mười hai cái chân lại kẹp thật mạnh, cắm trên đầu vú khiến nó muốn rướm máu.
“A a a!!" Đầu vú như muốn vỡ tan, máu tươi chậm rãi chảy ra, nhưng trừ bỏ đau đớn, cánh bướm rung động cùng trân châu chấn động đến tê dại, còn có một trận điện lưu đau đớn!
“Thật xinh đẹp a…" Lam Bạch si ngốc xoa vết máu loang lổ trên lồng ngực tinh tráng của nam nhân, tiếng tim đập kịch liệt truyền đến lòng bàn tay khơi lên dục vọng, Lam Bạch cơ hồ không khống chế được mà run rẩy, cúi người xuống liếm vết máu trên đầu vú nam nhân, chậm rãi đem hậu huyệt nhắm ngay tính khí hơi run, “Hãy dùng nó… Đem ta thao hỏng đi… Hì hì…"
“Biết cái giá khi làm bẩn giường của ta không…" Lam Bạch thêm phần hứng thú mà thưởng thức bộ dáng cả người run rẩy muốn tìm bất mãn của thanh niên, côn thịt đứng thẳng kia thế nhưng đã đẩy ngân châm ra một chút, gập đùi phải thanh niên, quả nhiên nhìn đến hậu huyệt một mảnh dâm thủy giàn giụa, nhịn không được cảm thán, “Chậc chậc… Ướt một mảnh lớn a~! Còn nói đem ta thao đến dâm thủy giàn giụa mà… Để ta xem xem, ngươi rốt cục đem giả dương vật nuốt đến đâu…" Tay phải quét hậu huyệt thanh niên, sau khi dính đầy dâm dịch, trực tiếp nắm thành quyền sáp thẳng vào!
“Ngô!" Thanh niên hét lớn một tiếng, thậm chí còn chủ động kẹp chặt mông cánh hoa hút lấy tay phải của Lam Bạch, “A a… Ngô a… Để ta bắn! A… Không cần… Ân… A…"
Quyền đầu hướng phía trong đẩy mạnh vào, huyệt động mềm mại ấm nóng hào phóng nuốt nửa cổ tay Lam Bạch vào, khi đụng đến cây gậy mát xa lớn, Lam Bạch kinh diễm một chút, “Thế nhưng không chuyển động nữa! Ngô… Từ chuyển động biến thành chấn động sao… Thực kịch liệt a…"
“Ách! Ách a… A a…" Thanh niên toàn thân vặn vẹo cầu xin cao trào, “Để ta… Bắn… A a…"
“Ước chừng 15cm, đều qua tuyến tiền liệt rồi…" Lam Bạch thấp giọng nỉ non, tay phải trừu sáp trong huyệt động của thanh niên, “Địa phương trướng lớn… Có thể đeo lên không ít thứ này nọ… Hì hì." Mỉm cười, tay trái tìm kiếm trong đống đạo cụ.
“Không… Muốn a… Lam Bạch… A a… Ta cầu ngươi… A! Van cầu ngươi…"
“Không có cái gì lớn sao…" Lam Bạch bất mãn bĩu môi, nắm tay phải hung hăng đâm vào, trong tiếng kêu thảm thiết của thanh niên đem mát xa bổng rút ra từ trong huyệt động, tràn đầy ý cười, “Chẳng qua, đối với trừng phạt muốn tìm bất mãn lớn nhất, đương nhiên là muốn cho ngươi càng muốn thêm tìm bất mãn…"
“A a a!… Không cần!! Ách! ── đau quá!… Ô… A!!…" Thanh niên thống khổ vặn vẹo rên rỉ, trong mắt hoa đào một mảnh đỏ tươi, khuôn mặt dữ tợn, tay trái run run cầm lấy tính khí trướng đến tím đen, muốn rút ngân châm ra, sau khi kêu thảm thiết lại đem ngân châm đẩy vào, cuối cùng chỉ có thể hung hăng trừng mắt Lam Bạch đang cười vui sướng, cánh tay lướt qua côn thịt, tìm đến hậu huyệt sưng đỏ một mảnh ướt át, mở lớn hai chân, đưa bàn tay hắn to gấp hai lần tay Lam Bạch vào hậu huyệt của mình.
“Ách──!" Hít thở không thông hét lớn một tiếng, cùng với thanh âm thân thể mơ hồ xé rách, hậu huyệt thanh niên chảy máy, nhưng thân thể hư không thật lớn cùng với cảm giác chướng bụng khiến thanh niên cơ hồ bất chấp đau đớn, bên trong của hắn càng đau càng khó chịu, hắn quả thực muốn điên rồi!
Lam Bạch nhìn thoáng qua, liền cúi đầu cẩn thận lựa chọn đạo cụ, lấy ra hai con bướm bảy màu, mỗi lần cánh bướm rung động liền phát ra tiếng chuông nho nhỏ, sáu cái chân tùy cánh vẫy mà co rút, trên lưng bướm là hai viên trân châu tím, có lớn có nhỏ, trên đầu một viên có đôi râu.
“Sắc điệp nhũ giáp, điện lưu thêm chấn động kích thích, tạo hình tinh xảo mỹ lệ, còn có tiếng chuông dễ nghe nga~" Lam Bạch một tay cầm hai con bướm, một tay ở đầu nhũ bên phải của thanh niên sờ thật mạnh, tươi cười yêu mị, “Đem tay ngươi từ trong huyệt rút ra, sau đó đem châm trên người ngươi rút hết. Nhanh lên!"
“A!!" Thanh niên đỏ mắt kêu thảm một tiếng, cả người run lên, thật vất vả tóm lấy viên cầu, lại không ngờ được thịt huyệt bất chợt bị đâm, nghe được lời nói của Lam Bạch, thanh niên mới ý thức được bản thân đang tự quyền giao, hơn nữa làm mọi cách tự tra tấn bản thân. Phẫn hận cùng sỉ nhục vô cùng khiến mắt thanh niên toàn vẻ oán hận, toàn thân run rẩy không ngừng, ngân châm cắm ở thắt lưng mẫn cảm càng rung, từng đợt sóng triều thổi quét khiến ánh mắt thanh niên lại mê loạn không thôi.
“Không thú vị." Lam Bạch nhìn thanh niên lại một lần nữa trừu sáp thịt động của mình, hoàn toàn hãm sâu trong tình dục không thể tự kiềm chế, đột nhiên đối với thanh niên mất hết thú tính, lắc tay trái, cánh hai con bướm trong tay rung lên, tiếng chuông nho nhỏ êm tai, mười hai cái chân khiến lòng ngứa ngáy, tầm mắt chuyển hướng cửa, khóe miệng lại cong lên, cầm lấy ngân tiên bên cạnh, đem đạo cụ yêu thích toàn bộ nhét vào túi da, liền để túi da màu trắng xuống giường, nhặt hộp châm lên, đâm cho nam nhân bán hôn mê vài châm, cười đem ngân châm cắm ở niệu đạo đã gần rơi ra một nửa cắm trở lại. Trong tiếng kêu thảm thiết cùng rên rỉ của thanh niên và nam nhân, chậm rãi đi tới bên người nam nhân đang nằm mơ ở cửa phòng.
Hung hăng đá mấy đá lên người nam nhân, đem nam nhân biến thành tứ chi mở lớn nằm trên thảm nhung, nhìn vẻ mặt cười dâm đãng của nam nhân, lại hung hăng đá một cước lên gậy thịt của nam nhân, còn trái phải nghiến một chút.
“A a!!" Nam nhân kêu thảm thiết tỉnh lại, thấy Lam Bạch trần truồng, càng thêm cười dâm đãng, “Lam Hồng! Vẫn là kỹ thuật tốt nhất! Tiểu tử này dám cắn ta! Mau tới── a a a!!!"
Nam nhân chưa hoàn toàn tỉnh côn thịt liền bị hung hăng nghiến một cái, thu chân lại, Lam Bạch cười tà mị thả tay, cặp da ở trên thảm tách ra, lộ ra các loại giả dương cụ cùng đạo cụ quỷ dị, tay phải vung lên, ‘Ba!’ một tiếng, trên đùi nam nhân liền xuất hiện một vệt roi hồng.
“A! Lam… Lam Bạch!!" Nam nhân run run muốn lùi lại, lại ngay cả một ngón tay đều không thể động đậy, nam nhân chìm trong sợ hãi căn bản hoàn toàn không thể ngăn cản được thôi miên quỷ dị của Lam Bạch, chỉ có thể mở to hai mắt hét lên, “Lam Bạch!! Tha cho ta! Van cầu ngươi… A!"
Lam Bạch cũng không muốn nói gì với nam nhân, tay phải lại vung lên, từng roi một mạnh mẽ đánh xuống đùi, thắt lưng, trong ngực, thậm chí trên mặt cũng có vết roi, hai đầu nhũ so với thanh niên còn sưng đỏ hơn, mà côn thịt đã muốn mềm xuống kia, sau khi trúng vài roi lại cương lên lần nữa.
“Ba!"
“Ba!!"
“Ba!!"
Tiếng quất roi vang dội cùng với tiếng nam nhân rên rỉ thảm thiết, đem nhân nhân đánh đến lăn lộn, khuôn mặt thanh tú của Lam Bạch dần đỏ hồng, mắt nhìn côn thịt đỏ tươi nơi hạ thân nam nhân chậm rãi đứng thẳng, quy đầu đỏ hồng chỉa thẳng vào mặt nam nhân, tùy theo động tác của Lam Bạch mà vung vẩy, giữa hai chân còn nhỏ ra chất dịch trong suốt!
“Ân… A… A ân…" Lam Bạch thở dốc rên rỉ, hai chân hơi run, trên da thịt tuyết trắng phiếm màu hồng nhạt, hai đầu nhũ trong ngực hồng lên cứng rắn, tay trái không ngừng xoa nắn chúng, thỉnh thoảng an ủi gậy thịt dưới hạ thân. Nam nhân nhìn mị thái dâm đãng như thế của Lam Bạch, hung hăng mắng, “Lam Bạch! Ngươi chính là kỹ nữ khiếm thao! Tại sao ngươi không bị dương vật nam nhân thao hỏng chứ!! Có giỏi thả ta ra! Ta thao chết ngươi! Thao chết ngươi!! Ta có thể thao chết ngươi một lần, thì cũng có thể thao chết ngươi lần thứ hai!!!"
“Ba!!!" Một roi đánh vào bên miệng nam nhân, vẩy lên vài giọt máu, Lam Bạch ngồi vào ngực nam nhân, nắm cằm dưới nam nhân dùng sức, “rắc" một tiếng, cằm nam nhân bị Lam Bạch nắm khiến cho không thể ngâm miệng, lại vẫn nghĩ muốn mắng chửi tiếp, cong môi cười, tát mạnh hai cái, túm lấy tóc nam nhân liền đem côn thịt của mình cắm vào miệng!
“Hạ tiên sinh, ta nhất định, nhất định sẽ thỏa mãn nguyện vọng cuối cùng của ngươi…" Lam Bạch thô bạo trừu sáp, quả thực là điên cuồng đâm loạn, miệng không khép lại được tràn ra một lượng lớn chất lỏng, tron ghọng là thanh âm nghẹn ngào thống khổ, Lam Bạch nheo mắt lại càng sáp nhanh mạnh hơn nữa, cuối cùng gầm nhẹ một tiếng bắn ra một lượng lớn tinh dịch trong miệng nam nhân, bóp cằm nam nhân khiến hắn đem tất cả nuốt xuống.
“Đây mới chỉ là khởi đầu." Lam Bạch cười vỗ khuôn mặt trắng bệch của nam nhân, ngữ khí vẫn mềm nhẹ mà quyến rũ vô cùng, “Thật khó mới gặp được bạn cũ mà, chỉ nghĩ đến chuyện làm tình cùng ngươi, hứng thú của ta liền bị khơi lên…"
Tay phải nắm lấy cằm dưới của nam nhân, từ trong cặp da lấy ra một cái khiêu đản lớn màu trắng dùng để khẩu giao, cưỡng chế nam nhân mở miệng thật lớn nhét vào, đem da kéo đến sau ót nam nhân, nhìn hắn vẻ mặt thống khổ, tươi cười sung sướng giới thiệu, “Ta gọi nó là đại bổ hoàn khẩu giao, mấy trăm loại dược thỏa thỉ mỉ tinh luyện mà thành, nâng cao tinh thần thanh tỉnh đầu óc, tư âm bổ dương, bổ tinh cố thận, còn mỹ dung dưỡng nhan nha~ đặc điểm lớn nhất, hương vị của nó rất thuần khiết~"
“Ngô!!!… Nôn…" Nam nhân không chịu lắc đầu giãy giụa, muốn dùng đầu lưỡi đem khẩu giao đẩy ra, lại làm nó hòa tan nhanh hơn, trong miệng đầy vị thuốc khiến người ta hít thở không thông, so với thuốc đông y nam nhân từng uống qua còn khổ hơn gấp mấy trăm lần, sau một lần liếm, lại cảm thấy có vị ngọt, thế là đầu lưỡi không chịu khống chế điên cuồng liếm, nghênh đón nam nhân là chua xót càng sâu…
“Ăn một viên, ngươi ngay cả tinh dịch cũng cảm thấy là thiên hạ mỹ vị… Nhưng hai viên, ba viên mà nói…" Lam Bạch phủ lên khuôn mặt tuấn lãng của nam nhân, ánh mắt xa xăm, khóe môi là nét cười kinh diễm khiến người sợ hãi, “Ba ngày ba đêm, mấy trăm nam nhân, ba mươi viên… sau đó, ta yêu hương vị tinh dịch…"
Nam nhân chỉ cảm thấy toàn thân một trận rét run, hắn cũng không phải đồng tình với Lam Bạch, cũng không phải sợ hãi chuyện này, hắn chỉ là sợ Lam Bạch đem hắn dạy dỗ thành bộ dạng kia…
Lam Bạch nhìn nam nhân cười hì hì, “Cái này chính là một cái trong bộ đó~ chẳng qua ta nghĩ, ngươi vĩnh viễn không nghĩ muốn thử…" Xoay thắt lưng, hậu huyệt ướt át sưng đỏ ma sát đầu vú nam nhân, thậm chí mị thịt còn chủ động nuốt vào, lực hút rất lớn, cực hạn mềm mại cùng ướt át, là thứ nam nhân chưa bao giờ thử qua, hắn cơ hồ có thể tưởng tượng có bao nhiêu mất hồn khi tiến vào thịt huyệt của Lam Bạch!
“Có muốn thử không?" Lam Bạch cong môi cười đến mị hoặc, kẹp mạnh một cái, xoay thắt lưng quay sang nơi khác, đầu vú sưng lớn như quả nho cảm thấy quá mức kích thích, nam nhân hàm hồ kêu một tiếng, có ý đáp ứng.
“Chờ một lát nga…" Lam Bạch ôn nhu nói, một tay bộ lộng côn thịt sưng đỏ của nam nhân, một tay ở trong cặp da tìm kiếm, lôi ra một cái mát xa bổng hình súng lục màu trắng bạc, thoạt nhìn vô cùng co giãn cùng với nắp đậy màu trắng, mở chân nam nhân ra, Lam Bạch xoay người cúi xuống, dùng lưỡi liếm dâm dịch ở đỉnh côn thịt nam nhân, trong lúc nam nhân còn run rẩy đem họng súng đen ngòm nhắm ngay tiểu huyệt hồng diễm kia, dùng sức bóp cò, một cái kim lạnh lẽo liền chui vào, Lam Bạch đối với côn thịt nam nhân nhẹ thổi khí, “Súng lục này có châm bạc đặc chế, mô phỏng hình viên đạn… Nó có thể bắn ra 30 viên đạn đặc chế, có thể tự mình bắn súng nga~" Nói xong liền muốn bóp cò, nam nhân chỉ cảm thấy trong thịt dộng giống như bị tảng đá bắn vào, vừa đau lại ngứa. Lam Bạch không chút lưu tình đem 30 viên đạn bắn liên tục xong, lại thổi khí vào côn thịt nam nhân. Tính khí vốn đang sôi sục bởi vì đau đớn mãnh liệt mà nhuyễn xuống không ít, Lam Bạch nhân cơ hội đem nắp đậy chụp vào, rồi mới liếm linh khẩu hơi lộ ra một cái.
“Ngô…" Nam nhân 31 tuổi rên rỉ so với thanh niên cũng không khác mấy, thậm chí còn thống khổ hơn. Lam Bạch lại cười thổi khí, “Súng lục tìm được tuyến tiền liệt sẽ mở lại, kia tuyệt đối chính là kích thích mất hồn~ cái này… Ta gọi nó là song song, bên trong là ngân châm cùng với hai lớp da dê chế thành, có thể khiến hai nơi cùng hưởng thụ, ngươi càng trướng lớn, nó lại càng chui vào sâu, lại càng kích thích…" Nói xong liền cúi đầu thật thấp, đem côn thịt nam nhân liếm đến một mảnh ẩm ướt, hai tay lại không ngừng xoa nắn hai viên cầu thịt, cái lưỡi linh hoạt thỉnh thoảng lại liếm qua linh khẩu, làm côn thịt không chịu khống chế mà trướng lớn, cho đến khi trên làn da xuất hiện vô số châm nhỏ.
“Ách… Ngô! A… A a…" Nam nhân mang nắp liền khó chịu vặn vẹo thân mình, mỗi lần động, vết roi trên thân liền đau đớn co rút như bị thiêu đốt, trên côn thịt lại truyền đến đau đớn cùng khoái cảm khiến người muốn điên, “A! Ngô ngô… Khụ! Khụ khụ…"
“Liền chịu không nổi?" Lam Bạch ôn nhu cười quyến rũ, từ trên người nam nhân đứng dậy, tìm kiếm hai con bướm bảy màu, để mười hai cái chân lên trên một đầu nhũ đỏ hồng, khé động râu, nam nhân kêu thảm một tiếng, bốn viên trân châu trên lưng bướm bắt đầu rung động, mười hai cái chân lại kẹp thật mạnh, cắm trên đầu vú khiến nó muốn rướm máu.
“A a a!!" Đầu vú như muốn vỡ tan, máu tươi chậm rãi chảy ra, nhưng trừ bỏ đau đớn, cánh bướm rung động cùng trân châu chấn động đến tê dại, còn có một trận điện lưu đau đớn!
“Thật xinh đẹp a…" Lam Bạch si ngốc xoa vết máu loang lổ trên lồng ngực tinh tráng của nam nhân, tiếng tim đập kịch liệt truyền đến lòng bàn tay khơi lên dục vọng, Lam Bạch cơ hồ không khống chế được mà run rẩy, cúi người xuống liếm vết máu trên đầu vú nam nhân, chậm rãi đem hậu huyệt nhắm ngay tính khí hơi run, “Hãy dùng nó… Đem ta thao hỏng đi… Hì hì…"
Tác giả :
Tơ hồng K