Phi Tử Của Hoàng Thượng Cưới Vợ
Chương 92: Làm mấy chuyện xấu mới có thể sinh tiểu hài tử! (H)

Phi Tử Của Hoàng Thượng Cưới Vợ

Chương 92: Làm mấy chuyện xấu mới có thể sinh tiểu hài tử! (H)

“Ngươi muốn sinh nam hài hay là nữ hài?"

Chúng ta tựa lên dục trì, gò má đại mỹ nhân dán lên hõm vai ta, nàng một bên chơi đùa mái tóc rối tung của ta, một bên thổ khí như lan, thổi lên cổ bản công tử, tâm tình cũng bắt đầu nhảy loạn.

“Chỉ cần hài tử ngươi sinh đều tốt, nam hài nữ hài như nhau, thế nhưng vẫn là sinh nữ hài tử đi."

“Tại sao?"

“Tiểu hỗn đản, ngươi làm cha, ta sợ nhi tử chưa lớn lên cũng bị ngươi dạy hư."

“Tuyệt Ca, ngươi biết cái gì gọi là hư hỏng sao?" Hư hỏng đúng không? Ta hư hỏng cho ngươi xem! Ta có ý đem tay dời xuống tới mông nàng, hơi dùng sức bóp một cái.

“Ngươi... Càn rỡ..." Đại mỹ nhân oán trách chặn tay ta lại, giùng giằng đứng dậy hướng đến phía trên dục trì đi ra, ta thế nào đồng ý buông tha nàng, vội vã cầm lấy tay nàng, mượn một chút lực kéo nàng lại, nàng một khắc không đứng vững, trượt một cái té lên người ta.

Định thần nhìn lại, đại mỹ nhân sắc mặt không biết là bị nước nóng ảnh hưởng, hay là nàng xấu hổ, vẻ mặt cũng sớm đỏ bừng, ngay cả bên tai cùng cái cổ cũng nhuộm một màu hồng vựng, nàng ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt ta, hàm chứa tình ý cùng e thẹn, cộng thêm sương mù bốn phía vây lượn, khiến đại mỹ nhân trước mắt tràn đầy mê huyễn mà mông lung xinh đẹp, ước chừng là ngã trên người ta mà oán giận, nàng cắn môi nỗ lực theo trong lòng ta đứng lên, động tác cắn môi phối hợp với bộ dáng nâng đỡ, lại bày ra một loại không khí dục cự hoàn nghênh, ta khẩn trương trận nàng lại, không cho nàng chạy trốn.

“Tiểu hỗn đản, ngươi muốn... A!" Ta thừa dịp nàng còn dự định giãy dụa, một tay ôm đại mỹ nhân càng chặt hơn, nàng lại ngã trên người ta kinh hô một tiếng.

“Ngươi rốt cuộc muốn làm gì... Ngô..." Đại mỹ nhân còn muốn nói thêm, nhưng ta không cho nàng cơ hội để nàng tiếp tục gọi ta tiểu hỗn đản, cho nên ta quyết định tự thể nghiệm, lấy môi công kích môi, lấy lưỡi khiêu khích lưỡi, làm cho chúng ta một hồi kịch liệt môi lưỡi khẩu chiến.

Ta có thể cảm giác được đại mỹ nhân tựa hồ mơ hồ thở dài, sau khi ta buông nàng ra nàng vốn còn muốn nói nhưng cắn chặt khớp hàm, ta lại một lần nữa đem lưỡi đi vào, đầu lưỡi nàng rất tự giác quấn lấy đầu lưỡi ta, quấn quýt, chơi đùa, giống như hai con cá trong hồ nước nhàn nhã chơi đùa, ta theo ngươi đuổi, giao quấn cùng một chỗ.

Đại mỹ nhân cô nương, ngươi cũng đã vùi trong lòng lòng bản công tử anh tuấn tiêu soái, dốc lòng nhìn ta bằng đôi mắt đang thịnh hành của hàng tỉ thiếu nữ, ao ước phóng điện thế gian thiếu nam tử, lông mày rậm, mũi cao thẳng cùng bờ môi khêu gợi, ngươi còn muốn chạy trốn đi đâu? Ngươi còn có thể chạy trốn đi đâu? Không bằng liền theo ta đi! Hắc hắc hắc!

Thế nhưng sự tình tuyệt đối không đơn giản như các ngươi nghĩ như vậy! Nếu như có thể bị ta chinh phục, cuối cùng quỳ xuống hát [ Cứ như vậy được chinh phục ngươi ], người như vậy không phải đại mỹ nhân, nàng hiện tại càng ngày càng hăng say, đảo khách thành chủ một tay ôm chặt thắt lưng ta, tay kia đùa bỡn hai điểm trước ngực bản công tử, hiện tại đùa bỡn càng đi xuống, bản công tử cảm giác sâu sắc đại sự không ổn, ta khẩn trương đè lại tay đại mỹ nhân đang tiếp tục phóng hỏa xung quanh.

Bản công tử trong đầu còn đang phân tích lời đại mỹ nhân vừa nói, ta cuối cùng hiểu được sự tình không đúng, không nhịn được bắt đầu đem hai tay khuấy động, mà đại mỹ nhân giảo hoạt dời môi xuống, tay nàng đặt trên bụng ta bởi vì không có ràng buộc, rất nhanh di chuyển đến hai chân của ta, tay đang đặt trên gương mặt ta trượt đến cổ, thật muốn quát to, làm sao bây giờ? Ta gần như nhịn không được, mất hết lý trí.

“Ngươi muốn hừ cứ hừ, nhẫn cái gì?"

“Vân Yên nói qua, đại trương phu phải nhẫn nhịn." A! Ta cắn chặt răng, hi hi ha ha để phân tán lực chú ý, cỡ nào hữu hiệu.

“Ngươi cũng không phải đại trượng phu."

“Cho nên ta đang học a!"

“Ngụy biện! Trong lúc ta đang ăn ngươi, không chuẩn nói tên nữ nhân khác, nam nhân cũng không được!"

“Lúc ta ăn ngươi có thể chứ?"

“Ngươi–nói–xem?"

Đại mỹ nhân ôn hòa cười, khuôn mặt dời xuống đụng đến hai điểm trước ngực ta, nhẹ nhàng ngậm lấy dường như không muốn buông tha, qua lại liếm mút, người tới cứu mạng a! Ta đã nhẫn đến cả người run rẩy, cảm giác khớp hàm gần như thất thủ. Đợi đến bản công tử nơi này sống sót chạy ra, nhất định phải đi bẩm báo hoàng thượng di cha, phải đập nát hết tất cả dục trì trong hoàng cung!

“Ta không được, không thể." Cái này năm chữ ngươi dễ dàng nói sao? Ta thế nhưng mất hết sức chín trâu hai hổ, chịu đựng ồ ồ hô hấp, run từng chữ từng chữ nói ra được.

“Ân! Tốt lắm! Bất quá phu quân, ngươi nhẫn thì nhẫn đi! Có thể trở thành đại trượng phu hay không, phải dựa vào một lần này!"

Đại mỹ nhân nói chuyện giọng điệu chế nhạo làm cho bản công tử sục sôi ý chí chiến đấu, nhẫn thì nhẫn, ai sợ ai?

“Phu quân, ngươi ở đây thế nào?" Đại mỹ nhân dán trên người ta, vừa hướng đến giữa hai chân ta phát huy ưu thế, lại ôn nhu động lòng người, khuôn mặt mỹ lệ vô hại tươi cười nhìn bộ dáng bản công tử đang cắn mu bàn tay.

“Lạnh." Ta cắn mu bàn tay cho nên mồm miệng mơ hồ, nhưng ta nghĩ đại mỹ nhân hiểu ý của ta.

“Di? Ngươi nhẫn a! Thế nhưng phu quân, ngươi cái dạng này rất khó coi, vẫn là bình thường thọat nhìn tuấn soái ưu nhã, phong thái mê người." Đại mỹ nhân mỉm cười.

“A! Thật vậy sao?" Cái gì? Vừa nghe khó coi, ta lập tức bắt tay để xuống, hay nói giỡn, bản công tử tại sao có thể khó coi đây? Đây là sự tình kẻ khác không thể nào dễ dàng tha thứ.

Đại mỹ nhân cười thần bí, hôn một chút lên môi ta, sau đó khẽ nói vào tai ta.

“Đối với ta, bây giờ ngươi đẹp mắt nhất."

Mỹ nhân phóng hỏa xung quanh, mà ta toàn thân vốn là cảm thụ thêu đốt không ngừng, lại thêm nhiệt, một đường đi xuống phóng hỏa, ta cảm giác thân thể mình càng ngày càng nóng, ý thức cũng càng ngày càng mơ hồ, đối với loại này cảm thụ mặc dù không phải là hoàn toàn xa lạ, thế nhưng mỗi lần cũng không giống, một lần cũng so với một lần còn muốn mãnh liệt hơn, ta cuối cùng tận lực phát ra âm thanh cố thủ thật lâu.

“Ngô... Ân... A..."

“Muốn có đúng không?" Nàng bắt đầu xoa nhẹ, hôn môi ta, trong mắt hàm chứa ôn nhu.

Ta không có cách nào nói, chỉ có thể gật đầu, nàng liền hôn lên tới. Ta có thể cảm giác được trong nước, nàng một lần lại một lần trùng kích, ra vào trong cơ thể ta, ấm áp tựa như trên người đại mỹ nhân bây giờ là ôn độ, làm cho ta cảm giác nở rộ đến cực hạn, cuối cùng xông phá lí trí cực hạn, đạt đến cao triều.

Ta ở trong dục trì thở phì phò nếu như không phải là đại mỹ nhân ôm lấy ta, ta phía sau lại dựa vào dục trì, bản công tử có thể đã tuột xuống. Đại mỹ nhân dán thật chặc ta, vỗ về lưng, thay ta bình ổn hô hấp, chờ ta chậm rãi bình ổn,, đại mỹ nhân thanh âm của đột nhiên ở bên tai vang lên:

“Phu quân, ngươi làm đại trượng phu không được rồi."

A! Hảo hảo hảo! Ngươi chê cười ta đi? Bản công tử nói cho ngươi biết, mặc dù ngươi là mẹ của con ta, hơn nữa bản công tử vốn cũng không phải cái gì đại trượng phu, thế nhưng ngươi đã cười nhạo ta, kế tiếp chúng ta chờ xem a! Ta không nói câu nào liền đem đại mỹ nhân ôm ngang.

“Ai? Tiểu hỗn đản, ngươi mau buông ta xuống." Đại mỹ nhân vung tay chân đạp loạn xạ, trong bồn tắm kích ra từng trận bọt nước.

“Nương tử, hư! Không cần nói, không nên giãy dụa, chớ vội chớ hoảng sợ. Tới đây, chúng ta lên giường trò chuyện."

Ta theo dục trì nhặt lên xiêm y thay nàng trùm lên, hoàn hỏa dục trì nằm ngay phía sau tiểu viện lãnh cung, nếu không lấy trình độ xấu hổ vừa rồi của bản công tử, nếu như đường xa hơn một chút, có thể chân mềm nhũng sẽ không chạy tới. Dọc theo đường đi dùng tốc độ nhanh nhất chạy về phòng, đem đại mỹ nhân đặt lên giường.

“Tiểu hỗn đản, trên người ngươi còn chưa lau khô, còn muốn làm gì?"

“Nương tử, ta rằng trước khi sinh con cần luyện tập một chút."

Đại mỹ nhân đang kinh ngạc mở miệng, bản công tử tay chân nhanh lẹ buông hạ sa trướng, nhanh chóng nhào tới trên người đại mỹ nhân. Tục ngữ nói đúng, quân tử báo thù mười năm không muộn, thế nhưng tục ngữ chưa từng nói cho chúng ta biết, quân tử nếu như trên giường báo thù, bao lâu cũng không muộn. Bản công tử thân là một người nhân xưng tán quân tử, ta cho rằng trên giường một khắc cũng không ngừng, hơn nữa nhất định phải bày ra tinh thần có thù tất báo.

Đại mỹ nhân còn dự định ngồi dậy, bản công tử đem đại mỹ nhân ngã xuống, vừa hôn môi nàng vừa nỗ lực khiêu khích, phát hiện hiện đại mỹ nhân giữa hai chân đã là một mảnh trơn bóng.

“Tuyệt Ca, nươc tắm dường như chưa lau khô." Oa ha ha ha! Bản công tử cố ý giả ngu không gì sánh được, ai bảo đại mỹ nhân cười nhạo ta.

“Đó không phải là nước tắm..." Đại mỹ nhân nghiêng đầu sang một bên, cả khuôn mặt mang theo e lệ đỏ bừng, nói có bao nhiêu khả ái thì có nhiều khả ái.

“Cho nên đây là..." Ta cố ý thả chậm tốc độ nói, để cho nàng có cơ hội chen vào.

“Tiểu hỗn đản! Ngươi nếu là dám nói ra cũng đừng nghĩ trở lên giường!" Đại mỹ nhân bắt lấy chỗ trống lập tức cát đứt lời của ta, sách sách sách! Thấy không, đại mỹ nhân giọng mặc dù rất tức giận, thế nhưng nhãn thần lại phi thường phiêu hốt, cái này kêu là làm thẹn quá thành giận.

Vì vậy để trấn an vị đại mỹ nhân khả ái này, bản công tử khẽ cắn hai đỉnh nhũ phong đang dựng đứng, khéo léo xoa vuốt xương quai xanh của nàng, khéo léo vuốt ve cái mông kiên cố co dãn của nàng, lại từ xương quai xanh hôn từng chút xuống phía dưới, nàng cắn tơ tằm, nhắm lại hai mắt không dám nhìn động tác của ta, ta xoay người nàng lại, dọc theo xương cột sống từng chút liếm từng chút mút, hai tay không chịu buông tha nụ hoa trên ngực, một chút lại một chút khiêu khích, rồi lại vô lực ngăn lại.

Ta để cho nàng trở lại tư thế nằm ngửa, cùng lúc khiêu khích hai bên đùi, theo hai bên trơn tuột trái phải tinh tế liếm, ở hai bên thịt non mềm lưu lại từng vết tích sâu cạn, cuối cùng tiến đến nơi làm cho ta vĩnh viễn đều nghĩ thần bí, muốn tìm tòi lại nơi địa phương mỹ hảo, ta vươn đầu ngón tay qua lại che lấp nơi sâu thẳm, nàng bắt đầu run rẩy, nơi cổ họng phát ra âm thanh mơ hồ không rõ, ta kìm lòng không đậu hôn lên chỗ đã sớm tràn lan đầm nước, ta nghe được nàng kêu rên.

Thanh âm đại mỹ nhân không tự chủ càng ngày càng lớn, ngoại trừ hạt châu đang thấm ướt phát quang, càng thêm mị hoặc nhân tâm, ngay lúc ta nghĩ nàng đã đến cao triều ngừng lại, nàng nháy mắt nghi ngờ nhìn ta, ánh mắt tràn ngập không giải thích được.

“Ta nghĩ muốn ngươi."

“Ngươi..." Nàng trừng lớn con ngươi suy nghĩ, kinh ngạc, bất khả tư nghị.

Ta đối với nàng cười cười, nhân lúc nàng còn không có để ý tới hôn lên môi nàng, cùng nàng môi lưỡi nhiệt tình giao hòa, dùng thân thể ta trực tiếp nói cho nàng biết ta có thể phụ tẫn người trong thiên hạ nhất quyết không phụ nàng, nàng lấy đồng dạng nhiệt tình hồi đáp ta, ta đang muốn đem tay dò vào chỗ sâu thẳm, nàng lại giữ tay ta lại, từ dưới gối xuất ra một bình dược màu đậm đặt lên tay ta.

“Ngươi cắn nát ngón tay, chờ một chút... Để một viên đi vào." Nàng giọng nói như muỗi kêu, nhỏ đến cơ hồ ta nghe không rõ ràng, nàng nghiêng đầu qua... Không dám nhìn ta, lại cầm tay ta muốn nói cho ta biết nàng đã quyết định.

"Ngươi muốn ta cắn nát ngón tay đúng không? Đại mỹ nhân đều đã sinh con cho ta, như thế đau nhức ta nhịn được, bản công tử cắn đứt một ngón tay có tính là gì, ta cắn! Trên ngón tay lập tức nhỏ ra vài giọt máu, từ trong bình dược lấy ra một viên dược hoàn, một viên dược hoàn... Ít nhất... Còn lớn hơn đạn châu khi còn bé chơi đùa, thứ này phóng tới trong thân thể thực sự sẽ không đả thương nàng sao?

Đại khái là nàng sợ ta do dự, tựa như hạ quyết tâm, trực tiếp hướng đến môi ta, đem ngón tay ta cùng với dược hoàn cùng lúc đẩy vào trong, ta thấy nét mặt nàng thống khổ rên rỉ, chân mày nhíu thật sâu, môi đang hôn ta run rẩy, thanh âm ẩn nhẫn sự đau đớn, thậm chí ngay cả lệ cũng chảy ra ngoài, ta nhân lúc nếm được vị mặn trong miệng nàng, cắn răng một cái, khẩn trương đẩy nhanh tốc độ, một đường đẩy tới, khi ta đang rất hoảng hốt muốn đem tay lui ra ngoài, kiểm ra đại mỹ nhân lúc này thế nào, nàng đè tay ta lại, trên mặt là thần tình mê loạn.

“Tuyệt Ca, Tuyệt Ca, ngươi làm sao vậy?" Ta rất lo lắng tình huống của đại mỹ nhân.

“Nhanh... Nhanh..." Thanh âm chỉ còn lại một chữ này cùng hô hấp rối loạn, xem nàng hiện tại không thích hợp, nhưng lại không nói ra được chỗ nào không thích hợp.

Nhìn đoán không ra rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ta chỉ nhất thời không kiềm chế, rồi lại sợ bị thương nàng, ngay từ đầu chi muốn nàng, có qua có lại mang nàng rời khỏi dục trì, nàng ôm chặt ta, tiếng rên rĩ từ trong sa trướng phiêu đãng, tựa như đang thúc dục động tác của ta, ta không chút do dự nhanh hơn nhanh hơn lại nhanh hơn, lần lượt cũng tiến vào sâu thẳm trong vách tường, mà hơi thở nàng theo động tác của ta càng kéo dài, dư quang nơi khóe mắt cũng có thể cảm giác được đôi chân của nàng đang uốn lượn, không báo trước, một lượng lớn nhiệt lưu tuôn ra, làm ướt một mảnh chăn lớn dưới thân đại mỹ nhân.

Đại mỹ nhân hai ta vô lực ôm cổ ta, tham lam hít thở, biểu tình không còn mê loạn như vừa rồi, thay vào đó là uể oải cùng khốn đốn, ta biết nàng mệt mỏi, không dám cử động, thay nàng che đậy thật tốt, sau đó phủ thêm áo khoác hướng phía sau dục trì đi tới, hoàn hảo nước vẫn còn ấm, ta mang một chút nước ấm, chúng ta vừa vặn còn chưa kịp lau khô thân thể, lại từ ngăn kéo lục lội một bộ chăn giường sạch sẽ thay cho nàng, ta nằm lại trên giường, đại mỹ nhân tự giác tựa vào người ta, bản công tử vô luận thể lực tốt như thế nào, giằng co cả đêm, ý thức cũng đã sớm mơ hồ, ta ngủ trước, ngủ ngon...
Tác giả : Hùng Lão Gia
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại