Phi Thăng Tu Chân Quyển
Chương 27: Kịch chiến
Vương Minh nói xong liền hướng phương hướng khách cư nơi Lăng Tiếu ở đi đến.
Lăng Tiếu hiện tại đang luyện đan ở trong phòng mình (TG:luyện đan cần thiên địa linh khí cho nên không thể luyện ở trong Thời Không Bảo Hạp)
Hắn vừa kết xong một lò đan thì đột nhiên thay đổi sắc mặt,hắn thấy hai luồng khí tức đang tiềm ẩn lẻn vào khách cư hướng phương hướng hắn đi tới.
Hắn triển khai thần thức nhìn xem là ai thì "Ồ" một tiếng.thầm nghĩ chẳng lẽ Hoắc Long Giáo đã biết việc trộm đan phường là do ta làm,không đúng nếu biết trộm đan phường là ta thì sẽ không phái một tên tầng 8 và một tên tầng 9 đến nạp mạng.nha tên tầng 8 này quen quen thì phải.
Vương Chính sắp tới khách cư của Lăng Tiếu thì quay đầu lại nói với tên tầng 9 kia "một mình ta là đủ rồi ngươi canh giữ ở đây đừng cho hắn thoát"
Tên tầng 9 kia tên là Hà Tuấn một chấp sự của Hoắc Long Giáo hắn nghe Vương Chính ra lệnh cho mình thì rất không vui,nhưng Vương Chính là đệ tử của trưởng lão nên hắn không tiện đành nói "Đã hiểu"
Vương Chính làm như không nghe thấy điệu bộ không vui của Hà Tuấn đi đến cửa phòng Lăng Tiếu phá của đi vào.
Rầm......cánh cửa nát thành từng mảnh nhở,Vương Chính ngay lập tức xông vào nhìn lướt qua xung quanh thì không thấy một ai cả,hắn ẩn ẩn cảm thấy không ổn nhưng cũng không gọi Hà Tuấn vào.
Như là cảm thấy gì đó Vương Chính ngước lên nhìn trên trần nhà,một khuôn mặt đang tươi cười ở trên trần nhà nhìn hắn,không cho hắn chuẩn bị một bàn tay đã đặt trên đầu hắn thi triển sưu hồn thuật(một loại thuật xem lại trí nhớ của người bị thi triển,yêu cầu phải có thần hồn mạnh hơn người bị thi triển)
Sau khi sưu hồn xong Lăng Tiếu cũng biết đây là một kẻ thù của hắn Vương Chính (TG:main mau quên vl) cũng biết được Hoắc Long Giáo chưa phát hiện ra hắn trộm dược liệu.
Hà Chinh ở ngoài canh giữ không cho Lăng Tiếu chạy nhưng Vương Chính vô trong phòng một lúc rồi mà vẫn chưa thấy có tiếng đánh nhau gì đột nhiên hắn hơi cảm giác bất an thế là hắn hướng cửa phòng đi tới,vừa đi tới thì đã thấy Lăng Tiếu vứt xác Vương Chính qua một bên
Thấy vậy hắn không khỏi hoảng hốt trưởng lão đã giao cho mình nhiệm vụ bảo vệ Vương Chính nhưng giờ Vương Chính chết hắn biết giờ có về giáo thì cũng phải bị tử hình vì vậy dù biết Lăng Tiếu rất mạnh nhưng hắn vẫn xông lên nhằm giết được Lăng Tiếu chuộc tội.
Hà Tuấn nếu chịu suy nghĩ cẩn thận hơn chút sẽ liên tưởng đến Lăng Tiếu là kẻ trộm dược liệu khi ấy chỉ cần hắn đem tin này về cho giáo thì không những không bị trách phạt mà có khi còn được khen thưởng rồi rất tiếc hắn không suy nghĩ được nhiều như vậy.
Hà Tuấn rút ra một cây búa lớn quát
"Vạn Cân Chùy" nói xong hướng cây búa về hướng Lăng Tiếu đập.
Lăng Tiếu thấy vậy cũng lấy ra Chấn Phàm Khiên giơ lên gánh đòn tấn công của Hà Tuấn.
Oành keng một tiếng kim loại chói tai vang lên.tất cả những người ở trong khách cư đều nghe thấy.
Lăng Tiếu không phải là loại người chịu thiệt đỡ xong đòn tấn công của Hà Tuấn hắn đều khiển Hầu Kim kiếm bay lên hướng về hướng Hà Tuấn chém tới.
Hà Tuấn thấy thanh kiếm hướng mình chém hắn cũng là người lão luyện trong đấu pháp vội vàng nhún chân tránh sang một bên làm cho thanh kiếm chém vào khoảng không.
Lăng Tiếu được thế không tha đánh ra một phong nhận bay nhanh về Hà Tuấn
Hà Tuấn quả không hổ là người có kinh nghiệm nhanh chóng lấy Vạn Cân Chùy ra chắn trước người hoá giải chiêu phong nhận.
Hà Tuấn hai tay kết ấn hướng về Lăng Tiếu quát "Đỉnh Thổ Thuật"
Lăng Tiếu thấy dưới chân mình đột nhiên mọc lên một mũi nhọn đất đang nhanh chóng cao lên,sắp đâm vào lỗ đít của mình,hắn thấy vậy cả kinh kêu lên"tên khốn ngươi đây là muốn thông đít ta"
Lăng Tiếu miệng thì nói nhưng chân đã nhún tránh người qua chỗ khác.
Hà Tuấn nghe hắn nói vậy thì không khỏi đầu nổi gân xanh quát"ta thông cái tổ nội ngươi đấy"
Lăng Tiếu lấy Phi Tốc Hài ra đeo vào hắn nhanh chóng chạy nhanh quanh người Hà Tuấn liên tiếp đánh ra những hoả cầu,phong nhận.
Hắn đây là muốn mài chết Hà Tuấn.
Hà Tuấn hiểu rõ ý định Lăng Tiếu không khỏi cười lạnh thầm nghĩ"ngươi chưa giết được ta thì đã mất hết linh khí rồi đến lúc đó xem ta thế nào giết ngươi"
HCVVCH
Lăng Tiếu hiện tại đang luyện đan ở trong phòng mình (TG:luyện đan cần thiên địa linh khí cho nên không thể luyện ở trong Thời Không Bảo Hạp)
Hắn vừa kết xong một lò đan thì đột nhiên thay đổi sắc mặt,hắn thấy hai luồng khí tức đang tiềm ẩn lẻn vào khách cư hướng phương hướng hắn đi tới.
Hắn triển khai thần thức nhìn xem là ai thì "Ồ" một tiếng.thầm nghĩ chẳng lẽ Hoắc Long Giáo đã biết việc trộm đan phường là do ta làm,không đúng nếu biết trộm đan phường là ta thì sẽ không phái một tên tầng 8 và một tên tầng 9 đến nạp mạng.nha tên tầng 8 này quen quen thì phải.
Vương Chính sắp tới khách cư của Lăng Tiếu thì quay đầu lại nói với tên tầng 9 kia "một mình ta là đủ rồi ngươi canh giữ ở đây đừng cho hắn thoát"
Tên tầng 9 kia tên là Hà Tuấn một chấp sự của Hoắc Long Giáo hắn nghe Vương Chính ra lệnh cho mình thì rất không vui,nhưng Vương Chính là đệ tử của trưởng lão nên hắn không tiện đành nói "Đã hiểu"
Vương Chính làm như không nghe thấy điệu bộ không vui của Hà Tuấn đi đến cửa phòng Lăng Tiếu phá của đi vào.
Rầm......cánh cửa nát thành từng mảnh nhở,Vương Chính ngay lập tức xông vào nhìn lướt qua xung quanh thì không thấy một ai cả,hắn ẩn ẩn cảm thấy không ổn nhưng cũng không gọi Hà Tuấn vào.
Như là cảm thấy gì đó Vương Chính ngước lên nhìn trên trần nhà,một khuôn mặt đang tươi cười ở trên trần nhà nhìn hắn,không cho hắn chuẩn bị một bàn tay đã đặt trên đầu hắn thi triển sưu hồn thuật(một loại thuật xem lại trí nhớ của người bị thi triển,yêu cầu phải có thần hồn mạnh hơn người bị thi triển)
Sau khi sưu hồn xong Lăng Tiếu cũng biết đây là một kẻ thù của hắn Vương Chính (TG:main mau quên vl) cũng biết được Hoắc Long Giáo chưa phát hiện ra hắn trộm dược liệu.
Hà Chinh ở ngoài canh giữ không cho Lăng Tiếu chạy nhưng Vương Chính vô trong phòng một lúc rồi mà vẫn chưa thấy có tiếng đánh nhau gì đột nhiên hắn hơi cảm giác bất an thế là hắn hướng cửa phòng đi tới,vừa đi tới thì đã thấy Lăng Tiếu vứt xác Vương Chính qua một bên
Thấy vậy hắn không khỏi hoảng hốt trưởng lão đã giao cho mình nhiệm vụ bảo vệ Vương Chính nhưng giờ Vương Chính chết hắn biết giờ có về giáo thì cũng phải bị tử hình vì vậy dù biết Lăng Tiếu rất mạnh nhưng hắn vẫn xông lên nhằm giết được Lăng Tiếu chuộc tội.
Hà Tuấn nếu chịu suy nghĩ cẩn thận hơn chút sẽ liên tưởng đến Lăng Tiếu là kẻ trộm dược liệu khi ấy chỉ cần hắn đem tin này về cho giáo thì không những không bị trách phạt mà có khi còn được khen thưởng rồi rất tiếc hắn không suy nghĩ được nhiều như vậy.
Hà Tuấn rút ra một cây búa lớn quát
"Vạn Cân Chùy" nói xong hướng cây búa về hướng Lăng Tiếu đập.
Lăng Tiếu thấy vậy cũng lấy ra Chấn Phàm Khiên giơ lên gánh đòn tấn công của Hà Tuấn.
Oành keng một tiếng kim loại chói tai vang lên.tất cả những người ở trong khách cư đều nghe thấy.
Lăng Tiếu không phải là loại người chịu thiệt đỡ xong đòn tấn công của Hà Tuấn hắn đều khiển Hầu Kim kiếm bay lên hướng về hướng Hà Tuấn chém tới.
Hà Tuấn thấy thanh kiếm hướng mình chém hắn cũng là người lão luyện trong đấu pháp vội vàng nhún chân tránh sang một bên làm cho thanh kiếm chém vào khoảng không.
Lăng Tiếu được thế không tha đánh ra một phong nhận bay nhanh về Hà Tuấn
Hà Tuấn quả không hổ là người có kinh nghiệm nhanh chóng lấy Vạn Cân Chùy ra chắn trước người hoá giải chiêu phong nhận.
Hà Tuấn hai tay kết ấn hướng về Lăng Tiếu quát "Đỉnh Thổ Thuật"
Lăng Tiếu thấy dưới chân mình đột nhiên mọc lên một mũi nhọn đất đang nhanh chóng cao lên,sắp đâm vào lỗ đít của mình,hắn thấy vậy cả kinh kêu lên"tên khốn ngươi đây là muốn thông đít ta"
Lăng Tiếu miệng thì nói nhưng chân đã nhún tránh người qua chỗ khác.
Hà Tuấn nghe hắn nói vậy thì không khỏi đầu nổi gân xanh quát"ta thông cái tổ nội ngươi đấy"
Lăng Tiếu lấy Phi Tốc Hài ra đeo vào hắn nhanh chóng chạy nhanh quanh người Hà Tuấn liên tiếp đánh ra những hoả cầu,phong nhận.
Hắn đây là muốn mài chết Hà Tuấn.
Hà Tuấn hiểu rõ ý định Lăng Tiếu không khỏi cười lạnh thầm nghĩ"ngươi chưa giết được ta thì đã mất hết linh khí rồi đến lúc đó xem ta thế nào giết ngươi"
HCVVCH
Tác giả :
HCV